Sáng hôm sau, hiện tại đã là gần giờ trưa.
Bên ngoài ban công của căn Penthouse ở tầng thứ tại tòa cao ốc The Control Corporation, Khi này Ninh Vương trên tay đang cầm một điếu thuốc lá mà nhìn phía chân trời phương xa.
Lúc này trong đầu hắn đang có chút chuyện khiến hắn phải mất chút thời gian suy nghĩ về nó.
Nơi khóe miệng thả ra một luồng khói trắng, ánh mắt hắn đầy ôn nhu nhưng cũng vô cùng bối rối mà xuyên qua khung cửa kính quan sát một thân ảnh nữ nhân đang nằm trên giường.
Nàng xinh đẹp, tuyệt sắc, hiện tại đã hoàn toàn trở thành một cái thành thục nữ nhân đầy tư vị như một trái mật đào vừa chín tới.
Trên gương mặt nàng lúc này viết đầy sự thỏa mãn cùng sự hài lòng sau một đêm dài lăn lộn, chinh chiến cùng nam nhân.
Nàng không phải ai khác mà chính là Huyền Thu Phương, nhưng cũng chính vì nàng là Huyền Thu Phương mà không phải ai khác mới khiến cho Ninh Vương hắn phải suy tư, bối rối như bây giờ.
Thực sự mà nói thì đối với hắn vấn đề này không phải là chuyện gì to tác cả mà ngược lại nó càng khiến hắn yêu thương nàng nhiều hơn, thế nhưng hắn sợ nàng sẽ không chấp nhận nổi sự thật của chuyện này mà chán ghét hắn, rời xa hắn.
Càng nghĩ Ninh Vương càng không tìm được ra một phương án nào sao cho ổn thỏa vì vấn đề của việc này là ở phía Thu Phương, hắn không có quyền quyết định thay cho nàng nếu như nàng không muốn…
Sao nhỉ, trước tiên phải nói tới đêm hôm qua, sau khi Ninh Vương đạt tới giới hạn của lần đầu tiên và quyết định hướng bên trong nàng mà nội phóng thì, bỗng dưng bên tai vang lên một âm thanh thông báo quen thuộc của hệ thống.
Nhưng ngay giờ phút ấy, hắn như một con thú khát tình đang ở thời điểm bị nhục dục thể xác làm cho đầu óc bị trầm mê không thèm để ý tới mà tiếp tục cùng Thu Phương giao hoan tới tận nửa đêm.
Cho tới khi hai người đã vô cùng thỏa mãn rồi thiếp đi lúc nào không hay.
Khoảng giờ trước, Ninh Vương bắt đầu tỉnh táo lại sau một đêm cuồng nhiệt, hắn bắt đầu đi tắm một trận cho sảng khoái thì bên tai lại vang lên âm thanh của hệ thống, nó nhắc nhở hắn về lần kiểm trắc thông tin tối qua.
Điều động ý niệm xem thử rốt cuộc là có thông tin gì cần hắn phải tự mình kiểm tra thì một bảng thông tinh cùng vài dòng chữ xuất hiện khiến cho hắn sững người, phải mất vài chục giây mới có thể hoàn hồn.
“Ký chủ: Ninh Vương các mẫu tế bào, mẫu máu, gen di truyền,...ở thời điểm nguyên bản chưa thông qua cải tạo và tiến hóa là xxx…xxx..xxx”.
“Nhân loại: Huyền Thu Phương các mẫu tế bào, mẫu máu, gen di truyền,...ở thời điểm nguyên bản chưa thông qua cải tạo và tiến hóa là xxx…xxx..xxx”.
“Hệ thống sau khi tiến hành đối chiếu, giám định thì thu được sự tương đồng giữa hai cá thể là vô cùng cao nhưng cũng có một số sự khác biệt nhất định, kết quả cuối cùng cho ra được là Trần Ninh Vương và Huyền Thu Phương có quan hệ huyết thống là ,%”.
“Dự đoán quan hệ: Tỷ Đệ Cùng Cha Khác Mẹ”
…
Ninh Vương thực sự đã không tin được vào mắt mình khi quan sát từng dòng chữ trên bảng thông tin mà hệ thống đưa ra.
Nếu như những thông mà hệ thống đưa ra là thật thì cũng đồng nghĩa với việc khả năng cao Ninh Vương hắn chính là Huyền gia tộc nhân.
Và vì một lý do nào đó tạm thời chưa thể xác minh khiến cho hắn bị bỏ rơi ở trước cửa nhà của hai người Trần gia phụ nhân khi đó đang trong thời kỳ hiếm muộn…
Vô số những luồng cảm xúc hỗn tạp cứ liên tục xuất hiện bên trong đầu hắn khiến cho hắn không biết rằng bản thân nên vui hay nên buồn.
Hắn vậy mà cư nhiên cho cấp tỷ tỷ mình phá thân, lại còn không ngừng suốt đêm hướng nàng nội bắn và muốn nàng mang thai hài tử của mình.
Hệ thống cũng biết được nỗi niềm của hắn cho nên đưa ra cho hắn một thông tin mang lại một chút an ủi đó chính là nếu như nàng thực sự mang thai hay tất cả những nữ nhân của hắn mang thai thì hài tử khi được sinh ra đều vô cùng mạnh khỏe, thậm chí có chút quái vật…
Chỉ có điều tạm thời khả năng sinh sản của hắn sẽ bị vô hiệu hóa, bởi vì nữ nhân của hắn các nàng với thực lực hiện tại sẽ không thể gánh chịu hạt giống của hắn được.
Nếu như không vô hiệu hóa khả năng sinh sản của hắn thì một khi nữ nhân mang thai chỉ có hai kết cục, là mẹ hoặc con chết, là cả hai cùng chết trong lúc mang thai…
Nếu như hắn thực sự muốn có con thì ít nhất nữ nhân của hắn cũng phải có thực lực ngang bằng với hắn ở thời điểm hiện tại chính là cấp bậc Thống Lĩnh Chủ.
Vì chỉ khi có thể đạt tới cấp độ này cơ thể của các nàng mới có khả năng tiếp nhận hạt giống của hắn và có ít khả năng phải đối mặt với ranh giới giữa sự sống và cái chết nhất.
Và nhân tiện đây thì liền nói sơ qua một chút về loại cấp bậc mà Ninh Vương tự tạo ra thay vì sử dụng cách phân cấp của võ giả, đơn giản là vì giữa hắn và thế lực của hắn không có một chút liên hệ gì đối với võ giả cả.
Đầu tiên chính là cấp độ Thức Ăn hay Con Mồi: bao gồm nhân loại bình thường cho tới Ám Kình đỉnh phong.
Cấp độ Sĩ Tốt: Võ sư cấp bậc.
Cấp độ Thủ Lĩnh: Hóa Kình cấp bậc
Cấp độ Chiến Tướng: Siêu Phàm nhất đẳng cho tới ngũ đẳng.
Cấp độ Bá Vương: Siêu Phàm ngũ đẳng cho cửu đẳng
Phía sau chính là cấp độ Thống Lĩnh Chủ, nhưng hiện tại đối với thông tin về thực lực phía sau của Siêu Phàm cảnh, Ninh Vương tạm thời chưa có thêm thông tin về nó để so sánh tương quan thực lực mà cho ra đánh giá phù hợp đối với cấp bậc Thống Lĩnh Chủ…
Trở lại với vấn đề chính.
Thực sự mà nói thì không biết rốt cuộc là tại vì sao Ninh Vương hắn cảm thấy cực kỳ kích thích và hưng phấn, hắn đã có cảm giác thích thú với loại quan hệ trái với luân thường đạo lý này cùng tỷ tỷ của mình.
Tất cả hành vi trên đã đầy đủ để chứng minh hắn chính là một đầu súc sinh, một tên cầm thú a.
“Mẹ kiếp!!”.
Ninh Vương không biết phải làm sao cho đúng, chỉ có thể phát tiết bằng cách cầm chiếc gạt tàn trên bàn ném đi thật xa về phía bên ngoài.
Và ở một góc nào đó của Bắc Thành, một gã thanh niên đang đứng tựa bên thành tường hút thuốc thì bị một vật thể lạ không biết từ đâu lao tới trúng ngay đầu.
Lực tác động của thứ đó là cực kỳ mạnh mẽ và khủng khiếp, ngay khi va chạm với đầu của tên thanh niên liền khiến hộp sọ lập tức vỡ tan, đại não bị vỡ nát, thất khiếu chảy máu, chết đến không thể chết hơn…
…
Một cái phàm nhân chết mà thôi, Ninh Vương không quan tâm mà cũng chẳng muốn quan tâm.
Hắn đã quyết định rồi, hắn không tiếp tục suy nghĩ hay lo lắng thêm gì nữa mà mà sẽ cùng nàng nói ra toàn bộ sự thật, khi đó cho dù nàng có muốn hay là không thì nàng vẫn sẽ thuộc về hắn, là nữ nhân của hắn.
Cho dù Ninh Vương hắn có phải trở nên ác độc mà bắt nhốt nàng đi chăng nữa.
Lòng chiếm hữu của hắn đối với vị này tỷ tỷ của mình không hiểu sao ngày càng trở lên vô cùng lớn mạnh a.
Giống như từ sâu thẳm bên trong có thứ gì đó kích thích hắn, có thể là một loại bản năng, nhưng cũng có thể là tâm lý vặn vẹo khiến hắn trở lên như vậy…
Dập điếu thuốc vứt qua một bên, Ninh Vương mở cửa đi vào trong phòng rồi trèo lên trên giường mà lấy ra côn thịt đã cương cứng vì bị kích thích của mình.
Lật úp nàng xuống tiếp tục cắm sâu vào bên trong hoa tâm của nàng một lần nữa.
Thu Phương tỉnh giấc, cảm giác nơi u cốc thần bí lại một lần nữa bị Ninh Vương côn thịt tiến vào khai phá thì cũng chỉ có thể nằm im chịu trận cho tới khi hắn thoả mãn.
…
Thu Phương không biết từ khi nào mà mình lại thêm một lần nữa bị nam nhân làm cho thoả mãn tới mức bất tỉnh.
Khi nàng mở mắt ra thì bên ngoài trời đã bị bao trùm bởi màn đêm u tối mất rồi.
Thu Phương cả thân thể ê ẩm không một chút sức lực vì đã sử dụng quá nhiều sức lực.
“Ưmm…tên này là ngựa giống sao?”.
Sờ xuống dưới bụng, Thu Phương cảm thấy có chút trướng, từ chính giữa hai mép thịt hồng một dòng chất lỏng đục trắng vẫn đang tiếp tục chảy ra.
Cả người dính dính, nhớp nháp đầy mùi nồng nặc của cuộc giao hoan khiến Thu Phương có chút không kịp thích ứng.
Cố gắng quay sang thì nàng phát hiện nam nhân của mình hắn vẫn còn ngủ cánh tay rắn chắc làm gối đầu cho nàng.
Cánh tay còn lại thì vòng qua eo nhỏ ôm lấy thân thể mềm mại của nàng như sợ nàng chạy trốn mất vậy.
Nhìn gương mặt anh tuấn, soái khí ấy càng khiến cho Thu Phương rơi vào trầm luân, mê ly.
Ánh mắt nàng tràn ngập yêu thương cùng sự ôn nhu đối với người nam nhân này mà bất tri bất giác đưa một bàn tay mềm mại sờ lên gương mặt anh tuấn của hắn.
“A, em làm anh tỉnh rồi sao?”.
Vừa mới xoa xoa, sờ sờ được một chút thì hai mắt hắn mở ra nhìn nàng đầy yêu thương, trân trọng, xa hơn một chút thì còn có sự tham lam cùng muốn chiếm hữu toàn bộ cả linh hồn lẫn thể xác của nàng.
Ninh Vương không có nói gì mà bế phốc cả thân thể kiều diễm mềm mại của nàng vào trong vòng tay mà rời đi.
…
Bên trong gian phòng tắm lúc này sương khói nghi ngút mờ ảo của hơi nước bốc lên kín cả gian phòng.
Phía dưới là một chiếc bể tắm vô cùng rộng rãi và xa hoa, giống như được xây dành riêng cho bậc quân vương và phi tần của hắn hưởng dụng vậy.
Ở bên trong chiếc bể tắm xa hoa ấy, Ninh Vương thân hình cao to, rắn chắc đang ngồi dựa về phía thành bể.
Bên trong lồng ngực hắn ôm chặt lấy thân hình kiều diễm ướt át một màu tuyết trắng của Thu Phương.
Miệng hắn tham lam nhấm nháp phía sau cái gáy trắng ngần của nàng vô cùng mạnh mẽ, giống như lần đầu tiên được nếm thử mỹ vị trần gian vậy.
“Ah…ưm…nhẹ chút…sao mạnh vậy…”.
Âm thanh của nàng rên rỉ có chút đau đớn khiến hắn mới có chút bớt kích động mà nhẹ nhàng đi rất nhiều sau đó là hoàn toàn dừng lại.
Dù vậy hai cánh tay hắn vẫn đang không ngừng ôm chặt lấy thân thể mềm mại ấy như sợ đánh mất đi vậy.
“A-Anh có chuyện này muốn nói với em”.
Hắn âm thanh phát ra có chút hồi hộp, lo lắng mà càng giữ chặt lấy thân thể nàng.
Thu Phương cũng thừa đủ tinh ý để phát hiện ra sự bất thường của nam nhân mà nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể hắn để hắn thả lỏng một chút, sau đó xoay người lại ngồi trên bắp đùi hắn, đối diện với hắn…
“Có chuyện gì sao? Anh nói em nghe đi”.
Nàng vừa mở miệng vừa xoa xoa gương mặt có chút hồi hộp, lo lắng không biết nên mở miệng làm sao của hắn.
Ninh Vương nhắm mắt tận hưởng sự dễ chịu tới từ bàn tay của nàng mà nắm chặt lấy nó đưa lên miệng hôn hít sau đó mới từ từ mở miệng.
“Chuyện này rất khó nói, đối với anh mọi thứ hoàn toàn không có vấn đề gì cả, nhưng anh sợ em nghe xong sẽ không chấp nhận được sự thật này mà lại một lần nữa chối bỏ anh, thậm chí là kinh tởm, chán ghét”.
Hắn thân thể vẫn là có chút không kiềm chế được mà hơi hơi run nhẹ sau khi nói hết câu mặc dù đã được nàng giúp lấy lại bình tĩnh trước.
Thu Phương trông thấy nam nhân của mình sắc mặt cùng thái độ như vậy thì trong lòng cũng cảm thấy có chút lo lo, không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Nhưng cho dù có là chuyện gì đi chăng nữa thì Thu Phương cũng nhất định sẽ cùng hắn vượt qua, vì trong lòng nàng hiện giờ chỉ yêu duy nhất một người nam này.
”Mặc dù anh hoàn toàn có thể giấu em chuyện này đến hết đời, nhưng anh sẽ không đối với nữ nhân của mình giấu diếm một thứ gì cả”.
“Và anh chỉ hy vọng nếu như em biết sự thật này thì cho dù có chán ghét anh thế nào hay cảm thấy anh ghê tởm đi chăng nữa thì cũng không rời bỏ anh một lần nữa, nếu không anh sẽ trở lên điên loạn mất”.
Ninh Vương rời bỏ bàn tay của nàng, ôm thật chặt lấy thân thể nàng mà phát ra âm thanh run rẩy, hồi hộp.
“Ưm, em hứa, bất kể là chuyện gì đi chăng nữa, chúng ta cũng sẽ không tách rời”.
Thu Phương đưa tay về phía sau lưng nam nhân mà xoa nhẹ khiến hắn bình tĩnh trở lại mà nói ra tâm sự của mình.
“Được rồi…thực ra…giữa chúng ta…khả năng cao là…có mỗi quan hệ huyết thống…hay nói cách khác…chúng ta là tỷ đệ cùng cha khác mẹ”.
“Anh cũng chỉ vừa mới biết sự thật sáng nay thôi, làm ơn…đừng ghét bỏ anh…cho dù em muốn dừng mối quan hệ này lại và trở về như trước kia đi chăng nữa”.
Hắn vừa nói hết câu thì liền siết chặt thân thể nàng thêm một chút nữa giống như sợ đánh mất một món trân bảo vậy.
Nghe được sự thật này từ chính miệng Ninh Vương phát ra, Thu Phương đầu tiên là sửng sốt, không thể tin được vào những gì tai mình vừa nghe thấy.
Nếu như lời hắn nói là sự thật thì chẳng phải hai người là đang loạn luân sao?
Thế nhưng là nàng rất nhanh chóng liền không quan tâm đến việc đó cho dù nó có hay không phải là sự thật đi chăng nữa.
Có thể khi lần đầu gặp mặt nàng bị hắn thu hút là vì huyết mạch tương liên khiến nàng bị hấp dẫn mà muốn tiếp cận làm quen.
Thời gian đầu thì có thể là nàng đối với hắn cảm giác chỉ đơn giản là sự quan tâm, thương yêu của một người tỷ tỷ đối với đệ đệ mình.
Vì nàng cảm thấy hắn cô độc, hắn đặc biệt, hắn cần có được sự quan tâm, và nếu lúc đó nàng biết giữa hai người thực sự là quan hệ tỷ đệ ruột thịt.
Hay là trước khi đem thân trao cho hắn cùng hắn trải qua sự ngọt ngào mà tình yêu cùng khoái cảm nhục dục mang lại.
Thì có thể giữa nàng và hắn sẽ chỉ dừng lại ở đó mà không tiến xa hơn nữa.
Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác, nàng thực sự yêu hắn từ tận sâu bên trong tâm can mất rồi, nàng sẵn sàng vì hắn mà đánh đổi tất cả mọi thứ bao gồm cả tính mạng.
Thứ tình cảm này đã vượt qua ranh giới của sự đơn thuần giữa tình cảm và tình yêu thương của tỷ tỷ dành cho đệ đệ rồi.
Mà thay vào đó chính là loại tình yêu nam nữ vô cùng nồng cháy được gia cố bởi khoái cảm và sự thỏa mãn mà nhục dục xác thịt mang tới.
Bây giờ nàng có muốn rời xa hắn cũng không thể mất rồi…huống chi, khi biết Ninh Vương khả năng cao chính là đệ đệ của mình lại mang tới cho Thu Phương một loại kích thích nào đó.
Một loại kích thích tới từ tình thú mà chỉ có mối quan hệ trái với luân thường đạo lý mới có thể đem lại…
“Không cần lo lắng, chuyện này chẳng phải rất tốt sao, ưm…sau này sẽ không còn cô độc một mình nữa, có đúng không”.
Thu Phương mặc dù dẫn đầu lên tiếng sau khi nghe thấy một sự thật động trời từ chính miệng cái này đệ đệ nam nhân của mình.
Vẫn là có chút ngượng miệng a…
Ninh Vương nghe thấy câu trả lời của nàng cả thân thể run lên, không phải vì sợ hãi mà là vì kích động, vì vui sướng khiến hắn nhất thời không nói lên lời…
Hắn buông ra thân thể mềm mại của nàng một chút mà cầm lấy gương mặt tuyệt sắc của nàng đầy ôn nhu, yêu thương cùng sự xúc động mà nhìn ngắm.
“Tỷ tỷ, anh yêu em! Anh muốn em mang thai và sinh hài tử cho anh!!~ ”.
Ninh Vương vừa nói hết câu liền khoá chặt lấy miệng của Thu Phương, không cho nàng có thời gian để kịp phản ứng lại.
Côn thịt phía dưới bắt đầu nhúc nhích, không biết từ lúc nào đã cắm sâu vào trong hoa tâm của nàng mà di động liên tục.
Hắn đẩy ngã nàng chìm xuống dòng nước ấm, cánh môi khóa chặt lấy nhau mãi không tách rời.
Vì cơ thể đã được cải tạo và tiến hoá lên một tầm cao mới, Ninh Vương hoàn toàn có thể tự mình tạo ra oxi để có thể thở ở dưới nước như bình thường trong hơn giờ đồng hồ.
Chia đều cho Thu Phương thì mỗi người có thể thở dưới nước trong vòng phút thông qua hắn cung cấp oxi cho nàng từ trong miệng.
Hai người cứ như vậy kéo dài cho tới khi bên trong nàng đầy ắp mà có chút trướng lên vì một dòng tinh hoa trắng đục mà hắn phóng vào trong thân thể nàng, chỗ sâu nhất hoa tâm của nàng.
Chất lỏng trắng đục hoà lẫn dâm thuỷ và nước tắm tạo ra một mùi vị và một bầu không khí không thể nào dâm mỹ hơn lúc này.
…
Truyện chỉ là hư cấu các vị nam độc giả đọc xong không nên đánh chủ ý lên người tỷ tỷ của mình :>
…
Mặc dù ta đã thông qua những chương trước để hé lộ mối q.hệ giữa hai người rồi nhưng nếu các vị k thích yếu tố LL này thì ta sẽ sửa lại thành biểu tỷ cho dễ nuốt hơn hoặc là đếch sửa, chịu thì chịu k chịu cũng phải chịu hêh
…
đọc xong thì ủng hộ nhé cám ơn