Thấy bài báo đưa tin như vậy, sắc mặt Hàn Đông âm trầm rất nhiều, xem ra Uông Tồn Minh lần này là quyết tâm đối nghịch với hắn, hiện tại từng bước ép sát, đây bức ép hắn không ra tay không được.
Cầm điện thoại lên bấm số điện thoại của Chu Chính, lệnh cho anh ta nhất định phải mau chóng làm rõ sự tình, chỉ có tra ra chân tướng sự tình, hành động kế tiếp của Hàn đông mới càng thêm danh chính ngôn thuận.
Chu Chính cũng hiểu được ý tứ của Hàn Đông, bởi vậy đích thân dẫn đội đột kích, hiệu suất vẫn còn rất cao, rất nhanh đã làm rõ tình hình, bắt được mấy kẻ chủ mưu. Theo sau anh ta liền tới báo cáo tỉ mỉ cho Hàn Đông, đương nhiên có cả một ít văn kiện sao chép lại.
- Hiệu suất của Cục Công an vẫn rất cao, thông qua một khoảng thời gian chỉnh đốn này, lực chiến đấu của toàn thể Cục Công an đã được nâng cao.
Xem hết những tài liệu này, Hàn Đông hài lòng nói:
- Đương nhiên, cũng không nên có nửa phần lơi lỏng, phải không ngừng cố gắng, tiếp tục nắm bắt thiết lập đội ngũ, cải thiện tác phong công việc, đả kích phần tử phạm tội, cố gắng giữ gìn tốt trị an xã hội, phải đề cao ý thức phục vụ. Mặc dù nói dân chúng có cách nhìn đổi mới với cục Công an, nhưng ấn tượng hình thành từ xa xưa tới nay vẫn chưa hoàn toàn thay đổi, điểm này nhất định phải tỉnh táo nhận thức, không thể chỉ vì một chút thành tích liền đắc chí rồi.
Chu Chính tập trung lắng nghe, hiện tại anh ta đã là trợ lý của Chủ tịch thành phố, Phó bí thư Đảng ủy Công an thành phố kiêm nhiệm Cục trưởng Cục trưởng Cục Công an, tuy rằng còn chưa phải quan to cấp Thứ trưởng, nhưng đã hưởng chế độ đãi ngộ của cấp Thứ trưởng, chỉ cần anh ta dựa theo tình trạng bấy giờ ổn định đi tiếp, như vậy không bao lâu, nhất định sẽ tiến thêm một bước nữa. Điểm này anh ta đã có lòng tin, từ khi bắt đầu đi theo Hàn Đông đến thành phố Giang Trung anh ta đã biết tiền đồ của mình là bừng sáng, việc duy nhất cần phải làm lúc này là làm thế nào làm tốt công tác, đây là điểm duy nhất anh ta cần quan tâm. Cho nên sau khi tới thành phố Giang Trung, anh ta một lòng một dạ lao vào công việc, thậm chí là sau khi tan tầm trong đầu luôn suy nghĩ làm thế nào để triển khai công việc cho tốt, dưới sự ủng hộ toàn lực của Hàn Đông. Anh ta rất nhanh liền nắm giữ thế cục của Cục Công an sau đó triển khai mưu tính, bắt đầu thanh trừ môi trường trị an của thành phố Giang Trung. Khác với thời điểm khi Dương Bộ Hầu còn ở thành phố Giang Trung, lần này công việc của Cục Công an rõ ràng cẩn thận hơn, làm rất nhiều sự tình sâu sát với đời sống của dân chúng, do đó giành được nhiều danh tiếng trong lòng dân chúng.
Hiện ở thế cục của thành phố Giang Trung lại xảy ra một số biến hoá mới, Chu Chính đương nhiên nhìn thấy, tới vị trí hiện tại, ánh mắt của anh ta cũng sẽ càng chú ý đại cục nhiều hơn. Cái này gọi là chính trị. Lập trường của anh ta rất rõ ràng, muốn kiên định đứng một bên Hàn Đông, phất cờ reo hò cổ động Hàn Đông.
Đợi sau khi Chu Chính đi rồi, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Trần Hướng Phong Trưởng ban Tuyên giáo đến phòng làm việc của hắn, cũng không có nhiều lời. Đem văn bản sao chéo điều tra của Cục Công an đưa cho anh ta, lạnh lùng nói:
- Trưởng ban Trần, anh xem qua chuyện này một chút.
Trần Hướng Phong có chút nghi ngờ tiếp lấy, vừa mới nhìn thoáng qua, liền hiểu được là chuyện gì xảy ra rồi, trong lòng chấn động. Thầm nghĩ xem ra Hàn Đông rất là bất mãn với anh ta. Anh ta nhanh chóng xem hết bút lục điều tra, lập tức bình tĩnh nói:
- Không ngờ chuyện lại như thế này, Cục Công an lần này lập công lớn, phải đem chân tướng của sự việc này truyền tin.
Hàn Đông lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta một cái, nói:
- Trưởng ban Trần muốn đem chân tướng của sự việc này công bố cho toàn dân thành phố sao?
Trần Hướng Phong chỉ cảm thấy ánh mắt của Hàn Đông làm cho anh ta chột dạ, anh ta ho khan một tiếng nói:
- Đây là đương nhiên, dù sao chuyện này đem tới hưởng ứng không nhỏ trên xã hội. Chúng ta hiện tại đã tra ra chân tương sự thật, đương nhiên nhanh chóng để cho dân chúng biết. Điều này cũng có lợi cho việc thay đổi hình tượng của chúng ta mà.
Hàn Đông nói:
- Vậy trước đây khi còn chưa có kết luận điều tra phía trước, nhiều báo đưa tin tuyên truyền chuyện này như vậy, là chuyện thế nào? Chưa có bất kỳ căn cứ chính xác đã phê bình, mũi nhọn trực chỉ vào Cục Giám sát an toàn, ý là sao? Công việc của Ban Tuyên giáo là làm thế nào dẫn đường cho giới truyền thông tuyên truyền?
Trần Hướng Phong cau mày, đối với những chất vấn liên tiếp này của Hàn Đông, anh ta thật đúng là không trả lời được, chần chờ một lát, anh ta nói:
- Bí thư Hàn, tự do tin tức, chúng tôi cũng không tiện…
- Hửm?
Hàn Đông hừ lạnh một tiếng, lập tức không nói gì với Trần Hướng Phong, tin tức đương nhiên là tự do, nhưng cũng không phải là tự do không khống chế được, chớ nói chi là sự tình không có bất kỳ căn cứ gì lại tranh nhau đưa tin trên báo chí trên TV, này hoàn toàn là có người cố ý, đây cũng là nguyên nhân vì sao Hàn Đông nổi cáu như vậy.
Trên thực tế, Trần Hướng Phong cũng có chút bất đắc dĩ, quan hệ giữa y và Chủ tịch thành phố Uông Tồ Minh, hoàn toàn không phải biểu hiện thân mật khăng khít như bên ngoài vậy, nếu không phải Uông Tồn Minh nhiều lần chỉ thị, y cũng sẽ không đồng ý tập hợp đưa tin việc này như vậy và đồng thời còn chĩa mũi nhọn vào Cục Giám sát an toàn.
Hiện tại bị Hàn Đông bắt được nhược điểm khởi binh hỏi tội anh ta, điều này làm cho anh ta hết sức nghẹn khuất cũng rất căm tức, lẽ ra anh ta cũng là một gã ủy viên thường vụ Thành ủy, là lãnh đạo Thành ủy, trong tình huống bình thường cho dù là nhân vật số một của Thành ủy cũng phải khách khí với anh ta, bây giờ lại bị Hàn Đông giáp mặt chất vấn không hề nể mặt bằng hữu, khiến anh ta mất thể diện.
Tuy nhiên chuyện này là do anh ta đã làm sai trước, cho nên đầu tiên ở thế phải cuối thấp đầu, cho dù trong lòng bất mãn vậy thì như thế nào.
- Tôi nghĩ ban Tuyên giáo nên thu xếp tốt chuyện này.
Giọng nói của Hàn Đông cuối cùng lạnh lùng nói, sau đó bưng trà trên bàn uống.
Thấy thế Trần Hướng Phong liền đứng lên, người ta khiển trách một phen, cũng đã bưng trà tiễn khách rồi, anh ta còn ngồi ở chỗ này làm gì.
Nhưng mà Trần Hướng Phong đã hiểu sai ý rồi, vừa rồi Hàn Đông cũng là hơi khát nước, cho nên cầm lấy chén trà uống, hơn nữa mặc dù nói bưng trà là có ý tiễn khách, nhưng đây là thời hiện đại, kỳ thật cũng không có ai chú trọng đến vậy, nếu quả thật tán gẫu đủ rồi, hoặc là người ta liên tục nâng chén trà ở nơi đó làm bộ uống trà, vậy quả thực cần phải đi.
Chỉ có điều Hàn Đông vốn là muốn nhắc mấy yêu cầu cụ thể, để cho Trần Hướng Phong kiềm chế một chút, ít nhất hy vọng anh ta không đến mức can thiệp vào cuộc đấu sức giữa Uông Tồn Minh và hắn, cho nên hắn đề xuất chỉnh đốn ban Tuyên giáo, nhưng không phải vơ đũa cả nắm, một đòn chết chắc, cũng là để lại đường sống cho Trần Hướng Phong, Hàn Đông chuẩn bị đề xuất mấy yêu cầu cụ thể, chỉ cần Trần Hướng Phong phối hợp, vậy cũng dễ làm thôi.
Ai biết Trần Hướng Phong đứng lên tùy ý nói một câu cáo từ liền đi, trong lòng người này đang kìm nén bực bội à.
Nếu như vậy, vậy Hàn Đông cũng lười nói nhiều lời với anh ta, không thể khuyên giải, vậy thì ra tay thôi.
Sáng ngày thứ hai, đích thân Hàn Đông đến ban Tuyên giáo, tiến hành điều tra lỗ hỏng tuyên truyền của đoạn thời gian trước đưa một số tin xuyên tạc nhằm vào Cục Giám sát an toàn, trải qua điều tra tìm hiểu, lúc này đã ngừng ở một vị chức vụ Phó trưởng ban, người này là Phó trưởng ban nhưng là trợ thủ đắc lực của Trần Hướng Phong.
- Cục trưởng Trương khiêm tốn, tôi nói thật lòng, công tác của Cục giám sát an toàn, là nhờ đạt được sự ủng hộ mạnh mẽ của Cục tài chính, đặc biệt là Ủy ban nhân dân thành ủy đối với kế hoạch công tác an toàn của toàn thành phố tiến thêm một bước, sự ủng hộ của cục trưởng Trương đối với chúng tôi càng lớn hơn, hôm nay mời Cục trưởng Trương, chủ yếu là bày tỏ lòng cảm ơn, cũng mong Cục trưởng Trương từ nay trở về sau ủng hộ công việc của chúng tôi.
Vương Khang Minh cười nói,
- Cục trưởng Trương anh cũng biết, bây giờ Thành ủy - Ủy ban nhân dân thành phố coi trọng cao độ, hơn nữa đối với công tác an toàn của toàn thành phố đưa ra yêu cầu càng cao, áp lực của Cục giám sát cũng rất lớn, Bí thư Hàn yêu cầu đối với công việc của chúng tôi lại rất cao, bây giờ cả ngày đều như phủ lớp băng, như lâm vào vực sâu…
Nghe lời của Vương Khang Minh, Trương Tuệ Chập trên mặt lộ ra nụ cười ngượng, anh ta đương nhiên rõ ý của Vương Khang Minh, việc Vương Khang Minh nói cho anh ta cũng là không có cách nào, hơn nữa cũng cảnh cáo anh ta, công việc của Cục giám sát an toàn là Bí thư Thành ủy Hàn Đông coi trọng cao độ.
Chỉ là, chuyện này thật là làm khó Trương Tuệ Chập, bây giờ có thể nói là thần tiên đánh nhau tai họa người phàm chịu, anh ta là do Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh đề bạt lên, đương nhiên là thân tín của Uông Tồn Minh, mà trước đó lúc Phó chủ tịch thường trực Thôi Thiên Hử tìm đến anh ta, cũng đã chỉ ra, khống chế những khoản chi cho Cục giám sát an toàn cũng là ý của Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh.
Đương nhiên, Trương Tuệ Chập cũng tự mình phân tích qua rồi, khẳng định lời của Thôi Thiên Hử là thật, dù sao những gì Hàn Đông đã làm, chắc chắn sẽ khiến kinh tế thành phố chịu ảnh hưởng, mà đây chính là việc mà Uông Tồn Minh không thể dễ dàng tha thứ.
Tuy rằng biết rõ đây quả thật có thể là ý của Uông Tồn Minh, nhưng Trương Huệ Chập lại rất khó xử, anh ta cho rằng Uông Tồn Minh và Hàn Đông tranh đấu, khả năng thắng chỉ sợ không lớn, mà mình chỉ là một quân cờ, đến lúc đó rất có khả năng bị Hàn Đông xử lý, cứ coi Hàn Đông không thể khiến Uông Tồn Minh thế nào, nhưng muốn xử lý anh ta một cán bộ cấp Giám đốc sở, vậy thì căn bản không phải là việc gì khó.
Trương Huệ Chập vô cùng khó xử, bởi vậy được Vương Khang Minh mời, anh ta lập tức liền nghĩ ra một biện pháp, hy vọng có thể thông qua miệng của Vương Khang Minh đưa việc mình khó xử chuyển đến tai của Hàn Đông, như vậy chí ít khiến Hàn Đông không đến mức ra tay tàn nhẫn với mình.
Đây cũng là việc bất đắc dĩ, thân trong chốn quan trường đương nhiên không thể lấy lòng được hai bên, Trương Tuệ Chập cũng chỉ có thể thông qua phương thức này giải thích một chút cho Hàn Đông.
- Cục trưởng Vương, tôi cũng biết Thành ủy đối với công tác an toàn rất chú ý, thời gian này Cục giám sát có thể là làm công tác lượng lớn, được dân chúng thừa nhận.
Trương Tuệ Chập thận trọng nói.
- Từ cá nhân tôi mà nói, khẳng định là rất có ý ủng hộ công tác của Cục giám sát an toàn, đây cũng là chức trách công tác của tôi. Đương nhiên, Cục trưởng Vương anh cũng biết, Cục tài chính nghiệp vụ rất phức tạp, người soi cũng rất nhiều, những chỗ phải dùng đến tiền thực quá nhiều, trên cơ sở đều là thu không bù chi, cho nên có lúc quả thật có chút phiền não, cũng mong Cục trưởng Vương lý giải, thứ lỗi…
Hai người vừa ăn cơm vừa uống rượu nói chuyện, giữa hai người thì những lời nên nói đều nói rồi, Vương Khang Minh trong lòng cũng rõ ràng, xem ra lần này Cục giám sát lấy không được tiền, không phải là Cục tài chính cố ý gây khó, mà là ý của một vài lãnh đạo trong thành phố.
Điều này cũng khiến Vương Khang Minh rất khó nghĩ, anh ta mặc dù hiểu rõ đại khái chân tướng sự việc, nhưng cũng không thể trực tiếp chạy qua chỗ Hàn Đông báo cáo nói là Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh ép cục tài chính không chi tiền.
“Xem ra tạm thời chỉ có thể kéo dài trước một chút, ngoài ra nghĩ chút biện pháp!”
Vương Khang Minh trong lòng thầm nghĩ đến,
“Có điều nghĩ biện pháp đem tình hình nói đến tai Bí thư Hàn mới được. Nếu không công việc của Cục giám sát nhúc nhích không được, vậy thì mình cũng không có cách nào bàn giao.”
Quyết định được chủ ý, Vương Khang Minh liền bắt đầu tìm cách, chuẩn bị cùng thư ký Lý Tri Thu lập quan hệ, chỉ đáng tiếc anh ta nỗ lực rất lâu, đều không có hiệu quả gì, chủ yếu là Lý Tri Thu vòng quay cuộc sống của con người này rất đơn giản, thời gian đi làm phần lớn là ở bên cạnh Hàn Đông, sau khi tan làm, đều là ở cùng người nhà, rất có kỷ luật, cũng chưa từng nhận lời mời gì của người khác.
Lẽ ra người như anh ta không mèo mỡ gì, bình thường đều sẽ đắc tội rất nhiều người, nhưng do Lý Tri Thu bình thường đối với mọi người ôn hòa chỉ cần là việc không vi phạm nguyên tắc đều giúp đỡ làm, hơn nữa anh ta cũng là người đối xử bình đẳng, cho nên như vậy ngược lại người nào đều không đắc tội.
Thời gian hai tháng trôi qua, Vương Minh Khang cũng không mở ra cục diện, chỉ đành lợi dụng cơ hội báo cáo công việc cho Hàn Đông, rất khéo léo đưa ra vấn đề khó khăn về tiền bạc. Đương nhiên, ý của Hàn Đông là bảo anh ta đi giao lưu nhiều hơn với các ban ngành liên quan, ngoài ra Hàn Đông cũng không có biểu hiện gì, điều này khiến Vương Khang Minh có chút không nắm rõ, không biết Hàn Đông rút cuộc muốn làm gì, anh ta tin rằng Hàn Đông chắc chắn đã biết tình cảnh của việc này rồi, nhưng vì sao còn để sự việc tiếp tục phát triển chứ.
Hơn nữa thời gian này, báo cáo truyền thông của thành phố Giang Trung, cũng xuất hiện một vài tạp tin, không ngờ mới bắt đầu công tác an toàn như vậy có thể là một bên ủng hộ, bây giờ xuất hiện một vài lời lên án, chỉ ra làm như bây giờ có chút nóng vội. Đương nhiên, trực tiếp chỉ ra chính sách của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố có vấn đề đều là số nhỏ, phần lớn chỉ trách là đối với Cục giám sát an toàn, chỉ ra Cục giám sát an toàn trong công việc thực tế, phương thức quá đơn giản, thô bạo, cho rằng Cục giám sát an toàn làm như vậy, là rất dễ dàng gây mâu thuẫn, dẫn đến ảnh hưởng tiêu cực.
Sáng sớm, Hàn Đông nhìn tờ báo trong tay, lông mày nhíu lại, rất rõ ràng, thời gian này Uông Tồn Minh vẫn luôn giở trò nhỏ, lần trước chính anh ta nói việc công tác an toàn không được bao nhiêu thời gian, mình cũng không cho anh ta được như ý, xem ra trong lòng anh ta bất mãn, muốn cùng mình đấu đây.
“Hừ, bỏ đi những doanh nghiệp có nguy cơ, kinh tế thành phố Giang Trung thật sự đình trệ sao?”
Hàn Đông trong lòng căm tức, một mặt là vì Uông Tồn Minh này đã trong thời gian ngắn, vì lợi ích trước mắt, mà để mặc công tác an toàn không ngó tới, ngoài ra mặt khác Hàn Đông cảm thấy Uông Tồn Minh làm Chủ tịch thành phố, cái nhìn thực sự quá hẹp, y không đi tìm cách tăng thu giảm chi, mà lại muốn đấu với mình trong công tác an toàn, điều này khiến Hàn Đông rất thất vọng đối với Uông Tồn Minh.
Nhưng tạm thời Hàn Đông vẫn hy vọng cùng Uông Tồn Minh nói chuyện một chút, hy vọng có thể khiến Uông Tồn Minh thay đổi chủ ý, nghiêm túc phối hợp công việc của mình, dù sao thành phố Giang Trung phải phát triển, Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố phải chung sức hợp tác mới được, Hàn Đông cũng không muốn trải qua quá nhiều đấu tranh nội bộ.
Cầm điện thoại, Hàn Đông bấm số văn phòng của Uông Tồn Minh, nói:
- Đồng chí Tồn Minh, tôi là Hàn Đông, anh có rỗi không, nếu rỗi thì qua văn phòng tôi ngồi một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh.
Đến bây giờ Hàn Đông vẫn khách khí, ngồi đến vị trí Hàn Đông như vậy cũng không thể tùy ý tức giận, đương nhiên một khi tức giận, tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.
Rất nhanh Uông Tồn Minh liền đến, anh ta cũng đại khái rõ mục đích Hàn Đông gọi anh ta đến, có điều anh ta cũng không lo lắng, mặt bình tĩnh thưởng thức trà của Lý Tri Thu pha.
- Đồng chí Tồn Minh, gần đây công tác kiểm tra giám sát an toàn của toàn thành phố, có phần trì trệ.
Hàn Đông trầm giọng nói,
- Vương Khang Minh có vài lần báo cáo cho tôi, nói quỹ tiền của Cục tài chính vẫn không thể chi ra, như vậy dẫn đến rất nhiều công tác của Cục giám sát an toàn sắp xếp đều khó thúc đẩy, tôi rất lạ là, công tác của Cục tài chính là làm thế nào, tôi nghe nói khoản tiền mấy trăm ngàn của Cục giám sát an toàn đều lấy không được, lẽ nào tài chính của thành phố chúng ta khó khăn như vậy?
Uông Tồn Minh đặt cốc trà xuống, nói:
- Bí thư Hàn, anh cũng biết, mấy năm gần đây tài chính của thành phố chúng ta thu vào mặc dù vẫn không ngừng tăng lên, nhưng chi ra cũng không ngừng gia tăng, mà bây giờ chúng ta lại đóng cửa rất nhiều doanh nghiệp, thu vào lại giảm một khoản lớn, hiện tại trong thành phố cũng như trứng chọi đá, mỗi một khoản tiền đều phải tính toán tỉ mỉ. Tôi cũng thấy kế hoạch của Cục giám sát, rất nhiều khoản đều không cần thiết mà!
Sắc mặt của Hàn Đông lạnh lùng thêm, tên Uông Tồn Minh này xem ra rất quyết tâm muốn đấu cùng chính sách của mình, kế hoạch của Cục giám sát, chi tiêu cũng rất nhiều, Hàn Đông cũng là tìm hiểu qua, cho rằng cách nghĩ của Uông Khang Minh là không tồi, nhưng số tiền chi trên trăm tỉ mỗi năm của toàn thành phố, thì lại không chi nổi khoản tiền một hai triệu của Cục giám sát sao? Huống chi, ai cũng biết lần này ra quân lớn của Cục giám sát an toàn là Hàn Đông chỉ định, nếu như bỏ dở chừng, vậy thì mặt của Hàn Đông còn để vào đâu.
- Đồng chí Tồn Minh, ánh mắt của chúng ta phải nhìn ra xa, công tác an toàn nặng như núi Thái Sơn, chỉ cần đem việc công tác an toàn làm tốt rồi, sản xuất của chúng ta mới có thể không bị phiền hà về sau, bây giờ chi ra một ít tiền, là để giải quyết vấn đề lớn, đây là việc vô cùng quan trọng trước mắt hơn nữa rất cấp bách, về mặt sắp xếp tiền trong thành phố, nên cho ủng hộ nhất định và ưu tiên, huống chi khoản tiền của Cục giám sát không nhiều!
Hàn Đông trước sau kìm hãm tức giận trong lòng, cố gắng thuyết phục Uông Tồn Minh.
Nhưng mà, khoan nhượng của Hàn Đông, lại khiến Uông Tồn Minh được voi đòi tiên, anh ta tahy, Hàn Đông bây giờ vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ cục diện của thành phố Giang Trung, cho nên anh ta cũng không thể tự phản bác lại mình được, chỉ cần mình đứng vững trước áp lực, việc của Cục giám sát khẳng định không giải quyết được gì.
Có thể khiến chính sách của Hàn Đông bỏ dở nửa chừng, Uông Tồn Minh thậm chí có cảm giác thành công.
“Điều này chí ít cũng nói được sức ảnh hưởng của mình ở thành phố Giang Trung càng ngày càng lớn.”
Uông Tồn Minh trong lòng có chút đắc ý, ngoài miệng nói:
- Bí thư Hàn nói có lý, có điều Cục tài chính cũng rất khó khăn, tổng cộng có nhiêu đó tiền vậy, khắp nơi đều nhìn vào, mọi người mặc dù nói Cục tài chính là ông thần tài, nhưng chân chính hiểu được công việc của Cục tài chính, mới biết bọn họ cũng rất khó khăn.
- Thật sao?
Ánh mắt của Hàn Đông, nghi ngờ nhìn Uông Tồn Minh một chút, lập tức thản nhiên nói:
- Công việc của Cục an toàn hiện tại là giai đoạn cực nặng nề, Cục tài chính nếu như ngay cả chính sách của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố đều không thể lý giải và chấp hành, tôi thấy Cục trưởng Trương Tuệ Chập rất có vấn đề đấy?
Uông Tồn Minh sững người, sắc mặt lập tức có chút sầm lại, ngữ khí của Hàn Đông lạnh băng, rất hiển nhiên là có chút tức giận.
Truyện convert hay : Tiên Võ Bạo Quân Chi Triệu Hoán Quần Hùng