Sau khi Chủ tịch thành phố Tân Châu Vương Diệu Cát bị bắt giữ, Ủy ban Kỷ luật tỉnh rất nhanh liền có hành động mới, lại liên tiếp bắt giữ hai cán bộ Cấp Phó giám đốc sở lần lượt là Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Tân Châu, Phó chủ tịch thường trực thành phố, Phó chủ tịch thành phố Tân Châu phân quản công nghiệp
Hành động liên tiếp này đối với thành phố Tân Châu mà nói quả thực giống như trận động đất lớn chốn quan trường.
Lúc trước có Bí thư Thành ủy bị bắt giam nhưng rất nhanh liền được thả, sau đó là ba vị quan lớn bị bắt giam, xem ra thành phố Tân Châu trên dưới đều sắp thực hiện lần thay đổi lớn.
Mấy ngày sau mấy người cán bộ bị bắt giam liền bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh chuyển giao đến viện kiểm sát, điều đang đợi chờ bọn họ là chế tài của pháp luật.
Ngày 11 tháng 2, Tỉnh ủy Tây Xuyên mở hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, chương trình hội nghị chủ yếu của hội nghị lần này là thảo luận vấn đề nhân sự của thành phố Tân Châu, Chủ tịch thành phố Tân Châu, Phó chủ tịch thường trực thành phố cùng với một vị Phó chủ tịch thành phố khác đã bị bắt giam, cùng với đó còn có vài cán bộ cấp Cục khác bị liên lụy, cán bộ cấp Cục đương nhiên do thành phố Tân Châu tự xử lý, còn cán bộ cấp Sở do Tỉnh ủy sắp xếp.
Trong phòng họp, các vị ủy viên thường vụ cũng đã ngồi vào chỗ, không khí trong hội trường có chút nặng nề, chỉ có Trưởng ban tổ chức Tưởng Hoành Quốc thanh âm có chút trầm thấp đang giới thiệu tình hình cụ thể của mấy người được đề cử. Mấy người được đề cử này, Chủ tịch thành phố là do Hàn Đông đề cử, Phó chủ tịch thường trực thành phố là do Chu Trọng Hạnh đề cử, một vị Phó chủ tịch thành phố khác lại là Hồng Tiến Phong đề cử.
Trong hội nghị Bí thư mấy ngày trước, khi Hàn Đông đưa ra mấy ứng cử viên này, Phạm Đồng Huy lại không phản đối, cho dù Đỗ Trung Sâm và Trịnh Như Dân mặt đen như đáy nồi nhưng lại không thể nào thay đổi sự thực này.
Sự thật là bởi vì lúc trước bắt giam nhầm Thẩm Tòng Phi, sau đó mặc dù Phạm Đồng Huy không bày tỏ thái độ gì về vấn đề này nhưng rõ ràng có thể nhìn ra đang thỏa hiệp và nhượng bộ với vấn đề này. Vì vậy khi Hàn Đông đưa ra ứng cử viên tương ứng, Phạm Đồng Huy liền chọn cách ngầm thừa nhận.
- Ứng cử viên do Ban tổ chức đề ra đã được suy nghĩ khảo sát cẩn thận mới xác định, mọi người có ý kiến gì đều có thể nói ra.
Phạm Đồng Huy trầm mặt nói.
Lần này hội nghị thường vụ về cơ bản chỉ là đi lướt qua mà thôi, cho dù y không muốn thỏa hiệp cũng không thể thay đổi phương hướng phát triển của sự việc.
Thông qua chuyện của Thẩm Tòng Phi, Phạm Đồng Huy cảm thấy suy nghĩ của các Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy đối với mình có chút thay đổi nhỏ, trong đó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương thay đổi nhiều nhất, khách khí trầm mặc hơn trước rất nhiều. Có lẽ thông qua chuyện lần nà sẽ thật sự dựa về phía Hàn Đông.
Đỗ Trung Sâm lẳng lặng nhìn bồn hoa màu lục trước mặt, giống như đang nghiêm túc nghiên cứu kinh mạch trên đám lá xanh kia có dự báo sâu sắc gì vậy. Hai tay gã nắm chặt cốc trà, mày hơi nhíu lại, trong lòng lại tràn đầy sự tức giận. Chủ tịch thành phố Tân Châu Vương Diệu Cát là quan viên đứng về phía gã, ngày lễ ngày tết Vương Diệu Cát đều phải đến nhà gã thăm hỏi và tặng món quà xa xỉ. Lần này bị Chu Lộ Lương một phát xử lý gọn khiến Đỗ Trung Sâm mất đi một đại tướng. Cùng lúc đó, Đỗ Trung Sâm cũng lo lắng Vương Diệu Cát sẽ nói ra một số thứ không nên nói, theo lý mà nói Vương Diệu Cát hẳn là biết lôi bản thân mình vào cuộc thì sẽ chỉ có hại chứ không có lợi, tin là y có thể giữ chặt được cái miệng của mình. Chỉ là Đỗ Trung Sâm vẫn có chút lo lắng mơ hồ bởi vì lần này Chu Lộ Lương giống như phát điên lên vậy, ra tay nhanh chóng mà không chút lưu tình, nếu Ủy ban Kỷ luật tiếp tục đào sâu tìm hiểu thì khó tránh khỏi sẽ phát hiện một vài manh mối trên người Vương Diệu Cát, đến lúc đó bị Chu Lộ Lương lôi ra thì rắc rối to.
Chỉ có điều bây giờ Phạm Đồng Huy đã làm rùa rụt cổ rồi, cho dù Đỗ Trung Sâm liên thủ với Trịnh Như Dân cũng không thể nắm giữ thế cục hiện tại, tất cả đều chỉ có thể ứng phó một cách bị động.
Hội nghị họp rất nhanh, trong khoảng nửa tiếng mấy phương án nhân sự liền được quyết định.
Phạm Đồng Huy phát biểu vài câu không đến nơi đến chốn, sau đó liền tuyên bố tan họp, đứng lên hai tay sau lưng nhanh chóng bước ra khỏi phòng họp.
Mọi người lần lượt ra khỏi phòng họp, tất cả trong lòng đều hiểu rõ kể từ bây giờ, Phạm Đồng Huy e là sẽ giống như lúc này rụt cổ để mặc Hàn Đông làm mưa làm gió.
“ Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên cũng chưa được bao lâu liền mấy lần khiến Phạm Đồng Huy thất bại quay về, xem ra người đứng đầu ở tỉnh Tây Xuyên phải đổi thật rồi.”
Có người trong lòng nghĩ thầm.
Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tiêu Hồng Tân lặng yên hút thuốc, trong lòng cũng rất áp lực. Mặc dù tình hình bây giờ nhìn có vẻ rất hài hòa nhưng Hàn Đông không còn nghi ngờ gì nữa đã không chút khách khí lộ ra nanh vuốt dữ tợn. Phạm Đồng Huy bị hắn xử lý một phen, sau này phỏng chứng nếu không thể nắm chắc thì y sẽ không dễ dàng ra tay, mà với thủ đoạn của Hàn Đông, Phạm Đồng Huy làm sao tìm được cơ hội nắm chắc hoàn toàn chứ. Xem ra một thời gian dài sau này, mọi việc của tỉnh Tây Xuyên đều do Hàn Đông quyết định rồi. Còn bản thân cũng không dễ sống, rất nhiển nhiên Hàn Đông đã bắt đầu ra tay với bản thân, chuyện thành phố Tân Châu lần này chính là ví dụ, vị Phó chủ tịch thành phố kia là do bản thân khó khăn lắm mới sắp xếp vào được, bây giờ bị bắt giam rồi, sau này có muốn sắp xếp người ở thành phố Tân Châu cũng rất khó.
Tâm trạng Hàn Đông rất bình tĩnh, chuyện sắp xếp nhân sự thành phố Tân Châu lần này, đương nhiên phải làm theo ý đồ của Hàn Đông. Dù sao Thẩm Tòng Phi bị oan uổng rồi, phía bản thân mình cũng phải có chút thu hoạch chứ.
Buổi chiều ngày hôm sau, Thẩm Tòng Phi liền cùng với người sắp đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố Tân Châu Vi An Dịch đi gặp mặt và cùng ăn tối với Hàn Đông.
Chuyện này sáng sớm hôm sau liền truyền đến tai Phạm Đồng Huy, Phạm Đông Huy nghe tình hình mà thư ký truyền đạt cho, sắc mặt âm trầm không nói gì, tâm trạng lại cực kỳ buồn bực. Hàn Đông và đám người kia quả thực là lộ liễu.
Đúng vào lúc này, chuông điện thoại dồn dập vang lên, Phạm Đồng Huy vội đứng lên, hít sâu một hơi, hai tay nắm chặt lấy chiếc điện thoại màu đỏ trên bàn.
Chiếc điện thoại này không phải do người bình thường có thể gọi đến.
Vì vậy vẻ mặt Phạm Đồng Huy mới thận trọng như vậy.
- Chào Bí thư Phạm, tôi là Chu Chí Gian.
Trong điện thoại là một giọng nói ôn hòa.
- Chào Chủ nhiệm Chu.
Ngữ khí của Phạm Đồng Huy vô cùng tôn trọng, mặc dù đối phương chỉ là cán bộ cấp Sở nhưng lại thay mặt ột vị đại lão.
Chu Chí Gian là Ủy viên thường vụ Trung ương, Thư ký của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vương Kiện. Anh ta gọi điện thoại đến chắc chắn là muốn truyền đạt chỉ thị của Vương Kiện.
- Bí thư Phạm, Chủ nhiệm Vương muốn nói chuyện với anh.
Chu Chí Gian cũng không khách sáo, đi thẳng vào vấn đề.
Phạm Đồng Huy hai tay nắm lấy ống nghe, thắt lưng lại cong thêm vài phần.
Rất nhanh trong ống nghe liền truyền đến một thanh âm uy nghiêm:
- Là đồng chí Đồng Huy đúng không?
- Chào Chủ nhiệm Vương.
Phạm Đồng Huy trên mặt tươi cười, khom người cung kính đáp. Vương Kiện đột nhiên gọi điện thoại đến khiến Phạm Đồng Huy trong lòng có chút bất an, không biết Vương Kiện muốn nói gì.
Giọng Vương Kiện rất thong thả nhưng lại đầy áp lực, dường như mỗi chữ nặng ngàn cân vậy:
- Đồng chí Đồng Huy, Tỉnh ủy Tây Xuyên có chyện gì vậy, sao lại dễ dàng bắt giam một cán bộ mà Đảng đã bồi dưỡng nhiều năm khi chưa có chứng cứ xác thực chứ? Bồi dưỡng, quản lý, giám sát cán bộ đảng viên không phải trò chơi.
Trán Phạm Đồng Huy mồ hôi to như hạt đậu đang không ngừng chảy xuống, lời của Vương Kiện mặc dù nói Tỉnh ủy Tây Xuyên nhưng trên thực tế là phê bình người làm Bí thư Tỉnh ủy như y. Về chuyện Bí thư Thành ủy Thành phố Tân Châu Thẩm Tòng Phi không biết làm sao lại gây sự chú ý của Vương Kiện, hơn nữa xem ra Vương Kiện rất bất mãn.
Trong điện thoại, Phạm Đồng Huy làm bản kiểm điểm sâu sắc với Vương Kiện, biểu thị bản thân mình không làm tốt chức lớp trưởng, sau này sẽ lấy đó làm gương.
Đặt điện thoại xuống, Phạm Đồng Huy cả người không chút sức lực, tê liệt ngồi xuống ghế sô pha, trên trán đầy mồ hôi, sắc mặt trắng bệch.
Uy nghiêm của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương khiến quan chức cấp tỉnh như y suýt chút nữa không chịu nổi.
Qua hồi lâu, Phạm Đồng Huy thở dài một tiếng, sau đó cầm lấy cốc trà trên bàn, uống từng ngụm lớn, dường như một thân mồ hôi lạnh vữa này đã lấy hết nước trong người y vậy.
- Ôi, thôi đi, Hàn Đông có gì đáng để tranh giành chứ? Vẫn là nghĩ ít thôi, yên ổn sống hết hai năm này thôi.
Phạm Đồng Huy chán ngán thất vọng chưa từng có.
Từ ngày 14 đến 20 tháng 2, Trung ương tổ chức lớp thảo luận nghiên cứu về chuyên đề cán bộ lãnh đạo chủ yếu của cấp Tỉnh xây dựng nông thôn mới trong chủ nghĩa xã hội. Cổ thần Dương, Nghiêm Gia Vân lần lượt phát biểu trong buổi lễ khai mạc và kết thúc. Cổ Thành Dương nhấn mạnh phải thực sự khiến việc xây dựng nông thôn mới trong chủ nghĩa xã hội trở thành công trình dân tâm cho tất cả mọi người, các tỉnh và khu vực phải làm đến nơi đến chốn, lấy việc xây dựng nông thôn mới làm khế ước, khiến nhân dân hạnh phúc hơn, phải lĩnh hội một cách sâu sắc ý nghĩa quan trọng của việc xây dựng nông thôn mới đối với việc phát triển bộ mặt nông thôn của nước ta, phải không hơn không kém mà làm theo sự bố trí thống nhất của Trung ương, đi sâu triển khai công tác, thực hiện các chính sách biện pháp.
Khi Cổ Thành Dương đang phát biểu, một lần nữa nhắc đến công tác xây dựng nông thôn, khẳng định một cách chắc chắn.
Mà Hàn Đông cũng là đại biểu phát biểu chuyên đề có tên “Làm việc có ích, lợi cho dân, khiến nhân dân cấp cơ sở cùng hưởng thành quả phát triển của chủ nghĩa xã hội” trong buổi lễ kết thúc khóa học.
Lần nghiên cứu thảo luận này vừa là một cơ hội học tập, vừa là một cơ hội giao lưu. Hàn Đông thân là một ngôi sao chính trị đang từ từ nổi lên ở Trung Hoa đã nhận được sự quan tâm của rất nhiều người trong và ngoài nước. Trong lớp nghiên cứu thảo luận, bài phát biểu của Hàn Đông cũng khiến mọi người rất hứng thú.
Mà Hàn Đông cũng thông qua lớp nghiên cứu thảo luận không ngừng mở rộng mạng lưới quan hệ của mình.
Nói một cách tương đối, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên Phạm Đồng Huy mặc dù là Bí thư Tỉnh ủy nhưng so về độ nổi bật thì kém xa Hàn Đông, dường như Hàn Đông mới là nhân vật số một Tỉnh ủy vậy. Đối với loại tình huống này, Phạm Đồng Huy lại không chút thắc mắc, tỏ vẻ rất độ lượng.
Phạm Đồng Huy trong lòng đã chuẩn bị kỹ càng, y biết với thế lực hiện tại của Hàn Đông, bản thân có thể nhịn đến nhiệm kỳ mới của Tỉnh ủy Tây Xuyên vào năm sau, cũng chỉ khoảng 1 năm, đến lúc đó Hàn Đông sẽ thay thế vị trí của mình. Lúc này bản thân đấu với Hàn Đông cũng chẳng có ích gì, tốt nhất là cứ đứng vững trên chức vụ cuối cùng này, có lẽ sang năm còn có thể được sắp xếp vào bộ phận dưỡng lão tốt một chút.
Nghe Chu Lộ Lương nói về những manh mối lớn mới đạt được trong điều tra Thẩm Tòng Phi, Phạm Đồng Huy lập tức như là bị ai đó đánh vậy, lập tức hứng khởi, anh ta ngồi thẳng người lên, tay cầm điện thoại run run, đây đúng là trong lúc buồn ngủ có người đưa cho gối đấy mà, vừa nãy Hàn Đông gọi điện thoại mặc dù nói rất khách khí nhưng làm cho Phạm Đồng Huy cảm thấy áp lực rất lớn, anh ta biết rằng khoảng thời gian này mặc dù Hàn Đông không biểu lộ thái độ gì nhưng chẳng qua là đang đợi cơ hội mà thôi, một khi tự mình không tìm ra được những chứng cứ rõ ràng, vậy thì Hàn Đông nhất định sẽ nhúng tay vào, vậy thì bản thân sẽ rơi vào thế bị động rồi
Hiện tại tốt rồi, công việc điều tra cuả Ủy ban Kỉ luật bỗng nhiên có bước tiến triển, bỗng chốc làm thay đổi tình thế bất lợi của Phạm Đồng Huy. Cho dù nói thế nào, Chu Lộ Lương vẫn có ý định đứng về phía Hàn Đông, mà Chu Lộ Lương là người quản lí những chứng cứ điều tra, Hàn Đông cũng không thể không nhận, nếu không thì bên phía Chu Lộ Lương e rằng cũng không thể nhận lời.
Nghĩ đến đây, Phạm Đồng Huy đứng dậy, đi đi lại lại vài bước, có chút hưng phấn trong phòng làm việc, một lát sau, nghe thấy tiếng Chu Lộ Lương và thư kí, liền bước nhanh đến cửa, mở cửa, tươi cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương đến rồi, mời vào
Lúc này, Phạm Đồng Huy thậm chí có chút gấp gáp, muốn nghe xem Chu Lộ Lương mang đến ình tin tức gì tốt lành, tóm lại chỉ cần mở miệng, như vậy có thể chính thức bước vào quá trình điều chỉnh nhân sự ở thành phố Tân Châu, nghĩ rằng Hàn Đông cũng không thể nói điều gì cả.
Chu Lộ Lương với vẻ mặt nghiêm túc, theo Phạm Đông Huy vào ngồi trong văn phòng, mở tập văn kiện đang kẹp trong tay nói:
- Bí thư Phạm, căn cứ theo điều tra, vụ án lái xe Thẩm Tòng Phi thuê hung thủ đâm chết người, có manh mối mới…
- Đồng chí Lộ Lương, uống ngụm trà đã rồi nói tiếp.
Tâm trạng của Phạm Đồng Huy rất tốt, ngược lại cũng không vội lắm, hiện tại đang hưởng thụ một chút niềm vui chiến thắng. Không cần biết sẽ như thế nào, điều tra có bước tiến triển, đối với Phạm Đồng Huy mà nói, đó là một thắng lợi rất lớn.
Chu Lộ Lương gật đầu nói:
- Bí thư Phạm, căn cứ theo những manh mối điều tra được, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy cùng với Sở giám sát, sở Công an. Đối với những người có liên quan tiến hành điều tra rõ ràng. Vạch trần sự thật, hiện tại có thể nói rằng việc lái xe đồng chí Thẩm Tòng Phi thuê người giết người đã được điều tra rõ ràng…
- Tốt lắm, hiệu quả làm việc của tổ điều tra rất cao.
Phạm Đồng Huy tươi cười khen ngợi nói, cũng không chú ý đến, thời điểm Chu Lộ Lương nhắc tới Thẩm Tòng Phi, có nhắc đến chữ “đồng chí”.
Chu Lộ Lương cảm thấy sự khen ngợi của Phạm Đồng Huy có chút gì đó kì quái, dường như có chút hưng phấn, vài lần cắt ngang lời của mình.
- Có thể nói, lái xe của đồng chí Thẩm Tòng Phi cũng là người bị hại, chủ mưu ở phía sau toàn bộ sự việc, đó là Phó trưởng ban thư kí thành phố Tân Châu Vương Chấn Vân, thuê người giết người là Vương Chấn Vân, anh ta cũng đã thú nhận tội lỗi của mình, điều tra trước đó đúng lúc này lại tiến thêm được một bước mới. Đồng chí Thẩm Tòng Phi mặc dù theo lời khai của lái xe mà điều tra ra được chân tướng sự việc nhưng cũng không thể chống đối lại với sự can thiệp của tư pháp, cho dù thời điểm lái xe gây tai nạn là vô căn cứ, anh ta cũng chỉ là thông qua những cách thức và con đường bình thường, đến khả năng phát hiện chân tướng của sự việc, đối lập với các lãnh đạo ở thành phố Tân Châu, về mặt này của sự việc, không thể nào trốn tránh trách nhiệm, về vấn đề thư tố giác đồng chí Thẩm Tòng Phi cũng là do người khác dựng nên, mục đích là để gây trở ngại cho đồng chí Thẩm Tòng Phi, cũng qua sự việc vu oan đồng chí Thẩm Tòng Phi lần này không thể cho người khác biết mục đích là gì…
Tại thời điểm Chu Lộ Lương tường thuật lại, Phạm Đồng Huy ngây người ra, trong đầu anh ta trống rỗng, anh ta không thể tưởng tượng được rằng sự việc có thể chuyển biến ra thành như vậy, theo cách nói của Chu Lộ Lương thì Thẩm Tòng Phi hoàn toàn oan uổng, là bị người khác hãm hại, nhưng ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy tiến hành biện pháp bắt giam, đều là những quyết định sai lầm Việc này mặc dù do Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy làm, nhưng trách nhiệm vẫn thuộc về Tỉnh ủy, bởi vì chỉ có Tỉnh ủy đặc biệt là sau quyết định của Bí thư Tỉnh ủy thì Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy mới có thể tiến hành bắt giam và điều tra, mà trách nhiệm đó chủ yêu đặt lên mình Phạm Đồng Huy, huống hồ Hàn Đông nhất định không thể bỏ qua sự việc lần này, nhất định mượn gió bẻ măng.
Mồ hôi toát ra dày đặc, bất giác từ trán rơi xuống, trong lòng Phạm Đồng Huy cảm thấy đắng ngắt như là vừa mới ăn hoàng liên vậy, nghẹn đắng không nói thành lời.
Lúc này anh ta cuối cùng cũng hiểu ra rằng vì sao Chu Lộ Lương lại vội vã tìm mình báo cáo công việc như vậy.
Hiện tại anh ta cuối cùng cũng hiểu ra rằng vì sao Hàn Đông từ đầu đến cuối không có chút phản kháng nào mạnh mẽ cả, đều là đợi bản thân mình có cái ngày này.
Cái bẫy đặt sẵn ở đó mà tự mình nhảy xuống.
Bây giờ chỉ xem Hàn Đông có cầm xẻng chôn mình nữa không thôi.
Đáng nhẽ ra Phạm Đồng Huy phải cao hứng muốn nhận được những tin tức tốt lành để dạy bảo Hàn Đông một phen nhưng ngược lại phải nhận thế cục bất lợi ở tỉnh Tây Xuyên. Tình thế hiện giờ không được như mong muốn.
- Bí thư Phạm, công việc cấp bách, phải giải quyết thích đáng sự việc của đồng chí Thẩm Tòng Phi, đồng chí có vẻ có đôi chút bất mãn, đối với công việc của Ủy ban Kỉ luật Tỉnh có rất nhiều ý kiến…
Chu Lộ Lương nói khéo, thực tế Thẩm Tòng Phi không phục, chủ yếu là về phía Tỉnh ủy, chủ yếu là do Phạm Đồng Huy, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy chỉ là cơ quan chấp hành mà thôi.
Phạm Đồng Huy cau mày khoác tay, âm thanh tràn đầy xót xa nói:
- Nếu điều tra rõ ràng đồng chí Thẩm Tòng Phi là bị vu oan, vậy cần mau chóng chấn tĩnh tinh thần của anh ta, để anh ta mau chóng phục chức ở thành phố Tân Châu, hoàn trả danh dự cho anh ta, làm một cán bộ Đảng viên, đồng thời phối hợp giúp đỡ cho công việc của anh ta, tôi tin tưởng vào việc giác ngộ của đồng chí Thẩm Tòng Phi, nhất định không làm ảnh hưởng đến công tác của đồng chí ấy.
Thời khắc đó, Phạm Đồng Huy có một chút chán nản, sự việc được đưa đến tình thế này, những vấn đề rắc rối trong chuyện này, hiện tại cần xem Hàn Đông sẽ xử lí như thế nào
Chu Lộ Lương chần chừ một lúc rồi nói:
- Vậy có cần hội ý để nói chuyện không?
Tất nhiên anh ta biết thời gian này tâm trạng Phạm Đồng Huy cực kì không được tốt, từ sắc mặt của anh ta có thể nhìn ra, nhưng anh ta cũng không thể không đề cập tới, bởi vì Thẩm Tòng Phi mặc dù không có vấn đề gì, Ủy ban Kỉ luật Tỉnh nếu không có chứng cứ rõ ràng cũng không thể được, lẽ nào để cho Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy chịu tiếng xấu này sao?
Phạm Đồng Huy phủi tay áo nói:
- Trước hết nên chờ đã, chờ sau khi bên anh điều tra rõ vấn đề rồi nói tiếp.
Nói xong tinh thần anh ta có một chút mệt mỏi nói:
- Đồng chí Lộ Lương, cục diện trước mắt của tỉnh Tây Xuyên không hề dễ dàng, chúng ta nhất định phải đoàn kết, ổn định đại cục, đồng chí Lộ Lương cũng là cán bộ lâu năm ở tỉnh Tây Xuyên nên cùng gánh vác mới phải.
Chu Lộ Lương có một chút lo lắng, Phạm Đồng Lương đến một chút trách nhiệm cũng không có, ban đầu nếu không phải anh ta kiên quyết muốn tiến hành bắt giam Thẩm Tòng Phi thì làm gì ra nông nỗi như ngày hôm nay, hơn nữa bây giờ anh ta còn muốn tự mình dẹp yên Thẩm Tòng Phi, thậm chí còn muốn tự mình dẹp yên cả Hàn Đông, đây quả thực là khinh người quá đáng. Hơn nữa cứ cho là lần trước điều tra ra được một số chứng cứ đi, thông qua những nghiệm chứng sau sự việc lần này, chỉ e rằng lần này Phạm Đồng Huy bị Phó Y Bân phá rối, đến nỗi Phó Y Bân có nghe theo sự sai khiến của Phạm Đồng Huy hay không cũng rất khó nói.
Trong lòng tràn đầy thất vọng và phẩn nộ, Chu Lộ Lương vẫn cố gắng nhẫn nhịn, điềm đạm nói:
- Bí thư Phạm, tôi chỉ làm hết sức mình mà thôi.
- Ừ, vậy thì tốt, cứ như vậy đi.
Phạm Đồng Huy đứng dậy nói.
Chu Lộ Lương thấy thế cũng không nói gì cả, Phạm Đồng Huy nói rồi đứng lên cáo từ.
Đợi đến khi Chu Lộ Lương vừa đi, Phạm Đồng Huy liền ngồi xuống ghế sô pha, toàn thân co lại trên chiếc ghế, dường như sức lực của cả cơ thể đều không còn nữa. Thời gian này anh ta như bị bóp nghẹt cổ, muốn đấu cùng Hàn Đông một trận, trong lòng tràn đầy tự tin nhưng lí tưởng tốt đẹp đấy mà kết quả thì thật là tàn khốc.
Lần này sự việc nhằm vào Hàn Đông có thể nói là thất bại thảm hại. Mặc dù chỉ là bắt giam Thẩm Tòng Phi nhưng nào có biết Phạm Đồng Huy chỉ là Hạng Trang múa kiếm ý ở Bái Cô.
Khuôn mặt y vốn hồng hào cũng thay đổi biến sắc, ánh mắt cũng ảm đạm đi nhiều, lặng im trên ghế sô pha, hai tay ôm lấy đầu, ngồi im như vậy
Chu Lộ Lương trở lại văn phòng suy tư một hồi, hai tay chắp phía sau, chậm rãi tiến về phía cửa phòng làm việc của Hàn Đông.
Lý Tri Thu đang ngồi ở đó viết lách, nhìn thấy Chu Lộ Lương tới có chút kinh ngạc liền đứng dậy, cung kính nói:
- Chào anh, chủ nhiệm Chu.
- Tiểu Lý, Chủ tịch Hàn Đông có rảnh không?
Chu Lộ Lương mặt không biểu lộ gì hỏi.
Lý Tri Thu vội đáp:
- Chủ tịch Hàn ở bên trong, mời anh vào Nói xong anh ta gọi cửa, thông báo với Hàn Đông đang ngồi phê duyệt văn kiện ở bên trong một tiếng.
Hàn Đông cũng có chút ngỡ ngàng liền đứng dậy, bước nhanh đến cửa cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương đấy à, khách quý đến nhà.
Thân làm phó bí thư tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban Kỉ luật tỉnh, Chu Lộ Lương lần đầu tiên đến văn phòng làm việc của Hàn Đông, nhất định phải có chuyện lớn gì đó, Hàn Đông ngay từ giây phút đầu tiên đã nghĩ tới việc của Thẩm Tòng Phi, cũng nên có một kết quả.
Hàn Đông luôn có lòng tin đối với Thẩm Tòng Phi, lần trước trước khi Ủy ban Kỉ luật Tỉnh ủy quyết định tiến hành bắt giam, Thẩm Tòng Phi đã gọi điện cho Hàn Đông, nói chuyện điện thoại khoảng hơn nửa tiếng, tất cả mọi chuyện đều được kể ngọn ngành với Hàn Đông, cũng để cho Hàn Đông tiến hành sắp xếp bố cục hoàn hảo hơn, bây giờ nên thu lưới rồi.
Trên mặt Chu Lộ Lương không tỏ vẻ tươi cười, anh ta ngồi xuống, thở dài cái nói:
- Chủ tịch Hàn Đông, vừa nãy tôi báo cáo qua với bí thư Phạm, về vấn đề của đồng chí Thẩm Tòng Phi, Ủy ban Ki luật Tỉnh phát hiện bằng chứng đồng chí Thẩm Tòng Phi bị hãm hại, Bí thư Phạm chỉ thị muốn đồng chí Thẩm Tòng Phi nhanh chống quay về công tác ở Thành phố Tân Châu, ảnh hưởng đến sự phát triển của đại cục.
Hàn Đông thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Lộ Lương, ban đầu lúc thảo luận về vấn đề của Thẩm Tòng Phi, tôi vẫn còn nhớ anh cũng có ý phải thận trọng, hiện nay kết quả điều tra chứng minh rằng Thẩm Tòng Phi trong sạch, để anh ta quay lại công việc chủ trì nhưng Tỉnh ủy cũng có cách nói rõ ràng cho việc bắt giam chứ.
Truyện convert hay : Tiên Đế Trở Về Đương Nãi Ba