Gặp Lộ Lợi Dương ở đây, làm cho Hàn Đông rất nghi hoặc.
Nhưng y đã chủ động tới chào hỏi trước, Hàn Đông cũng chỉ có thể mỉm cười nói:
- Thì ra là Lộ thiếu gia, không ngờ là lại gặp cậu ở đây.
Lộ Lợi Dương nghe Hàn Đông xưng hô với mình xong, cười cười nói,:
- Hàn Đông anh kêu tên tôi là được rồi, còn nếu như không chê thì có thể kêu một tiếng anh Dương cũng được.
Tên mập bên cạnh nghe được thật sự thấy kinh ngạc, y nghe ra là, Lộ Lợi Dương rất khách khí với Hàn Đông.
Làm cho y rất ngạc nhiên, phải biết rằng ông nội của Lộ Lợi Dương là chủ tịch Quốc hội đương nhiệm của nước Trung Hoa.
Lộ Lợi Dương đích thị là thái tử đảng, trong hội những người trẻ tuổi ở Bắc Kinh là người có quan hệ rộng lớn nhất.
Vậy tại sao y lại khách khí như vậy đối với một thanh niên trẻ như vậy.
Trong lòng tên mập này rất là kinh ngạc, đồng thời cũng nhớ lại tình hình khi đi chung trên máy bay với Hàn Đông, lúc ấy cảm giác của mình với hắn cũng không tệ, còn cho hắn một tấm danh thiếp, nghĩ là nếu như sau này có cơ hội sẽ dẫn theo hắn đi làm ăn, bây giờ nghĩ lại mình lúc đó đúng là có mắt không tròng.
- Ha ha, vậy thì tôi sẽ gọi anh là anh Dương vậy.
Hàn Đông cười nói.
Đây là lần gặp thứ hai giữa Hàn Đông và Lộ Lợi Dương, lần đầu là khi y đi chung với Mã Bình Nguyên, cho nên Hàn Đông có chút đề phòng y. Nhưng nói chung, Lộ Lợi Dương đối với Hàn Đông vẫn khách khí hơn.
Cái gọi là nể mặt người chính là vậy, khi Lộ Lợi Dương đã khách khí như vậy, hắn cũng phải khách khí lại với y một chút.
Tuy rằng ông nội của y sắp nhường chỗ, nhưng ít nhiều gì cũng còn chút sức ảnh hưởng.
Nếu như không bức thiết quá, Hàn Đông cũng không muốn có sự xung đột với y, vì như vậy đối với hắn cũng không có gì tốt cả.
- Hàn Đông, tình cờ không bằng gặp mặt, nếu chúng ta đã gặp nhau ở đây, bữa trưa anh sẽ mời cậu dùng bữa, cậu không được từ chối đâu đó.
Lộ lợi Dương nhiệt tình nói.
Hàn Đông không hiểu vì sao y lại nhiệt tình như vậy, nhưng hắn cũng không từ chối, mỉn cười nói:
- Được, vậy tôi cung kính không bằng tuân lệnh rồi.
Tên mập ở một bên thấy biểu hiện rất tự nhiên của Hàn Đông đối với sự nhiệt tình của Lộ Lợi Dương, thì càng thấy kinh ngạc, không biết Hàn Đông rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Phải biết rằng, nhìn Hàn Đông cùng lắm là khoảng hai mươi mấy tuổi, cho dù gia thế của hắn như thế nào, thì Lộ Lợi Dương cũng đâu cần khách khí như vậy.
Thật ra, Lộ Lợi Dương khách khí như vậy, chủ yếu là dựa trên những năng lực tiềm tàng của Hàn Đông.
Tuổi tác của Hàn Đông tuy không lớn, nhưng uy thế thì rất mảnh liệt, bây giờ ở Bắc Kinh, đã có tin đồn rằng Hàn Đông và Tô Xán là hai người tuổi trẻ tài cao đời thứ ba, mà Hàn Đông là người được khen ngợi nhiều hơn cả Tô Xán.
Bây giờ Tố Xán cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở, nhưng y với Hàn Đông có sự khác biệt, vì không có nhiều kinh nghiệm căn bản, cho nên không tạo ra được nhiều thành tích nổi bật gì.
Còn Hàn Đông là bắt đầu từ căn bản mà lên, cùng là cấp cấp Giám đốc, Hàn Đông thân là chủ tịch thành phố, so ra mạnh hơn Tô Xán chỉ đảm nhiệm chức cục trưởng ở ủy ban.
Đương nhiên, hiện thời Hàn Đông vẫn còn thiếu một số kinh nghiệm nhậm chức ở cơ quan trung ương, nhưng đó không phải là vấn đề chủ yếu, huống hồ khả năng bây giờ của hắn, hắn muốn tới cơ quan trung ương rèn luyện cũng không phải là việc khó.
- Đúng rồi, đây là Khương Minh.
Bây giờ Lộ Lợi Dương mới nhớ tới tên mập ở bên cạnh, cười cười giới thiệu với Hàn Đông.
Khương Minh với vẻ mặt nịnh nọt cười, cung kính tiến lên nói:
- Hàn thiếu gia, xin chào, rất mừng được gặp lại anh, lần trước không biết thân phận của anh, tiểu Khương đường đột rồi...
Hàn Đông cười cười khoát tay nói:
- Không có gì, anh cũng không cần khách khí với tôi như vậy, cứ gọi tên tôi được rồi.
- Như vậy đâu có được...
Khương Minh liền nói, y chỉ là người đi theo Lộ Lợi Dương, bây giờ cả y cũng khách khí với hắn như vậy, thì mình là sao mà gọi thẳng tên của hắn được.
Với lại tiểu tử này đi theo Lộ Lợi Dương trong ngành này đã bao lâu nay, chắc bây giờ cũng đã đoán ra được thân phận của Hàn Đông, biết hắn chắc chắn có quan hệ với Lão Hàn có danh tiếng lẫy lừng.
Lộ Lợi Dương nói:
- Khương Minh gọi là chủ tịch Hàn đi, đừng có gọi là Hàn thiếu gia.
Đối với việc này Hàn Đông cũng không có phản đối gì, ba người cùng đi ra khỏi đại sảnh của Tỉnh ủy, sau đó Hàn Đông căn dặn một số việc cho Khổng Phàm Chi, liền lên xe của Lộ Lợi Dương.
Đó là một chiếc BMW màu bạc, xem bộ dạng là vừa mới mua, thậm chí ngay cả biển số cũng chưa có.
Lộ Lợi Dương nói:
- Hàn Đông, hai ngày nữa tôi còn tính tới thành phố Tân Châu, không ngờ gặp cậu ở đây, thời gian này có bận lắm không?
Hàn Đông nói:
- Phải chịu thôi, tôi đâu có tự do như anh Lộ được đâu.
Lộ Lợi Dương cười ha ha nói:
- Tôi chỉ làm những chuyện nhỏ nhặt, kiếm chút tiền mà sống, đâu có như cậu, toàn làm chuyện đại sự.
Khi đang nói chuyện, Lộ Lợi Dương tỏ ra hầu như thuộc lòng tất cả những gì Hàn Đông đã làm, xem ra y rất chú ý tới Hàn Đông.
Khương Minh ở phía trước lái xe, khi hai người nói chuyện ở phía sau, trong lòng lại càng ngạc nhiên hơn nữa, từ miệng của Lộ Lợi Dương, y đã biết được rốc cuộc những gì Hàn Đông đã làm.
Làm được nhiều truyện như vậy, mà lại rất trẻ, đã làm tới chức chủ tịch thành phố, cán bộ cấp Giám đốc sở.
- Trẻ như vậy, chắc chưa tới ba mươi tuổi, đã là cán bộ cấp Giám đốc sở thực quyền, đúng là lợi hại.
Khương Minh nghĩ thầm trong lòng, tuy nhiên y đi theo Lộ Lợi Dương, cũng có thể gọi là có chút quen biết, đừng nói là quan chức cấp Giám đốc sở, mà ngay cả quan chức cán bộ cấp phó bộ cũng gặp không ít. Nhưng trẻ như vậy mà đã nắm trong cấp giám đốc sở thực quyền như vậy, thì thật đáng kinh ngạc.
Chính vì y cũng có chút hiểu biết về nội tình hơn nhiều người, thì lại càng cảm thấy uy thế của Hàn Đông có chút nghịch ý trời.
- Khó trách Lộ thiếu gia khách khí với hắn như vậy, vốn dĩ Hàn lão đã là một ngọn núi lớn, lão nhân gia ông mà đá một chân, cả nước Trung Hoa đều bị chấn động, với lại xem bộ dạng của Hàn Đông, tiền đồ của hắn sẽ rất khó lường trước được.
Khương Minh nghĩ trong lòng
- Xem ra quen biết với hắn, cũng là một chuyện tốt.
Xe ngừng trước Sư Tư lầu, Lộ Lợi Dương nói:
- Tôi tới từ Tứ Xuyên, thích nhất là món lẩu Tứ Xuyên, rất cay, rất ngon....
Khương Minh đậu xe xong, liền chạy đi đặt phòng.
- Trưa nay uống chút rượu đi, chúng ta lần đầu ăn cơm chung, phải tí rượu mới có không khí.
Lộ Lợi Dương cười nói.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Cũng được, vậy thì mình uống chút đi.
Cho tới bây giờ vẫn chưa hiểu rõ lắm về Lộ Lợi Dương, nhưng cứ nói chuyện với y như vậy, Hàn Đông có thể cảm thấy y là một người rất có tâm kế, hay có thể nói là một người rất biết dụng tâm. Tuy là y đã đặt toàn bộ tâm trí trên mặt kinh doanh, nhưng Hàn Đông vẫn có thể nhận ra được y đã tạo được một mạng lưới quan hệ rất lớn.
- Cho dù không thể làm bạn, thì cũng không nên trở thành đối thủ với nhau.
Trong lòng Hàn Đông suy nghĩ.
- Đương nhiên, nếu như có thể trở thành đồng minh, thì càng tốt, chí ít có thể thông qua y, mà quen biết chút ít với mạng lưới quan hệ của y tạo ra, mai mốt có chuyện gì, có y giúp đỡ, thì cũng có thêm chút không gian hoạt động.
- Hàn Đông, tôi mời cậu một ly, chúc cậu tiền đồ vô hạn.
Lộ Lợi Dương nâng ly lên nói với Hàn Đông.
Hàn Đông cũng nâng ly lên cụng với y nói:
- Cám ơn, anh Dương, tôi cũng chúc anh kinh doanh thịnh vượng.
Uống ly rượu vào, Lộ Lợi Dương nói:
- Có lẽ cậu chưa hiểu gì nhiều về tôi, nói thật, tôi cũng không có chí hướng lớn gì, không giống như cậu có nhiều sự theo đuổi, tôi chỉ muốn có chút làm ăn nhỏ, kiếm chút tiền, yên ổn mà sống qua ngày là được rồi.
Hàn Đông cười nói:
- Anh Lộ anh kkhiêm nhường quá rồi, anh mà là làm ăn nhỏ thì người khác sao mà sống đây?
Lộ Lợi Dương nói:
- Cậu nói cũng phải, dù sao thì ở vị trí của anh, nếu như nói không có lợi dụng chút quan hệ, thì đúng là gạt người ta. Thêm vào tôi lại rất thích kết giao bạn bè, có rất nhiều bạn bè giúp đỡ, cho nên kinh doanh cũng có chút quy mô. Nhưng tôi có thể vỗ ngực mà nói, toàn bộ kinh doanh của tôi đều rất hợp pháp, ít ra tôi sẽ không làm nất mặt gia đình
Trong lòng Hàn Đông nghĩ không biết là y thật sự thành thật với mình, hay là đang đóng kịch nữa,
- Ha ha, anh Lộ nói rất hay, thật ra tôi cũng giống như anh, chính là sẽ không làm mất mặt gia đình
Vừa nói, Hàn Đông vừa chủ động nâng ly với Khương Minh.
Khương Minh thấy vậy liền đứng dậy, hai tay nâng ly lên cụng với Hàn Đông.
Hàn Đông nói:
- Khương Minh ngồi xuống uống chung đi, ở đây chúng tôi có một quy định, nếu đứng uống sẽ phải uống nhiều hơn. Nếu như anh muốn đứng đó mà uống, vậy thì sẽ bị phạt thêm một ly.
Tuy rằng Lộ Lợi Dương không để ý gì nhiều tới Khương Minh, nhưng y cũng dẫn theo bên cạnh, như vậy chắc là đã coi như là tâm phúc rồi, cho nên Hàn Đông cũng sẽ không làm ngơ gã này.
Có nhiều khi, mình để ý tới những người bên cạnh của đối phương, trong mắt đối phương, cũng sẽ có một chút cảm xúc.
Khương Minh với vẻ mặt cười nịnh nói:
- Chủ tịch Hàn, anh là lãnh đạo, em đứng cụng ly với anh, rồi sau đó sẽ ngồi xuống uống được rồi.
Đối với thái độ của Hàn Đông, trong lòng Khương Minh thấy có chút cao hứng, tuy là trước mặt Hàn Đông y chỉ là một nhân vật nhỏ, nhưng nhân vật nhỏ cũng có lòng tự trọng, khi được người khác tôn trọng mình vẫn rất cảm động.
Hàn Đông cười cười, tên này cũng khá biết điều.
Lộ Lợi Dương đổ đầy rượu vào ly của Hàn Đông, nói:
- Đúng rồi, Hàn Đông, lần này tôi qua đây là để chuẩn bị làm ăn với Bảo Hoành Hồng, nhưng tôi đã có tìm hiểu qua, thằng nhóc ấy ngang tàng quá, cho nên không muốn làm chung với nó nữa, tôi muốn tự mình làm một số hạng mục, không biết cậu có kiến nghị gì tốt không?
Hàn Đông nói:
- Anh Lộ, bây giờ cụ thể là anh làm về nghiệp vụ gì em cũng chưa biết, làm sao đề xuất được kiến nghị gì tốt được, nhưng nếu như anh có ý, thì có thể tới thành phố Tân Châu xem qua, ở đó chắc chắn sẽ có hạng mục mà anh có hứng thú.
Ngay lúc đó, Hàn Đông đột nhiên nghĩ được một ý kiến hay, vừa đúng lúc thành phố Tân Châu đang ở vào thời kỳ phát triển quan trọng, nếu như có thể dẫn dụ được Lộ Lợi Dương tới đầu tư, và có quy phạm tốt, tuyệt đối là một việc nhất cử lưỡng tiện, dù sao thì với thân phận, quan hệ của y, chỉ cần mình biết lợi dụng, hiệu quả đạt được nhất định rất tốt.
Phùng Nhạn Phi thấy Hàn Đông, ánh mắt có chút phức tạp, đứng ở đó cùng Hàn Đông tán gẫu trong chốc lát, lại mời Hàn Đông lát nữa cùng nhau ăn cơm.
Tên công tử bột bên cạnh nghe thấy, sắc mặt liền âm trầm hẳn lên, cặp mắt nhìn chằm chằm Hàn Đông, tựa như một con gà trống, bất cứ lúc nào cũng có thể chuẩn bị nhào lên.
Thì ra tên công tử bột biết thân phận Phùng Nhạn Phi đấy, trong khoảng thời gian này đang ra sức theo đuổi cô ta, hôm nay thật vất vả mới mời cô đi được, ai biết lại đụng phải tên nhóc Hàn Đông này, thoạt nhìn đã thấy giữa họ có chút quan hệ gì đó, trong lòng của gã ta dĩ nhiên là căm tức vô cùng.
Ngoài ra, trước đây gã ta cùng Cát Hồng Diễm trò chuyện cũng là do Hàn Đông phá đám. Gã ta cũng là ngẫu nhiên trong một lần đụng phải Cát Hồng Diễm, dùng chút thủ đoạn, liền cùng cô đi lại, căn bản là hôm đó gã ta cũng không có việc gì, muốn cùng Cát Hồngthôi, ai biết bởi vì Hàn Đông xuất hiện, Cát Hồng Diễm giận dữ rời đi, bữa cơm cũng không ăn cùng gã ta.
- Tên nhóc này rốt cuộc làm cái gì, sao đi tới chỗ nào cũng đều gặp hắn?
Tên công tử bột trong lòng buồn bực nghĩ đến.
Hàn Đông không biết Phùng Nhạn Phi rốt cuộc là xuất phát từ tâm tính gì mà mời mình, cô ta hẳn là đối với mình rất bất mãn, dù sao lần trước sự tình Vương Quân, Hàn Đông đã không nể mặt cô.
Tuy nhiên bất kể như thế nào, Hàn Đông sẽ không cùng Phùng Nhạn Phi ăn cơm, cũng không muốn cùng cô có liên hệ gì
Huống hồ, hôm nay còn phải mời Thẩm Hàm Thần, Hách Nhận Quốc ăn cơm, làm sao có thể lại đáp ứng Phùng Nhạn Phi chứ.
- Thật xấu hổ, tôi cùng bằng hữu đã hẹn ở đây.
Hàn Đông cười từ chối nói.
Đồng thời hắn cảm thấy rất kỳ lạ, rõ ràng Phùng Nhạn Phi nhìn thấy mình và Hách Nhận Quốc ngồi ở chỗ này nói chuyện phiếm, cô lại vẫn mời mình.
Nghe thấy lời từ chối của Hàn Đông, tên công tử bột dường như thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong lòng oán giận đối với Hàn Đông cũng dường như giảm đi rất nhiều.
Phùng Nhạn Phi dường như đoán được Hàn Đông sẽ từ chối, cô hơi thở dài một hơi, nói:
- Vậy được rồi.
Nói xong, cô liền nhẹ nhàng gật đầu thăm hỏi, nhưng sau đó xoay người rời đi.
Tên công tử bột liếc mắt nhìn Hàn Đông một cái, vội vã đuổi theo.
Hách Nhận Quốc ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không nói gì thêm.
Anh ta cũng nhìn ra được, Hàn Đông lúc trước cùng người phụ nữ kia khẳng định có chuyện gì, nhưng anh ta cũng biết đạo lý không nên hỏi thì không hỏi.
Chưa đến sáu giờ, Thẩm Hàm Thần đã tới rồi.
Hàn Đông giới thiệu Hách Nhận Quốc cho y một chút, sau đó ba người liền đến phòng đã đặt, ngồi xuống.
Ba người vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, Hàn Đông rất nhanh liền hiểu được Hách Nhận Quốc vì sao có chút khác thường rồi.
Thì ra dựa vào lời đồn, chủ nhiệm hiện nay của ủy ban Kế hoạch tỉnh là Mao Tử Ngọc, rất có thể được đề bạt làm Phó chủ tịch tỉnh.
Bởi như vậy, vị trí Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh liền bị trống
Hách Nhận Quốc ở trên vị trí Phó chủ nhiệm cũng không phải ít thời gian, anh ta tự nhiên muốn đi lên vài bước.
Một mặt Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh là cán bộ cấp Giám đốc sở, mặt khác ủy ban Kế hoạch tỉnh trong tỉnh, tuyệt đối là ban ngành thực quyền, có thể trở thành nhân vật số một của bộ phận này, quyền lực nắm giữ trong tay đương nhiên không nhỏ.
Ở trên vị trí này làm một thời gian ngắn, cho dù Hách Nhận Quốc không có lai lịch hùng hậu, muốn điều đến thành phố cấp làm Bí thư Thành ủy, đó cũng là chuyện dễ dàng.
Chính là bởi vì như thế, Hách Nhận Quốc coi trọng cơ hội này.
Anh ta cũng đã làm một số công việc, nhưng cảm thấy vẫn còn có chút chưa đủ, cần phải tìm thêm một vài trợ lực mới được.
Đương nhiên, vị trí ủy ban Kế hoạch tỉnh quan trọng vô cùng, nếu muốn ngồi trên vị trí này e rằng không dễ đâu
Mà ý của Hách Nhận Quốc là thông qua Thẩm Hàm Thần liên lạc với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, có thêm một ủy viên thường vụ Tỉnh ủy ủng hộ, cơ hội của anh ta sẽ lớn hơn rất nhiều.
Thẩm Hàm Thần nghe Hách Nhân Quốc khéo léo bày tỏ mong muốn của anh ta, trên mặt tươi cười, nói:
- Chuyện này không vấn đề gì, ngày mai tôi báo cáo cho Trưởng ban Tiêu một chút, đến lúc đó báo tin lại cho anh. Sau này không chừng còn cần anh chiếu cố nhiều.
Hàn Đông nghe xong sửng sốt, lập tức trong đầu đã hiện lên một ý niệm, hỏi:
- Trưởng ban Thẩm, chẳng lẽ ông muốn đến địa phương nhậm chức?
Thẩm Hàm Thần khẽ mỉm cười nói:
- Tôi cũng không dối các anh, tôi quả thật có mục đích này, tuy nhiên tạm thời còn phải đợi tỉnh ủy quyết định đã.
Hàn Đông rốt cuộc hiểu rõ, hóa ra Thẩm Hàm Thần quả nhiên là muốn tới thành phố phía dưới nhậm chức rồi, ông ta làm Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, xuống đó làm Bí thư Thành ủy, coi như là quna lớn một phương
- Ha hả, xem ra sự tình Thẩm Hàm Thần hẳn là sắp định ra rồi, nếu không ông ta cũng sẽ không nói ra.
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm,
- Mà xem ra, Thẩm Hàm Thần cùng Tiêu Vọng Nhạc quan hệ khá thân mật, nói như vậy, ông ta thật ra khá sáng suốt đấy, trước kia thời điểm Triệu Nhạc làm Trưởng ban, ông ta đối với công tác Triệu Nhạc vô cùng phối hợp, hiện tại thay đổi Tiêu Vọng Nhạc làm Trưởng ban, ông ta như cá gặp nước. Thật sự là mọi việc đều thuận lợi.
Hàn Đông trong lòng cảm thán, tuy nhiên cũng không có nghĩ nhiều, dù sao hắn và Thẩm Hàm Thần, cũng là theo như nhu cầu, mặt khác ở vào góc độ Thẩm Hàm Thần, ông ta làm như vậy cũng không có gì đáng trách.
Hách Nhân Quốc cao hứng khác thường, rót rượu mời Thẩm Hàm Thần uống.
Hàn Đông cũng hiểu được, Thẩm Hàm Thần sở dĩ nguyện ý giúp Hách Nhận Quốc giới thiệu cho Tiêu Vọng Nhạc, cũng là làm tốt mạng lưới quan hệ.
Nếu Hách Nhận Quốc có thể suông sẻ lên làm Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh, ông ta ở dưới muốn chuẩn bị công trình trọng đại nào đó, liền có thể cần dùng đến Hách Nhận Quốc.
Đương nhiên, Hách Nhận Quốc lên làm Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh, đối với Hàn Đông mà nói, cũng là có chỗ tốt.
Đúng lúc Hàn Đông muốn chuẩn bị đưa Thành phố Tân Châu trở thành Thành phố nhiên liệu, trong đó có một là thủy điện, đến lúc đó phải lập dự án quy hoạch và vân vân, đương nhiên phải thông qua ủy ban Kế hoạch tỉnh.
Cơm nước xong, đi ra ngoài uống trà một lúc, sau đó đều tự tản đi.
Sáng ngày thứ hai Hàn Đông lại đi tới văn phòng Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện.
Ngày hôm qua thời điểm trên đường, Hàn Đông có liên lạc với thư ký của Nguyên Hằng Kiện là Nhâm Lập Quang, lúc ấy Nguyên Hằng Kiện đang cùng mọi người nói chuyện, Nhâm Lập Quang xin chỉ thị sau đó báo cho Hàn Đông bảo hắn hôm nay mười giờ quay lại.
Nhìn thấy Hàn Đông, Nhâm Lập Quang nở nụ cười tiến lên nghênh tiếp, khách khí mà nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn đã đến.
Hàn Đông mỉm cười, nói:
- Trưởng phòng Nhâm, xin chào.
Hai người bắt tay, sau đó Nhâm Lập Quang dẫn Hàn Đông đến văn phòng gõ cửa.
- Bí thư Nguyên.
Hàn Đông mỉm cười.
- Đồng chí Hàn Đông đã đến, mời vào.
Nguyên Hằng Kiện nở nụ cười mà nói, cùng lúc đó đứng lên.
Hàn Đông đi vào, hai người ngồi xuống khu tiếp khách, Hàn Đông đem ý nghĩ về Thành phố Tân Châu báo cáo tỉ mỉ cho Nguyên Hằng Kiện
Nguyên Hằng Kiện nghe xong phấn chấn vô cùng, ông ta nói:
- Ừ, đồng chí Hàn Đông suy nghĩ hết sức đúng đắn, có khả thi, chỉ cần có thể tổ chức sắp xếp chu đáo chặt chẽ, tôi tin Thành phố Tân Châu nhất định có thể trở thành khu phát triển đúng đầu khu vực nam bộ tỉnh Tây Xuyên.
Làm Bí thư Tỉnh ủy, Nguyên Hằng Kiện suy tính sự việc đương nhiên là theo tình tình chung toàn tỉnh. Tỉnh Tây Xuyên là thành thị phía Tây của nước Trung Hoa, tổng thể mà nói trình độ kinh tế lạc hậu nhất toàn nước. Nhưng trong phạm vi toàn tỉnh, lại tồn tại vấn đề không cân bằng, kinh tế khu bắc bộ nội bật hơn khu nam bộ. Mà nếu Thành phố Tân Châu có thể chính thức trở thành Thành phố nhiên liệu, như vậy đối với kinh tế toàn tỉnh có thể vững bước cũng là có lợi rất lớn.
Hàn Đông khiêm tốn nói:
- Điều này chủ yếu là vùng than đá lớn ở huyện Vũ An phát hiện kịp thời, nói cách khác, nếu muốn đưa Thành phố Tân Châu trở thành Thành phố nhiên liệu, dựa vào thủy điện thôi thì chưa đủ.
Nguyên Hằng Kiện cười nói:
- Đúng vậy, cho nên nói phải cố gắng nắm lấy cơ hội lần này, sắp xếp bố trí chu đáo chặt chẽ mới được.
Hàn Đông lập tức lại đem ý tưởng của mình về phương diện Thành phố Tân Châu hồi báo cho Nguyên Hằng Kiện, và chỉ ra thẳng thắn, kế hoạch Thành phố nhiên liệu của Thành phố Tân Châu muốn được xác lập chắc chắn, điều chỉnh nhân sự là điều tất yếu.
Nguyên Hằng Kiện trầm ngâm.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, lập tức lại nói:
- Lần trước khi tôi báo cáo công tác cho Phó chủ tịch tỉnh Phạm, cũng đã nói chuyện này, Chủ tịch tỉnh Phạm cũng rất ủng hộ.
Nguyên Hằng Kiện lập tức mỉm cười, ông ta nói:
- Được, chuyện này tôi sẽ xem xét, Hàn Đông anh an tâm đi thực hiện kế hoạch Thành phố nhiên liệu của anh đi, hy vọng anh mau chóng làm ra thành tích cho Thành phố Tân Châu.
- Bí thư Nguyên xin yên tâm, tôi nhất định sẽ không để ông thất vọng.
Hàn Đông nói.
Trong trí nhớ, Nguyên Hằng Kiện chính là trong đại hội Đảng năm nay trở thành Ủy viên bộ Chính trị, ban Thư ký bí thư trung ương, cho nên Hàn Đông cũng hiểu được, nếu vào lúc này mình ở Thành phố Tân Châu làm ra chút tình hình, với ông ta mà nói coi như là dệt hoa trên gấm.
Nguyên Hằng Kiện hài lòng gật đầu, ông ta đương nhiên hiểu được Hàn Đông chỉ cần chăm chỉ làm việc, nhất định sẽ không để cho ông ta thất vọng.
Sau đó Nguyên Hằng Kiện lại hỏi một chút tình hình Nguyên Á Văn, dễ dàng thấy ông ta đối với đứa con trai này vẫn là rất quan tâm.
Hàn Đông đem tình hình thực tế mình biết nói cho ông ta
Tổng thể mà nói, Nguyên Á Văn không giống như lúc ăn chơi trác táng mà Hàn Đông đã gặp, anh ta làm công tác vẫn rất kiên định, đây chính là nguyên nhân Hàn Đông sẵn lòng tiếp nhận anh ta.
Nhâm Lập Quang ở bên ngoài ngầm trộm nghe được Nguyên Hằng Kiện cùng Hàn Đông ở bên trong đang nói đến việc nhà ở đây, trong lòng liền lẩm bẩm:
- Hàn Đông người này, quả nhiên có quan hệ không tầm thường với bí thư Nguyên, xem ra sau này phải nghĩ biện pháp cùng hắn làm dịu mối quan hệ mới được. Nói cách khác nếu hắn ở trước mặt bí thư Nguyên tìm cơ hội nói xấu mình gì đó, vậy cũng không tốt.
Ở trong văn phòng Nguyên Hằng Kiện hơn nửa giờ, Hàn Đông liền cáo từ đi ra.
Nhâm Lập Quang khách sáo mà đưa Hàn Đông đến đầu cầu thang, lúc gần đi lại nhiệt tình hỏi Hàn Đông khi nào rảnh thì liên hệ.
- Người này thật đúng là biết nịnh.
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, tuy nhiên như vậy cũng tốt, cho dù Hàn Đông không sợ anh ta, nhưng cũng không đáng gây hấn với một tiểu nhân
Vừa mới đi tới dưới lầu, Hàn Đông liền thấy hai người quen từ tòa nhà chính phủ bên cạnh đi ra.
- Hàn Đông, không ngờ lại gặp anh trong này.
Lộ Lợi Dương liếc mắt thấy Hàn Đông, anh ta nở nụ cười trên mặt chào hỏi.
Người đàn ông đi bên cạnh Lộ Lợi Dương, chính là người Hàn Đông đã gặp trên máy bay từ Yến Kinh trở về Thục đô, anh ta thấy Lộ Lợi Dương không ngờ chủ động tiến lên chào hỏi Hàn Đông, lập tức giật mình kinh hãi, kinh ngạc mà nhìn về phía Hàn Đông.
Truyện convert hay : Đô Thị Cực Phẩm Tiên Tôn