Nghe xong lời nói của Hàn Đông, Trương Cát Học không trả lời ngay lập tức mà trầm mặc, tay gã cầm chiếc bút ký tên, viết viết ở trên mặt bàn, phát ra tiếng vang nhỏ.
Trong phòng họp, không khí đột nhiên trở nên ngưng trọng. Ân Hiểu Quang bưng cốc trà, chậm rãi uống, nụ cười thản nhiên trên mặt ông ta như mang chút chờ mong. Có lẽ Ân Hiểu Quang rất muốn biết đối mặt với tình huống này, Trương Cát Học sẽ chọn lựa thế nào.
Mà người bên Trương Cát Học thần sắc cũng mỗi người một khác, có người cúi đầu nhìn quyển sổ trong tay, có người hết sức chuyên chú nhìn chậu hoa trước mắt, có người còn vuốt vuốt cái bật lửa trong tay.
Hàn Đông lại ung dung ngồi ở chỗ kia, trên mặt mang chút ý cười nhàn nhạt, kiên nhẫn đợi câu trả lời của Trương Cát Học.
Trầm mặc hơn 10 giây, Trương Cát Học chậm rãi nói:
- Về nguyên tắc tôi đồng ý nhưng về biện pháp cụ thể, phương pháp thực thi, phải thận trọng suy xét, mọi người đều bình đẳng trước pháp luật, loại sắp xếp chế độ, quy tắc này cũng phải thích hợp với cán bộ Đảng viên, đây là cơ sở tinh thần của nhà nước pháp chế, xã hội pháp chế mà chúng ta hiện nay đang nỗ lực xây dựng...
Trương Cát Học lưu loát nói thật lâu, mục đích của gã là làm yếu đi ý kiến mà Hàn Đông đưa ra, tạo nền tảng cho gã tiếp sau đây nhúng tay vào chuyện này.
Chờ gã nói xong, những người đứng bên phía gã cũng đều lên tiếng, đương nhiên là ủng hộ ý kiến của gã, lên tiếng ủng hộ gã.
Mọi người nói xong, phòng họp lại lâm vào sự trầm mặc ngắn ngủi, mọi người đều đang đợi phản ứng của Hàn Đông. Lần này phản ứng của Trương Cát Học và những người khác có chút quá khích, mà nếu như Hàn Đông xử lý không tốt, rất có khả năng diễn biến thành một trận đối lập trong hội nghị Ủy viên thường vụ.
Tuy nhiên, nghe xong lời bọn họ, nụ cười trên mặt Hàn Đông không đổi, hắn nói:
- Ý kiến của mọi người đều không tồi, xã hội pháp chế, mọi người đều bình đẳng, cán bộ Đảng viên cũng thế, bọn họ đều bình đẳng trước pháp luật, không thể vượt qua đặc quyền của nhân dân, mà tình hình thực tế lúc đó là một số cán bộ của chúng ta lại tự cho rằng mình có đặc quyền hơn nhân dân, đây cũng là nguyên nhân chúng ta phải đẩy mạnh quản lý giám sát cán bộ Đảng viên. Đương nhiên, đây đều là vì phát huy hơn nữa lực tập trung, lực hướng tâm của chúng ta, vì vậy, đồng chí Hiểu Quang, đối với những ý kiến mà vừa nãy các đồng chí đưa ra, anh cũng phải suy xét cẩn thận, khi thiết lập chế độ điều lệ tương quan phải hết sức suy nghĩ đến ý kiến của mọi người, làm cho phương án được thực thi một cách hoàn thiện, chính xác.
- Tôi cũng nói quan điểm của mình vậy.
Lúc này Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Cao Tường Bắc nhẹ nhàng gõ bàn nói. Ông ta đầu đầy tóc bạc nhưng tinh thần quắc thước, sắc mặt hồng hào, giọng nói rất to, khiến cho người ta có cảm giác rất có khí thế.
Cao Tường Bắc là Chủ tịch Hội đồng nhân dân, mỗi lần có hội nghị Ủy viên thường vụ đều phải tham dự, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố khác là Hầu Đại Trung đương nhiên là lần nào cũng tham dự hội nghị.
Nhưng Cao Tường Bắc tham dự hội nghị đa phần không phát biểu gì, bình thường chỉ nói một câu “tôi không có ý kiến” là xong, lần này đột nhiên chủ động yêu cầu nói hai câu, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
- Tôi cho rằng đề nghị của đống chí Hàn Đông là rất cần thiết, trước mắt một số cán bộ của chúng ta quả thực cần phải tăng cường giám sát và quản lý...
Cao Tường Bắc nói hai ba phút, ý tứ rất đơn giản là ủng hộ đề nghị của Hàn Đông, ủng hộ việc đẩy mạnh tăng cường quản lý giám sát trọng điểm đối với cán bộ toàn thành phố.
Mặc dù Cao Tường Bắc nói rất đơn giản nhưng ông ta phát biểu ủng hộ đề nghị của Hàn Đông lại là một tín hiệu rất quan trọng, xem ra cái ông lão cố chấp này rất ủng hộ quan niệm của Hàn Đông.
Cho dù là Trương Cát Học, sắc mặt lúc này cũng thay đổi, mặc dù trước đây gã và Cao Tường Bắc quan hệ rất tốt nhưng Cao Tường Bắc có quan niệm của riêng mình cũng rất bình thường. Mà điều bất bình thường là Cao Tường Bắc rất ủng hộ quan điểm của Hàn Đông, điều này đối với Trương Cát Học mà nói không phải là chuyện gì tốt.
Sắc mặt Trương Cát Học lại âm trầm thêm vài phần.
Gã cảm giác được nét cười trên mặt Hàn Đông lại nhiều hơn vài phần, trong lòng lại càng buồn bực.
Hàn Đông nói:
- Được, về chuyện này, mọi người đều có những ý kiến và đề nghị không tồi, tạm thời dừng ở đây. Chủ đề chính của cuộc họp hôm nay chúng ta vẫn chưa xử lý, mọi người nói xem cái tên Tôn Cương này nên xử lý ra sao?
Cao Tường Bắc có vẻ rất tích cực, ông ta nói:
- Tôi thấy trước hết nên bãi chức Chủ tịch quận quận Bảo Kim của Tôn Cương đi, đồng thời theo quy tắc giao thông tiến hành xử phạt theo pháp luật, dựa theo những gì pháp luật quy định, lái xe khi say rượu, ngoài xử phạt tiền ra còn phải tạm giam...
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Dương Dịch Ba nói:
- Theo quy định của hình pháp, lái xe khi say rượu, dựa theo nồng độ cồn đo được để xử tội tương ứng, nếu Tôn Cương bị xử tạm giam thì có thể bãi bỏ chức của y.
Trương Cát Học cả người chấn động, cái tên Dương Dịch Ba này thật vô sỉ, không ngờ đúng vào lúc này giậu đổ bìm leo, vừa nãy Dương Dịch Ba nói có lý, nếu một cán bộ công chức vì phạm pháp mà bị tạm giam thì cán bộ ban ngành cấp trên có quyền bãi bỏ chức vụ của bọn họ, đây hoàn toàn là đuổi Tôn Cương vào chỗ chết.
Vừa nghĩ tới hành vi kiêu ngạo của Tôn Cương trước đây, Trương Cát Học trong lòng lại một mảnh chua xót, có lẽ nếu y trước đây khiêm tốn một chút thì cũng không đến mức như thế này.
Ngoài ra, cho dù là Cao Tường Bắc hay là Dương Dịch Ba, sở dĩ dốc sức ủng hộ xử phạt Tôn Cương như vậy chẳng phải là vì thái độ cứng rắn của Hàn Đông sao.
Hết thảy căn nguyên đều từ người Hàn Đông mà ra, nếu không có Hàn Đông chủ đạo thì chuyện của Tôn Cương lần này sẽ chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Lúc này Hàn Đông đập bàn, hắn nói:
- Ừ, đồng chí Dịch Ba nói đúng, nếu Tôn Cương đã vi phạm pháp luật vậy thì trước tiên tiến hành xử lý theo pháp luật, sau đó sẽ tiến hành xử lý hành chính tương ứng. Mọi người có ý kiến gì không?
Nói xong ánh mắt Hàn Đông chậm rãi lướt qua mặt mọi người, mọi người đều tỏ vẻ không có ý kiến gì. Cho dù là Trương Cát Học lúc này cũng chỉ có thể nắm lỗ mũi nhận kết quả này, bởi vì tất cả những gì Hàn Đông làm đều có lý, thực sự không dễ để tìm ra lý do phản đối.
Mà thời gian giao thông của đài truyền hình vào buổi tối liền tiến hành theo dõi đưa tin về chuyện xảy ra tối hôm qua, thông qua kiểm tra đo lường, giám định nồng độ cồn trong máu của Tôn Cương là 221,8mg/100ml, thuộc loại lái xe khi say rượu, nguy hại đến an toàn công cộng xã hội, hành động của y đã cấu thành tội lái xe nguy hiểm.
Ngày hôm sau, tòa án liền tiến hành xử lý Tôn Cương, xử Tôn Cương bị tạm giam 4 tháng, ngoài ra xét thấy y đánh nhân viên cảnh sát, xử y bồi thường cho đối phương ba nghìn nhân dân tệ.
- Tôi biết rồi.
Trương Cát Học không nói gì nhiều liền ngắt điện thoại.
Điều này làm Lý Hi Tường có chút buồn bực lại có chút khó chịu.
Nhưng y cũng biết bây giờ tâm trạng Trương Cát Học chắc chắn không thoải mái, dù sao thì vốn dĩ Trương Cát Học muốn thông qua chuyện này để làm khó Hàn Đông, ai biết kế hoạch của gã chưa bắt đầu thực thi thì hành động của Hàn Đông đã cho hết tất cả những gì gã chuẩn bị về nguyên hình. Bây giờ Hàn Đông đã để ý đến video này, vậy thì Trương Cát Học nghĩ thế nào cũng không thể bảo vệ cho Tôn Cương. Tôn Cương là một trong những nhân vật quan trọng của bên Trương Cát Học, bây giờ bị Hàn Đông chém ngã ngựa, cũng là đả kích rất lớn đối với uy tín của Trương Cát Học.
Vì vậy cho dù thái độ của Trương Cát Học có chút làm trong lòng Lý Hi Tường không vui nhưng rất nhanh Lý Hi Tường liền nghĩ thông. Bây giờ Trương Cát Học đã biết Hàn Đông quan tâm đến video này, vậy thì tiếp sau đây phải xem Trương Cát Học làm thế nào, còn về Lý Hi Tường, bây giờ y cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tuổi tác của Lý Hi Tường cũng tương đối rồi, cũng chỉ làm khoảng , tháng là lui về tuyến , vì vậy từ sâu trong tim, thực ra y không muốn tham gia quá nhiều vào chuyện tranh đấu này.
Mặc dù nói Lý Hi Tường đứng về phía Trương Cát Học nhưng tâm tính hiện tại của y lại có thể nhiều chuyện không bằng ít chuyện, mọi người có thể sống với nhau yên ổn, có thể hóa giải mâu thuẫn một cách hòa bình, cùng nhau làm tốt công việc, không xảy ra vấn đề là tốt nhất.
Lúc này điều y nghĩ nhiều nhất là lui về toàn thân, đương nhiên sẽ không có chí tiến thủ gì rồi. Con cháu của y cũng không theo chính trị, đồng thời bọn chúng cũng coi như là tự mình không chịu thua kém, cũng không cần y phải lo lắng quá nhiều. Chính vì như vậy nên Lý Hi Tường hoàn toàn không có ý chí tranh đấu gì cả.
- Chuyện này Hàn Đông có lý, vì vậy cho dù Trương Cát Học muốn bảo vệ Tôn Cương, gây chướng ngại cho Hàn Đông thì cũng chỉ là chuyện ôm rơm nặng bụng, ngược lại còn có thể gây phản cảm lớn ở phía thành phố, phỏng chừng Trương Cát Học cũng sẽ cứ thế mà nhịn thôi, đợi tìm cơ hội khác phản kích.
Lý Hi Tường trong lòng âm thầm suy nghĩ:
- Xem ra lần đến này của Hàn Đông giống như một con cá lớn bơi vào ao cá, đã gây ra rất nhiều sóng lớn, chỉ le là sau này tranh đấu sẽ càng ngày càng nhiều.
Thờ dài một hơi, Lý Hi Tường liền gọi đện thoại hỏi Phó trưởng ban xem chuyện này xử lý ra sao, nói cho đối phương biết Hàn Đông đã đích thân quan tâm đến chuyện này, cái nên báo cáo thì vẫn phải báo cáo theo sự thật, đồng thời trên mạng cũng đã có video tương ứng lưu truyền rồi. Nếu không báo cáo thì đến lúc đó ban Tuyên giáo của Thành ủy sẽ lâm vào bị động.
Chuyên mục giao thông buổi tối hôm đó đã vạch trần hành vi xấu xa của Chủ tịch quận quận Bảo Kim Tôn Cương, bài đưa tin chỉ ra, gần đây Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đang ra sức chỉnh đốn công tác an toàn giao thông thành phố, đồng thời đặc biệt nhấn mạnh cán bộ Đảng viên các cấp phải có tác dụng làm gương đi đầu. Tôn Cương là một cán bộ Đảng viên, không những không đi đầu tuân thủ quy tắc giao thông, mà còn đánh đập tàn nhẫn cảnh sát nhân dân đang trực, ảnh hưởng hình tượng...
Thấy chuyên mục này trên mặt Hàn Đông lộ ra nụ cười. Xem ra phía Trương Cát Học cũng không phải thành lũy không thể phá nổi, chỉ cần mình gây thêm chút áp lực, Lý Hi Tường liền xử lý sự việc theo hướng suy nghĩ của mình, nếu đã như vậy thì sự việc dễ xử lý hơn nhiều.
Trên thực tế, Hàn Đông không sợ người khác đối đầu với mình, nhưng Hàn Đông vẫn hy vọng có thể cố hết sức dùng phương thức hòa bình để giải quyết, đến đẳng cấp như Hàn Đông, nghệ thuật tranh đấu lịch sự hơn nhiều, nhưng loại tình hình này giống như một hồ nước, có khả năng trên bề mặt nhìn có vẻ rất phẳng lặng yên tĩnh nhưng phía dưới lại có sóng âm thầm chuyển động.
Buổi chiều ngày hôm sau, Hàn Đông liền vội vàng mở hội nghị Ủy viên thường vụ thành ủy. Mục đích của hội nghị lần này là tiến hành xử lý Tôn Cương.
Trước đó, Hàn Đông đã bảo thư ký Chu Tiên Uy tìm hiểu kỹ càng về chuyện phát sinh tối hôm trước, hơn nữa còn phục chế cả đoạn video mà đài truyền hình thâu lại.
Sau khi hội nghị bắt đầu, Hàn Đông lúc đầu cũng không nói gì nhiều, chỉ bảo Chu Tiên Uy mở đoạn video tối hôm qua lên.
Trong phòng hội nghị, nhiều màn hình truyền thông đang bật video tối hôm qua, cái miệng xấu xí của Tôn Cương lại một lần nữa hiển thị trước mặt mọi người.
Trên thực tế, những người đang ngồi đây, tối hôm qua hoặc sáng nay đã xem qua đoạn video này rồi.
Đường đường là Chủ tịch quận lại bị đài truyền hình vạch trần, đây là lần phá lệ đầu tiên, dù sao thì y cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở, cho dù có vấn đề gì cũng sẽ không vạch trần trên đài truyền hình trước.
Mặt khác, biểu hiện của Tôn Cương quả thật quá kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức những người cùng làm quan cũng thấy căm tức.
Chủ tịch thành phố Trương Cát Học không phải lần đầu tiên xem video này, xem lại lần nữa video này, sự tức giận trong lòng gã liền tăng thêm vài phần, thật là hận rèn sắt không thành thép. Cái tên Tôn Cương này cũng quá vô dụng, đường đường là một Chủ tịch quận cấp Giám đốc sở mà sao lại giống như cán bộ thôn không được xếp hạng vậy. Mặt khác Trương Cát Học cũng vô cùng bất mãn với Hàn Đông, cho dù Hàn Đông muốn chỉnh đốn an toàn giao thông, muốn tăng cường uy tín, nhưng Tôn Cương đường đường là một Chủ tịch quận của quận Bảo Kim, dùng phương thức này để xử lý y, loại thủ đoạn này quá ác liệt, sau này Tôn Cương làm sao sống được, xem ra lần này Hàn Đông chuẩn bị một phát đánh chết Tôn Cương luôn.
“Hừ, làm như vậy chỉ làm mọi người bất mãn, đến lúc đó mọi người đều không nghe lời hắn, xem hắn làm thế nào!”
Trương Cát Học tức giận nghĩ. Theo lý mà nói Hàn Đông đắc tội với quan viên các quận huyện, đối với gã mà nói là chuyện tốt, gã nên vui vẻ mới phải, nhưng hiện tại Trương Cát Học không vui vẻ chút nào, bởi vì người bị chỉnh là cán bộ cấp dưới của gã. Cái tên Tôn Cương này vốn dĩ là một người có tác phong khá ngang ngược, cũng kiên định đứng về phe Trương Cát Học, bây giờ bị Hàn Đông xử lý, đúng là tổn thất lớn đối với Trương Cát Học.
- Các đồng chí, đoạn video này mọi người đều xem xong rồi chứ.
Thanh âm thản nhiên của Hàn Đông vang lên trong phòng họp:
- Người này mọi người đều có ấn tượng nhỉ, Chủ tịch quận quận Bảo Kim, cán bộ cấp Giám đốc sở chính là làm gương như thế này sao? Mọi người nhìn mặt mũi y xem, quả thực còn không bằng lưu manh ác bá, quả thực là phần tử cặn bã! Người như thế này sao có thể leo lên vị trí như thế này chứ? Các đồng chí, chúng ta phải nghĩ lại cẩn thận, đối với chuyện bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ, bắt buộc phải thận trọng, mỗi một cán bộ đều có liên quan đến hình tượng của Đảng chúng ta. Nếu cán bộ như Tôn Cương thì chỉ bôi đen hình tượng rực rỡ của Đảng chúng ta thôi...
Vẻ mặt Trương Cát Học từ sự phẫn nộ dần dần trở nên nghiêm túc, gã âm thầm nghĩ:
“Hàn Đông đột nhiên thảo luận về vấn đề này, hắn muốn làm gì?”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nghe xong lời nói của Hàn Đông, Trương Cát Học không trả lời ngay lập tức mà trầm mặc, tay gã cầm chiếc bút ký tên, viết viết ở trên mặt bàn, phát ra tiếng vang nhỏ.
Trong phòng họp, không khí đột nhiên trở nên ngưng trọng. Ân Hiểu Quang bưng cốc trà, chậm rãi uống, nụ cười thản nhiên trên mặt ông ta như mang chút chờ mong. Có lẽ Ân Hiểu Quang rất muốn biết đối mặt với tình huống này, Trương Cát Học sẽ chọn lựa thế nào.
Mà người bên Trương Cát Học thần sắc cũng mỗi người một khác, có người cúi đầu nhìn quyển sổ trong tay, có người hết sức chuyên chú nhìn chậu hoa trước mắt, có người còn vuốt vuốt cái bật lửa trong tay.
Hàn Đông lại ung dung ngồi ở chỗ kia, trên mặt mang chút ý cười nhàn nhạt, kiên nhẫn đợi câu trả lời của Trương Cát Học.
Trầm mặc hơn 10 giây, Trương Cát Học chậm rãi nói:
- Về nguyên tắc tôi đồng ý nhưng về biện pháp cụ thể, phương pháp thực thi, phải thận trọng suy xét, mọi người đều bình đẳng trước pháp luật, loại sắp xếp chế độ, quy tắc này cũng phải thích hợp với cán bộ Đảng viên, đây là cơ sở tinh thần của nhà nước pháp chế, xã hội pháp chế mà chúng ta hiện nay đang nỗ lực xây dựng...
Trương Cát Học lưu loát nói thật lâu, mục đích của gã là làm yếu đi ý kiến mà Hàn Đông đưa ra, tạo nền tảng cho gã tiếp sau đây nhúng tay vào chuyện này.
Chờ gã nói xong, những người đứng bên phía gã cũng đều lên tiếng, đương nhiên là ủng hộ ý kiến của gã, lên tiếng ủng hộ gã.
Mọi người nói xong, phòng họp lại lâm vào sự trầm mặc ngắn ngủi, mọi người đều đang đợi phản ứng của Hàn Đông. Lần này phản ứng của Trương Cát Học và những người khác có chút quá khích, mà nếu như Hàn Đông xử lý không tốt, rất có khả năng diễn biến thành một trận đối lập trong hội nghị Ủy viên thường vụ.
Tuy nhiên, nghe xong lời bọn họ, nụ cười trên mặt Hàn Đông không đổi, hắn nói:
- Ý kiến của mọi người đều không tồi, xã hội pháp chế, mọi người đều bình đẳng, cán bộ Đảng viên cũng thế, bọn họ đều bình đẳng trước pháp luật, không thể vượt qua đặc quyền của nhân dân, mà tình hình thực tế lúc đó là một số cán bộ của chúng ta lại tự cho rằng mình có đặc quyền hơn nhân dân, đây cũng là nguyên nhân chúng ta phải đẩy mạnh quản lý giám sát cán bộ Đảng viên. Đương nhiên, đây đều là vì phát huy hơn nữa lực tập trung, lực hướng tâm của chúng ta, vì vậy, đồng chí Hiểu Quang, đối với những ý kiến mà vừa nãy các đồng chí đưa ra, anh cũng phải suy xét cẩn thận, khi thiết lập chế độ điều lệ tương quan phải hết sức suy nghĩ đến ý kiến của mọi người, làm cho phương án được thực thi một cách hoàn thiện, chính xác.
- Tôi cũng nói quan điểm của mình vậy.
Lúc này Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Cao Tường Bắc nhẹ nhàng gõ bàn nói. Ông ta đầu đầy tóc bạc nhưng tinh thần quắc thước, sắc mặt hồng hào, giọng nói rất to, khiến cho người ta có cảm giác rất có khí thế.
Cao Tường Bắc là Chủ tịch Hội đồng nhân dân, mỗi lần có hội nghị Ủy viên thường vụ đều phải tham dự, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố khác là Hầu Đại Trung đương nhiên là lần nào cũng tham dự hội nghị.
Nhưng Cao Tường Bắc tham dự hội nghị đa phần không phát biểu gì, bình thường chỉ nói một câu “tôi không có ý kiến” là xong, lần này đột nhiên chủ động yêu cầu nói hai câu, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
- Tôi cho rằng đề nghị của đống chí Hàn Đông là rất cần thiết, trước mắt một số cán bộ của chúng ta quả thực cần phải tăng cường giám sát và quản lý...
Cao Tường Bắc nói hai ba phút, ý tứ rất đơn giản là ủng hộ đề nghị của Hàn Đông, ủng hộ việc đẩy mạnh tăng cường quản lý giám sát trọng điểm đối với cán bộ toàn thành phố.
Mặc dù Cao Tường Bắc nói rất đơn giản nhưng ông ta phát biểu ủng hộ đề nghị của Hàn Đông lại là một tín hiệu rất quan trọng, xem ra cái ông lão cố chấp này rất ủng hộ quan niệm của Hàn Đông.
Cho dù là Trương Cát Học, sắc mặt lúc này cũng thay đổi, mặc dù trước đây gã và Cao Tường Bắc quan hệ rất tốt nhưng Cao Tường Bắc có quan niệm của riêng mình cũng rất bình thường. Mà điều bất bình thường là Cao Tường Bắc rất ủng hộ quan điểm của Hàn Đông, điều này đối với Trương Cát Học mà nói không phải là chuyện gì tốt.
Sắc mặt Trương Cát Học lại âm trầm thêm vài phần.
Gã cảm giác được nét cười trên mặt Hàn Đông lại nhiều hơn vài phần, trong lòng lại càng buồn bực.
Hàn Đông nói:
- Được, về chuyện này, mọi người đều có những ý kiến và đề nghị không tồi, tạm thời dừng ở đây. Chủ đề chính của cuộc họp hôm nay chúng ta vẫn chưa xử lý, mọi người nói xem cái tên Tôn Cương này nên xử lý ra sao?
Cao Tường Bắc có vẻ rất tích cực, ông ta nói:
- Tôi thấy trước hết nên bãi chức Chủ tịch quận quận Bảo Kim của Tôn Cương đi, đồng thời theo quy tắc giao thông tiến hành xử phạt theo pháp luật, dựa theo những gì pháp luật quy định, lái xe khi say rượu, ngoài xử phạt tiền ra còn phải tạm giam...
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Dương Dịch Ba nói:
- Theo quy định của hình pháp, lái xe khi say rượu, dựa theo nồng độ cồn đo được để xử tội tương ứng, nếu Tôn Cương bị xử tạm giam thì có thể bãi bỏ chức của y.
Trương Cát Học cả người chấn động, cái tên Dương Dịch Ba này thật vô sỉ, không ngờ đúng vào lúc này giậu đổ bìm leo, vừa nãy Dương Dịch Ba nói có lý, nếu một cán bộ công chức vì phạm pháp mà bị tạm giam thì cán bộ ban ngành cấp trên có quyền bãi bỏ chức vụ của bọn họ, đây hoàn toàn là đuổi Tôn Cương vào chỗ chết.
Vừa nghĩ tới hành vi kiêu ngạo của Tôn Cương trước đây, Trương Cát Học trong lòng lại một mảnh chua xót, có lẽ nếu y trước đây khiêm tốn một chút thì cũng không đến mức như thế này.
Ngoài ra, cho dù là Cao Tường Bắc hay là Dương Dịch Ba, sở dĩ dốc sức ủng hộ xử phạt Tôn Cương như vậy chẳng phải là vì thái độ cứng rắn của Hàn Đông sao.
Hết thảy căn nguyên đều từ người Hàn Đông mà ra, nếu không có Hàn Đông chủ đạo thì chuyện của Tôn Cương lần này sẽ chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Lúc này Hàn Đông đập bàn, hắn nói:
- Ừ, đồng chí Dịch Ba nói đúng, nếu Tôn Cương đã vi phạm pháp luật vậy thì trước tiên tiến hành xử lý theo pháp luật, sau đó sẽ tiến hành xử lý hành chính tương ứng. Mọi người có ý kiến gì không?
Nói xong ánh mắt Hàn Đông chậm rãi lướt qua mặt mọi người, mọi người đều tỏ vẻ không có ý kiến gì. Cho dù là Trương Cát Học lúc này cũng chỉ có thể nắm lỗ mũi nhận kết quả này, bởi vì tất cả những gì Hàn Đông làm đều có lý, thực sự không dễ để tìm ra lý do phản đối.
Mà thời gian giao thông của đài truyền hình vào buổi tối liền tiến hành theo dõi đưa tin về chuyện xảy ra tối hôm qua, thông qua kiểm tra đo lường, giám định nồng độ cồn trong máu của Tôn Cương là 221,8mg/100ml, thuộc loại lái xe khi say rượu, nguy hại đến an toàn công cộng xã hội, hành động của y đã cấu thành tội lái xe nguy hiểm.
Ngày hôm sau, tòa án liền tiến hành xử lý Tôn Cương, xử Tôn Cương bị tạm giam 4 tháng, ngoài ra xét thấy y đánh nhân viên cảnh sát, xử y bồi thường cho đối phương ba nghìn nhân dân tệ.