Đối với với chất vấn của Hàn Đông, Vương Hiền Mộc không thể phản bác được, Hàn Đông nói rất đúng, ngày xưa không có xảy ra việc, không có nghĩa sau này sẽ không xảy ra, thế giới này không có việc gì là tuyệt đối. Nhưng từ một mặt khác mà nói, Vương Hiền Mộc cảm thấy Hàn Đông làm lớn vấn đề, dãy phòng học này chẳng qua vì lúc thi công bị chấn động, nên mới dẫn đến bức tường xảy ra một vết nứt dài, nhưng tổng thể mà nói chất lượng của nhà trường này vẫn rất kiên cố, đâu thể nói có chuyện thì có chuyện được, không phải đã dùng dây cảnh giới vây lại rồi sao?
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng biểu hiện của Vương Hiền Mộc vẫn với bộ dạng sợ hãi, không còn cách nào, quan lớn một cấp đè chết người, chức quan của Hàn Đông không chỉ lớn hơn một bậc so với anh ta, tình thế ép người, anh ta cũng không thể không cúi đầu.
- Xin lỗi, thưa Bí thư Hàn, là do chúng tôi suy nghĩ không chu đáo, chúng tôi sẽ lập tức sửa lại.
Vương Hiền Mộc cẩn thận nói.
Giọng nói nặng nề của Hàn Đông:
- Thưa các đồng chí, cuộc sống của người dân là rất quan trọng, là lãnh đạo của bộ máy bậc một, tâm tư của các anh nên đặt vào người dân, ánh mắt nên hướng nhìn về bên dưới, mà không phải suốt ngày cứ cân nhắc nên làm thế nào để được thăng chức, nếu không làm được việc, quan viên như vậy cũng không thể tiến xa hơn, hy vọng mọi người sẽ suy nghĩ lại, thiết thực cố gắng thay đổi cuộc sống của bách tính, giống như trường học này đây, các nơi khác còn có không? Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người, giáo dục là nâng cao tố chất người dân, cải thiện mức độ văn minh của toàn xã hội, là một phần nền tảng để thay đổi tiến bộ phát triển của xã hội, nhất định phải cố gắng, không chỉ tăng cường thêm, mà còn tăng thêm nhiều thiết bị phần mềm, dẫn dắt những người có học thức có lý tưởng vào nghề này, nên đảm bảo lương bổng đãi ngộ của giáo viên, kiên quyết không được nợ tiền lương, khi tài chính nhà nước sắp xếp, phải suy nghĩ đến tiền vốn tiền tuyến hỗ trợ giáo dục đồng thời phải ưu tiên trước, có nghèo cũng không thể nghèo về giáo dục, đây là một việc công đương đại, là một việc lớn, việc tốt, hy vọng mọi người nghiêm túc xem trọng việc này…
Những lời này, khiến người ta cảm thấy sở dĩ Hàn Đông tức giận như vậy, dự đoán là vì trông thấy trường học lại như vậy, cho rằng Châu Cam Bá không xem trọng việc giáo dục, cho nên mới không chút khách sáo phê bình đám người Vương Hiền Mộc.
“Vương Hiền Mộc cũng thiệt thòi, ai ngờ Hàn Đông lại đột nhiên xuất hiện chứ, hôm nay vốn dĩ tiễn Nghiêm Húc nhậm chức, hắn lại đến thị sát, hơn nữa còn lập tức thị sát một trường trung học với tình hình như vậy, dù là lãnh đạo nào trong tâm chỉ sợ đều bất mãn. Hơn nữa, lần này Hàn Đông tiễn Nghiêm Húc, rõ ràng là muốn trợ giúp cho Nghiêm Húc, trước mặt bao nhiêu người làm mất mặt Vương Hiền Mộc, cũng trải thêm đường đi cho Nghiêm Húc...”
Có người tự cân nhắc trong lòng, đối với cục thế của Châu Cam Bá có được nhận thức mới,
“Nghiêm Húc có Hàn Đông làm chỗ dựa, hơn nữa còn toàn sức ủng hộ, sau này châu Cam Bá chắc chắn sẽ là thiên hạ của Nghiêm Húc, mình phải sớm có tính toán mới được.”
Mọi người có mặt cứ nghĩ Hàn Đông tức giận, phê bình một hồi sẽ cho qua chuyện, lúc này Hàn Đông liền quay đầu nhìn về phía Hồng Tiến Phong đang đi cùng thị sát:
- Đồng chí Tiến Phong, giống như vậy bị mất chức, trong những người không làm đúng bổn phận, tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu tra hỏi.
Vương Toàn Phi đứng bên cạnh nghe vậy, toàn thân run lên, lần này Hàn Đông muốn đẩy mình vào chỗ chết, tra hỏi, chắc chắn là nhắm vào mình rồi, dù sao mình chỉ là cán bộ Phó giám đốc, còn người ta Vương Hiền Mộc lại là Giám đốc, muốn đụng đến anh ta thì độ khó sẽ lớn hơn, nhưng với mình thì đơn giản rất nhiều.
Hồng Tiến Phong thấy được, lần này Hàn Đông đến là muốn chuẩn bị dùng Vương Toàn Phi để dâng lễ, một mặt muốn cho Nghiêm Húc sau này có thể nhân ngọn lửa này mà ngang tàng một lần, ngoài ra mặt khác cũng thừa việc này khơi dậy làm đúng trách nhiệm trong toàn tỉnh.
- Ừm, đồng chí Vương Toàn Phi phân công công việc giáo dục, đối với tình huống này, là trách nhiệm của lãnh đạo, tôi có thể đề nghị Hội đồng Châu Cam Bá miễn đi chức vụ hiện nay của anh ta.
Hồng Tiến Phong đương nhiên phải kiên quyết chấp hành ý đồ của Hàn Đông, cho nên trực tiếp đưa ra đề nghĩ miễn đi chức vụ Phó chủ tịch châu của Vương Toàn Phi, tuy nói là do Châu Cam Bá miễn đi chức vụ, nhưng với đề nghị của Ban tổ chức tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân sao có thể không chấp hành, vì vậy trong giây phút này, vận mệnh của Vương Toàn Phi đã được quyết định.
Vương Toàn Phi như sét ngang tai, ngơ ngác đứng đó, nhìn thấy Hàn Đông và Hồng Tiến Phong trước mặt, toàn thân lạnh toát, giống như từ cái nóng mùa hè của tháng sáu bỗng chốc bước vào cái lạnh của tháng chạp, từng giọt mồ hôi như hạt đậu không ngừng rơi từ trên trán của anh ta, có những giọt vào khóe mắt, lăn xuống càng lớn hơn nhiều.
Không khí hiện tại trở nên nghiêm trọng hơn, ai cũng không biết sự việc hôm nay lại xảy ra đến như vậy, chỉ là một việc nhỏ, không ngờ lại khiến một Phó chủ tịch châu từ chức, cũng rất quá đáng.
Đây là việc hết sức khoa trương, nhưng lại xảy ra ngay trước mặt mọi người, khiến cho tinh thần của mọi người càng khẩn trương hơn, sợ Hàn Đông đột nhiên phát hiện xảy ra chuyện gì dẫn đến can thiệp đến mình.
Lúc này, Hàn Đông đứng trước mặt họ, nghiễm nhiên giơ cao cây dao đầy máu, khiến họ toát mồ hôi.
Không ai đứng ra nói giúp Vương Toàn Phi, trong quan trường, tường đổ do mọi người đẩy, nếu Hàn Đông đã bỏ Vương Toàn Phi, nếu lúc này ra nói giúp y, không phải tự tìm rắc rối ư. Hơn nữa trong giữa thể chế, xuống thì mới có lên, người trước xuống, người đến sau mới có vị trí, nếu không, mọi người đều chiếm lấy vị trí không rời khỏi, người khác đến thì đâu còn cơ hội, sao có thể đề cử được?
Một số người dứt khoát âm thầm lên kế hoạch trong lòng, lần này Vương Toàn Phi hoàn toàn khó vượt qua kiếp nạn, như vậy trống ra một vị trí, có thể sẽ sản sinh ra ảnh hưởng cực lớn đối với Châu Cam Bá, hoặc mình sẽ nhận được lợi ích từ trong đó.
- “Vương Toàn Phi là đáng chết, ai bảo vận mệnh của anh ta xui xẻo đến vậy.”
Có người âm thầm vui sướng khi người gặp họa.
Thậm chí ngay cả Nghiêm Húc cũng bị Hàn Đông trấn áp, tuy biết mục đích Hàn Đông ình đến Châu Cam Bá, cũng biết trước tiên mình phải nắm giữ cục thế, nhưng mức độ của Hàn Đông cũng quá lớn, làm như vậy, quả thật dọa chết người.
Tuy nhiên, đối với mình mà nói, là một việc tốt, dù sao Bí thư Hàn làm như vậy, khiến mọi người biết được quyết tâm của Hàn Đông, mình cũng có thể nhờ vào vệc này, bắt đầu trong toàn châu, triển khai một lần chỉnh đốn lớn, người làm việc thì giữ, người không làm việc hoặc anh dua, thì đứng phía bên cạnh, Bí thư Hàn sắp xếp mình đến đây, chính là muốn mình làm việc, xem trọng thế mạnh của mình ở thành phố Quảng Trung, còn hiện tại lại toàn sức ủng hộ mình, nếu mình còn do dự, vậy không phải phụ lòng tốt của Bí thư Hàn sao. Tuy không biết vì sao Bí thư Hàn đối với việc động đất lại rất quan tâm, nhưng nếu hắn đã làm như vậy, mình cũng không còn gì để nói, vậy thì làm thôi, trời có sập xuống, sẽ có cao nhân đỡ lấy, mình lại lo lắng gì chứ?
Lúc này, trong lòng Nghiêm Húc, đã hạ quyết tâm, dù có trăm vạn khó khăn, mình đều phải dựa theo yêu cầu của Hàn Đông làm tốt việc, chỉ duy có như vậy mới nhận được tín nhiệm của Hàn Đông.
Tuy Hàn Đông chỉ ở lại thêm nửa ngày tại châu Cam Bá, nhưng sự việc xảy ra trong nửa ngày này, lại gây chấn động lớn cho toàn tỉnh Tây Xuyên, biểu hiện của Hàn Đông quá mạnh, dù lúc đài truyền hình báo cáo đã làm một vài việc, mọi người nhìn thấy tin tức chỉ là công việc thị sát của Hàn Đông đối với châu Cam Bá, nhưng Hàn Đông lại nhấn mạnh việc của Cam Bá, vẫn lặng lẽ truyền ra, đặc biệt là thể chế của tỉnh Tây Xuyên, mọi người đều biết Hàn Đông càng không do dự không lưu tình châu Cam Ba mà phê bình Vương Hiền Mộc còn đề nghị cho Vương Toàn Phi từ chức. truyện copy từ
- Đây là sao, rốt cuộc Hàn Đông muốn gì?
Mọi người không kiềm nén được đoán mò trong lòng, không biết Hàn Đông sao đột nhiên lại hành động lớn như vậy.
Lúc này, trưởng ban thư ký Minh Thu ngồi trong văn phòng của Chủ tịch tỉnh Hứa Khải Ba, anh ta vừa đem tình hình mình tìm hiểu được tỉ mỉ báo cáo lại với Hứa Khải Ba, lúc này Hứa Khải Ba đang trầm ngâm, suy nghĩ.
- Anh cho rằng, anh ta làm như vậy, rốt cuộc nhằm vào cái gì?
Qua được hồi lâu, Hứa Khải Ba ngẩng đầu lên hỏi, thực tế trước khi Hứa Khải Ba đến tỉnh Tây Xuyên, thì đã quen biết Minh Thu, quan hệ giữa hai người vẫn không tệ, do đó vừa mới đến tỉnh Tây Xuyên liền đưa Minh Thu từ Phó trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh đề cử là trưởng ban Thư ký, trở thành đại quản gia của nhà nước, anh ta vẫn rất tin tưởng vào Minh Thu. (.
Minh Thu cười khổ nói:
- Tôi cũng không đoán được, chẳng lẽ thị uy chăng? Nhưng cũng không giống, hơn nữa Lưu Học Phong vừa từ châu Cam Bá ra, anh ta nhắm vào châu Cam Bà, chẳng lẽ không lo sợ trong lòng Lưu Học Phong bất mãn? Đây đơn thuần là đâm thêm một nhát vào phía sau Lưu Học Phong.
- Đúng vậy, anh ta làm như vậy, thật khiến người khác khó nắm bắt.
Lưu Học Phong cảm thán, trong lòng anh ta thật ra rất tức giận, Hàn Đông mạnh như vậy, càng mạnh hơn so với tưởng tượng trước đây của mình, chả trách khi Tiêu Hồng Bân vừa đến tỉnh Tây Xuyên không có phát huy tác dụng, xem ra người thanh niên này không dễ đối phó, với hành vi của Hàn Đông, chỉ sợ mình muốn thúc tiến điều gì, nếu không được Hàn Đông chấp nhận và tán đồng, dự đoán sẽ rất khó khăn.
Lúc này, trong lòng Hứa Khải Ba bắt đầu có chút bất an, anh ta mang theo sứ mệnh đến tỉnh Tây Xuyên, nếu còn theo Tiêu Hồng Bân trước đây chưa làm được gì, chỉ sợ tiền đồ của mình cũng ngừng lại tại vị trí Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên.
- Chà, áp lực nặng nề.
Hứa Khải Ba tự cảm thán trong lòng.
Hàn Đông quay về Thục Đô vào hôm thứ hai, Hội đồng châu Cam Bá mở cuộc họp Ủy viên, miễn chức vụ của Vương Toàn Phi.
Đột nhiên toàn tỉnh chấn động, việc này tại tỉnh Tây Xuyên vẫn là lần đầu tiên, chỉ sợ toàn quốc cũng là lần đầu, quan viên của tỉnh Tây Xuyên ngoài việc chấn động, lại lần lượt lo lắng, Hàn Đông làm như vậy, không biết khi nào đến lượt mình
Giờ khắc này trong phòng họp yên lặng, Đỗ Trung Sâm hơi cúi đầu, trong tay cầm một cây bút bi màu đen viết trên quyển sổ nhỏ, dường như đang đang cấu tứ nội dung sắp phát biểu, cũng dường như không chú ý đến ánh mắt tha thiết mong chờ của Trịnh Như Dân.
Trong lòng Trịnh Như Dân tràn đầy tức giận, lão biết Đỗ Trung Sâm nhất định là cố ý, ông bạn này bây giờ thật sự là con rùa rụt đầu rồi, đến bước này mình đã đứng ra làm con chim đầu đàn rồi, ông ta còn không dám ra mặt, vẫn đứng ở đằng sau không dám nói gì, không dám làm gì.
“Ông bạn này rốt cuộc muốn làm gì?” Trịnh Như Dân bi ai nghĩ thầm, sau nhiệm kỳ mới của Tỉnh ủy, thế lực của Hàn Đông càng lớn mạnh, bây giờ Đỗ Trung Sâm lại rụt đầu rồi, vậy lực lượng ngăn chặn Hàn Đông giảm đi rất nhiều, về sau tỉnh Tây Xuyên còn không phải do Hàn Đông định đoạt sao.
Chỉ là bất luận trong lòng Trịnh Như Dân phẫn nộ thế nào, cấp bách thế nào nhưng Đỗ Trung Sâm dường như vẫn quyết tâm im lặng, cũng là không tiếp chiêu của Trịnh Như Dân.
Trên thực tế lúc này Đỗ Trung Sâm trong lòng vẫn đang oán giận Trịnh Như Dân khởi sự đa đoan. Nếu như mình không nói hai câu, đến lúc đó tình hình ở Hội nghị thường vụ truyền ra ngoài, Chu Học Mẫn biết được mình không nắm bắt cơ hội nói giúp anh ta, trong lòng nhất định sẽ có suy nghĩ. Mà lúc này tận đáy lòng Đỗ Trung Sâm lại không muốn nhảy ra đối đầu với Hàn Đông.
- Tôi đồng ý đồng chí Nghiêm Húc đảm nhiệm chức vụ Bí thư Châu ủy châu Cam Bá, năng lực làm việc của đồng chí Nghiêm Húc rất tốt, hơn nữa làm quan thanh liêm, tác phong mạnh mẽ, trong thời gian đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Quảng Trung được đánh giá tốt, cán bộ như vậy giao cho quản lý châu Cam Bá, Tỉnh ủy có thể yên tâm.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Lộ Lương thản nhiên nói.
Anh ta nói như vậy, trên cơ bản đại cục đã định, vốn dĩ không tính thêm anh ta, Hàn Đông cũng đã nắm giữ được phiếu Ủy viên thường vụ, bây giờ anh ta vừa nói vậy thế cục coi như đã định rồi, cho dù những người còn lại đều phản đối, vậy Hàn Đông cũng có thể danh chính ngôn thuận quyết định phương án nhân sự này, Chu Lộ Lương sở dĩ ủng hộ Nghiêm Húc chủ yếu là Nghiêm Húc ở thành phố Quảng Trung đã thực hiện mạnh mẽ công việc chống tham nhũng, hiệu quả rất tốt, đối với cán bộ như vậy ông ta cũng rất hâm mộ, thấy Trịnh Như Dân phản đối ông ta liền đứng lên nói thay cho Nghiêm Húc.
Trịnh Như Dân liền không nói gì nữa, vẻ mặt u ám ngồi ở đó dường như vừa mới rơi mất một đồng tiền vậy.
Lão bây giờ đã hiểu rõ, toàn bộ tỉnh Tây Xuyên đều do Hàn Đông định đoạt, tất cả mọi người không dám đấu với Hàn Đông, chỉ có mình còn đang đấu, trong lòng lão lại vô cùng buồn bực về Đỗ Trung Sâm, không thể ngờ được ông bạn này lại nhu nhược như vậy, vừa nhìn thấy Hàn Đông thắng thế liền không dám đánh cả rắm, thứ nên tranh lấy cũng không dám tranh giành.
Tiếp theo là từng người phát biểu, đương nhiên là ủng hộ rất nhiều, phản đối rất ít, hoặc là bỏ phiểu trắng. Đây là lần đầu tiên từ khi Hàn Đông đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy đến nay thảo luận vấn đề nhân sự trên Hội nghị thường vụ, mọi người đều biết Hàn Đông vô cùng coi trọng Hội nghị lần này, hơn nữa vừa rồi đã thể hiện ra thế lực mạnh mẽ, cho nên trong tình hình không có xung đột lợi ích lớn, cũng không có ai xông lên làm đối tượng lập uy của Hàn Đông, sau khi tan họp Trịnh Như Dân liền nổi giận đùng đùng đi ra khỏi phòng họp, Hội nghị này trở thành như vậy, lão ta cảm thấy vô cùng buồn bực. Mấu chốt là nhìn tư thế, về sau ở tỉnh Tây Xuyên bản thân mình khó có thể lay động Hàn Đông rồi, vậy thì còn tiền đồ và tương lai gì nữa.
Hàn Đông trở về văn phòng, Hồng Tiến Phong cũng đi theo báo cáo công tác, ông ta nói:
- - Bí thư Tỉnh ủy Hàn, bố trí nhân sự lần này tổng thể mà nói vẫn rất thành công, cũng đã nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của Phó bí thư Đỗ.
- Ông ta cũng không biết Hàn Đông giao lưu với Đỗ Trung Sâm thế nào, dù sao Đỗ Trung Sâm về mặt nhân sự lần này thể hiện vô cùng phối hợp, điều này cũng làm cho ông ta lần đầu tiên đảm nhiệm Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy hoàn thành xuất sắc việc bố trí nhân sự, là một mở đầu rất tốt. Đối với thế cục thế này ông ta vẫn rất vui mừng, bởi vì Hàn Đông nắm giữ được đại cục, Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy ông ta làm công tác cũng thuận lợi hơn rất nhiều.
Hàn Đông mỉm cười, nói:
- - Đây là chuyện tốt, Tỉnh ủy đoàn kết nhất trí mới có thể làm tốt công tác, mới có thể vì dân chúng làm càng nhiều việc thực.
Trên thực tế, bây giờ Hàn Đông cuối cùng mới hiểu rõ thái độ của Đỗ Trung Sâm vì sao thay đổi lớn như vậy, chỗ dựa lớn nhất của Đỗ Trung Sâm là Xa Tấn Thụy, phỏng chừng trước đó Đỗ Trung Sâm sớm đã có được tin tức Xa Tấn Thụy bị bệnh nặng, biết được chỗ dựa của mình sắp đi, cho nên bắt đầu thay đổi sách lược.
Tuy rằng như vậy Hàn Đông sẽ chưa hoàn toàn tin tưởng Đỗ Trung Sâm, từ trước tới nay Đỗ Trung Sâm ở tỉnh Tây Xuyên đều có lợi ích của mình, bây giờ thái độ hợp tác của ông ta cũng là bất đắc dĩ, có cơ hội ông ta chắc chắn sẽ nắm chắc lấy.
Sau Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, Ban Tổ chức Tỉnh ủy lập tức tổ chức nhân sự, tiến hành khảo sát vài vị cán bộ, điều này trên cơ bản không có bao nhiêu thay đổi, kết quả khảo sát bất luận là về năng lực làm việc, phẩm hạnh, các vị cán bộ này đều là lựa chọn tốt nhất, là ứng cử viên thích hợp nhất.
Trải qua một tuần công bố, về bổ nhiệm mấy vị cán bộ này xem như chính thức có hiệu lực rồi.
Ngày /, Bí thư Châu ủy mới nhậm chức Nghiêm Húc sáng sớm liền đi đến Tỉnh ủy.
Anh ta đến gặp Hàn Đông và Hồng Tiến Phong, sau đó đi châu Cam Bá nhậm chức.
Lần này không ngờ lại là Bí thư Tỉnh ủy và Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy đưa anh ta đi nhậm chức, điều này xưa nay chưa từng có, làm cho Nghiêm Húc lúc trước nhận được thông báo còn tưởng mình nghe nhầm, nhưng trong điện thoại Hồng Tiến Phong còn thông báo rõ ràng cho anh ta biết, đây là bố trí cố ý của Bí thư Tỉnh ủy Hàn Đông, anh ta có chút khiếp sợ nhưng cũng không hiểu tại sao.
Bản thân mình sắp đi đảm nhiệm Bí thư Châu ủy, một cán bộ cấp Giám đốc sở nhậm chức, được Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức đưa đi đã rất có thể diện rồi, nhưng đến cả Bí thư Tỉnh ủy cũng xuất hiện, thể diện này thật quá lớn.
Phải biết rằng vị trí của châu Cam Bá ở tỉnh Tây Xuyên căn bản cũng không quan trọng lắm, nghĩ thế nào dường như cũng không đáng để Hàn Đông coi trọng như vậy. Hơn nữa mình mặc dù là Thư ký của Triệu Nhạc, nhưng dựa vào thân phận của Hàn Đông dường như cũng không cần làm như vậy.
Nghiêm Húc để điện thoại xuống, ngồi trong phòng làm việc hoàn toàn nghĩ mãi mà không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng anh ta cũng biết Hàn Đông sở dĩ làm như vậy nhất định là có mục đích gì đấy, cho nên anh ta liền liên hệ với Thư ký Lý Tri Thu của Hàn Đông, sáng sớm ngày mùng bèn đến chỗ Hàn Đông, xem Hàn Đông rốt cuộc có chỉ thị gì quan trọng.
Đi đến trước phòng làm việc của Hàn Đông, Nghiêm Húc bình tĩnh lại, sau đó khách khí nói với Lý Tri Thu:
- - Chào Trưởng phòng Lý, phiền anh thông báo một chút.
Lý Tri Thu cười, nói:
- - Bí thư Châu ủy Nghiêm, Bí thư Tỉnh ủy Hàn nói mời anh cứ đi vào.
Nói xong liền gõ cửa, sau đó giơ tay mời Nghiêm Húc vào.
Trong lòng Nghiêm Húc càng cảm thấy nghi hoặc, đãi ngộ này thật là hiếm có, cho dù là Phó chủ tịch tỉnh đến chỗ Hàn Đông e là còn không được đãi ngộ tốt như vậy.
Được đãi ngộ như vậy, Nghiêm Húc vừa có chút khiếp sợ lại có chút lo lắng, không biết Hàn Đông sẽ giao ình việc gì, trong lòng đầy áp lực.
- - Chào Bí thư Tỉnh ủy Hàn.
Nghiêm Húc đi vào phòng, giọng cung kính, nói.
Hàn Đông từ phía sau bàn làm việc rộng thùng thình đứng lên, nói:
- - Đồng chí Nghiêm Húc đến sớm quá, Tri Thu mau đi pha trà.
Lý Tri Thu đã sớm rửa chén, chuẩn bị trà.
Hàn Đông mời Nghiêm Húc ngồi trên ghế salon màu đen mềm mại, lấy thuốc ra tự mình châm một điếu, sau đó đặt hộp thuốc ở trên bàn nói với Nghiêm Húc:
- Hút thuốc đi.
Nghiêm Húc khách khí nói một tiếng, cũng không lấy thuốc ra, quy củ cơ bản này anh ta cũng hiểu được.
- - Đồng chí Nghiêm Húc, lần này Tỉnh ủy bố trí anh đảm nhiệm Bí thư Châu ủy Cam Bá, trọng trách rất nặng, anh phải chuẩn bị tâm lý.
Hàn Đông mở miệng nói.
Nghiêm Húc khom người, nói:
- - Cám ơn sự tín nhiệm của Bí thư Tỉnh ủy Hàn và Tỉnh ủy, tôi sẽ hết sức nhiệt tình tập trung vào công việc, nhất định không để cho Bí thư Tỉnh ủy Hàn thất vọng.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Lần này đề bạt cậu làm Bí thư Châu ủy châu Cam Bá chủ yếu là suy xét tổng hợp từ năng lực làm việc, tác phong công tác, cậu luôn thể hiện rất tốt, đặc biệt là rất có khả năng chấp hành theo tinh thần của Ủy ban nhân dân tỉnh, hy vọng cậu đến châu Cam Bá phải tiếp tục phát huy tốt, bình tâm, cải thiện dân sinh, phải kết hợp với tình hình thực tế tại địa phương, tìm được bước đột phá công tác, trước tiên phải tạo lập đội ngũ cán bộ tốt, phải chọn ra cán bộ có năng lực chấp hành tốt đảm nhiệm người phụ trách cơ quan các cấp, chỉ như vậy mới có thể thực hiện tốt các chính sách phương châm có liên quan của cấp trên. Trong phương diện này Tỉnh ủy sẽ toàn lực ủng hộ, bởi vậy cậu cũng không cần có áp lực, phải mạnh dạn làm việc, Tỉnh ủy sẽ là hậu thuẫn kiên cường của cậu.
- - Cậu đi châu Cam Bá chủ yếu nhất là tạo cơ sở, làm tốt công tác dân sinh, xây dựng tốt đội ngũ cán bộ, chỉ cần làm tốt ba công tác này, vấn đề về số liệu kinh tế, Tỉnh ủy chắc sẽ không yêu cầu, cho nên cậu nhất định phải nắm chắc mỗi công tác.
- - Tóm lại một câu, hy vọng cậu phát huy tác phong công tác mạnh mẽ vang dội, tích cực thực hiện sắp xếp và bố trí các công việc của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh.
Nghe lời của Hàn Đong, trong lòng Nghiêm Húc có chút ngỡ ngàng, chủ yếu là anh ta không hiểu ý đồ thực sự của Hàn Đông rốt cuộc là cái gì, dường như nghe ý tứ của Hàn Đông, mình đi châu Cam Bá cũng không cần theo đuổi tăng trưởng số liệu kinh tế, nhưng nhất định phải mạnh mẽ nắm bắt đại quyền ở châu Cam Bá, trên dưới đều muốn bố trí cán bộ biết nghe lời biết chào hỏi, vì thế Tỉnh ủy còn có thể ủng hộ mạnh mẽ, tất cả đó chắc chắn không phải là mục đích của Hàn Đông, mà chỉ là thủ đoạn mà thôi.
“Bí thư Tỉnh ủy Hàn bố trí như vậy mục đích thực sự là gì?”
Nghiêm Húc trong lòng nghĩ thầm, ý tưởng của lãnh đạo thật là không dễ đoán.
Hàn Đông dường như cảm thấy trong lòng Nghiêm Húc khó hiểu, hắn đứng dậy lấy một quyển tạp chí địa lý, lật một trang trong đó, nói:
- - Cậu xem một chút bài báo này, sau đó nói lại suy nghĩ của cậu.
Nghiêm Húc nghi ngờ nhận cuốn tạp chí, đây là cuốn tạp chí của thập niên , bây giờ tòa soạn tạp chí này đã bị một Tập đoàn xuất bản khác thu mua để xuất bản thứ khác rồi, không biết Hàn Đông làm thế nào tìm được, trong đó có bài báo nào có liên quan đến công tác sau này của mình?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Đối với với chất vấn của Hàn Đông, Vương Hiền Mộc không thể phản bác được, Hàn Đông nói rất đúng, ngày xưa không có xảy ra việc, không có nghĩa sau này sẽ không xảy ra, thế giới này không có việc gì là tuyệt đối. Nhưng từ một mặt khác mà nói, Vương Hiền Mộc cảm thấy Hàn Đông làm lớn vấn đề, dãy phòng học này chẳng qua vì lúc thi công bị chấn động, nên mới dẫn đến bức tường xảy ra một vết nứt dài, nhưng tổng thể mà nói chất lượng của nhà trường này vẫn rất kiên cố, đâu thể nói có chuyện thì có chuyện được, không phải đã dùng dây cảnh giới vây lại rồi sao?
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng biểu hiện của Vương Hiền Mộc vẫn với bộ dạng sợ hãi, không còn cách nào, quan lớn một cấp đè chết người, chức quan của Hàn Đông không chỉ lớn hơn một bậc so với anh ta, tình thế ép người, anh ta cũng không thể không cúi đầu.
- Xin lỗi, thưa Bí thư Hàn, là do chúng tôi suy nghĩ không chu đáo, chúng tôi sẽ lập tức sửa lại.
Vương Hiền Mộc cẩn thận nói.
Giọng nói nặng nề của Hàn Đông:
- Thưa các đồng chí, cuộc sống của người dân là rất quan trọng, là lãnh đạo của bộ máy bậc một, tâm tư của các anh nên đặt vào người dân, ánh mắt nên hướng nhìn về bên dưới, mà không phải suốt ngày cứ cân nhắc nên làm thế nào để được thăng chức, nếu không làm được việc, quan viên như vậy cũng không thể tiến xa hơn, hy vọng mọi người sẽ suy nghĩ lại, thiết thực cố gắng thay đổi cuộc sống của bách tính, giống như trường học này đây, các nơi khác còn có không? Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người, giáo dục là nâng cao tố chất người dân, cải thiện mức độ văn minh của toàn xã hội, là một phần nền tảng để thay đổi tiến bộ phát triển của xã hội, nhất định phải cố gắng, không chỉ tăng cường thêm, mà còn tăng thêm nhiều thiết bị phần mềm, dẫn dắt những người có học thức có lý tưởng vào nghề này, nên đảm bảo lương bổng đãi ngộ của giáo viên, kiên quyết không được nợ tiền lương, khi tài chính nhà nước sắp xếp, phải suy nghĩ đến tiền vốn tiền tuyến hỗ trợ giáo dục đồng thời phải ưu tiên trước, có nghèo cũng không thể nghèo về giáo dục, đây là một việc công đương đại, là một việc lớn, việc tốt, hy vọng mọi người nghiêm túc xem trọng việc này…
Những lời này, khiến người ta cảm thấy sở dĩ Hàn Đông tức giận như vậy, dự đoán là vì trông thấy trường học lại như vậy, cho rằng Châu Cam Bá không xem trọng việc giáo dục, cho nên mới không chút khách sáo phê bình đám người Vương Hiền Mộc.
“Vương Hiền Mộc cũng thiệt thòi, ai ngờ Hàn Đông lại đột nhiên xuất hiện chứ, hôm nay vốn dĩ tiễn Nghiêm Húc nhậm chức, hắn lại đến thị sát, hơn nữa còn lập tức thị sát một trường trung học với tình hình như vậy, dù là lãnh đạo nào trong tâm chỉ sợ đều bất mãn. Hơn nữa, lần này Hàn Đông tiễn Nghiêm Húc, rõ ràng là muốn trợ giúp cho Nghiêm Húc, trước mặt bao nhiêu người làm mất mặt Vương Hiền Mộc, cũng trải thêm đường đi cho Nghiêm Húc...”
Có người tự cân nhắc trong lòng, đối với cục thế của Châu Cam Bá có được nhận thức mới,
“Nghiêm Húc có Hàn Đông làm chỗ dựa, hơn nữa còn toàn sức ủng hộ, sau này châu Cam Bá chắc chắn sẽ là thiên hạ của Nghiêm Húc, mình phải sớm có tính toán mới được.”
Mọi người có mặt cứ nghĩ Hàn Đông tức giận, phê bình một hồi sẽ cho qua chuyện, lúc này Hàn Đông liền quay đầu nhìn về phía Hồng Tiến Phong đang đi cùng thị sát:
- Đồng chí Tiến Phong, giống như vậy bị mất chức, trong những người không làm đúng bổn phận, tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu tra hỏi.
Vương Toàn Phi đứng bên cạnh nghe vậy, toàn thân run lên, lần này Hàn Đông muốn đẩy mình vào chỗ chết, tra hỏi, chắc chắn là nhắm vào mình rồi, dù sao mình chỉ là cán bộ Phó giám đốc, còn người ta Vương Hiền Mộc lại là Giám đốc, muốn đụng đến anh ta thì độ khó sẽ lớn hơn, nhưng với mình thì đơn giản rất nhiều.
Hồng Tiến Phong thấy được, lần này Hàn Đông đến là muốn chuẩn bị dùng Vương Toàn Phi để dâng lễ, một mặt muốn cho Nghiêm Húc sau này có thể nhân ngọn lửa này mà ngang tàng một lần, ngoài ra mặt khác cũng thừa việc này khơi dậy làm đúng trách nhiệm trong toàn tỉnh.
- Ừm, đồng chí Vương Toàn Phi phân công công việc giáo dục, đối với tình huống này, là trách nhiệm của lãnh đạo, tôi có thể đề nghị Hội đồng Châu Cam Bá miễn đi chức vụ hiện nay của anh ta.
Hồng Tiến Phong đương nhiên phải kiên quyết chấp hành ý đồ của Hàn Đông, cho nên trực tiếp đưa ra đề nghĩ miễn đi chức vụ Phó chủ tịch châu của Vương Toàn Phi, tuy nói là do Châu Cam Bá miễn đi chức vụ, nhưng với đề nghị của Ban tổ chức tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân sao có thể không chấp hành, vì vậy trong giây phút này, vận mệnh của Vương Toàn Phi đã được quyết định.
Vương Toàn Phi như sét ngang tai, ngơ ngác đứng đó, nhìn thấy Hàn Đông và Hồng Tiến Phong trước mặt, toàn thân lạnh toát, giống như từ cái nóng mùa hè của tháng sáu bỗng chốc bước vào cái lạnh của tháng chạp, từng giọt mồ hôi như hạt đậu không ngừng rơi từ trên trán của anh ta, có những giọt vào khóe mắt, lăn xuống càng lớn hơn nhiều.
Không khí hiện tại trở nên nghiêm trọng hơn, ai cũng không biết sự việc hôm nay lại xảy ra đến như vậy, chỉ là một việc nhỏ, không ngờ lại khiến một Phó chủ tịch châu từ chức, cũng rất quá đáng.
Đây là việc hết sức khoa trương, nhưng lại xảy ra ngay trước mặt mọi người, khiến cho tinh thần của mọi người càng khẩn trương hơn, sợ Hàn Đông đột nhiên phát hiện xảy ra chuyện gì dẫn đến can thiệp đến mình.
Lúc này, Hàn Đông đứng trước mặt họ, nghiễm nhiên giơ cao cây dao đầy máu, khiến họ toát mồ hôi.
Không ai đứng ra nói giúp Vương Toàn Phi, trong quan trường, tường đổ do mọi người đẩy, nếu Hàn Đông đã bỏ Vương Toàn Phi, nếu lúc này ra nói giúp y, không phải tự tìm rắc rối ư. Hơn nữa trong giữa thể chế, xuống thì mới có lên, người trước xuống, người đến sau mới có vị trí, nếu không, mọi người đều chiếm lấy vị trí không rời khỏi, người khác đến thì đâu còn cơ hội, sao có thể đề cử được?
Một số người dứt khoát âm thầm lên kế hoạch trong lòng, lần này Vương Toàn Phi hoàn toàn khó vượt qua kiếp nạn, như vậy trống ra một vị trí, có thể sẽ sản sinh ra ảnh hưởng cực lớn đối với Châu Cam Bá, hoặc mình sẽ nhận được lợi ích từ trong đó.
- “Vương Toàn Phi là đáng chết, ai bảo vận mệnh của anh ta xui xẻo đến vậy.”
Có người âm thầm vui sướng khi người gặp họa.
Thậm chí ngay cả Nghiêm Húc cũng bị Hàn Đông trấn áp, tuy biết mục đích Hàn Đông ình đến Châu Cam Bá, cũng biết trước tiên mình phải nắm giữ cục thế, nhưng mức độ của Hàn Đông cũng quá lớn, làm như vậy, quả thật dọa chết người.
Tuy nhiên, đối với mình mà nói, là một việc tốt, dù sao Bí thư Hàn làm như vậy, khiến mọi người biết được quyết tâm của Hàn Đông, mình cũng có thể nhờ vào vệc này, bắt đầu trong toàn châu, triển khai một lần chỉnh đốn lớn, người làm việc thì giữ, người không làm việc hoặc anh dua, thì đứng phía bên cạnh, Bí thư Hàn sắp xếp mình đến đây, chính là muốn mình làm việc, xem trọng thế mạnh của mình ở thành phố Quảng Trung, còn hiện tại lại toàn sức ủng hộ mình, nếu mình còn do dự, vậy không phải phụ lòng tốt của Bí thư Hàn sao. Tuy không biết vì sao Bí thư Hàn đối với việc động đất lại rất quan tâm, nhưng nếu hắn đã làm như vậy, mình cũng không còn gì để nói, vậy thì làm thôi, trời có sập xuống, sẽ có cao nhân đỡ lấy, mình lại lo lắng gì chứ?
Lúc này, trong lòng Nghiêm Húc, đã hạ quyết tâm, dù có trăm vạn khó khăn, mình đều phải dựa theo yêu cầu của Hàn Đông làm tốt việc, chỉ duy có như vậy mới nhận được tín nhiệm của Hàn Đông.
Tuy Hàn Đông chỉ ở lại thêm nửa ngày tại châu Cam Bá, nhưng sự việc xảy ra trong nửa ngày này, lại gây chấn động lớn cho toàn tỉnh Tây Xuyên, biểu hiện của Hàn Đông quá mạnh, dù lúc đài truyền hình báo cáo đã làm một vài việc, mọi người nhìn thấy tin tức chỉ là công việc thị sát của Hàn Đông đối với châu Cam Bá, nhưng Hàn Đông lại nhấn mạnh việc của Cam Bá, vẫn lặng lẽ truyền ra, đặc biệt là thể chế của tỉnh Tây Xuyên, mọi người đều biết Hàn Đông càng không do dự không lưu tình châu Cam Ba mà phê bình Vương Hiền Mộc còn đề nghị cho Vương Toàn Phi từ chức. truyện copy từ
- Đây là sao, rốt cuộc Hàn Đông muốn gì?
Mọi người không kiềm nén được đoán mò trong lòng, không biết Hàn Đông sao đột nhiên lại hành động lớn như vậy.
Lúc này, trưởng ban thư ký Minh Thu ngồi trong văn phòng của Chủ tịch tỉnh Hứa Khải Ba, anh ta vừa đem tình hình mình tìm hiểu được tỉ mỉ báo cáo lại với Hứa Khải Ba, lúc này Hứa Khải Ba đang trầm ngâm, suy nghĩ.
- Anh cho rằng, anh ta làm như vậy, rốt cuộc nhằm vào cái gì?
Qua được hồi lâu, Hứa Khải Ba ngẩng đầu lên hỏi, thực tế trước khi Hứa Khải Ba đến tỉnh Tây Xuyên, thì đã quen biết Minh Thu, quan hệ giữa hai người vẫn không tệ, do đó vừa mới đến tỉnh Tây Xuyên liền đưa Minh Thu từ Phó trưởng ban thư ký ủy ban tỉnh đề cử là trưởng ban Thư ký, trở thành đại quản gia của nhà nước, anh ta vẫn rất tin tưởng vào Minh Thu. (.
Minh Thu cười khổ nói:
- Tôi cũng không đoán được, chẳng lẽ thị uy chăng? Nhưng cũng không giống, hơn nữa Lưu Học Phong vừa từ châu Cam Bá ra, anh ta nhắm vào châu Cam Bà, chẳng lẽ không lo sợ trong lòng Lưu Học Phong bất mãn? Đây đơn thuần là đâm thêm một nhát vào phía sau Lưu Học Phong.
- Đúng vậy, anh ta làm như vậy, thật khiến người khác khó nắm bắt.
Lưu Học Phong cảm thán, trong lòng anh ta thật ra rất tức giận, Hàn Đông mạnh như vậy, càng mạnh hơn so với tưởng tượng trước đây của mình, chả trách khi Tiêu Hồng Bân vừa đến tỉnh Tây Xuyên không có phát huy tác dụng, xem ra người thanh niên này không dễ đối phó, với hành vi của Hàn Đông, chỉ sợ mình muốn thúc tiến điều gì, nếu không được Hàn Đông chấp nhận và tán đồng, dự đoán sẽ rất khó khăn.
Lúc này, trong lòng Hứa Khải Ba bắt đầu có chút bất an, anh ta mang theo sứ mệnh đến tỉnh Tây Xuyên, nếu còn theo Tiêu Hồng Bân trước đây chưa làm được gì, chỉ sợ tiền đồ của mình cũng ngừng lại tại vị trí Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên.
- Chà, áp lực nặng nề.
Hứa Khải Ba tự cảm thán trong lòng.
Hàn Đông quay về Thục Đô vào hôm thứ hai, Hội đồng châu Cam Bá mở cuộc họp Ủy viên, miễn chức vụ của Vương Toàn Phi.
Đột nhiên toàn tỉnh chấn động, việc này tại tỉnh Tây Xuyên vẫn là lần đầu tiên, chỉ sợ toàn quốc cũng là lần đầu, quan viên của tỉnh Tây Xuyên ngoài việc chấn động, lại lần lượt lo lắng, Hàn Đông làm như vậy, không biết khi nào đến lượt mình