Dương Huy Thần không muốn nói thêm gì nữa, anh liền dập máy, nhưng cuộc điện thoại này của anh, làm cho Hàn Đông hiểu thêm vài điều.
Một là Cục công nghiệp than đá tỉnh quả thật là không đoàn kết, nhưng Tần Vĩ Quân lại nắm thế chủ động.
Hai là công ty đầu tư khai thác mỏ than Vũ An mà Tần Vĩ Quân mở, nhận được sự ủng hộ của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Lý Trọng Hỷ, bởi vì Ủy ban nhân dân tỉnh chỉ có tên Lý Trọng Hỷ này là Phó chủ tịch tỉnh họ Lý thôi, vì thế dễ dàng đoán được người đang ủng hộ Tần Vĩ Quân là ai.
Ba là công ty đầu tư này đã thành lập, mục đích của Tần Vĩ Quân là muốn dùng cách nói toàn Tỉnh thống nhất quản lý kinh doanh, can thiệp vào thành phố Tân Châu đối với việc khởi công mỏ than ở huyện Vũ An.
Vì anh ta đã nhận được sự ủng hộ của Lý Trọng Hỷ, nên thành phố Tân Châu nhất định phải nắm chắc thời gian để làm tốt những khâu chuẩn bị.
Cho dù Hàn Đông có tin tưởng, chỉ cần bản thân kiên định, thì dù cho Tần Vĩ Quân có tiến thêm bước nữa, thì công ty đầu tư vô dụng kia cũng không thể dành thế chủ động cho việc khai thác mỏ than Vũ An
Nhưng nếu sớm có khâu chuẩn bị tốt, thì ít nhất cũng không xảy ra mẫu thuẫn gay gắt.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông nói với Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi:
- Vừa nãy Cục trưởng cục công nghiệp than đá Tỉnh, Dương Huy Thần, mới gọi điện đến, ông ta nói Tần Vĩ Quân đã lập ra công ty đầu tư khai thác mỏ than Vũ An, lại còn nhận được sự ủng hộ của Phó chủ tịch tỉnh Lý.
Tuy vừa nãy Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi có đứng kế bên nghe lỏm được vài chuyện, nhưng bây giờ khi nghe Hàn Đông nói ra thông tin này, hai người cũng không khỏi ngạc nhiên, xem ra Tần Vĩ Quân hung hăng thật, tuy không được sự cho phép của Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu, lại dám lập lên công ty này.
- Chủ tịch thành phố Hàn, cứ kệ họ làm gì, chúng ta vẫn đang nắm thế chủ động mà. Việc khai thác mỏ than ở huyện Vũ An, là trách nhiệm của Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu, còn lại thì bất luận là ban ngành nào, thì cũng không thể làm thay. Còn nữa, công ty mà Cục công nghiệp than đá Tỉnh lập nên, thứ nhất là không có được sự đồng ý của Ủy ban nhân dân thành phố ta, thứ hai là ông ta không thể quản lý được Ủy ban nhân dân thành phố của ta. Tất nhiên là, nếu ông ta muốn đầu tư vào mỏ than huyện Vũ An, nhất định phải như những công ty khác, là phải tuân theo những quy định như nhau, thực hiện trách nhiệm và nghĩa vụ như nhau, sau khi nhận được sự cho phép và phê chuẩn của Ủy ban nhân dân thành phố, thì mới có thể bước vào khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên, và đồng thời cũng phải chịu sự quản lý từ Ủy ban nhân dân thành phố và vườn công nghiệp.
Hàn Đông gật đầu lia lịa, tỏ vẻ tán thành với những điều mà Hoàng Văn Vận nêu ra.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn à, Trường Giang Nguyên hiện có vốn đầu tư khoảng 1.3 tỉ, nên dù sao cũng rất vững rồi. Ngoài ra tập đoàn Thủ Cương và mỏ than Vũ An đang tiến hành đầu tư liên doanh, tôi đoán điều đó sẽ sớm được xác định thôi, vì thế mà chúng ta có thể nhành chóng đề xuất với Tỉnh, xác nhận Trường Giang Nguyên là khuôn viên cấp phó Giám đốc sở, rồi nhanh chóng tổ chức cơ cấu, lấy mỏ than Vũ An làm cơ sở tăng cường quản lý khu công nghiệp.
Hàn Đông nói:
- Đúng vậy, các vị đưa ra những sáng kiến rất hay, cứ như vậy đi, Tòng Phi lần nữa liên hệ với giám đốc Trịnh về vốn đầu tư tập đoàn Thủ Cương, tiến thêm bước nữa trao đổi sự tình liên doanh đầu tư. Mặt khác, phải nhanh chóng thúc đẩy chứng thực hơn một tỷ đầu tư kia, trước tiên ký cho được hợp đồng đầu tư đã. Phương diện này, có thể cho cục Xúc tiến đầu tư, Ủy ban nhân dân huyện Vũ An hiệp trợ từ giữa, và yêu cầu trong thời gian này đem tinh lực chủ yếu đặt hết trên chuyện này
Thẩm Tòng Phi nói:
- Được, lát nữa tôi sẽ sắp xếp mọi việc.
Hoàng Văn Vận đề nghị:
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi nghĩ ngày mai ta nên mở một cuộc hội nghị thường vụ, để xác định rõ việc Trường Giang Nguyên xin làm đơn vị cấp Phó giám đốc sở, rồi nhanh chóng trình lên Tỉnh.
Hàn Đông nói:
- Cứ thế mà làm, 8 giờ 30 sáng mai họp nhé.
Nói rồi, Hàn Đông gọi điện cho Chu Tử Phong nói về việc mở cuộc họp vào ngày mai.
Sáng ngày thứ hai, Hàn Đông chủ trì tổ chức hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố, hội nghị lần này, chỉ có một đề tài, là thảo luận về tình hình công việc của khu công nghiệp Trường Giang Nguyên.
Trong hội nghị, Thẩm Tòng Phi đã thông báo về việc thu hút vốn đầu tư vào Trường Giang Nguyên được 1.3 tỉ, lúc nghe đến việc tập đoàn Thủ Cương và tập đoàn Hoa Điện đã đồng ý đầu tư, mọi người ai nấy đều rất kinh ngạc.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Những xí nghiệp tham gia đầu tư lần này đều do chính Chủ tịch thành phố Hàn liên hệ, nếu không thì công việc của chúng ta sẽ không phát triển thuận lợi như hiện nay.
Trong phòng họp lập tức vang lên một tràng pháo tay nhiệt liệt.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố Chử Bình Khánh cũng đành ậm ực mà vỗ tay theo, nhưng ông ta chỉ làm bộ mà thôi, hai tay ông có vỗ vào nhau đâu.
Hàn Đông giơ tay ra hiệu, phòng họp nhanh chóng yên tĩnh lại.
Hàn Đông nói:
- Khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên là công trình trọng điểm của thành phố Tân Châu trong thời gian gần đây, cũng là công trình quan trọng trong kế hoạch năm năm lần này, vì thế không chỉ có các vị lãnh đạo, mà tất cả mọi người có mặt tại đây, cũng đều phải toàn tâm hiệp lực, vì sự phát triển của Trường Giang Nguyên, chúng ta phải nhanh chóng đẩy mạnh công tác. Hiện nay, ý đồ đầu tư của nhóm đầu tiên là muốn tiến thêm 1 bước giữ vững cơ sở, cục thuế, cục bảo vệ môi trường đều phải thực hiện toàn diện các chính sách, một là để tăng cường chế độ phục vụ, hai là để đẩy mạnh quản lý giám sát, từ đó có thể tạo ra kết quả tốt nhất cho vườn công nghiệp
Tiếp đến, mọi người thảo luận về việc thông qua việc Trường Giang Nguyên xin làm khu công nghiệp cấp Phó giám đốc sở.
Sau khi hội nghị kết thúc, Hàn Đông bảo Chu Tử Phong nhanh chóng đưa ra đơn đề xuất này
Chiều hôm đó, vào làm việc chưa được bao lâu, thì Chu Tử Phong mang đơn đề xuất trình lên cho Hàn Đông.
Hàn Đông xem xét kỹ lưỡng, gật đầu nói:
- Tốt lắm, cứ như vậy đi. Tôi sẽ đi kết nối với bí thư Hạ.
Trường Giang Nguyên đã xin làm đơn vị cấp Phó giám đốc, tất nhiên phải thông qua hội nghị thường vụ thành ủy, lấy danh nghĩa của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đưa về Tỉnh.
Gọi điện xong, biết là Hạ Kim Cường đang trong văn phòng, Hàn Đông liền đem đơn xin đến văn phòng của Hạ Kim Cường
Hạ Kim Cường vẫn không tỏ thái độ gì, mời Hàn Đông ngồi, nghe Hàn Đông báo cáo tình hình thu hút vốn đầu tư lần này, trong lòng ông rất khó chịu.
Nếu ông ta có thể khống chế toàn bộ tình thế, thì dù cho Hàn Đông có lập ra chiến tích gì, thì ông ta cũng cảm thấy thoải mái. Nhưng hiện giờ ông đang bị Hàn Đông áp chế, làm việc gì cũng không xong, đồng thời Hàn Đông lại lập ra nhiều chiến tích vang dội thế kia, thì chẳng trách lòng ông thấy rất bực bội.
- Bí Thư Hạ, vì Trường Giang Nguyên ngày càng phát triển, hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố đã quyết định Trường Giang Nguyên đưa đơn xin phép trở thành khuôn viên cấp Phó giám đốc sở, đây là đơn đề xuất. Ý tôi là muốn nhanh chóng tổ chức cuộc họp hội nghị thường vụ, để nhanh chóng quyết định việc này.
Hạ Kim Cường xem lướt qua bản đề xuất, rồi nhẹ nhàng đặt lên bàn, nói:
- Nếu đã như vậy, thì sáng mai ta sẽ mở cuộc họp hội nghị thường vụ.
Hàn Đông không ngờ Hạ Kim Cường lại dễ chịu như vậy, nhưng cũng tốt, chỉ cần ông ta không gây thêm chướng ngại gì, thì ông ta cũng không đến nỗi gì đâu.
Hai người cũng không có gì để nói nữa, nên sau khi quyết định mai sẽ mở cuộc họp, thì Hàn Đông xin phép về.
Sáng ngày hôm sau, thành phố Tân Châu mở hội nghị thường vụ, để thông qua đơn xin đề xuất.
Mà đơn xin này lại do ủy viên thường vụ Thành ủy, trưởng ban thư ký thành ủy Hồng Tiến Phong và Phó chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố Thẩm Tòng Phi cùng đưa lên Tỉnh.
Tuy hiện giờ thành phố Tân Châu chia làm hai phe cánh lớn, tranh giành căng thẳng, nhưng vì Hàn Đông đang chiếm giữ ưu thế, nên ngoài mặt, các ban lãnh đạo thành phố Tân Châu phải tỏ vẻ hòa đồng.
Hàn Đông biết chắc là bọn người của Hạ Kim Cường sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng trước mắt, Hàn Đông cũng chẳng phải lo lắng gì, cứ thế mà thừa dịp này làm việc chính thôi.
Trở lại văn phòng, Hàn Đông gọi điện cho Lộ Lợi Dương bàn một số việc, cuối cùng thì lần này cũng thu được nhiều vốn đầu tư, đồng thời việc đầu tư của tập đoàn Thủ Cương và tập đoàn Hoa Điện gần như cũng đã định đoạt rồi, tất cả cũng nhờ công lao của Lộ Lợi Dương.
Có thể nói là hành động của Lộ Lợi Dương lần này càng làm cho Hàn Đông có nhiều thiện cảm.
Ít nhất thì Lộ Lợi Dương cũng dùng tâm để giải quyết các vụ việc, số con ông cháu cha mà anh ta mang đến lần này, thông qua giao thiệp, trên cơ bản Hàn Đông đã khá tán thành.
Tuy những người này ít nhiều cũng có chút phong thái của con ông cháu cha, nhưng làm việc vẫn còn có mức độ, có thể nói, nếu đem so sánh với những con ông cháu cha khác, thì dù sao cũng có chút tư duy.
Người như vậy, trừ phi xảy ra xung đột gì thôi, chứ Hàn Đông vẫn muốn có mối quan hệ tốt đẹp với bọn họ.
Thực tế Hàn Đông cũng biết rõ, cùng với sự thay đổi của thời gian, thế hệ trước của giới chính trị Trung Hoa ngày càng tàn lụi, nhưng đến thế hệ thứ 2, thứ 3 đã bắt đầu nổi dậy, tương lai sẽ vẫn giữ được sức ảnh hưởng vô cùng lớn trong Kinh tế, Chính trị, Xã hội của nước Trung Hoa.
Mà Hàn Đông lại đang nuôi chí lớn, vì thế mà hắn cũng phải chú ý tạo nên các mối quan hệ tốt đẹp với những người kia.
Cần biết rằng, phàm là nhân vật đã đi đến đỉnh cao của thể chế Trung Hoa, thì ngoài làm tốt các sự việc ra, còn cần phải giải quyết tốt các mối quan hệ khác, cần đạt được sự đồng tình của những nhóm người khác thì mới thành công.
Dù dựa vào sự phát triển không ngừng của cơ chế này, thì sau này nước Trung Hoa sẽ ngày càng khó xuất hiện những người lãnh đạo xuất chúng.
Lộ Lợi Dương cũng cảm thấy rằng thái độ của Hàn Đông dành cho mình không giống lúc trước, trong lòng sung sướng vô cùng, nghĩ thầm sự đầu tư lần này đi đúng hướng rồi, hiện giờ đã có được sự khởi đầu tốt, sau này cứ tiếp tục như thế, như vậy sẽ tạo ra 1 mối ràng buộc chặt chẽ.
- Haha, Hàn Đông anh cứ yên tâm, vốn đầu tư lần trước, mọi người chắc chắn phải dàn xếp chu đáo rồi.
Lộ Lợi Dương cười nói:
- Sau này, nếu có cơ hội thích hợp, tôi sẽ giới thiệu vài người góp vốn đầu tư chung cho anh
Hàn Đông đáp:
- Vậy tôi phải cám ơn anh Lộ trước rồi, chờ đến ngày về Yến Kinh, tôi sẽ mời anh và mọi người uống vài ly.
Lộ Lợi Dương nói:
- Được đấy, đến lúc đó mọi người sẽ tụ họp đông đủ lại, tuy những người bạn tôi hầu hết là dân thương nhân, nhưng về việc này, họ vẫn có thể giúp đỡ Hàn Đông anh mà.
Hàn Đông nói:
- Đúng đấy, nhiều bạn thì nhiều cách, nhờ có sự giúp đỡ của các anh, thì mọi việc sẽ thuận lợi hơn. Tôi sẽ nhớ mãi tình nghĩa của mọi người.
Nghe thấy Hàn Đông thoải mái vui vẻ như vậy, Lộ Lợi Dương vui mừng nói:
- Haha, có câu nói này của Hàn Đông đây là đủ rồi. Thực ra thì chúng tôi cũng không có ý gì khác, gặp nhau thấy hợp ý nhau, có thể thành bạn bè, thì mọi người đã thấy thỏa mãn rồi
- Những chiếc xe phía dưới kia là thế nào đây?
Hạ Kim Cường sầm mặt hỏi Chu Kiệt Trác.
Vừa nãy ông ta nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thấy hàng loạt những chiếc xe hơi sang trọng đỗ ở dưới sân của Ủy ban thành phố, trong đó phần lớn là xe đua. Xem màu sắc bề ngoài của những chiếc xe này, liền biết được đây tuyệt đối là xe tốt, vì vậy trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Chu Kiệt Trác đứng lên nói:
- Bí thư, để tôi đi xem thế nào.
Ông ta gọi điện cho bảo vệ hỏi, rất nhanh liền quay vào báo cáo:
- Bí thư, bảo vệ nói những chiếc xe này là của những vị khách mà Chủ tịch thành phố Hàn mời tới thành phố khảo sát đầu tư.
- Tôi biết rồi.
Hạ Kim Cường trầm mặt nói. Bây giờ đối với mọi thứ thuộc về Hàn Đông, tận đáy lòng ông ta luôn cảm thấy khó chịu.
Mà hiện tại, Hàn Đông lại có thể mời tới ngần đấy người đến đây, càng khiến cho Hạ Kim Cường buồn bực.
Trong lòng bực bội, Hạ Kim Cường gọi điện cho ông chủ của Mục Mã Sơn Trang, bảo ông ta sắp xếp một chút, sau giờ làm việc Hạ Kim Cường sẽ tới đó.
Mục Mã Sơn Trang là cứ điểm trọng yếu nhất của Hạ Kim Cường. Ở đấy ông ta có phòng riêng, lại có hai chị em sinh đôi phục vụ tận tình, cứ như chốn an lạc.
Hạ Kim Cường vốn rất có tiếng nói. Giờ đây làm việc ở thành phố Tân Châu hết sức buồn bực, tự nhiên không tự thoát ra được.
Đối với bà vợ luống tuổi ở nhà, ông ta không có bao nhiêu hứng thú, hơn nữa bà ta cũng không dám quản việc của chồng.
- Thế nào, Hàn Đông, những người mà tôi đưa tới không tệ đấy chứ.
Lộ Lợi Dương cười nói với Hàn Đông.
Hàn Đông vui vẻ nói:
- Cám ơn anh Lộ, tối nay tôi nhất định phải mời mọi người vài ly.
Lộ Lợi Dương nói:
- Bọn họ đều là những người làm việc thực tế, đợi lát nữa tôi sẽ giới thiệu cho anh vài người anh em.
Hàn Đông biết, những người trẻ tuổi đi cùng Lộ Lợi Dương, về cơ bản đều là những người có thân thế. Họ tập trung lại như vậy, quả là một thế lực không nhỏ. Tuy họ đều làm kinh doanh, nhưng thế lực đằng sau họ, có lẽ không nhỏ.
Hơn nữa họ lại là những người đã được Lộ Lợi Dương chọn lựa, đoán chừng cũng không phải dạng người ham chơi quá, vì vậy Hàn Đông tràn đầy kì vọng.
Chỉ cần những người này đúng như lời anh ta nói, thì Hàn Đông cũng bằng lòng hợp tác, giao lưu với bọn họ.
Tuy rằng sau lưng bọn họ có thể là những thế lực khác nhau, nhưng trên những phương diện nhất định đều có lợi ích chung.
“Tay Lộ Lợi Dương này, quả thực là có chút bản lĩnh. Không ngờ có thể liên lạc với nhiều người như vậy.” Hàn Đông nghĩ thầm.
Đối với những người mà Lộ Lợi Dương đưa tới, Hàn Đông coi trọng nhất chính là người của Tập đoàn Thủ Cương và Tập đoàn Hoa Điện. Nếu như có thể nắm được hai tập đoàn này, thì bây giờ Ủy ban nhân dân thành phố có muốn làm việc gì lớn thì cũng có đầu mối rồi.
Vì thế, sau khi hội nghị kết thúc, Hàn Đông liền cho gọi Tần Bạch Thần tới, cùng mọi người đi ăn cơm.
Lúc ăn cơm, những vị khách tới cùng Lộ Lợi Dương luân phiên đến chúc rượu Hàn Đông. Còn Lộ Lợi Dương thì ngồi bên cạnh hắn làm công tác giới thiệu, để Hàn Đông hiểu rõ thêm về từng người một, biết được người đứng sau lưng họ là ai.
Thẩm Tòng Phi hết sức phấn khởi. Anh ta vốn đã thanh lọc, chỉnh lý mọi tư liệu cơ bản của các xí nghiệp gang thép quan trọng trên toàn quốc một lượt, chuẩn bị hai ngày nữa sẽ đưa người đi một chuyến, hy vọng có thể nhanh chóng lập nên liên doanh than thép. Không ngờ bạn của Hàn Đông lại dẫn theo người đại diện của Tập đoàn Thủ Cương tới đây, với lại xem ý tứ của bọn họ có vẻ như rất có thành ý đầu tư tại thành phố Tân Châu. Việc này quả là giúp anh ta bớt đi rất nhiều công sức mà.
Phó chủ tịch thành phố Tần Bạch Thần cũng vô cùng phấn khởi. Hàn Đông phân cho anh ta quản lý thủy điện, là có ý để anh ta quản lý việc khai thác thác thủy điện của thành phố Tân Châu. Có điều thành phố tạm thời tập trung cho việc khai thác mỏ than huyện Vũ An, trong một lúc không thể dồn tâm sức tập trung cho thủy điện. Thứ nữa tiền đầu tư cho khai thác thủy điện là rất lớn, đừng nói là thành phố, ngay đến tỉnh cũng không có nhiều tiền đến vậy. Chỉ có Bộ Thủy lợi hoặc một số tập đoàn điện lực lớn ra mặt mới có thể triển khai dự án.
Mà lúc trước Hàn Đông cũng từng nói qua, bảo Tần Bạch Thần chuẩn bị trước, đợi hắn bận xong thời gian này rồi sẽ đưa y cùng đi một chuyến, xem xem có thể tìm được nhà đầu tư không. Tần Bạch Thần vốn cho rằng còn phải đợi một thời gian nữa, không ngờ lần này bạn của Hàn Đông lại đưa người của Tập đoàn Hoa Điện tới, xem ra công tác khai thác thủy điện đã có chỗ trông cậy rồi.
Tối hôm nay Hàn Đông là người chỉ huy. Không những được mọi người chúc rượu, mà hắn còn chủ động chúc rượu từng người một.
Suy cho cùng bọn bọ cũng là đến cổ động cho hắn. Vì thế Hàn Đông cũng phải nể mặt họ vài phần.
Sáng ngày thứ hai, Hàn Đông đã có sắp xếp, Tần Bạch Thần phụ trách tiếp đón người của Tập đoàn Hoa Điện, Thẩm Tòng Phi, Hoàng Văn Vận và Hàn Đông cùng dẫn theo những người khác tiến thẳng đến huyện Vũ An.
Cùng ngồi một xe với Hàn Đông, ngoại trừ Lộ Lợi Dương ra còn có Giám đốc ban đầu tư của Tập đoàn Thủ Cương Trịnh Kim Tư.
Còn Phó giám đốc ban đầu tư của Tập đoàn Thủ Cương thì do Thẩm Tòng Phi phụ trách.
Ở trên xe, Hàn Đông giới thiệu với Trịnh Kim Tư về tình hình mỏ than huyện Vũ An và kế hoạch của Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu.
Trịnh Kim Tư mỉm cười, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, lần này tôi đi cùng với Tổng giám đốc Lộ tới thành phố Tân Châu, trước khi đến Tổng giám đốc Vương của tập đoàn chúng tôi đặc biệt dặn dò, yêu cầu chúng tôi khảo sát cho cẩn thận. Nếu như không phải vì quá bận, thì lần này Tổng giám đốc Vương cũng đích thân đến ạ.
Lộ Lợi Dương cười, nói:
- Đúng vậy, Tổng giám đốc Vương là bạn tốt lắm. Ông ta vừa nghe tôi giới thiệu tình hình ở đây, liền bày tỏ muốn đến để khảo sát. Nhưng công việc bận rộn, nên lần này cho anh Trịnh đây đến. Tập đoàn gang thép những năm gần đây phát triển mạnh mẽ, đang tiến hành kế hoạch mở rộng toàn diện. Lần này mỏ than huyện Vũ An xuất hiện thật là đúng lúc.
Hàn Đông cười ha ha, nói:
- Xem ra vận may của tôi khá tốt.
Theo như lời của Lộ Lợi Dương, Hàn Đông hiểu ra một việc. Lần này Tập đoàn Thủ Cương đến đầu tư, về cơ bản không có vấn đề gì lớn. Hơn nữa, Tổng giám đốc Vương của tập đoàn này lại có quan hệ khá tốt với Lộ Lợi Dương.
Tập đoàn gang thép là doanh nghiệp lớn nhà nước, vị trí lãnh đạo là cán bộ cấp Thứ trưởng. Nếu Lộ Lợi Dương không phải là cháu trai của Lộ Bác Thạch, e rằng vị Tổng giám đốc Vương kia sẽ không nể mặt y như thế.
Trên thực tế, Lộ Lợi Dương cũng hiểu được, Tổng giám đốc của Tập đoàn gang thép Vương Chí Song đang xin được cho xuống địa phương làm, hy vọng có thể đến nhậm chức tại địa phương. Như vậy tự nhiên cần phải có người đề bạt mới được. Mà ông ta đã lo xong cửa quan hệ với Lộ Bác Thạch, đoán chừng vấn đề không lớn nên đối với Lộ Lợi Dương vô cùng khách khí. Hơn nữa thông qua Lộ Lợi Dương, ông ta biết được thân phận của Hàn Đông nên càng không từ chối.
Lãnh đạo của huyện Vũ An đương nhiên dốc toàn lực lượng ra nghênh đón Hàn Đông. Hàn Đông cho giữ lại vài người chủ chốt, sau đó trực tiếp nghe bọn họ báo cáo tình hình.
Trịnh Kim Tư thoạt nhìn rất giống như đến để khảo sát, vừa nghe vừa cầm bút ghi chép vào sổ một cách cẩn thận.
Sau khi Hàn Đông bày tỏ ý kiến, Trịnh Kim Tư cũng đề cập đến hai điểm. Cho rằng mỏ than Vũ An có trữ lượng lớn, chất lượng tốt. Tiến hành liên doanh giữa gang thép và than đá là rất có triển vọng. Đương nhiên tình hình cụ thể cần phải đợi anh ta quay về báo cáo cho tập đoàn, sau đó mới có thể xác định.
Hàn Đông đương nhiên không yêu cầu Trịnh Kim Tư đưa ra quyết định ngay lúc này, thêm nữa một việc lớn như vậy cũng không đến lượt anh ta quyết định. Có điều hiện nay đối với việc Tập đoàn Thủ Cương đầu tư vào thành phố Tân Châu, trong lòng hắn đã nắm vài phần chắc chắn nên không cần vội vàng chút nào.
Lộ Lợi Dương cùng với những người đi cùng ở lại thành phố Tân Châu ba ngày. Trong thời gian ấy, Hàn Đông đã tương đối quen thuộc với bọn họ.
Những người này tới đây lần này, thực tế là muốn đến xem tình hình, nhân tiện muốn lưu lại ấn tượng với Hàn Đông, có lợi cho việc kết giao sau này.
Về việc đầu tư của họ ở thành phố Tân Châu, kì thực với thân phận của Hàn Đông, cộng thêm nể mặt Lộ Lợi Dương, cho dù bọn họ không đến thì những công ty mà họ khống chế cũng sẽ đến đầu tư.
Những thành phần con ông cháu cha này dựa vào đủ loại mối quan hệ gia đình, trong tay cũng khống chế không ít tài nguyên, hơn nữa lần này cũng rất có thành ý.
Bởi vậy, lượng đầu tư mà họ đem đến lần này tổng cộng hơn . tỷ, gồm có chín công ty, trong đó có vài người khống chế hai, ba công ty cùng một lúc.
Nhìn từ điểm này, lần này những người mà Lộ Lợi Dương đưa đến quả là rất có thành ý đầu tư.
Nhưng Tập đoàn Thủ Cương và Tập đoàn Hoa Điện tạm thời chưa xác định mức đầu tư cụ thể. Dù sao một khi họ đã đầu tư, thì con số không còn là vài chục triệu hoặc vài trăm triệu. Hơn nữa trình tự phải làm cũng rất nhiều.
- Chủ tịch thành phố Hàn, lần này bạn bè của anh trong một lúc đem đến hàng tỷ vốn đầu tư. Cứ như vậy khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên gần như có thể thành lập rồi. Nếu như Tập đoàn gang thép quyết định đầu tư, nếu chúng ta lại đi xin cấp phép cấp Phó giám đốc sở thì trên tỉnh có lẽ cũng sẽ đồng ý.
Hoàng Văn Vận vui vẻ nói.
Thẩm Tòng Phi cũng ngồi ở bên cạnh cười. Anh ta biết, việc Tập đoàn gang thép đầu tư không có vấn đề gì lớn.
Hàn Đông nói:
- Đây là chuyện tốt. Tuy nhiên những công ty này đều có bối cảnh khác nhau. Tôi cũng đang đánh tiếng với bọn họ, hết thảy đều xử lí theo quy củ. Đến lúc đó thành phố cũng phải quản lý tốt, nhất định phải tuân theo tôn chỉ của Khu công nghiệp Trường Giang Nguyên để quy hoạch các xí nghiệp. Phía Cục Bảo vệ môi trường cũng cần phải tăng cường giám sát, không được để đến khi mất bò mới lo làm chuồng, bảo đảm duy trì liên tục phát triển.
Đang nói, điện thoại của Hàn Đông báo có cuộc gọi tới. Chỉ nghe thấy một giọng nói ủ dột, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn có phải không? Xin chào, tôi là Dương Huy Thần, thuộc Cục Công nghiệp than đá của tỉnh.
Hàn Đông hơi ngẩn ra, nói:
- Thì ra là Cục trưởng Dương, xin chào, không biết Cục trưởng Dương có chỉ đạo gì không?
Bởi vì Tần Vĩ Quân, Hàn Đông có hỏi thăm một chút tình hình của Cục Công nghiệp than đá tỉnh. Biết được Tần Vĩ Quân chỉ là Phó cục trưởng thường trực, còn Dương Huy Thần này mới là Cục trưởng, chỉ có điều hình như đã bị Tần Vĩ Quân chèn ép rồi. Cũng không biết ông ta gọi điện là vì việc gì.
- Chủ tịch thành phố Hàn, là thế này, Phó cục trưởng Tần của Cục chúng tôi làm đội trưởng, nhờ sự quan tâm của Phó chủ tịch tỉnh Lý thành lập Công ty đầu tư khai thác mỏ than Vũ An, chuyên phụ trách việc khai thác mỏ than huyện Vũ An.
Hàn Đông không khỏi nhíu mày, điềm nhiên nói:
- Là vậy à. Tình hình cụ thể thành phố Tân Châu vẫn còn chưa biết cơ.
Dương Huy Thần cười ha ha, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn có lẽ đã hiểu lầm rồi, tôi không phải là lấy danh nghĩa của tỉnh cục nói với anh chuyện này….
Hàn Đông vừa nghe, liền hiểu được ý tứ của Dương Huy Thần. Anh ta là lấy danh nghĩa cá nhân để chào hỏi mình, để mình có thời gian chuẩn bị cho sự việc này.
Truyện convert hay : Lăng Thiên Chiến Tôn