Hàn Đông đột nhiên đem chuyện Tôn Cương dẫn đến chuyện lựa chọn sử dụng cán bộ, điều nay không chỉ khiến Chủ tịch thành phố Trương Cát Lương trong lòng nghi hoặc khó hiểu, cho dù là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó bí thư Ân Hiểu Quang, Trưởng ban tổ chức Thành ủy Vương Ấu Lân cũng tràn đầy nghi hoặc.
“Chẳng lẽ Hàn Đông muốn gây chiến, lần chỉnh đốn an toàn giao thông này, hắn lại yêu cầu cán bộ lãnh đạo làm đối tượng xử lý trọng điểm, chẳng lẽ mục đích thật sự là chỉnh đốn đội ngũ cán bộ toàn thành phố.”
Phó bí thư Thành ủy Ân Hiểu Quang trong lòng âm thầm nghĩ. Ông ta là Phó bí thư quản lý Đảng và nhân dân, nêu Hàn Đông chưa nói với ông ta mà đã muốn chỉnh đốn đội ngũ cán bộ thì không phải là chuyện tốt đối với ông ta, chuyện này rất có khả năng sẽ uy hiếp lớn đến lợi ích của ông ta.
Vương Ấu Lân trong lòng cũng có thêm chút lo lắng, từ trước đến nay, anh ta đều đi cùng với cấp trên trực tiếp là Ân Hiểu Quang, một mặt hai người từng là bạn học cấp 2, quan hệ riêng tư của hai người luôn rất tốt, mặt khác anh ta là Trưởng ban tổ chức Thành ủy, Ân Hiểu Quang chính là lãnh đạo trực tiếp của anh ta, nếu không có mối quan hệ tốt đẹp với lãnh đạo trực tiếp thì công việc của anh ta rất khó làm. Vì hai nguyên nhân này mà anh ta luôn nghiêng về phía Ân Hiểu Quang.
Trước kia khi Cừu Tường Trác ở thành phố Minh Châu, thế cục các mặt đã hình thành rồi, bình thường cũng không có ai chủ động sờ đến tất cả những chuyện này, dù sao trật tự thành lập cũng phải trải qua thời gian dài, mài giũa về nhiều phương diện mới có thể hình thành, trừ phi bị ép đến mức bất đắc dĩ, mọi người đều duy trì sự cân bằng này.
Chỉ trong trạng thái cân bằng thì lợi ích các mặt mới duy trì một cách bình thường. Nếu phá vỡ cân bằng này, mọi người sẽ phải bỏ ra nhiều nỗ lực hơn cho điều đó, hơn nữa lợi ích của một số người sẽ bị tổn hại.
Nhưng hiện tại cùng với sự xuất hiện của Hàn Đông, loại cân bằng này của thành phố Minh Châu đã bắt đầu có biến hóa. Mọi người đều có chung nhận thức là Hàn Đông tuyệt đối không phải người dễ dàng tha thứ cho chuyện quyền lực của mình bị bó buộc. Thời gian hắn đến thành phố Minh Châu mặc dù không dài nhưng đã bắt đầu triển khai thủ thuật đối với mọi mặt của thành phố Minh Châu, có thể tiếp sau đây hành động của Hàn Đông sẽ càng ngày càng lớn, tiếp tục thế này thì thế cục thành phố Minh Châu sẽ có biến hóa rất lớn.
- Các đồng chí, thời gian trước, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã triển khai hành động chỉnh đốn xử lý an toàn giao thông trong phạm vi toàn thành phố, chủ yếu là tiến hành đả kích nghiêm khắc đối với những hành vi vi phạm luật pháp, cải thiện môi trường an toàn giao thông toàn thành phố, xây dựng một môi trường an toàn yên tâm cho nhân dân, giảm thiểu tổn thất về người, về tài sản do tai nạn giao thông gây ra. Tuân thủ quy tắc giao thông, mọi người đều có trách nhiệm, đặc biệt là cán bộ Đảng viên chúng ta, càng phải làm gương cho tốt, không thể giống như Tôn Cương, ỷ vào quyền lực mà nhân dân ban cho, muốn làm gì thì làm, dẫn đầu chuyện vi phạm pháp luật. Cán bộ như vậy vừa có lỗi với sự tín nhiệm của nhân dân, vừa có lỗi với sự tín nhiệm của cấp trên, làm sao có thể dẫn dắt mọi người làm kinh tế phát triển, làm sao phục vụ nhân dân được? Cán bộ như vậy, tôi hy vọng càng ít càng tốt...
Bài nói chuyện của Hàn Đông âm vang có lực khiến không khí buổi họp trở nên ngưng trọng.
Mà bài nói chuyện của Hàn Đông không chấm dứt nhanh như vậy, hắn tiếp tục nói:
- Đồng thời chúng ta cũng phải lấy đó làm gương, đẩy mạnh giám sát quản lý đội ngũ cán bộ, chỉ có cán bộ, lãnh đạo chúng ta dẫn đầu trong việc tuân thủ pháp luật thì mới có thể yêu cầu người khác cũng tuân thủ pháp luật theo. Tôi hy vọng các Ban tổ chức Thành ủy, Ủy ban Kỷ luật Thành ủy phải dựa vào chuyện này mà nghiên cứu ra một chính sách, biện pháp, tiến hành giám sát có hiệu quả đối với cán bộ, lãnh đạo, phải khiến cán bộ, lãnh đạo phát huy hiệu quả dẫn đầu làm gương thực sự.
Hàn Đông nói xong, quay đầu nhìn Ân Hiểu Quang:
- Đồng chí Hiểu Quang, chuyện này do anh làm đội trưởng, anh cùng Ủy ban Kỷ luật, Ban tổ chức nhanh chóng chứng thực phương án này, không vấn đề gì chứ?
Ân Hiểu Quang sắc mặt lúc này đã tốt hơn lúc trước nhiều. Hàn Đông sắp xếp như thế này, ít nhất khiến ông ta có thể nắm vững một số chuyện một cách hiệu quả, hơn nữa nói không chừng còn có thể đạt được nhiều lợi ích hơn. Nói cách khác, ít nhất khi Hàn Đông đang nghĩ chuyện này không hề muốn gạt mình ở bên ngoài.
- Bí thư Hàn yên tâm, tôi sẽ để tâm đến chuyện này.
Ân Hiểu Quang vẻ mặt tươi cười nói. Nếu Hàn Đông đã nguyện ý giao quyền chủ động này cho bản thân, vậy thì bản thân sẽ phối hợp thật tốt với hắn.
Cuộc hỏi đáp đơn giản như vậy, về cơ bản đã quyết định xong chuyện này, mà người ngồi bên tay trái Hàn Đông là Trương Cát Học sắc mặt lại càng ngày càng khó coi.
Đề nghị của Hàn Đông lại là phương diện rất bình thường của việc xây dựng đội ngũ của Đảng, hơn nữa trên thực tế cán bộ Đảng viên dẫn đầu trong việc tuân thủ pháp luật cũng là chuyện rất bình thường. Trước đây mọi người cũng sẽ không ngừng nhấn mạnh những điều này nhưng cách làm hiện tại của Hàn Đông rất rõ ràng không phải chỉ là nhấn mạnh một chút. Hơn nữa trải qua chuyện này, liên hệ giữa Hàn Đông và Ân Hiểu Quang sẽ càng ngày càng chặt, điều này cực kỳ bất lợi cho Trương Cát Học.
“Xem ra, đầm nước này càng ngày càng tanh, nhất định phải hành động toàn diện mới được.”
Trương Cát Học trong lòng âm thầm nói. Lúc bắt đầu, Trương Cát Học nghĩ tiền đồ phát triển của Hàn Đông đã rõ ràng, mà Hàn Đông đến thành phố Minh Châu chỉ là sự quá độ, không đến hai năm Hàn Đông sẽ tiến vào trung khu điều hành của Đảng, vì vậy trong suy nghĩ của gã, Hàn Đông đến thành phố Minh Châu ngoài việc nghĩ cách lập một số thành tích chính trị ra, hẳn là vô cùng coi trọng sự ổn định của thế cục, như vậy cũng có lợi đối với y. Mà từ góc độ của Trương Cát Học mà nói, tình hình như thế này cũng có lợi nhất, một mặt gã có thể mượn cơ hội tích lũy một chút thành tích chính trị, cũng không cần lo lắng sẽ nảy sinh xung đột kịch liệt gì với Hàn Đông. Nếu có thể đợi sau khi Hàn Đông đi rồi, ngồi lên ngai vàng Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, vậy thì con đường làm quan của mình cũng thực hiện được bước nhảy lớn.
Nhưng bây giờ xem ra tính cách của Hàn Đông quyết định rồi. Hắn tuyệt đối không phải là một người hài lòng với hiện tại. Trương Cát Học cảm thấy thành phố Minh Châu đã phát triển vào quỹ đạo, là người quản lý chỉ cần đảm bảo loại phát triển này không bị ai phá hoại là được. Ngược lại, nếu làm ra lắm trò gian trá, động tĩnh lớn thì ngược lại không có lợi cho sự phát triển của thành phố Minh Châu.
Trương Cát Học cũng không phản đối sự vật mới mẻ, người cải cách, chỉ là gã có suy nghĩ riêng đối với sự phát triển kinh tế, xã hội mà thôi, bây giờ tất cả những hành động của Hàn Đông ở thành phố Minh Châu, rõ ràng là không đồng nhất với quan niệm của Trương Cát Học, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Trương Cát Học bất mãn với Hàn Đông.
- Ừ, chuyện này cứ định như vậy đi, đồng chí Cát Học, anh có muốn bổ sung gì không?
Hàn Đông lúc này quay về phía Trương Cát Học hỏi.
Chỉ là Hàn Đông đã quyết định việc này, lúc này mới hỏi ý kiến Trương Cát Học, hoàn toàn không để Trương Cát Học vào mắt, bây giờ hỏi như vậy dường như chỉ là thông báo chuyện này cho có lệ với Trương Cát Học.
Chu Bảo Hoằng nhanh chóng đi đến văn phòng Hàn Đông, sắc mặt lão ta có chút u ám, lão ta trước kia là cán bộ tỉnh phía Nam Trung Hoa, sau đó bởi vì giao lưu cán bộ đến thành phố Minh Châu, sau đó liền ở lại thành phố Minh Châu, qua sự cố gắng của mình đi đến vị trí hiện giờ. Lão ta ở thành phố Minh Châu sở dĩ có thể nhanh chóng đứng vững và vững bước đi lên, chủ yếu là gắn liền với Bí thư Thành ủy tiền nhiệm Cầu Tường Trác, bởi vậy lão ta vẫn luôn kiên định đứng về phía Cầu Tường Trác, nhưng sau khi Cầu Tường Trác bị điều đi, lão ta liền thuận thế đứng về phía Trương Cát Học.
Phải nói Chu Bảo Hoằng là kiên định đứng về phía Long Chính Bang, bất kể trước đây lão ta đứng về phía Cầu Tường Trác hay là bây giờ lão đứng về phía Trương Cát Học, đều không thoát khỏi phe cánh của Long Chính Bang.
Hàn Đông cũng tìm hiểu một chút về Chu Bảo Hoằng, hơn nữa sau khi đến thành phố Minh Châu, trải quan một thời gian tiếp xúc và quan sát, Hàn Đông cảm thấy Chu Bảo Hoằng này tương đối có năng lực, là một người ngoại tỉnh, hơn nữa đối với thành thị phát triển như thành phố Minh Châu, thì tỉnh thành mà lão ta ở trước kia quả là một nơi lạc hậu, điều này làm cho người thành phố Minh Châu có tư tưởng bài trừ ngoại mù quáng và cảm giác tự cho mình tốt mà nói, lão quả thực là đến từ một nơi chưa khai hóa, mà lão có thể đứng vững chân ở thành phố Minh Châu, năng lực cá nhân không thể nghi ngờ là rất tốt, mặt khác cũng có quan hệ rất lớn đến việc lão kiên định đứng về phía Long Chính Bang.
Chu Bảo Hoằng khống chế rất nghiêm hệ thống chính trị pháp luật của thành phố Minh Châu, người ở trên dưới hệ thống chính trị pháp luật do lão cất nhắc lên rất nhiều.
- - Đồng chí Bảo Hoằng, trong khoảng thời gian này, tai nạn xe ở thành phố chúng ta tăng dần lên, tôi xem một chút rất nhiều tai nạn xe chủ yếu là do người lái xe tốc độ cao gây ra, mà trong đó một phần lớn là vì lái xe sau khi uống rượu. Xảy ra những tai nạn này gây nên tổn hại rất lớn, không chỉ là tổn hại về kinh tế, mà an toàn của dân chúng cũng bị xâm hại, đối với tình hình này Thành ủy phải coi trọng cao độ. Mặc dù gần đây thực hiện luật giao thông mới, tai nạn giao thông có giảm so với mấy năm trước, nhưng tình hình không thể lạc quan, tôi hy vọng hệ thống chính trị pháp luật phải liên hợp thực hiện, một mặt về phía công an cảnh sát giao thông phải tăng cường thực hiện luật giao thông, tăng cường xử lý, đả kích với các hành vi vi phạm như lái xe sau khi uống rượu, lái xe tốc độ cao, đạt đến trách nhiệm hình sự thì nhất định phải xử lý theo luật.
Hàn Đông trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình, bố trí Chu Bảo Hoằng đi thực hiện. Chu Bảo Hoằng đã tương đối mạnh mẽ, hơn nữa khống chế rất tốt hệ thống chính trị pháp luật, như vậy việc này để cho lão ta làm, nếu làm không tốt thì đó là trách nhiệm của lão.
Chu Bảo Hoằng không thể ngờ Hàn Đông lại sáng sớm gọi mình đến để nói chuyện này. Nhưng đây là trách nhiệm của lão, bởi vậy lão không có bất cứ từ chối nào, nói:
- - Bí thư Thành ủy Hàn xin yên tâm, tôi lập tức bố trí tổ chức một hành động chuyên môn mạnh mẽ đả kích những hành vi vi phạm giao thông…
Thái độ của Hàn Đông vẫn rất hài lòng với Chu Bảo Hoằng. Hắn khen ngợi, nói:
- - Ừ, ý tưởng này của anh không tồi. Khi hành động phải để tin tức truyền thông tiến hành theo dõi đưa tin. Tăng cường giám sát, cũng chịu giám sát. Hình thành một không khí dư luận lớn, sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn.
Chu Bảo Hoằng hơi nhíu mày, từ trong nội tâm của lão thì thật ra lão không muốn có giới truyền thông tham dự vào hành động như thế này, theo lão thấy có rất nhiều chuyện nếu lộ ra quá sớm, cũng rất dễ làm cho mình rơi vào bị động.
Nhưng Hàn Đông là nhân vật số một, Hàn Đông định đoạt rồi bởi vậy Chu Bảo Hoằng cũng không thể đưa ra ý kiến phản đối, đành phải gật đầu tỏ vẻ làm theo như vậy.
Hàn Đông lại nói:
- - Hành động lần này phải đặc biệt tăng cường kiểm tra đối với việc dùng xe công, kiểm tra đối với cán bộ dùng xe, cán bộ các cấp trước tiên phải dẫn đầu hiểu và thực hiện luật, bởi vậy đối với những cán bộ vi phạm luật giao thông nhất định phải nghiêm trị. Điều này Ủy ban Kỷ luật thành phố cũng sẽ tham gia, hễ là cán bộ Đảng viên có hành vi vi phạm lái xe sau khi uống rượu, lái xe tốc độ cao đều phải do Ủy ban Kỷ luật tiến hành xử phạt.
Lần này Chu Bảo Hoằng trong lòng có chút kinh sợ, lão không thể ngờ quyết tâm của Hàn Đông lớn như vậy, hơn nữa còn khai đao với cán bộ. Bây giờ xảy ra nhiều tai nạn giao thông như vậy, có một phần lớn là vi phạm luật giao thông, ngoài những người được coi là đời thứ hai của cán bộ ra, còn phần lớn là cán bộ, bọn họ có quyền có quan hệ, cho nên không quan tâm đến vi phạm pháp luật. Bây giờ Hàn Đông muốn tăng cường trọng điểm xử lý mặt này, nhất định sẽ đắc tội không ít người.
“Nhưng Hàn Đông có quyết tâm này cũng tốt, đây là một chuyện ích nước lợi dân.” Chu Bảo Hoằng thầm nghĩ trong lòng, cho dù đứng ở lập trường nào, lão vẫn muốn làm một chút việc thực.
Chu Bảo Hoằng sau khi trở về, lập tức triệu tập Công an, Kiểm soát, Tòa án mở một chuyên đề thảo luận, chủ yếu là truyền đạt một hồi chỉ thị của Hàn Đông, sau đó bố trí người bắt đầu vạch ra hành động lớn.
Một tuần sau, Hàn Đông chủ trì triệu tập Hội nghị thường vụ Thành ủy mở rộng, Hội nghị lần này chủ yếu là tiến hành bố trí và sắp xếp chỉnh đốn công tác an toàn giao thông toàn thành phố.
Cho dù Trương Cát Học có chút bất mãn với thái độ mạnh mẽ này của Hàn Đông, bởi vì trước đó Hàn Đông căn bản cũng không bàn bạc qua với ông ta chuyện này, trực tiếp liền bố trí Ủy ban Kỷ luật, Đảng ủy Công an làm xong công tác chuẩn bị tương ứng, cho dù Chu Bảo Hoằng trước đó cũng báo cáo qua với ông ta về suy nghĩ của Hàn Đông, nhưng ít ra bản thân Hàn Đông cũng không nghe ý kiến của ông ta. Nhưng Trương Cát Học cũng không đưa ra ý kiến phản đối, bởi vì xuất phát điểm của Hàn Đông là tốt, hơn nữa Hàn Đông cũng không nhằm vào ai.
Hơn nữa theo Trương Cát Học thấy Hàn Đông bây giờ cứng rắn như vậy, phách lối như vậy, kết quả đến lúc đó nếu không được như ý, mất mặt sẽ chỉ là Hàn Đông. Hơn nữa theo Hàn Đông làm như vậy, nhất định sẽ đắc tội với rất nhiều người. Điều này đối với Trương Cát Học mà nói cũng không phải là chuyện xấu xa gì.
Sau đó thành phố Minh Châu toàn diện bắt đầu hành động lớn chỉnh đốn an toàn giao thông.
Hành động lớn lần này khác với hành động trước đó ở các tỉnh khác ở chỗ, lần này coi cán bộ là đối tượng kiểm tra quản lý trọng điểm.
Bởi vì yêu cầu cương quyết của Hàn Đông, hành động lần này Ủy ban Kỷ luật thành phố cũng phải hành động, phàm là cán bộ vi phạm luật giao thông, có thể đưa ra pháp luật xử lý, không chỉ chịu sự trừng phạt của pháp luật, còn bị kỷ luật, và người như vậy trong phương diện đề bạt sử dụng tương lai, Thành ủy cũng phải trọng điểm “chiếu cố”.
Theo cách nói của Hàn Đông, về mặt pháp luật mọi người bình đẳng, mà cán bộ Đảng viên lại là đại biểu tiên tiến, càng phải dẫn đầu tuân thủ pháp luật, cho nên phải tăng cường quản lý.
Bởi vì hành động lần này có được sự coi trọng của Hàn Đông, hơn nữa có Ban Tuyên giáo toàn lực theo sát, bởi vậy rất nhanh gây nên sự chú ý của trên dưới toàn thành phố, đặc biệt là cán bộ các cấp, mọi người đều vô cùng quan tâm, bởi vì lần này Hàn Đông là cố ý đưa ra phải tăng cường xử phạt cán bộ vi phạm luật giao thông.
Có một số người cho là không đúng, cho rằng trong thành phố làm như thế này phỏng chừng cũng là thùng rỗng kêu to, không thể cứng rắn thực hiện được.
Nhưng rất nhanh mọi người đều biết lần này thành phố là làm thật.
h tối ngày /, Chủ tịch quận Bảo Kim - Tôn Cương và mấy giám đốc doanh nghiệp sau khi đi uống rượu liền lái chiếc xe BMW hóng gió trên đường. Tôn Cương có một sở thích, đó chính là thích lái xe, khi có thời gian rảnh liền tự mình lái xe trên đường, theo cách nói của riêng ông ta, lái xe hóng gió có thể làm cho suy nghĩ thêm sinh động. Mà buổi tối hôm đó ông ta uống rất nhiều rượu, liền lái xe đi hóng gió, kết quả là gặp phải cảnh sát giao thông đi kiểm tra lái xe uống rượu, sau khi bị cảnh sát giao thông chặn lại, Tôn Cương vô cùng tức giận, tiến lên bốp bốp hai tiếng bạt tai lên người cảnh sát giao thông chặn xe, và chỉ vào mũi anh ta mắng nhiếc thóa mạ, nói sẽ làm cho anh ta thất nghiệp, kết quả là hình ảnh này đã bị phóng viên tại hiện trường chụp được, vốn dĩ phóng viên tin tức lập tức biết được thân phận của người này, cũng có chút do dự có nên làm lộ ra hay không, bởi vậy chuẩn bị sau khi xin phép nhà đài mới quyết định, khoảng thời gian này h tối hàng ngày đều có chương trình giao thông, sẽ tiến hành thông báo, trình chiếu hành động chỉnh đốn.
Kết quả khi đợi nhà đài còn đang thảo luận, xin chỉ thị bàn bạc nhiều mặt, trên mạng đã có người quay được hiện trường lúc đó đăng tải lên, mục này gây nên sự chú ý của rất nhiều người, dù sao thành phố Minh Châu đang toàn lực tiến hành công tác chỉnh đốn an toàn giao thông, hơn nữa tất cả mọi người đều biết trong thành phố nhấn mạnh cán bộ phải làm gương, cái ông Chủ tịch quận kiêu ngạo này không chỉ uống rượu xong lái xe, hơn nữa còn đánh người thi hành công vụ, kêu gào sẽ làm cho anh ta thất nghiệp, rất nhiều người đều bàn luận, cán bộ nói như vậy quả thực là bại hoại, thành phố phải nghiêm túc xử lý. Cũng có người cho rằng Tôn Cương có thể làm đến Chủ tịch của một quận, chắc chắn phải có quan hệ thân thế, cho nên lần này phỏng chừng cũng chỉ đi nhậm chức nơi khác, tương lai nói không chừng vẫn còn tiếp tục thăng quan.
Bởi vì video này là tải trên trang mạng lớn của cả nước, cho nên cũng không dễ dàng xóa bỏ.
Người của Ban Tuyên giáo nhanh chóng liền biết tình hình này, một mặt là lãnh đạo Đài truyền hình chủ động báo cáo, mặt khác là trong thành phố có ban nghành chuyên môn phụ trách tìm hiểu dư luận có liên quan đến thành phố Minh Châu.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Lý Hy Tường lập tức gọi điện thoại cho Chủ tịch thành phố Trương Cát Học bàn bạc chuyện này, ý tứ của Trương Cát Học đương nhiên là phải bảo vệ Tôn Cương, bởi vì Tôn Cương là người dưới tay lão, lão cũng không muốn vứt bỏ tên tướng tài. Huống hồ, nếu như có thể bảo vệ được Tôn Cương, như vậy chuyện Hàn Đông trước đó nhấn mạnh, chẳng phải là một lời nói suông, sẽ có đả kích rất lớn với uy tín của Hàn Đông.
Lúc này Lý Hy Tường tự mình tìm quan hệ, chuẩn bị gỡ xuống đoạn video trên mạng, như vậy lại làm chút thủ đoạn, thao tác phương diện khác sẽ dễ làm hơn rồi.
Nhưng gã chưa gỡ được đoạn video trên mạng, thì điện thoại của Hàn Đông đã gọi tới rồi, Hàn Đông trong điện thoại cũng không nói gì nhiều, chỉ là để gã xem một đoạn video trên mạng, yêu cầu Ban Tuyên giáo Thành ủy phải tiến hành báo cáo, chỉ đạo thực sự cầu thị, chuyển từ bị động sang chủ động, đồng thời tiến thêm một bước điểm vào công tác chỉnh đốn an toàn giao thông toàn thành phố, tăng cường tuyên truyền dư luận và đưa tin.
Đợi Hàn Đông cúp điện thoại, Lý Hy Tường lập tức gọi điện thoại cho Trương Cát Học, nói:
- - Chủ tịch thành phố Trương, Bí thư Hàn vừa mới gọi điện thoại tới, hắn đã chú ý đến cái video kia rồi.
Truyện convert hay : Thần Cấp Cuồng Tế