Quãng đường di chuyển từ Bắc Thành cho tới Huyền gia ở Hải Thành thì nhanh nhất cũng phải mất hơn giờ đồng hồ liên tục di chuyển.
Vì thế Limousine là một sự lựa chọn đúng đắn, ở khoang sau của chiếc xe chình là một không gian độc lập với phía trên hàng ghế lái.
Khi muốn giao tiếp thì chỉ có thể thông qua một chiếc cửa sổ nhỏ.
Ở khoang ghế ngồi phía sau của chiếc xe được thiết kế chẳng khác nào một quầy bar mini cả, chiếc salon lớn nhỏ được đặt ở hai cạnh của khoang xe.
Đối diện chiếc salon lớn là một chiếc bàn kính, phía trên chất đầy những loại rượu quý cùng những ly thuỷ tinh và một ít món ăn nhẹ để phối hợp cùng khi uống rượu.
Không gian bên trong mờ mờ ảo ảo được thắp sáng bởi những ánh đèn neon sáng trắng được bố trí trên trần xe, dưới gầm ghế salon là những đường viền neon màu đỏ.
Tạo ra một bầu không khí hết sức sang trọng, huyền ảo nhưng cũng có một chút gì đó thác loạn.
Và điều quan trọng nhất đó chính là trong xe hoàn toàn biệt lập và cách âm đối với thế giới bên ngoài, bao gồm cả những người ngồi ở hàng ghế lái.
Người ở bên ngoài dù có dí sát mặt vào cửa kính xe đi chăng nữa cũng đều không thể quan sát được thứ gì đang diễn ra bên trong.
Còn từ bên trong hoàn toàn có thể điều chỉnh tuỳ ý hình ảnh ở trên kính xe thành bầu trời đêm cùng những vì sao lấp lánh hoặc nhìn ra khung cảnh bên ngoài như bình thường
Mọi thứ đều được thao tác chỉ với một nút bấm vô cùng đơn giản và dễ dàng.
Đây chính là một trong những thứ đắt giá nhất của xe limousine và cũng là điểm mà Ninh Vương cảm thấy ưng ý nhất.
Không gian riêng tư độc lập tới nỗi những người ở bên trong có thể hoan lạc tập thể mà hoàn toàn không bị phát hiện hay làm phiền.
Bất quá một màn Nhất Long Hí Tam Phụng đêm qua đã đủ để Ninh Vương cảm thấy thỏa mãn, còn các nàng cảm thấy no bụng rồi.
Hắn cũng không phải một kẻ cứ thấy mỹ nữ là bị nhục dục che mờ con mắt a.
Chưa kể tới việc hôm nay đám người bọn họ là đi làm chính sự chứ không phải là đi chơi, một khi đã làm là các nàng chỉ có nước quần áo rách tả tơi trước sự mạnh bạo của Ninh Vương.
Như vậy thì làm sao còn có thể đi dự tiệc thọ yến a.
Hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể hôn hít, sờ mó hay uống rượu cùng các nàng trong lúc xe di chuyển đến Huyền gia.
Nhưng như vậy cũng đã đủ để Ninh Vương cảm thấy bớt nhàm chán trong lúc chờ đợi rồi.
Nghĩ mà xem, người chắt rượu ngọt vào trong miệng của tuyệt sắc giai nhân, sau đó từ bên trong khoang miệng nàng.
Cùng nàng hòa quyện lẫn nhau và thưởng thức chỗ mỹ tửu ngào ngạt hương thơm và tràn đầy mùi vị ngọt ngào ấy.
Nghĩ tới thôi cũng đã thấy đủ kích thích rồi…
“Hắc hắc”.
Ninh Vương trong lòng cười tà đầy dâm mị một tiếng sau đó liền bắt đầu thực hiện suy nghĩ xấu xa của mình và đối tượng chính là vị mỹ nhân bên cạnh.
…
Hải Thành - Huyền gia, bên trong khuôn viên dinh thự vô cùng rộng lớn lúc này đây đã đậu tấp nập vô số những chiếc xe, đủ các thể loại mẫu mã của những người tới tham gia tiệc thọ yến của lão gia tử Huyền gia.
Bên trong đại sảnh lớn của dinh thự được bố trí rất nhiều bàn tròn cùng ghế ngồi đại diện cho mỗi một gia tộc hay thế lực của khách nhân tới tham dự.
Các thành viên trưởng bối cùng với hậu bối của Huyền gia đứng thành từng đoàn mà bắt đầu tiếp đón khách nhân tới vị trí đã được sắp xếp sẵn.
Hiện tại đã là hơn giờ một chút, so với thời gian yến tiệc bắt đầu cũng không có sai biệt lắm, khách nhân đã tới gần như là đầy đủ.
Cũng đã được Huyền gia thành viên sắp xếp ngồi vào vị trí của mình.
Đúng lúc này, từ phía ngoài cửa lớn tiến vào bên trong một đoàn người và được dẫn đầu bởi một vị lão gia tử.
Hắn một tay chống quải trượng, một bên cánh tay còn lại được dìu dắt và nâng đỡ bởi một gã thanh niên gương mặt vô cùng anh tuấn, trên thân tản mát ra một cỗ khí thế bất phàm, cao quý.
Giống như một vị công tử ca gia thế quyền quý nhưng cũng không kém phần lịch thiệp và nho nhã…
Hắn cứ như vậy dìu dắt vị lão gia tử này tiến tới phía ngôi chủ vị mà Huyền lão gia tử cùng các thành viên trong gia tộc của mình đang tại vị.
Bỗng chốc nhìn thấy những gương mặt quen thuộc đang tiến về phía của mình, Huyền lão gia tử - Huyền Nam Thiên cùng một vài vị thân thích trong gia tộc nhanh chóng bước tới.
Trên gương mặt tràn đầy sự hoà nhã và niềm nở như tiếp đón những vị khách quý vậy.
Không sai, những người này chính là người tới từ Diệp gia.
Người dẫn đầu là người lớn tuổi và có quyền uy nhất của Diệp gia - Diệp Bắc, cũng chính là vị kia bằng hữu tâm giao, thân thiết như huynh đệ từ những ngày còn là thanh niên của Huyền lão gia tử.
Còn gã thanh niên anh tuấn, tiêu sái đứng một bên dìu dắt Diệp lão chính là cháu trai của hắn, cũng chính là vị hôn phu tương lai của Huyền Thu Phương, hắn gọi Diệp Thần.
“A, lão đầu tử ngươi thân thể không tốt sao còn tự mình tới, để con cháu trong nhà đi là được rồi”.
“Nào tiểu Thần mau dẫn gia gia người ngồi vào ghế đi”.
Huyền lão nhanh chóng bước tới chỗ đám người Diệp gia mà tay bắt mặt mừng, trên mặt viết đầy sự vui vẻ cùng hoà nhã.
“Ha ha, lão đầu tử ngươi tổ chức thọ yến, dĩ nhiên là ta phải tự thân xuất mã tới thăm ngươi cái này lão bằng hữu rồi”.
Diệp lão cũng không có khách khí mà trực tiếp ngồi xuống ghế dưới sự hỗ trợ của Diệp Thần, sau đó cũng vô cùng hoà nhã mà đối với Huyền Nam Thiên cười nói.
“Tốt tốt, được rồi Diệp Thần, còn các ngươi nữa cũng ngồi xuống cả đi”.
“Yến tiệc cũng sắp bắt đầu rồi”.
Huyền Nam Thiên phất phất tay ra hiệu cho đám người Diệp gia cũng ngồi vào vị trí của mình.
“Cảm ơn Huyền gia gia”.
Diệp Thần lễ độ, nho nhã mà hơi cúi người đối với Huyền Nam Thiên khách khí một chút sao cho ra dáng tiểu bối.
“A, ngươi sắp tới đều cùng tiểu Phương nhà ta kết hôn rồi, đều là người trong nhà cả, mau ngồi đi”.
“À còn có cái này, một lát nữa tiểu Phương nó sẽ về chúc thọ ta, ngươi tranh thủ đoạn thời gian này đối nàng sinh ra tình cảm một chút”.
“Để sau khi kết hôn không lâu liền sinh cái hài tử cho gia gia, ta còn muốn sớm bế chắt đâu”.
Huyền Nam Thiên đối đứa cháu rể này vô cùng ưng ý liền hào sảng nói ra một chút lời vẫn còn rất sớm để nói a.
Hai người này thời gian cách xa nhau cũng khá dài, một năm cũng chỉ cùng nhau tiếp xúc có mấy lần.
Chưa kể bên ngoài nàng còn có mối quan hệ khác đâu, mà lời nói này của Huyền lão gia tử phát ra thực có chút sớm a.
Bất quá dù có nói như thế nào đi chăng nữa thì quả thực Diệp Thần vẫn là cực kỳ yêu thích cái này vị hôn thê gọi Huyền Thu Phương a.
Nàng này trong ký ức đối với nguyên chủ của thân thể này mà Diệp Thần xuyên qua xác thực là vô cùng mến mộ, luôn luôn một mực chiều chuộng và quan tâm Huyền Thu Phương trong quãng thời gian mà hai người xem như là thanh mai trúc mã.
Dù vậy, cái này nguyên chủ xác thực là có chút liếm cẩu a.
Hắn làm nhiều thứ như vậy trong quá khứ mà vẫn chưa dành được lấy một chút tình cảm chân thật xuất phát từ con tim của nàng, thứ hắn nhận được chỉ đơn giản là một chút gì đó qua loa đáp trả trong mối quan hệ sắp đặt giữa hai gia tộc mà nàng không thể tránh né.
Để rồi tới năm tuổi, cũng nằm trong khoảng thời gian tự do cuối cùng của Thu Phương trước khi hai người kết hôn như đã được ước định.
Trong một lần nguyên chủ của cỗ thân thể này đi mua quà tặng cho vị hôn thê của mình nhân dịp ngày lễ tình nhân Valentine, mặc dù hai người không phải quan hệ nam nữ bằng hữu gì trước đó.
Thế nhưng dù sao cũng là vị hôn thê trong tương lai của bản thân, năm nào cũng như năm nào, quà dĩ nhiên là phải có chứ không thể thiếu được.
Bất quá, tối hôm đó nguyên chủ của cỗ thân thể này khi đang lái xe tới chỗ ở của Huyền Thu Phương tặng hoa và quà trong ngày lễ tình nhân cho nàng, đồng thời mong muốn được cùng với nàng ăn bữa tối.
Chỉ là không biết có phải do hắn quá hào hứng vì sắp được gặp lại tình nhân trong mộng của mình hay không mà lái xe tốc độ có chút cao, tay cầm bó hoa ngửi ngửi dẫn đến thiếu quan sát.
Để rồi chiếc xe hắn đang điều khiển mất lái, lao trực diện về phía rào chắn của một khúc của rồi vỡ nát hết thảy.
Khi đó nguyên chủ đã được đưa vào bệnh viện nhưng không ai biết rằng người gọi Diệp Thần này thực sự đã chết rồi mà thay vào đó bằng một cái Diệp Thần tới từ thế giới khác.
Đúng thế, kẻ hiện tại đang dự thọ yến ở Huyền gia lúc này đây đã sớm không còn là cái kia phế vật Diệp Thần lúc trước mà thay vào đó là một cái Diệp Thần khác, tới từ một thế giới gọi là Lam Tinh Cầu.
Ở thế giới kia, mọi thứ dường như khá đồng dạng với Trái Đất, thế nhưng là khoa kỹ lại càng phát triển hơn một bậc, công nghệ của nhân loại ở thế giới đó đã có thể thiết lập một căn cứ mái vòm ở trên một tinh cầu khác và vận chuyển cư dân tới đó sinh sống.
Tránh cho sự gia tăng dân số ngày càng trầm trọng dẫn đến thiếu đất đai, chỗ ở cùng thiếu thốn tài nguyên mà xảy ra chiến tranh để tranh giành cướp bóc a.
Như vậy cũng đã đủ để thấy sức mạnh khoa học công nghệ của đám người tại Lam Tinh Cầu tiên tiến tới mức Trái Đất ở thời điểm hiện tại không thể so sánh rồi.
Mà Diệp Thần cái xuyên việt giả này ở Lam Tinh Cầu lại không phải là một người bình thường, hắn ở thế giới đó chính là một vị Sáng Tạo Giả.
Kẻ có thể nắm giữ danh hiệu này cần phải có rất nhiều đóng góp về công nghệ và khai phá ra những nguồn tri thức mới cho nhân loại của thế giới đó.
Và tên Diệp Thần này chính là một trong số đó, hắn hiện tại không chỉ là con cháu dòng chính Diệp gia bình thường nữa mà còn là một xuyên việt giả mang trong mình vô vàn tri thức cùng ký ức về Lam Tinh Cầu.
Cũng vì lẽ đó mà từ một tên công tử ca khá tầm thường không có gì nổi trội ở Diệp gia, chỉ biết theo đuôi Huyền Thu Phương làm một đầu liếm cẩu.
Nhưng chỉ sau một đêm tai nạn thập tử nhất sinh hắn dường như biến thành người khác vậy.
Với trí tuệ của một Sáng Tạo Giả của Lam Tinh Cầu và nền văn minh giữa hai thế giới là không mấy khác biệt, đồng thời với thân phận là Diệp gia đại thiếu.
Diệp Thần cái này phế vật liếm cẩu không biết từ lúc nào mà quật khởi không hay, hắn không chỉ dựa vào kiến thức uyên bác của mình mà giúp đỡ, dẫn dắt gia tộc tranh giành được rất nhiều lợi lộc trong mấy năm vừa qua từ sau khi xuyên việt.
Mà hắn sau khi biết ở thế giới hay hành tinh gọi là Trái Đất này còn có tồn tại một lực lượng gọi là Võ Giả mà ở Lam Tinh Cầu không hề tồn tại.
Những kẻ được gọi là Võ Giả này trong mình mang theo một nguồn năng lượng mạnh mẽ gọi là “Chân Khí” hay “Nội Lực” nhằm gia tăng thực lực và thể chất cho bản thân trở thành đỉnh cao của nhân loại dựa theo từng cảnh giới.
Và sau khi biết được thông tin này bao gồm từ bên trong ký ức của nguyên chủ và được chứng kiến Võ Giả ngay ở bên trong Diệp gia.
Diệp Thần không khỏi chấn kinh mà âm thầm sáng tạo ra cho riêng mình những loại công nghệ có thể so sánh với những kẻ được gọi là Võ Giả này bằng số tài nguyên vẫn còn yếu kém tới từ Trái Đất.
Đơn giản là vì hắn biết bản thân không có khả năng trở thành một võ giả vì nguyên chủ của cơ thể này chính là một tên phế vật không hơn không kém.
Trong suốt mấy năm gần đây Diệp Thần đã nghiên cứu ra không ít những loại dược tề có thể cường hóa và gia tăng chiến lực cho bản thân, thế nhưng là hắn không cách nào đạt tới Võ Sư trình độ.
Thứ nhất là vì tài nguyên và vật chất của hành tinh này không cho phép, thứ hai là đây đã là giới hạn về nguồn tri thức mà hắn có đối với những cách cường hóa cơ thể thông qua nghiên cứu cùng thí nghiệm.
Bởi vậy, cho tới khi Diệp Thần có thể tìm ra được phương pháp gia tăng thực lực mà không thông qua thiền định hay tu luyện thì khi đó hắn mới có thể không cần phải dựa vào những công nghệ mà hiện tại bản thân nắm giữ.
Muốn giữ mạng trong cái thế giới tàn khốc gấp không biết bao nhiêu lần so với Lam Tinh Cầu như Trái Đất, thì hắn bây giờ ngoài khoa học, công nghệ mà một Sáng Tạo Giả nắm giữ ra thì xem ra không còn cách nào cả.
Lúc này đây chỉ cần Võ Sư xuất hiện và cho hắn một quyền toàn lực thì cũng khó mà giữ mạng a.
Cho nên ở trong thế giới này, tạm thời hắn vẫn chưa thể ngông nghênh với đời được.
Thế nhưng là có một điều mà hắn không hề hay biết rằng, sự thay đổi vô cùng bất thường từ sau khi hắn xuyên qua thế giới này là vô cùng khó tin đối với một tên phế vật a.
Những thông tin về hắn và gia tộc của hắn xuyên suốt trong những năm qua đều đã bị điều tra vô cùng cặn kẽ bởi Ninh Vương, không bỏ sót từng chi tiết nhỏ.
Từ việc Diệp Thần hắn là thanh mai trúc mã với Huyền Thu Phương rồi biến thành vị hôn phu, cho tới lúc bị tai nạn rồi trở lên thay đổi độ vô cùng khó tin.
Tiếp đó là đến chuyện Diệp gia ngày càng giàu mạnh tới từ sự dẫn dắt của hắn.
Sau đó là vô số những thông tin quan trọng khác liên quan đến những bí mật của hắn.
Nhưng sau cùng tất cả mọi việc mà hắn làm và đã từng trải qua từ lúc nhỏ cho tới lúc lớn đều không có quan trọng, đâu phải ngẫu nhiên mà Ninh Vương bỏ công bỏ sức đi quan tâm tới một thằng phế vật chỉ vì hắn là vị hôn phu của Huyền Thu Phương.
Nguyên do Ninh Vương để mắt tới Diệp Thần là bởi vì hắn đã từng thử điều động hệ thống dò xét toàn bộ thông tin về cái này Diệp Thần bằng điểm tín dụng cho nhanh, thay vì cứ phải điều tra từng chút thông tin một, rất mất thời gian a.
Thế nhưng là Ninh Vương không thể dò xét cái này Diệp Thần từ lúc tuổi trở đi, cũng là lúc hắn bắt đầu quật khởi, từ một cái điểu ti liếm cẩu trở thành Diệp gia một đầu cự long hùng mạnh… Mọi thông tin từ sau tuổi của Diệp Thần đều là không thể dò xét.
Và cũng vì lẽ đó Ninh Vương càng trở lên chú ý tới cái này vị hôn phu của Huyền Thu Phương, mà điều động rất nhiều nguồn lực đi điều tra Diệp Thần.
Bất quá thông tin mà Ninh Vườn nắm được về kẻ này là không đáng kể a.
Hôm nay tới tham dự thọ yến của Huyền lão gia tử mục đích chính là để Ninh Vương tìm hiểu về thân phận của mình, phần còn lại là để xem rốt cuộc Diệp Thần này là thế nào qua mắt hệ thống của hắn.
Ninh Vương muốn biết được kẻ này có phải là Diệp Thần thực sự hay không?
Sau những thông tin mà hắn có được thì từ sau năm tuổi tên này giống như biến thành một người khác vậy.
Không điều tra được thì Ninh Vương chỉ cần hấp thụ hắn rồi đạt được ký ức của hắn là xong thôi mà…
Ngồi bên trên bàn tiệc Diệp Thần lúc này đâu biết rằng có một kẻ vô cùng khủng bố đang tò mò và muốn biết toàn bộ bí mật của hắn.
Đồng thời muốn giết hắn chỉ vỉ một nữ nhân a…
…
Cầu ủng hộ, kim phiếu, đánh giá a