Không có việc làm, Hàn Đông bèn trò chuyện với Lữ Nhạc về phương hướng phát triển của máy tính và vận dụng kỹ thuật, tuy hắn chỉ nói theo dạng đoán mò, nhưng sau khi Lữ Nhạc nghe xong liền tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên, nói:
- Hàn Đông, anh quả thật rất thông minh.
Nói xong, cô ta liền hôn lên má của Hàn Đông một cái.
Hàn Đông cười ha hả, đưa tay ôm Lữ Nhạc vào lòng, nói:
- Thế nào, có sùng bái chồng em không?
Lữ Nhạc nghiêm túc gật đầu nói:
- Đúng, em ngày càng sùng bái anh rồi.
Vẻ mặt của cô ấy rất nghiêm túc, một đôi mắt xinh đẹp cứ chớp nháy, Hàn Đông nhìn thấy bộ dạng của cô ta, không khỏi cười ha hả, trong lòng vừa thương vừa yêu.
Một tuần tiếp theo, Hàn Đông và Lữ Nhạc liền đến Hải Nam chơi một chuyến, đi xem chân trời góc biển trong truyền thuyết, còn đi chụp hình. Đây là chuyến du lịch vui vẻ, thoải mái, Hàn Đông cảm thấy thời gian trôi qua vô cùng nhanh, trong lời nói cười đùa của Lữ Nhạc, thời gian mấy ngày rất nhanh đã qua.
Ngày năm tháng mười một Hàn Đông và Lữ Nhạc quay về Yến Kinh, tối đến tự nhiên lại là một phen triền miên, cô bé Lữ Nhạc này cũng ăn tủy vào xương, hơn nữa tố chất thân thể vô cùng tốt, cũng là bởi vì hai người sắp chia tay một khoảng thời gian, một buổi tối mà cô bé dịu dàng như nước, rất nhiệt tình, nhẹ nhàng khiến cho Hàn Đông càng hưng phấn.
Ngày thứ hai Hàn Đông ngủ nướng, đến mười giờ rưỡi mới dậy, sau đó cùng Lữ Nhạc đi đến núi Ngọc Tuyền để dùng cơm trưa với lão thái gia tại biệt thự số sáu, sau khi cùng lão thái gia trò chuyện một hồi vào buổi trưa, Lữ Nhạc đưa Hàn Đông đến sân bay.
- Hàn Đông, đợi em bên này sắp xếp xong, em sẽ điều công việc đến thành phố Tân Châu.
Cặp mắt dịu dàng của Lữ Nhạc nhìn thẳng vào Hàn Đông nói.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Được, vậy em sắp xếp xong thì thông báo anh, đến lúc đó anh đến đón em.
Lữ Nhạc gật đầu, lập tức hai tay đưa qua ôm lấy cổ của Hàn Đông, môi đỏ nhỏ nhắn in lên môi của Hàn Đông, cái lưỡi bé nhỏ đưa vào miệng của Hàn Đông.
Trong lòng Hàn Đông chợt nóng lên, nhiệt tình đáp trả lại.
Tuy nhiên Lữ Nhạc rất nhanh chóng tránh ra, buông ra hai tay, gương mặt hiện ra vẻ hồng phấn thẹn thùng, đây là lối vào sân bay, lúc nãy cô ấy đánh bạo hôn lên Hàn Đông, hiện giờ cô cảm thấy xung quanh đều ngạc nhiên, hiếu kỳ, ánh mắt hâm mộ đều nhìn về cô, gương mặt chợt nóng lên.
Hàn Đông cười hì hì, nhìn đồng hồ trên tay nói:
- Được rồi, nên kiểm vé rồi, em phải ngoan ngoãn đấy.
- Em sẽ ngày ngày nhớ đến anh.
Lữ Nhạc nói ngọt ngào.
Hàn Đông vẫy tay chào tạm biệt Lữ Nhạc, sau đó liền đi đến chỗ soát vé. Hai nhân viên xinh đẹp đứng tại phòng bán vé lúc nãy vừa nhìn thấy Hàn Đông ôm hôn cô gái quân nhân xinh đẹp kia, liền nhìn thêm mấy lần, chỉ cảm thấy người này rất đẹp trai, khí chất lại tốt, hơn nữa trên người mặc những trang phục cũng giống như hàng hiệu, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ Lữ Nhạc
“Anh ta là bạn trai của mình thì tốt biết mấy.”
Một nhân viên soát vé mặt đỏ ửng nhận lấy tấm vé của Hàn Đông, nghĩ thầm trong lòng.
“Dường như bên trong này không nóng, mặt cô bé sao lại đỏ ửng lên?”
Hàn Đông nhìn thấy vẻ mặt của nhân viên soát vé, không kiềm chế liền nghĩ trong lòng, hắn không thể nghĩ được không ngờ người này lại tưởng tượng mình là bạn trai của cô ta.
Trên thực tế, từ khi kết hôn với Lữ Nhạc, Hàn Đông từng nghiêm túc nghĩ qua, sau này phải nghiêm túc đối với Lữ Nhạc, ngoài Kiều San San và Bạch Vũ Giai ra, kiên quyết không gặp những phụ nữ khác. Còn về Kiều San San và Bạch Vũ Giai, dù thế nào đi nữa thì Hàn Đông cũng không thể từ bỏ, nhưng nên xử lý thế nào về mối quan hệ giữa Lữ Nhạc và hai người kia, hiện tại Hàn Đông một chút suy nghĩ cũng không có, ít ra hiện nay kiên quyết không để cô ta biết được mối quan hệ của mình và Kiều San San, Bạch Vũ Giai, nếu không cho dù tính tình của Lữ Nhạc có tốt đến đâu, chỉ e là cô ta cũng không chịu được.
Lữ Nhạc là một cô gái có tấm lòng lương thiện, nội tâm lại vô cùng nhạy cảm, hơn nữa cô ta đối với Hàn Đông vô cùng dịu dàng, làm việc gì đều rộng lượng, Hàn Đông cảm thấy cô ta không chỉ là vợ của mình, hơn nữa đơn giản cũng giống như người tri âm của mình, là một người hiền đức, Hàn Đông cũng vô cùng vui vẻ.
Hiện tại Hàn Đông cũng cảm thấy hạnh phúc khi lúc đầu mình đã từ chối Thẩm Dao, nếu không lão thái gia cũng không thẩn trọng sắp xếp cuộc hôn nhân của mình, dự đoán cũng không nhanh thế nghĩ đến Lữ Nhạc. Hàn Đông và cô bé Thẩm Dao gặp qua vài lần, cảm giác cô ấy giống như một tản băng, lành lạnh, cùng đi chung với cô ấy ắt hẳn cũng không có đàn ông nào chịu được. So với Lữ Nhạc, Hàn Đông càng cảm thấy tính cách của Thẩm Dao khiến người khác khó chấp nhận.
Hai người kết hôn cũng đã hơn một tháng rồi, có thể nói trong tháng này, chính là lúc Hàn Đông chuyển biến thay đổi thái độ tư tương, đồng thời chính là quá trình thật sự yêu cô bé Lữ Nhạc.
Đối với quá trình thay đổi này, trong lòng Hàn Đông cũng có chút nghi ngờ, tuy nhiên hắn đối với tình trạng này cũng rất hài lòng.
Người ngồi bên cạnh Hàn Đông là một chàng béo, lúc này đôi mắt của tên này hơi híp lại, không khỏi luôn nhìn vào mông của cô hàng không xinh đẹp, lắm lúc gọi cô hàng không đưa thức uống gì đó, nhìn vẻ mặt của y, dự tính muốn thừa cơ tán tỉnh cô tiếp viên hàng không.
- Anh bạn, anh đến Thục Đô làm ăn sao?
Lúc này tên mập đưa tay thọt vào cánh tay của Hàn Đông mà hỏi.
Hàn Đông thản nhiên cười nói:
- Cũng coi như là vậy.
- Vậy à, anh làm nghề nào vậy, nói anh biết, tôi ở Thục Đô có rất nhiều bạn, lần này cũng có vài đường làm ăn, nói không chừng chúng ta còn có cơ hội hợp tác.
Tên béo này dường như tỉnh táo hẳn.
- Tôi còn chưa quyết định, xem trước rồi hẳn tính, làm ăn mà, phải thật tỉ mỉ mới tốt, như vậy buôn bán mới lâu dài được, doanh nghiệp mới phát triển tốt.
Hàn Đông cảm thấy tên này cũng không nhờ được, do đó cũng tùy tiện trò chuyện, nói khoát, dù sao nói dối cũng không cần chịu trách nhiệm.
Tên béo nghe Hàn Đông nói vậy, nhất thời đưa ngón tay cái của anh ta lên, nói:
- Anh bạn anh nói quá tinh túy rồi, đấy cũng chính là tính cách của tôi, con người tôi thích đầu tư làm ăn lâu dài.
Hàn Đông không khỏi cười trong lòng, chính mình nói lung tung, tên nhóc này cũng tin là thật.
Tên béo này có cảm giác như rất thân quen, hưng phấn nói lên quan niệm làm ăn của anh ta, trong mắt người khác dường như ngỡ quan hệ giữa anh ta và Hàn Đông rất tốt.
Hàn Đông nghe được khẩu âm của tên này là giọng Yến Kinh, có lẽ là người Yến Kinh, hơn nữa từ trong cách nói của anh ta, dường như anh ta cũng có chút quan hệ. Tuy nhiên cũng không dám chắc, dù sao người trong thành phố, những người khoác lác rất là nhiều, nếu không làm rõ tình hình, rất dễ dàng khiến người khác cảm giác anh ta biết được thứ gì.
Vừa xuống máy bay, tên béo này rất nhiệt tình mời Hàn Đông dùng cơm vào buổi tối, nói là giới thiệu vài người bạn cho hắn. Tuy nhiên Hàn Đông lấy cớ có việc làm nên đã từ chối, tên béo cũng không lấy làm lạ, liền đưa số di động cho Hàn Đông, để Hàn Đông có thời gian liên lạc với y, hai người cùng tán gẫu, có thể cùng gầy dựng sự việc.
- Tên này cũng thuộc người làm ăn.
Hàn Đông cười khổ một cái, làm ăn quan trọng nhất là phải có chút mặt dày mới dựng được mối quan hệ, tên béo này có thể có tiềm năng về mặt này. Tuy nhiên Hàn Đông đối với y không mấy hứng thú, do đó cũng không lưu lại số điện thoại, chỉ nói sau khi mình đến đây sẽ xin lại một số điện thoại mới, có cơ hội sẽ liên lạc sau.
Thời gian là bốn giờ chiều, mà Nguyên Hằng Kiện đã hẹn dùng cơm tại nhà anh ta, hiện giờ vẫn còn một khoảng thời gian, Hàn Đông một mình cũng không có gì làm, bèn lái xe đến nhà sách Tân Hoa để đọc sách, khi đến năm giờ rưỡi Hàn Đông từ nhà sách ra đi dạo một vòng.
Đến cổng Tỉnh ủy, Hàn Đông liền trả tiền xe, đi đến cổng bảo vệ xuất trình giấy chứng minh và thẻ công tác của mình, sau khi đăng ký xong mới được vào trong.
Nguyên Hằng Kiện lúc này còn chưa về, vợ của anh ta ở nhà, mở cửa nhìn thấy Hàn Đông, vẻ mặt tươi cười nói:
- Hàn Đông cậu đến à, mau vào nhà.
Trong tay Hàn Đông cầm một cái túi, bên trong đựng một cây thuốc hiệu con gấu trúc, còn có một bình rượu Mao Đài, mỉm cười nói:
- Chào dì, làm phiền dì rồi.
- Hàn Đông cậu khách sáo làm gì, lão Nguyên gọi điện rồi, chắc sẽ nhanh chóng về thôi, cậu xem truyền hình trước đi.
Vợ của Nguyên Hằng Kiện cười nói, sau đó đích thân rót trà cho Hàn Đông, ngồi một bên, vẻ mặt tươi cười nhìn Hàn Đông, nói:
- Hàn Đông, nghe nói Quốc Khánh cậu kết hôn, chúc mừng cậu nhé.
Hàn Đông nói:
- Cám ơn dì.
Hắn cũng không khách sáo giải thích về chuyện không mời hai vợ chồng bà ta đến dự tiệc cưới, dù sao vợ chồng Nguyên Hằng Kiện cũng hiểu được thân phận của mình, họ tự nhiên cũng hiểu được tình hình, nói lời khách sáo cũng không cần đến.
Vừa đúng sáu giờ, Nguyên Hằng Kiện đã về đến, hiển nhiên anh ta cố tình tan việc trước.
- Chào Bí thư Nguyên.
Hàn Đông đứng lên nói.
- Hàn Đông cậu đến à, ngồi đi.
Vẻ mặt Nguyên Hằng Kiện cười nói.
Phía sau anh ta, thư ký của anh ta Nhâm Lập Quang cầm lấy túi xách của anh ta, đi vào nhìn thấy Hàn Đông ngồi trong phòng khách, trong lòng đột nhiên sửng sốt, vô cùng ngạc nhiên, Hàn Đông chỉ là một cán bộ Phó giám đốc mà thôi, sao lại có thể nhận được yêu cầu của Nguyên Hằng Kiện đến nhà y chơi được. Nhìn dáng vẻ, Nguyên Hằng Kiện để Hàn Đông đến nhà ăn cơm, đây với người thông thường không thể nào được đãi ngộ này.
Thật ra ấn tượng của Nhâm Lập Quang đối với Hàn Đông không được tốt, anh ta cảm thấy Hàn Đông không đủ tôn trọng anh ta, cộng thêm ngỡ mình với thân phận là thư ký Bí thư Tỉnh ủy, do đó không để Hàn Đông trong mắt, đồng thời luôn có suy nghĩ tìm cơ hội để gây khó Hàn Đông, khiến hắn biết được lợi hại của mình. Nhưng hiện tại đột nhiên Hàn Đông và chủ của mình có quan hệ mật thiết như vậy, điều này khiến trong lòng Nhâm Lập Quang vô cùng không thoải mái.
- Chào Bí thư Hàn.
Nhâm Lập Quang miễn cưỡng cười chào hỏi.
Hàn Đông cũng mỉm cười hồi đáp lại:
- Chào chủ nhiệm Nhâm.
Lúc nãy Hàn Đông cũng chú ý đến thần sắc kinh ngạc của Nhâm Lập Quang khi vừa nhìn thấy mình, trong lòng cười thầm, tên này cứ tưởng bản thân rất giỏi, e là hiện giờ trong lòng tràn đầy hoài nghi và lo lắng.
Tuy nhiên Hàn Đông không ở không đến nỗi nói những chuyện xấu của Nhâm Lập Quang trước mặt Nguyên Hằng Kiện, trước tiên Hàn Đông không phải dạng người thích nói xấu sau lưng người khác, ngoài ra cho dù Nhâm Lập Quang không tốt đến mấy, y là thư ký của Nguyên Hằng Kiện, Hàn Đông mà nói cũng không thích hợp. Dù sao tên này là người như thế nào, y có thể đi đến vị trí ngày hôm nay, chắc chắn nhận được gật đầu của Nguyên Hằng Kiện. Chắc chắn Nguyên Hằng Kiện đã xem trọng điểm nào mới dùng đến y, nếu Hàn Đông mà nói xấu y, dù Nguyên Hằng Kiện có đi chứng thực, trong lòng cũng không mấy ấn tượng tốt về Hàn Đông.
Làm việc với nhau, có những lúc đều như vậy, có những chuyện nên nói nên làm, mà có những chuyện phải nói năng cẩn thận.
- Bí thư, nếu không có chuyện gì, tôi xin phép ra ngoài trước.
Nhâm Lập Quang nói cẩn thận.
Nguyên Hằng Kiện gật đầu nói:
- Không còn việc gì nữa.
Nhìn thấy cái túi trên bàn, Nguyên Hằng Kiện mỉm cười nói:
- Hàn Đông cậu đến chơi còn mang thứ gì nữa vậy?
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Chỉ là một gói thuốc một bình rượu, cũng không có gì, một chút tâm ý mà thôi.
Nguyên Hằng Kiện cười ha hả nói:
- Được, Hàn Đông anh tặng nhất định là thứ tốt, tôi không khách sáo đâu. Đúng rồi, nghe nói cậu đã kết hôn vào hồi Quốc Khánh, tối nay phải uống thêm vài ly, cũng xem như chúc mừng cậu.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Cám ơn Bí thư Nguyên.
Nguyên Hằng Kiện vẫy vẫy tay, nói:
- Đừng nói những lời khách sáo, nói xem thu hoạch của cậu trong thời gian bồi dưỡng tại trường Trung Ương Đảng xem, tôi nhìn thấy cậu lên truyền hình tin tức, xem ra chủ tịch Cổ rất thích cậu.
Hàn Đông biết được Nguyên Hằng Kiện là một Bí thư Tỉnh ủy, ngoài việc quan trọng đặc biệt, thông thường đều đọc tin ức, thấy được đoạn tin vào ngày hôm đó cũng là chuyện bình thường, tuy nhiên đối với Nguyên Hằng Kiện, cũng không có gì cần che giấu. Lập tức Hàn Đông đem tình hình mình bồi dưỡng báo cáo lại, nói về tâm đắc của mình.
- Ừm, không tệ, Hàn Đông cậu có thể nhận được khẳng định của bạn học trong lớp, được chọn làm lớp trưởng, đấy là điều khó.
Nguyên Hằng Kiện gật đầu nói.
- Suy nghĩ của cậu là tốt, tuy nhiên quan trọng là nên ứng dụng thế nào trong công việc thực tế, lần này các cậu có học lớp nghệ thuật lãnh đạo chứ. Là một cán bộ Đảng, nếu có tác dụng lãnh đạo, là một môn học rất sâu, hi vọng cậu có thể mày mò được trong công việc thực tế, sau khi tranh giành được nên làm ra thành tích tốt. Đối với công việc sắp xếp sau này, cậu có suy nghĩ gì chưa?
Hàn Đông hơi ngẩn người, lập tức nói:
- Là một Đảng viên, tất cả tôi đều nghe tổ chức sắp xếp. Trước mắt mà nói, dự định của tôi là làm tốt trách nhiệm công việc, đồng thời tăng cường thêm tầng lớp xây dựng Đảng.
Nguyên Hằng Kiện gật đầu, nói:
- Suy nghĩ của cậu là đúng, hiện tại cậu là Phó bí thư Thành ủy, phân công quản công việc Đảng, nếu làm tốt công việc tổ chức Đảng chính là bài học quan trọng trước mắt, đồng thời nâng cao rèn luyện tố chất lãnh đạo của cậu, cũng rất có hỗ trợ.
Hàn Đông nghiêm túc nghe Nguyên Hằng Kiện nói, cho đến lúc này Nguyên Hằng Kiện vẫn chưa tiết lộ nói ra mục đích gọi hắn đến.
Lúc này Nguyên Hằng Kiện đột nhiên nói:
- Gần đây Tỉnh ủy sẽ điều chỉnh bộ máy trong một số thành phố, Hàn Đông có đồng ý động một chút không.
“Chủ đề chính đây rồi.”
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, trong miệng khiêm tốn mà nói:
- Tôi phục tùng tổ chức sắp xếp.
Hàn Đông mặt mỉm cười mà nói:
- Cảm ơn Chủ tịch Cổ.
Cổ Thần Dương buông tay Hàn Đông, lập tức Hàn Đông lui ra, người phía sau lại tiến lên nhận giấy chứng nhận tốt nghiệp.
Mà ánh mắt của người khác, đều không tự chủ được nhìn về phía Hàn Đông, vừa rồi thái độ Cổ Thần Dương đối đãi hắn không giống với người khác, những người khác là đơn giản vài chữ, nụ cười trên mặt cũng chỉ là vẻ mặt đơn giản, nhưng đến lượt của Hàn Đông, nói không chỉ một câu, nụ cười trên mặt cũng là thân thiết như vậy, điều này khiến trong lòng mọi người vô cùng thèm muốn.
“Móa, Cổ Thần Dương làm sao lại coi trọng tên này.”
Tô Xán phiền muộn mà nghĩ đến, gã tự nhiên hiểu nếu như ngay cả Cổ Thần Dương cũng coi trọng Hàn Đông, như vậy tương lai thế lực Hàn hệ khẳng định sẽ còn tiếp tục bành trướng, sau này mình lấy cái gì cùng Hàn Đông tranh giành? Tuy rằng gã không muốn thừa nhận, nhưng cũng biết so về thực lực cá nhân, mình so với Hàn Đông vẫn kém lắm, mà hiện tại xem ra so về thế lực gia tộc, cũng là dần dần không địch lại nữa rồi.
Trên thực tế Tô Xán là một người rất tự tin cao ngạo, trước đây theo sự sắp xếp của dòng tộc đi lên con đường làm quan, cũng là làm ra một chút thành tích, và vì vậy mà tâm trí mạnh mẽ tràn trề. Chỉ là không ngờ Hàn Đông bỗng nhiên lúc đó lại xông ra, quả thực liền có một loại cảm giác một bước lên trời, lúc đầu gã nghe được thanh danh Hàn Đông, còn cảm thấy tên nhóc này dựa vào viết mấy quyển sách bài văn mà ngẩng đầu, kỳ thật cũng coi như không là cái gì, nói không chừng bài văn này cũng không phải là hắn viết ra. Nhưng sau này Hàn Đông làm ra liên tiếp không ít đại sự, điều này khiến gã có cảm giác áp lực rất lớn, từ khi trở lại Yến Kinh tiến vào các bộ và ủy ban trung ương, gã liền thường xuyên nghe được có người nói đến Hàn Đông, nói hắn hiện tại có thể là bên trong giới người trẻ tuổi là người cực kỳ có nhiều tiền đồ, gã không cho là đúng hết, cũng là buồn bực vô cùng.
Rất nhanh, liền tới lượt Tô Xán tiến lên lĩnh chứng nhận tốt nghiệp, trong lòng gã cũng có chút không yên, còn có chút chờ đợi, dù sao thân phận của gã so với Hàn Đông không yếu là bao nhiêu, nói không chừng Cổ Thần Dương cũng sẽ cùng gã nói chuyện đôi câu.
Nhưng mà khiến gã thất vọng chính là, Cổ Thân Dương cùng đối đãi vơi y cũng giống những người khác, nói bảy chữ, sau đó coi như là xong rồi.
Đang cầm giấy chứng nhận tốt nghiệp trở về ngồi xuống, Tô Xán rất không thoải mái, thật là có chút nghẹn khuất, gã thậm chí nghĩ nếu không phải vì Hàn Đông cũng ở lớp bồi dưỡng, nói không chừng thái độ Cổ Thần Dương đối với mình đã tốt hơn rất nhiều.
Cổ Thần Dương và Tôn Trí Uy sau đó liền rời đi.
Mà việc lớp bồi dưỡng lần này, xem như đã hoàn thành sứ mạng của nó rồi.
Đương nhiên, thời điểm bữa trưa hôm nay, mọi người vẫn phải gặp nhau một lần, ăn một bữa chia tay.
Một mặt mọi người đã ở trong này ba tháng, cùng với nhau coi như là đã thành lập nên một vài quan hệ, hiện tại phải chia tay, đương nhiên nên ăn chút cơm, uống chút rượu, mặt khác mọi người cũng muốn gọi chủ nhiệm lớp đến, cùng nhau bày tỏ ý cảm ơn.
Liên hoan lần này, tự nhiên là lớp trưởng Hàn Đông chuẩn bị xong trước
Buổi lễ tốt nghiệp qua đi, mọi người đều tự quay về ký túc xá thu dọn đồ vật này nọ, ngoại trừ một số ít là đi làm tại Yến Kinh, những người khác đều là người bên ngoài, nhưng tỉnh thành bọn họ ở thủ đô đều có văn phòng, bởi vậy lúc này sớm đã có người lại đây hỗ trợ kéo đồ.
Hàn Đông cũng không có nhiều đồ, dẫu sao hắn phần lớn thời gian cùng Lữ Nhạc ở tại Thiên Tác Cư, đồ vật bên trong ký túc xá rất ít, tự mình thu xếp lại một chút, cho vào túi xách sau đó liền lái xe mang về.
Đêm qua Hàn Đông gọi điện cho Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến, nói mình sau khi tốt nghiệp, dự định nghỉ ngơi vài ngày, đến lúc đó sẽ đi làm lại.
Hề Hiểu Kiến cũng là rất rộng lượng cho Hàn Đông nghỉ ngơi một tuần, nói Hàn Đông cực khổ, thư giãn một chút rồi ra trận.
Hàn Đông cũng không có chối từ, dù sao tình hình bên Thành phố Tân Châu hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay, Hàn Đông cũng khó mà có thời gian rảnh rỗi, không thừa cơ hội này ở cùng Lữ Nhạc, sau này không dễ tìm được cơ hội như vậy.
Trong khoảng thời gian bồi dưỡngở trường Đảng, Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Dương Chí Dũng thật ra thường xuyên gọi điện thoại cho Hàn Đông báo cáo công tác đấy, mặt khác đám người Trương Vân Bình cũng thường xuyên gọi điện thoại cho Hàn Đông. Cho nên mặc dù Hàn Đông đang ở trường Đảng học tập, nhưng đối với tình hình Thành phố Tân Châu đều là rõ như lòng bàn tay.
Chỉ có điều trên cơ bản Hàn Đông cũng không can thiệp sự tình Thành phố Tân Châu, dù sao trong khoảng thời gian này chuyện trọng yếu nhất với hắn chính là học tập, mặt khác Hàn Đông còn không biết sau khi mình tốt nghiệp ở trường Đảng, ở tỉnh sẽ sắp xếp như thế nào. Tạm thời ổn định trước, quan sát một chút nói sau.
Lái xe Santana của Hàn Mạn Lương, Hàn Đông rất nhanh liền trở về Thiên Tác Cư.
Lữ Nhạc cũng trong nhà, cô đã xin nghỉ, chuẩn bị cùng Hàn Đông đi chơi vài ngày.
- Buổi trưa toàn thể học viên lớp bồi dưỡng của anh gặp gỡ, sẽ không cùng em ăn cơm rồi.
Hàn Đông ôm Lữ Nhạc nói.
- Vậy anh trước khi về đến gọi điện thoại cho em, em lái xe đến đón anh.
Lữ Nhạc ngọt ngào mà nói, cô biết Hàn Đông buổi tối liên hoan, nhất định là muốn uống rượu, uống rượu đương nhiên không thể lái xe, cho nên chủ động đề xuất đi đón hắn.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Được, đến lúc đó anh gọi điện cho em.
Hiện tại cách lúc ăn còn một chút thời gian, Hàn Đông liền ôm Lữ Nhạc ngồi ở trên ban công ngắm phong cảnh, đồng thời nói chuyện phiếm.
Điện thoại di động lúc này vang lên, Hàn Đông lấy ra vừa nhìn, là văn phòng của Bí thư Tỉnh ủy Tây Xuyên – Nguyên Hằng Kiện, khẽ mỉm cười rồi đứng lên, cung kính nói:
- Bí thư Nguyên.
- Đồng chí Hàn Đông, sau khi tốt nghiệp lớp bồi dưỡng, anh đến Tỉnh ủy một chuyến, tôi với anh bàn công tác một chút.
Nguyên Hằng Kiện nói.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Nguyên, tôi đã cùng Thành ủy bên kia xin phép, chuẩn bị nghỉ ngơi một tuần, sau đó mới đi làm, vậy tôi ngày sáu tháng sau đến văn phòng ông được chứ?
Nguyên Hằng Kiện nói:
- Nếu như vậy, vậy anh dứt khoát ngày sáu đến nhà tôi ăn cơm chiều là được.
- Vâng, cảm ơn bí thư Nguyên.
Hàn Đông không một chút khách khí, kỳ thật hắn cũng muốn biết Nguyên Hằng Kiện chuẩn bị sắp xếp mình như thế nào.
Mười hai giờ, Lữ Nhạc lái xe đưa Hàn Đông đến Túy Tiên lâu, sau đó liền quay trở về.
Lần này liên hoan, Tô Xán cũng tới đây, nhưng gã không cùng Hàn Đông ngồi ở một bàn, gã cũng không muốn làm một mảnh lá cây làm nền cho Hàn Đông.
Bữa cơm này là liên hoan lần cuối của học viên lớp bồi dưỡng , rất nhiều người đều thả lỏng, đến uống rượu, nói chuyện, cười nói, càng không ngừng tìm người uống rượu. Những người này đều là người sành rượu, đương nhiên tửu lượng không thể chê được.
Mà Hàn Đông làm lớp trưởng, lại là học viên nhỏ tuổi nhất, tất cả mọi người nhìn thấy tiềm lực của hắn vô cùng lớn không gì có thể so sánh được, lúc này cho dù là không có quan hệ thân thiết với Hàn Đông, cũng đều cụng ly với hắn, nói vài lời, đến lúc đó không chừng còn có thể cần dùng đến.
Tửu lượng của Hàn Đông so với trước kia đã lớn hơn không ít, tuy nhiên rất nhanh uống có một chút đã choáng rồi.
Mặc dù có chút choáng, nhưng đầu óc của Hàn Đông vẫn tương đối rõ ràng, hắn biết ngoài Tô Xán ra, tất cả những người khác đều chạm ly uống rượu với mình.
“Ha ha, trong lòng tên nhóc này không phục, nhưng hắn có thể làm gì được đâu.”
Trong lòng Hàn Đông vui sướng cười.
Ăn một bữa cơm hơn hai giờ, tất cả mọi người uống đến mặt hơi hồng hồng, tuy nhiên rõ ràng là tất cả mọi người đều khống chế được rất tốt, lúc này cho dù có một số người thoạt nhìn uống nhiều hơn, nhưng cũng không tự làm xấu mặt
Hàn Đông gọi điện thoại cho Lữ Nhạc, rồi sau đó cùng mọi người cáo biệt.
Trở lại Thiên Tác Cư, Lữ Nhạc để cho Hàn Đông nằm ở trên giường, sau đó lập tức đi bưng canh giải rượu tới cho Hàn Đông uống, đây là canh mà trước khi đi đón Hàn Đông cô đã hầm.
Sau khi ăn canh Hàn Đông ngủ đến hơn ba giờ, cảm giác say mới từ từ biến mất, rời khỏi giường đã là hơn sáu giờ.
- Dậy rồi hả?
Lữ Nhạc cười nhìn Hàn Đông.
- Đau đầu chứ, đứng lên đi rửa mặt rồi ăn chút cháo đi, uống rượu phải chăm sóc dạ dày mới được.
Nhìn bộ dạng của Lữ Nhạc điềm tĩnh dịu dàng, Hàn Đông giơ tay ôm ôm cô, sau đó liền đi rửa mặt, đi vào phòng khách vừa ăn cháo vừa xem TV.
Đồng hồ đã điểm bảy giờ, tin thời sự phát sóng.
Ba tin tức đầu tự nhiên là về lãnh đạo số , số đấy, điều thứ tư, lại là tin tức Cổ Thần Dương tham dự buổi lễ tốt nghiệp lớp bồi dưỡng cán bộ cao cấp của trường Đảng trung ương, trên tin tức phát sóng cảnh Cổ Thần Dương phát biểu, mặt khác thoáng quay toàn cảnh học viên một lần, theo sau đó là hình ảnh Cổ Thần Dương trao giấy chứng nhận tốt nghiệp, tuy nhiên trước đó đều là cảnh thoáng qua, thời điểm đến lượt Hàn Đông, hình ảnh dừng lại vài giây đồng hồ, đưa hình ảnh Cổ Thần Dương mỉm cười nói chuyện cùng Hàn Đông phát sóng ra đầy đủ, chỉ là lời Cổ Thần Dương nói cùng Hàn Đông không trực tiếp phát ra, mà là lời bộc bạch không rõ ràng nói Cổ Thần Dương khích lệ các học viên cố gắng công tác, vì cải cách mở rộng sự nghiệp kiến công lập nghiệp.
Toàn bộ tin tức gần một phút đồng hồ, mà thời gian Cổ Thần Dương và Hàn Đông bắt tay nói chuyện đã chiếm hai mươi giây, mặc dù mọi người không nghe được cuộc nói chuyện giữa Cổ Thần Dương và Hàn Đông, nhưng điểm này không ảnh hưởng hay khiến mọi người khiếp sợ trong lòng. Đặc biệt các học viên lớp bồi dưỡng xem tin tức, một đám kinh ngạc không ngừng, đồng thời đối với Hàn Đông tràn đầy hâm mộ
- Tên nhóc này vận khí đúng là tốt.
Một số người trong lòng hâm mộ nghĩ
- Cổ Thần Dương trước ống kính cùng hắn nói chuyện, lại được CCTV phát ra, cơ hội như vậy thật đúng là khó được. Ôi, người so với người thật là tức chết được, vốn bản thân mình lăn lộn được rất tốt, nhưng so với Hàn Đông, mọi thứ liền cũng không là gì.
Tô Xán phẫn nộ mà xem tin tức, xem đến mục tin tức bộ dạng Hàn Đông vẻ mặt điềm tĩnh mỉm cười, gã liền vô cùng ghen tị, nhưng ngoại trừ ghen tị, gã cũng không có một biện pháp nào.
Đợi tin tức truyền hình phát xong, Tô Xán lúc này trong mắt hiện lên một tia hào quang phấn chấn, lấy điện thoại di động bấm số Mã Bình Nguyên, nói:
- Bình Nguyên, là tôi, lần trước anh nói Hàn Đông cùng Bạch Vũ Giai ở cùng nhau có thật không vậy?
- Là sự thật, lần trước tôi ở hội sở Vong Lưu chứng khiến Bạch Vũ Giai từ trên xe Hàn Đông đi xuống.
Mã Bình Nguyên đang rong ruổi trên người một cô gái xinh đẹp bên cạnh, nhận được điện thoại Tô Xán, nghe gã nhắc tới Bạch Vũ Giai, trước mắt lập tức thoáng hiện dung mạo thanh lịch của Bạch Vũ Giai, không tự chủ được nuốt từng ngụm nước bọt, đối với thân thể mềm mại đang nằm phía dưới càng xuất kích mạnh hơn.
Dù sao Tô Xán biết y có cuộc sống hoang dâm vô độ, cho nên dù Tô Xán gọi điện, y cũng không có kiêng kị gì.
Tô Xán ngầm nghe đến âm thanh va chạm bên kia, không khỏi nhíu mày, lập tức nói:
- Tên nhóc cậu cả ngày có thể làm chuyện chính sự hay không
- Ha ha, anh Xán, anh có biết cái tôi thích là gì không, sự nghiệp của tôi chính là làm trên người phụ nữ, ha ha…
Mã Bình Nguyên cười ha hả mà nói,
- Tuy nhiên anh Xán anh có gì chỉ bảo, tôi nhất định toàn lực ứng phó, kiên quyết làm tốt.
Tô Xán bĩu môi, nói:
- Vậy cậu điều tra cho tôi một chút, nếu như có thể dụ được Hàn Đông và Bạch Vũ Giai có một bức ảnh ở cùng một chỗ, thì càng tốt
Mã Bình Nguyên vừa nghe, lập tức hưng phấn mà nói:
- Anh Xán, anh chuẩn bị đối phó với Hàn Đông sao, tên nhóc này quá kiêu ngạo rồi, nhất định phải thu thập hắn. Đúng rồi anh Xán, Lộ Lợi Dương đối với Hàn Đông cũng có chút khó chịu, lần trước chúng tôi đi ăn cơm, thái độ Hàn Đông đối với Lộ Lợi Dương không tốt lắm, tuy rằng Lộ Lợi Dương không có biểu hiện ra ngoài, nhưng tôi nhìn ra được, trong lòng gã cũng có chút khó chịu.
Tô Xán nói:
- Vậy thì thế nào, ông của gã sẽ nghỉ hưu, gã cũng không dám cùng Hàn Đông liều mạng.
Mã Bình Nguyên nói:
- Ông của gã phải nghỉ hưu thì sao, tên nhóc Lộ Lợi Dương này đều có liên lạc với rất nhiều người, nếu có thể lợi dụng Lộ Lợi Dương, đến lúc đó khẳng định có thể gây ra phiền toái không nhỏ cho Hàn Đông.
Tô Xán suy nghĩ một chút, nói:
- Ừ, chuyện đó cậu chú ý đúng mực, không cần đem mình vùi lấp vào, có thể lợi dụng một chút cũng tốt. Sự tình Bạch Vũ Giai, cậu phải nắm chặt.
Mã Bình Nguyên nói:
- Tuy nhiên, anh Xán, Hàn Đông vừa mới kết hôn, đoán chừng trong khoảng thời gian này sẽ không đi tìm Bạch Vũ Giai, có lẽ phải chờ một chút mới được. Đương nhiên, anh Xán anh yên tâm, Hàn Đông nhất định sẽ đi tìm Bạch Vũ Giai đấy, tôi cho người chú ý Bạch Vũ Giai từng giây từng phút, chỉ cần Hàn Đông đi tìm ả, đến lúc đó là có thể xem kịch vui rồi.
Tô Xán nói:
- Tôi biết, nhưng anh phải tìm người có thể tin được mới được, không thể bại lộ chính anh.
- Chuyện này tôi chắc chắn sẽ không tự mình xử lý, anh Xán anh cứ yên tâm đi, tôi nhất định sắp xếp tốt. Ha hả, nếu ngày nào đó trên tạp san giải trí đăng tin tức Bạch Vũ Giai cùng cán bộ chính phủ hẹn hò, thật là chấn động bậc nào.
Mã Bình Nguyên hung tợn mà nói, đồng thời trong lòng của y cũng tràn đầy ảo tưởng, một khi cho tới lúc ảnh chụp bị tung ra, Hàn Đông khi đó vì tự bảo vệ mình, nhất định sẽ buông tha cho Bạch Vũ Giai, như vậy đến lúc đó mình liền có cơ hội, nhất định phải đem thân thể người phụ nữ kia chà đạp hung hăng mới được.
Càng không chiếm được, càng phải theo đuổi. Cái này chính là tâm trạng của rất nhiều người. Huống chi cô gai xinh đẹp thanh thuần như Bạch Vũ Giai, lại là ngôi sao ca nhạc, Mã Bình Nguyên đương nhiên là không nhịn được, trước đây y muốn mua đứt Bạch Vũ Giai, nhưng không được vì sau lưng Bạch Vũ Giai có Hàn Đông bao che, khiến y khó có thể đạt được, ở trong lòng y, đây quả thật là thù mới hận cũ giằng co cùng một chỗ, trước đây Hàn Đông đã khiến y mất mặt một lần, hiện tại lại chiếm lấy người đàn bá hắn thích, y cảm thấy Hàn Đông quả thực là khắc tinh của mình, coi hắn là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, hận không thể dùng súng bắn chết hắn mới có thể giải mối hận trong lòng.
Tuy rằng Mã Bình Nguyên biết không thể trực tiếp cứng rắn với Hàn Đông, nhưng gã vẫn luôn không vứt bỏ tính toán đối phó Hàn Đông, lần trước gã cố ý châm ngòi Lộ Lợi Dương một chút, để trong lòng Lộ Lợi Dương gieo xuống một hạt mầm, khiến y đối với Hàn Đông có chút bất mãn, gã chuẩn bị không ngừng cố gắng, sau lại tìm nhanh một vài cơ hội khuyến khích một chút, với tính cách Lộ Lợi Dương, tuy rằng ở mặt ngoài sẽ không biểu hiện ra, nhưng nhất định đối với Hàn Đông có khó chịu, khẳng định phải triển khai đối phó Hàn Đông.
Lần này Tô Xán để cho y điều tra sự tình Hàn Đông và Bạch Vũ Giai, đúng là y cầu còn không được, đương nhiên dốc hết sức đáp ứng.
Lúc này, Hàn Đông đã xem tin tức, đối với hình ảnh bản thân mình xuất hiện rõ ràng ở tin tức tiếp sóng lúc này, Hàn Đông mới đầu có chút kinh ngạc, sau đó liền nghĩ thông suốt.
Sáu ngày một tháng mười mình và Lữ Nhạc kết hôn, con đường làm quan lại triển khai một mảnh thế giới mới, mặt khác sự tình đi thăm hỏi Nam Tuần Trưởng, coi như là một bước ngoặt và an bài.
Lúc trước, mặc dù mình phát triển không tệ, nhưng sắp xếp của lão thái gia vẫn là khiêm tốn không phô trương, làm nhiều ít thể hiện. Mà tình hình bây giờ lại không giống lúc trước, đoán chừng bắt đầu từ giờ, nên phô trương, ở giới truyền thông tin tức phải lộ diện thích hợp mới được.
Tin tức tiếp sóng về tin tức lãnh đạo, nhất định là phải qua xét duyệt của Ban Tuyên giáo Trung ương ngành tương quan và lãnh đạo, nói không chừng tin tức mình, là được Phó trưởng ban thường trực ban Tuyên giáo Trung ương đương nhiệm Phan Tử Tân đích thân quan tâm đến, cũng có thể là Cổ Thần Dương bắt chuyện với nhân viên công tác bên mình.
“Cổ Thần Dương mặc dù là người nối nghiệp tiếp theo được Nam Tuần Trưởng định ra, nhưng là dựa theo tình hình bình thường, ông phải tới năm mới có thể bắt đầu cầm quyền, hiện tại mới năm , mà Nam Tuần Trưởng khẳng định không có khả năng chống đỡ đến lúc đó, theo góc độ Cổ Thần Dương mà nói, hiện tại khẳng định ông ta cũng muốn bày bố một chút, dù sao trong khoảng thời gian sáu năm, cũng không biết sẽ xảy ra sự tình gì, chính ông ta đến lúc đó có thể hay không ngồi ở vị trí số , cho dù ngồi trên có thể ngồi vững vàng lại là chuyện khác hay không là một chuyện khác, mà bắt đầu từ hiện tại, ông ta cùng lão thái gia và Hàn hệ tạo mối quan hệ tốt, coi như là lôi kéo một thế lực lớn, để hộ giá hộ tống ông ta. Dù sao cho dù là thủ trưởng số , đó cũng phải có thế lực cường đại ủng hộ mới được, hơn nữa một nhánh vẫn chưa đủ, nếu muốn nắm giữ đại cục, chuyện cũng không phải là dễ dàng như vậy.”
“Mà lão thái gia không thể nghi ngờ là lão nhân mạnh nhất kế sau Nam Tuần Trưởng , hơn nữa lão thái gia lại cùng Nam Tuần Trưởng có quan hệ thân mật như vậy, lúc này Cổ Thần Dương cùng Hàn hệ tạo mối quan hệ tốt đó là điều rất tự nhiên.”
Hàn Đông trong lòng thầm suy nghĩ tình hình bây giờ,
“Với tình huống bây giờ, đoán chừng chỉ sợ cha vợ Lữ Quốc Trung vào năm tới còn phải tiến thêm một bước, mà tuổi của ông, ở quân ủy làm hai kỳ cũng là rất thích hợp, bởi vậy, Hàn hệ ở phương diện quân sự cũng có quyền phát biểu rất lớn. Mà khẳng định Cổ Thần Dương cũng thấy được điểm này, có lão thái gia ủng hộ, Lữ Quốc Trung bên kia dĩ nhiên là không có vấn đề gì rồi, tương lai Cổ Thần Dương thượng vị thì có quân đội ủng hộ, vậy đối với củng cố vị trí của ông ta thì có rất nhiều chỗ tốt đấy.”
Không cần suy nghĩ nhiều, Hàn Đông liền đem quan hệ giữa Cổ Thần Dương và Hàn hệ suy nghĩ sơ lược, mà điều này đối với Hàn hệ mà nói cũng là hướng đi tốt nhất, dù sao Cổ Thần Dương tương lai là nhân vật số một, hiện tại bắt đầu ủng hộ to lớn, vậy tương lai nhất định sẽ đạt được nhiều chỗ tốt.
Khỏi cần phải nói, với tuổi Hàn Đông, tương lai lần nữa có được đến lực ủng hộ lớn của Cổ Thần Dương, triển vọng cũng rất sáng sủa
Hơn nữa trong trí nhớ Hàn Đông, thời điểm năm Cổ Thần Dương cũng là thuận lợi ngồi lên vị trí số , nhưng thủ trưởng số đương nhiệm, cũng không hoàn toàn giao quyền, tuy rằng đem Tổng bí thư đảng, Chủ tịch nước đều từng bước giao vào trong tay Cổ Thần Dương, nhưng quân quyền lại tiếp tục nắm trong tay, đến năm mới đem quân quyền giao cho Cổ Thần Dương. Và cho dù như vậy, ở bên trong chín ủy viên thường vụ, ông ta vẫn là để lại lực lượng rất mạnh, làm cho Cổ Thần Dương sau khi lên đài, thật vất vả mới mở ra cục diện.
“Tình hình bây giờ, theo trí nhớ của mình có phần thay đổi, trước tiên lực lượng Hàn hệ không lớn vậy, vào kiếp trước, thời điểm Cổ Thần Dương thượng vị, lực ảnh hưởng Hàn hệ đã rất nhỏ rồi. Nhưng bây giờ không giống lúc đó, dựa theo tình hình bây giờ, đợi cho Cổ Thần Dương lên nắm quyền, lực lượng Hàn hệ còn phải bành trướng không ít, mà tình cảnh Cổ Thần Dương đến lúc đó khẳng định tốt hơn rất nhiều, như vậy Cổ Thần Dương sau khi lên nắm quyền, liền xuất hiện tình thế hỗn loạn lớn rồi. Dù sao dựa theo kiếp trước, trên thực tế người tiếp nhận Cổ Thần Dương, lại hình như là được thủ trưởng số đương nhiệm quyết định.”
“Tuy nhiên, cho dù như vậy, đường của Hàn hệ còn rất dài, dù sao lịch sử cũng đã thay đổi, ai biết sau này còn sinh ra chuyện gì.”
Hàn Đông âm thầm thở dài một hơi,
“Cho nên nói mình sau này còn phải tiếp tục cố gắng mới được, không thể lơ là một chút nào.”
…
- Hàn Đông, chúng ta đi chỗ nào nghỉ ngơi đây?
Lữ Nhạc ôm lấy cánh tay Hàn Đông nói.
Kết hôn mới được một thời gian, Lữ Nhạc hiện tại càng ngày càng bám lấy, tuy nhiên cũng là khiến Hàn Đông thoải mái vô cùng mang theo bộ dạng cô bé dính lấy mình, Hàn Đông cảm giác mình càng ngày càng thích cô.
- Em nói đi chỗ nào cũng được.
Hàn Đông mỉm cười nói, giơ tay ôm Lữ Nhạc.
Lữ Nhạc nghiêng đầu nghĩ một lát, lập tức nói:
- Hay là chúng ta đi du lịch tỉnh Tây Xuyên đi.
Hàn Đông cười nói:
- Tây Xuyên không phải là em đều đã đi qua nhiều rồi sao?
- Đi nữa.
Lữ Nhạc nói,
- Hoặc chúng ta đi Hải Nam nghỉ ngơi cũng được.
- Vậy chúng ta đi Hải Nam đi.
Hàn Đông nói,
- Anh đoán chừng tạm thời phải ở tỉnh Tây Xuyên nán lại không ít thời gian, sau này em cũng phải điều qua đó, lúc đó chúng ta có thời gian đi dạo chơi phong cảnh đẹp của tỉnh Tây Xuyên.
- Được, theo ý anh.
Lữ Nhạc dịu dàng nói, nét mặt tươi cười như hoa.
Hàn Đông nói:
- Tuy nhiên công tác của anh phải lần nữa thu xếp mới được.
Lữ Nhạc cười nói:
- Không vấn đề gì, công việc của em cũng không phải phức tạp như anh tưởng tượng, chỉ cần có máy tính, có inte, liền có thể khai triển công việc của em.
Hàn Đông không khỏi cười ha ha, nói:
- Đúng vậy, Ban – Bộ tổng tham mưu bọn em chính là làm công tác tin tức tình báo mà, chỉ cần máy tính và trang thiết bị inte, sau này công việc của em, cũng không nhất định phải ngồi ở địa phương cố định làm rồi.
Lữ Nhạc khẽ mỉm cười, lập tức kinh ngạc hỏi han:
- Hàn Đông anh cũng hiểu biết máy tính và inte sao?
Hàn Đông giơ tay ở khẽ véo nhẹ một cái trên mặt cô, nói:
- Ha ha, ông xã em biết rất nhiều chuyện, nói cho em biết nha, anh còn biết công nghệ thông tin máy tính, sẽ thành động lực phát triển các mặt kinh tế quốc dân, quân sự chủ yếu đấy.
Trên thực tế, kiếp trước Hàn Đông tuy rằng cũng không phải là nhà thiết kế ứng dựng phần cứng phần mềm của máy tính, nhưng kiến thức và ứng dụng đối với máy tính, inte của hắn, tự nhiên không phải người bây giờ có thể so sánh được.
Truyện convert hay : Người Ở Rể Giữa Đường