- Tôi biết rồi.
Trương Cát Học không nói gì nhiều liền ngắt điện thoại.
Điều này làm Lý Hi Tường có chút buồn bực lại có chút khó chịu.
Nhưng y cũng biết bây giờ tâm trạng Trương Cát Học chắc chắn không thoải mái, dù sao thì vốn dĩ Trương Cát Học muốn thông qua chuyện này để làm khó Hàn Đông, ai biết kế hoạch của gã chưa bắt đầu thực thi thì hành động của Hàn Đông đã cho hết tất cả những gì gã chuẩn bị về nguyên hình. Bây giờ Hàn Đông đã để ý đến video này, vậy thì Trương Cát Học nghĩ thế nào cũng không thể bảo vệ cho Tôn Cương. Tôn Cương là một trong những nhân vật quan trọng của bên Trương Cát Học, bây giờ bị Hàn Đông chém ngã ngựa, cũng là đả kích rất lớn đối với uy tín của Trương Cát Học.
Vì vậy cho dù thái độ của Trương Cát Học có chút làm trong lòng Lý Hi Tường không vui nhưng rất nhanh Lý Hi Tường liền nghĩ thông. Bây giờ Trương Cát Học đã biết Hàn Đông quan tâm đến video này, vậy thì tiếp sau đây phải xem Trương Cát Học làm thế nào, còn về Lý Hi Tường, bây giờ y cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tuổi tác của Lý Hi Tường cũng tương đối rồi, cũng chỉ làm khoảng 2, 3 tháng là lui về tuyến 2, vì vậy từ sâu trong tim, thực ra y không muốn tham gia quá nhiều vào chuyện tranh đấu này.
Mặc dù nói Lý Hi Tường đứng về phía Trương Cát Học nhưng tâm tính hiện tại của y lại có thể nhiều chuyện không bằng ít chuyện, mọi người có thể sống với nhau yên ổn, có thể hóa giải mâu thuẫn một cách hòa bình, cùng nhau làm tốt công việc, không xảy ra vấn đề là tốt nhất.
Lúc này điều y nghĩ nhiều nhất là lui về toàn thân, đương nhiên sẽ không có chí tiến thủ gì rồi. Con cháu của y cũng không theo chính trị, đồng thời bọn chúng cũng coi như là tự mình không chịu thua kém, cũng không cần y phải lo lắng quá nhiều. Chính vì như vậy nên Lý Hi Tường hoàn toàn không có ý chí tranh đấu gì cả.
- Chuyện này Hàn Đông có lý, vì vậy cho dù Trương Cát Học muốn bảo vệ Tôn Cương, gây chướng ngại cho Hàn Đông thì cũng chỉ là chuyện ôm rơm nặng bụng, ngược lại còn có thể gây phản cảm lớn ở phía thành phố, phỏng chừng Trương Cát Học cũng sẽ cứ thế mà nhịn thôi, đợi tìm cơ hội khác phản kích.
Lý Hi Tường trong lòng âm thầm suy nghĩ:
- Xem ra lần đến này của Hàn Đông giống như một con cá lớn bơi vào ao cá, đã gây ra rất nhiều sóng lớn, chỉ le là sau này tranh đấu sẽ càng ngày càng nhiều.
Thờ dài một hơi, Lý Hi Tường liền gọi đện thoại hỏi Phó trưởng ban xem chuyện này xử lý ra sao, nói cho đối phương biết Hàn Đông đã đích thân quan tâm đến chuyện này, cái nên báo cáo thì vẫn phải báo cáo theo sự thật, đồng thời trên mạng cũng đã có video tương ứng lưu truyền rồi. Nếu không báo cáo thì đến lúc đó ban Tuyên giáo của Thành ủy sẽ lâm vào bị động.
Chuyên mục giao thông buổi tối hôm đó đã vạch trần hành vi xấu xa của Chủ tịch quận quận Bảo Kim Tôn Cương, bài đưa tin chỉ ra, gần đây Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đang ra sức chỉnh đốn công tác an toàn giao thông thành phố, đồng thời đặc biệt nhấn mạnh cán bộ Đảng viên các cấp phải có tác dụng làm gương đi đầu. Tôn Cương là một cán bộ Đảng viên, không những không đi đầu tuân thủ quy tắc giao thông, mà còn đánh đập tàn nhẫn cảnh sát nhân dân đang trực, ảnh hưởng hình tượng...
Thấy chuyên mục này trên mặt Hàn Đông lộ ra nụ cười. Xem ra phía Trương Cát Học cũng không phải thành lũy không thể phá nổi, chỉ cần mình gây thêm chút áp lực, Lý Hi Tường liền xử lý sự việc theo hướng suy nghĩ của mình, nếu đã như vậy thì sự việc dễ xử lý hơn nhiều.
Trên thực tế, Hàn Đông không sợ người khác đối đầu với mình, nhưng Hàn Đông vẫn hy vọng có thể cố hết sức dùng phương thức hòa bình để giải quyết, đến đẳng cấp như Hàn Đông, nghệ thuật tranh đấu lịch sự hơn nhiều, nhưng loại tình hình này giống như một hồ nước, có khả năng trên bề mặt nhìn có vẻ rất phẳng lặng yên tĩnh nhưng phía dưới lại có sóng âm thầm chuyển động.
Buổi chiều ngày hôm sau, Hàn Đông liền vội vàng mở hội nghị Ủy viên thường vụ thành ủy. Mục đích của hội nghị lần này là tiến hành xử lý Tôn Cương.
Trước đó, Hàn Đông đã bảo thư ký Chu Tiên Uy tìm hiểu kỹ càng về chuyện phát sinh tối hôm trước, hơn nữa còn phục chế cả đoạn video mà đài truyền hình thâu lại.
Sau khi hội nghị bắt đầu, Hàn Đông lúc đầu cũng không nói gì nhiều, chỉ bảo Chu Tiên Uy mở đoạn video tối hôm qua lên.
Trong phòng hội nghị, nhiều màn hình truyền thông đang bật video tối hôm qua, cái miệng xấu xí của Tôn Cương lại một lần nữa hiển thị trước mặt mọi người.
Trên thực tế, những người đang ngồi đây, tối hôm qua hoặc sáng nay đã xem qua đoạn video này rồi.
Đường đường là Chủ tịch quận lại bị đài truyền hình vạch trần, đây là lần phá lệ đầu tiên, dù sao thì y cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở, cho dù có vấn đề gì cũng sẽ không vạch trần trên đài truyền hình trước.
Mặt khác, biểu hiện của Tôn Cương quả thật quá kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức những người cùng làm quan cũng thấy căm tức.
Chủ tịch thành phố Trương Cát Học không phải lần đầu tiên xem video này, xem lại lần nữa video này, sự tức giận trong lòng gã liền tăng thêm vài phần, thật là hận rèn sắt không thành thép. Cái tên Tôn Cương này cũng quá vô dụng, đường đường là một Chủ tịch quận cấp Giám đốc sở mà sao lại giống như cán bộ thôn không được xếp hạng vậy. Mặt khác Trương Cát Học cũng vô cùng bất mãn với Hàn Đông, cho dù Hàn Đông muốn chỉnh đốn an toàn giao thông, muốn tăng cường uy tín, nhưng Tôn Cương đường đường là một Chủ tịch quận của quận Bảo Kim, dùng phương thức này để xử lý y, loại thủ đoạn này quá ác liệt, sau này Tôn Cương làm sao sống được, xem ra lần này Hàn Đông chuẩn bị một phát đánh chết Tôn Cương luôn.
“Hừ, làm như vậy chỉ làm mọi người bất mãn, đến lúc đó mọi người đều không nghe lời hắn, xem hắn làm thế nào!”
Trương Cát Học tức giận nghĩ. Theo lý mà nói Hàn Đông đắc tội với quan viên các quận huyện, đối với gã mà nói là chuyện tốt, gã nên vui vẻ mới phải, nhưng hiện tại Trương Cát Học không vui vẻ chút nào, bởi vì người bị chỉnh là cán bộ cấp dưới của gã. Cái tên Tôn Cương này vốn dĩ là một người có tác phong khá ngang ngược, cũng kiên định đứng về phe Trương Cát Học, bây giờ bị Hàn Đông xử lý, đúng là tổn thất lớn đối với Trương Cát Học.
- Các đồng chí, đoạn video này mọi người đều xem xong rồi chứ.
Thanh âm thản nhiên của Hàn Đông vang lên trong phòng họp:
- Người này mọi người đều có ấn tượng nhỉ, Chủ tịch quận quận Bảo Kim, cán bộ cấp Giám đốc sở chính là làm gương như thế này sao? Mọi người nhìn mặt mũi y xem, quả thực còn không bằng lưu manh ác bá, quả thực là phần tử cặn bã! Người như thế này sao có thể leo lên vị trí như thế này chứ? Các đồng chí, chúng ta phải nghĩ lại cẩn thận, đối với chuyện bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ, bắt buộc phải thận trọng, mỗi một cán bộ đều có liên quan đến hình tượng của Đảng chúng ta. Nếu cán bộ như Tôn Cương thì chỉ bôi đen hình tượng rực rỡ của Đảng chúng ta thôi...
Vẻ mặt Trương Cát Học từ sự phẫn nộ dần dần trở nên nghiêm túc, gã âm thầm nghĩ:
“Hàn Đông đột nhiên thảo luận về vấn đề này, hắn muốn làm gì?”
- Thôi đi, chúng ta không thể chọc vào.
Lưu Khải buồn bực nói, nắm lấy điện thoại, sắc mặt của gã cũng trở nên vô cùng khó coi. Gã cảm thấy mình rất xui xẻo, sao lại đụng phải nhân vật không chọc giận được. Xem bộ dạng của đối phương muốn xử lý mình cũng là chuyện rất dễ dàng, may là đối phương chỉ không muốn dây dưa nữa mà thôi.
- - Sao lại kiêu ngạo như vậy, Tiểu Khải, sao cậu lại càng ngày càng nhát gan thế, tôi không tin không có chuyện gì chúng ta không làm được.
Bạn của Lưu Khải rất kiêu ngạo, cũng là người thường xuyên lăn lộn ở bên ngoài, trong nhà không chỉ có người làm quan, hơn nữa cũng có nhiều tiền, cho nên từ nhỏ đã hình thành tính cách ngang ngược đệ nhất thiên hạ, cho rằng toàn thế giới đều có thể tự ý hoành hành.
Lưu Khải lắc lắc đầu chán nản, nói:
- - Thôi đi, vừa mới một lúc thôi, đối phương đã điều tra tận gốc rễ lai lịch của tôi rồi, ngay cả chuyện thời cấp hai tôi đánh nhau cũng biết rõ, cũng không biết đã gặp phải người nào, người ta đến cả số điện thoại cũng có thể giấu, cho dù chúng ta đi tra biển số xe kia, e là cũng không tra ra được. Cho dù là tra được, e là chúng ta cũng không chọc vào được.
- - Lợi hại vậy sao!
Gã bạn của Lưu Khải cũng hoảng sợ, chửi thề nói:
- - Vậy thì thôi, có một số người chúng ta không thể chọc vào. Như vậy đi chúng ta đi bệnh viện sau đó đi Kim Ngọc Lâu uống rượu giải sầu cho cậu, nghe nói gần đây mới đến không ít gái, chúng ta tối nay đi thử xem.
- - Được, cứ như vậy đi.
Lưu Khải buồn bực nói, gã cảm giác mình bị người khác khi dễ, nhưng đối phương không phải là người mình có thể chọc vào, cho nên chỉ có thể thông qua cách khác để trút giận.
Mặc dù bình thường lũ bạn bè hư hỏng của Lưu Khải này làm việc gì đều không có chương trình. Nhiều khi là không kiêng nể gì, nhưng bọn họ cũng vẫn rất tự biết mình, cũng không phải là loại người làm bừa, nếu đối phương quả thực là người không thể chọc giận được. Bọn họ cũng sẽ không ngốc nghếch đi đấu với đối phương, như vậy chỉ tự tìm đường chết mà thôi.
Một đám người hùng hổ đi vào bệnh viện, rất nhanh tay trật khớp của Lưu Khải đã chữa khỏi rồi, gã tâm trạng vô cùng buồn bực liền cùng bạn bè đến Kim Ngọc Lâu, đó là một câu lạc bộ cao cấp, có đồ ăn ngon, có gái đẹp, lại có chế độ hội viên. Người bình thường cũng không vào được, cho nên Lưu Khải cũng không lo lắng thân phận của mình bị lộ ra.
Trong Kim Ngọc Lâu, Lưu Khải và bạn bè có mỹ nữ ở bên, hành vi phóng đãng, chơi đùa vô cùng vui vẻ.
Khoảng h tối, uống xong rượu Lưu Khải đang ở trên giường rộng rãi mềm mại chiến đấu hừng hực với gái đẹp, bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại, lại là một trợ thủ của một đạo diễn nổi tiếng nào đó gọi tới, gọi gã đi ra ngoài, nói có khả năng có vai diễn mới bàn bạc với gã.
Đối với diễn viên, lời nói của đạo diễn chính là mệnh lệnh, hơn nữa đây còn là mệnh lệnh của đạo diễn nổi tiếng. Lưu Khải lúc này vui vẻ đồng ý, nhanh chóng đi tắm rửa. Sau đó đi ra lên xe vọt đến chỗ khách sạn mà người kia nói.
“Mẹ nó, lần này phải làm một diễn viên chính. Cho dù không được vai chính thì nhân vật nam chính thứ hai cũng không tệ, coi như là bồi thường rồi.” Lưu Khải vừa lái xe vừa hưng phấn nghĩ đến, bởi vì vừa rồi mất thời gian ở Kim Ngọc Lâu, cho nên Lưu Khải lái xe với tốc độ rất nhanh, đã vượt qua tốc độ rồi, đạo diễn nổi tiếng gọi, gã không dám có một chút buông lỏng, nhất định phải đến đó với tốc độ nhanh nhất.
- - Sao lại nhiều xe như vậy! Nhìn thấy phía trước ngày càng nhiều xe, Lưu Khải vô cùng buồn bực, nhưng gã tự xưng là kỹ thuật lái xe rất tốt, cho nên tốc độ lái xe cũng không giảm xuống.
Ở một đoạn cua, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một chiếc xe tải lớn đang chậm rãi đi đến, Lưu Khải thấy thế vội vàng chuyển hướng, chiếc xe khó khăn lắm mới sượt qua đuôi xe tải.
Khi Lưu Khải đang vui mừng, “Bịch” một tiếng vọng đến, một người đi bộ ven đường bị đâm bay lên, Lưu Khải lúc này lập tức tỉnh rượu, nhanh chóng xoay tay lái, kết quả lại va vào hai người khác, hai người đều kêu lên thảm thiết.
Đụng phải người, trong lòng Lưu Khải hoảng loạn cực độ, tay lái loạn xạ, bịch một tiếng, xe va vào một chiếc xe việt dã phía trước, cả người gã nhảy dựng lên theo quán tính, vang lên tiếng đầu va vào mặt kính chắn gió.
Trận đau nhức truyền đến, Lưu Khải đã mất đi tri giác.
Rất nhanh liền có người gọi và , ven đường một cảnh hỗn loạn, một số xe dừng lại xem náo nhiệt.
Phóng viên cũng nhanh chóng chạy tới.
Ngày hôm sau là ngày chủ nhật, Hàn Đông cũng không đi làm, quan niệm của Hàn Đông rất đơn giản, đó chính là vấn đề có thể đi làm giải quyết thì để đi làm giải quyết, không xử lý trong thời gian nghỉ ngơi. Hắn không chỉ không thích lề mề mà không muốn người khác không có việc gì tăng ca. Cho nên vào thời điểm cuối tuần, không có chuyện gì quan trọng, mọi người cũng sẽ không quấy rầy Hàn Đông.
Hàn Đông vào lúc cuối tuần, chủ yếu là thoải mái một chút đi ra ngoài. Mặc dù hắn là Bí thư Thành ủy, nhưng vì mới đến không lâu, cho nên còn chưa đến mức đi đến đâu cũng bị người khác nhận ra, bởi vậy hắn có lúc đi ra ngoài giải sầu cũng không dễ bị người khác nhận ra.
Buổi sáng hôm qua đến bãi biển chơi đến trưa, tuy gặp phải chút chuyện nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng cả nhà Hàn Đông, sau khi ăn trưa xong cả nhà lại đi đến chỗ khác chơi, buổi tối lại đi ăn một bữa ăn khuya.
Buổi sáng cả nhà ăn sáng trong phòng ăn, trên ti vi đang phát tin tức địa phương, vừa đúng lúc chiếu vụ tai nạn xe đêm qua.
Bởi vì Lưu Khải cũng coi như một minh tinh rồi, cho nên gã xảy ra tai nạn xe cộ, cũng dễ thu hút sự chú ý của truyền thông.
- - Chính là cái tên Lưu Khải ngày hôm qua, xảy ra tai nạn xe rồi, uống rượu lại vẫn lái xe, bây giờ không phải nghiêm cấm lái xe uống rượu sao?
Hàn Nguyệt chu cái miệng nhỏ nhắn nói, bởi vì chuyện ngày hôm qua, ấn tượng của cô bé với Lưu Khải rất xấu, vừa thấy gã xảy ra tai nạn xe cộ lại bình luận thêm.
Tin tức thể hiện tai nạn xe xảy ra tối hôm qua làm cho ba người đi đường tử vong, người lái xe Lưu Khải cũng bị thương, đang điều trị trong bệnh viện.
Theo điều tra của cảnh sát giao thông, nguyên nhân xảy ra tai nạn chủ yếu là do Lưu Khải say rượu lái xe, hơn nữa tốc độ lái xe quá nhanh gây nên.
Lưu Khải phải chịu toàn bộ trách nhiệm về vụ tai nạn.
Tin tức tiến hành nói rõ về luật giao thông mới nhất với tai nạn xe lần này, và chỉ ra bây giờ mặc dù đã áp dụng luật mới một thời gian rồi, nhưng vẫn không khống chế được một số người uống rượu xong lái xe, lái với tốc độ cao, đặc biệt là một số chủ xe còn trẻ tuổi càng không kiêng nể gì, số vụ tai nạn nửa đầu năm nay cũng không giảm đi so với trước kia.
Đôi mày của Hàn Đông hơi nhíu lại, xem được tin tức này khiến cho Hàn Đông nhớ tới hai ngày trước trên inte thấy có một số ngôn luận, chủ yếu là nhằm vào thanh niên trẻ tuổi lái được xe thích đua xe, vào tháng tư đã liên tiếp xảy ra mấy vụ tai nạn xe do đua xe.
“Xem ra phải điều chỉnh lại một chút.” Hàn Đông lẩm bẩm, an toàn giao thông vô cùng quan trọng, quan hệ đến cảm giác an toàn của dân chúng, nếu như ngay cả trên đường cũng lo lắng e sợ, vậy cảm giác an toàn của dân chúng sẽ thế nào. Hơn nữa bởi vì tổn thất do tai nạn xe cộ gây ra hàng năm cũng không ít, cảng phải nắm bắt chặt hơn.
Trung Hoa bây giờ đang ở thời kỳ chuyển đổi lớn, các vấn đề xã hội rất nhiều, mâu thuẫn xã hội cũng tương đối nổi trội, Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu cũng biết rõ trong quá trình này làm lãnh đạo phải có quyết tâm, thực hiện “sửa sai” với sự phát triển của xã hội, để cho phát triển của xã hội thực sự đi vào quỹ đạo.
Thứ hai vừa đi làm, Hàn Đông liền bảo Thư ký Chu Tiên Uy thông báo cho Bí thư Đảng ủy Công an Chu Bảo Hoằng đến phòng làm việc của mình.
Truyện convert hay : Thủ Tịch Người Thừa Kế Trần Bình