Bát Đại sơn trang là một doanh nghiệp ẩm thực, chiếm gần hai nghìn mét vuông, lấy khuôn viên Đông Nam Á làm bối cảnh, toát lên được nét thư giản, thiên nhiên và không khí của nét văn hóa ẩm thực, hoàn cảnh yên tĩnh, tao nhã, tự nhiên.
Phòng Hứa Song đặt đương nhiên là tốt nhất, xung quanh phòng có những cửa sổ thủy tinh, có thể nhìn thấy các cây cảnh bên ngoài, cảnh vật, còn có những hoa tươi đang đua nở, được dùng cơm trong phòng như vậy, tạo cảm giác cho người ta tinh thần sảng khoái, tuyệt đối là hưởng thụ thị giác, vị giác.
Khi Hàn Đông đến, Tả Nhất Sơn sớm đã có mặt, cùng đến còn có ba người, đều mang vẻ mặt cung kính hoan nghênh.
Trước tiên Tả Nhất Sơn giới thiệu cho Hàn Đông biết người bên cạnh, nói:
- Lãnh đạo, tôi giới thiệu với ngài, đây là đồng chí Tô Chính Nguyên Chủ tịch thành phố Thiết Châu.
- Chào ngài Chủ nhiệm Hàn.
Tô Chính Nguyên nở nụ cười tôn kính, tiến lên trước hơi cúi lưng, đưa hai tay ra bắt tay với Hàn Đông.
Tô Chính Nguyên hiện đang là Chủ tịch thành phố Thiết Châu, cán bộ cấp chính (cấp Giám đốc sở), trước mặt Phó chủ nhiệm cải cách Hàn Đông, đương nhiên cũng không là gì. Lần này thành phố Thiết Châu có một hạng mục cần Ủy ban cải cách phê duyệt, anh ta dẫn theo Tả Nhất Sơn đến Yến Kinh vì hạng mục này.
Thật ra lần làm hạng mục này, anh ta muốn nhân cơ hội, nhờ Tả Nhất Sơn để quen biết Hàn Đông.
Tả Nhất Sơn từng là thư ký của Hàn Đông, được Hàn Đông tin tưởng, về việc này thì người của toàn thành phố Thiết Châu, thậm chí cấp trên của tỉnh Tây Xuyên cũng có không ít lãnh đạo biết đến, đấy chính là một trong các nguyên nhân mà Tả Nhất Sơn có thể trụ vững trong vài năm gần đây. Đương nhiên rồi, Tả Nhất Sơn có thể trụ vững tiến lên phía trước, thực lực công việc của anh ta là chính, tuy anh ta có quan hệ với Hàn Đông, nhưng anh ta chưa từng cậy thế kiêu ngạo, tại thành phố Thiết Châu đều dốc toàn sức làm tốt công việc, đồng thời cố gắng không tham gia vào bất kỳ tranh đấu nào, dù trong cuộc họp Ủy viên thành ủy, lúc phát ngôn chỉ nhắm vào công việc, không phân biệt, do đó trong thành phố, đối với anh ta bằng thái độ bình đẳng và hòa bình, cho nên đôi lúc, Tả Nhất Sơn có thể đạt được ý đồ của mình. Tuy nhiên Tả Nhất Sơn có thể nắm bắt đúng mực, do đó ở thành phố Thiết Châu có thể nói như cá gặp nước.
Lần này giới thiệu Tô Chính Nguyên cho Hàn Đông, chủ yếu vì Tả Nhất Sơn cảm thấy Tô Chính Nguyên vẫn là cán bộ làm được việc, năng lực cũng không tệ, nếu có thể được Hàn Đông chấp nhận, mình cũng xem như đã giới thiệu một người có ích cho lãnh đạo.
Ngoài ra còn hai người, một người là Chủ nhiệm đặt trụ sở tại thành phố Thiết Châu, ngoài ra một người là Chủ nhiệm Ủy ban cải cách thành phố Thiết Châu.
Hàn Đông ngồi vào vị trí, Tô Chính Nguyên cùng với Tả Nhất Sơn một trái một phải ngồi bên cạnh, ngoài ra hai người kia ngồi cùng nhau.
Hứa Song là thư ký của Hàn Đông, nên tự giác không ngồi vào bàn, sau khi sắp xếp xong bàn tiệc, cùng với tài xế Hạ Liên An gọi món ăn ăn với tốc độ nhanh nhất.
Tuy Hứa Song cũng là cán bộ cấp Phó, hơn nữa còn là cán bộ Phó trưởng phòng, đối diện với cán bộ cấp giám đốc, vốn dĩ một chút cũng không sợ. Nhưng anh ta biết Hàn Đông được xem như cuộc gặp mặt riêng tư, bản thân nên biết mà không làm phiền đến.
Lần dùng cơm này, đương nhiên do Hàn Đông mời khách. Về mặt dùng cơm, Hàn Đông có nguyên tắc của riêng mình, chỉ cần không phải chuyện về công việc, Hàn Đông sẽ tự chi trả, cũng không chiếm lợi ích của nhà nước.
Mọi người cùng uống rượu vang, vừa ăn vừa trò chuyện, Hàn Đông tìm hiểu được mục đích mà nhóm người Tả Nhất Sơn đến Yến Kinh, tiến hành tìm hiểu tường tận về hạng mục của họ, sau đó liền cho Tả Nhất Sơn liên lạc với Hứa Song.
Do cảm thấy hạng mục này của thành phố Thiết Châu vẫn không tệ, cho nên Hàn Đông chủ động đưa ra đề nghị Tả Nhất Sơn liên lạc với thư ký Hứa Song, Hứa Song là thư ký của Hàn Đông, đại diện cho Hàn Đông, có Hứa Song ra mặt, hạng mục của thành phố Thiết Châu chắc chắn sẽ không trì hoãn.
Đối với Hàn Đông mà nói, là việc của một câu nói, nhưng đối với toàn thể dân chúng của thành phố Thiết Châu, là một đại sự. Nên biết, các hạng mục trên toàn quốc đều có rất nhiều, cần đến Ủy ban cải cách xem xét phê duyệt, vì một hạng mục, lãnh đạo một số nơi ngày ngày đều phải túc trực tại Yến Kinh, chỉ vì muốn hẹn gặp mặt Cục trưởng, Phó cục trưởng, đều phải chạy khắp nơi nhờ người tìm quan hệ, chớ nói đến các quan viên có cấp bậc Vụ trưởng Phó vụ trưởng.
Để hạng mục này có thể thông qua, một số Chủ tịch thành phố cấp chính, Bí thư thành ủy, đích thân xuất trận, trước mặt một cán bộ nhỏ của Ủy ban Cải cách, đều cần phải ăn nói cẩn thận, có cảm giác như xin xỏ cha mình vậy.
- Vô cùng cám ơn Chủ nhiệm Hàn ủng hộ cho thành phố Thiết Châu, những lời cám ơn, tôi nói nhiều cũng vô ích, tôi sẽ cạn hết ly này.
Tô Chính Nguyên đứng lên, hay tay nâng ly lên nói với Hàn Đông.
Sau đó anh ta ưỡn cổ uống cạn hết rượu trong ly, trên mặt có hơi đỏ ửng, nói:
- Chủ nhiệm Hàn cũng tương đối hiểu rõ về tình hình của tỉnh Tây Xuyên, kinh tế của tỉnh Tây Xuyên lạc hậu không ít so với các tỉnh ở Trung Đông, có được một hạng mục lớn, đối với nền kinh tế hiện tại mà nói, là một việc hết sức khó khăn, Chủ nhiệm Hàn đã giúp chúng tôi một việc rất lớn.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Chỉ cần là công việc, có thể giúp đỡ, đương nhiên tôi sẽ cố gắng hỗ trợ.
Nhà nước chúng ta đang trong giai đoạn phát triển, các nguồn tài nguyên đều có hạn, cho nên không thể đều làm tốt mọi mặt được, như vậy sẽ tồn tại cạnh tranh, nhưng chúng ta cũng nên tin chắc, chỉ cần chúng ta động não, triển khai nhất định sẽ có phương hướng.
Mọi người gật đầu, đều tỏ ý đồng tình.
Tuy nhiên mọi người cũng biết, muốn đạt được phát triển nhanh hơn, tìm hạng mục, nhận được hỗ trợ từ cấp trên, là một đường đi nhanh nhất. Đó chính là tại sao mọi người đều nịnh nọt cấp trên.
Ủy ban Cải cách có quyền lực nặng như vậy, vì nắm trong tay quyền hạn phê duyệt, nắm vững nguồn vốn cao, phê duyệt nguồn tài nguyên, trở thành đối tượng mà mọi người công kích.
Một câu nói nhẹ của Hàn Đông, đã quyết định xong chuyện của thành phố Thiết Châu, đối với các quan viên của thành phố Thiết Châu mà nói, như đã trút được gánh nặng. Tuy mọi người đều biết có Tả Nhất Sơn ra tay, chuyến đi Yến Kinh này, chắc chắn không có vấn đề, nhưng thực tế còn thuận lợi hơn nhiều so với sức tưởng tượng của họ.
Đó chính là một câu nói của lãnh đạo, các quan viên trên dưới đã tập trung công phu chạy đua của mình. Đôi lúc dù quan viên bên dưới chạy gãy chân, cũng không nhất định sẽ có được hạng mục.
Tô Chính Nguyên nhân cơ hội này, đã mang tình hình phát triển của thành phố Thiết Châu, suy nghĩ báo cáo một lượt cho Hàn Đông biết, Hàn Đông cũng có chút hứng thú đối với vấn đề này mà tiến hành tìm hiểu sâu thêm.
Ăn cơm xong, mọi người cùng đến quán trà dùng trà, ngồi một hồi, Tô Chính Nguyên dẫn theo hai quan viên cáo từ trước, đương nhiên muốn tạo không gian cho Hàn Đông cùng trò chuyện với Tả Nhất Sơn.
Trước khi rời khỏi, Tô Chính Nguyên lấy được cách liên lạc của Hứa Song.
Tô Chính Nguyên biết mình vẫn còn chưa đủ tư cách lấy liên lạc với Hàn Đông, nhưng có thể có được cách liên lạc với thư ký của Hàn Đông, đến lúc thừa cơ hội lần này, tìm dịp liên lạc vài lần với Hứa Song, làm quen với mối quan hệ trước, đối với phát triển sau này của mình rất có lợi.
Trong quan trường, đương nhiên phải biết nắm lấy bất kỳ cơ hội mở rộng mạng lưới bạn bè của mình, còn người bên cạnh lãnh đạo, càng phải tìm cơ hội để được làm quen. Trong tình huống bình thường, Tô Chính Nguyên căn bản không có cơ hội để được làm quen với thư ký của Hàn Đông, lần này có thể nói hoàn toàn nhờ vào Tả Nhất Sơn, cho nên trong lòng Tô Chính Nguyên cũng vô cùng cảm kích Tả Nhất Sơn.
- Những năm này, phát triển của anh ở tỉnh Tây Xuyên cũng không tệ, có thể trầm mặc làm việc, là một việc hiếm có.
Hàn Đông tương đối biết về tình hình của Tả Nhất Sơn, vô cùng hài lòng về thái độ làm việc của anh ta.
Cho đến nay, Hàn Đông cũng có mấy kỳ thư ký rồi, nhưng trong lòng Hàn Đông, cuối cùng vẫn xem trọng Tả Nhất Sơn, hắn cũng mong muốn Tả Nhất Sơn có thể bước vững.
Tả Nhất Sơn hiện tại đã càng trụ vững hơn, anh ta nói:
- Lãnh đạo, tôi luôn nhớ đến lời của ngài, cố gắng làm tốt trách nhiệm công việc, có thể giúp đỡ người dân làm việc. Tuy nhiên, trong công việc thực tế, vẫn có nhiều chỗ không thể làm tốt được.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đây là điều khó tránh khỏi, bất cứ việc nào, chúng ta cũng không thể nào hoàn thiện tốt được, hơn nữa, hiện nay vấn đề về mọi mặt đều rất nhiều, rất phức tạp, dù một người có khả năng đó, sao có thể giải quyết bất kỳ việc gì một cách hoàn mỹ được. Chỉ cần chúng ta có trái tim công việc, toàn tâm dốc sức làm việc, đã là rất khó rồi...
Tả Nhất Sơn nghiêm túc ngồi nghe, có thể ngồi nghe Hàn Đông giảng dạy, là một việc hiếm có.
Có lẽ với nhiều người, lời của Hàn Đông chẳng qua cũng là bình thường, nhưng trong lòng Tả Nhất Sơn, lại cảm thấy lời của Hàn Đông là lời vàng ngọc, trong công việc của mình, chỉ cần dựa theo lời của Hàn Đông mà làm, nhất định sẽ không thiệt thòi.
Hơn nữa Tả Nhất Sơn cũng luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Hàn Đông, dùng tâm ước đoán được tất cả ý đồ của Hàn Đông, mục đích và tác dụng, đồng thời có thể liên hệ với công việc của mình. Trong công việc bình thường, từ hành vi của Hàn Đông có thể nhận được điều gì, vậy cố gắng tiến hành thực hiện trong công việc của mình, nó giống như đã trở thành pháp bảo giúp tương lai của anh ta được tiến bộ hơn.
Trong mắt của nhiều người, Tả Nhất Sơn không hổ danh là thư ký của Hàn Đông, có nhiều suy nghĩ và phương pháp, người khác đều không hề nghĩ đến.
Nhưng họ lại không biết, những suy nghĩ và phương pháp này, đa số đều được học từ phía Hàn Đông.
Tả Nhất Sơn hoàn toàn xem Hàn Đông là tấm gương để mình phấn đấu trong tiền đồ của mình, lúc nào cũng không ngừng học hỏi Hàn Đông, anh ta tin chắc, cứ lâu dài, dù mình không thể đạt được mức độ cao như Hàn Đông, nhưng thành tựu trong tương lai cũng sẽ không nhỏ.
- Ủy ban Cải cách đã tiến hành giám sát tình hình vận chuyển kinh tế của các tỉnh thành trong thời gian gần đây, xuất hiện vấn đề, giải quyết vấn đề, rất nhanh tôi có thể đến tỉnh Tây Xuyên, anh là Phó chủ tịch thành phố Thiết Châu, trong công việc bình thường, có suy nghĩ gì về mặt này?
Hàn Đông hoàn toàn tin vào Tả Nhất Sơn, cho nên đối với việc mình sắp đi giám sát, cũng không che giấu anh ta.
Tả Nhất Sơn cảm thấy được Hàn Đông tin tưởng, trong lòng vô cùng cảm động, anh ta suy nghĩ một hồi, liền kết hợp với tình hình công việc của mình, chi tiết nói lên:
- Tôi cảm thấy, hiện vấn đề tồn tại của bộ máy, chủ yếu là bốn mặt...
Mạnh Xuân Đức tỏ vẻ vô cùng cấp tiến, vô cùng quan tâm đối với công việc chỉnh đốn và phạm vi thể chế nền kinh tế.
Công việc chỉnh đốn này, là hạng mục sắp xếp của Bộ ngoại giao, thời gian dự kiến là năm năm, cũng có thể nói là một kế hoạch dài. Còn Mạnh Xuân Đức là Chủ nhiệm cải cách, lại là kiện tướng đắc lực của học viện, là quan viên có thực lực của Thủ tướng Ngiêm Gia Vân, hiện nay đã bắt đầu thể hiện tác phong lợi hại.
Hàn Đông im lặng nghe Mạnh Xuân Đức nói, trong lòng liền cân nhắc về tình hình vài tỉnh do mình phụ trách.
Tổng thể mà nói, trình độ phát triển kinh tế của bốn tỉnh, so với khu vực ven biển phía Đông mà nói, có một khoảng cách rất lớn.
Nhưng không phải mức độ kinh tế không cao, vấn đề thì ít, ngược lại, có thể tồn tại càng nhiều vấn đề.
Trong bốn tỉnh mà Hàn Đông phụ trách, hắn hiểu rõ nhất về tình hình của tỉnh Tây Xuyên, hơn nữa tại tỉnh Tây Xuyên hắn có rất nhiều bạn già, người quen, quan hệ giữa Bí thư tỉnh ủy Phạm Đồng Huy của tỉnh Tây Xuyên cùng với Hàn Đông vẫn không tồi.
Tuy Hàn Đông không mấy quen thuộc tỉnh Giang Bắc, nhưng nơi đó có một đối thủ định mệnh. Tuy nói kiếp này đến giờ, nhà họ Tô đã không thể giống như kiếp trước hình thành toàn diện chèn ép họ Hàn, hiện nay thực lực của toàn dòng họ Hàn sớm đã vượt qua họ Tô, mà Tô Xán cũng kém hơn Hàn Đông rất nhiều. Nhưng từ đầu đến cuối, Hàn Đông vẫn lúc nào cũng luôn quan tâm đến hành vi của Tô Xán tại tỉnh Giang Bắc.
Khi Hàn Đông trở thành Chủ tịch thành phố Ninh Hải chưa được bao lâu, Tô gia liền đưa Tô Xán đến tỉnh Giang Bắc đảm nhận chức Phó chủ tịch tỉnh, tháng mười một năm ngoái, được chọn là Ủy viên thường vụ, tiếp tục đảm nhận Phó chủ tịch tỉnh.
Hàn Đông cũng biết, những năm này, Tô Xán cũng tạo nên không ít thành tích tại tỉnh Giang Bắc, tỉnh Giang Bắc thậm chí còn cho gọi thay đổi toàn bộ tỉnh thành của nước Trung Hoa, về mặt điện tử, công nghệ phần mềm, đã thu hút không ít doanh nghiệp, có thể nói Tô Xán đã hoàn toàn đứng vững tại tỉnh Giang Bắc, hơn nữa nghe nói danh tiếng của anh ta không tệ, tương đối thân thiện, rất nhiều người ủng hộ anh ta.
- Xem ra Tô Xán luôn không từ bỏ nỗ lực, dã tâm không nhỏ.
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.
Tuy so với Tô Xán, quá trình phát triển trải nghiệm của Hàn Đông, rõ ràng đi trước không ít, Hàn Đông đảm nhận qua Chủ tịch, Bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải, đảm nhận qua ủy viên tỉnh ủy Phó bí thư Ninh Hải, kinh nghiệm phong phú, hơn nữa còn đưa ra nhiều thành tích thực tế. Điều quan trọng hơn là hắn có kinh nghiệm về Chủ tịch thành phố Ninh Hải, Bí thư thành ủy, làm nền móng cho tương lai hắn quản lý cả một tỉnh, phương diện này Tô Xán không thể so với hắn. Nhưng Hàn đông cũng biết, cạnh tranh giữa mình và Tô Xán cũng không thể nhanh có kết quả như vậy, chính đàn thay đổi bất ngờ, tuy hiện tại mình chiếm ưu thế, nhưng chỉ cần Tô Xán vẫn kiên cường như vậy, chậm rãi từng bước, làm đến nơi đến chốn, lực uy hiếp của anh ta vẫn không nhỏ.
Cho nên Hàn Đông chưa bao giờ xem thường phát triển của Tô Xán, đối với tình hình của anh ta cũng tương đối hiểu rõ.
Tỉnh Vân Điền, lại là một trong các địa bàn của họ Hàn, ban đầu ba của Hàn Đông là Hàn Chính từng đảm nhận Chủ tịch tỉnh, thư ký tỉnh ủy tại tỉnh Vân Điền, tỉnh Vân Điền trong vài năm gần đây cũng phát triển rất nhanh, những năm này tuy hơi chậm lại, nhưng tổng thể phát triển vẫn không tệ, tuy nhiên dự tính vấn đề cũng không ít.
Còn về tỉnh Việt Tây, là một tỉnh tương đối lạc hậu của khu phía Tây, hơn nữa gồm nhiều dân tộc thiểu số sinh sống, vấn đề càng phức tạp hơn.
So sánh mà nói, tình hình mà Hàn Đông biết về tỉnh Việt Tây hơi ít.
Sau cuộc họp, Hàn Đông quay về phòng làm việc, lại triệu tập đám người Tào Vĩnh Hi mở cuộc họp ngắn.
Dựa theo sắp xếp của Mạnh Xuân Đức, các Phó chủ nhiệm dựa vào nền tảng công việc, nhanh chóng tổ chức đội khảo sát triển khai công việc, cho nên Hàn Đông cần phải trao đổi với nhóm người Tào Vĩnh Hi, trước tiên xác định rõ vấn đề liên quan.
Nhóm người Tào Vĩnh Hi đã làm không ít năm tại Cải cách, khi đến tỉnh kiểm tra, giám sát cũng có không ít kinh nghiệm, cũng biết trên căn bản dựa theo bộ máy, không thể không có vấn đề, nhưng nếu nói có thể hiện ra quá nhiều vấn đề, vậy cũng không đến nỗi đó. Đương nhiên, lần công việc giám sát này, còn có một tình huống có chút không giống, chính là do Phó chủ nhiệm đích thân dẫn đội theo, hơn nữa Hàn Đông yêu cầu rất cao về công việc này, đồng thời từ những hành vi trước đây của hắn đã thấy được, hắn tuyệt đối không phải một người vô nguyên tắc.
- Công việc giám sát lần này, tôi chỉ có một yêu cầu, chính là nhất định phải nghiêm túc dựa theo quy định để làm việc, vấn đề bây giờ, không được giấu giếm, che giấu. Còn về kỷ luật khác, tôi không đưa ra nhấn mạnh gì nữa, tin chắc cái vị đã hiểu rõ, cũng biết được vi phạm quy định Đảng sẽ bị trừng phạt như thế nào...
Hiện Hàn Đông đang giúp các cấp dưới đề phòng, báo cho họ biết đừng nên đưa tay nhầm.
Nhóm người Tào Vĩnh Hi tự biểu thị dưới lãnh đạo của Chủ nhiệm Hàn, nhất định sẽ cố gắng làm việc, làm tốt công việc giám sát.
Sau đó Hàn Đông cho Tào Vĩnh Hi phụ trách, kết hợp với tình hình thực tế của bốn tỉnh Tây Xuyên, Vân Trấn, Giang Bắc cùng với Việt Tây, quy hoạch và thực thi.
Mặc dù trong lòng Hàn Đông đại khái đã có phương án, nhưng hắn vẫn cho thuộc hạ thể hiện năng lực của họ, thứ nhất là một điều khảo nghiệm, thứ hai cũng có thể khích lệ họ hòa hợp vào công việc.
Lúc sắp đến giờ tan làm, Hàn Đông nhận được một cú điện thoại ngoài ý muốn, là Tả Nhất Sơn gọi đến.
Từng là thư ký của Hàn Đông, hiện nay phát triển của Tả Nhất Sơn tại tỉnh Tây Xuyên không tệ, đảm nhận Ủy viên thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố Thiết Châu, vài năm này, hai người tuy ít có cơ hội gặp mặt, nhưng thỉnh thoảng cũng trò chuyện qua điện thoại, đương nhiên chủ yếu là Tả Nhất Sơn gọi cho Hàn Đông báo cáo công việc, cách nghĩ của anh ta. Tuy Hàn Đông không còn ở tình Tây Xuyên, nhưng Tả Nhất Sơn luôn xem bản thân là thư ký của Hàn Đông, có suy nghĩ gì đều tiến hành trao đổi với Hàn Đông.
Còn Hàn Đông cũng từ trong cuộc trao đổi như vậy, tìm hiểu được tình hình phát triển của Tả Nhất Sơn, vẫn tương đối hài lòng về anh ta.
Tả Nhất Sơn gọi cho Hàn Đông, vì anh ta có việc làm cần đến Yến Kinh, thuận tiện mang ít đặc sản cho Hàn Đông, đều là của Thiết Châu, đồng thời anh ta cũng mời Hàn Đông dùng cơm vào buổi tối.
- Anh đến làm việc, sao còn mang đồ ăn cho tôi?
Hàn Đông tuy biết Tả Nhất Sơn không thể mang những thứ quý giá cho mình, nhưng đối với Tả Nhất Sơn lúc nào cũng nhớ đến mình, trong lòng vẫn có chút vui vẻ.
- Như vậy đi, tối nay tôi mời anh dùng cơm, đúng rồi, còn ai cùng đến chung với các anh, đi chung đi, gặp tại Bát Đại sơn trang?
Bát Đại sơn trang ở gần Ủy ban cải cách, hoàn cảnh nho nhã, thích hợp vừa ăn vừa trò chuyện. Hàn Đông đi qua vài lần, cảm thấy không tệ, hơn nữa cũng tiện cho Hàn Đông đến đặt bàn tiệc.
- Lãnh đạo, tôi sẽ nghe theo anh sắp xếp.
Tả Nhất Sơn cũng không già mồm, mỉm cười nói:
- Lần này chúng tôi có tổng cộng ba đồng nghiệp, mọi người sớm đã muốn đến thăm Chủ nhiệm Hàn rồi.
Hàn Đông không khỏi bật cười, nói:
- Cái tên này, cũng nói cái này với tôi à, vậy đi, Bát Đại sơn trang nằm phía bên trái Ủy ban cải cách, đồng chí các anh chắc là biết, tôi sẽ đến đặt phòng trước sau đó sẽ thông báo cho anh biết.
Cúp điện thoại, Hàn Đông liền nhắn lại với thư ký Hứa Song, cho anh ta gọi đến Bát Đại sơn trang đặt phòng.
Khoảng năm giờ năm mươi phút, Hàn Đông đi ra từ phòng làm việc, đến thẳng Bát Đại sơn trang.
Đã lâu không trò chuyện với Tả Nhất Sơn, đối với việc Tả Nhất Sơn đến Hàn Đông cảm thấy vui vẻ. Nhưng Hàn Đông cũng biết, lần này Tả Nhất Sơn đến, chỉ sợ cũng là có mục đích, nhưng chỉ cần là chính sự, Hàn Đông cũng không ngại giúp đỡ Tả Nhất Sơn.
Ngoài ra, Hàn Đông cũng vừa đúng cùng trao đổi với Tả Nhất Sơn, dù sao Hàn Đông rời khỏi tỉnh Tây Xuyên đã rất lâu, nói không chừng tình hình thực tế lại xảy ra không ít thay đổi.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Bát Đại sơn trang là một doanh nghiệp ẩm thực, chiếm gần hai nghìn mét vuông, lấy khuôn viên Đông Nam Á làm bối cảnh, toát lên được nét thư giản, thiên nhiên và không khí của nét văn hóa ẩm thực, hoàn cảnh yên tĩnh, tao nhã, tự nhiên.
Phòng Hứa Song đặt đương nhiên là tốt nhất, xung quanh phòng có những cửa sổ thủy tinh, có thể nhìn thấy các cây cảnh bên ngoài, cảnh vật, còn có những hoa tươi đang đua nở, được dùng cơm trong phòng như vậy, tạo cảm giác cho người ta tinh thần sảng khoái, tuyệt đối là hưởng thụ thị giác, vị giác.
Khi Hàn Đông đến, Tả Nhất Sơn sớm đã có mặt, cùng đến còn có ba người, đều mang vẻ mặt cung kính hoan nghênh.
Trước tiên Tả Nhất Sơn giới thiệu cho Hàn Đông biết người bên cạnh, nói:
- Lãnh đạo, tôi giới thiệu với ngài, đây là đồng chí Tô Chính Nguyên Chủ tịch thành phố Thiết Châu.
- Chào ngài Chủ nhiệm Hàn.
Tô Chính Nguyên nở nụ cười tôn kính, tiến lên trước hơi cúi lưng, đưa hai tay ra bắt tay với Hàn Đông.
Tô Chính Nguyên hiện đang là Chủ tịch thành phố Thiết Châu, cán bộ cấp chính (cấp Giám đốc sở), trước mặt Phó chủ nhiệm cải cách Hàn Đông, đương nhiên cũng không là gì. Lần này thành phố Thiết Châu có một hạng mục cần Ủy ban cải cách phê duyệt, anh ta dẫn theo Tả Nhất Sơn đến Yến Kinh vì hạng mục này.
Thật ra lần làm hạng mục này, anh ta muốn nhân cơ hội, nhờ Tả Nhất Sơn để quen biết Hàn Đông.
Tả Nhất Sơn từng là thư ký của Hàn Đông, được Hàn Đông tin tưởng, về việc này thì người của toàn thành phố Thiết Châu, thậm chí cấp trên của tỉnh Tây Xuyên cũng có không ít lãnh đạo biết đến, đấy chính là một trong các nguyên nhân mà Tả Nhất Sơn có thể trụ vững trong vài năm gần đây. Đương nhiên rồi, Tả Nhất Sơn có thể trụ vững tiến lên phía trước, thực lực công việc của anh ta là chính, tuy anh ta có quan hệ với Hàn Đông, nhưng anh ta chưa từng cậy thế kiêu ngạo, tại thành phố Thiết Châu đều dốc toàn sức làm tốt công việc, đồng thời cố gắng không tham gia vào bất kỳ tranh đấu nào, dù trong cuộc họp Ủy viên thành ủy, lúc phát ngôn chỉ nhắm vào công việc, không phân biệt, do đó trong thành phố, đối với anh ta bằng thái độ bình đẳng và hòa bình, cho nên đôi lúc, Tả Nhất Sơn có thể đạt được ý đồ của mình. Tuy nhiên Tả Nhất Sơn có thể nắm bắt đúng mực, do đó ở thành phố Thiết Châu có thể nói như cá gặp nước.
Lần này giới thiệu Tô Chính Nguyên cho Hàn Đông, chủ yếu vì Tả Nhất Sơn cảm thấy Tô Chính Nguyên vẫn là cán bộ làm được việc, năng lực cũng không tệ, nếu có thể được Hàn Đông chấp nhận, mình cũng xem như đã giới thiệu một người có ích cho lãnh đạo.
Ngoài ra còn hai người, một người là Chủ nhiệm đặt trụ sở tại thành phố Thiết Châu, ngoài ra một người là Chủ nhiệm Ủy ban cải cách thành phố Thiết Châu.
Hàn Đông ngồi vào vị trí, Tô Chính Nguyên cùng với Tả Nhất Sơn một trái một phải ngồi bên cạnh, ngoài ra hai người kia ngồi cùng nhau.
Hứa Song là thư ký của Hàn Đông, nên tự giác không ngồi vào bàn, sau khi sắp xếp xong bàn tiệc, cùng với tài xế Hạ Liên An gọi món ăn ăn với tốc độ nhanh nhất.
Tuy Hứa Song cũng là cán bộ cấp Phó, hơn nữa còn là cán bộ Phó trưởng phòng, đối diện với cán bộ cấp giám đốc, vốn dĩ một chút cũng không sợ. Nhưng anh ta biết Hàn Đông được xem như cuộc gặp mặt riêng tư, bản thân nên biết mà không làm phiền đến.
Lần dùng cơm này, đương nhiên do Hàn Đông mời khách. Về mặt dùng cơm, Hàn Đông có nguyên tắc của riêng mình, chỉ cần không phải chuyện về công việc, Hàn Đông sẽ tự chi trả, cũng không chiếm lợi ích của nhà nước.
Mọi người cùng uống rượu vang, vừa ăn vừa trò chuyện, Hàn Đông tìm hiểu được mục đích mà nhóm người Tả Nhất Sơn đến Yến Kinh, tiến hành tìm hiểu tường tận về hạng mục của họ, sau đó liền cho Tả Nhất Sơn liên lạc với Hứa Song.
Do cảm thấy hạng mục này của thành phố Thiết Châu vẫn không tệ, cho nên Hàn Đông chủ động đưa ra đề nghị Tả Nhất Sơn liên lạc với thư ký Hứa Song, Hứa Song là thư ký của Hàn Đông, đại diện cho Hàn Đông, có Hứa Song ra mặt, hạng mục của thành phố Thiết Châu chắc chắn sẽ không trì hoãn.
Đối với Hàn Đông mà nói, là việc của một câu nói, nhưng đối với toàn thể dân chúng của thành phố Thiết Châu, là một đại sự. Nên biết, các hạng mục trên toàn quốc đều có rất nhiều, cần đến Ủy ban cải cách xem xét phê duyệt, vì một hạng mục, lãnh đạo một số nơi ngày ngày đều phải túc trực tại Yến Kinh, chỉ vì muốn hẹn gặp mặt Cục trưởng, Phó cục trưởng, đều phải chạy khắp nơi nhờ người tìm quan hệ, chớ nói đến các quan viên có cấp bậc Vụ trưởng Phó vụ trưởng.
Để hạng mục này có thể thông qua, một số Chủ tịch thành phố cấp chính, Bí thư thành ủy, đích thân xuất trận, trước mặt một cán bộ nhỏ của Ủy ban Cải cách, đều cần phải ăn nói cẩn thận, có cảm giác như xin xỏ cha mình vậy.
- Vô cùng cám ơn Chủ nhiệm Hàn ủng hộ cho thành phố Thiết Châu, những lời cám ơn, tôi nói nhiều cũng vô ích, tôi sẽ cạn hết ly này.
Tô Chính Nguyên đứng lên, hay tay nâng ly lên nói với Hàn Đông.
Sau đó anh ta ưỡn cổ uống cạn hết rượu trong ly, trên mặt có hơi đỏ ửng, nói:
- Chủ nhiệm Hàn cũng tương đối hiểu rõ về tình hình của tỉnh Tây Xuyên, kinh tế của tỉnh Tây Xuyên lạc hậu không ít so với các tỉnh ở Trung Đông, có được một hạng mục lớn, đối với nền kinh tế hiện tại mà nói, là một việc hết sức khó khăn, Chủ nhiệm Hàn đã giúp chúng tôi một việc rất lớn.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Chỉ cần là công việc, có thể giúp đỡ, đương nhiên tôi sẽ cố gắng hỗ trợ.
Nhà nước chúng ta đang trong giai đoạn phát triển, các nguồn tài nguyên đều có hạn, cho nên không thể đều làm tốt mọi mặt được, như vậy sẽ tồn tại cạnh tranh, nhưng chúng ta cũng nên tin chắc, chỉ cần chúng ta động não, triển khai nhất định sẽ có phương hướng.
Mọi người gật đầu, đều tỏ ý đồng tình.
Tuy nhiên mọi người cũng biết, muốn đạt được phát triển nhanh hơn, tìm hạng mục, nhận được hỗ trợ từ cấp trên, là một đường đi nhanh nhất. Đó chính là tại sao mọi người đều nịnh nọt cấp trên.
Ủy ban Cải cách có quyền lực nặng như vậy, vì nắm trong tay quyền hạn phê duyệt, nắm vững nguồn vốn cao, phê duyệt nguồn tài nguyên, trở thành đối tượng mà mọi người công kích.
Một câu nói nhẹ của Hàn Đông, đã quyết định xong chuyện của thành phố Thiết Châu, đối với các quan viên của thành phố Thiết Châu mà nói, như đã trút được gánh nặng. Tuy mọi người đều biết có Tả Nhất Sơn ra tay, chuyến đi Yến Kinh này, chắc chắn không có vấn đề, nhưng thực tế còn thuận lợi hơn nhiều so với sức tưởng tượng của họ.
Đó chính là một câu nói của lãnh đạo, các quan viên trên dưới đã tập trung công phu chạy đua của mình. Đôi lúc dù quan viên bên dưới chạy gãy chân, cũng không nhất định sẽ có được hạng mục.
Tô Chính Nguyên nhân cơ hội này, đã mang tình hình phát triển của thành phố Thiết Châu, suy nghĩ báo cáo một lượt cho Hàn Đông biết, Hàn Đông cũng có chút hứng thú đối với vấn đề này mà tiến hành tìm hiểu sâu thêm.
Ăn cơm xong, mọi người cùng đến quán trà dùng trà, ngồi một hồi, Tô Chính Nguyên dẫn theo hai quan viên cáo từ trước, đương nhiên muốn tạo không gian cho Hàn Đông cùng trò chuyện với Tả Nhất Sơn.
Trước khi rời khỏi, Tô Chính Nguyên lấy được cách liên lạc của Hứa Song.
Tô Chính Nguyên biết mình vẫn còn chưa đủ tư cách lấy liên lạc với Hàn Đông, nhưng có thể có được cách liên lạc với thư ký của Hàn Đông, đến lúc thừa cơ hội lần này, tìm dịp liên lạc vài lần với Hứa Song, làm quen với mối quan hệ trước, đối với phát triển sau này của mình rất có lợi.
Trong quan trường, đương nhiên phải biết nắm lấy bất kỳ cơ hội mở rộng mạng lưới bạn bè của mình, còn người bên cạnh lãnh đạo, càng phải tìm cơ hội để được làm quen. Trong tình huống bình thường, Tô Chính Nguyên căn bản không có cơ hội để được làm quen với thư ký của Hàn Đông, lần này có thể nói hoàn toàn nhờ vào Tả Nhất Sơn, cho nên trong lòng Tô Chính Nguyên cũng vô cùng cảm kích Tả Nhất Sơn.
- Những năm này, phát triển của anh ở tỉnh Tây Xuyên cũng không tệ, có thể trầm mặc làm việc, là một việc hiếm có.
Hàn Đông tương đối biết về tình hình của Tả Nhất Sơn, vô cùng hài lòng về thái độ làm việc của anh ta.
Cho đến nay, Hàn Đông cũng có mấy kỳ thư ký rồi, nhưng trong lòng Hàn Đông, cuối cùng vẫn xem trọng Tả Nhất Sơn, hắn cũng mong muốn Tả Nhất Sơn có thể bước vững.
Tả Nhất Sơn hiện tại đã càng trụ vững hơn, anh ta nói:
- Lãnh đạo, tôi luôn nhớ đến lời của ngài, cố gắng làm tốt trách nhiệm công việc, có thể giúp đỡ người dân làm việc. Tuy nhiên, trong công việc thực tế, vẫn có nhiều chỗ không thể làm tốt được.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đây là điều khó tránh khỏi, bất cứ việc nào, chúng ta cũng không thể nào hoàn thiện tốt được, hơn nữa, hiện nay vấn đề về mọi mặt đều rất nhiều, rất phức tạp, dù một người có khả năng đó, sao có thể giải quyết bất kỳ việc gì một cách hoàn mỹ được. Chỉ cần chúng ta có trái tim công việc, toàn tâm dốc sức làm việc, đã là rất khó rồi...
Tả Nhất Sơn nghiêm túc ngồi nghe, có thể ngồi nghe Hàn Đông giảng dạy, là một việc hiếm có.
Có lẽ với nhiều người, lời của Hàn Đông chẳng qua cũng là bình thường, nhưng trong lòng Tả Nhất Sơn, lại cảm thấy lời của Hàn Đông là lời vàng ngọc, trong công việc của mình, chỉ cần dựa theo lời của Hàn Đông mà làm, nhất định sẽ không thiệt thòi.
Hơn nữa Tả Nhất Sơn cũng luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Hàn Đông, dùng tâm ước đoán được tất cả ý đồ của Hàn Đông, mục đích và tác dụng, đồng thời có thể liên hệ với công việc của mình. Trong công việc bình thường, từ hành vi của Hàn Đông có thể nhận được điều gì, vậy cố gắng tiến hành thực hiện trong công việc của mình, nó giống như đã trở thành pháp bảo giúp tương lai của anh ta được tiến bộ hơn.
Trong mắt của nhiều người, Tả Nhất Sơn không hổ danh là thư ký của Hàn Đông, có nhiều suy nghĩ và phương pháp, người khác đều không hề nghĩ đến.
Nhưng họ lại không biết, những suy nghĩ và phương pháp này, đa số đều được học từ phía Hàn Đông.
Tả Nhất Sơn hoàn toàn xem Hàn Đông là tấm gương để mình phấn đấu trong tiền đồ của mình, lúc nào cũng không ngừng học hỏi Hàn Đông, anh ta tin chắc, cứ lâu dài, dù mình không thể đạt được mức độ cao như Hàn Đông, nhưng thành tựu trong tương lai cũng sẽ không nhỏ.
- Ủy ban Cải cách đã tiến hành giám sát tình hình vận chuyển kinh tế của các tỉnh thành trong thời gian gần đây, xuất hiện vấn đề, giải quyết vấn đề, rất nhanh tôi có thể đến tỉnh Tây Xuyên, anh là Phó chủ tịch thành phố Thiết Châu, trong công việc bình thường, có suy nghĩ gì về mặt này?
Hàn Đông hoàn toàn tin vào Tả Nhất Sơn, cho nên đối với việc mình sắp đi giám sát, cũng không che giấu anh ta.
Tả Nhất Sơn cảm thấy được Hàn Đông tin tưởng, trong lòng vô cùng cảm động, anh ta suy nghĩ một hồi, liền kết hợp với tình hình công việc của mình, chi tiết nói lên:
- Tôi cảm thấy, hiện vấn đề tồn tại của bộ máy, chủ yếu là bốn mặt...