- Cục trưởng Trương khiêm tốn, tôi nói thật lòng, công tác của Cục giám sát an toàn, là nhờ đạt được sự ủng hộ mạnh mẽ của Cục tài chính, đặc biệt là Ủy ban nhân dân thành ủy đối với kế hoạch công tác an toàn của toàn thành phố tiến thêm một bước, sự ủng hộ của cục trưởng Trương đối với chúng tôi càng lớn hơn, hôm nay mời Cục trưởng Trương, chủ yếu là bày tỏ lòng cảm ơn, cũng mong Cục trưởng Trương từ nay trở về sau ủng hộ công việc của chúng tôi.
Vương Khang Minh cười nói,
- Cục trưởng Trương anh cũng biết, bây giờ Thành ủy - Ủy ban nhân dân thành phố coi trọng cao độ, hơn nữa đối với công tác an toàn của toàn thành phố đưa ra yêu cầu càng cao, áp lực của Cục giám sát cũng rất lớn, Bí thư Hàn yêu cầu đối với công việc của chúng tôi lại rất cao, bây giờ cả ngày đều như phủ lớp băng, như lâm vào vực sâu…
Nghe lời của Vương Khang Minh, Trương Tuệ Chập trên mặt lộ ra nụ cười ngượng, anh ta đương nhiên rõ ý của Vương Khang Minh, việc Vương Khang Minh nói cho anh ta cũng là không có cách nào, hơn nữa cũng cảnh cáo anh ta, công việc của Cục giám sát an toàn là Bí thư Thành ủy Hàn Đông coi trọng cao độ.
Chỉ là, chuyện này thật là làm khó Trương Tuệ Chập, bây giờ có thể nói là thần tiên đánh nhau tai họa người phàm chịu, anh ta là do Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh đề bạt lên, đương nhiên là thân tín của Uông Tồn Minh, mà trước đó lúc Phó chủ tịch thường trực Thôi Thiên Hử tìm đến anh ta, cũng đã chỉ ra, khống chế những khoản chi cho Cục giám sát an toàn cũng là ý của Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh.
Đương nhiên, Trương Tuệ Chập cũng tự mình phân tích qua rồi, khẳng định lời của Thôi Thiên Hử là thật, dù sao những gì Hàn Đông đã làm, chắc chắn sẽ khiến kinh tế thành phố chịu ảnh hưởng, mà đây chính là việc mà Uông Tồn Minh không thể dễ dàng tha thứ.
Tuy rằng biết rõ đây quả thật có thể là ý của Uông Tồn Minh, nhưng Trương Huệ Chập lại rất khó xử, anh ta cho rằng Uông Tồn Minh và Hàn Đông tranh đấu, khả năng thắng chỉ sợ không lớn, mà mình chỉ là một quân cờ, đến lúc đó rất có khả năng bị Hàn Đông xử lý, cứ coi Hàn Đông không thể khiến Uông Tồn Minh thế nào, nhưng muốn xử lý anh ta một cán bộ cấp Giám đốc sở, vậy thì căn bản không phải là việc gì khó.
Trương Huệ Chập vô cùng khó xử, bởi vậy được Vương Khang Minh mời, anh ta lập tức liền nghĩ ra một biện pháp, hy vọng có thể thông qua miệng của Vương Khang Minh đưa việc mình khó xử chuyển đến tai của Hàn Đông, như vậy chí ít khiến Hàn Đông không đến mức ra tay tàn nhẫn với mình.
Đây cũng là việc bất đắc dĩ, thân trong chốn quan trường đương nhiên không thể lấy lòng được hai bên, Trương Tuệ Chập cũng chỉ có thể thông qua phương thức này giải thích một chút cho Hàn Đông.
- Cục trưởng Vương, tôi cũng biết Thành ủy đối với công tác an toàn rất chú ý, thời gian này Cục giám sát có thể là làm công tác lượng lớn, được dân chúng thừa nhận.
Trương Tuệ Chập thận trọng nói.
- Từ cá nhân tôi mà nói, khẳng định là rất có ý ủng hộ công tác của Cục giám sát an toàn, đây cũng là chức trách công tác của tôi. Đương nhiên, Cục trưởng Vương anh cũng biết, Cục tài chính nghiệp vụ rất phức tạp, người soi cũng rất nhiều, những chỗ phải dùng đến tiền thực quá nhiều, trên cơ sở đều là thu không bù chi, cho nên có lúc quả thật có chút phiền não, cũng mong Cục trưởng Vương lý giải, thứ lỗi…
Hai người vừa ăn cơm vừa uống rượu nói chuyện, giữa hai người thì những lời nên nói đều nói rồi, Vương Khang Minh trong lòng cũng rõ ràng, xem ra lần này Cục giám sát lấy không được tiền, không phải là Cục tài chính cố ý gây khó, mà là ý của một vài lãnh đạo trong thành phố.
Điều này cũng khiến Vương Khang Minh rất khó nghĩ, anh ta mặc dù hiểu rõ đại khái chân tướng sự việc, nhưng cũng không thể trực tiếp chạy qua chỗ Hàn Đông báo cáo nói là Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh ép cục tài chính không chi tiền.
“Xem ra tạm thời chỉ có thể kéo dài trước một chút, ngoài ra nghĩ chút biện pháp!”
Vương Khang Minh trong lòng thầm nghĩ đến,
“Có điều nghĩ biện pháp đem tình hình nói đến tai Bí thư Hàn mới được. Nếu không công việc của Cục giám sát nhúc nhích không được, vậy thì mình cũng không có cách nào bàn giao.”
Quyết định được chủ ý, Vương Khang Minh liền bắt đầu tìm cách, chuẩn bị cùng thư ký Lý Tri Thu lập quan hệ, chỉ đáng tiếc anh ta nỗ lực rất lâu, đều không có hiệu quả gì, chủ yếu là Lý Tri Thu vòng quay cuộc sống của con người này rất đơn giản, thời gian đi làm phần lớn là ở bên cạnh Hàn Đông, sau khi tan làm, đều là ở cùng người nhà, rất có kỷ luật, cũng chưa từng nhận lời mời gì của người khác.
Lẽ ra người như anh ta không mèo mỡ gì, bình thường đều sẽ đắc tội rất nhiều người, nhưng do Lý Tri Thu bình thường đối với mọi người ôn hòa chỉ cần là việc không vi phạm nguyên tắc đều giúp đỡ làm, hơn nữa anh ta cũng là người đối xử bình đẳng, cho nên như vậy ngược lại người nào đều không đắc tội.
Thời gian hai tháng trôi qua, Vương Minh Khang cũng không mở ra cục diện, chỉ đành lợi dụng cơ hội báo cáo công việc cho Hàn Đông, rất khéo léo đưa ra vấn đề khó khăn về tiền bạc. Đương nhiên, ý của Hàn Đông là bảo anh ta đi giao lưu nhiều hơn với các ban ngành liên quan, ngoài ra Hàn Đông cũng không có biểu hiện gì, điều này khiến Vương Khang Minh có chút không nắm rõ, không biết Hàn Đông rút cuộc muốn làm gì, anh ta tin rằng Hàn Đông chắc chắn đã biết tình cảnh của việc này rồi, nhưng vì sao còn để sự việc tiếp tục phát triển chứ.
Hơn nữa thời gian này, báo cáo truyền thông của thành phố Giang Trung, cũng xuất hiện một vài tạp tin, không ngờ mới bắt đầu công tác an toàn như vậy có thể là một bên ủng hộ, bây giờ xuất hiện một vài lời lên án, chỉ ra làm như bây giờ có chút nóng vội. Đương nhiên, trực tiếp chỉ ra chính sách của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố có vấn đề đều là số nhỏ, phần lớn chỉ trách là đối với Cục giám sát an toàn, chỉ ra Cục giám sát an toàn trong công việc thực tế, phương thức quá đơn giản, thô bạo, cho rằng Cục giám sát an toàn làm như vậy, là rất dễ dàng gây mâu thuẫn, dẫn đến ảnh hưởng tiêu cực.
Sáng sớm, Hàn Đông nhìn tờ báo trong tay, lông mày nhíu lại, rất rõ ràng, thời gian này Uông Tồn Minh vẫn luôn giở trò nhỏ, lần trước chính anh ta nói việc công tác an toàn không được bao nhiêu thời gian, mình cũng không cho anh ta được như ý, xem ra trong lòng anh ta bất mãn, muốn cùng mình đấu đây.
“Hừ, bỏ đi những doanh nghiệp có nguy cơ, kinh tế thành phố Giang Trung thật sự đình trệ sao?”
Hàn Đông trong lòng căm tức, một mặt là vì Uông Tồn Minh này đã trong thời gian ngắn, vì lợi ích trước mắt, mà để mặc công tác an toàn không ngó tới, ngoài ra mặt khác Hàn Đông cảm thấy Uông Tồn Minh làm Chủ tịch thành phố, cái nhìn thực sự quá hẹp, y không đi tìm cách tăng thu giảm chi, mà lại muốn đấu với mình trong công tác an toàn, điều này khiến Hàn Đông rất thất vọng đối với Uông Tồn Minh.
Nhưng tạm thời Hàn Đông vẫn hy vọng cùng Uông Tồn Minh nói chuyện một chút, hy vọng có thể khiến Uông Tồn Minh thay đổi chủ ý, nghiêm túc phối hợp công việc của mình, dù sao thành phố Giang Trung phải phát triển, Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố phải chung sức hợp tác mới được, Hàn Đông cũng không muốn trải qua quá nhiều đấu tranh nội bộ.
Cầm điện thoại, Hàn Đông bấm số văn phòng của Uông Tồn Minh, nói:
- Đồng chí Tồn Minh, tôi là Hàn Đông, anh có rỗi không, nếu rỗi thì qua văn phòng tôi ngồi một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh.
Đến bây giờ Hàn Đông vẫn khách khí, ngồi đến vị trí Hàn Đông như vậy cũng không thể tùy ý tức giận, đương nhiên một khi tức giận, tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.
Rất nhanh Uông Tồn Minh liền đến, anh ta cũng đại khái rõ mục đích Hàn Đông gọi anh ta đến, có điều anh ta cũng không lo lắng, mặt bình tĩnh thưởng thức trà của Lý Tri Thu pha.
- Đồng chí Tồn Minh, gần đây công tác kiểm tra giám sát an toàn của toàn thành phố, có phần trì trệ.
Hàn Đông trầm giọng nói,
- Vương Khang Minh có vài lần báo cáo cho tôi, nói quỹ tiền của Cục tài chính vẫn không thể chi ra, như vậy dẫn đến rất nhiều công tác của Cục giám sát an toàn sắp xếp đều khó thúc đẩy, tôi rất lạ là, công tác của Cục tài chính là làm thế nào, tôi nghe nói khoản tiền mấy trăm ngàn của Cục giám sát an toàn đều lấy không được, lẽ nào tài chính của thành phố chúng ta khó khăn như vậy?
Uông Tồn Minh đặt cốc trà xuống, nói:
- Bí thư Hàn, anh cũng biết, mấy năm gần đây tài chính của thành phố chúng ta thu vào mặc dù vẫn không ngừng tăng lên, nhưng chi ra cũng không ngừng gia tăng, mà bây giờ chúng ta lại đóng cửa rất nhiều doanh nghiệp, thu vào lại giảm một khoản lớn, hiện tại trong thành phố cũng như trứng chọi đá, mỗi một khoản tiền đều phải tính toán tỉ mỉ. Tôi cũng thấy kế hoạch của Cục giám sát, rất nhiều khoản đều không cần thiết mà!
Sắc mặt của Hàn Đông lạnh lùng thêm, tên Uông Tồn Minh này xem ra rất quyết tâm muốn đấu cùng chính sách của mình, kế hoạch của Cục giám sát, chi tiêu cũng rất nhiều, Hàn Đông cũng là tìm hiểu qua, cho rằng cách nghĩ của Uông Khang Minh là không tồi, nhưng số tiền chi trên trăm tỉ mỗi năm của toàn thành phố, thì lại không chi nổi khoản tiền một hai triệu của Cục giám sát sao? Huống chi, ai cũng biết lần này ra quân lớn của Cục giám sát an toàn là Hàn Đông chỉ định, nếu như bỏ dở chừng, vậy thì mặt của Hàn Đông còn để vào đâu.
- Đồng chí Tồn Minh, ánh mắt của chúng ta phải nhìn ra xa, công tác an toàn nặng như núi Thái Sơn, chỉ cần đem việc công tác an toàn làm tốt rồi, sản xuất của chúng ta mới có thể không bị phiền hà về sau, bây giờ chi ra một ít tiền, là để giải quyết vấn đề lớn, đây là việc vô cùng quan trọng trước mắt hơn nữa rất cấp bách, về mặt sắp xếp tiền trong thành phố, nên cho ủng hộ nhất định và ưu tiên, huống chi khoản tiền của Cục giám sát không nhiều!
Hàn Đông trước sau kìm hãm tức giận trong lòng, cố gắng thuyết phục Uông Tồn Minh.
Nhưng mà, khoan nhượng của Hàn Đông, lại khiến Uông Tồn Minh được voi đòi tiên, anh ta tahy61, Hàn Đông bây giờ vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ cục diện của thành phố Giang Trung, cho nên anh ta cũng không thể tự phản bác lại mình được, chỉ cần mình đứng vững trước áp lực, việc của Cục giám sát khẳng định không giải quyết được gì.
Có thể khiến chính sách của Hàn Đông bỏ dở nửa chừng, Uông Tồn Minh thậm chí có cảm giác thành công.
“Điều này chí ít cũng nói được sức ảnh hưởng của mình ở thành phố Giang Trung càng ngày càng lớn.”
Uông Tồn Minh trong lòng có chút đắc ý, ngoài miệng nói:
- Bí thư Hàn nói có lý, có điều Cục tài chính cũng rất khó khăn, tổng cộng có nhiêu đó tiền vậy, khắp nơi đều nhìn vào, mọi người mặc dù nói Cục tài chính là ông thần tài, nhưng chân chính hiểu được công việc của Cục tài chính, mới biết bọn họ cũng rất khó khăn.
- Thật sao?
Ánh mắt của Hàn Đông, nghi ngờ nhìn Uông Tồn Minh một chút, lập tức thản nhiên nói:
- Công việc của Cục an toàn hiện tại là giai đoạn cực nặng nề, Cục tài chính nếu như ngay cả chính sách của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố đều không thể lý giải và chấp hành, tôi thấy Cục trưởng Trương Tuệ Chập rất có vấn đề đấy?
Uông Tồn Minh sững người, sắc mặt lập tức có chút sầm lại, ngữ khí của Hàn Đông lạnh băng, rất hiển nhiên là có chút tức giận.
Theo đà Hàn Đông ở thành phố Giang Trung nhiều lần chỉnh đốn, trong quá trình này, Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh cũng nhân dịp này thu được lợi ích không ít, giải quyết vài ngành trọng yếu, dưới sự ủng hộ của Hàn Đông, đưa Cục tài chính nắm chắc trong tay mình.
Hơn nữa hiện tại lời nói Uông Tồn Minh trong thành phố cũng trọng lượng hơn rất nhiều, rút cuộc dần dần tìm đến được vị trí thứ hai Thành ủy, cảm giác của Chủ tịch thành phố, Uông Tồn Minh tràn đầy niềm tin, thì bắt đầu nghĩ làm nên một phen sự nghiệp, như vậy mới có khả năng phát triển vị trí tốt hơn, mặc dù muốn thành người đứng đầu ở thành phố Giang Trung là không có khả năng, nhưng điều đến bộ phận khác đảm nhiệm người đứng đầu, vẫn là có tính khả năng rất lớn.
Chỉ có điều, muốn được đề cao, cần phải có thành tích nhiều mới được, làm Chủ tịch thành phố nếu như ngay kinh tế cũng phát triển không tốt, vậy thì còn có thể chứng minh năng lực gì của mình nữa. Mặc dù nói thân ở chốn quan trường, thành tích là một mặt, muốn thăng lên cấp cao chủ yếu là dựa vào bên trên có người, nhưng dưới điều kiện tình hình tương tự, lập được thành tích thì chiếm xu thế lớn hơn.
Huống chi, thế lực sau lưng Uông Tồn Minh cũng không phải đặc biệt to lớn gì, cho nên anh ta nhất định phải lập ra nhiều thành tích thực tế lớn hơn, vì thăng tiến sau này của mình quyết làm cơ sở vững chắc.
Cho nên, anh ta không cho phép thành phố Giang Trung vì muốn làm lớn công tác an toàn, mà trì hoãn phát triển kinh tế của thành phố Giang Trung.
Hàn Đông trước đó phát biểu ở cục giám sát an toàn, y cũng nghiêm túc phân tích qua, nếu như Cục giám sát an toàn thật sự theo lời Hàn Đông đi làm, thì phát triển kinh tế của thành phố Giang Trung khẳng định sẽ nhận được sức ảnh hưởng rất lớn, cho dù trong thành phố muốn nghĩ cách thu hút vốn đầu tư, vậy thì cũng không có cách nào chịu được tổn thất lợi ích kinh tế rất lớn trong việc đóng cửa các nhà máy
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân không đáng để quan tâm của anh ta đối với công tác an toàn của Hàn Đông đưa ra, Hàn Đông có thể vì công tác an toàn mà coi nhẹ phát triển kinh tế, nhưng dù sao bối cảnh của hắn ta cũng thâm hậu như vậy, làm công tác an toàn cũng có lí do của hắn ta, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tiền đồ của hắn ta, nhưng Vương Tồn Minh anh ta thì không được.
“Trước tiên cứ nói chuyện với Hàn Đông một chút vậy.”
Uông Tồn Minh trong lòng vẫn không thoải mái. Nhưng anh ta vẫn không muốn nhanh chóng trở mặt với Hàn Đông, vì nếu như cùng Hàn Đông đối đầu, cái này đối với anh ta cũng không có cái gì tốt, từ chỗ anh ta thấy cục diện tốt nhất là mọi người bình an vô sự, cùng nhau đưa kinh tế của thành phố Giang Trung phát triển đi lên, như vậy đều có lợi, chẳng phải là tất cả đều vui vẻ sao, chỉ có điều Hàn Đông lại đi làm cái công tác an toàn gì đó.
Còn làm rối cả kinh tế Giang Trung, đây hoàn toàn là lập dị mà, có điều Vương Tồn Minh cũng nghiên cứu qua biểu hiện của Hàn Đông từ ngày làm chính trị đến nay, cảm thấy Hàn Đông quen kiểu lập dị rồi,
“Chí ít phải khiến cho Hàn Đông chậm rãi bước, công tác an toàn không phải không thể làm, nhưng hoàn toàn không cần phải gióng cờ khua chiêng như vậy, đặc biệt là dừng tốc độ của các nhà máy không cần phải nhanh như vậy, cuối năm sau phải đóng cửa hết, như vậy sao được, chí ít phải có kế hoạch năm năm, phân từng giai đoạn thực thi mới tốt.”
Kế hoạch đã nghĩ xong. Uông Tồn Minh liền gọi điện thoại đến văn phòng của Hàn Đông, nói:
- Bí thư Hàn, anh có rỗi không, tôi có việc muốn cùng anh bàn bạc một chút.
Hàn Đông cười nói:
- Được, anh đến đi.
Đặt điện thoại xuống, Uông Tồn Minh rất nhanh liền đến văn phòng của Hàn Đông, hai người hàn huyên một lúc. Lý Tri Thu pha cho Uông Tồn Minh ly trà Thiết Quan Âm mà anh thích.
Uông Tồn Minh thưởng thức một ngụm, nói:
- Bí thư Hàn, gần đây công tác giám sát an toàn của thành phố chúng ta có phần khởi sắc, một vài nhà máy tiềm ẩn tai họa cũng được xét xử có hiệu lực, nhận được khen ngợi của dân chúng, vì sự phát triển kinh triển của thành phố ta kiên định cơ sở rất tốt, triển khai sâu công tác an toàn, không chỉ là rõ ràng tiềm ẩn phát triển kinh tế, mà là một công tác dân sinh cực lớn, tập trung thể hiện đầy đủ làm việc vì dân…
Sau một hồi dạo đầu, Uông Tồn Minh đem công tác an toàn tiến hành khẳng định đầy đủ, đồng thời biểu thị nhất định đi sâu tiếp tục khai triển không ngừng.
Hàn Đông nghiêm túc nghe Uông Tồn Minh nói, trong lời nói phỏng đoán mục đích thực sự của anh ta, Uông Tồn Minh có thể ở thành phố Giang Trung kiên trì được đến bây giờ, tính chịu đựng của tên này có thể nghĩ cũng biết được, cho nên đối với anh ta Hàn Đông cũng không quá chủ quan.
- Đồng chí Tồn Minh nói rất tốt, công tác an toàn nhất định cần phải làm tiếp, phát triển kinh tế của chúng ta, cần thiết phải xây dựng trong an toàn, có thể tiếp tục trên cơ sở đấy, trước mắt chúng ta sở dĩ phải gióng cờ khua chiêng kiểm tra, đóng cửa một vài nhà mày tiềm ẩn nguy cơ không an toàn, đây chủ yếu là có liên quan chính sách của chúng ta trước đây, phương châm không được thực hiện đến chốn, tình hình như vậy không thể cứ duy trì tiếp tục, sau này nhất định cần có cục diện hoàn toàn mới mới được, Cục giám sát an toàn thời gian gần đây công tác cũng không tồi, có điều công tác an toàn có thể nói là thói quen khó sửa, cho nên cũng không thể lơ là được, nhất thiết phải duy trì áp lực cao, đến cuối năm sau, nhất định phải đóng cửa các nhà máy tiềm ẩn nguy cơ không an toàn cao, không thể vì một chút lợi ích kinh tế trước mắt mà lùi một bước
Lời của Hàn Đông đanh như thép, thể hiện quyết tâm kiên định.
Uông Tồn Minh trong lòng không khỏi cười khổ một cái, vốn dĩ anh ta chính là muốn cùng Hàn Đông nói chuyện này, trước đó chỉ là muốn mở đầu nhẹ nhàng, kết quả là Hàn Đông đem lời của y chặn cứng lại.
Nhưng Uông Tồn Minh không cam lòng, Hàn Đông làm như vậy, hoàn toàn là không để ý phát triển kinh tế của thành phố Giang Trung, Hàn Đông không thèm để ý, Uông Tồn Minh cũng không thể không để ý.
- Tôi hiểu mục đích và xuất phát điểm của Bí thư Hàn, có điều Bí thư Hàn, các nhà máy có nguy cơ cao của thành phố chúng ta có trên nghìn, nếu cuối năm sau đóng cửa toàn bộ, có phải là quá vội vàng không, một là đóng cửa nhiều nhà máy như vậy, dính đến rất nhiều vấn đề, các loại thủ tục, tìm việc…, đều phải có xử lý thỏa đáng, một cái không tốt, có thể gây ra một vài việc, ngược lại còn phản lại nguyện vọng ban đầu của Bí thư Hàn; ngoài ra mặt khác về phát triển kinh tế của thành phố chúng ta đang xử lý vấn đề mấu chốt, những tồn tại của một vài nhà máy nguy cơ cao, trong rất nhiều quá trình, cũng ủng hộ phát triển nhanh, vững vàng của thành phố chúng ta, chúng ta mặc dù phải chỉnh đốn, nhưng cũng phải tiến hành phê chuẩn từng bước, hơn nữa cũng phải phân rõ tình hình không cùng nhau, có một vài nhà máy, là thông qua văn kiện phê chuẩn của chính phủ, hiện tại bỗng nhiên phải đóng cửa, dù sao cũng phải có một thời gian hòa hoãn…
Hàn Đông rút cuộc cũng rõ, hóa ra Uông Tồn Minh đến tìm mình nói việc này, xem ra thời gian gần đây hành động của Cục giám sát an toàn, cuối cùng cũng khiến UôngTồn Minh ngồi không yên nữa rồi, anh ta vừa mới nói có hai lý do, trên thực tế xét đến cùng quan trọng nhất là lý do thứ hai, anh ta là lo lắng phát triển kinh tế của thành phố Giang Trung chịu ảnh hưởng đây mà.
Điểm này, Hàn Đông quả là cũng có thể lý giải tư tưởng của Uông Tồn Minh, làm Chủ tịch thành phố, anh ta có đủ thời gian đưa công tác kinh tế làm cho tốt, đây cũng là việc tốt, chỉ là ý nghĩ của anh ta hạn chế một tí, tầm mắt hẹp đi một chút, luôn chỉ nhìn vào lợi ích nhỏ, lẽ nào rời bỏ mấy nhà máy nhà máy nguy cơ cao, kinh tế của thành phố Giang Trung thật làm cho đi lên không được sao
- Đồng chí Tồn Minh, băn khoăn của anh tôi hiểu, về điểm này tôi cũng làm qua khảo nghiệm nghiêm túc, đóng cửa mấy nhà máy có nguy cơ cao, đối với phát triển kinh tế của thành phố ta khẳng định là có ảnh hưởng bất lợi rất lớn, cho nên tôi phải tăng nhanh phát triển ở những mặt khác, để bù vào tổn thất.
Hàn Đông hơi mỉm cười nói:
- Bây giờ chúng ta không phải tạo dựng trung tâm công nghiệp thông tin Tây Bộ sao, tôi cảm thấy đây là một ý tưởng rất tốt, thông qua việc thu hút vốn đầu tư càng nhiều, chí ít có thể đảm bảo phát triển kinh tế trong hai năm này, sẽ không bị thụt lùi, mà thời gian càng dài một chút, phát triển kinh tế của chúng ta sẽ đi lên đúng quy luật, vậy thì càng không có vấn đề gì, cho nên trên thực tế, khó khăn chỉ là tạm thời, cũng chỉ thời gian hơn một năm đến hai năm, chỉ cần chúng ta mạnh mẽ hạ quyết tâm, nỗ lực khai thác, phát triển kinh tế thành phố Giang Trung chắc chắn tương lai không lâu sẽ bước sang một tầm cao mới.
Mặc dù Hàn Đông cũng tận tình khuyên bảo, nhưng trong lòng Uông Tồn Minh vẫn rất khó chịu, bời vì thái độ của Hàn Đông rất rõ ràng, những lời vừa mới nói của Uông Tồn Minh hoàn toàn là vô ích rồi.
“Nói đơn giản thế, tổn thất hơn một nghìn nhà máy, mà dễ dàng bù vào được sao?”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Cục trưởng Trương khiêm tốn, tôi nói thật lòng, công tác của Cục giám sát an toàn, là nhờ đạt được sự ủng hộ mạnh mẽ của Cục tài chính, đặc biệt là Ủy ban nhân dân thành ủy đối với kế hoạch công tác an toàn của toàn thành phố tiến thêm một bước, sự ủng hộ của cục trưởng Trương đối với chúng tôi càng lớn hơn, hôm nay mời Cục trưởng Trương, chủ yếu là bày tỏ lòng cảm ơn, cũng mong Cục trưởng Trương từ nay trở về sau ủng hộ công việc của chúng tôi.
Vương Khang Minh cười nói,
- Cục trưởng Trương anh cũng biết, bây giờ Thành ủy - Ủy ban nhân dân thành phố coi trọng cao độ, hơn nữa đối với công tác an toàn của toàn thành phố đưa ra yêu cầu càng cao, áp lực của Cục giám sát cũng rất lớn, Bí thư Hàn yêu cầu đối với công việc của chúng tôi lại rất cao, bây giờ cả ngày đều như phủ lớp băng, như lâm vào vực sâu…
Nghe lời của Vương Khang Minh, Trương Tuệ Chập trên mặt lộ ra nụ cười ngượng, anh ta đương nhiên rõ ý của Vương Khang Minh, việc Vương Khang Minh nói cho anh ta cũng là không có cách nào, hơn nữa cũng cảnh cáo anh ta, công việc của Cục giám sát an toàn là Bí thư Thành ủy Hàn Đông coi trọng cao độ.
Chỉ là, chuyện này thật là làm khó Trương Tuệ Chập, bây giờ có thể nói là thần tiên đánh nhau tai họa người phàm chịu, anh ta là do Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh đề bạt lên, đương nhiên là thân tín của Uông Tồn Minh, mà trước đó lúc Phó chủ tịch thường trực Thôi Thiên Hử tìm đến anh ta, cũng đã chỉ ra, khống chế những khoản chi cho Cục giám sát an toàn cũng là ý của Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh.
Đương nhiên, Trương Tuệ Chập cũng tự mình phân tích qua rồi, khẳng định lời của Thôi Thiên Hử là thật, dù sao những gì Hàn Đông đã làm, chắc chắn sẽ khiến kinh tế thành phố chịu ảnh hưởng, mà đây chính là việc mà Uông Tồn Minh không thể dễ dàng tha thứ.
Tuy rằng biết rõ đây quả thật có thể là ý của Uông Tồn Minh, nhưng Trương Huệ Chập lại rất khó xử, anh ta cho rằng Uông Tồn Minh và Hàn Đông tranh đấu, khả năng thắng chỉ sợ không lớn, mà mình chỉ là một quân cờ, đến lúc đó rất có khả năng bị Hàn Đông xử lý, cứ coi Hàn Đông không thể khiến Uông Tồn Minh thế nào, nhưng muốn xử lý anh ta một cán bộ cấp Giám đốc sở, vậy thì căn bản không phải là việc gì khó.
Trương Huệ Chập vô cùng khó xử, bởi vậy được Vương Khang Minh mời, anh ta lập tức liền nghĩ ra một biện pháp, hy vọng có thể thông qua miệng của Vương Khang Minh đưa việc mình khó xử chuyển đến tai của Hàn Đông, như vậy chí ít khiến Hàn Đông không đến mức ra tay tàn nhẫn với mình.
Đây cũng là việc bất đắc dĩ, thân trong chốn quan trường đương nhiên không thể lấy lòng được hai bên, Trương Tuệ Chập cũng chỉ có thể thông qua phương thức này giải thích một chút cho Hàn Đông.
- Cục trưởng Vương, tôi cũng biết Thành ủy đối với công tác an toàn rất chú ý, thời gian này Cục giám sát có thể là làm công tác lượng lớn, được dân chúng thừa nhận.
Trương Tuệ Chập thận trọng nói.
- Từ cá nhân tôi mà nói, khẳng định là rất có ý ủng hộ công tác của Cục giám sát an toàn, đây cũng là chức trách công tác của tôi. Đương nhiên, Cục trưởng Vương anh cũng biết, Cục tài chính nghiệp vụ rất phức tạp, người soi cũng rất nhiều, những chỗ phải dùng đến tiền thực quá nhiều, trên cơ sở đều là thu không bù chi, cho nên có lúc quả thật có chút phiền não, cũng mong Cục trưởng Vương lý giải, thứ lỗi…
Hai người vừa ăn cơm vừa uống rượu nói chuyện, giữa hai người thì những lời nên nói đều nói rồi, Vương Khang Minh trong lòng cũng rõ ràng, xem ra lần này Cục giám sát lấy không được tiền, không phải là Cục tài chính cố ý gây khó, mà là ý của một vài lãnh đạo trong thành phố.
Điều này cũng khiến Vương Khang Minh rất khó nghĩ, anh ta mặc dù hiểu rõ đại khái chân tướng sự việc, nhưng cũng không thể trực tiếp chạy qua chỗ Hàn Đông báo cáo nói là Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh ép cục tài chính không chi tiền.
“Xem ra tạm thời chỉ có thể kéo dài trước một chút, ngoài ra nghĩ chút biện pháp!”
Vương Khang Minh trong lòng thầm nghĩ đến,
“Có điều nghĩ biện pháp đem tình hình nói đến tai Bí thư Hàn mới được. Nếu không công việc của Cục giám sát nhúc nhích không được, vậy thì mình cũng không có cách nào bàn giao.”
Quyết định được chủ ý, Vương Khang Minh liền bắt đầu tìm cách, chuẩn bị cùng thư ký Lý Tri Thu lập quan hệ, chỉ đáng tiếc anh ta nỗ lực rất lâu, đều không có hiệu quả gì, chủ yếu là Lý Tri Thu vòng quay cuộc sống của con người này rất đơn giản, thời gian đi làm phần lớn là ở bên cạnh Hàn Đông, sau khi tan làm, đều là ở cùng người nhà, rất có kỷ luật, cũng chưa từng nhận lời mời gì của người khác.
Lẽ ra người như anh ta không mèo mỡ gì, bình thường đều sẽ đắc tội rất nhiều người, nhưng do Lý Tri Thu bình thường đối với mọi người ôn hòa chỉ cần là việc không vi phạm nguyên tắc đều giúp đỡ làm, hơn nữa anh ta cũng là người đối xử bình đẳng, cho nên như vậy ngược lại người nào đều không đắc tội.
Thời gian hai tháng trôi qua, Vương Minh Khang cũng không mở ra cục diện, chỉ đành lợi dụng cơ hội báo cáo công việc cho Hàn Đông, rất khéo léo đưa ra vấn đề khó khăn về tiền bạc. Đương nhiên, ý của Hàn Đông là bảo anh ta đi giao lưu nhiều hơn với các ban ngành liên quan, ngoài ra Hàn Đông cũng không có biểu hiện gì, điều này khiến Vương Khang Minh có chút không nắm rõ, không biết Hàn Đông rút cuộc muốn làm gì, anh ta tin rằng Hàn Đông chắc chắn đã biết tình cảnh của việc này rồi, nhưng vì sao còn để sự việc tiếp tục phát triển chứ.
Hơn nữa thời gian này, báo cáo truyền thông của thành phố Giang Trung, cũng xuất hiện một vài tạp tin, không ngờ mới bắt đầu công tác an toàn như vậy có thể là một bên ủng hộ, bây giờ xuất hiện một vài lời lên án, chỉ ra làm như bây giờ có chút nóng vội. Đương nhiên, trực tiếp chỉ ra chính sách của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố có vấn đề đều là số nhỏ, phần lớn chỉ trách là đối với Cục giám sát an toàn, chỉ ra Cục giám sát an toàn trong công việc thực tế, phương thức quá đơn giản, thô bạo, cho rằng Cục giám sát an toàn làm như vậy, là rất dễ dàng gây mâu thuẫn, dẫn đến ảnh hưởng tiêu cực.
Sáng sớm, Hàn Đông nhìn tờ báo trong tay, lông mày nhíu lại, rất rõ ràng, thời gian này Uông Tồn Minh vẫn luôn giở trò nhỏ, lần trước chính anh ta nói việc công tác an toàn không được bao nhiêu thời gian, mình cũng không cho anh ta được như ý, xem ra trong lòng anh ta bất mãn, muốn cùng mình đấu đây.
“Hừ, bỏ đi những doanh nghiệp có nguy cơ, kinh tế thành phố Giang Trung thật sự đình trệ sao?”
Hàn Đông trong lòng căm tức, một mặt là vì Uông Tồn Minh này đã trong thời gian ngắn, vì lợi ích trước mắt, mà để mặc công tác an toàn không ngó tới, ngoài ra mặt khác Hàn Đông cảm thấy Uông Tồn Minh làm Chủ tịch thành phố, cái nhìn thực sự quá hẹp, y không đi tìm cách tăng thu giảm chi, mà lại muốn đấu với mình trong công tác an toàn, điều này khiến Hàn Đông rất thất vọng đối với Uông Tồn Minh.
Nhưng tạm thời Hàn Đông vẫn hy vọng cùng Uông Tồn Minh nói chuyện một chút, hy vọng có thể khiến Uông Tồn Minh thay đổi chủ ý, nghiêm túc phối hợp công việc của mình, dù sao thành phố Giang Trung phải phát triển, Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố phải chung sức hợp tác mới được, Hàn Đông cũng không muốn trải qua quá nhiều đấu tranh nội bộ.
Cầm điện thoại, Hàn Đông bấm số văn phòng của Uông Tồn Minh, nói:
- Đồng chí Tồn Minh, tôi là Hàn Đông, anh có rỗi không, nếu rỗi thì qua văn phòng tôi ngồi một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh.
Đến bây giờ Hàn Đông vẫn khách khí, ngồi đến vị trí Hàn Đông như vậy cũng không thể tùy ý tức giận, đương nhiên một khi tức giận, tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.
Rất nhanh Uông Tồn Minh liền đến, anh ta cũng đại khái rõ mục đích Hàn Đông gọi anh ta đến, có điều anh ta cũng không lo lắng, mặt bình tĩnh thưởng thức trà của Lý Tri Thu pha.
- Đồng chí Tồn Minh, gần đây công tác kiểm tra giám sát an toàn của toàn thành phố, có phần trì trệ.
Hàn Đông trầm giọng nói,
- Vương Khang Minh có vài lần báo cáo cho tôi, nói quỹ tiền của Cục tài chính vẫn không thể chi ra, như vậy dẫn đến rất nhiều công tác của Cục giám sát an toàn sắp xếp đều khó thúc đẩy, tôi rất lạ là, công tác của Cục tài chính là làm thế nào, tôi nghe nói khoản tiền mấy trăm ngàn của Cục giám sát an toàn đều lấy không được, lẽ nào tài chính của thành phố chúng ta khó khăn như vậy?
Uông Tồn Minh đặt cốc trà xuống, nói:
- Bí thư Hàn, anh cũng biết, mấy năm gần đây tài chính của thành phố chúng ta thu vào mặc dù vẫn không ngừng tăng lên, nhưng chi ra cũng không ngừng gia tăng, mà bây giờ chúng ta lại đóng cửa rất nhiều doanh nghiệp, thu vào lại giảm một khoản lớn, hiện tại trong thành phố cũng như trứng chọi đá, mỗi một khoản tiền đều phải tính toán tỉ mỉ. Tôi cũng thấy kế hoạch của Cục giám sát, rất nhiều khoản đều không cần thiết mà!
Sắc mặt của Hàn Đông lạnh lùng thêm, tên Uông Tồn Minh này xem ra rất quyết tâm muốn đấu cùng chính sách của mình, kế hoạch của Cục giám sát, chi tiêu cũng rất nhiều, Hàn Đông cũng là tìm hiểu qua, cho rằng cách nghĩ của Uông Khang Minh là không tồi, nhưng số tiền chi trên trăm tỉ mỗi năm của toàn thành phố, thì lại không chi nổi khoản tiền một hai triệu của Cục giám sát sao? Huống chi, ai cũng biết lần này ra quân lớn của Cục giám sát an toàn là Hàn Đông chỉ định, nếu như bỏ dở chừng, vậy thì mặt của Hàn Đông còn để vào đâu.
- Đồng chí Tồn Minh, ánh mắt của chúng ta phải nhìn ra xa, công tác an toàn nặng như núi Thái Sơn, chỉ cần đem việc công tác an toàn làm tốt rồi, sản xuất của chúng ta mới có thể không bị phiền hà về sau, bây giờ chi ra một ít tiền, là để giải quyết vấn đề lớn, đây là việc vô cùng quan trọng trước mắt hơn nữa rất cấp bách, về mặt sắp xếp tiền trong thành phố, nên cho ủng hộ nhất định và ưu tiên, huống chi khoản tiền của Cục giám sát không nhiều!
Hàn Đông trước sau kìm hãm tức giận trong lòng, cố gắng thuyết phục Uông Tồn Minh.
Nhưng mà, khoan nhượng của Hàn Đông, lại khiến Uông Tồn Minh được voi đòi tiên, anh ta tahy61, Hàn Đông bây giờ vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ cục diện của thành phố Giang Trung, cho nên anh ta cũng không thể tự phản bác lại mình được, chỉ cần mình đứng vững trước áp lực, việc của Cục giám sát khẳng định không giải quyết được gì.
Có thể khiến chính sách của Hàn Đông bỏ dở nửa chừng, Uông Tồn Minh thậm chí có cảm giác thành công.
“Điều này chí ít cũng nói được sức ảnh hưởng của mình ở thành phố Giang Trung càng ngày càng lớn.”
Uông Tồn Minh trong lòng có chút đắc ý, ngoài miệng nói:
- Bí thư Hàn nói có lý, có điều Cục tài chính cũng rất khó khăn, tổng cộng có nhiêu đó tiền vậy, khắp nơi đều nhìn vào, mọi người mặc dù nói Cục tài chính là ông thần tài, nhưng chân chính hiểu được công việc của Cục tài chính, mới biết bọn họ cũng rất khó khăn.
- Thật sao?
Ánh mắt của Hàn Đông, nghi ngờ nhìn Uông Tồn Minh một chút, lập tức thản nhiên nói:
- Công việc của Cục an toàn hiện tại là giai đoạn cực nặng nề, Cục tài chính nếu như ngay cả chính sách của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố đều không thể lý giải và chấp hành, tôi thấy Cục trưởng Trương Tuệ Chập rất có vấn đề đấy?
Uông Tồn Minh sững người, sắc mặt lập tức có chút sầm lại, ngữ khí của Hàn Đông lạnh băng, rất hiển nhiên là có chút tức giận.