Sau cùng, bỏ qua hàng loạt những vấn đề nhức nhối còn tồn đọng ở bên lề liên quan đến Ninh Vương và Thu Phương.
Huyền gia tộc nhân khi này mới biết rõ mục đích của chuyến đi lần này của hắn chính là nắm giữ và kiểm soát toàn bộ Huyền gia trên dưới ở trong tay.
Không phải tự nhiên mà Ninh Vương ngồi ở đó cùng bọn hắn hòa nhã và nói chuyện ăn tối như chưa có gì xảy ra cả.
Chủ yếu chính là để tụ hội toàn bộ cao tầng của Huyền gia lại một chỗ, những kẻ mà hiện nay nắm giữ quyền điều hành chính của gia tộc mà đối bọn hắn thông báo ý đồ của bản thân.
Rằng là kể từ giờ phút này trở đi Ninh Vương sẽ chính là chủ sự phía sau màn, phương thức vận hành, hướng đi kế tiếp trong tương lai và bất kể là những thứ gì khác.
Sau hôm nay toàn bộ đều sẽ do Ninh Vương định đoạt, bất kể là ai cũng không được phép hành động khi chưa được sự cho phép của hắn.
Bằng không kết cục chỉ có một chữ đó chính là “Chết”.
Ngay cả Huyền lão gia tử - Huyền Nam Thiên khi đó tận mắt chứng kiến một loại khí tràng uy nghiêm của một bậc quân vương vô cùng chân thật.
Được phát ra từ trên thân vị tôn tử này của mình cũng không khỏi thần phục, khép nép.
Mọi ý đồ phản kháng hay tâm tư chống đối tới từ nội tâm đám người ngay lúc đó đều bị xóa sạch tức thì, cho dù bọn họ có muốn hay là không.
Cũng rất nhanh chóng thôi chuyện này liền được lan truyền đến với trên dưới toàn bộ Huyền gia tộc nhân.
Bất kể là ai sau khi biết được tin tức này càng là phát ra từ nội tâm sự kiêng kỵ và nể sợ đối với vị thiếu niên kia, cho dù có là ngày đó hay là ở thời điểm hiện tại.
…
Thời gian trôi qua khá nhanh chóng, mới đó thôi mà đã ngày qua đi kể từ buổi thọ yến tại Huyền gia hôm đó.
Khi này ở tại Diệp Phủ, bên trong gian phòng nghĩ sự không biết từ lúc nào mà đã náo loạn thành một cái chợ lớn, vô cùng ồn ào và mất trật tự.
Ngay cả Diệp gia chủ hay là cả Diệp lão gia tử - Diệp Bắc ngồi ở vị chính trung tâm kia cũng không khỏi lộ ra vẻ trầm tư, lo lắng.
Mới chỉ ngày trôi qua thôi mà trên gương mặt của Diệp lão gia tử đã cảm giác già đi trông thấy, những nếp nhăn hiện ra cùng nước da nhợt nhạt là minh chứng vô cùng rõ ràng.
Đã ngày trôi qua kể từ khi Diệp Thần bị Ninh Vương thủ hạ cho mang đi khỏi Hải Thành, đến nay một chút tin tức về tung tích của hắn cũng không có.
Diệp gia dưới mệnh lệnh của Diệp lão gia tử - Diệp Bắc và gia chủ Diệp gia - Diệp Vấn Thiên, Diệp gia thủ hạ được điều động vô số kể mà lập tức đi điều tra về tung tích của Diệp Thần.
Chỉ cần cứu ra được hắn khỏi từ trong tay tên thiếu niên trẻ tuổi nhưng tâm tính tàn độc như ác ma kia, thì Diệp gia nguy cơ mới mau chóng được giải quyết.
Phải biết Diệp gia có thể quật khởi vô cùng mạnh mẽ từ một gia tộc lụi bại sắp thụt lùi xuống thành một gia tộc trung đẳng.
Mà vô cùng nhanh chóng liền có thể phát triển thần tốc như vũ bão mà sánh ngang hay thậm chí là vượt qua cả Huyền gia ở thời điểm này.
Chính xác đều là dựa vào toàn bộ công lao của một mình Diệp Thần a.
Sau khi tỉnh lại và hồi phục từ bên trong cơn hôn mê sâu vì gặp phải tai nạn giao thông mấy năm trước đó.
Diệp Thần như biến thành một người khác mà thay đổi hoàn toàn, hắn đột nhiên trở nên vô cùng xuất sắc và tài năng trong nhiều lĩnh vực.
Từ đó dưới sự chấp nhận của gia chủ Diệp gia - Diệp Vấn Thiên đồng ý trao lại cho Diệp Thần quyền dẫn dắt gia tộc trong tương lai và để cho hắn quyết định tất cả.
Cứ như thế dưới sự điều hành và quản lý của hắn, Diệp gia lụi tàn bắt đầu đâu thì vào đó và chỉ trong một thời gian ngắn dưới sự dẫn dắt của Diệp Thần.
Gia tộc như một cơn vũ bão mà phát triển một cách thần tốc và không có dấu hiệu muốn dừng lại, không chỉ bổ sung về tài lực cùng vật lực hay địa sản,...
Mà Diệp gia trong tay Diệp Thần còn bắt đầu mà không ngừng đào tạo và bồi dưỡng ra rất nhiều những tầng lớp vệ quân khác nhau.
Với mục đích có thể bảo vệ gia tộc và bản thân hắn khi bị thế lực bên ngoài dòm ngó và có ý đồ xấu đối với Diệp gia.
Và cứ như vậy Diệp gia phát triển vô cùng thần tốc, càng ngày địa bàn cùng tài lực càng được mở rộng không ngừng.
Từ đó quyền lực nắm giữ trong tay cũng càng lớn, dẫn tới địa vị Diệp gia ngày một cao trong mắt ngoại nhân.
Nhờ vậy mà không chỉ mỗi Diệp gia phát triển vượt bậc, ngay cả những tộc nhân và những cá nhân có liên quan tới gia tộc đều có cơ hội phát triển nhanh chóng.
Rất nhiều người đều trở nên giàu có và nắm giữ vô số kể tài sản trong tay, đặc biệt là những thành viên cao tầng của Diệp gia có mặt tại phòng nghị sự này.
Bất quá mọi thứ đều là Diệp Thần mang đến, đều là do Diệp Thần tạo ra cơ hội cho bọn họ, vì vậy cho nên không có Diệp Thần thì đám người này chả là cái thá gì hết.
Ấy vậy mà sau buổi thọ yến tại Huyền gia ngày hôm đó, những người trở về bao gồm Diệp gia chủ cùng Diệp lão gia tử lại thông báo một tin động trời rằng.
Diệp Thần đắc tội kẻ không nên đắc tội, bị người ta phế tứ chi sau đó bắt đi rồi…
Tin tức động trời này sau khi tới tai những thành viên trong gia tộc và nhất là những thành viên cao tầng có mặt trong buổi nghị sự ngày hôm nay, bọn họ trong lòng cảm thấy cực kỳ bất an và lo lắng.
Nếu như Diệp Thần thực sự có mệnh hệ gì thì tiền bạc cùng địa vị cao ngất ngưởng trong giới thượng lưu, tinh anh của bọn họ hiện tại phải làm sao?
Rất nhiều người vẫn còn đang đắm chìm trong sự hưởng lạc của giàu sang phú quý, bên cạnh người đẹp trên những chiếc du thuyền ngoài khơi sau khi nhận được tin liền hối hả trở về.
Bọn họ rốt cuộc không phải là lo lắng cho Diệp Thần mà thậm chí còn có người trong lòng hiện tại đang chửi thầm hắn a.
Đắc tội ai không đắc tội lại đi đắc tội kẻ có thực lực kh ủng bố như tên kia chứ…
Đám người cảm thấy lo lắng cho thân phận và địa vị của mình sau khi không có Diệp Thần thì liệu còn có thể sống hưởng lạc như hiện tại hay không a.
Tiếng xì xào, bàn tán vô cùng ồn ào không ngừng một chút nào bên trong căn phòng nghị sự mà đáng nhẽ ra phải vô cùng trang nghiêm.
Diệp Vấn Thiên ngồi ở đó chứng kiến cao tầng trong gia tộc mà chỉ có thể xoa xoa cái trán trong sự chán nản, bất lực.
Đây cũng chính là lý do vì sao mà trước đó Diệp gia trong thời của hắn càng ngày càng lụi bại mà chẳng thể gượng dậy nổi a.
Mỗi một cá nhân trong cao tầng Diệp gia chẳng hề lo lắng cho an nguy của gia tộc mà chỉ để tâm tới tiền tài cùng địa vị trong nhất thời của mình.
Chỉ lo ăn chơi hưởng lạc trong vinh hoa phú quý, ở trong sự tung hô kính ngưỡng của vạn người đang tồn tại bên dưới cấp bậc thấp hơn.
Mà quên mất rằng gia tộc phải đứng vững thì địa vị cùng tiền bạc của bọn chúng mới có thể duy trì lâu dài, hay ít nhất là có thể làm chỗ dựa cho bọn chúng.
Ấy thế mà…
“Ầyyy~”.
Diệp Vấn Thiên bàn tay xoa xoa cái trán, cái đầu lắc lắc qua lại trong sự chán nản đối với Diệp gia tộc nhân.
Ngay cả đến đám cao tầng của gia tộc còn rác rưởi như vậy thì không biết tình hình của đám thành viên còn lại là như thế nào.
Có khi nào bên trong gia tộc cũng đã có những kẻ lên sẵn kế hoạch rời bỏ gia tộc rồi hay không?
Bành!
Không chịu nổi sự hỗn loạn ở bên trong căn phòng mà đáng lẽ ra là nơi những cuộc họp hội nghị nghiêm túc và vô cùng trọng đại được diễn ra.
Thì bây giờ nó đang bị một đám người chỉ biết đến tư lợi cá nhân mà quên đi cái gọi là đoàn kết trong gia tộc làm cho biến thành một cái chợ.
Vô cùng ồn ào và thiếu đi sự nghiêm túc cực kỳ cần thiết để đưa ra những quyết định hệ trọng.
Diệp Vấn Thiên cơn tức giận trong lòng đã đạt tới cực hạn mà chuyển hóa thành hành động bộc phát ra bên ngoài.
Chiếc bàn gỗ lớn được sắp xếp ở chính giữa, nơi mà các thành viên cao tầng trong Diệp gia ngồi xung quanh mỗi khi nghị sự diễn ra.
Hiện tại ngay trước mặt Diệp gia chủ - Diệp Vấn Thiên xuất hiện một dấu chưởng ấn lõm xuống mặt bàn khiến nó nứt toác và lan rộng ra xung quanh.
Hắn đưa mắt nhìn những kẻ được gọi là tộc lão, cao tầng trong gia tộc đang xôn xao bàn tán một cách dữ dằn, phẫn nộ rồi gầm lớn quát tháo.
“Các ngươi có thôi ngay đi không? Câm miệng toàn bộ cho ta!”.
“Ở đây ai mới là gia chủ? Các ngươi xem nơi đây là cái chợ hay sao lũ khốn kiếp này?”.
Diệp Vấn Thiên khí tràng của một cao thủ đã đạt tới Võ Sư thực lực mà hướng đám người có trong phòng nghị sự hôm nay trực tiếp nghiền ép.
Phải như vậy thì ít ra đám người này tạm thời mới có thể đi vào khuôn khổ, mới có thể trở lên nghiêm túc cho những chuyện sắp tới được.
Và quả thực là không sai, đám cao tầng của Diệp gia sau khi cảm nhận được Diệp Vấn Thiên đã vô cùng nổi giận đối với hành vi của bọn hắn thì lập tức tỏ ra vô cùng khép nép.
Cả đám lập tức đi vào quy củ mà ngồi yên lắng nghe chứ không có một kẻ nào dám đứng ra đáp lời.
“Hừ, một đám phế vật, nếu như không có Tiểu Thần hắn dẫn dắt gia tộc thời gian trước đó thì làm gì có các ngươi bây giờ”.
“Thử hỏi mỗi một kẻ trong số đám lão già các ngươi, có một kẻ nào đã cống hiến được thứ gì đó to lớn cho gia tộc hay chưa? Vậy mà hiện tại còn dám đi trách móc và đổ lỗi cho hắn vì đắc tội nhân?”.
Diệp Vấn Thiên ánh mắt chất vấn hướng về phía mỗi một kẻ có mặt trong gian phòng này ngày hôm nay mà dò xét.
Bất quá cái hắn nhận lại được chỉ là ánh mắt tránh né, sự khép nép thay vì có được một câu trả lời cụ thể, rõ ràng.
“Hầyyy~…”
Diệp Vấn Thiên nhìn đám cao tầng Diệp gia như vậy chỉ biết thở dài, cánh tay to lớn dù đã có tuổi nhưng bản thân là một người luyện võ.
Cho nên vẫn còn rắn chắc của hắn lúc này đây lại chỉ có thể bất lực mà dùng để chống cằm suy tư.
Nghĩ lại ngày hôm đó, kẻ mà Diệp Thần đối địch hay nói cách khác là cả Diệp gia cùng với người kia hiện tại hẳn là đã rơi vào thế bất lưỡng lập.
Chưa biết mà cũng không cần biết là thế lực của đối phương là lớn mạnh tới mức nào, bây giờ đã là loại trình độ gì.
Chỉ riêng cái việc mà thiếu niên kia triển lộ ra ngày hôm đó cũng đã đủ để khiến cho tương lai phía trước của Diệp gia đi vào một vùng không gian u tối, tĩnh mịch.
Ở bên trong vùng không gian u tối được bao phủ xung quanh bởi sương đen ấy, Diệp gia căn bản là không rõ nên tiếp tục đi tiến hay đi lùi.
Và quan trọng nhất là chỉ cần đi sai một bước này thôi thì chắc chắn sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục không lối thoát a.
Nghĩ lại ngày hôm đó Diệp Vấn Thiên cái trán lại xuất hiện một vài giọt mồ hôi lạnh của sự lo lắng và sợ hãi.
Không có Diệp Thần, đứa con trai thiên tài ở cạnh bên khiến cho hắn hiện tại thực sự là đã rơi vào triệt để hỗn loạn.
Hắn mất phương hướng và không biết bây giờ rốt cuộc là nên cùng người kia đối đầu hay quy hàng.
Trước khi được đối phương thả trở về lại Diệp gia thì đã được thông báo trước rằng, ngày sau toàn bộ các thế lực và đại gia tộc tại Bắc Bộ, bao gồm là cả những danh gia đại tộc được mời tới buổi thọ yến ngày hôm đó.
Tất cả những thành viên chủ chốt trong gia tộc, thế lực đó phải tới Huyền gia bái phỏng một chuyến, nếu như có gia tộc nào dám không có mặt ngày hôm đó thì “Diệt Tộc” sẽ là điều theo bọn chúng phải đón nhận.
Và là một kẻ đứng đầu của một đại gia tộc lớn nhất nhì Hải Thành này như Diệp gia thì Diệp Vấn Thiên làm gì có chuyện hắn không hiểu ra được ý nghĩa của chữ bái phỏng ở đây là gì.
Khả năng cao là bị buộc phải thần phục và quy hàng ở dưới trướng của đối phương a.
Mà hiện giờ Diệp Thần sống chết không rõ, mặc dù Diệp gia toàn bộ lực lượng đã được cử đi điều tra nhưng một chút tin tức cũng không có.
Bên trong nội tộc thì hỗn loạn thành cái tràng cảnh này khiến Diệp Vấn Thiên vô cùng khó xử và cảm thấy mệt mỏi.
Hắn hiện tại có hai phương án giải quyết chuyện này, một là cùng với một vài gia tộc lớn khác liên thủ và đối với đám người kia không chết không thôi.
Hai là tạm thời lựa chọn quy hàng để xem đối phương rốt cuộc có ý định gì và trong khoảng thời gian đó nhanh chóng tìm cho ra bằng được tin tức về vị trí của Diệp Thần.
Bất quá phương án thứ nhất hiện tại đã có thể xem như vô vọng, vì chẳng có một gia tộc nào đủ can đảm để cùng Diệp gia liên thủ và đối với những người kia chống đối cả.
Sau khi chứng kiến thực lực mà đối phương triển lộ ngày hôm đó thì tương lai của các danh gia đại tộc tại Hải Thành, hay là cả Bắc Bộ đều có thể xem như là cá nằm trong lưới rồi.
Diệp gia người đông thế mạnh như vậy còn bị đối phương nghiền ép, sức hoàn thủ gần như chẳng đáng vào đâu trước tồn tại vô cùng mạnh mẽ kia.
Vốn còn đang một tay chống cằm, tay còn lại liên tục dùng ngón tay gõ nhẹ xuống mặt bàn suy tư trước đó.
Diệp Vấn Thiên ngồi thẳng người dậy, thái độ trở nên vô cùng nghiêm túc giống như đã làm ra một quyết định trọng đại nào đó mà hướng đám người tuyên bố.
“Mặc dù thực lực của đối phương vô cùng mạnh mẽ, nhưng Tiểu Thần vẫn còn để lại cho gia tộc một vài con bài tẩy vô cùng mạnh mẽ.
Và quan trọng nhất là Diệp gia khó khăn lắm dưới sự dẫn dắt của Tiểu Thần mới có thể có được ngày hôm nay”.
“Vì vậy chúng ta không thể cứ như vậy thần phục mà mặc kệ cho đối phương thích làm gì thì làm được.
Ngày mai vẫn dựa theo lời của đám người kia tới Huyền gia sau đó xem tình hình thế nào rồi mới tiếp tục hành động”.
“Họp hội nghị hôm nay tới đây kết thúc”.
Diệp Vấn Thiên vô cùng quyết đoán, phong thái của kẻ đứng đầu bên trong một đại gia tộc lớn được hiển lộ vô cùng rõ rệt, mà đưa ra quyết định về tương lai sắp tới của Diệp gia.
Bất quá là kẻ đã từng trực tiếp đối đầu với Ninh Vương và dùng gần nhưng là toàn bộ thủ đoạn mạnh nhất của mình là Diệp Thần.
Nếu như hắn có ở đây thì chắc chắn sẽ ngay lập tức làm ra phản đối kịch liệt đối với quyết định mà “cha” của mình đã cáo tri với các thành viên cao tầng.
Chỉ có hắn mới biết được rằng thực lực của Ninh Vương giờ đây đã đạt tới mức mà, cho dù có là Diệp Thần hắn điên cuồng nghiên cứu - năm cũng chưa chắc tìm ra phương án đánh bại.
Có vẻ như Diệp Vấn Thiên vẫn chưa hiểu rõ được vị thế mà bản thân đang nắm giữ ở thời điểm hiện tại thì phải.
Ngay cả sống chết của hắn vẫn còn nằm trong tay đối phương, chỉ cần một ý niệm của Ninh Vương thì.
Dưới sự kích phát của Bạo Huyết có trong thân thể Diệp Vấn Thiên hắn đơn giản chính là một quả bom nổ chậm, vô cùng dễ dàng liền có thể biến hắn thành một đống huyết vụ ngay lập tức a.
Không biết liệu dưới sự dẫn dắt của Diệp Vấn Thiên có khiến Diệp gia rơi vào cảnh “Diệt Tộc” hay không a.
...
Truyện còn chưa chết nhé các vị, giờ thì ta cũng chẳng trông chờ được gì vào tác phẩm này nữa, chắc là cứ tiếp tục tới đâu hay tới đó thôi, hy vọng các vị không ghét :)))