Thông qua báo cáo công tác lần này, Xa Tiền Minh cảm thấy được Hàn Đông không đơn giản như mình tưởng tượng, hơn nữa Hàn Đông lần này phê bình nhằm vào thành phố Thục Đô, chắc chắn còn tiếp tục, nói cách khác Hàn Đông chắc chắn chú ý đến thành phố Thục Đô, từ bản thân Xa Tiền Minh thấy, mặc dù từ khi Hàn Đông đến nhậm chức, mình không vội vã đến báo cáo công tác với Hàn Đông, nhưng gã cảm thấy Hàn Đông không đến nỗi vừa đến đã chú ý đến mình, chỉ có hai nguyên nhân, một là nhằm vào Trịnh Như Dân, dù sao Trịnh Như Dân thân là Phó bí thư, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy thành phố Thục Đô, tầm ảnh hưởng trong tỉnh rất lớn, hơn nữa nghe nói lần này bởi vì chuyện khu thương mại bách hóa Thiên Địa, Hàn Đông và Trịnh Như Dân đã bắt đầu đánh giáp lá cà, rõ ràng Hàn Đông đã tố văn dựa trên vấn đề của thành phố Thục Đô, trên thực tế chính là đối phó với Trịnh Như Dân, đương nhiên trong lúc này cũng không loại trừ Hàn Đông muốn làm một số việc thực.
Chỉ có điều bây giờ Xa Tiền Minh phải đối mặt với lựa chọn, mặc dù gã cũng muốn tránh trận đấu này, nhưng vị trí mà gã đang đứng cũng không dễ dàng tránh được, gã ta không thể tránh được cuốn vào trong dó, nhưng gã nên lựa chọn thế nào?
“Mình thật ra vẫn muốn giữ trung lập, nhưng nếu quả thật hai bên đấu đến một mức độ nhất định, e là mình muốn giữ trung lập cũng không dễ dàng như vậy.” Xa Tiền Minh trong lòng âm thầm nghĩ tới, gã cảm thấy vô cùng tức giận, bởi vì tranh đấu với nhau, rất nhiều công tác của thành phố Thục Đô chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng nhất định, gã cảm thấy mình muốn làm chút chuyện thật không dễ dàng gì.
Thật ra từ trước tới nay trong lòng Xa Tiền Minh tuân theo quan niệm làm quan tương đối cổ xưa là làm quan một lần tạo phúc một phương, đó chính là ý tưởng giản dị nhất của người làm quan từ nghìn năm nay ở Trung Hoa, nhưng ý tưởng này lại không dễ dàng thực hiện như vậy, đặc biệt là quan viên thời nay, thân trong quan trường phải chịu mọi trói buộc và áp lực ở mọi phương diện, cho dù trở thành nhân vật số một, có thể khống chế được cục diện hay không là một chuyện thế nào cũng được, đây không giống như quan viên thời cổ đại có thể nhất ngôn cửu đỉnh muốn làm gì thì làm. Mà Xa Tiền Minh bây giờ còn chưa phải là nhân vật số một của thành phố Thục Đô, đối mặt với Phó bí thư, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy cực kỳ mạnh mẽ, bởi vậy là đương nhiệm Chủ tịch thành phố Thục Đô, mặc dù gã cũng muốn làm chút chuyện, nhưng lại là bước đi khó khăn, một mặt phải toàn lực ứng phó trước Trịnh Như Dân từng bước áp sát, mặt khác còn phải dành tinh thần sức lực làm tốt công việc, rất nhiều phương diện gã đều cảm thấy làm không được như ý.
Mà bây giờ một đôi tay lớn hơn lại can thiệp vào thành phố Thục Đô, điều này làm cho tình hình Thục Đô càng phức tạp, bởi vậy Xa Tiền Minh càng cảm thấy áp lực lớn hơn nữa.
“Thôi không suy nghĩ nhiều nữa, xe đến trước núi tất có đường, bây giờ chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.” Xa Tiền Minh ngồi trên xe, dùng tay ấn huyệt Thái Dương, quyết định tạm thời vẫn làm theo suy nghĩ của mình, còn phải xem xem Hàn Đông và Trịnh Như Dân hai người đấu thế nào rồi nói sau. Đương nhiên Xa Tiền Minh cũng nghĩ kỹ rồi, thế cục bây giờ có chút không ổn, như vậy nên nghĩ cách chuyển áp lực lên người Trịnh Như Dân.
Trở về Ủy ban nhân dân thành phố, Xa Tiền Minh sắp xếp lại suy nghĩ, bèn gọi điện thoại cho Trịnh Như Dân, sau đó qua đó báo cáo tình hình đi đến chỗ Hàn Đông báo cáo công tác với Trịnh Như Dân, đương nhiên không thể như ban đầu, mà thêm mắm thêm muối, gã chỉ ra Hàn Đông vô cùng quan tâm đến công tác của thành phố Thục Đô, đưa ra một số chỉ thị quan trọng, cũng đưa ra một số suy nghĩ của mình.
- - Tình hình tôi đã biết rồi, cái gì cần cải cách thì phải nhanh chóng thực hiện, Chủ tịch tỉnh Hàn đã quan tâm đến công tác của thành phố Thục Đô như vậy, chúng ta phải làm ra được một chút thành tích.
Trịnh Như Dân có chút tức giận, nói, Xa Tiền Minh này hoàn toàn giống như con trạch vậy, vừa có gió thổi cỏ lay đã chuồn vội, bây giờ gã nhìn thấy Hàn Đông dường như nhằm vào thành phố Thục Đô, liền muốn rút lui rồi, dường như muốn đẩy áp lực sang cho mình.
Nhưng là nhân vật số 1 của thành phố Thục Đô, Trịnh Như Dân cũng không thể lui được, cho dù biết rõ Xa Tiền Minh muốn ngồi nhìn hổ đấu nhau, nhưng ông ta cũng không thể bứt ra được, bởi vì nếu đến cả thành phố Thục Đô cũng không thể khống chế được trong tay, vậy quyền uy của Phó bí thư này cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn.
Vốn dĩ với sự xuất hiện của Hàn Đông, Trịnh Như Dân không có tâm trạng gì, bởi vì Hàn Đông thế mạnh ào ào đến đây, đã ngăn bước tiến của lão, đến tuổi này của lão, một bước lạc hậu sẽ nhiều bước lạc hậu, thậm chí tiền đồ của cả đời lão sẽ bị ảnh hưởng lớn, dù sao cơ hội từ cấp Thứ trưởng lên đến cấp Bộ trưởng là rất hiếm có, bỏ lỡ lại đợi nữa thì không biết đến lúc nào. Cho nên Trịnh Như Dân ban đầu không nghĩ sẽ hợp tác với Hàn Đông, lão đầy căm thù với sự xuất hiện của Hàn Đông, hận không thể lập tức đuổi hắn đi, như vậy mình sớm có thể ngồi lên vị trí cấp Bộ trưởng. Chỉ có điều lão cũng biết dựa vào thân thế của Hàn Đông, mình muốn bắt hắn đi là điều không thể, nhưng trong lòng lão lại không nhụt chí, ít ra phải gây một số trở ngại cho phát triển của Hàn Đông rồi nói sau.
“Mình chưa gây sự với hắn, hắn đã bắt đầu chủ động gây chuyện với mình rồi, vậy thì đấu xem ai lợi hại.” Trịnh Như Dân trong lòng hung hăng nghĩ đến, mặc dù nền tảng của Hàn Đông hùng mạnh, nhưng đây là tỉnh Tây Xuyên, mình lại từng bước trưởng thành, ở tỉnh Tây Xuyên làm ăn nhiều năm như vậy, lão không tin đấu không lại Hàn Đông, hơn nữa lão cũng không phải một mình, trong số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy lão còn có bạn bè, đến lúc đó sẽ làm cho Hàn Đông mất mặt.
“Nếu cả gan nhúng tay vào thành phố Thục Đô, vậy ta sẽ chặt bàn tay này của hắn rồi nói sau.” Trịnh Như Dân trong lòng nghĩ thầm, “Xa Tiền Minh mặc dù nói không dính vào, nhưng ít ra thân thế không đủ mạnh, cho nên gã ở trong đội ngũ thành phố Thục Đô nắm bắt thành phố Thục Đô cũng có lợi, nếu thay người khác thì mình cũng không được yên ổn qua ngày, bởi vậy gã muốn trốn thì trốn đi, chỉ cần không ngáng chân ta là được rồi.”
Đối với cộng sự Xa Tiền Minh, Trịnh Như Dân cũng có suy nghĩ của mình, lão muốn duy trì tình cảnh hiện tại mà không bức ép Xa Tiền Mình biến đi, dù sao ép Xa Tiền Minh đi rồi, Trung Ương phái Chủ tịch thành phố khác xuống, rất có thể không đơn giản như Xa Tiền Minh, ngược lại sẽ mất nhiều hơn được, cho nên lão vẫn có thể nhẫn nhịn lựa chọn Xa Tiền Minh.
Đúng lúc Trịnh Như Dân quyết định chủ ý muốn đấu với Hàn Đông một phen, một tuần sau phòng Kiểm soát Ủy ban nhân dân tỉnh lại ra một thông báo.
Thông báo này nghiêm khắc tỉ mỉ hơn nhiều thông báo trước, không những chỉ ra tên mấy cán bộ quan trọng của thành phố Thục Đô, hơn nữa còn liệt kê ra tất cả những gì bọn họ đã làm, nghiêm trọng hơn là trong báo cáo còn chỉ ra kiến nghị xử phạt, bao gồm mấy nhân vật quan trọng như Cục trưởng Cục Công an thành phố Thục Đô - Lôi Trung Vĩnh, Cục trưởng Cục Giao thông thành phố Thục Đô - Ngụy Đông Giang, Cục trưởng Cục Xây dựng đô thị Hồ Tiến, Cục trưởng Cục Quản lý đô thị Tiêu Diệu Thăng đều có tên trong danh sách, mấy người bọn họ đều không thực hiện tốt nhiệm vụ của mình, đã bị phòng Kiểm soát phê bình. Cục trưởng Cục Công an Lôi Trung Vĩnh là vì trong chuyện Tào Tường lái xe đụng người, đã sai khiến nhân viên thiên vị Tào Tường, thậm chí gây trở ngại công tác giám sát điều tra của phòng Kiểm soát, bởi vậy trong báo cáo Tôn Chí Hà đã kiến nghị Ủy ban nhân dân tỉnh ra quyết định cách chức xử phạt Lôi Trung Vĩnh, về phần Cục trưởng Cục Xây dựng đô thị thì bị ảnh hưởng bởi chuyện khu thương mại bách hóa Thiên Địa đổ sập, đây cũng có liên quan đến Tào Tường, Cục trưởng Cục Quản lý đô thị Tiêu Diệu Thăng thì bởi vì Cục Quản lý đô thị trong quá trình chấp pháp quản lý đô thị, thái độ công tác tồi tệ, phương thức làm việc thô bạo khiến cho quần chúng bất mãn, phòng Kiểm soát yêu cầu truy cứu trách nhiệm của lãnh đạo; Cục trưởng Cục Giao thông Ngụy Đông Giang thì bởi vì Cục Giao thông trong phương diện quy hoạch xây dựng giao thông tồn tại vấn đề, đồng thời phòng Kiểm soát trong quá trình điều tra ngầm, phát hiện tác phong công tác trong các đơn vị của Cục Giao thông vô cùng lười biếng, đến 3giờ làm việc buổi chiều, một nửa nhân viên không đi làm.
Thông báo này vừa ra, lập tức gây tiếng vang lớn hơn nữa.
Nghiêm túc điểm danh phê bình mấy cán bộ thực quyền cấp Phó giám đốc sở như vậy là việc làm lần đầu tiên của phòng Kiểm soát Ủy ban nhân dân tỉnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Tôn Chí Hà thanh danh lừng lẫy, rất nhiều người đều biết người phụ nữ này có một danh hiệu sư thái Diệt Tuyệt, trong lòng thầm nghĩ người này quả nhiên là danh bất hư truyền, không chỉ là sư thái Diệt Tuyệt, quả thực có chút giống như một con chó điên, bắt được người nào là điên cuồng cắn một trận, đám người Lôi Trung Vĩnh cũng không biết sao lại đắc tội với người đàn bà này, lại bị bà ta ra tay trừng phạt.
Có một số người thích liên tưởng liền đoán rằng Tôn Chí Hà lại cứng rắn như vậy, rõ ràng là sau lưng có người làm chỗ dựa, mà người làm chỗ dựa này là ai? Kết quả rõ ràng có thể thấy, chắc chắn là nhân vật số một của Ủy ban nhân dân tỉnh - Hàn Đông. Tôn Chí Hà sở dĩ có thể mạnh tay như vậy, chắc chắn là được Hàn Đông sai khiến và ủng hộ, nếu không thì bà ta có là sư thái Diệt Tuyệt cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, sao có thể phách lối đến khắp nơi cắn người như bây giờ.
- “Thái độ cứng rắn của Tôn Chí Hà trên thực tế là phản ánh thái độ mạnh mẽ của Chủ tịch tỉnh Hàn Đông, chẳng qua Hàn Đông là mượn miệng của Tôn Chí Hà để trình bày suy nghĩ và tính toán của hắn mà thôi.”
Cũng có người phân tích thế này, “Như vậy xem ra Hàn Đông chuẩn bị khơi lên một trận sóng gió lớn, không biết lại có ai sẽ bị tan lớp.”
Dựa theo cách nói của người Thục Đô, cái gọi là tan lớp chính là ý về vườn, rất nhiều người đều cho rằng Hàn Đông mượn miệng của Tôn Chí Hà khơi lên cơn sóng gió lớn như vậy, chắc chắn là có mưu đồ, mà mưu đồ căn bản chính là điều chỉnh về mặt nhân sự.
Có người kinh ngạc, có người nghi hoặc, có người khó hiểu, có người hưng phấn, cũng có người nôn nóng và lo lắng.
Nôn nóng lo lắng nhất đương nhiên là người trong bộ máy thành phố Thục Đô, tình hình bây giờ rất rõ ràng là Hàn Đông đang hướng về thành phố Thục Đô, như vậy bất cứ người nào trong bọn họ đều có thể trúng chiêu, nếu không trở thành đối tượng bị Hàn Đông xử lý, tiền đồ của bọn họ chắc chắn sẽ vô cùng thảm hại.
Trong khoảng thời gian ngắn, từ trên xuống dưới thành phố Thục Đô đều có tâm trạng lo lắng hoang mang, mọi người đều bàn tán xôn xao, trong lòng đầy lo lắng, có người bắt đầu trăm phương nghìn kế hỏi thăm suy nghĩ trong tỉnh để dễ bề ứng phó.
Mà khi các cán bộ thành phố Thục Đô lo lắng và nôn nóng, sáng sớm thứ hai, Hàn Đông bèn dẫn theo người phụ trách của các ban ngành trực thuộc tỉnh như sở Công an tỉnh, Sở Giao thông tỉnh, Cục Quản lý đô thị tỉnh ngồi trên một chiếc xe bus từ Ủy ban nhân dân tỉnh đi ra, lần này Hàn Đông dẫn theo mọi người đi cảm nhận tình hình thực tế ở cơ sở.
Hàn Đông phê chuẩn báo cáo của phòng Đốc tra Ủy ban nhân tỉnh, lập tức Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy Thục Đô dẫn tới một trận lốc dữ dội. Thậm chí là các lãnh đạo của Ủy ban nhân dân tỉnh, sau khi biết phê duyệt của Hàn Đông xong, cũng đều bị chấn động kinh ngạc, đều bắt đầu chú ý đến động thái của Hàn Đông.
Chủ tịch thành phố Thục Đô suy nghĩ trước sau, ông ta quyết định vẫn là nên đi bàn bạc với Trịnh Như Dân trước, làm Chủ tịch, ông ta và Trịnh Như Dân đương nhiên là có quan hệ cạnh tranh, nhưng trải qua mấy năm mài giũa, thế cục của thành phố Thục Đô cũng đạt được sự cân bằng, bây giờ Hàn Đông bỗng nhiên gióng trống khua chiêng thọc tay vào thành phố Thục Đô, Xa Tiền Minh cảm thấy bất luận việc này đối với ông ta hay là đối với Trịnh Như Dân mà nói, đều là việc bất lợi, vì vậy hai người họ nên liên hợp lại, nhất trí hành động, cùng chống lại Hàn Đông.
Làm người đứng đầu thành phố cấp Phó tỉnh, ông ta cũng là cán bộ cấp Phó tỉnh, đương nhiên muốn dành quyền lớn hơn nữa, cho nên trong vấn đề thành phố Thục Đô, ông ta không hy vọng có bất cứ người nào nhúng tay vào.
Đến văn phòng của Trịnh Như Dân, Xa Tiền Minh và Trịnh Như Dân nói vài câu chuyện phiếm, liền nhắc đến phê duyệt của Hàn Đông, ngữ khí trầm trọng nói:
- Bí thư Như Dân, công tác của thành phố Thục Đô làm không đến nơi à.
Mặc dù ông ta muốn cùng Trịnh Như Dân tìm một ý thống nhất, nhưng biểu hiện bên ngoài ông ta không thể dễ dàng để lộ ra ngoài, theo như ông ta thấy, Trịnh Như Dân so với mình còn sốt ruột, lo lắng nhiều hơn, dù sao hướng của Trịnh Như Dân là đưa thành phố Thục Đô trở thành địa bàn của chính mình, không cho phép người khác nhúng tay, dường như bây giờ đây, áp lực mà phê duyệt của Hàn Đông đối với ông ta là lớn nhất.
Trịnh Như Dân nhẹ nhàng nhíu mày lại, ông ta đương nhiên rõ ý tứ của Xa Tiền Minh, biết tên này kỳ thực là đến tìm đồng minh đây, nhưng lại không chịu nói rõ ra, vì cũng chính là muốn trong chuyện này nắm quyền chủ động
Cho dù thân làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó bí thư kiêm nhiệm Bí thư Thành ủy, trong bộ máy thể chế của thành phố Thục Đô có quyền chủ động cực lớn, nhưng Xa Tiền Minh cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, đơn giản là trong chăn có giận, phải thận trọng, mặc dù xem ra vẫn yếu thế, nhưng lại gây khó chịu cho Trịnh Như Dân trong rất nhiều mặt.
“Tên này mặc dù rất đáng ghét, nhưng so với việc Hàn Đông uy hiếp mình mà nói, lại coi như không có gì, chí ít bây giờ mình vẫn nắm đại cục của thành phố Thục Đô, hơn nữa nếu như cho Hàn Đông nhúng tay vào, tình hình sẽ trở thành nguy rồi.”
Trịnh Như Dân trong lòng thầm suy nghĩ, lập tức hạ quyết tâm nói:
- Chủ tịch thành phố Tiền Minh, công tác của Ủy ban nhân dân, quả thật có rất nhiều chỗ chưa được, lần này Chủ tịch Hàn đưa ra vấn đề, không phải là ngẫu nhiên, các ban ngành chấp pháp của chúng ta, lúc đối mặt với dân chúng, thái độ quả thật là có vấn đề, bởi vậy chúng ta cần nhìn thẳng vào vấn đề, tìm ra nguyên nhân…
Cùng Xa Tiền Minh đấu tranh nhiều năm nay, Trịnh Như Dân cũng hiểu rất rõ Xa Tiền Minh, cho nên tuyệt đối không muốn để cho Xa Tiền Minh được như ý, phê chuẩn của Hàn Đông chủ yếu là nhằm vào phía bên Ủy ban nhân dân, cho nên Trịnh Như Dân liền làm ra vẻ mượn gió bẻ măng, xem xem phản ứng của Xa Tiền Minh thế nào.
Xa Tiền Minh ngơ ngác một chút, ánh mắt mau chóng liếc qua Trịnh Như Dân một cái, trong lòng nghi hoặc không hiểu,
“Lẽ nào phán đoán của mình sai sao, Trịnh Như Dân muốn mượn việc phê phán lần này của Hàn Đông, cổ động việc điều chỉnh nhân sự bên trong thành phố? Nhưng vấn đề bây giờ là, cứ coi như Trịnh Như Dân muốn như vậy, Hàn Đông sẽ khiến ông ta được như ý sao? Trừ khi ông ta và Hàn Đông đạt được ý kiến thống nhất, nhưng điều đó là không thể?”
Nghĩ đi nghĩ lại, Xa Tiền Minh đều cảm thấy tính khả năng Trịnh Như Dân và Hàn Đông bắt tay hợp tác là không lớn, dù sao theo góc độ của Trịnh Như Dân mà nói, nếu như cùng Hàn Đông bắt tay xử lý mình, thì ông sẽ phải đối mặt cạnh tranh kịch liệt cùng Hàn Đông, điều này quả thật là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, nếu như đầu óc của Trịnh Như Dân vẫn bình thường, vậy thì không thể nào làm như vậy, cách tốt nhất của ông ta, chính là duy trì hợp tác với mình, đứng vững trước áp lực của Hàn Đông, đem mọi việc trong nội bộ của thành phố Thục Đô giải quyết, như vậy mới là con đường giải quyết tốt nhất.
- Bí thư Trịnh nói rất đúng, chúng ta nhất định cần tăng cường chỉnh đốn đội ngũ cán bộ,
- Đặc biệt là vấn đề tác phong công tác của đội ngũ cán bộ, nên tăng cường chỉnh đốn, tôi kiến nghị, do phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân và Ủy ban Kỷ luật hợp thành tổ lãnh đạo nhỏ, đối với cơ qua các cấp toàn thành phố tiến hành liên hợp điều tra, cần nắm bắt điển hình, nghiêm trị trừng phạt, đồng thời truy cứu trách nhiệm lãnh đạo liên quan…
Ý tưởng của Xa Tiền Minh, là mau chóng đem ra một cái thế chỉnh đốn, như vậy cũng coi như là giao phó cho lời phê của Hàn Đông, mà không đợi Hàn Đông lại xuất chiêu.
- Bí thư Như Dân, công tác các hạng mục của thành phố Thục Đô, trước nay đều rất chặt chẽ, lần này xảy ra sự việc như thế này, chúng ta đồng thời lại chỉnh đốn chặt chẽ hơn, cũng muốn mượn cơ hội này, chỉnh đốn một chút tác phong công việc của chúng ta, hơn nữa tôi tin rằng chúng ta có năng lực làm tốt công tác chỉnh đốn lần này…
Xa Tiền Minh đã nói rất rõ ràng rồi, vì vậy ông ta cảm thấy được Trịnh Như Dân hơi có chút cảm giác lạt mềm buộc chặt, dứt khoát lùi một bước, nói cho rõ ràng rồi tính, nếu như Trịnh Như Dân vẫn không buông tha, vậy thì ông ta cũng không sợ, nếu như chọc giận ông ta, ông ta sodứt khoát đứng về phía gần Hàn Đông, như vậy thì đối với Trịnh Như Dân là một uy hiếp lớn nhất, tin chắc rằng Trịnh Như Dân nhất định suy xét đến điểm này.
Trên mặt Trịnh Như Dân lộ ra nụ cười thản nhiên, ông ta rất ghét Xa Tiền Minh gặp phải sự việc thì thích dò xét, thật xem chính mình làm thằng ngốc sao.
- Kiến nghị của đồng chí Tiền Minh không tồi, đội ngũ của chúng ta quả thực phải chỉnh đốn một chút, mặt khác phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân thành phố - Thành ủy cần tích cực cùng phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân tỉnh liên hệ, chủ động phối hợp công tác của phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân tỉnh…
Xa Tiền Minh gật đầu:
- Tôi sẽ kịp thời báo báo cho Chủ tịch Hàn biện pháp chỉnh đốn trong thành phố, tranh thủ lấy được quyền chủ động.
Trịnh Như Dân cười thản nhiên, chẳng tỏ rõ ý kiến.
Trong lòng ông ta vẫn rất khó chịu, Hàn Đông mới đến vài ngày, đã cho thấy trạng thái mạnh mẽ, bây giờ có thể nói nhắm vào mình, sau này tranh đấu hai bên chắc chắn không ít.
Sau khi Xa Tiền Minh cáo từ, về đến Ủy ban nhân dân, triệu tập hội nghị khẩn cấp tiến hành một phen sắp xếp lại, sau đó liền đi tới Ủy ban nhân dân tỉnh.
Hứa Song đang vùi đầu sửa sang lấy tư liệu, lúc ngẩng đầu nhìn lên vẻ mặt hơi mỉm cười của Xa Tiền Minh thành phố Thục Đô đứng trước mặt mình, anh ta mau chóng đứng lên, cung kính nói:
- Chủ tịch thành phố Xa chào anh.
- Đồng chí Hứa, chủ tịch Hàn có rỗi không?
Xa Tiền Minh hơi mỉm cười.
Xa Tiền Minh từ trước đến nay, đều là đối với người ngoài rất mềm dẻo, càng gặp phải áp lực càng lớn, thái độ của ông ta càng tốt, đúng là dựa theo kìm chế mềm dẻo, anh ta ở trong thể chế của tỉnh Tây Xuyên, không ngừng tiến bộ trưởng thành, từng bước trưởng thành làm quan to cấp Thứ trưởng, trở thành Chủ tịch thành phố Thục Đô, đây là nỗ lực dựa vào chính mình, từng bước hết mình làm đến chức quan này, cho nên trong lòng ông ta, vẫn đối với một vài người bối cảnh lớn do đó rất dễ dàng thăng quan rất không phục, ông ta cảm thấy nếu như thay vào chính mình, chắc chắn so với rất nhiều người bọn họ còn làm tốt hơn, hơn nữa còn có thể làm nhiều việc có lợi cho dân.
Đối với Hàn Đông - Chủ tịch trẻ quá như vậy, Xa Tiền Minh vẫn luôn cảm thấy tên này không đáng tin cậy, cho người này đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, cũng không biết Trung ương khảo sát thế nào, lẽ nào người ngoài mặt đấu tranh, thỏa hiệp, sẽ không xét đến tính phát triển ổn định quốc gia sao? Tuy rằng Xa Tiền Minh cũng hiểu qua một vài việc Hàn Đông làm qua trước đây, ông ta cảm thấy việc này, nếu như Hàn Đông không có thế lực nương tựa vô cùng hùng mạnh, căn bản thì không thể làm tốt như vậy. Ngoài ra, Hàn Đông tuy rằng dựa vào những thanh thế phô trương rất lớn, nhưng lại là thành phần chiếm đa số, đối với tác dụng của dân chúng phát huy năng lực lớn.
Xa Tiền Minh cảm thấy, cuộc sống hạnh phúc của dân chúng, cũng không phải người như Hàn Đông đem thân ra chân chính lý giải, từ sâu bên trong, Xa Tiền Minh cảm thấy chỉ có mình xuất phát thấp nhất, người từ cơ sở từng bước đi lên, sau khi nắm chắc quyền lực mới có thể đủ làm ra được thành tích mà người dân yêu cầu.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Thông qua báo cáo công tác lần này, Xa Tiền Minh cảm thấy được Hàn Đông không đơn giản như mình tưởng tượng, hơn nữa Hàn Đông lần này phê bình nhằm vào thành phố Thục Đô, chắc chắn còn tiếp tục, nói cách khác Hàn Đông chắc chắn chú ý đến thành phố Thục Đô, từ bản thân Xa Tiền Minh thấy, mặc dù từ khi Hàn Đông đến nhậm chức, mình không vội vã đến báo cáo công tác với Hàn Đông, nhưng gã cảm thấy Hàn Đông không đến nỗi vừa đến đã chú ý đến mình, chỉ có hai nguyên nhân, một là nhằm vào Trịnh Như Dân, dù sao Trịnh Như Dân thân là Phó bí thư, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy thành phố Thục Đô, tầm ảnh hưởng trong tỉnh rất lớn, hơn nữa nghe nói lần này bởi vì chuyện khu thương mại bách hóa Thiên Địa, Hàn Đông và Trịnh Như Dân đã bắt đầu đánh giáp lá cà, rõ ràng Hàn Đông đã tố văn dựa trên vấn đề của thành phố Thục Đô, trên thực tế chính là đối phó với Trịnh Như Dân, đương nhiên trong lúc này cũng không loại trừ Hàn Đông muốn làm một số việc thực.
Chỉ có điều bây giờ Xa Tiền Minh phải đối mặt với lựa chọn, mặc dù gã cũng muốn tránh trận đấu này, nhưng vị trí mà gã đang đứng cũng không dễ dàng tránh được, gã ta không thể tránh được cuốn vào trong dó, nhưng gã nên lựa chọn thế nào?
“Mình thật ra vẫn muốn giữ trung lập, nhưng nếu quả thật hai bên đấu đến một mức độ nhất định, e là mình muốn giữ trung lập cũng không dễ dàng như vậy.” Xa Tiền Minh trong lòng âm thầm nghĩ tới, gã cảm thấy vô cùng tức giận, bởi vì tranh đấu với nhau, rất nhiều công tác của thành phố Thục Đô chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng nhất định, gã cảm thấy mình muốn làm chút chuyện thật không dễ dàng gì.
Thật ra từ trước tới nay trong lòng Xa Tiền Minh tuân theo quan niệm làm quan tương đối cổ xưa là làm quan một lần tạo phúc một phương, đó chính là ý tưởng giản dị nhất của người làm quan từ nghìn năm nay ở Trung Hoa, nhưng ý tưởng này lại không dễ dàng thực hiện như vậy, đặc biệt là quan viên thời nay, thân trong quan trường phải chịu mọi trói buộc và áp lực ở mọi phương diện, cho dù trở thành nhân vật số một, có thể khống chế được cục diện hay không là một chuyện thế nào cũng được, đây không giống như quan viên thời cổ đại có thể nhất ngôn cửu đỉnh muốn làm gì thì làm. Mà Xa Tiền Minh bây giờ còn chưa phải là nhân vật số một của thành phố Thục Đô, đối mặt với Phó bí thư, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy cực kỳ mạnh mẽ, bởi vậy là đương nhiệm Chủ tịch thành phố Thục Đô, mặc dù gã cũng muốn làm chút chuyện, nhưng lại là bước đi khó khăn, một mặt phải toàn lực ứng phó trước Trịnh Như Dân từng bước áp sát, mặt khác còn phải dành tinh thần sức lực làm tốt công việc, rất nhiều phương diện gã đều cảm thấy làm không được như ý.
Mà bây giờ một đôi tay lớn hơn lại can thiệp vào thành phố Thục Đô, điều này làm cho tình hình Thục Đô càng phức tạp, bởi vậy Xa Tiền Minh càng cảm thấy áp lực lớn hơn nữa.
“Thôi không suy nghĩ nhiều nữa, xe đến trước núi tất có đường, bây giờ chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.” Xa Tiền Minh ngồi trên xe, dùng tay ấn huyệt Thái Dương, quyết định tạm thời vẫn làm theo suy nghĩ của mình, còn phải xem xem Hàn Đông và Trịnh Như Dân hai người đấu thế nào rồi nói sau. Đương nhiên Xa Tiền Minh cũng nghĩ kỹ rồi, thế cục bây giờ có chút không ổn, như vậy nên nghĩ cách chuyển áp lực lên người Trịnh Như Dân.
Trở về Ủy ban nhân dân thành phố, Xa Tiền Minh sắp xếp lại suy nghĩ, bèn gọi điện thoại cho Trịnh Như Dân, sau đó qua đó báo cáo tình hình đi đến chỗ Hàn Đông báo cáo công tác với Trịnh Như Dân, đương nhiên không thể như ban đầu, mà thêm mắm thêm muối, gã chỉ ra Hàn Đông vô cùng quan tâm đến công tác của thành phố Thục Đô, đưa ra một số chỉ thị quan trọng, cũng đưa ra một số suy nghĩ của mình.
- - Tình hình tôi đã biết rồi, cái gì cần cải cách thì phải nhanh chóng thực hiện, Chủ tịch tỉnh Hàn đã quan tâm đến công tác của thành phố Thục Đô như vậy, chúng ta phải làm ra được một chút thành tích.
Trịnh Như Dân có chút tức giận, nói, Xa Tiền Minh này hoàn toàn giống như con trạch vậy, vừa có gió thổi cỏ lay đã chuồn vội, bây giờ gã nhìn thấy Hàn Đông dường như nhằm vào thành phố Thục Đô, liền muốn rút lui rồi, dường như muốn đẩy áp lực sang cho mình.
Nhưng là nhân vật số 1 của thành phố Thục Đô, Trịnh Như Dân cũng không thể lui được, cho dù biết rõ Xa Tiền Minh muốn ngồi nhìn hổ đấu nhau, nhưng ông ta cũng không thể bứt ra được, bởi vì nếu đến cả thành phố Thục Đô cũng không thể khống chế được trong tay, vậy quyền uy của Phó bí thư này cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn.
Vốn dĩ với sự xuất hiện của Hàn Đông, Trịnh Như Dân không có tâm trạng gì, bởi vì Hàn Đông thế mạnh ào ào đến đây, đã ngăn bước tiến của lão, đến tuổi này của lão, một bước lạc hậu sẽ nhiều bước lạc hậu, thậm chí tiền đồ của cả đời lão sẽ bị ảnh hưởng lớn, dù sao cơ hội từ cấp Thứ trưởng lên đến cấp Bộ trưởng là rất hiếm có, bỏ lỡ lại đợi nữa thì không biết đến lúc nào. Cho nên Trịnh Như Dân ban đầu không nghĩ sẽ hợp tác với Hàn Đông, lão đầy căm thù với sự xuất hiện của Hàn Đông, hận không thể lập tức đuổi hắn đi, như vậy mình sớm có thể ngồi lên vị trí cấp Bộ trưởng. Chỉ có điều lão cũng biết dựa vào thân thế của Hàn Đông, mình muốn bắt hắn đi là điều không thể, nhưng trong lòng lão lại không nhụt chí, ít ra phải gây một số trở ngại cho phát triển của Hàn Đông rồi nói sau.
“Mình chưa gây sự với hắn, hắn đã bắt đầu chủ động gây chuyện với mình rồi, vậy thì đấu xem ai lợi hại.” Trịnh Như Dân trong lòng hung hăng nghĩ đến, mặc dù nền tảng của Hàn Đông hùng mạnh, nhưng đây là tỉnh Tây Xuyên, mình lại từng bước trưởng thành, ở tỉnh Tây Xuyên làm ăn nhiều năm như vậy, lão không tin đấu không lại Hàn Đông, hơn nữa lão cũng không phải một mình, trong số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy lão còn có bạn bè, đến lúc đó sẽ làm cho Hàn Đông mất mặt.
“Nếu cả gan nhúng tay vào thành phố Thục Đô, vậy ta sẽ chặt bàn tay này của hắn rồi nói sau.” Trịnh Như Dân trong lòng nghĩ thầm, “Xa Tiền Minh mặc dù nói không dính vào, nhưng ít ra thân thế không đủ mạnh, cho nên gã ở trong đội ngũ thành phố Thục Đô nắm bắt thành phố Thục Đô cũng có lợi, nếu thay người khác thì mình cũng không được yên ổn qua ngày, bởi vậy gã muốn trốn thì trốn đi, chỉ cần không ngáng chân ta là được rồi.”
Đối với cộng sự Xa Tiền Minh, Trịnh Như Dân cũng có suy nghĩ của mình, lão muốn duy trì tình cảnh hiện tại mà không bức ép Xa Tiền Mình biến đi, dù sao ép Xa Tiền Minh đi rồi, Trung Ương phái Chủ tịch thành phố khác xuống, rất có thể không đơn giản như Xa Tiền Minh, ngược lại sẽ mất nhiều hơn được, cho nên lão vẫn có thể nhẫn nhịn lựa chọn Xa Tiền Minh.
Đúng lúc Trịnh Như Dân quyết định chủ ý muốn đấu với Hàn Đông một phen, một tuần sau phòng Kiểm soát Ủy ban nhân dân tỉnh lại ra một thông báo.
Thông báo này nghiêm khắc tỉ mỉ hơn nhiều thông báo trước, không những chỉ ra tên mấy cán bộ quan trọng của thành phố Thục Đô, hơn nữa còn liệt kê ra tất cả những gì bọn họ đã làm, nghiêm trọng hơn là trong báo cáo còn chỉ ra kiến nghị xử phạt, bao gồm mấy nhân vật quan trọng như Cục trưởng Cục Công an thành phố Thục Đô - Lôi Trung Vĩnh, Cục trưởng Cục Giao thông thành phố Thục Đô - Ngụy Đông Giang, Cục trưởng Cục Xây dựng đô thị Hồ Tiến, Cục trưởng Cục Quản lý đô thị Tiêu Diệu Thăng đều có tên trong danh sách, mấy người bọn họ đều không thực hiện tốt nhiệm vụ của mình, đã bị phòng Kiểm soát phê bình. Cục trưởng Cục Công an Lôi Trung Vĩnh là vì trong chuyện Tào Tường lái xe đụng người, đã sai khiến nhân viên thiên vị Tào Tường, thậm chí gây trở ngại công tác giám sát điều tra của phòng Kiểm soát, bởi vậy trong báo cáo Tôn Chí Hà đã kiến nghị Ủy ban nhân dân tỉnh ra quyết định cách chức xử phạt Lôi Trung Vĩnh, về phần Cục trưởng Cục Xây dựng đô thị thì bị ảnh hưởng bởi chuyện khu thương mại bách hóa Thiên Địa đổ sập, đây cũng có liên quan đến Tào Tường, Cục trưởng Cục Quản lý đô thị Tiêu Diệu Thăng thì bởi vì Cục Quản lý đô thị trong quá trình chấp pháp quản lý đô thị, thái độ công tác tồi tệ, phương thức làm việc thô bạo khiến cho quần chúng bất mãn, phòng Kiểm soát yêu cầu truy cứu trách nhiệm của lãnh đạo; Cục trưởng Cục Giao thông Ngụy Đông Giang thì bởi vì Cục Giao thông trong phương diện quy hoạch xây dựng giao thông tồn tại vấn đề, đồng thời phòng Kiểm soát trong quá trình điều tra ngầm, phát hiện tác phong công tác trong các đơn vị của Cục Giao thông vô cùng lười biếng, đến 3giờ làm việc buổi chiều, một nửa nhân viên không đi làm.
Thông báo này vừa ra, lập tức gây tiếng vang lớn hơn nữa.
Nghiêm túc điểm danh phê bình mấy cán bộ thực quyền cấp Phó giám đốc sở như vậy là việc làm lần đầu tiên của phòng Kiểm soát Ủy ban nhân dân tỉnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Tôn Chí Hà thanh danh lừng lẫy, rất nhiều người đều biết người phụ nữ này có một danh hiệu sư thái Diệt Tuyệt, trong lòng thầm nghĩ người này quả nhiên là danh bất hư truyền, không chỉ là sư thái Diệt Tuyệt, quả thực có chút giống như một con chó điên, bắt được người nào là điên cuồng cắn một trận, đám người Lôi Trung Vĩnh cũng không biết sao lại đắc tội với người đàn bà này, lại bị bà ta ra tay trừng phạt.
Có một số người thích liên tưởng liền đoán rằng Tôn Chí Hà lại cứng rắn như vậy, rõ ràng là sau lưng có người làm chỗ dựa, mà người làm chỗ dựa này là ai? Kết quả rõ ràng có thể thấy, chắc chắn là nhân vật số một của Ủy ban nhân dân tỉnh - Hàn Đông. Tôn Chí Hà sở dĩ có thể mạnh tay như vậy, chắc chắn là được Hàn Đông sai khiến và ủng hộ, nếu không thì bà ta có là sư thái Diệt Tuyệt cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, sao có thể phách lối đến khắp nơi cắn người như bây giờ.
- “Thái độ cứng rắn của Tôn Chí Hà trên thực tế là phản ánh thái độ mạnh mẽ của Chủ tịch tỉnh Hàn Đông, chẳng qua Hàn Đông là mượn miệng của Tôn Chí Hà để trình bày suy nghĩ và tính toán của hắn mà thôi.”
Cũng có người phân tích thế này, “Như vậy xem ra Hàn Đông chuẩn bị khơi lên một trận sóng gió lớn, không biết lại có ai sẽ bị tan lớp.”
Dựa theo cách nói của người Thục Đô, cái gọi là tan lớp chính là ý về vườn, rất nhiều người đều cho rằng Hàn Đông mượn miệng của Tôn Chí Hà khơi lên cơn sóng gió lớn như vậy, chắc chắn là có mưu đồ, mà mưu đồ căn bản chính là điều chỉnh về mặt nhân sự.
Có người kinh ngạc, có người nghi hoặc, có người khó hiểu, có người hưng phấn, cũng có người nôn nóng và lo lắng.
Nôn nóng lo lắng nhất đương nhiên là người trong bộ máy thành phố Thục Đô, tình hình bây giờ rất rõ ràng là Hàn Đông đang hướng về thành phố Thục Đô, như vậy bất cứ người nào trong bọn họ đều có thể trúng chiêu, nếu không trở thành đối tượng bị Hàn Đông xử lý, tiền đồ của bọn họ chắc chắn sẽ vô cùng thảm hại.
Trong khoảng thời gian ngắn, từ trên xuống dưới thành phố Thục Đô đều có tâm trạng lo lắng hoang mang, mọi người đều bàn tán xôn xao, trong lòng đầy lo lắng, có người bắt đầu trăm phương nghìn kế hỏi thăm suy nghĩ trong tỉnh để dễ bề ứng phó.
Mà khi các cán bộ thành phố Thục Đô lo lắng và nôn nóng, sáng sớm thứ hai, Hàn Đông bèn dẫn theo người phụ trách của các ban ngành trực thuộc tỉnh như sở Công an tỉnh, Sở Giao thông tỉnh, Cục Quản lý đô thị tỉnh ngồi trên một chiếc xe bus từ Ủy ban nhân dân tỉnh đi ra, lần này Hàn Đông dẫn theo mọi người đi cảm nhận tình hình thực tế ở cơ sở.