Khổng Bái Đông là Ủy viên thường vụ Trung ương, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cũng là người công chính nghiêm minh ở Trung ương, hai năm qua cũng tra ra được một số quan to, tích lũy được thanh danh hiển hách, lần này đối với việc thành phố Giang Trung gióng trống khua chiêng xét xử tham quan ô lại, Khổng Bái Đông liền phát biểu thể hiện sự ủng hộ, cho rằng đây là hành động quan trọng thiết thực tăng cường xây dựng Đảng, là hành động thiết thực kiên quyết quán triệt xây dựng trong sạch hóa bộ máy chính trị tác phong Đảng, các tỉnh thành phố phải học tập thành phố Giang Trung, lấy hành động thiết thực để tăng cường xây dựng đội ngũ cán bộ.
Lần này Ủy ban Kỷ luật Trung ương phái tổ chuyên án đến thành phố Giang Trung, một mặt là vì thành phố Giang Trung lần này tra ra được quá nhiều người, áp lực trong công tác của Ủy ban Kỷ luật thành phố Giang Trung cũng rất lớn, thậm chí có chút bận rộn, có người của Ủy ban Kỷ luật Trung ương tham gia vào, áp lực của Ủy ban Kỷ luật Giang Trung sẽ giảm xuống. Một mặt khác thành phố Giang Trung lập tức xét xử nhiều người như vậy, sẽ gây nên bàn tán và bất mãn của rất nhiều người, sự xuất hiện của tổ chuyên án Ủy ban Kỷ luật Trung ương sẽ lập tức dịch chuyển sự chú ý và tầm mắt của mọi người, đồng thời cũng có tác dụng uy hiếp rất lớn, để cho công tác của thành phố Giang Trung được triển khai thuận lợi.
Lần này Khổng Bái Đông để Trịnh Vũ Ba dẫn đội đến thật ra cũng rất đơn giản, chính là khẳng định cách làm của thành phố Giang Trung, cũng thể hiện Ủy ban Kỷ luật Trung ương toàn lực ủng hộ việc xây dựng trong sạch hóa bộ máy chính trị tác phong Đảng của thành phố Giang Trung, để cho Hàn Đông mạnh dạn đi làm.
Hàn Đông thể hiện cám ơn đối với sự quan tâm của Khổng Bái Đông, đồng thời thể hiện thành phố Giang Trung sẽ tuân theo sắp xếp và bố trí của Trung ương, nắm chặt xây dựng trong sạch hóa bộ máy chính trị tác phong Đảng, nắm bắt xây dựng đội ngũ cán bộ Đảng viên.
Gặp mặt Trịnh Vũ Ba xong, Hàn Đông lập tức gọi Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Từ Thanh Đồng đến, chỉ thị Ủy Ban Kỷ luật phải toàn lực phối hợp với công tác của Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Lần này Trịnh Vũ Ba dẫn đội đến Giang Trung, còn có mục đích lớn nhất chính là điều tra Tiếu Miễn Tri. Ngoài tin nhắn trước đó trên điện thoại của Giang Văn Tân ra, trong điều tra tiếp theo, lại từ trong miệng của cán bộ bị bắt giam khác, điều tra được rất nhiều chuyện trái pháp luật phạm kỷ cương của Tiếu Miễn Tri, cho nên Hàn Đông nhân cơ hội đi Hội nghị Bộ Chính trị Trung ương, báo cáo với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương Khổng Bái Đông, đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu của Tổ chuyên án do Ủy ban Kỷ luật Trung ương phái đến Giang Trung.
- - Bí thư Thành ủy Hàn, lần này tôi dẫn đội đến còn có một nhiệm vụ quan trọng nữa, chính là tiến hành điều tra tình hình của Tiếu Miễn Tri, phương diện này Ủy ban Kỷ luật thành phố Giang Trung đã làm công tác chuẩn bị rất đầy đủ, để phòng ngừa vạn nhất, tôi chuẩn bị buổi chiều sẽ động thủ. Tốc chiến tốc thắng!
Trịnh Vũ Ba vẻ mặt nghiêm trọng nói, bất kể nói thế nào, Tiếu Miễn Tri là một cán bộ cấp Bộ trưởng, làm việc ở thành phố Giang Trung đã lâu, lại thêm có các cán bộ như Trương Kỳ Long hỗ trợ. Nếu muốn điều tra ông ta chắc chắn sẽ gặp phải trở ngại không ít, nhất định phải giải quyết nhanh chóng.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Đồng chí Vũ Ba bố trí rất tốt, đồng chí Thanh Đồng anh phải hỗ trợ tốt đồng chí Vũ Ba, mặt khác Cục Công an cũng phải toàn lực phối hợp. Phải xử lý thỏa đáng mới được.
Sau khi bố trí thỏa đáng, Từ Thanh Đồng liền trở về sắp xếp một phen, sau đó liền dẫn Trịnh Vũ Ba tới Hội đồng nhân dân.
Tuy rằng trước đó, Ủy ban Kỷ luật không động thủ với Tiếu Miễn Tri, nhưng trên thực tế Ủy ban Kỷ luật thành phố, Cục Công an thành phố đã sớm áp dụng biện pháp tất yếu, theo dõi hành tung của Tiếu Miễn Tri bất cứ lúc nào. Đối với điểm này Tiếu Miễn Tri cũng đều biết, cho nên lão cũng không có ý đồ chạy trốn, chỉ là đang nghĩ hết cách, luồn cúi nhiều nơi, một mặt là muốn xóa đi những việc mình đã làm, mặt khác là hy vọng mở được điểm mấu chốt, việc lớn hóa việc nhỏ, việc nhỏ hóa không. Chính bởi như vậy người ngoài thấy Tiếu Miễn Tri cả ngày vẫn như trước, đi làm tan làm dường như không có việc gì.
Trịnh Vũ Ba và Từ Thanh Đồng dẫn người đi thẳng đến văn phòng của Tiếu Miễn Tri ở tòa nhà Hội đồng nhân dân, Thư ký của Tiếu Miễn Tri nhìn thấy như vậy, vẻ mặt trắng bệch, hiểu rằng ngày tháng thoải mái của Tiếu Miễn Tri đã đến lúc rồi, làm Thư ký của Tiếu Miễn Tri anh ta đương nhiên nghe nói rất nhiều việc, cũng hiểu rõ Tiếu Miễn Tri chắc chắn là không chạy thoát, chỉ có điều là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
- - Tiếu Miễn Tri, mời anh đi cùng chúng tôi một chuyến.
Trịnh Vũ Ba lạnh lùng nói, đối với tham quan ô lại, ông ta không thể đối xử tốt được.
Tiếu Miễn Tri vẻ mặt bình thường, lão ta chậm rãi bỏ bút trong tay xuống, sau đó đứng lên nở nụ cười, nói:
- - Đi thôi.
Theo đà cán bộ cấp Bộ trưởng Tiếu Miễn Tri ngã ngựa, đại án lần này ở thành phố Giang Trung coi như dần dần qua đi.
Lần này bởi vì vụ án của Giang Văn Tân, trên dưới không ngờ liên lụy đến gần 50 cán bộ, có một cán bộ cấp Bộ trưởng, 9 cán bộ cấp Sở, một lô cán bộ cấp Cục, dính líu đến rất nhiều ban ngành, gây nên phản ứng kịch liệt ở toàn thành phố Giang Trung thậm chí cả nước.
Đối với việc này phản ứng trên dưới cũng không giống nhau, có thể nói có khen có chê, nhưng dù như thế nào tất cả mọi người đều cho rằng quyết đoán của Bí thư Thành ủy Hàn Đông rất lớn.
Hơn nữa trải qua chuyện lần này, uy tín của Hàn Đông ở thành phố Giang Trung trở nên nổi hơn. Mặc dù bố cục của Hội nghị thường vụ Thành ủy không có thay đổi lớn, nhưng sức ảnh hưởng của Hàn Đông lại tăng lên, quyền phát biểu trên Hội nghị thường vụ Thành ủy cũng tăng lên rất nhiều, lời của Hàn Đông tất cả mọi người đều phải suy nghĩ.
Mặt khác bản thân Trương Kỳ Long mặc dù cuối cùng không bị liên lụy, nhưng ông ta và cán bộ của đám người Hoàng Thổ Kim đề bạt lên bị xét xử không ít, làm cho toàn thế lực của bọn họ giảm đi rất nhiều.
- - Bí thư Thành ủy, chuyện lần này thật là hãnh diện.
Chu Chính vẻ mặt vui vẻ nói, dựa vào chuyện lần này, Chu Chính đã toàn lực ra tay ở Cục Công an, thu xếp một phen từ trên xuống dưới, những kẻ không nghe lời, đối nghịch với anh ta hầu như đều bị anh ta xử lý, cho đến bây giờ, Chu Chính mới xem như thực sự nắm giữ cục diện của Cục Công an, cho dù còn có mấy tên nhãi nhép, đó đều là vấn đề nhỏ không thể thay đổi đại cục của thành phố.
Hàn Đông cười cười, nói:
- - Thật ra tôi cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, cán bộ không trong sạch là bất hạnh của đất nước, là bất hạnh của dân chúng, cuối cùng người gặp tai họa vẫn là dân chúng. Hơn nữa lần này nhiều cán bộ bị bắt giam như vậy, công tác của rất nhiều ban ngành bị ảnh hưởng, chúng ta nhất định phải nhanh chóng ổn định thế cục, bảo đảm thành phố Giang Trung nhanh chóng ổn định phát triển.
Chu Chính nói:
- - Tuy rằng đây không phải là chuyện tốt, nhưng đưa những tham quan ô lại này ra công lý, quét sạch bọn quan liêu mới có thể phát triển tốt hơn. Nếu không thì chúng ta làm sao có thể tự do làm việc được.
Hàn Đông cười gượng một cái, nói:
- - Tự do nào có dễ dàng như vậy.
Chu Chính cũng hiểu được ý tứ của Hàn Đông, tuy rằng lần này xét xử nhiều người như vậy, trong đó đa phần mọi người đều là thân tín của đám người Trương Kỳ Long đề bạt lên, nhưng cục diện của Hội nghị thường vụ Thành ủy còn chưa thay đổi, Hàn Đông muốn làm việc lớn gì, vẫn còn khó khăn rất lớn.
- - Sẽ có cơ hội, tôi không tin những người đó không lộ ra dấu vết.
Chu Chính hung hăng, nói.
Hàn Đông cười, nói:
- - Cậu cũng đừng lo lắng nhiều như vậy, lần này người dính líu đến trên dưới Cục Công an cũng rất nhiều, cậu nhanh chóng làm rõ ràng, nhanh chóng để công tác của Cục Công an đi vào quỹ đạo.
Chu Chính nghiêm mặt, nói:
- - Bí thư xin yên tâm, tôi đã có tính toán rồi, nhanh chóng sẽ dùng thực tế làm lễ vật tặng cho nhân dân toàn thành phố.
- - Ừ, phải chú ý đúng mực.
Hàn Đông dặn dò, nói.
- - Thời gian trước chúng ta đánh một liều thuốc mạnh, kế tiếp phải ôn hòa một chút mới được.
- - Vâng, tôi nghe lời chỉ bảo của Bí thư Thành ủy Hàn.
Chu Chính nói.
- - Bí thư, buổi tối có rảnh không, tôi mời anh đi ăn cơm.
Hàn Đông cười cười.
- - Được, tôi cho cậu cơ hội này.
Buổi tối đi theo Chu Chính còn có hai người nữa, hai người kia đương nhiên là trợ thủ đắc lực của Chu Chính, mà Chu Chính sở dĩ đưa bọn họ đến gặp Hàn Đông, đương nhiên là cũng hy vọng bọn họ được lọt vào mắt của Hàn Đông, có được bố trí thích đáng. Lần này nhiều người ở Cục Công an bị liên lụy, Chu Chính đương nhiên muốn theo ý đồ của mình bố trí nhân sự ở Cục Công an.
Hàn Đông cũng hiểu được ý tứ của Chu Chính, thái độ đối với hai người kia cũng không tệ, khiến cho hai người này có cảm giác được sủng ái mà lo sợ, trở về suýt chút nữa thì cả đêm không ngủ được.
Sáng ngày hôm sau, Hàn Đông gọi điện thoại cho Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh, mời ông ta đến thảo luận công việc.
Theo ý tưởng của Hàn Đông, một mặt là cần có Cục trưởng Cục Công an Chu Chính giúp đỡ, Chu Chính lấy thân phận Phó cục trưởng chủ trì công tác của Cục Công an cũng lâu như vậy rồi, hơn nữa trong quá trình phối hợp với cán bộ Ủy ban Kỷ luật cũng góp sức rất lớn, để cho anh ta chính thức đảm nhiệm Cục trưởng Công an là chuyện đương nhiên. Nhưng Hàn Đông cho rằng như vậy vẫn chưa đủ, hắn chuẩn bị để Chu Chính mang danh nghĩa trợ lý của Chủ tịch thành phố, như vậy mới có lợi cho anh ta triển khai công việc.
Nghe xong lời của Hàn Đông nói, Uông Tồn Minh lúc này liền tỏ thái độ, nói:
- - Bí thư Thành ủy Hàn, Chu Chính trong công tác chủ trì Cục Công an, có được nhiều thành tích rất tốt, hơn nữa theo đà thay đổi của cục diện xã hội, vấn đề trị an xã hội ngày càng nghiêm trọng, hơn nữa thành phố Giang Trung đang toàn lực xây dưng đô thị lớn quốc tế, tương lai các cuộc hội họp lớn sẽ ngày càng nhiều, nhiệm vụ đảm bảo trị an cũng vô cùng nghiêm trọng, tôi cho rằng không chỉ có thể để cho Chu Chính đảm nhiệm trợ lý Chủ tịch thành phố, còn phải bổ nhiệm anh ta làm Phó bí thư Đảng ủy Công an, chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm công tác của Cục Công an không bị cản trở hoặc là ít bị cản trở.
Thái độ của Uông Tồn Minh làm cho Hàn Đông có chút nghi hoặc, ông bạn này không chỉ tán thưởng đề nghị của mình, thậm chí còn thêm một bước đề nghị để Chu Chính kiêm nhiệm Phó bí thư Đảng ủy Công an, tính toán thế nào đây?
Nhưng Hàn Đông trong lòng rất nhanh liền suy nghĩ, Uông Tồn Minh sở dĩ ủng hộ mạnh mẽ mình tăng thêm quyền cho Chu Chính, chủ yếu là muốn có được sự ủng hộ của mình, lần này trống nhiều vị trí như vậy, ông ta chắc chắn cũng muốn kiếm thêm một chén canh, cùng mình phân chia lợi ích. Mà thế lực của phe cánh Trương Kỳ Long vẫn rất lớn, nếu muốn đạt được lợi ích lớn hơn nữa, ông ta nhất định phải hợp tác với mình, bây giờ ủng hộ mình nhưng là thể hiện thái độ mà thôi.
- - Vậy làm theo như đồng chí Uông Tồn Minh nói, công tác của Cục Công an quả thật vô cùng quan trọng, nhất định phải toàn lực ủng hộ mới được.
Hàn Đông nói, thật ra giai đoạn bây giờ hắn cũng cần có Uông Tồn Minh hợp tác mới được, hiện giờ hai người cần phải hợp tác với nhau.
Tuy rằng hợp tác với Uông Tồn Minh, nhưng nếu muốn đạt được mục đích của mình, trên Hội nghị thường vụ Thành ủy vẫn phải có một phen long tranh hổ đấu.
Mặt khác, chức vị Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố này, Trung ương tạm thời không nói đến, trước mắt do Phó chủ tịch Trương Văn Như chủ trì công tác, nhưng qua quan sát trong thời gian này, người này cũng có suy nghĩ và lợi ích của mình.
Hàn Đông sở dĩ đồng ý khống chế Giang Văn Tân trước sau đó mới thực hiện theo trình tự bình thường, một mặt là tránh để rút dây động rừng, để lão ta chạy mất, mặt khác cũng là có ý câu cá, xem xem ông bạn này rốt cuộc dính líu đến những người nào.
Nhưng không, vừa mới khống chế Giang Văn Tân không bao lâu, trình tự bên kia còn chưa bắt đầu chính thức thực hiện, liền đã có cá lớn cắn câu rồi.
Tin nhắn gửi cho Giang Văn Tân rất ngắn gọn, chỉ có một câu, “Sắp bắt anh rồi, mau đi.”
Câu này tuy rất đơn giản nhưng người gửi tin lại không đơn giản, lại là Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Tiếu Miễn Tri.
Hóa ra sau khi Hàn Đông biết được Chu Chính đã khống chế được Giang Văn Tân, liền gọi điện thoại cho Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Tiếu Miễn Tri biết, báo cho ông ta biết thông qua điều tra ban đầu của Ủy ban Kỷ luật thành phố, vấn đề của Giang Văn Tân rất nghiêm trọng, quyết định thực hiện trình tự, tiến hành điều tra trường hợp này, nhờ mọi người phối hợp.
Thật ra đây là thăm dò của Hàn Đông, mặc dù chứng cứ bề ngoài người ở sau lưng Giang Văn Tân là Phó bí thư Thành ủy Trương Kỳ Long, nhưng Trương Kỳ Long và Tiếu Miễn Tri đều là người của Dương Bộ Hầu, bọn họ đều cùng một giuộc, nếu Tiếu Miễn Tri biết thành phố muốn động đến Giang Văn Tân, ông ta cũng sẽ thông báo cho Trương Kỳ Long.
Lúc này đã nắm giữ được quyền chủ động, vậy đã đến lúc rút dây động rừng, như vậy mới có thể làm cho bọn họ lộ ra chân tướng.
Chỉ có điều đến Hàn Đông cũng không nghĩ đến, người đầu tiên thông báo cho Giang Văn Tân lại chính là Tiếu Miễn Tri.
Lúc này Chu Chính cũng rất vui mừng, Giang Văn Tân quả nhiên thần thông quảng đại, lần này thông qua lão ta phỏng chừng có thể bắt được vài con cá lớn, qua lần này, quyền phát biểu của Hàn Đông ở thành phố Giang Trung nhất định sẽ tăng hơn rất nhiều, mình cũng sẽ dễ dàng triển khai công việc.
- - Trả di động lại cho tôi.
Giang Văn Tân mạnh miệng nói, trên thực tế lúc này trong lòng lão ta vô cùng lo lắng thậm chí là sợ hãi, nhìn thấy Chu Chính nhìn điện thoại của mình, lão cuối cùng cũng hiểu tính nghiêm trọng của vấn đề. E là thành phố lần này nhằm vào không chỉ là mình, mà là người ở phía sau mình. Nếu như vậy mình chỉ là một cái mồi câu mà thôi, là ngụy trang cho người ta dùng để câu cá, người câu cá đương nhiên là Bí thư Thành ủy Hàn Đông. Lần này bất kể là Hàn Đông có thể câu được con cá lớn nào, số phận của mồi câu hắn đã sớm định rồi. Câu được cá rồi, mồi câu sẽ bị vứt bỏ mặc kệ tự sinh tự diệt. Câu không được cá, thì mồi câu có thể bị cá rỉa cho không còn tí gì.
Nghĩ tới những điều này, sắc mặt Giang Văn Tân trở nên tái nhợt, môi hơi rung động, thậm chí bắt đầu lấm tấm đầy mồ hôi trên trán. Mấy năm nay theo đà của cải tích lũy được, lão cũng quen rất nhiều người có quyền thế, địa vị xã hội của lão cũng không ngừng nâng cao, bởi vậy ở sâu trong nội tâm thật có chút tự cho là lợi hại, theo lão xem ra, không cần nói chỗ khác, ở thành phố Giang Trung, mình căn bản vững như Thái Sơn, có thể xông pha.
Nhưng bây giờ xem ra, mình trước đó hoàn toàn là ếch ngồi đáy giếng, cứ nghĩ có thể dựa vào chút lực lượng chút quan hệ mình sẽ bình yên vô sự, nhưng lại không biết ở trước mặt đại lão thực sự, lão thật ra chỉ là một quân cờ đáng thương mà thôi. Không cần là có thể tùy tiện vứt bỏ.
- - Ha ha, ông đoán thử xem còn có ai gọi điện, nhắn tin chứ?
Chu Chính nắm lấy di động của Giang Văn Tân cười ha hả, nói.
Giang Văn Tân run run một lát, sắc mặt xám xịt, trừng mắt nhìn Chu Chính, nói:
- - Cậu muốn làm gì?
- - Ông nói xem?
Chu Chính cười nhạt, nói.
- - Ông cho rằng có chỗ dựa thì có thể bình yên vô sự sao? Nói cho ông biết, muốn xử lý ông dễ như trở bàn tay, chỉ là chưa có người để ý tới ông mà thôi!
Đang nói, di động trong tay Chu Chính lại vang lên rồi, vừa thấy dãy số, nụ cười trên mặt Chu Chính càng tươi hơn, đây cũng là một con cá lớn.
Gọi điện thoại tới là Cục trưởng Cục Tư pháp thành phố Vương Thiệu Võ, nhìn tên không ngừng nhảy nhót trên màn hình điện thoại, Giang Văn Tân mặt cắt không còn chút máu, ngồi phịch ở ghế không nhúc nhích.
Điện thoại liên tiếp kêu hai lần, sau đó liền gửi đến một tin nhắn, chỉ có hai chữ “Đi mau”.
Chỉ là một cuộc điện thoại cũng không thể nói lên điều gì, nhưng tin nhắn thì khác, đó chính là bằng chứng, đến lúc đó có thể lấy nó đi điều tra người gửi tin nhắn, bọn họ về cơ bản cũng không thể trốn thoát.
Thời gian nửa ngày, trên điện thoại di động của Giang Văn Tân liền nhận được tin nhắn, đều là mật báo cho lão ta khẩn trương thoát thân, những người này ban đầu đều là gọi điện thoại, nhưng điện thoại không có ai nghe, sau đó liền gửi tin nhắn.
Những người này đều là người trong thể chế, hoặc là đang ở chức vị cao, hoặc cho dù vị trí không cao nhưng lại ở ban ngành quan trọng, có thể nói đều có dính líu sâu đến Giang Văn Tân, nếu không thì bọn họ cũng sẽ không mạo hiểm thông báo cho Giang Văn Tân.
Đến buổi tối, những người trước đó gửi tin nhắn đều không ngừng gọi điện thoại gửi tin nhắn, xem ra bọn họ đều vô cùng cấp bách, cũng không hy vọng Giang Văn Tân bị bắt, tránh cho bọn họ cũng bị dính líu vào.
Nhưng bọn họ lại không biết, Giang Văn Tân sớm đã bị Cục Công an thành phố khống chế, tin nhắn của bọn họ không chỉ không thể để cho Giang Văn Tân rời khỏi thành phố Giang Trung mà bảo vệ bọn họ, ngược lại thêm một bước lộ ra chân tướng của mình.
Ngày hôm sau Hội đồng nhân dân thành phố Giang Trung phê chuẩn cho phép “Biện pháp cưỡng chế tạm giam hình sự” đối với Giang Văn Tân.
Mà Giang Văn Tân đã sớm bắt đầu khai báo rồi, hai mươi mấy giờ này đối với Giang Văn Tân giống như ở trong chảo dầu vậy, nghe từng cuộc điện thoại gọi tới, nhìn thấy từng tin nhắn tới, lão liền biết đường đi của mình đã hết rồi, qua một đêm, trong quá trình thẩm vấn, lão liền lần lượt khai báo những gì đã làm mấy năm nay, người có dính líu đến lão cũng lần lượt lộ ra.
Trải qua hai ngày liên tục thẩm vấn, những vấn đề Giang Văn Tân cần khai báo đều đã khai báo rõ ràng rồi, tài liệu khai báo đã có mấy bản.
Chu Chính giao những tài liệu này cho Hàn Đông, cũng nói tóm tắt rõ ràng về những gì Giang Văn Tân đã làm cùng những người có dính líu đến lão ta.
Ngoài cán bộ cấp Bộ trưởng Tiếu Miễn Tri ra, còn có cán bộ cấp Giám đốc sở Vương Thiệu Võ, còn có ba cán bộ cấp Phó giám đốc sở và bốn cán bộ cấp Cục trưởng, có đến người cán bộ cấp Cục phó, cán bộ lớn nhỏ tổng cộng có người. Những người này phân bổ ở các ban ngành, mang đến rất nhiều lợi ích cho phát triển mấy năm nay của Giang Văn Tân, có thể nói là ô dù của lão.
Đối với tình hình này, Hàn Đông vô cùng tức giận, lập tức gọi Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Từ Thanh Đồng đến, giao tài liệu cho ông ta, nói:
- - Đồng chí Thanh Đồng, đối với những người này nhất định phải điều tra tới cùng, nghiêm trị không tha!
Trên thực tế Từ Thanh Đồng sớm đã biết chuyện này, ông ta tiếp nhận tài liệu, nói:
- - Bí thư Thành ủy Hàn, Tiếu Miễn Tri này…
- - Tôi biết rồi, chuyện này tôi sẽ đích thân báo cáo với Trung ương.
Hàn Đông vẻ mặt nghiêm trọng, nói.
Là cán bộ cấp Bộ trưởng, Tiếu Miễn Tri xảy ra vấn đề, đương nhiên cần phải có Trung ương quyết định về việc điều tra, xử lý đối tượng này.
Nhưng bây giờ trong tay Hàn Đông có chứng cớ, bởi vậy chỉ cần Hàn Đông báo cáo với Trung ương, Trung ương nhất định sẽ chính thức điều tra ông ta.
Nhưng để ổn thỏa đạt được mục đích, Hàn Đông cũng không vội vàng lập tức bay đến Yến Kinh, hắn chuẩn bị cùng với Ủy ban Kỷ luật sau khi thêm một bước điều tra những người đó, có được chứng cứ cụ thể xác thực hơn mới báo cáo với các đồng chí lãnh đạo có liên quan.
Theo đà điều tra bắt giam của Ủy ban Kỷ luật đối với các nhân viên liên quan, không khí của thành phố Giang Trung trở nên càng nghiêm trọng khẩn trương hơn.
Ai cũng không biết mình có thể bị dính líu vào trong đó hay không, hầu hết trong lòng mọi người đều có một cảm giác bất an.
Mặc dù Giang Văn Tân khai ra chỉ có người, nhưng khi người này bị Ủy ban Kỷ luật bắt giam, điều tra, rồi lại sẽ khai ra những người khác, người dính líu vào đương nhiên sẽ nhiều hơn.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Khổng Bái Đông là Ủy viên thường vụ Trung ương, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cũng là người công chính nghiêm minh ở Trung ương, hai năm qua cũng tra ra được một số quan to, tích lũy được thanh danh hiển hách, lần này đối với việc thành phố Giang Trung gióng trống khua chiêng xét xử tham quan ô lại, Khổng Bái Đông liền phát biểu thể hiện sự ủng hộ, cho rằng đây là hành động quan trọng thiết thực tăng cường xây dựng Đảng, là hành động thiết thực kiên quyết quán triệt xây dựng trong sạch hóa bộ máy chính trị tác phong Đảng, các tỉnh thành phố phải học tập thành phố Giang Trung, lấy hành động thiết thực để tăng cường xây dựng đội ngũ cán bộ.
Lần này Ủy ban Kỷ luật Trung ương phái tổ chuyên án đến thành phố Giang Trung, một mặt là vì thành phố Giang Trung lần này tra ra được quá nhiều người, áp lực trong công tác của Ủy ban Kỷ luật thành phố Giang Trung cũng rất lớn, thậm chí có chút bận rộn, có người của Ủy ban Kỷ luật Trung ương tham gia vào, áp lực của Ủy ban Kỷ luật Giang Trung sẽ giảm xuống. Một mặt khác thành phố Giang Trung lập tức xét xử nhiều người như vậy, sẽ gây nên bàn tán và bất mãn của rất nhiều người, sự xuất hiện của tổ chuyên án Ủy ban Kỷ luật Trung ương sẽ lập tức dịch chuyển sự chú ý và tầm mắt của mọi người, đồng thời cũng có tác dụng uy hiếp rất lớn, để cho công tác của thành phố Giang Trung được triển khai thuận lợi.
Lần này Khổng Bái Đông để Trịnh Vũ Ba dẫn đội đến thật ra cũng rất đơn giản, chính là khẳng định cách làm của thành phố Giang Trung, cũng thể hiện Ủy ban Kỷ luật Trung ương toàn lực ủng hộ việc xây dựng trong sạch hóa bộ máy chính trị tác phong Đảng của thành phố Giang Trung, để cho Hàn Đông mạnh dạn đi làm.
Hàn Đông thể hiện cám ơn đối với sự quan tâm của Khổng Bái Đông, đồng thời thể hiện thành phố Giang Trung sẽ tuân theo sắp xếp và bố trí của Trung ương, nắm chặt xây dựng trong sạch hóa bộ máy chính trị tác phong Đảng, nắm bắt xây dựng đội ngũ cán bộ Đảng viên.
Gặp mặt Trịnh Vũ Ba xong, Hàn Đông lập tức gọi Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Từ Thanh Đồng đến, chỉ thị Ủy Ban Kỷ luật phải toàn lực phối hợp với công tác của Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Lần này Trịnh Vũ Ba dẫn đội đến Giang Trung, còn có mục đích lớn nhất chính là điều tra Tiếu Miễn Tri. Ngoài tin nhắn trước đó trên điện thoại của Giang Văn Tân ra, trong điều tra tiếp theo, lại từ trong miệng của cán bộ bị bắt giam khác, điều tra được rất nhiều chuyện trái pháp luật phạm kỷ cương của Tiếu Miễn Tri, cho nên Hàn Đông nhân cơ hội đi Hội nghị Bộ Chính trị Trung ương, báo cáo với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương Khổng Bái Đông, đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu của Tổ chuyên án do Ủy ban Kỷ luật Trung ương phái đến Giang Trung.
- - Bí thư Thành ủy Hàn, lần này tôi dẫn đội đến còn có một nhiệm vụ quan trọng nữa, chính là tiến hành điều tra tình hình của Tiếu Miễn Tri, phương diện này Ủy ban Kỷ luật thành phố Giang Trung đã làm công tác chuẩn bị rất đầy đủ, để phòng ngừa vạn nhất, tôi chuẩn bị buổi chiều sẽ động thủ. Tốc chiến tốc thắng!
Trịnh Vũ Ba vẻ mặt nghiêm trọng nói, bất kể nói thế nào, Tiếu Miễn Tri là một cán bộ cấp Bộ trưởng, làm việc ở thành phố Giang Trung đã lâu, lại thêm có các cán bộ như Trương Kỳ Long hỗ trợ. Nếu muốn điều tra ông ta chắc chắn sẽ gặp phải trở ngại không ít, nhất định phải giải quyết nhanh chóng.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Đồng chí Vũ Ba bố trí rất tốt, đồng chí Thanh Đồng anh phải hỗ trợ tốt đồng chí Vũ Ba, mặt khác Cục Công an cũng phải toàn lực phối hợp. Phải xử lý thỏa đáng mới được.
Sau khi bố trí thỏa đáng, Từ Thanh Đồng liền trở về sắp xếp một phen, sau đó liền dẫn Trịnh Vũ Ba tới Hội đồng nhân dân.
Tuy rằng trước đó, Ủy ban Kỷ luật không động thủ với Tiếu Miễn Tri, nhưng trên thực tế Ủy ban Kỷ luật thành phố, Cục Công an thành phố đã sớm áp dụng biện pháp tất yếu, theo dõi hành tung của Tiếu Miễn Tri bất cứ lúc nào. Đối với điểm này Tiếu Miễn Tri cũng đều biết, cho nên lão cũng không có ý đồ chạy trốn, chỉ là đang nghĩ hết cách, luồn cúi nhiều nơi, một mặt là muốn xóa đi những việc mình đã làm, mặt khác là hy vọng mở được điểm mấu chốt, việc lớn hóa việc nhỏ, việc nhỏ hóa không. Chính bởi như vậy người ngoài thấy Tiếu Miễn Tri cả ngày vẫn như trước, đi làm tan làm dường như không có việc gì.
Trịnh Vũ Ba và Từ Thanh Đồng dẫn người đi thẳng đến văn phòng của Tiếu Miễn Tri ở tòa nhà Hội đồng nhân dân, Thư ký của Tiếu Miễn Tri nhìn thấy như vậy, vẻ mặt trắng bệch, hiểu rằng ngày tháng thoải mái của Tiếu Miễn Tri đã đến lúc rồi, làm Thư ký của Tiếu Miễn Tri anh ta đương nhiên nghe nói rất nhiều việc, cũng hiểu rõ Tiếu Miễn Tri chắc chắn là không chạy thoát, chỉ có điều là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
- - Tiếu Miễn Tri, mời anh đi cùng chúng tôi một chuyến.
Trịnh Vũ Ba lạnh lùng nói, đối với tham quan ô lại, ông ta không thể đối xử tốt được.
Tiếu Miễn Tri vẻ mặt bình thường, lão ta chậm rãi bỏ bút trong tay xuống, sau đó đứng lên nở nụ cười, nói:
- - Đi thôi.
Theo đà cán bộ cấp Bộ trưởng Tiếu Miễn Tri ngã ngựa, đại án lần này ở thành phố Giang Trung coi như dần dần qua đi.
Lần này bởi vì vụ án của Giang Văn Tân, trên dưới không ngờ liên lụy đến gần 50 cán bộ, có một cán bộ cấp Bộ trưởng, 9 cán bộ cấp Sở, một lô cán bộ cấp Cục, dính líu đến rất nhiều ban ngành, gây nên phản ứng kịch liệt ở toàn thành phố Giang Trung thậm chí cả nước.
Đối với việc này phản ứng trên dưới cũng không giống nhau, có thể nói có khen có chê, nhưng dù như thế nào tất cả mọi người đều cho rằng quyết đoán của Bí thư Thành ủy Hàn Đông rất lớn.
Hơn nữa trải qua chuyện lần này, uy tín của Hàn Đông ở thành phố Giang Trung trở nên nổi hơn. Mặc dù bố cục của Hội nghị thường vụ Thành ủy không có thay đổi lớn, nhưng sức ảnh hưởng của Hàn Đông lại tăng lên, quyền phát biểu trên Hội nghị thường vụ Thành ủy cũng tăng lên rất nhiều, lời của Hàn Đông tất cả mọi người đều phải suy nghĩ.
Mặt khác bản thân Trương Kỳ Long mặc dù cuối cùng không bị liên lụy, nhưng ông ta và cán bộ của đám người Hoàng Thổ Kim đề bạt lên bị xét xử không ít, làm cho toàn thế lực của bọn họ giảm đi rất nhiều.
- - Bí thư Thành ủy, chuyện lần này thật là hãnh diện.
Chu Chính vẻ mặt vui vẻ nói, dựa vào chuyện lần này, Chu Chính đã toàn lực ra tay ở Cục Công an, thu xếp một phen từ trên xuống dưới, những kẻ không nghe lời, đối nghịch với anh ta hầu như đều bị anh ta xử lý, cho đến bây giờ, Chu Chính mới xem như thực sự nắm giữ cục diện của Cục Công an, cho dù còn có mấy tên nhãi nhép, đó đều là vấn đề nhỏ không thể thay đổi đại cục của thành phố.
Hàn Đông cười cười, nói:
- - Thật ra tôi cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, cán bộ không trong sạch là bất hạnh của đất nước, là bất hạnh của dân chúng, cuối cùng người gặp tai họa vẫn là dân chúng. Hơn nữa lần này nhiều cán bộ bị bắt giam như vậy, công tác của rất nhiều ban ngành bị ảnh hưởng, chúng ta nhất định phải nhanh chóng ổn định thế cục, bảo đảm thành phố Giang Trung nhanh chóng ổn định phát triển.
Chu Chính nói:
- - Tuy rằng đây không phải là chuyện tốt, nhưng đưa những tham quan ô lại này ra công lý, quét sạch bọn quan liêu mới có thể phát triển tốt hơn. Nếu không thì chúng ta làm sao có thể tự do làm việc được.
Hàn Đông cười gượng một cái, nói:
- - Tự do nào có dễ dàng như vậy.
Chu Chính cũng hiểu được ý tứ của Hàn Đông, tuy rằng lần này xét xử nhiều người như vậy, trong đó đa phần mọi người đều là thân tín của đám người Trương Kỳ Long đề bạt lên, nhưng cục diện của Hội nghị thường vụ Thành ủy còn chưa thay đổi, Hàn Đông muốn làm việc lớn gì, vẫn còn khó khăn rất lớn.
- - Sẽ có cơ hội, tôi không tin những người đó không lộ ra dấu vết.
Chu Chính hung hăng, nói.
Hàn Đông cười, nói:
- - Cậu cũng đừng lo lắng nhiều như vậy, lần này người dính líu đến trên dưới Cục Công an cũng rất nhiều, cậu nhanh chóng làm rõ ràng, nhanh chóng để công tác của Cục Công an đi vào quỹ đạo.
Chu Chính nghiêm mặt, nói:
- - Bí thư xin yên tâm, tôi đã có tính toán rồi, nhanh chóng sẽ dùng thực tế làm lễ vật tặng cho nhân dân toàn thành phố.
- - Ừ, phải chú ý đúng mực.
Hàn Đông dặn dò, nói.
- - Thời gian trước chúng ta đánh một liều thuốc mạnh, kế tiếp phải ôn hòa một chút mới được.
- - Vâng, tôi nghe lời chỉ bảo của Bí thư Thành ủy Hàn.
Chu Chính nói.
- - Bí thư, buổi tối có rảnh không, tôi mời anh đi ăn cơm.
Hàn Đông cười cười.
- - Được, tôi cho cậu cơ hội này.
Buổi tối đi theo Chu Chính còn có hai người nữa, hai người kia đương nhiên là trợ thủ đắc lực của Chu Chính, mà Chu Chính sở dĩ đưa bọn họ đến gặp Hàn Đông, đương nhiên là cũng hy vọng bọn họ được lọt vào mắt của Hàn Đông, có được bố trí thích đáng. Lần này nhiều người ở Cục Công an bị liên lụy, Chu Chính đương nhiên muốn theo ý đồ của mình bố trí nhân sự ở Cục Công an.
Hàn Đông cũng hiểu được ý tứ của Chu Chính, thái độ đối với hai người kia cũng không tệ, khiến cho hai người này có cảm giác được sủng ái mà lo sợ, trở về suýt chút nữa thì cả đêm không ngủ được.
Sáng ngày hôm sau, Hàn Đông gọi điện thoại cho Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh, mời ông ta đến thảo luận công việc.
Theo ý tưởng của Hàn Đông, một mặt là cần có Cục trưởng Cục Công an Chu Chính giúp đỡ, Chu Chính lấy thân phận Phó cục trưởng chủ trì công tác của Cục Công an cũng lâu như vậy rồi, hơn nữa trong quá trình phối hợp với cán bộ Ủy ban Kỷ luật cũng góp sức rất lớn, để cho anh ta chính thức đảm nhiệm Cục trưởng Công an là chuyện đương nhiên. Nhưng Hàn Đông cho rằng như vậy vẫn chưa đủ, hắn chuẩn bị để Chu Chính mang danh nghĩa trợ lý của Chủ tịch thành phố, như vậy mới có lợi cho anh ta triển khai công việc.
Nghe xong lời của Hàn Đông nói, Uông Tồn Minh lúc này liền tỏ thái độ, nói:
- - Bí thư Thành ủy Hàn, Chu Chính trong công tác chủ trì Cục Công an, có được nhiều thành tích rất tốt, hơn nữa theo đà thay đổi của cục diện xã hội, vấn đề trị an xã hội ngày càng nghiêm trọng, hơn nữa thành phố Giang Trung đang toàn lực xây dưng đô thị lớn quốc tế, tương lai các cuộc hội họp lớn sẽ ngày càng nhiều, nhiệm vụ đảm bảo trị an cũng vô cùng nghiêm trọng, tôi cho rằng không chỉ có thể để cho Chu Chính đảm nhiệm trợ lý Chủ tịch thành phố, còn phải bổ nhiệm anh ta làm Phó bí thư Đảng ủy Công an, chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm công tác của Cục Công an không bị cản trở hoặc là ít bị cản trở.
Thái độ của Uông Tồn Minh làm cho Hàn Đông có chút nghi hoặc, ông bạn này không chỉ tán thưởng đề nghị của mình, thậm chí còn thêm một bước đề nghị để Chu Chính kiêm nhiệm Phó bí thư Đảng ủy Công an, tính toán thế nào đây?
Nhưng Hàn Đông trong lòng rất nhanh liền suy nghĩ, Uông Tồn Minh sở dĩ ủng hộ mạnh mẽ mình tăng thêm quyền cho Chu Chính, chủ yếu là muốn có được sự ủng hộ của mình, lần này trống nhiều vị trí như vậy, ông ta chắc chắn cũng muốn kiếm thêm một chén canh, cùng mình phân chia lợi ích. Mà thế lực của phe cánh Trương Kỳ Long vẫn rất lớn, nếu muốn đạt được lợi ích lớn hơn nữa, ông ta nhất định phải hợp tác với mình, bây giờ ủng hộ mình nhưng là thể hiện thái độ mà thôi.
- - Vậy làm theo như đồng chí Uông Tồn Minh nói, công tác của Cục Công an quả thật vô cùng quan trọng, nhất định phải toàn lực ủng hộ mới được.
Hàn Đông nói, thật ra giai đoạn bây giờ hắn cũng cần có Uông Tồn Minh hợp tác mới được, hiện giờ hai người cần phải hợp tác với nhau.
Tuy rằng hợp tác với Uông Tồn Minh, nhưng nếu muốn đạt được mục đích của mình, trên Hội nghị thường vụ Thành ủy vẫn phải có một phen long tranh hổ đấu.
Mặt khác, chức vị Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố này, Trung ương tạm thời không nói đến, trước mắt do Phó chủ tịch Trương Văn Như chủ trì công tác, nhưng qua quan sát trong thời gian này, người này cũng có suy nghĩ và lợi ích của mình.