Y từ cấp Phó giám đốc Sở, trong vòng 1 năm đã được đề bạt lên Giám đốc Sở, cũng đã từng làm Chủ tịch thành phố chừng nửa năm. Lúc đó y cũng muốn tiến thêm một bước làm Bí thư thành ủy, tuy nói là có khả năng, nhưng độ khó cũng vô cùng lớn.
Nếu như Hàn Đông có thể tại vị ở thành phố Vinh Châu khoảng nửa năm, thì lý lịch của Khương Vinh Quang đã hoàn toàn đạt tiêu chuẩn để tiếp nhận chức Bí thư thành ủy rồi.
“Nghe ý của Hàn Đông, có vẻ như hắn muốn mình thay thế chức của hắn, nhưng tình hình hiện tại của mình có chút khó khăn.”
Vị trí Bí thư thành ủy, đối với Khương Vinh Quang mà nói, thực là có sức hấp dẫn vô cùng to lớn.
Y đương nhiên không muốn bị ai đó chiếm mất vị trí này.
Đó không chỉ là sức hấp dẫn của việc tiến thêm một bước, mà còn tiềm ẩn cả sức hấp dẫn về chiến tích vô cùng vĩ đại.
Sự phát triển như hiện nay của thành phố Vinh Châu, đều hoàn toàn đi theo chính quy, thành tích phía sau sẽ không ngừng xuất hiện, nếu có thể làm Bí thư thành ủy, thì có thể danh chính ngôn thuận mà hưởng những thành quả to lớn từ sự phát triển của thành phố Vinh Châu đem lại rồi.
- Bí thư Hàn, tới Vinh Châu làm việc lâu như vậy, có thể cùng làm một chỗ với ngài thế này, tôi quả là cảm thấy rất vui, bất kể thế nào, tôi cũng hi vọng sự phát triển của thành phố Vinh Châu có thể tiếp tục duy trì, nhất quyết không làm lãng phí những nền móng vững chắc mà ngài đã xây dựng cho nơi đây.
Khương Vinh Quang cười rạng rỡ nói, lời nói biểu lộ ý của y, rằng sau này y sẽ an phận, nghe lời.
Hàn Đông cười đáp:
- Sự phát triển của thành phố Vinh Châu, là kết quả nỗ lực của tất cả mọi người. Tôi cũng không mong muốn vì sự thay đổi cán bộ lãnh đạo mà làm ảnh hưởng tới sự phát triển của nơi này, điểm này, khi lên báo cáo công việc cho các lãnh đạo có liên quan, tôi cũng đã đề cập tới, tôi tin là khi Tỉnh Ủy suy nghĩ tới vấn đề nhân sự, cũng sẽ chú ý điểm này. Cùng làm một chỗ với Chủ tịch Khương, tôi cũng cảm thấy rất thoải mái, Chủ tịch Khương vì sự phát triển của thành phố Vinh Châu, đã có những cống hiến vĩ đại, điểm này chẳng có ai có thể phủ nhận. Động lực phát triển của thành phố Vinh Châu hiện nay có thể nói là rất tốt, có thể duy trì phong độ này cũng là một điều cực kỳ quan trọng.
Biết Hàn Đông có thể làm nền cho mình ở tỉnh, trong lòng Khương Vinh Quang có chút kích động, cứ thế này, thì khả năng y được thay thế vị trí Bí thư thành ủy của Hàn Đông sẽ tăng thêm mấy phần nữa.
Y quyết định, sẽ tìm cơ hội lên tỉnh một chuyến, nhân cơ hội kẻ khác chưa biết chuyện này, thì y sẽ lo trước một chút những con đường tương quan, vậy thì sau này trở ngại sẽ bớt đi đáng kể.
Tiếp sau đó, Hàn Đông tiếp tục triển khai công việc theo từng bước, đương nhiên nguyên tắc trọng điểm vẫn là có chỗ biến hóa.
Trước đó Hàn Đông có dành thì giờ tìm lãnh đạo thành phố nói chuyện, chủ yếu là trao đổi ý tưởng và suy nghĩ của cá nhân hắn về các phương diện.
Tuy Hàn Đông cũng biết, nếu sau này hắn rời khỏi thành phố Vinh Châu, thì bất kể là ai lên thay thế vị trí quản lý thành phố của hắn, thì phương diện ý tưởng trong công việc chắc chắn sẽ có những chỗ không giống nhau.
Nhưng Hàn Đông hi vọng, thông qua trao đổi, có thể làm thay đổi chút ít tư tưởng về công việc của bọn họ, như vậy đã là quá tốt rồi.
Làm quan một lần, tạo phúc một phương.
Làm quan một lần, tạo được sức ảnh hưởng tới rất nhiều cán bộ khác.
Đó mới là điều mà một người làm quan chức chân chính cần phải làm.
Trên thực tế, Hàn Đông ở thành phố Vinh Châu, thông qua điều chỉnh vấn đề cải cách trong các doanh nghiệp nhà nước, đã chú ý tới thu nhập cũng như mức sống của người dân, vì vậy không ngừng tạo ảnh hưởng tới suy nghĩ của mọi người, khiến mọi người cùng suy nghĩ, cùng tiến bộ.
Tuy kiểu ảnh hưởng này, tạm thời không thể nhìn thấy ngay kết quả, nhưng tác dụng tinh tế, thì phải đợi trong quá trình làm việc, từ từ mới hiển hiện ra được.
Đồng thời, Hàn Đông còn bàn bạc với Khương Vinh Quang, sau này sẽ mở hội nghị thường vụ, chỉnh đốn lại toàn bộ cán bộ trong thành phố.
Những cán bộ dũng cảm làm việc thiết thực, sẽ được sắp xếp vào các vị trí quan trọng.
Còn những kẻ lười biếng, chuyên dùng mánh lới để làm chuyện sai trái, thì sẽ bị điều tới nhưng nơi ít điều kiện.
Lần điều chỉnh cán bộ này, nguyên tắc chủ yếu chỉ có một, chính là đưa người tài đức vẹn toàn lên nắm chức vụ, chứ không xem anh ta là người của phe cánh nào.
Chỉ cần là người cam tâm tình nguyện, chăm chỉ làm việc thì sẽ được trọng dụng.
Khoảng thời gian này, Ban truyên truyền cũng đẩy mạnh công tác, thông qua liên hệ với các hãng truyền thông lớn, đưa tin về các mặt phát triển của thành phố Vinh Châu.
Toàn bộ hoạt động đưa tin này, chủ đề chính là: Dâng tặng lễ vật.
Điều này sẽ khiến cho mọi người nhận thức được những thành tựu và nỗ lực vô cùng to lớn của thành phố Vinh Châu trong việc nâng cao thu nhập cũng như mức sống của bà con nhân dân nơi đây.
Chính vì thế mà Chủ tịch Tỉnh Phạm Đồng Huy đã đích thân tới thành phố Vinh Châu nghiên cứu một lượt, ông ta đã có những đánh giá rất cao về cách làm của thành phố Vinh Châu.
Sau đó trong quá trình giao lưu, Phạm Đồng Huy đã hỏi Khương Vinh Quang khá nhiều vấn đề.
Điều này khiến cho Khương Vinh Quang vô cùng hưng phấn, bởi nó đồng nghĩa với chuyện Phạm Đồng Huy đang dần chú ý tới y rồi.
Những câu trả lời của Khương Vinh Quang khiến Phạm Đồng Huy tương đối hài lòng và đưa ra khẳng định ngay tại chỗ, ông ta còn cổ vũ Khương Vinh Quang, sau này trong quá trình công tác, nên làm tới nơi tới chốn, nghĩ ngợi cho dân chúng nhiều một chút.
Suốt buổi hội đàm, Hàn Đông luôn có mặt ở hội trường.
Thấy Phạm Đồng Huy tương đối hài lòng với Khương Vinh Quang, hắn cũng yên tâm được phần nào.
Chỉ cần Phạm Đồng Huy đồng ý ủng hộ Khương Vinh Quang, cùng với công việc trước đây mà Hàn Đông đã làm, đến lúc đó khả năng thăng chức của Khương Vinh Quang quả là rất lớn.
Từ ngày 5 tới ngày 19 tháng 3, hội nghị Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc toàn quốc sẽ được khai mạc ở Yến Kinh.
Hội nghị sẽ thông qua các văn kiện, nghị quyết báo cáo tình hình công tác của chính phủ, phê chuẩn kế hoạch cải cách Quốc vụ Viện. Trọng điểm của cải cách cơ cấu là điều chỉnh và giải tán một số bộ phận chuyên môn quản lý kinh tế, tăng cường điều khiển vĩ mô và thi hành pháp lệnh của các cơ quan quản lý. Dựa vào phương án cải cách cơ cấu, cán bộ và ủy viên của Quốc vụ Viện sẽ từ 40 người giảm xuống còn 29 người. Quốc vụ viện trực thuộc cơ cấu và cơ cấu làm việc sẽ tiến hành theo điều chỉnh và cải cách tương ứng.
Trong lần hội nghị này, Cố Thần Dương được bầu làm Phó chủ tịch nước.
Và Lữ Quốc Trung cũng được bầu làm Phó chủ tịch Quân Ủy trung ương Trung Hoa.
Đảng Trung Hoa và nhà nước đều có Quân Ủy trung ương, chỉ là hai tên gọi, nhưng nhân sự thì là một.
Sáng ngày 25 tháng 3, Hàn Đông đang làm việc trong văn phòng, thì chuông di động chợt reo vang, cầm lên xem, thì ra là ông nội gọi tới.
- Hàn Đông! Đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, để con tới làm Chủ nhiệm phòng Kiểm soát trong văn phòng Quốc vụ Viện, đối với công việc này, con phải chuẩn bị đầy đủ tư tưởng đấy.
Bắt đầu từ tháng 7 năm ngoái, Trung ương Đảng và Quốc vụ Viện đã bắt đầu tồn tại các vấn đề trong việc thay đổi chế độ trong các doanh nghiệp nhà nước, mà Phòng Kiểm soát văn phòng Quốc vụ viện, đã phát huy tác dụng quan trọng trong quá trình này.
Hàn Đông không ngờ mình lại được điều chỉnh lên chức vụ này, đó đúng là một vị trí có thể làm được rất nhiều việc.
Nhưng muốn làm tốt vị trí này, tạo được thành tích, nhất định là sẽ đắc tội với một số người.
Nhưng Hàn Đông cũng chẳng hề sợ hãi, muốn làm tốt công việc, mà lại không đắc tội với ai thì đúng là chuyện không thể.
Ở vị trí nào thì phải làm tròn bổn phận và trách nhiệm ở bộ phận đó.
Bản thân làm Chủ nhiệm phòng Kiểm soát văn phòng Quốc vụ viện, vậy thì phải thi hành chức trách của phòng Kiểm soát, bất cứ ai cũng không thể biện minh.
Trong mười hai chữ mà Nam Tuần Trưởng tặng hắn, chẳng phải có sáu chữ “Làm việc thực, không phải sợ” đó sao?
Huống chi, trong thể chế của Trung Hoa, tuy có không ít hệ thống thế lực, nhưng mọi người chủ yếu là trên phương diện tư tưởng công việc cụ thể có những điểm khác nhau mà thôi, chính kiến không giống nhau, không thể hiện được mọi người hoàn toàn đối lập nhau, cũng không thể hiện được tất cả nhận thức của mọi người trên mọi phương diện không giống nhau.
Chí ít, đối với những người tự giác và dám làm việc, lãnh đạo cao cấp ở trung ương, bất kể thuộc phe nào, cũng vô cùng coi trọng.
Vì vậy Hàn Đông cảm thấy, bản thân làm ở phòng kiểm soát văn phòng Quốc vụ viện, thì nên trong phạm vi trách nhiệm của mình, chăm chỉ làm những chuyện đúng đắn, thực tế.
Cho dù trước mặt có động đất, thì hắn cũng nguyện dùng sự can đảm của mình mà vượt qua.
Từ trước tới nay, những người làm đại sự, đều là người có tính quyết đoán, có dũng khí, dám làm người đi trước mọi người.
- Ông nội, con đã chuẩn bị sẵn tư tưởng rồi, bất kể trước mắt là cái gì, con cũng sẽ đối mặt với nó.
Hàn Đông kiên định nói.
- Ừ! Tốt lắm, đáng khen cho sự can đảm của con, nhưng vẫn phải chú ý sách lược, không thể khinh suất được.
Ông nội cười mà nói.
Cúp điện thoại, Hàn Đông ngồi trong văn phòng suy tư hồi lâu, sau đó liền gọi Khổng Phàm Chi vào, nói:
- Ngồi đi, chúng ta nói chuyện một chút.
Khổng Phàm Chi vừa nghe thấy, chợt ngẩn ra vài giây, sau đó liền ngồi xuống một cách ngay ngắn.
Hàn Đông nói:
- Anh đã làm việc cùng tôi một thời gian rồi, đối với công việc của anh, tôi rất vừa lòng. Cùng học một trường ra, tôi đánh giá anh là người vô cùng ưu tú, đối với chuyện sắp xếp công việc trong tương lai cho mình, anh có ý kiến gì không?
Ông nội đã gọi điện tới như vậy, thì Hàn Đông biết chắc, chậm nhất là trong vòng một tuần, lệnh điều động sẽ được gửi tới Ban tổ chức tỉnh Tây Xuyên. Tuy lần này Hàn Đông lên làm Chủ nhiệm phòng Kiểm soát văn phòng Quốc vụ viện, cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở, nhưng lại không cần thiết đem theo thư ký.
Vì vậy, trước khi đi, Hàn Đông phải sắp xếp chỗ cho Khổng Phàm Chi mới được.
Khổng Phàm Chi được đề bạt lên cấp Trưởng phòng cũng đã gần 2 năm, đề bạt điều ra ngoài thì vấn đề cũng không phải lớn lắm.
- Bí thư Hàn, tôi mong có thể đi theo anh vài năm nữa, vì từ anh tôi đã học hỏi được nhiều điều bổ ích…
Khổng Phàm Chi tuy trong lòng có ước mơ, đó là tương lai có thể đạt tới một cương vị cụ thể để phát triển sở trường của mình, nhưng hiện nay anh ta chỉ là một nhân viên cấp trưởng phòng, cho dù có được đặt vào vị trí của cấp Cục phó, thì cũng không thể nắm quyền hành, đây tuyệt đối không phải là thời cơ tốt.
Hơn nữa, ngoại trừ nhân tố này, Khổng Phàm Chi phải công nhận một điều, là anh ta có thể học hỏi rất nhiều điều bổ ích từ Hàn Đông, vì vậy anh ta hi vọng có thể theo Hàn Đông làm việc thêm vài năm nữa.
Hàn Đông mỉm cười đáp:
- Trên đời chẳng có bữa tiệc nào không tàn, công việc của tôi sắp có sự điều chuyển rồi, trên cương vị công việc mới không cần thêm thư ký. Tôi thì nghĩ, anh công tác ở cơ quan đã tích lũy được những kinh nghiệm đáng kể, bắt đầu phải tới bộ phận nào đó làm việc rồi, phải đi mà thể hiện tài hoa của mình đi chứ, cũng chỉ có thể trong quá trình thực tiễn thì tài năng của bản thân mới có cơ hội được rèn luyện nhiều hơn mà thôi.
- Cảm ơn Bí thư Hàn, cảm ơn những gì anh đã bồi dưỡng cho tôi, tôi xin nghe theo sự sắp xếp của anh.
Khổng Phàm Chi không dám nói thêm câu nào thừa thãi nữa, vì Hàn Đông đã nói rõ ràng như vậy, anh ta có nói thêm cũng không thích hợp.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Cố gắng lên! Sau này công việc xảy ra bất cứ vấn đề gì, anh có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.