Thấy Hàn Đông đồng ý, Lâm Phương Tri liền cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của Hà Hải Vân, sau khi nối máy bèn nói:
- - Chủ tịch huyện Hà, anh có ở phòng làm việc không?
Hà Hải Vân lúc này đang trên đường từ thành phố Vinh Châu trở về huyện Phú Nghĩa, nhận được điện thoại của Lâm Phương Tri, gã ta có chút nghi hoặc, nói:
- - Bí thư Lâm, tôi đang ở trên xe sắp về đến huyện rồi, có chuyện gì không?
Lâm Phương Tri nói:
- - Như vậy đi, anh đến đầu đường của thị trấn Tự Đại chờ, tôi lập tức đến ngay.
- - Đi thị trấn Tự Đại?
Hà Hải Vân càng thêm nghi ngờ, gã ta cảm thấy Lâm Phương Tri này hoàn toàn là bố trí không đầu không cuối, trước đây không nghe anh ta nói đi thị trấn Tự Đại thị sát công tác, hơn nữa Lâm Phương Tri muốn đi thì đi, làm gì phải vội vàng gọi mình lập tức đến.
Trước đó Hà Hải Vân đến thành phố, gặp được lãnh đạo cũ Chu Ứng Lai, từ chỗ Chu Ứng Lai được biết Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách Hàn Đông đã đến tỉnh Tây Xuyên, khả năng đến thành phố Vinh Châu thị sát công tác, đến lúc đó có khả năng quay về huyện Phú Nghĩa, bởi vậy muốn Hà Hải Vân quay về sắp xếp và bố trí một phen, tránh để xảy ra sai sót.
Hà Hải Vân trước kia từng làm Thư ký của Chu Ứng Lai, gã ta có thể đi đến vị trí Chủ tịch huyện Phú Nghĩa, là kết quả ra sức đề cử của Chu Ứng Lai. Đối với việc của Chu Ứng Lai bố trí, Hà Hải Vân chắc chắn phải cố gắng làm tốt, huống hồ gã ta cũng biết Hàn Đông từng làm việc một thời gian dài ở thành phố Vinh Châu, huyện Phú Nghĩa có thể phát triển được tốt như vậy, là nhờ vào Hàn Đông trước kia đã tạo một cơ sở tốt, hơn nữa giờ Hàn Đông với thân phận là Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách nhà nước, bất luận là ai cũng không dám chậm trễ. Hà Hải Vân chuẩn bị trở về tìm Lâm Phương Tri nói chuyện này, sắp xếp bố trí một phen để đón tiếp Hàn Đông tới thị sát, bây giờ không ngờ Lâm Phương Tri lại vội vàng gọi điện cho gã đến thị trấn Tự Đại.
- - Bí thư Lâm, tôi mới nhận được tin Phó chủ nhiệm Hàn ở Ủy ban Cải cách nhà nước đến tỉnh Tây Xuyên, khả năng muốn đến thành phố Vinh Châu, anh xem có phải chuẩn bị gì không?
Hà Hải Vân là một người khá ôn hòa, về mặt công việc mặc dù có quan niệm và ý tưởng của mình, nhưng hợp tác với Lâm Phương Tri cũng coi như tương đối vui vẻ, có tình hình như vậy gã đương nhiên phải bàn bạc với Lâm Phương Tri.
Lâm Phương Tri khẽ mỉm cười, nói:
- - Cũng không có gì cần chuẩn bị, Chủ tịch huyện Hà, anh bây giờ đến đầu đường chờ, tôi lập tức tới đó. Được rồi cứ vậy đi.
Nói xong anh ta liền cúp điện thoại, nhưng đối với thái độ của Hà Hải Vân, anh ta vẫn rất hài lòng. Cho dù Hà Hải Vân không biết mình đã gặp được Hàn Đông, hơn nữa còn phải chuản bị đưa Hàn Đông đến thị trấn Tự Đại, nhưng gã ta có thể nói thật với mình, ít ra có thể cho thấy gã ta cũng tôn trọng Bí thư Huyện ủy mình.
Trên xe Hà Hải Vân cầm di động ngây ra, thái độ của Lâm Phương Tri hôm nay có chút cứng rắn, cũng không biết thị trấn Tự Đại hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm cho Lâm Phương Tri lại vội vàng đến đó.
Thái độ của Lâm Phương Tri đã thể hiện chân thật như vậy, Hà Hải Vân đương nhiên phải tuân theo yêu cầu của Lâm Phương Tri, cho lái xe trực tiếp lái đến đầu đường thị trấn Tự Đại.
Cùng lúc đó Hà Hải Vân gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, hỏi:
- - Anh Vu, hôm nay trong huyện xảy ra chuyện gì không?
Chánh văn phòng nhận được điện thoại không đầu không cuối này cũng rất kinh ngạc, nhưng ông ta vẫn thành thật, nói:
- - Chủ tịch huyện Hà, hôm nay không có chuyện gì đặc biệt.
- Ừ, vậy thì thôi.
Hà Hải Vân nói rồi cúp điện thoại, gã ta khẽ cau mày, suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra cái gì, bèn không thèm nghĩ nữa, dù sao sắp gặp Lâm Phương Tri rồi, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết hết sao.
Không bao lâu xe đi đến chỗ ngã ba đầu thị trấn Tự Đại, Hà Hải Vân bảo lái xe dừng xe đợi một lát, cũng không nhìn thấy xe số 1 của Huyện ủy đi đến, trong lòng gã ta có chút nghi hoặc, trong lòng nghĩ Lâm Phương Tri bây giờ đến rồi mới phải, sao lại thế này?
Đang nghĩ ngợi, một chiết xe Audi mang biển Thục Đô từ từ dừng lại, sau đó cửa kính xe phía sau từ từ hạ xuống, Lâm Phương Tri từ trong thò đầu ra, nói với Hà Hải Vân đang từ cửa kính xe nhìn ra xung quanh:
- - Chủ tịch huyện Hà, cùng đi thôi.
- - A, được rồi.
Hà Hải Vân sửng sốt, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Từ chỗ gã ta nhìn sang, chỉ thấy một người đàn ông không quen biết ngồi ở vị trí ghế phụ của xe Audi, hai người ngồi cùng hàng với Lâm Phương Tri ở ghế sau cũng không nhìn rõ, không biết là ai.
Hơn nữa nhìn bộ dạng của Lâm Phương Tri, thân phận của hai người kia chắc chắn không đơn giản.
Như vậy Lâm Phương Tri vội vàng gọi mình đến thị trấn Tự Đại hẳn là có liên quan đến hai người này, lẽ nào là nhà đầu tư nào đó?
Nhưng nếu như đến khảo sát đầu tư thì có vẻ không giống, trừ phi đây là một dự án rất lớn, nếu không thái độ của Lâm Phương Tri sẽ không vội vã như vậy.
Đi theo chiếc xe Audi phía trước, Hà Hải Vân trong lòng không ngừng suy tư, nhưng chuyện hôm nay có chút đột ngột, gã ta cũng không có được tin tức hữu dụng gì, bây giờ trong đầu nghĩ ngợi cũng không ra kết quả.
Suy nghĩ một hồi, Hà Hải Vân cũng không muốn nghĩ nhiều nữa, hai mắt gã ta nhìn ra bên ngoài, một hàng cây cao lớn ven đường giống như binh lính đứng thẳng hàng uy nghiêm vậy. Hàng cây này trồng vào năm trong huyện mạnh mẽ thực hiện công trình giao thông nông thôn, bây giờ đã trở thành đại thụ, công trình giao thông nông thôn là Hàn Đông năm đó phát động ở thành phố Tân Châu, huyện Phú Nghĩa cũng học tập tham khảo cách làm của Hàn Đông, thúc đẩy công trình này trong phạm vi toàn huyện, cũng đạt được hiệu quả rất tốt, bây giờ các thị trấn các thôn của huyện Phú Nghĩa đều có có đường giao thông rộng rãi, giao thông phát triển, kinh tế cũng trở nên sống động hơn, trong huyện có hoạt động gì cũng dễ dàng triển khai.
Vừa nghĩ tới Hàn Đông, Hà Hải Vân bèn cảm thấy lúc này trong huyện chắc là đem toàn bộ tinh lực vào việc chuẩn bị đón tiếp Hàn Đông như thế nào, trước tiên quét dọn vệ sinh trong huyện thị, một số chỗ dơ dáy bẩn thỉu phải được đặc biệt sửa sang, đồng thời những người xin ăn, xin tiền trên đường phải đuổi đi, tiếp theo mọi người đều phải cân nhắc, nếu Hàn Đông đến huyện, có thể tìm hiểu những công việc ở phương diện nào, có thể đi thị sát ở những nơi nào, và làm công tác ứng phó tương ứng.
“Hàn Đông từng công tác ở huyện Phú Nghĩa lâu như vậy, lần này lấy thân phận Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách trở về, cũng coi là áo gấm về làng, mặc dù đây không phải là quê hương của hắn, nhưng là nhà phát triển của hắn, khả năng hắn trở về là rất lớn.”
Hà Hải Vân trong lòng nghĩ thầm, “Lâm Phương Tri mặc dù từng làm việc cùng Hàn Đông, hơn nữa nghe nói quan hệ với Hàn Đông cũng không tệ, nhưng bây giờ Hàn Đông là thân phận gì, nếu hắn không hài lòng về huyện Phú Nghĩa, đến lúc đó Lâm Phương Tri cũng không được yên ổn qua ngày, không biết Lâm Phương Tri nghĩ như thế nào, anh ta hẳn là cũng biết chuyện Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên rồi chứ.”
Không bao lâu, xe liền đi tới trung tâm thị trấn Tự Đại, nhưng chiếc xe Audi phía trước lại không đi vào Ủy ban nhân dân thị trấn, lại xuyên qua con đường xi măng trong thị trấn, đi thẳng đến phía đông thị trấn.
Hà Hải Vân không khỏi nghi ngờ nghĩ thầm: “Lâm Phương Tri muốn đi đâu vậy?”
Đang nghĩ ngợi, chiếc xe phía trước cũng đã dừng lại, Hà Hải Vân vừa nhìn lập tức đã hiểu là chuyện gì xảy ra rồi, đây không phải là công ty may của một người nông dân đi làm thuê trở về tên là Khang Hữu Dân lập nên ở thị trấn Tự Đại sao? Đây chính là công tác gần đây đang mạnh mẽ triển khai ở trong huyện, đó chính là động viên nông dân đi làm thuê trở về xây dựng doanh nghiệp ở địa phương, từ đó kéo theo lập nghiệp và phát triển kinh tế địa phương.
Chuyện này Lâm Phương Tri vô cùng coi trọng, mở nhiều cuộc họp tại chỗ, đến các thôn, trấn điều tra nghiên cứu, đi nói chuyện với các nông dân đi làm thuê bên ngoài trở về, và còn yêu cầu trong huyện đưa ra một loạt chính sách ưu đãi, còn đưa ra mục tiêu nhiệm vụ cho các xã, thị trấn.
Đối với công trình Lâm Phương Tri cố gắng thực hiện này, Hà Hải Vân cũng tương đối tán đồng, bởi vậy hết sức cố gắng và thông qua quan hệ với lãnh đạo cũ, điều được một món tiền từ thành phố để ủng hộ công tác này.
“Lẽ nào Lâm Phương Tri dẫn người đến xem doanh nghiệp xã, thị trấn sao?” Hà Hải Vân vừa nghĩ vừa xuống xe.
Ngẩng đầu lên nhìn, lại thấy Lâm Phương Tri đang cung kính giới thiệu tình hình với hai người đi cùng, thái độ đó làm cho trong lòng Hà Hải Vân chấn động.
Từ bên cạnh nhìn sang người đàn ông trung niên đứng cạnh Lâm Phương Tri có vẻ quen quen, Hà Hải Vân trong chốc lát không nhớ được người này là ai, không khỏi bước nhanh đến.
Khi bước đến gần, nhìn rõ bộ dạng của người kia trong lòng Hà Hải Vân giật mình kinh hãi, đây không phải là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Hồng Tiến Phong sao?
Thảo nào là xe Audi mang biển Thục Đô, hóa ra là Hồng Tiến Phong đến đây.
Hà Hải Vân trong lòng vô cùng khiếp sợ, Hồng Tiến Phong đến huyện Phú Nghĩa lúc nào mà mình lại không nghe nói đến.
- - Chào Phó chủ tịch tỉnh Hồng, chào mừng anh đến huyện Phú Nghĩa thị sát chỉ đạo công tác.
Hà Hải Vân đã nhìn thấy Hồng Tiến Phong nhiều lần trên tivi, bây giờ đương nhiên có thể xác định thân phận của ông ta, bởi vậy vội vàng tiến lên cung kính chào hỏi.
Lâm Phương Tri lúc này mới mỉm cười giới thiệu, nói:
- - Phó chủ nhiệm Hàn, Phó chủ tịch tỉnh Hồng, vị này chính là Chủ tịch huyện chúng tôi, đồng chí Hà Hải Vân.
Nghe xong lời nói của Lâm Phương Tri, Hà Hải Vân trong lòng tựa như rơi một viên đạn pháo, giật mình kinh hãi, gã ta cuối cùng đã hiểu rõ là chuyện gì rồi, người đàn ông ở bên cạnh nhìn còn trẻ nhưng khí chất phi phàm kia lại chính là Hàn Đông mà mình vừa mới trên đường còn nhớ mãi không quên.
- - Hải Vân, đây là Phó chủ nhiệm Hàn ở Ủy ban Cải cách.
Lâm Phương Tri giới thiệu, nói.
- - Chào Phó chủ nhiệm Hàn.
Hà Hải Vân kích động, nói.
Hàn Đông vẻ mặt ôn hòa cười nói, chủ động giơ tay ra.
Hà Hải Vân vội vàng tiến lên, bắt lấy tay của Hàn Đông, hơi hơi khom người, trên mặt đầy vẻ tôn kính.
“Thảo nào Lâm Phương Tri vội vàng gọi mình đến đây, Hàn Đông không ngờ đã đến huyện Phú Nghĩa, e là trong thành phố còn chưa biết chuyện này.” Hà Hải Vân trong lòng dậy lên sóng gió. “Coi bộ dạng của Lâm Phương Tri, phỏng chừng Hàn Đông tương đối hài lòng về công tác của huyện Phú Nghĩa, bây giờ ông ta lại đưa Hàn Đông đến thị trấn Tự Đại xem nông dân lập nghiệp, đây chính là điểm sáng của huyện Phú Nghĩa, hơn nữa sự phát triển của nông dân cũng là chuyện Hàn Đông vô cùng quan tâm, như vậy lần này Lâm Phương Tri phát rồi, chỉ cần được Hàn Đông tán thành, lại thêm quan hệ trước đây của anh ta với Hàn Đông, cho dù Hàn Đông không cần nói, đến lúc đó trong thành phố thậm chí trong tỉnh, có thể đều có người quan tâm đến Lâm Phương Tri.”
“Hơn nữa Hàn Đông âm thầm đi đến huyện Phú Nghĩa, lại chủ động liên hệ với Lâm Phương Tri, hẳn là vẫn nhớ đến tình cảm đồng nghiệp trước kia, xem ra tiềm lực của ông bạn Lâm Phương Tri này không nhỏ.” Trong lòng Hà Hải Vân không ngừng phân tích.
Theo Hàn Đông đi lên lầu, đi vào phòng họp Huyện ủy ngồi xuống, trong lòng Lâm Phương Tri vô cùng kích động, mặt có chút đỏ lên.
Anh ta dù có nằm mơ cũng không ngờ Hàn Đông lại đi đến huyện Phú Nghĩa, hơn nữa còn dặc biệt đến Huyện ủy một chuyến.
Bất kể là nguyên nhân trong phương diện công tác, hay là nguyên nhân cá nhân, Lâm Phương Tri đều cảm thấy vô cùng vinh hạnh.
Thật ra đừng nói là Lâm Phương Tri, cho dù là Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố Vinh Châu nhìn thấy Hàn Đông cũng sẽ cảm thấy kích động, vui mừng.
Lại nói Lâm Phương Tri và Hàn Đông cũng quen biết nhiều năm rồi, trước kia cũng từng là đồng nghiệp.
Khi đó theo Lâm Phương Tri thấy Hàn Đông làm việc rất hoàn hảo, làm người cũng không tệ, thành tựu trong tương lai chắc chắn cũng không ít.
Chỉ có điều khi đó Lâm Phương Tri cũng không ngờ Hàn Đông lại một bước lên thẳng mây xanh, thời gian mười năm bèn một đường từ huyện, thành phố làm đến cấp Thứ trưởng, bây giờ lại là Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách, nắm giữ quyền lực trong tay rất lớn.
Trước kia Lâm Phương Tri cảm thấy đi theo Hàn Đông sẽ có tiền đồ, nhưng trong lòng của anh ta thấy mình mặc dù có khoảng cách với Hàn Đông, nhưng lại cũng không đến nỗi lớn lắm. Nhưng bây giờ gặp lại mình chỉ là một Bí thư Huyện ủy cấp Cục trưởng, mà Hàn Đông đã là một cấp Thứ trưởng có thực quyền, đến thị sát công tác ở tỉnh Tây Xuyên, đến cả lãnh đạo trong tỉnh đều phải tiếp đón, mà mình đối mặt với hắn lại có một cảm giác như nhìn lên ngọn núi lớn vậy, bất luận là địa vị thực tế hay là cảm giác về tâm lý, đều có khoảng cách một trời một vực với Hàn Đông.
Chỉ có điều khoảng cách này cũng không khiến cho Lâm Phương Tri trong lòng có nửa phần bất mãn.
Anh ta chỉ cảm thấy Hàn Đông có thể đến huyện Phú Nghĩa, là một vinh hạnh to lớn với anh ta.
Đối mặt Hàn Đông, Lâm Phương Tri trong lòng có một cảm giác thân thiết, đồng thời cũng tràn đầy ngưỡng mộ.
Hàn Đông trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa, nhìn thấy Lâm Phương Tri hắn lại nhớ tới thời gian công tác ở huyện Phú Nghĩa, qua thay đổi mấy năm nay, huyện Phú Nghĩa đã có thay đổi rất lớn, nhưng ở đây còn có rất nhiều người, vẫn ở trong trí nhớ của Hàn Đông làm cho Hàn Đông vẫn không thể quên.
Tuổi tác của Lâm Phương Tri bây giờ có thể làm lên Bí thư Huyện ủy cũng coi là phát triển khá tốt rồi, dù sao anh ta cũng không thể so sánh với Hàn Đông. Mà anh ta sở dĩ có thể vững vàng đi lên chức Bí thư Huyện ủy là có quan hệ đến việc trước kia đi theo Hàn Đông, người quen của Hàn Đông ở thành phố Vinh Châu rất nhiều, đối với cấp dưới cũ của Hàn Đông, mọi người có thể quan tâm nhất định sẽ quan tâm, lại thêm Lâm Phương Tri làm việc cũng không tệ, đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Phú Nghĩa cũng làm được không ít thành tích, cho nên đề bạt làm Bí thư Huyện ủy cũng là đích chung của mọi người.
Đương nhiên Lâm Phương Tri muốn tiến thêm một bước lên cán bộ cấp Phó giám đốc sở thì có chút khó khăn rồi, đây là một cửa ải, hoặc là trong tỉnh có người đề bạt, hoặc là lãnh đạo chủ chốt của thành phố Vinh Châu đẩy anh ta lên.
Lâm Phương Tri đảm nhiệm Bí thư Huyện ủy huyện Phú Nghĩa mới khoảng hai năm, anh ta cũng không hy vọng nhanh như vậy lên cấp Phó giám đốc sở, chỉ cần anh ta phát triển vững vàng, tương lai vẫn còn có hy vọng.
Nghe Lâm Phương Tri giới thiệu cụ thể về các phương diện của huyện Phú Nghĩa, Hàn Đông thỉnh thoảng gật đầu, điều này làm cho Lâm Phương Tri trong lòng càng thêm kích động.
Anh ta đương nhiên biết yêu cầu của Hàn Đông đối với công việc rất cao, cho nên anh ta vừa rồi tuy có vui mừng, nhưng trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Tuy rằng quan hệ của anh ta với Hàn Đông trước đây không tệ, nhưng bây giờ vị trí của Hàn Đông đã thay đổi, con mắt nhìn vấn đề đã thay đổi, nếu không hài lòng với công tác của mình, tùy tiện nói ra một câu, thì tiền đồ của mình thê thảm rồi.
Bây giờ nhìn thái độ hài lòng của Hàn Đông, Lâm Phương Tri mới thở phào nhẹ nhõm.
- - Huyện Phú Nghĩa mặc dù có được thành tích tốt, nhưng cũng tồn tại rất nhiều cái chưa được, chủ yếu vẫn là trình độ phát triển kinh tế nông thôn có hạn chế rất lớn. Trong huyện phát triển mạnh mẽ lực lượng lao động xuất khẩu, cho một lượng lớn dân cư nông thôn ra ngoài làm công, chảy vào một lượng lớn tài chính cho huyện, mức sống của nông dân cũng được nâng cao, nhưng trong đó cũng xuất hiện một số vấn đề, ví dụ như một lượng lớn đất nông thôn bỏ hoang, nhà của nông dân cũng bỏ hoang, mà rất nhiều nông dân sau khi ở bên ngoài kiếm tiền trở về cũng vội vàng sửa chữa nhà cửa, sửa chữa nhà cửa đã tiêu hết tiền bọn họ tích lũy được, còn chưa được ở nhà mới, bọn họ lại đi ra ngoài làm thuê, mà căn nhà vừa mới sửa xong lại dãi gió dầm sương, lại trở thành căn nhà cũ. Vấn đề lớn nhất là tư tưởng quan niệm của nông dân vẫn chưa thay đổi, kiếm tiền, sửa nhà, sửa nhà càng đẹp dẫn đến phát triển kinh tế nông thôn của huyện ta thiếu tiềm lực, thậm chí rơi vào một trạng thái không có thứ tự, dù sao đi ra ngoài làm thuê cũng có giới hạn tuổi tác, lớn tuổi rồi đi ra ngoài làm thuê sẽ không dễ tìm việc nữa. Hơn nữa trong lòng dân chúng đều nghĩ đến lá rụng về cội, hơn nữa bọn họ cũng không thể sinh sống ở thành thị, cho nên trở về vẫn là sở hữu cuối cùng của bọn họ, nhưng thời gian đi làm thuê mấy năm, ngoài số tài chính nhất định tích lũy được, có một số người thậm chí không tích lũy được cái gì, chỉ là xây dựng một căn nhà đẹp đẽ, những cái khác cũng không khác mấy so với trước kia…
- - Bây giờ trong huyện đang suy nghĩ làm thế nào thúc đẩy kinh tế nông thôn phát triển tốt có trình tự, cách làm chủ yếu là liên hệ những nông dân đi làm thuê trở về nông thôn, đặc biệt là những người nông dân có đầu óc, có khát vọng phát triển, động viên bọn họ mang kỹ thuật, kỹ năng học được từ bên ngoài xây dựng một số doanh nghiệp nhỏ, một mặt có thể để cho bọn họ lập nghiệp, mặt khác cũng có thể thúc đẩy phát triển kinh tế địa phương, đặc biệt là có thể thu hút sức lao động địa phương, từ đó từng bước giảm bớt số lượng nông dân đi ra ngoài làm thuê, để cho bọn họ mưu sinh, làm việc ở gần. Vì vậy trong huyện lập kế hoạch, công khai chính sách ưu đãi, giảm bớt thuế má, cung cấp giúp đỡ tài chính, hướng dẫn kỹ thuật, đã có một vài xã làm được thành tích tốt. Cứ như vậy phát triển của nông thôn huyện tôi sẽ từng bước đi vào quỹ đạo…
Lâm Phương Tri biết Hàn Đông vô cùng quan tâm đến dân chúng cơ sở, đặc biệt là rất quan tâm đến sự phát triển của nông dân, cho nên sau khi anh ta lên làm Bí thư Huyện ủy vô cùng quan tâm đến công tác của nông thôn, thông qua học tập kinh nghiệm của tỉnh thành phía Đông, anh ta và mấy người trong huyện liền định ra phương án có tính mũi nhọn, mặc dù bây giờ hiệu quả còn chưa rõ rệt, nhưng đã hiện ra đầu mối rất tốt, chỉ cần nỗ lực làm, tương lai chắc chắn có thể có tác dụng thúc đẩy rất lớn đối với phát triển kinh tế trong huyện.
Lại nói việc thúc đẩy lực lượng lao động nông thôn đi làm thuê để nâng cao thu nhập và mức sống của nông dân, cũng là lúc trước Hàn Đông làm việc ở huyện Phú Nghĩa đã nghĩ ra, thành lập cơ sở mẫu. Nhưng tình hình bây giờ đã khác rồi, cách làm của Lâm Phương Tri là trên cơ sở công tác của Hàn Đông, nghĩ ra biện pháp để phù hợp với điều kiện kinh tế xã hội hiện tại. Hai người cũng coi như bổ trợ cho nhau.
Hàn Đông vô cùng vui mừng trước tình hình mà Lâm Phương Tri giới thiệu, chăm chú lắng nghe Lâm Phương Tri giới thiệu, đồng thời để cho Lâm Phương Tri tìm các tài liệu về chính sách ưu đãi, quy hoạch trong huyện, tìm hiểu từng cái rõ ràng cụ thể.
- - Huyện Phú Nghĩa có thể nắm bắt được điểm phát triển kinh tế nông thôn này, thúc đẩy nông dân trở về xây dựng sự nghiệp, lấy xây dựng sự nghiệp thúc đẩy lập nghiệp, từ đó kéo theo phát triển kinh tế nông thôn, là một con đường rất tốt. Đương nhiên cũng phải suy xét đầy đủ tình hình thực tế của nông dân lập nghiệp thiếu thốn về các phương diện như tài chính, kỹ thuật, trình độ quản lý là rất nghiêm trọng, cho nên trong huyện nhất định phải làm tốt việc chỉ đạo giúp đỡ, phải lập nên một bộ phận công tác chuyên giúp đỡ đối với nông dân lập nghiệp, phải nhanh chóng đưa ra chính sách ưu đãi, bước đi phải lớn hơn một chút…
Hàn Đông từ góc độ của mình đưa ra một số hy vọng và đề nghị.
Có được khẳng định của Hàn Đông, Lâm Phương Tri trong lòng vô cùng vui mừng.
Vốn dĩ mấy năm nay anh ta cũng làm rất nhiều công tác, nhưng trong tình hình bình thường, muốn làm cho Hàn Đông chú ý tới công tác của anh ta thì rất khó.
Nhưng mấy ngày Hàn Đông tự mình đến huyện Phú Nghĩa, nghe báo cáo của mình, như vậy Hàn Đông đã hiểu sâu hơn về công tác của mình. Đặc biệt bản thân Hàn Đông vô cùng coi trọng sự phát triển của nông dân, nông thôn, điều này càng thu hút sự chú ý của Hàn Đông, điều này đối với tiền đồ của mình chắc chắn là một việc tốt.
Anh ta lắng nghe lời của Hàn Đông, nhanh chóng ghi chép vào cuốn sổ.
Lời của Hàn Đông đối với anh ta, thậm chí đối với Huyện ủy Phú Nghĩa, Ủy ban nhân dân huyện hay là Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Vinh Châu đều là chỉ thị quan trọng, đều phải làm theo chỉ thị của Hàn Đông.
Lâm Phương Tri thậm chí quyết định, sau khi Hàn Đông đi rồi, tự mình lập tức mở cuộc họp Hội nghị thường vụ Huyện ủy truyền đạt tin tức Hàn Đông đến huyện Phú Nghĩa khảo sát và đưa ra chỉ thị quan trọng, cuộc họp vây quanh hy vọng, lời nói của Hàn Đông đưa ra, kết hợp với tình hình thực tế của huyện Phú Nghĩa tiến hành bố trí mới.
- - Vừa rồi nghe Phương Tri cậu giới thiệu nhiều như vậy, bây giờ chúng ta đi xem thực tế đi, trăm nghe không bằng một thấy.
Hàn Đông cười nói, bây giờ mới hơn h, thời gian còn tương đối nhiều, hơn nữa cho dù có muộn, Hàn Đông ở lại huyện Phú Nghĩa một đêm cũng được, có thể phát hiện điểm sáng trong công tác cơ sở là một chuyện hiếm có.
Hơn nữa cách làm của huyện Phú Nghĩa có ý nghĩa tham khảo rất quan trọng đối với tỉnh thành khu vực phía Tây, mấy năm nay nông dân ở khu vực phía Tây đi ra ngoài làm thuê rất nhiều, nếu có thể thu hút những người nông dân này thực hiện được phát triển tốt hơn là việc quan trọng liên hệ đến phát triển xã hội, kinh tế nông thôn phía Tây.
Cùng lúc đó trong lòng Hàn Đông đã bắt đầu suy nghĩ, cách làm của huyện Phú Nghĩa trải qua một bước hoàn thiện, thậm chí có thể mở rộng trong toàn quốc.
Tuy rằng lần này xuống chủ yếu là phát hiện vấn đề, giải quyết vấn đề, nhưng có thể phát hiện được điểm sáng, cũng làm cho Hàn Đông có cảm giác vui mừng bất ngờ. Hơn nữa điểm sáng này lại xuất phát từ chính huyện Phú Nghĩa nơi mình đã từng công tác, Hàn Đông trong lòng vô cùng vui mừng.
Lâm Phương Tri nói:
- - Phó chủ nhiệm Hàn, vậy chúng ta đi đến thị trấn Tự Đại đi, trong thị trấn đã phát triển doanh nghiệp nông dân, ở địa phương thu hút được hơn người lao động, ba doanh nghiệp nhỏ này, một doanh nghiệp là sản xuất gia công may mặc, một doanh nghiệp là sản xuất gia công sản phẩm công nghiệp, còn một doanh nghiệp trồng hoa tươi.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Được, vậy đi thị trấn Tự Đại xem xem.
Lâm Phương Tri lại nói:
- - Phó chủ nhiệm Hàn, anh xem có cần thông báo cho Chủ tịch huyện, đồng chí Hà Hải Vân cùng đi…
- Ừ, cậu thông báo đi.
Hàn Đông nói, thuận tiện gặp vị Chủ tịch huyện Phú Nghĩa này nói chuyện một chút.
Truyện convert hay : Vô Địch Thần Long Dưỡng Thành Hệ Thống
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Thấy Hàn Đông đồng ý, Lâm Phương Tri liền cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của Hà Hải Vân, sau khi nối máy bèn nói:
- - Chủ tịch huyện Hà, anh có ở phòng làm việc không?
Hà Hải Vân lúc này đang trên đường từ thành phố Vinh Châu trở về huyện Phú Nghĩa, nhận được điện thoại của Lâm Phương Tri, gã ta có chút nghi hoặc, nói:
- - Bí thư Lâm, tôi đang ở trên xe sắp về đến huyện rồi, có chuyện gì không?
Lâm Phương Tri nói:
- - Như vậy đi, anh đến đầu đường của thị trấn Tự Đại chờ, tôi lập tức đến ngay.
- - Đi thị trấn Tự Đại?
Hà Hải Vân càng thêm nghi ngờ, gã ta cảm thấy Lâm Phương Tri này hoàn toàn là bố trí không đầu không cuối, trước đây không nghe anh ta nói đi thị trấn Tự Đại thị sát công tác, hơn nữa Lâm Phương Tri muốn đi thì đi, làm gì phải vội vàng gọi mình lập tức đến.
Trước đó Hà Hải Vân đến thành phố, gặp được lãnh đạo cũ Chu Ứng Lai, từ chỗ Chu Ứng Lai được biết Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách Hàn Đông đã đến tỉnh Tây Xuyên, khả năng đến thành phố Vinh Châu thị sát công tác, đến lúc đó có khả năng quay về huyện Phú Nghĩa, bởi vậy muốn Hà Hải Vân quay về sắp xếp và bố trí một phen, tránh để xảy ra sai sót.
Hà Hải Vân trước kia từng làm Thư ký của Chu Ứng Lai, gã ta có thể đi đến vị trí Chủ tịch huyện Phú Nghĩa, là kết quả ra sức đề cử của Chu Ứng Lai. Đối với việc của Chu Ứng Lai bố trí, Hà Hải Vân chắc chắn phải cố gắng làm tốt, huống hồ gã ta cũng biết Hàn Đông từng làm việc một thời gian dài ở thành phố Vinh Châu, huyện Phú Nghĩa có thể phát triển được tốt như vậy, là nhờ vào Hàn Đông trước kia đã tạo một cơ sở tốt, hơn nữa giờ Hàn Đông với thân phận là Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách nhà nước, bất luận là ai cũng không dám chậm trễ. Hà Hải Vân chuẩn bị trở về tìm Lâm Phương Tri nói chuyện này, sắp xếp bố trí một phen để đón tiếp Hàn Đông tới thị sát, bây giờ không ngờ Lâm Phương Tri lại vội vàng gọi điện cho gã đến thị trấn Tự Đại.
- - Bí thư Lâm, tôi mới nhận được tin Phó chủ nhiệm Hàn ở Ủy ban Cải cách nhà nước đến tỉnh Tây Xuyên, khả năng muốn đến thành phố Vinh Châu, anh xem có phải chuẩn bị gì không?
Hà Hải Vân là một người khá ôn hòa, về mặt công việc mặc dù có quan niệm và ý tưởng của mình, nhưng hợp tác với Lâm Phương Tri cũng coi như tương đối vui vẻ, có tình hình như vậy gã đương nhiên phải bàn bạc với Lâm Phương Tri.
Lâm Phương Tri khẽ mỉm cười, nói:
- - Cũng không có gì cần chuẩn bị, Chủ tịch huyện Hà, anh bây giờ đến đầu đường chờ, tôi lập tức tới đó. Được rồi cứ vậy đi.
Nói xong anh ta liền cúp điện thoại, nhưng đối với thái độ của Hà Hải Vân, anh ta vẫn rất hài lòng. Cho dù Hà Hải Vân không biết mình đã gặp được Hàn Đông, hơn nữa còn phải chuản bị đưa Hàn Đông đến thị trấn Tự Đại, nhưng gã ta có thể nói thật với mình, ít ra có thể cho thấy gã ta cũng tôn trọng Bí thư Huyện ủy mình.
Trên xe Hà Hải Vân cầm di động ngây ra, thái độ của Lâm Phương Tri hôm nay có chút cứng rắn, cũng không biết thị trấn Tự Đại hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm cho Lâm Phương Tri lại vội vàng đến đó.
Thái độ của Lâm Phương Tri đã thể hiện chân thật như vậy, Hà Hải Vân đương nhiên phải tuân theo yêu cầu của Lâm Phương Tri, cho lái xe trực tiếp lái đến đầu đường thị trấn Tự Đại.
Cùng lúc đó Hà Hải Vân gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, hỏi:
- - Anh Vu, hôm nay trong huyện xảy ra chuyện gì không?
Chánh văn phòng nhận được điện thoại không đầu không cuối này cũng rất kinh ngạc, nhưng ông ta vẫn thành thật, nói:
- - Chủ tịch huyện Hà, hôm nay không có chuyện gì đặc biệt.
- Ừ, vậy thì thôi.
Hà Hải Vân nói rồi cúp điện thoại, gã ta khẽ cau mày, suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra cái gì, bèn không thèm nghĩ nữa, dù sao sắp gặp Lâm Phương Tri rồi, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết hết sao.
Không bao lâu xe đi đến chỗ ngã ba đầu thị trấn Tự Đại, Hà Hải Vân bảo lái xe dừng xe đợi một lát, cũng không nhìn thấy xe số 1 của Huyện ủy đi đến, trong lòng gã ta có chút nghi hoặc, trong lòng nghĩ Lâm Phương Tri bây giờ đến rồi mới phải, sao lại thế này?
Đang nghĩ ngợi, một chiết xe Audi mang biển Thục Đô từ từ dừng lại, sau đó cửa kính xe phía sau từ từ hạ xuống, Lâm Phương Tri từ trong thò đầu ra, nói với Hà Hải Vân đang từ cửa kính xe nhìn ra xung quanh:
- - Chủ tịch huyện Hà, cùng đi thôi.
- - A, được rồi.
Hà Hải Vân sửng sốt, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Từ chỗ gã ta nhìn sang, chỉ thấy một người đàn ông không quen biết ngồi ở vị trí ghế phụ của xe Audi, hai người ngồi cùng hàng với Lâm Phương Tri ở ghế sau cũng không nhìn rõ, không biết là ai.
Hơn nữa nhìn bộ dạng của Lâm Phương Tri, thân phận của hai người kia chắc chắn không đơn giản.
Như vậy Lâm Phương Tri vội vàng gọi mình đến thị trấn Tự Đại hẳn là có liên quan đến hai người này, lẽ nào là nhà đầu tư nào đó?
Nhưng nếu như đến khảo sát đầu tư thì có vẻ không giống, trừ phi đây là một dự án rất lớn, nếu không thái độ của Lâm Phương Tri sẽ không vội vã như vậy.
Đi theo chiếc xe Audi phía trước, Hà Hải Vân trong lòng không ngừng suy tư, nhưng chuyện hôm nay có chút đột ngột, gã ta cũng không có được tin tức hữu dụng gì, bây giờ trong đầu nghĩ ngợi cũng không ra kết quả.
Suy nghĩ một hồi, Hà Hải Vân cũng không muốn nghĩ nhiều nữa, hai mắt gã ta nhìn ra bên ngoài, một hàng cây cao lớn ven đường giống như binh lính đứng thẳng hàng uy nghiêm vậy. Hàng cây này trồng vào năm trong huyện mạnh mẽ thực hiện công trình giao thông nông thôn, bây giờ đã trở thành đại thụ, công trình giao thông nông thôn là Hàn Đông năm đó phát động ở thành phố Tân Châu, huyện Phú Nghĩa cũng học tập tham khảo cách làm của Hàn Đông, thúc đẩy công trình này trong phạm vi toàn huyện, cũng đạt được hiệu quả rất tốt, bây giờ các thị trấn các thôn của huyện Phú Nghĩa đều có có đường giao thông rộng rãi, giao thông phát triển, kinh tế cũng trở nên sống động hơn, trong huyện có hoạt động gì cũng dễ dàng triển khai.
Vừa nghĩ tới Hàn Đông, Hà Hải Vân bèn cảm thấy lúc này trong huyện chắc là đem toàn bộ tinh lực vào việc chuẩn bị đón tiếp Hàn Đông như thế nào, trước tiên quét dọn vệ sinh trong huyện thị, một số chỗ dơ dáy bẩn thỉu phải được đặc biệt sửa sang, đồng thời những người xin ăn, xin tiền trên đường phải đuổi đi, tiếp theo mọi người đều phải cân nhắc, nếu Hàn Đông đến huyện, có thể tìm hiểu những công việc ở phương diện nào, có thể đi thị sát ở những nơi nào, và làm công tác ứng phó tương ứng.
“Hàn Đông từng công tác ở huyện Phú Nghĩa lâu như vậy, lần này lấy thân phận Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách trở về, cũng coi là áo gấm về làng, mặc dù đây không phải là quê hương của hắn, nhưng là nhà phát triển của hắn, khả năng hắn trở về là rất lớn.”
Hà Hải Vân trong lòng nghĩ thầm, “Lâm Phương Tri mặc dù từng làm việc cùng Hàn Đông, hơn nữa nghe nói quan hệ với Hàn Đông cũng không tệ, nhưng bây giờ Hàn Đông là thân phận gì, nếu hắn không hài lòng về huyện Phú Nghĩa, đến lúc đó Lâm Phương Tri cũng không được yên ổn qua ngày, không biết Lâm Phương Tri nghĩ như thế nào, anh ta hẳn là cũng biết chuyện Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên rồi chứ.”
Không bao lâu, xe liền đi tới trung tâm thị trấn Tự Đại, nhưng chiếc xe Audi phía trước lại không đi vào Ủy ban nhân dân thị trấn, lại xuyên qua con đường xi măng trong thị trấn, đi thẳng đến phía đông thị trấn.
Hà Hải Vân không khỏi nghi ngờ nghĩ thầm: “Lâm Phương Tri muốn đi đâu vậy?”
Đang nghĩ ngợi, chiếc xe phía trước cũng đã dừng lại, Hà Hải Vân vừa nhìn lập tức đã hiểu là chuyện gì xảy ra rồi, đây không phải là công ty may của một người nông dân đi làm thuê trở về tên là Khang Hữu Dân lập nên ở thị trấn Tự Đại sao? Đây chính là công tác gần đây đang mạnh mẽ triển khai ở trong huyện, đó chính là động viên nông dân đi làm thuê trở về xây dựng doanh nghiệp ở địa phương, từ đó kéo theo lập nghiệp và phát triển kinh tế địa phương.
Chuyện này Lâm Phương Tri vô cùng coi trọng, mở nhiều cuộc họp tại chỗ, đến các thôn, trấn điều tra nghiên cứu, đi nói chuyện với các nông dân đi làm thuê bên ngoài trở về, và còn yêu cầu trong huyện đưa ra một loạt chính sách ưu đãi, còn đưa ra mục tiêu nhiệm vụ cho các xã, thị trấn.
Đối với công trình Lâm Phương Tri cố gắng thực hiện này, Hà Hải Vân cũng tương đối tán đồng, bởi vậy hết sức cố gắng và thông qua quan hệ với lãnh đạo cũ, điều được một món tiền từ thành phố để ủng hộ công tác này.
“Lẽ nào Lâm Phương Tri dẫn người đến xem doanh nghiệp xã, thị trấn sao?” Hà Hải Vân vừa nghĩ vừa xuống xe.
Ngẩng đầu lên nhìn, lại thấy Lâm Phương Tri đang cung kính giới thiệu tình hình với hai người đi cùng, thái độ đó làm cho trong lòng Hà Hải Vân chấn động.
Từ bên cạnh nhìn sang người đàn ông trung niên đứng cạnh Lâm Phương Tri có vẻ quen quen, Hà Hải Vân trong chốc lát không nhớ được người này là ai, không khỏi bước nhanh đến.
Khi bước đến gần, nhìn rõ bộ dạng của người kia trong lòng Hà Hải Vân giật mình kinh hãi, đây không phải là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Hồng Tiến Phong sao?
Thảo nào là xe Audi mang biển Thục Đô, hóa ra là Hồng Tiến Phong đến đây.
Hà Hải Vân trong lòng vô cùng khiếp sợ, Hồng Tiến Phong đến huyện Phú Nghĩa lúc nào mà mình lại không nghe nói đến.
- - Chào Phó chủ tịch tỉnh Hồng, chào mừng anh đến huyện Phú Nghĩa thị sát chỉ đạo công tác.
Hà Hải Vân đã nhìn thấy Hồng Tiến Phong nhiều lần trên tivi, bây giờ đương nhiên có thể xác định thân phận của ông ta, bởi vậy vội vàng tiến lên cung kính chào hỏi.
Lâm Phương Tri lúc này mới mỉm cười giới thiệu, nói:
- - Phó chủ nhiệm Hàn, Phó chủ tịch tỉnh Hồng, vị này chính là Chủ tịch huyện chúng tôi, đồng chí Hà Hải Vân.
Nghe xong lời nói của Lâm Phương Tri, Hà Hải Vân trong lòng tựa như rơi một viên đạn pháo, giật mình kinh hãi, gã ta cuối cùng đã hiểu rõ là chuyện gì rồi, người đàn ông ở bên cạnh nhìn còn trẻ nhưng khí chất phi phàm kia lại chính là Hàn Đông mà mình vừa mới trên đường còn nhớ mãi không quên.
- - Hải Vân, đây là Phó chủ nhiệm Hàn ở Ủy ban Cải cách.
Lâm Phương Tri giới thiệu, nói.
- - Chào Phó chủ nhiệm Hàn.
Hà Hải Vân kích động, nói.
Hàn Đông vẻ mặt ôn hòa cười nói, chủ động giơ tay ra.
Hà Hải Vân vội vàng tiến lên, bắt lấy tay của Hàn Đông, hơi hơi khom người, trên mặt đầy vẻ tôn kính.
“Thảo nào Lâm Phương Tri vội vàng gọi mình đến đây, Hàn Đông không ngờ đã đến huyện Phú Nghĩa, e là trong thành phố còn chưa biết chuyện này.” Hà Hải Vân trong lòng dậy lên sóng gió. “Coi bộ dạng của Lâm Phương Tri, phỏng chừng Hàn Đông tương đối hài lòng về công tác của huyện Phú Nghĩa, bây giờ ông ta lại đưa Hàn Đông đến thị trấn Tự Đại xem nông dân lập nghiệp, đây chính là điểm sáng của huyện Phú Nghĩa, hơn nữa sự phát triển của nông dân cũng là chuyện Hàn Đông vô cùng quan tâm, như vậy lần này Lâm Phương Tri phát rồi, chỉ cần được Hàn Đông tán thành, lại thêm quan hệ trước đây của anh ta với Hàn Đông, cho dù Hàn Đông không cần nói, đến lúc đó trong thành phố thậm chí trong tỉnh, có thể đều có người quan tâm đến Lâm Phương Tri.”
“Hơn nữa Hàn Đông âm thầm đi đến huyện Phú Nghĩa, lại chủ động liên hệ với Lâm Phương Tri, hẳn là vẫn nhớ đến tình cảm đồng nghiệp trước kia, xem ra tiềm lực của ông bạn Lâm Phương Tri này không nhỏ.” Trong lòng Hà Hải Vân không ngừng phân tích.