Kỳ thực trước khi Kiều Hiếu Nghĩa gọi điện cho Hàn Đông, cũng đã do dự rất lâu. Lần này Tỉnh ủy đột nhiên bổ nhiệm ông làm Phó bí thư Thành ủy thành phố Phù Thành, tuy vẫn là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, nhưng Phó bí thư là nhân vật đứng thứ ba Thành ủy, so với những Bí thư Đảng ủy Công an được xếp gần cuối trong ủy viên thường vụ, thực quyền cũng lớn thêm không ít.
Bây giờ Kiều Hiếu Nghĩa đã biết gia cảnh của Hàn Đông, đương nhiên cũng hiểu bản thân tại sao lại đột nhiên từ thành phố Vinh Châu được điều đến thành phố Phù Thành. Tuy chức vụ không thay đổi, nhưng thành phố Vinh Châu đứng gần cuối, còn thành phố Phù Thành lại xếp thứ hai. Cùng một chức vị, nhưng tầm quan trọng lại không giống nhau. Bây giờ, bản thân đột nhiên được đề bạt làm Phó Bí thư, điều này là tiến bộ không nhỏ. Nhưng sau khi bản thân đến thành phố Phù Thành, vẫn làm việc theo quy tắc, lại không có chiến tích gì, nhưng lại có thể được đề bạt. Lúc vừa bắt đầu nghe thấy tin này, Kiều Hiếu Nghĩa còn cho rằng mình nghe nhầm, đợi xác nhận laị, trong lòng ông nhanh chóng nghĩ đến Hàn Đông.
Ông biết, sở gì bản thân có thể tiến bộ, chắc chắn có liên quan đến Hàn Đông, chỉ là cảm giác của ông đối với Hàn Đông bây giờ rất kì lạ. Lúc bắt đầu ở thành phố Vinh Châu, ông phản đối việc Hàn Đông và con gái Kiều San San ở bên nhau, sau đó cuối cùng lại chấp nhận, nhưng họ vẫn không thể ở bên nhau, điều này chủ yếu là vì thân phận của Hàn Đông quá đặc biệt, gia cảnh của nhà mình căn bản không thể để Kiều San San quang mình chính đại gả cho Hàn Đông được. Tuy hai người họ cũng nhận ra tình cảm của Hàn Đông dành cho Kiều San San là thật lòng, nhưng có vài chuyện, chỉ có thật lòng thì cũng không có bất kì tác dụng gì, còn Kiều San San sở dĩ từ chức đi tỉnh Vân Điền, cùng là vì Hàn Đông.
Đối với mối quan hệ giữa Hàn Đông và Kiều San San, hai vợ chồng Kiều Hiếu Nghĩa cũng có thể tưởng tượng được, vì vậy họ cũng rất buồn, nên Kiều Hiếu Nghĩa tuy cảm thấy lần này sở dĩ có thể được đề bạt, chắc chắn là có liên quan đến Hàn Đông và thế lực đứng sau hắn, nhưng Kiều Hiếu Nghĩa vẫn không muốn gọi điện thoại nói chuyện này với Hàn Đông.
Chỉ là nghĩ đi nghĩ lịa, Kiều Hiếu Nghĩa cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Hàn Đông,
- Bác Kiều, chào bác.
Vì Kiều San San, Hàn Đông vẫn có chút áy náy trong lòng với vợ chồng Kiều Hiếu Nghĩa, dù sao bây giờ Kiều San San vẫn chưa chính thức đi theo mình, Hàn Đông cũng không cho họ một câu trả lời hợp lí.
- Hàn Đông à, lần này việc điều chỉnh nhân sự, cháu biết chứ?
Kiều Hiếu Nghĩa nghĩ một lúc lâu, cũng không có cách khác, đành đi thẳng vào vấn đề.
Hàn Đông nói:
- Cháu cũng vừa mới biết thôi, chúc mừng bác Kiều.
Kiều Hiếu Nghĩa nghe xong, im lặng một lúc.
Hàn đông cũng không nói gì.
Hai người đều cầm ống nghe mà không nói gì.
- Cứ như vậy đi.
Kiều Hiếu Nghĩa thản nhiên nói, lập tức liền không nói gì rồi tắt điện thoại.
Hàn Đông cầm điện thoại sửng sốt một hồi, cũng cúp điện thoại, chỉ có điều trong lòng có chút khổ sở.
Một lát sau, Hàn đông cầm điện thoại lên, gọi điện cho Kiều San San.
- A lô, Hàn Đông anh sao lại nhớ mà gọi điện cho em vậy?
Âm thanh hờn dỗi của Kiều San San truyền đến.
Hàn đông cảm thấy ấm áp trong lòng, nói:
- Anh nhớ em lắm.
Hơi thở của Kiều San San đột nhiên mạnh đến dồn dập, lập tức nói một cách tình cảm:
- Em cũng nhớ anh!
Nói chuyện với Kiều San San một lúc, trong lòng Hàn Đông đã dễ chịu hơn rất nhiều.
- Người này...
Kiều San San tắt điện thoại, có chút nghi ngờ. Trái tim cô đặt ở trên người Hàn Đông, đương nhiên nhận ra được tâm trạng Hàn Đông không tốt. Đúng lúc này điện thoại của cô vang lên, mở ra xem, là của người nhà gọi đến, bật lên nghe, âm thanh của mẹ truyền đến, cô giật mình, liền nói:
- Mẹ à, sao mẹ lại gọi điện cho con vậy?
Mẹ của cô giận trách:
- Sao vậy, mẹ không thể gọi điện cho con được sao?
- Con không phải là có ý này. Mẹ à, con chỉ là rất vui thôi.
Kiều San San cười giải thích.
- San San à, bố con được điều chỉnh rồi đấy, con biết chưa?
- Điều chỉnh?
Kiều San San sửng sốt, hỏi:
- Sao lại thế này, điều chỉnh đi đến nơi nào rồi ạ?
Cô đương nhiên biết cha Kiều Hiếu Nghĩa là một người thích làm quan, trong lòng lập tức có chút lo lắng lần này chức vụ của cha có được điều chỉnh tốt hay không?
- Đúng vậy, Tỉnh ủy vừa quyết đinh, ba con được làm Phó Bí thư rồi.
- A...
Kiều San San giật mình, lập tức vui mừng, song vui mừng xong, cô liền nhớ đến cuộc điện thoại vừa lúc nãy với Hàn Đông.
- San San, ba con...ba con lần này được đề bạt, có phải là có liên quan đến Hàn Đông.
- Làm sao con biết được ạ, Hàn Đông lại không phải là Bí thư Tỉnh ủy, trong tỉnh muốn đề bạt cha con, vậy đó là do cha con công tác tốt.
Nói chuyện với mẹ được một lúc, Kiều San San tắt điện thoại, ngồi ở đó ngẩn ngơ một lúc, lập tức gọi điện thoại cho Hàn Đông.
Hàn Đông thấy Kiều San San gọi điện lại cho mình, có chút nghi ngờ rồi nhận điện thoại, cười nói:
- Sao vậy, nhanh như vậy đã nhớ anh rồi sao?
Kiều San San thở dài một hơi, trực tiếp hỏi:
- Hàn Đông, chuyện của ba em anh biết chứ?
- Anh cũng chưa biết được lâu đâu.
Hàn Đông cười nói:
- Bác Kiều từ trong ban Đảng ủy Công an được lên làm Phó Bí thư, sau này chắc chắn có thể còn tiến xa hơn nữa.
Kiều San San hỏi:
- Vậy có phải là do anh không?
Hàn Đông cười nói:
- Điều này có thể không có quan hệ lớn lắm đối với anh, anh không làm gì cả, lần này là do trong tỉnh điều chỉnh.
Kiều San San than nhẹ một chút, nói:
- Bất luận có phải hay không, Hàn Đông anh nói với em, chuyện của cha em, anh cũng đừng quản nhiều như vậy, cứ để ba từ từ bước trong chốn quan trường.
Hàn Đông cười cười, nói:
- Em yên tâm đi, anh sẽ không làm loạn đâu.
Kiều San San nói:
- Vậy thì tốt rồi, dù sao em cũng nói với anh, em theo anh cũng không phải là có mục đích gì đâu....
Hàn Đông ngắt lời của cô, nói:
- Nói gì vậy, đương nhiên anh biết tâm ý của em, em đừng nghĩ nhiều, có thời gian anh đi thăm em.
- Anh bận như vậy, hay là có thời gian em đi thăm anh nhé.
Kiều San San dịu dàng nói.
Tắt điện thoại, Hàn Đông thở dài một hơi. Hắn hiểu được tâm trạng của Kiều San San, song sự đề bạt lần này của Kiều Hiếu Nghĩa, quả thực không có quan hệ đến Hàn Đông, hoặc điều này có chút quan hệ với Triệu Nhạc cũng không chắc chắn, nhưng theo như Hàn Đông, điều này cũng không phải là chuyện lớn gì.
Ngày 18 tháng chạp, là ngày Vu Đại Lực kết hôn với Trương Mai. Tuy Vu Đại Lực không có thân thích gì, nhưng nhà Trương Mai là người thành phố Tân Châu, nên họ hàng bạn bè ở đây khá đông. Bố của Trương Mai là Trương Tùng Nghệ lại biết Hàn Đông muốn tham gia hôn lễ của con mình, nên đặc biệt tổ chức hôn lễ ở khách sạn Khải Đức. Khách sạn Khải Đức là một khách sạn khá nổi tiếng ở thành phố Tân Châu, cách nhà khách Thành ủy cũng không xa.
Trương Tùng Nghệ hiện nay là chủ nhiệm của Ủy ban Khoa học Kỹ thuật quận Cao Bằng, sở dĩ có thể được đề bạt làm phó chủ nhiệm, ông ta biết điều này có quan hệ rất lớn với con rể Đại Lực. Trong quận sở dĩ đề bạt ông ta chính là nể mặt Vu Đại Lực là lái xe chính của Hàn Đông, chính vì như vậy ông ta mới hạ quyết tâm, hai vợ chồng bàn bạc để Vu Đại Lực và còn gái Trương Mai sớm kết hôn.
Vu Đại Lực và Trương Mai đứng ở cửa khách sạn, kính thuốc mời kẹo các vị khách đến chúc mừng, còn vợ chồng Trương Tùng Nghệ cũng đứng ở một bên chào hỏi bạn bè họ hàng, chủ yếu Vu Đại Lực là người tỉnh khác, ở đây lại không có thân thích gì, vì vậy vợ chồng Trương Tùng Nghệ liền tự mình ra mặt.
Hơn nữa, hôm nay Phó bí thư Thành ủy Hàn Đông cũng muốn đến chứng hôn cho con mình, Trương Tùng Nghệ đương nhiên phải đứng ở bên ngoài đợi.
Trương Tùng Nghệ khó khăn lắm mới lên được chức trưởng phòng ở quận Cao Bằng, cũng có không ít bạn bè đồng nghiệp, song trước khi ông ta trở thành chủ nhiệm Ủy ban Khoa học Kỹ thuật, kỳ thực cũng chỉ giữ chức bình thường, nên những đồng nghiệp đến chúc mừng, ngoài những người bình thường của Ủy ban Khoa học Kỹ thuật, cũng không có người cấp cao nào khác.
Khoảng 11h30, ủy viên thường vụ Quận ủy, Phó chủ tịch thường trực quận Cao Bằng Nguyên Á Văn và Phó chủ tịch quận kiêm Cục trưởng Công an Chu Chính cùng đi đến.
Trương Tùng Nghệ đứng ở cửa thấy vậy, lập tức ra tiếp đón, nói những câu chào đón, sau đó lần lượt bắt tay với Nguyên Á Văn và Chu Chính.
Nguyên Á Văn, Chu Chính và Trường Tùng Nghệ bắt tay nhau, lập tức tiến lên phía trước đưa bao lì xì cho Vu Đại Lực, lớn tiếng nói những câu chúc mừng.
Sau khi hút điếu thuốc, Nguyên Á Văn và Chu Chính đứng ở một bên đợi, không vội vàng đi vào trong lễ đường.
Trương Tùng Nghệ đương nhiên biết họ đang đợi ai, nên cũng đứng ở một bên nói chuyện với họ.
Sau đó, trong những người đến chúc mừng có một vài đồng nghiệp của Trương Tùng Nghệ trong Ủy ban Khoa học Kỹ thuật, ngoài ra còn có những đồng nghiệp của đơn vị khác, một là xem hai nhân vật thực quyền trong quận không ngờ cũng có mặt, hễ đạt đến cấp bậc nào, lần lượt tiến đến chào hỏi một cách cung kính, sau đó đứng ở một bên nói chuyện, tức là Nguyên Á Văn và Chu Chính không quan tâm đến họ, họ cũng chỉ có thể đứng ở một bên thảo luận về bầu không khí hôn lễ hôm nay
Đương nhiên, một số người còn tìm cơ hội đi gọi điện thoại cho bạn bè của mình, dù sao hôn lễ của con gái Trương Tùng Nghệ, trong quận có hai lãnh đạo thực quyền đến chúc mừng, nếu như có thể nhân cơ hội này tiếp xúc với họ một chút, đó cũng là một cơ hội tốt.
Không lâu sau, trong quận có một vài lãnh đạo của cơ quan thực quyền cũng đến không ít, đều là cán bộ cấp trưởng phòng, phó trưởng phòng. Lần này đến chẳng qua là nhận được tin, biết Nguyên Á Văn và Chu Chính ở đây, lập tức chuẩn bị bao lì xì, mượn cơ hội chúc mừng để xem xem có thể kết giao với hai người này hay không, dù sao hai người này không chỉ có quan hệ tốt với Bí thư Quận ủy Vương Dược Minh, hơn nữa đằng sau còn có Phó bí thư Thành ủy Hàn Đông làm chỗ dựa vững chắc, có thể kết giao được, con đường làm quan sẽ mở rộng hơn nhiều.
Trương Tùng Nghệ không phải là kẻ ngốc, ông ta đương nhiên biết mục đích của những người này là gì, song trong lòng ông ta vẫn rất vui.
Trước cửa khách sạn Khải Đức, nhanh chóng có rất nhiều người đứng đó, những người này về cơ bản đều là những người trong chính quyền quận Cao Bằng. Mọi người cầm lấy bao đỏ, đều không vội vàng đi vào trong ngồi, mà là đứng ở ngoài hàn huyên, nói chuyện phiếm.
Lúc này một chiếc xe taxi đi đến, xe vừa dừng, Hàn Đông đã trả tiền xe rồi xuống xe.
- Lãnh đạo đã đến.
Nguyên Á Văn và Chu Chính khẩn trương tiếp đón.
- Là Bí thư Hàn...
Hiện trường lập tức phát ra tiếng kinh hô kiềm chế
Kỳ thực trước khi Kiều Hiếu Nghĩa gọi điện cho Hàn Đông, cũng đã do dự rất lâu. Lần này Tỉnh ủy đột nhiên bổ nhiệm ông làm Phó bí thư Thành ủy thành phố Phù Thành, tuy vẫn là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, nhưng Phó bí thư là nhân vật đứng thứ ba Thành ủy, so với những Bí thư Đảng ủy Công an được xếp gần cuối trong ủy viên thường vụ, thực quyền cũng lớn thêm không ít.
Bây giờ Kiều Hiếu Nghĩa đã biết gia cảnh của Hàn Đông, đương nhiên cũng hiểu bản thân tại sao lại đột nhiên từ thành phố Vinh Châu được điều đến thành phố Phù Thành. Tuy chức vụ không thay đổi, nhưng thành phố Vinh Châu đứng gần cuối, còn thành phố Phù Thành lại xếp thứ hai. Cùng một chức vị, nhưng tầm quan trọng lại không giống nhau. Bây giờ, bản thân đột nhiên được đề bạt làm Phó Bí thư, điều này là tiến bộ không nhỏ. Nhưng sau khi bản thân đến thành phố Phù Thành, vẫn làm việc theo quy tắc, lại không có chiến tích gì, nhưng lại có thể được đề bạt. Lúc vừa bắt đầu nghe thấy tin này, Kiều Hiếu Nghĩa còn cho rằng mình nghe nhầm, đợi xác nhận laị, trong lòng ông nhanh chóng nghĩ đến Hàn Đông.
Ông biết, sở gì bản thân có thể tiến bộ, chắc chắn có liên quan đến Hàn Đông, chỉ là cảm giác của ông đối với Hàn Đông bây giờ rất kì lạ. Lúc bắt đầu ở thành phố Vinh Châu, ông phản đối việc Hàn Đông và con gái Kiều San San ở bên nhau, sau đó cuối cùng lại chấp nhận, nhưng họ vẫn không thể ở bên nhau, điều này chủ yếu là vì thân phận của Hàn Đông quá đặc biệt, gia cảnh của nhà mình căn bản không thể để Kiều San San quang mình chính đại gả cho Hàn Đông được. Tuy hai người họ cũng nhận ra tình cảm của Hàn Đông dành cho Kiều San San là thật lòng, nhưng có vài chuyện, chỉ có thật lòng thì cũng không có bất kì tác dụng gì, còn Kiều San San sở dĩ từ chức đi tỉnh Vân Điền, cùng là vì Hàn Đông.
Đối với mối quan hệ giữa Hàn Đông và Kiều San San, hai vợ chồng Kiều Hiếu Nghĩa cũng có thể tưởng tượng được, vì vậy họ cũng rất buồn, nên Kiều Hiếu Nghĩa tuy cảm thấy lần này sở dĩ có thể được đề bạt, chắc chắn là có liên quan đến Hàn Đông và thế lực đứng sau hắn, nhưng Kiều Hiếu Nghĩa vẫn không muốn gọi điện thoại nói chuyện này với Hàn Đông.
Chỉ là nghĩ đi nghĩ lịa, Kiều Hiếu Nghĩa cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Hàn Đông,
- Bác Kiều, chào bác.
Vì Kiều San San, Hàn Đông vẫn có chút áy náy trong lòng với vợ chồng Kiều Hiếu Nghĩa, dù sao bây giờ Kiều San San vẫn chưa chính thức đi theo mình, Hàn Đông cũng không cho họ một câu trả lời hợp lí.
- Hàn Đông à, lần này việc điều chỉnh nhân sự, cháu biết chứ?
Kiều Hiếu Nghĩa nghĩ một lúc lâu, cũng không có cách khác, đành đi thẳng vào vấn đề.
Hàn Đông nói:
- Cháu cũng vừa mới biết thôi, chúc mừng bác Kiều.
Kiều Hiếu Nghĩa nghe xong, im lặng một lúc.
Hàn đông cũng không nói gì.
Hai người đều cầm ống nghe mà không nói gì.
- Cứ như vậy đi.
Kiều Hiếu Nghĩa thản nhiên nói, lập tức liền không nói gì rồi tắt điện thoại.
Hàn Đông cầm điện thoại sửng sốt một hồi, cũng cúp điện thoại, chỉ có điều trong lòng có chút khổ sở.
Một lát sau, Hàn đông cầm điện thoại lên, gọi điện cho Kiều San San.
- A lô, Hàn Đông anh sao lại nhớ mà gọi điện cho em vậy?
Âm thanh hờn dỗi của Kiều San San truyền đến.
Hàn đông cảm thấy ấm áp trong lòng, nói:
- Anh nhớ em lắm.
Hơi thở của Kiều San San đột nhiên mạnh đến dồn dập, lập tức nói một cách tình cảm:
- Em cũng nhớ anh!
Nói chuyện với Kiều San San một lúc, trong lòng Hàn Đông đã dễ chịu hơn rất nhiều.
- Người này...
Kiều San San tắt điện thoại, có chút nghi ngờ. Trái tim cô đặt ở trên người Hàn Đông, đương nhiên nhận ra được tâm trạng Hàn Đông không tốt. Đúng lúc này điện thoại của cô vang lên, mở ra xem, là của người nhà gọi đến, bật lên nghe, âm thanh của mẹ truyền đến, cô giật mình, liền nói:
- Mẹ à, sao mẹ lại gọi điện cho con vậy?
Mẹ của cô giận trách:
- Sao vậy, mẹ không thể gọi điện cho con được sao?
- Con không phải là có ý này. Mẹ à, con chỉ là rất vui thôi.
Kiều San San cười giải thích.
- San San à, bố con được điều chỉnh rồi đấy, con biết chưa?
- Điều chỉnh?
Kiều San San sửng sốt, hỏi:
- Sao lại thế này, điều chỉnh đi đến nơi nào rồi ạ?
Cô đương nhiên biết cha Kiều Hiếu Nghĩa là một người thích làm quan, trong lòng lập tức có chút lo lắng lần này chức vụ của cha có được điều chỉnh tốt hay không?
- Đúng vậy, Tỉnh ủy vừa quyết đinh, ba con được làm Phó Bí thư rồi.
- A...
Kiều San San giật mình, lập tức vui mừng, song vui mừng xong, cô liền nhớ đến cuộc điện thoại vừa lúc nãy với Hàn Đông.
- San San, ba con...ba con lần này được đề bạt, có phải là có liên quan đến Hàn Đông.
- Làm sao con biết được ạ, Hàn Đông lại không phải là Bí thư Tỉnh ủy, trong tỉnh muốn đề bạt cha con, vậy đó là do cha con công tác tốt.
Nói chuyện với mẹ được một lúc, Kiều San San tắt điện thoại, ngồi ở đó ngẩn ngơ một lúc, lập tức gọi điện thoại cho Hàn Đông.
Hàn Đông thấy Kiều San San gọi điện lại cho mình, có chút nghi ngờ rồi nhận điện thoại, cười nói:
- Sao vậy, nhanh như vậy đã nhớ anh rồi sao?
Kiều San San thở dài một hơi, trực tiếp hỏi:
- Hàn Đông, chuyện của ba em anh biết chứ?
- Anh cũng chưa biết được lâu đâu.
Hàn Đông cười nói:
- Bác Kiều từ trong ban Đảng ủy Công an được lên làm Phó Bí thư, sau này chắc chắn có thể còn tiến xa hơn nữa.
Kiều San San hỏi:
- Vậy có phải là do anh không?
Hàn Đông cười nói:
- Điều này có thể không có quan hệ lớn lắm đối với anh, anh không làm gì cả, lần này là do trong tỉnh điều chỉnh.
Kiều San San than nhẹ một chút, nói:
- Bất luận có phải hay không, Hàn Đông anh nói với em, chuyện của cha em, anh cũng đừng quản nhiều như vậy, cứ để ba từ từ bước trong chốn quan trường.
Hàn Đông cười cười, nói:
- Em yên tâm đi, anh sẽ không làm loạn đâu.
Kiều San San nói:
- Vậy thì tốt rồi, dù sao em cũng nói với anh, em theo anh cũng không phải là có mục đích gì đâu....
Hàn Đông ngắt lời của cô, nói:
- Nói gì vậy, đương nhiên anh biết tâm ý của em, em đừng nghĩ nhiều, có thời gian anh đi thăm em.
- Anh bận như vậy, hay là có thời gian em đi thăm anh nhé.
Kiều San San dịu dàng nói.
Tắt điện thoại, Hàn Đông thở dài một hơi. Hắn hiểu được tâm trạng của Kiều San San, song sự đề bạt lần này của Kiều Hiếu Nghĩa, quả thực không có quan hệ đến Hàn Đông, hoặc điều này có chút quan hệ với Triệu Nhạc cũng không chắc chắn, nhưng theo như Hàn Đông, điều này cũng không phải là chuyện lớn gì.
Ngày tháng chạp, là ngày Vu Đại Lực kết hôn với Trương Mai. Tuy Vu Đại Lực không có thân thích gì, nhưng nhà Trương Mai là người thành phố Tân Châu, nên họ hàng bạn bè ở đây khá đông. Bố của Trương Mai là Trương Tùng Nghệ lại biết Hàn Đông muốn tham gia hôn lễ của con mình, nên đặc biệt tổ chức hôn lễ ở khách sạn Khải Đức. Khách sạn Khải Đức là một khách sạn khá nổi tiếng ở thành phố Tân Châu, cách nhà khách Thành ủy cũng không xa.
Trương Tùng Nghệ hiện nay là chủ nhiệm của Ủy ban Khoa học Kỹ thuật quận Cao Bằng, sở dĩ có thể được đề bạt làm phó chủ nhiệm, ông ta biết điều này có quan hệ rất lớn với con rể Đại Lực. Trong quận sở dĩ đề bạt ông ta chính là nể mặt Vu Đại Lực là lái xe chính của Hàn Đông, chính vì như vậy ông ta mới hạ quyết tâm, hai vợ chồng bàn bạc để Vu Đại Lực và còn gái Trương Mai sớm kết hôn.
Vu Đại Lực và Trương Mai đứng ở cửa khách sạn, kính thuốc mời kẹo các vị khách đến chúc mừng, còn vợ chồng Trương Tùng Nghệ cũng đứng ở một bên chào hỏi bạn bè họ hàng, chủ yếu Vu Đại Lực là người tỉnh khác, ở đây lại không có thân thích gì, vì vậy vợ chồng Trương Tùng Nghệ liền tự mình ra mặt.
Hơn nữa, hôm nay Phó bí thư Thành ủy Hàn Đông cũng muốn đến chứng hôn cho con mình, Trương Tùng Nghệ đương nhiên phải đứng ở bên ngoài đợi.
Trương Tùng Nghệ khó khăn lắm mới lên được chức trưởng phòng ở quận Cao Bằng, cũng có không ít bạn bè đồng nghiệp, song trước khi ông ta trở thành chủ nhiệm Ủy ban Khoa học Kỹ thuật, kỳ thực cũng chỉ giữ chức bình thường, nên những đồng nghiệp đến chúc mừng, ngoài những người bình thường của Ủy ban Khoa học Kỹ thuật, cũng không có người cấp cao nào khác.
Khoảng h, ủy viên thường vụ Quận ủy, Phó chủ tịch thường trực quận Cao Bằng Nguyên Á Văn và Phó chủ tịch quận kiêm Cục trưởng Công an Chu Chính cùng đi đến.
Trương Tùng Nghệ đứng ở cửa thấy vậy, lập tức ra tiếp đón, nói những câu chào đón, sau đó lần lượt bắt tay với Nguyên Á Văn và Chu Chính.
Nguyên Á Văn, Chu Chính và Trường Tùng Nghệ bắt tay nhau, lập tức tiến lên phía trước đưa bao lì xì cho Vu Đại Lực, lớn tiếng nói những câu chúc mừng.
Sau khi hút điếu thuốc, Nguyên Á Văn và Chu Chính đứng ở một bên đợi, không vội vàng đi vào trong lễ đường.
Trương Tùng Nghệ đương nhiên biết họ đang đợi ai, nên cũng đứng ở một bên nói chuyện với họ.
Sau đó, trong những người đến chúc mừng có một vài đồng nghiệp của Trương Tùng Nghệ trong Ủy ban Khoa học Kỹ thuật, ngoài ra còn có những đồng nghiệp của đơn vị khác, một là xem hai nhân vật thực quyền trong quận không ngờ cũng có mặt, hễ đạt đến cấp bậc nào, lần lượt tiến đến chào hỏi một cách cung kính, sau đó đứng ở một bên nói chuyện, tức là Nguyên Á Văn và Chu Chính không quan tâm đến họ, họ cũng chỉ có thể đứng ở một bên thảo luận về bầu không khí hôn lễ hôm nay
Đương nhiên, một số người còn tìm cơ hội đi gọi điện thoại cho bạn bè của mình, dù sao hôn lễ của con gái Trương Tùng Nghệ, trong quận có hai lãnh đạo thực quyền đến chúc mừng, nếu như có thể nhân cơ hội này tiếp xúc với họ một chút, đó cũng là một cơ hội tốt.
Không lâu sau, trong quận có một vài lãnh đạo của cơ quan thực quyền cũng đến không ít, đều là cán bộ cấp trưởng phòng, phó trưởng phòng. Lần này đến chẳng qua là nhận được tin, biết Nguyên Á Văn và Chu Chính ở đây, lập tức chuẩn bị bao lì xì, mượn cơ hội chúc mừng để xem xem có thể kết giao với hai người này hay không, dù sao hai người này không chỉ có quan hệ tốt với Bí thư Quận ủy Vương Dược Minh, hơn nữa đằng sau còn có Phó bí thư Thành ủy Hàn Đông làm chỗ dựa vững chắc, có thể kết giao được, con đường làm quan sẽ mở rộng hơn nhiều.
Trương Tùng Nghệ không phải là kẻ ngốc, ông ta đương nhiên biết mục đích của những người này là gì, song trong lòng ông ta vẫn rất vui.
Trước cửa khách sạn Khải Đức, nhanh chóng có rất nhiều người đứng đó, những người này về cơ bản đều là những người trong chính quyền quận Cao Bằng. Mọi người cầm lấy bao đỏ, đều không vội vàng đi vào trong ngồi, mà là đứng ở ngoài hàn huyên, nói chuyện phiếm.
Lúc này một chiếc xe taxi đi đến, xe vừa dừng, Hàn Đông đã trả tiền xe rồi xuống xe.
- Lãnh đạo đã đến.
Nguyên Á Văn và Chu Chính khẩn trương tiếp đón.
- Là Bí thư Hàn...
Hiện trường lập tức phát ra tiếng kinh hô kiềm chế
Truyện convert hay : Đô Thị Tiên Tôn