Khi cán bộ nhân viên cốt cán ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh tiến hành điều tra vấn đề của Mã Chi Long, cán bộ nhân viên điều tra trong quá trình điều tra luôn cảm thấy rất khó có thể tiến triển thuận lợi, rất nhiều vấn đề dường như không thể tìm ra điểm đột phá, đi kiểm tra thì cái gì cũng không điều tra ra, điều này khiến Phó Chủ nhiệm Bác Y Bân, người dẫn đội đi vô cùng căm tức.
- Chủ nhiệm Chu, tôi thấy công việc của chúng ta bị một lực lượng vô hình kiềm chế, rất nhiều vấn đề vốn dĩ rất dễ điều tra rõ ràng nhưng cuối cùng điều tra đi điều tra lại không không điều tra ra cái gì!
Bác Y Bân ngồi phía trước Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương, có chút bực mình mà báo cáo.
Chu Lộ Lương sắc mặt rất nặng nề, ông ta nói:
- Đối với chuyện điều tra Mã Chi Long, tôi cũng chịu áp lực rất lớn, nhất định phải thận trọng khai triển công việc. Tôi biết chuyện này điều tra chắc chắn có khó khăn nhất định, nhưng có khó khăn chúng ta cũng phải khắc phục, hơn nữa phải nghiêm túc tiến hành điều tra, đây là nguyên tắc!
Phó Y Bân âm thầm thở dài một hơi, y cũng biết đối tượng điều tra lần này có chút đặc biệt, không chỉ là một Cán bộ cấp Giám đốc sở mà người ta còn là giám đốc sở công an, có ý thức phòng bị và năng lực phản trinh sát rất cao, hơn nữa cũng có rất nhiều tài liệu có thể ứng dụng. Nếu gã có vấn đề thật, vậy thì gã có thể thông qua các loại biện pháp để ngăn cản cuộc điều tra của Ủy ban Kỷ luật. Huống chi phía sau Mã Chi Long còn có Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy chống đỡ, nếu không nhanh chóng điều tra ra kết quả, vậy thì Phạm Đồng Huy chắc chắn sẽ gây áp lực với Ủy ban Kỷ luật.
Chu Lộ Lương đương nhiên cũng hiểu tình trạng này, chỉ là nếu ông ta đã quyết định muốn điều tra thì không thể bỏ cuộc giữa chừng. Mặc dù vừa nãy Bác Y Bân không nói rõ ra nhưng Chu Lộ Lương có thể hiểu từ lời nói của y, cũng chính là trong quá trình điều tra của bọn họ bị sự cản trở nhất định, mà sự cản trở này đến từ đâu thì không nói cũng biết.
“Xem ra trên người Mã Chi Long chưa chắc đã sạch sẽ, nếu không sao gã trăm phương ngàn kế cản trở cuộc điều tra của chúng ta chứ.”
Chu Lộ Lương trong lòng nghĩ thầm, nghi ngờ tất cả là đặc điểm chung của cán bộ Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật. Khi nhìn thấy tài liệu tố cáo, Chu Lộ Lương liền cảm thấy chắc là Mã Chi Long có vấn đề, bây giờ điều tra gặp trở ngại, vậy thì càng thêm kiên định suy nghĩ của ông ta, chỉ là bây giờ nghĩ thế nào cũng vô dụng, quan trọng là phải nhanh chóng tìm được chứng cứ xác thực, nếu không cũng không thể cứ điều tra như thế này được.
Chu Lộ Lương cũng có chút khó xử, một mặt ông ta muốn thực hiện chức trách của mình, nhưng mặt khác ông ta cũng không muốn tham gia vào cuộc tranh đấu giữa các ông lớn ở tỉnh Tây Xuyên. Vì vậy bây giờ ông ta không muốn làm cứng quá với Phạm Đồng Huy, dù sao bây giờ Phạm Đồng Huy cũng đang ngồi trên chiếc ghế Bí thư Tỉnh ủy, nếu ông ta không ủng hộ công việc của mình thì việc triển khai công việc ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ có khó khăn nhất định.
Nhưng mà sự khó xử của Chu Lộ Lương cũng không kéo dài bao lâu, cuộc điều tra Mã Chi Long lại xảy ra bước chuyển ngoặt rất lớn.
Hóa ra khi Mã Chi Long biết Ủy ban Kỷ luật tỉnh đang âm thầm điều tra mình liền bắt đầu nghĩ trăm phương nghìn kế để cản trở công tác điều tra. Gã làm việc ở Sở công an tỉnh không ít thời gian, vì vậy có tin tức gì đều nắm được đầu tiên, nắm rất rõ về hướng đi của Ủy ban Kỷ luật. Khi nhân viên công tác ở Ủy ban Kỷ luật chuẩn bị điều tra tình hình từ Tiểu Tôn, Mã Chi Long có chút không nhịn được. Gã lập tức liên hệ với hai nhân viên trong xã hội, bảo bọn họ nhất định phải đem Tiểu Tôn đi, mà hai người đó cũng chẳng phải người tốt gì, sau khi nhận được sự phân phó của Mã Chi Long liền âm thầm theo dõi Tiểu Tôn, sau đó đưa cô đến một căn phòng ở khu ngoại ô Thục Đô. Hai tên này thấy Tiểu Tôn nhìn cũng không tệ liền nảy ra suy nghĩ xấu xa. Mà lúc này cảnh sát liền phá cửa xông vào, là Tiểu Tôn âm thầm bấm điện thoại, cô cũng không gọi 110 mà gọi cho số điện thoại mà thời gian trước có người lưu lại giúp cô.
Sau khi hai người kia bị bắt, qua điều tra rất nhanh liền khai ra tất cả, còn Tiểu Tôn cuối cùng hạ quyết tâm, cô chủ động đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh, yêu cẩu khai báo tình hình với lãnh đạo của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nói cô có chứng cứ tham ô hối lộ của Giám đốc Sở công an Mã Chi Long, lúc đó Chu Lộ Lương liền gặp cô, bảo người khác ghi lại chi tiết những gì mà cô phán ánh, sau đó cho người đi xác định.
Đợi sau khi Tiểu Tôn phán ánh xong tình hình, Chu Lộ Lương liền sắp xếp người bảo vệ sự an toàn cho cô, sau đó vội vàng liên hệ với Phạm Đồng Huy, báo cáo tình hình cụ thể với Phạm Đồng Huy.
Phạm Đồng Huy sắc mặt rất không tốt, tâm tình của y cũng vô cùng nặng nề. Vốn dĩ y cũng đoán Mã Chi Long cũng chẳng thanh bạch đến đâu, nhưng y cũng không ngờ vấn đề của Mã Chi Long lại nghiêm trọng như vậy, hơn nữa còn bị nắm lấy nhược điểm.
- Điều tra, nhất định phải nghiêm túc điều tra, điều tra rõ ràng!
Phạm Đồng Huy tức giận nói. Y trong lòng rất bất đắc dĩ, y tin chắc rằng Hàn Đông là người đứng đằng sau sai khiến hành động đối chọi với Mã Chi Long, trận này coi như Hàn Đông thắng rồi, dù sao với tình hình sơ bộ nắm được như bây giờ, Mã Chi Long không thể nào giữ được.
“Nhưng cho dù như vậy cũng không thể để cho người của Hàn Đông lên nắm quyền!”
Phạm Đồng Huy trong lòng âm thầm nghĩ. Hàn Đông mất nhiều công sức để loại bỏ Mã Chi Long như vậy chẳng phải là muốn người của hắn lên thay sao, nhưng Phạm Đồng Huy tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.
Bản thân Quách Kiến Minh đã là Phó giám đốc sở công an, sức ảnh hưởng của anh ta ở Sở công an không nhỏ chút nào, vì vậy Phạm Đồng Huy cũng sẽ không để trống chức vụ Giám đốc Sở công an. Y nghĩ xong rồi, tốt nhất là điều một người từ ngành khác đến nhận chức Giám đốc sở công an.
Qua một tuần điều tra, vấn đề Mã Chi Long về cơ bản đã có chứng cứ xác thực. Gã quả thực có rất nhiều hành vi phạm pháp loạn kỷ cương nghiêm trọng. Khoảng thời gian này, người trong sở công an từ trên xuống dưới đều cảm giác được sự thay đổi trong không khí, có một vài người tin tức linh thông liền bắt đầu tích cực dựa dẫm vào Phó giám đốc sở Quách Kiện Minh.
Mà Quách Kiến Minh trong khoảng thời gian này tự nhiên cũng là mười phần khoa trương, ở đơn vị cũng thường xuyên tìm người nói chuyện, duy trì ổn định, đồng thời cũng cho thí điểm chuyện cảnh sát lưu động, được các nhà truyền thông trong tỉnh tiến hành đưa tin.
Tất cả những chuyện này đều thể hiện rõ Sở công an đã bắt đầu thay đổi thời tiết rồi.
Chiều ngày 3 tháng 6, Tỉnh ủy Tây Xuyên mở cuộc họp thường ủy Tỉnh ủy, chủ yếu là thảo luận chuyện xử lý Mã Chi Long, đồng thời cũng giải quyết vài vấn đề nhân sự.
Vì lần họp thường vụ Tỉnh ủy lần này, Phạm Đồng Huy nghĩ rất nhiều, cố ý kéo dài thời gian và cho vấn đề nhân sự cùng thảo luận, mục đích là để thông qua trao đổi, đảm bảo lợi ích của y.
Hàn Đông đúng 2h30 đến phòng họp, ngoài Phạm Đồng Huy ra mọi người đều đến đủ.
Dường như biết hội nghị thường vụ lần này là một trận rồng tranh hổ đấu, không khí trong hội nghị có chút ngột ngạt, có người yên lặng hút thuốc, có người lại ôm chén trà tỏ vẻ đang chăm chú suy nghĩ.
Hội nghị còn chưa bắt đầu mà không khí trong phòng đã nặng nề vô cùng, có cảm giác gió thổi mưa giông trước cơn bão.
Tuy Phạm Đồng Huy cảm thấy Mã Chi Long rất không ra gì, trong lòng rất không thích, nhưng vì ích lợi của mình, vì bảo vệ uy tín của mình, ông ta không cho phép Hàn Đông nhằm vào Sở Công an động tay chân đấy, cho dù là một bãi bùn lầy, cũng không thể để Hàn Đông giẫm lên, cho dù là một con chó, cũng phải do chủ nhân của nó là Phạm Đồng Huy đến xử lý.
Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thuận lợi chấm dứt, Hàn Đông cũng chính thức trở thành Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, sau đó hắn đã không có gì băn khoăn, có thể buông tay buông chân thực hiện lý tưởng của chính mình.
Trên đại hội Hàn Đông nhắc tới phương hướng công tác trong năm mới của Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng là điều Hàn Đông coi trọng nhất, lúc trước khi văn phòng Thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo sáng tác bộ máy trưng cầu ý kiến, Hàn Đông liền cố ý đưa ra ba phương diện dân sinh, thiết thực và trong sạch hoá bộ máy chính trị.
Tinh lực của một người là có hạn, Hàn Đông cũng không thể làm được mọi thứ, đầu tiên phải nắm chắc trọng điểm, bắt lấy mâu thuẫn chủ yếu, như vậy mới có thể xử lý công tác ở phương diện khác.
Đương nhiên, theo lời của các đại biểu Hội đồng nhân dân, Hàn Đông cũng cảm thấy mọi người rất tán thành với ba công tác này, mấu chốt là chấp hành như thế nào. Trên thực tế vô cùng nhiều kế hoạch quy hoạch rất tốt, nhưng một kế hoạch không được thực hiện thì cũng chỉ là rỗng tuếch.
“Đầu tiên, phải thay đổi đội ngũ cán bộ, chuyện này đã có mở đầu, sẽ là trọng điểm để thực hiện các công tác khác ở Thục Đô.”
Hàn Đông nghĩ thầm,
"Đương nhiên, ngoại trừ có chế tài với kẻ sai, cũng cần có tấm gương tốt để biểu dương, việc này lấy Thành ủy Vinh Châu làm tấm gương đi, dù sao mấy năm nay thành phố Vinh Châu xây dựng môi trường khá tốt, nếu mỗi địa phương đều có thể làm giống như thành phố Vinh Châu, coi như đã hành động vì nhân dân rồi."
Nghĩ đến đây, Hàn Đông liền cầm điện thoại lên, gọi cho Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu - Lam Nguyên Ninh.
- Chào Chủ tịch Hàn.
Giọng nói vui vẻ của Lam Nguyên Ninh vang lên, vừa mới bế mạc đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, Hàn Đông liền chủ động gọi điện thoại cho mình, chuyện này với anh ta tuyệt đối là một chuyện vui, ít nhất cho thấy trong suy nghĩ của Hàn Đông mình vẫn rất có địa vị. Anh ta cũng là vừa từ Thục Đô trở về thành phố Vinh Châu, đối với phương châm thi hành biện pháp chính trị Hàn Đông nói ra ở đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, anh ta cũng nghiêm túc tự hỏi mình, và kết hợp tình hình ở thành phố Vinh Châu sơ bộ xác định bước tiếp theo để phát triển. Tuy anh ta cảm thấy thành phố Vinh Châu cũng không còn nhiều công tác quan trọng lắm, nhưng bây giờ vẫn cần phải làm theo chỉ thị của Hàn Đông, yêu cầu công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố hướng đến dân sinh nhiều hơn, phải làm việc thiết thực, trình độ phát triển kinh tế của thành phố Vinh Châu ở toàn tỉnh cũng tương đối khá rồi, như vậy kế tiếp phải tiến thêm tăng cường chất lượng phát triển kinh tế.
Hàn Đông khẽ mĩm cười nói:
- Nguyên Ninh à, về việc kiến tạo môi trường ở thành phố Vinh Châu, các anh tổng kết một số kinh nghiệm thành công, tương lai Ủy ban nhân dân tỉnh phải phát triển ra toàn tỉnh...
Nghe xong lời nói của Hàn Đông, Lam Nguyên Ninh vô cùng vui vẻ, nếu Hàn Đông đưa thành phố Vinh Châu là thành phố tiên tiến điển hình để tiến hành mở rộng thì chính là một chiến tích thật tốt, tương lai có cơ hội thăng tiến, thì coi như là ưu thế lớn nhất của anh ta.
- Cảm ơn Chủ tịch Hàn tán thành, tôi sẽ mau chóng đem tư liệu tổng kết giao cho Ủy ban nhân dân tỉnh, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh lãnh đạo đến thành phố Vinh Châu thị sát chỉ đạo công tác.
Lam Nguyên Ninh cung kính nói.
Hàn Đông nói:
- Đến lúc đó tôi sẽ cho các đồng chí ở thành phố khác tới thành phố Vinh Châu lấy kinh nghiệm, cho nên cũng hy vọng thành phố Vinh Châu không được buông lỏng yêu cầu, cần gia tăng công tác, tăng cường ý thức phục vụ và thái độ phục vụ, đề cao tính tích cực và hiệu suất công tác...
Vừa mới cúp điện thoại không lâu, Hứa Song liền tiến vào báo cáo:
- Chủ tịch tỉnh, Phó bí thư Đảng ủy Công an Tôn đến đây.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Mời anh ta vào đi.
Cùng lúc đó, trong lòng Hàn Đông nghi hoặc, Tôn Hải Quần đến đây có chuyện gì, lẽ ra anh ta là Đảng ủy Công an, trừ phi có tình huống đặc biệt, hoàn toàn không cần phải đến chỗ mình báo cáo công tác, nếu để cho người khác thấy thì ảnh hưởng cũng không tốt. Nhưng Hàn Đông cũng biết Tôn Hải Quần là người có chừng mực, cho nên nhất định là có chuyện quan trọng gì thì anh ta mới đến đấy.
Rất nhanh, Tôn Hải Quần đã vào rồi, anh ta cười chào Hàn Đông, vừa ngồi xuống liền vô cùng hưng phấn nói:
- Chủ tịch tỉnh, đã điều tra xong.
- Đã điều tra xong cái gì?
Hàn Đông nghi ngờ, mình cũng không có giao cho anh ta nhiệm vụ gì mà.
- Chính là chuyện của Mã Chi Long đó.
Tôn Hải Quần nói,
- Nhìn tên kia mặt ngoài tỏ ra nghiêm trang, vậy mà đi bao gái, ngoại trừ Tôn Tiệp, còn có người khác, nhưng lão ta che dấu rất giỏi, không chỉ giấu diếm mấy người đàn bà kia, còn giấu diếm được cả những người khác. Lần này nếu không nhờ Tôn Tiệp, chúng ta thật sự không tra ra bộ mặt thật của Mã Chi Long. Đoán chừng là do biết bị điều tra nên hai ngày nay Mã Chi Long ép Tôn Tiệp rời khỏi Thục Đô, cô ta lại quyến luyến Thục Đô, cũng không biết Mã Chi Long nghĩ gì, không ngờ lại đi tìm người hại Tôn Tiệp, bị người của tôi bắt được, Tôn Tiệp sợ tới mức chết khiếp, quá tức giận Mã Chi Long, khai ra không ít chuyện, chúng tôi điều tra rõ ràng, hiện nay ở Thục Đô Mã Chi Long có ba cô tình nhân, mỗi tình nhân đều được lão ta mua nhà, người đứng tên cũng là mấy người đàn bà kia, cách một khoảng thời gian lão ta lại hẹn hò với họ một lần, cuộc sống rất thoải mái đấy.
Nhìn bộ dáng Tôn Hải Quần vô cùng hưng phấn, Hàn Đông cũng biết là rất vô lý, tuy Hàn Đông cũng có ý đẩy Mã Chi Long đi, nhưng cũng không ngờ kẻ này còn có bản lĩnh như vậy, một tình nhân không đủ, có tới những ba người, thật sự là đừng trông mặt mà bắt hình dong.
- Cho nên cần phải giám sát đội ngũ cán bộ.
Hàn Đông thở dài một tiếng nói,
- Nếu có cơ chế giám sát tốt hơn, tôi nghĩ lá gan của Mã Chi Long cũng không thể lớn như vậy được.
Tôn Hải Quần gật đầu nói:
- Đúng vậy, hiện tại đội ngũ của chúng ta, đặc biệt là đội ngũ cơ sở làm việc trong môi trường rất không tốt, tác phong cuộc sống của một số cán bộ rất có vấn đề, thậm chí thông qua bồ bịch để ganh đua so sánh, rất buồn cười, nhưng là sự thật, đội ngũ cán bộ như vậy, sao có thể an tâm vì dân phục vụ chứ? Môi trường như vậy, nhất định phải tiến hành đôn đốc từ trên xuống dưới, tiến hành xử phạt nghiêm khắc.
- Quách Kiến Minh là người như thế nào?
Hàn Đông hỏi.
Tôn Hải Quần hơi sửng sốt, lập tức nói:
- Người này năng lực cá nhân cũng không tệ lắm, tuy thoạt nhìn rất nhã nhặn, nhưng làm việc thì quyết đoán, trước kia khi quản lý bộ phận hình sự, đã phá nhiều vụ án lớn. Với tình trạng hiện tại của Sở Công an, chỉ có người như vậy đến chủ trì công tác, mới có thể thay đổi nhanh chóng.
Anh ta nghe Hàn Đông hỏi như vậy, liền biết Hàn Đông đã chuẩn bị động thủ, hơn nữa đã có mục tiêu, tuy rằng không phải người mình muốn đề cử, nhưng Quách Kiến Minh quan hệ với mình cũng không tệ, cho nên cũng đánh giá một cách khách quan.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Tôi hiểu rồi, chuyện của Mã Chi Long, anh cũng đừng xen vào nữa, để mọi chuyện đi theo con đường chính quy đi.
- Tôi hiểu rồi.
Tôn Hải Quần cười nói, tuy rằng anh ta toàn lực nhằm vào Mã Chi Long, nhưng cũng không nghĩ mình sẽ quay lại Sở Công an, anh ta đã đi ra Sở Công an, sẽ không quay về nữa, hơn nữa bây giờ mục tiêu của anh ta, cũng không còn là vị trí ở Sở Công an nữa, nếu Hàn Đông có thể ủng hộ anh ta tiến thêm một bước lớn. Dù sao anh ta ngồi cái ghế cấp giám đốc sở lâu rồi, bây giờ lại là Phó bí thư đảng ủy, nếu có cơ hội, vẫn rất có khả năng lên cao, đó cũng là nguyên nhân sau khi Hàn Đông đến đây, Tôn Hải Quần lại có tham vọng với tiền đồ của mình.
Truyện convert hay : Manh Bảo Đột Kích: Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu Vào