Hàn Đông đã có sự chuẩn bị về tư tưởng, sự chèn ép và áp lực tạm thời không là gì, bây giờ bản thân đang trong lúc tích lũy năng lượng, cứ để cho bọn người đó ngông cuồng một chút thì có đã sao.
“Huống chi bọn họ muốn động đến Cục Công an, đó cũng không phải chuyện dễ dàng.”
Mặc dù Hàn Đông không thể chỉ đạo hướng đi của hội ý Bí thư và Hội nghị thường vụ Thành ủy, nhưng có một số người chủ ý muốn động vào Cục Công an, Hàn Đông sẽ không để họ dễ dàng thực hiện được điều đó.
Hàn Đông ngồi xuống, lấy hộp thuốc ra đặt lên mặt bàn, sau đó chính mình ngậm một cây, châm lửa và hít một hơi, rồi từ từ phun ra một đám khói nhẹ.
- Chủ tịch thành phố Hàn, sống ở thành phố Ninh Hải có quen không?
Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp cười híp mắt, hỏi.
Hàn Đông mỉn cười, nói:
- Cũng được, có thể thích ứng được, con người tôi khả năng thích nghi rất tốt, trước đây cũng ở qua rất nhiều nơi rồi, về cơ bản không vấn đề gì, thành phố Ninh Hải đẹp, khí hậu thích hợp với con người, vậy thì càng không thành vấn đề.
Lam Nghiệp gật đầu, nói:
- Thích ứng được thì tốt, tôi còn lo Chủ tịch thành phố Hàn vì chưa từng sống ở phương nam, nên không thích ứng được.
Ông ta luôn cảm thấy mấy lời nói của Hàn Đông vừa rồi có chút ý tứ trong đó, dường như muốn nói với mình vậy, Hàn Đông người này đi tới đâu đều có thể làm cho nơi đó trở nên tốt đẹp.
Lam Nghiệp vừa rồi vốn chỉ là thuận miệng hỏi vài câu để thể hiện thân phận mình là người đứng đầu Thành ủy mà thôi, kết quả khi thấy câu trả lời của Hàn Đông có chút khéo léo chống đỡ, khiến trong lòng ông ta có chút bối rối.
“Tiểu tử này lẽ nào biết hôm nay họp hội ý Bí thư là nhằm vào Cục Công an, nên hắn có chút điên cuồng, vì vậy trong lời nói liền không kiềm chế được mà có chút công kích sao?” Lam Nghiệp không phản ứng gì, trong lòng thầm nghĩ: “Nếu thực sự như thế thì đó là một việc tốt, nói như vậy tên tiểu tử Hàn Đông này tu luyện vẫn chưa đủ, nếu không nhẫn nhịn được cơn tức, khi đối phó, như vậy thì dễ dàng hơn nhiều.”
Tuy thông qua sự quan sát và tìm hiểu trong thời gian này, Lam Nghiệp đại khái cho rằng Hàn Đông là một người có lý tưởng, có năng lực lại là một cán bộ trẻ khá nhiệt tình và điềm tĩnh, nhưng sâu thẳm trong lòng ông ta bắt đầu nhận thấy, một cán bộ thực sự trưởng thành thì phải trải qua sự rèn luyện không ngừng, trải qua sự tích lũy từ thực tiễn mới có thể dần dần trưởng thành được.
Tuy Hàn Đông trong số những người cùng lứa tuổi đã được xem là một người vô cùng ưu tú rồi, hơn nữa cũng lập được không ít thành tích, nhưng những điều này là đến từ gia thế của hắn, giúp hắn từ nhỏ nhận được sự ảnh hưởng mà người thường khó có thể có được, đồng thời trên con đường sự nghiệp có thể dùng nguồn tài vốn hùng mạnh. Còn trên thực tế Hàn Đông vẫn là một người trẻ tuổi, một thanh niên 30 tuổi, ở trong thể chế vẫn chỉ là một đứa trẻ đang tập bước đi mà thôi, không thể giống như những người lăn lộn quan trường mấy chục năm bình tĩnh, điềm đạm như vậy. Hàn Đông trước mặt công chúng tỏ ra trưởng thành và điềm đạm, chỉ e phần lớn là cố gắng giả vờ mà thôi.
Biểu hiện hiện nay của Hàn Đông khiến Lam Nghiệp càng tin hơn vào quan điểm của mình.
Điều này khiến ông ta trong lòng vô cùng vui sướng.
Một người không sợ anh ta có người đứng sau, có năng lực, sợ nhất là không tìm ra được nhược điểm và sơ hở của anh ta.
Lam Nghiệp hiện giờ tự cho rằng đã tìm được sơ hở và điểm yếu của Hàn Đông, trong lòng càng có lòng tin đối phó lại Hàn Đông.
Chu Tân - Phó bí thư Thành ủy, Bí thư Đảng Công ủy khu công nghệ cao, vẻ mặt nghiêm túc, sau khi chào Hàn Đông thì cúi đầu nghịch chiếc bật lửa tinh xảo trong tay, dường như muốn tìm hiểu điều gì khiến mình tâm đắc.
Hàn Đông biết, Chu Tân kiên định đứng về phía Lam Nghiệp, bởi vì danh hiệu Phó bí thư Thành ủy này của Chu Tân chính là Lam Nghiệp cố gắng tranh giành lấy cho ông ta, cũng chính vì nguyên nhân này mới khiến Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Đảng ủy Công an thành phố Trình Dũng vô cùng bất mãn với Lam Nghiệp, mới chống lại và nhằm vào Lam Nghiệp ở mọi mặt.
Thời gian này Hàn Đông cũng từ các nguồn tin tìm hiểu về một số tình hình của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, tuy không hẳn đều là sự thật nhưng đối với Hàn Đông vẫn có sự giúp đỡ không nhỏ.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ hai tay ôm cốc trà, nét mặt không có biểu cảm gì, dường như rơi vào trong trầm tư.
- Chủ tịch thành phố Hàn mấy ngày nay chắc bận lắm nhỉ.
Vương Vĩnh Ninh cười híp mắt nói, vừa rồi ông ta chú ý đến vẻ tức giận xẹt qua của Lam Nghiệp, vì vậy quyết định đổ thêm dầu vào lửa.
- Nghe nói mấy ngày nay Chủ tịch thành phố Hàn vẫn luôn ở cơ sở, tinh thần như vậy thật đáng để chúng tôi học tập đó.
- Thời gian này, tôi đang cố gắng đi tìm hiểu tình hình thành phố Ninh Hải, tạo cơ sở tốt cho công việc sau này, đó chỉ là bổn phận công việc của tôi mà thôi.
Hàn Đông thản nhiên cười, nói.
Lam Nghiệp nói:
- Thời gian cũng tới rồi, chúng ta bắt đầu họp thôi. Buổi họp hội ý Bí thư ngày hôm nay chủ yếu tiến hành thảo luận về tình hình của Cục Công an, hai ngày trước đồng chí Vĩnh Ninh có nói chuyện với tôi về tình hình của Cục Công an thành phố, đặc biệt là tình hình của đợt hành động lớn mà Cục Công an thành phố đã triển khai gần đây, đồng chí Vĩnh Ninh cũng đưa ra một số ý kiến, theo ý kiến và tình hình mà đồng chí Vĩnh Ninh nói đến, tôi cho rằng cần phải mở cuộc họp hội ý Bí thư, làm sáng tỏ những vấn đề có liên quan, tiến hành điều chỉnh và sắp xếp để thúc đẩy cao độ sự phát triển ổn định, bền vững của toàn thành phố.
Nghe lời nói đầu của Lam Nghiệp, sắc mặt của Vương Vĩnh Ninh cũng tối sầm xuống, trong lòng thầm chửi má nó, ông ta đương nhiên hiểu ý đồ của Lam Nghiệp, nói ra nói vào lần họp hội ý Bí thư này chủ yếu là ý kiến của mình, chính là muốn Hàn Đông bất mãn với mình, thậm chí bắt đầu chống đối mình, như vậy Lam Nghiệp mới có thể ngồi trên núi nhìn hổ đấu nhau, và từ đó mưu lợi.
“Hừ, tạm thời cho ông khích bác, đợi mọi việc lần này qua đi, tôi sẽ dần dần báo đáp.” Vương Vĩnh Ninh trong lòng tức giận nghĩ.
Lam Nghiệp sau lời nói mở đầu, lập tức phát đi một tập tài liệu, rồi nói:
- Những tài liệu này đều là do đồng chí Vĩnh Ninh bỏ thời gian thu thập và chỉnh lý lại, đối với sự tỉ mỉ và cống hiến này của đồng chí Vĩnh Ninh tôi thực lòng cảm thấy rất vui, thành phố Ninh Hải có cán bộ như vậy thì lo gì những kế hoạch phát triển lớn.
Hàn Đông không để ý đến lời khích bác của Lam Nghiệp, cầm tập tài liệu ở trên bàn lên, chăm chú xem, trước tiên hắn muốn tìm hiểu những tài liệu này rốt cuộc nói gì.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ cũng lấy mấy bộ tài liệu từ trong tay Hàn Đông lên xem, hai đầu lông mày của ông ta nhíu chặt lại.
- Hành động của Cục Công an thành phố gần đây xuất phát điểm là tốt, hơn nữa Thành ủy cũng rất tán thành, nhưng tình hình từ những tài liệu này cho thấy, xuất phát điểm tốt nhưng không hề cho kết quả tốt nhất, như vậy là tại sao chứ?
Lam Nghiệp liếc mắt nhìn Hàn Đông, thấy hắn vẫn đang cúi đọc những văn kiện trong tay, trong lòng vui mừng, nghĩ thầm tên tiểu tử này chẳng phải cứng đầu lắm sao, không cho hắn biết thế nào là lễ độ thì mãi mãi hắn không biết trời cao đất dày là gì.
- Một chữ, người.
Lam Nghiệp tăng thêm ngữ khí của mình, nói:
- Chủ yếu là vấn đề con người, từ Trung ương đến địa phương, có thể nói đều tồn tại một vấn đề, vì sao nhân dân thường nói chính sách của Trung ương là tốt, nhưng khi thực hiện rồi thì bị làm sai lệch hết, điều này xét đến cùng đều là vấn đề con người, là con người trong quá trình thi hành có vấn đề. Đợt ra quân lần này của Cục Công an, có thể nói mong muốn ban đầu là tốt, xuất phát điểm là tốt, nhưng vì vấn đề thi hành, dẫn đến kết quả không được tốt đẹp như mong muốn, nói thẳng ra thì đây là vấn đề của ban lãnh đạo Cục Công an thành phố…
“Lam Nghiệp cuối cùng cũng nói ra mục đích thực sự của mình.” Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, “Xem ra ông ta và Vương Vĩnh Ninh lần này là muốn phân chia Cục Công an, nhưng mọi việc không dễ dàng như họ nghĩ đâu.”
- Tôi đồng ý với quan điểm của Bí thư Lam, trong những hành động lần này của Cục Công an, xuất hiện nhiều vấn đề như thế, một nhân tố quan trọng nhất chính là ở sự yếu kém về năng lực tổ chức lãnh đạo của tập thể lãnh đạo Cục Công an thành phố, đồng thời cũng cho thấy đội ngũ của ban lãnh đạo Cục Công an thành phố chưa dẫn dắt tốt…
Đợi Lam Nghiệp nói xong, Vương Vĩnh Ninh liền bày tỏ cách nghĩ của mình, tiếp tục đem mục tiêu ngắm vào tầng lớp lãnh đạo của Cục Công an thành phố.
Chu Tân cũng phát biểu quan điểm của mình ngay trước mặt Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ, đó chính là ban lãnh đạo Cục Công an thành phố không được, dường như bất lợi đã thay đổi sẽ thành vấn đề lớn.
- Phịch, phịch…
Đàm Vĩ vỗ mạnh tập tài liệu cầm trên tay, nói:
- Hành động của Cục Công an tôi có phần tìm hiểu, còn trong đợt hành động lần này, Cục Công an thành phố đã giao nộp nhiều tài liệu có giá trị cho Ủy ban Kỷ luật, để Ủy ban Kỷ luật nhanh chóng điều tra ra một số vấn đề, bắt giữ thẩm tra một số cán bộ, vì vậy tôi cho rằng công việc của Cục Công an thành phố vẫn là có hiệu quả, còn về những vấn đề mà số tài liệu này cho thấy, tôi cho rằng phần lớn chẳng có mấy giá trị, hành động của Cục Công an nhất định sẽ động đến lợi ích của một số người nên bọn họ có phần bất mãn cũng là điều bình thường. Dù trong hành động của Cục Công an thực sự tồn tại các vấn đề như tác phong làm việc thô bạo, nhưng chúng ta cũng không thể vì thế mà phủ nhận việc làm của Cục Công an, vì vậy mà phủ định ban lãnh đạo Cục Công an, đó là một thái độ làm việc không khoa học.
Ánh mắt của Lam Nghiệp có chút lạnh nhạt, mặc dù hiện tại ông ta nắm quyền chủ trì cuộc họp hội ý Bí thư, nhưng thấy Đàm Vĩ bắt đầu công khai ủng hộ Hàn Đông, trong lòng ông ta rất không thoải mái.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Tôi cho rằng Cục Công an thành phố vẫn rất có sức chiến đấu, ban lãnh đạo Cục Công an thành phố vẫn rất hiệu quả, lần hành động này của Cục Công an là tôi yêu cầu Cục Công an thành phố tổ chức. Trong quá trình đi thăm các địa phương, tôi phát hiện rất nhiều hiện tượng không tốt, bao gồm các vấn đề như chèn ép lũng đoạn thị trường, con cháu cán bộ ỷ thế ức hiếp người, huyện Dao Sơn vẫn còn có cái gì mà Dao Sơn Tam Hổ, mà Tam Hổ này thân phận thế nào chứ? Con trai của Bí thư Huyện ủy, con trai của Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Phó chủ tịch thường trực huyện sao lại thành Tam Hổ rồi hả? Người như vậy không thẳng tay trừng trị thì người dân sao có thể vừa lòng với công tác của chúng ta, nhìn nhận một ban lãnh đạo chủ yếu là nhìn vào những người đứng đầu, chứ không phải bới lông tìm vết, dùng quan điểm phiến diện để nhìn nhận vấn đề, hơn nữa đặc thù công việc của Cục Công an là bắt buộc phải đắc tội với một số lợi ích tập thể, khiến họ bất mãn cũng là điều khó tránh khỏi.
Nghe Hàn Đông chậm rãi nói, vẻ mặt Vương Vĩnh Ninh tối sầm, “Thái độ của Hàn Đông rất cứng rắn, xem ra hắn vẫn rất không cam tâm, tuy nhiên hắn càng cứng rắn đến mấy thì cá nhân luôn phải phục tùng quyết định của tập thể thôi.”
Lam Nghiệp quyết định, nhân cơ hội này điều chỉnh lại Cục Công an từ trên xuống duối, một mặt từng bước khống chế Cục Công an, tránh để Hàn Đông lợi dụng Cục Công an làm mưa làm gió, mặt khác cũng cảnh báo cho Hàn Đông, để hắn biết mặc dù hắn có người nâng đỡ đằng sau, đến thành phố Ninh Hải rồi, trước tiên cũng phải yên phận, thể hiện thái độ biết điều rồi hãy nói.
Vương Vĩnh Ninh cười vui vẻ, bản thân lựa chọn thời điểm như vậy là hoàn toàn phù hợp, chỉ cần hơi chọc một chút Lam Nghiệp đã mượn thế mà hành động.
Vương Vĩnh Ninh là một Phó bí thư Thành ủy, nhân vật thứ của thành phố Ninh Hải, quan hệ với Lam Nghiệp cũng không hẳn hòa hợp, chỉ là bọn họ cùng có chung lợi ích mà thôi, ví như hiện nay, sự xuất hiện của Hàn Đông gây cho họ một áp lực nhất định, nên một khi có cơ hội thích hợp hai người họ liền bắt tay, chuẩn bị liên thủ lại để chỉnh đốn Cục Công an.
Đây cũng là một cơ hội liên thủ hiếm có từ trước đến nay của hai người.
- Bí thư Lam phân tích rất đúng, vấn đề của Cục Công an thành phố chủ yếu là lãnh đạo, tổ chức không hiệu quả, đương nhiên, tôi thấy Thành ủy chúng ta cũng có phần trách nhiệm nhất định, chính là sự lãnh đạo giám sát đối với Cục Công an thành phố chưa đủ, về mặt này, trong những công tác sau này của Thành ủy, nhất định phải tăng cường cải thiện.
Lam Nghiệp gật gật đầu, nói:
- Ừ, quả thật là tồn tại vấn đề ở mặt này, như vậy anh về liên lạc với Ban tổ chức cán bộ, hôm sau chúng ta sẽ tổ chức một cuộc họp Hội ý bàn bạc nghiên cứu về các vấn đề của Cục Công an thành phố.
Chu Trạch Phi - Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ, cũng đứng về phía của Lam Nghiệp, thông qua Trưởng ban tổ chức cán bộ, Lam Nghiệp mới có thể phát huy sức ảnh hưởng của một Bí thư Thành ủy về mặt nhân sự một cách dễ dàng như vậy. Chu Trạnh Phi tuy không phải là Phó bí thư Thành ủy, nhưng ông ta là Trưởng Ban tổ chức cán bộ, nên khi họp hội ý Bí thư cần thảo luận về vấn đề sắp xếp nhân sự, về cơ bản ông ta đều biết trước tình hình, điểm này trên thực tế là cách Lam Nghiệp dùng để khống chế Vương Vĩnh Ninh.
Vương Vĩnh Ninh gật đầu, nói:
- Tôi đề nghị sau cuộc họp hội ý phải nhanh chóng triệu tập cuộc họp Hội nghị thường vụ, đem những công tác liên quan sắp xếp ổn thỏa, thời gian không đợi chúng ta, vì sự phát triển ngày càng tốt đẹp của thành phố Ninh Hải, Thành ủy nhất định phải đưa ra những biện pháp mạnh.
Lam Nghiệp nhẹ gật đầu, trong lòng nghĩ cách nghĩ của Vương Vĩnh Ninh giống với mình, đều muốn mượn sự việc của Cục Công an ra đòn phủ đầu với Hàn Đông.
“Nói ra thì Hàn Đông cũng thực sự có chút bản lĩnh, mới đến vài ngày, Lâm Dũng sao lại nghe lời hắn thế chứ.” Lam Nghiệp trong lòng nghi hoặc khó hiểu, về hành động của Cục Công an, Lam Nghiệp nhận thấy đây nhất định là ý đồ của Hàn Đông, nếu không gã đã không hành động gấp gáp như thế.
Vương Vĩnh Ninh vẻ mặt mãn nguyện đi ra từ phòng của Lam Nghiệp, nghĩ đến Hàn Đông mà cười vô cùng thản nhiên, thầm nhủ: “Hàn Đông ỷ có người phía sau đã cho mình là mãnh long qua sông sao, dù có là rồng qua sông đi chăng nữa, đến thành phố Ninh Hải rồi, đây là biển rộng, vậy thì cũng phải nể mặt ta.”
Vương Vĩnh Ninh năm nay vừa tròn tuổi, đã hơn bốn năm ở vị trí cấp Giám đốc sở, có thể nói phát triển vô cùng tốt so với những người cùng lứa tuổi, hơn nữa anh ta hoàn toàn không phải người đang chiến đấu, vì anh ta cũng có được sự ủng hộ của một thế lực lớn ở đằng sau, anh ta tin tưởng con đường sự nghiệp của mình nhất định sẽ tràn đầy hi vọng.
Mà hiện tại, đối mặt với mình là Hàn Đông, một người trẻ hơn mình nhưng đã là quan lớn cấp Thứ trưởng, Vương Vĩnh Ninh quyết tâm dồn hết sức lực muốn xử lý hắn.
“Thế lực của nhà họ Hàn cũng không phải một tay che cả bầu trời.”
Vương Vĩnh Ninh quyết tâm thu thập thật nhiều những tài liệu về Cục Công an, như vậy mới có thể có sức thuyết phục hơn trong cuộc họp Hội nghị thường vụ, như vậy việc điều chỉnh Cục Công an mới danh chính ngôn thuận.
“Tên tiểu tử Lâm Dũng này là một người rất giảo hoạt, cũng không biết ăn nhầm phải thuốc gì, gã thực sự cho rằng Hàn Đông có thể bảo vê cho gã sao, bây giờ làm như vậy, vừa khéo mang đến cơ hội cho mình.”
Sáng ngày tháng , Hàn Đông vừa xử lý xong mấy bản hồ sơ, liền nhận được điện thoại của Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, thông báo giờ chiều ngày mai tham gia cuộc họp hội ý Bí thư.
Tuy Lam Nghiệp trong điện thoại không nói qua nội dung cuộc họp hội ý Bí thư, nhưng Hàn Đông cũng biết sơ qua, chỉ sợ cuộc họp hội ý Bí thư lần này chủ yếu là nhằm vào hành động thời gian gần đây của Cục Công an.
“Xem ra có một số người ngồi không yên rồi.” Hàn Đông trong lòng tự nhủ.
Thời gian này, Cục Công an làm việc gấp rút, triển khai những công tác mạnh mẽ và đạt được hiệu quả cao trong phạm vi toàn thành phố, tấn công một cách nghiêm khắc vào các đối tượng gây rối trong thôn, lũng đoạn thị trường, hơn nữa còn đi sâu điều tra ra một số cán bộ, sau đó bàn giao cho Ủy ban Kỷ luật, còn Hàn Đông mặc dù không nói qua với Ủy ban Kỷ luật nhưng bên Ủy ban Kỷ luật rất phối hợp công tác, sau khi nhận được hồ sơ mà bên Cục Công an bàn giao liền nhanh chóng triển khai hành động, cũng liên tục bắt giữ và thẩm tra một số cán bộ, còn một số cán bộ khác cũng đang trong quá trình điều tra.
“Họp hội ý…”
Vừa nghĩ tới họp hội ý Bí thư, Hàn Đông có chút lo lắng, thành phố Ninh Hải một chính bốn phụ, tổng cộng có người Bí thư và Phó bí thư, ngoài Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ có khả năng đứng về phía mình ra, những người khác gần như không đứng về phía mình.
Nói cách khác, Hàn Đông sẽ không chiếm được lợi thế gì trong cuộc họp hội ý Bí thư này.
Điều quan trọng hơn nữa là không chỉ không có lợi thế trong buổi họp hội ý Bí thư, mà chính là Hội nghị thường vụ, Hàn Đông cũng không có khả năng kiểm soát.
Cho nên, nếu Lam Nghiệp thực sự quyết tâm muốn nhằm vào Hàn Đông thì Hàn Đông cũng không thể làm gì.
Dù sao hiện nay Đảng và Chính phủ Trung Quốc chú trọng tập thể lãnh đạo, mà người nắm thế mạnh thì có thể biến ý chí của cá nhân trở thành ý chí của tập thể, như vậy có thể danh chính ngôn thuận xa lánh đàn áp người khác.
Hàn Đông dù có giỏi mấy đi nữa, trên phương diện công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, cũng chỉ có thể thông qua việc đạt được sự ủng hộ của đa số người để thực hiện mục đích và dự định của mình. Nhưng hiện tại Hàn Đông không có gì nghi ngờ là không có cách nào đạt được sự ủng hộ của đa số mọi người, vì vậy bây giờ hắn vô cùng bị động.
Mặc dù Hàn Đông lần này tỏ ra rất hài lòng về Lâm Dũng, sau khi mình gọi một cuộc điện thoại Lâm Dũng liền bắt đầu hành động nhanh chóng, triển khai công tác một cách có hiệu quả. Nhưng Hàn Đông cũng biết nếu phải làm việc thì có một số phương diện chắc chắn sẽ không được hoàn thiện, cũng chắc chắn sẽ tồn tại một số vấn đề và sơ sót, điều này sẽ tạo điều kiện cho những kẻ có ý đồ can thiệp và phủ nhận những điều tốt.
Về khả năng này, Hàn Đông nhất thời chưa có đối sách thật tốt, dù sao người ta vẫn có thể tìm được lý do phù hợp.
“Trước tiên để xem Lam Nghiệp định làm gì.” Hàn Đông lắc đầu, quyết định tạm thời không nghĩ nhiều nữa.
Đến thành phố Ninh Hải đã hơn nửa tháng, Hàn Đông đã đi một vòng đến một số quận, có thể nói xem qua tình hình phát triển ở các nơi của thành phố Ninh Hải, thấy được một số thành tích, nhưng cái nhìn thấy nhiều hơn là vô vàn vấn đề và thiếu sót.
Thành tích là của trước đây, còn thiếu sót lại là hiện tại và sau này phải cố gắng nỗ lực hơn nữa, là trọng điểm công tác của một Chủ tịch thành phố như Hàn Đông.
Đã làm đến vị trí cấp Thứ trưởng, Hàn Đông không thể làm việc một cách tùy ý, vì vậy dù đã có một số ý tưởng nhưng khi chưa chín muồi, Hàn Đông cũng sẽ không dễ dàng để lộ ra.
Bây giờ Hàn Đông vừa phải làm nên thành tích, vừa muốn nhanh chóng tạo dựng cho mình một hình ảnh trưởng thành, vững vàng và đầy uy lực, chứ không phải anh chàng liều lĩnh, khinh suất.
Bởi vì so với trước đây, bây giờ có rất nhiều người đang chú ý đến nhất cử nhất động của Hàn Đông, bất luận là sự kỳ vọng với ý tốt hay là đang chờ đợi để xem chuyện cười, tóm lại Hàn Đông không thể có một chút khinh suất.
giờ chiều ngày hôm sau, Hàn Đông đúng giờ đến văn phòng của Lam Nghiệp, một số vị Phó bí thư khác đều cũng đã đến đủ.
Ngoài ra Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy, Ủy viên thường vụ Thành ủy Chu Trạch Phi cũng đã có mặt.
Hàn Đông mỉm cười chào mọi người, trong lòng cũng hiểu được ý nghĩa của lần họp này, “Lam Nghiệp lần này muốn ra uy với mình, trong lần họp Hội nghị thường vụ trước ông ta đã không được như ý, lần này định ở cuộc họp hội ý Bí thư ra vẻ chút, sau đó lại họp Hội nghị thường vụ sao.”
Mặt khác, Hàn Đông ngầm đoán được Lam Nghiệp lần này chuẩn bị ra tay với Cục Công an.
Phó bí thư Thành ủy Vương Vĩnh Ninh ngồi đó, trong tay cầm điếu thuốc, nhếch mép cười, ánh mắt lại không rời khỏi Hàn Đông, ông ta muốn đợi lát nữa để xem biểu hiện của Hàn Đông khi hắn bị chèn ép.
Hội nghị thường vụ lần trước có thể nói là cuộc đấu tranh, thỏa hiệp của các thế lực trong Thành ủy, mọi người không nhằm vào một mục tiêu cụ thể nào, chẳng qua đều là đang hết sức tranh giành lợi ích của bản thân mà thôi.
Còn lần họp hội ý Bí thư này là Lam Nghiệp và Vương Vĩnh Ninh muốn liên kết lại cùng nhau đối phó với Cục Công an, muốn cho Hàn Đông một chút thế nào biết mặt.
Truyện convert hay : Xuyên Qua Thú Thế: Thú Vương, Đừng Xằng Bậy!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hàn Đông đã có sự chuẩn bị về tư tưởng, sự chèn ép và áp lực tạm thời không là gì, bây giờ bản thân đang trong lúc tích lũy năng lượng, cứ để cho bọn người đó ngông cuồng một chút thì có đã sao.
“Huống chi bọn họ muốn động đến Cục Công an, đó cũng không phải chuyện dễ dàng.”
Mặc dù Hàn Đông không thể chỉ đạo hướng đi của hội ý Bí thư và Hội nghị thường vụ Thành ủy, nhưng có một số người chủ ý muốn động vào Cục Công an, Hàn Đông sẽ không để họ dễ dàng thực hiện được điều đó.
Hàn Đông ngồi xuống, lấy hộp thuốc ra đặt lên mặt bàn, sau đó chính mình ngậm một cây, châm lửa và hít một hơi, rồi từ từ phun ra một đám khói nhẹ.
- Chủ tịch thành phố Hàn, sống ở thành phố Ninh Hải có quen không?
Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp cười híp mắt, hỏi.
Hàn Đông mỉn cười, nói:
- Cũng được, có thể thích ứng được, con người tôi khả năng thích nghi rất tốt, trước đây cũng ở qua rất nhiều nơi rồi, về cơ bản không vấn đề gì, thành phố Ninh Hải đẹp, khí hậu thích hợp với con người, vậy thì càng không thành vấn đề.
Lam Nghiệp gật đầu, nói:
- Thích ứng được thì tốt, tôi còn lo Chủ tịch thành phố Hàn vì chưa từng sống ở phương nam, nên không thích ứng được.
Ông ta luôn cảm thấy mấy lời nói của Hàn Đông vừa rồi có chút ý tứ trong đó, dường như muốn nói với mình vậy, Hàn Đông người này đi tới đâu đều có thể làm cho nơi đó trở nên tốt đẹp.
Lam Nghiệp vừa rồi vốn chỉ là thuận miệng hỏi vài câu để thể hiện thân phận mình là người đứng đầu Thành ủy mà thôi, kết quả khi thấy câu trả lời của Hàn Đông có chút khéo léo chống đỡ, khiến trong lòng ông ta có chút bối rối.
“Tiểu tử này lẽ nào biết hôm nay họp hội ý Bí thư là nhằm vào Cục Công an, nên hắn có chút điên cuồng, vì vậy trong lời nói liền không kiềm chế được mà có chút công kích sao?” Lam Nghiệp không phản ứng gì, trong lòng thầm nghĩ: “Nếu thực sự như thế thì đó là một việc tốt, nói như vậy tên tiểu tử Hàn Đông này tu luyện vẫn chưa đủ, nếu không nhẫn nhịn được cơn tức, khi đối phó, như vậy thì dễ dàng hơn nhiều.”
Tuy thông qua sự quan sát và tìm hiểu trong thời gian này, Lam Nghiệp đại khái cho rằng Hàn Đông là một người có lý tưởng, có năng lực lại là một cán bộ trẻ khá nhiệt tình và điềm tĩnh, nhưng sâu thẳm trong lòng ông ta bắt đầu nhận thấy, một cán bộ thực sự trưởng thành thì phải trải qua sự rèn luyện không ngừng, trải qua sự tích lũy từ thực tiễn mới có thể dần dần trưởng thành được.
Tuy Hàn Đông trong số những người cùng lứa tuổi đã được xem là một người vô cùng ưu tú rồi, hơn nữa cũng lập được không ít thành tích, nhưng những điều này là đến từ gia thế của hắn, giúp hắn từ nhỏ nhận được sự ảnh hưởng mà người thường khó có thể có được, đồng thời trên con đường sự nghiệp có thể dùng nguồn tài vốn hùng mạnh. Còn trên thực tế Hàn Đông vẫn là một người trẻ tuổi, một thanh niên 30 tuổi, ở trong thể chế vẫn chỉ là một đứa trẻ đang tập bước đi mà thôi, không thể giống như những người lăn lộn quan trường mấy chục năm bình tĩnh, điềm đạm như vậy. Hàn Đông trước mặt công chúng tỏ ra trưởng thành và điềm đạm, chỉ e phần lớn là cố gắng giả vờ mà thôi.
Biểu hiện hiện nay của Hàn Đông khiến Lam Nghiệp càng tin hơn vào quan điểm của mình.
Điều này khiến ông ta trong lòng vô cùng vui sướng.
Một người không sợ anh ta có người đứng sau, có năng lực, sợ nhất là không tìm ra được nhược điểm và sơ hở của anh ta.
Lam Nghiệp hiện giờ tự cho rằng đã tìm được sơ hở và điểm yếu của Hàn Đông, trong lòng càng có lòng tin đối phó lại Hàn Đông.
Chu Tân - Phó bí thư Thành ủy, Bí thư Đảng Công ủy khu công nghệ cao, vẻ mặt nghiêm túc, sau khi chào Hàn Đông thì cúi đầu nghịch chiếc bật lửa tinh xảo trong tay, dường như muốn tìm hiểu điều gì khiến mình tâm đắc.
Hàn Đông biết, Chu Tân kiên định đứng về phía Lam Nghiệp, bởi vì danh hiệu Phó bí thư Thành ủy này của Chu Tân chính là Lam Nghiệp cố gắng tranh giành lấy cho ông ta, cũng chính vì nguyên nhân này mới khiến Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Đảng ủy Công an thành phố Trình Dũng vô cùng bất mãn với Lam Nghiệp, mới chống lại và nhằm vào Lam Nghiệp ở mọi mặt.
Thời gian này Hàn Đông cũng từ các nguồn tin tìm hiểu về một số tình hình của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, tuy không hẳn đều là sự thật nhưng đối với Hàn Đông vẫn có sự giúp đỡ không nhỏ.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ hai tay ôm cốc trà, nét mặt không có biểu cảm gì, dường như rơi vào trong trầm tư.
- Chủ tịch thành phố Hàn mấy ngày nay chắc bận lắm nhỉ.
Vương Vĩnh Ninh cười híp mắt nói, vừa rồi ông ta chú ý đến vẻ tức giận xẹt qua của Lam Nghiệp, vì vậy quyết định đổ thêm dầu vào lửa.
- Nghe nói mấy ngày nay Chủ tịch thành phố Hàn vẫn luôn ở cơ sở, tinh thần như vậy thật đáng để chúng tôi học tập đó.
- Thời gian này, tôi đang cố gắng đi tìm hiểu tình hình thành phố Ninh Hải, tạo cơ sở tốt cho công việc sau này, đó chỉ là bổn phận công việc của tôi mà thôi.
Hàn Đông thản nhiên cười, nói.
Lam Nghiệp nói:
- Thời gian cũng tới rồi, chúng ta bắt đầu họp thôi. Buổi họp hội ý Bí thư ngày hôm nay chủ yếu tiến hành thảo luận về tình hình của Cục Công an, hai ngày trước đồng chí Vĩnh Ninh có nói chuyện với tôi về tình hình của Cục Công an thành phố, đặc biệt là tình hình của đợt hành động lớn mà Cục Công an thành phố đã triển khai gần đây, đồng chí Vĩnh Ninh cũng đưa ra một số ý kiến, theo ý kiến và tình hình mà đồng chí Vĩnh Ninh nói đến, tôi cho rằng cần phải mở cuộc họp hội ý Bí thư, làm sáng tỏ những vấn đề có liên quan, tiến hành điều chỉnh và sắp xếp để thúc đẩy cao độ sự phát triển ổn định, bền vững của toàn thành phố.
Nghe lời nói đầu của Lam Nghiệp, sắc mặt của Vương Vĩnh Ninh cũng tối sầm xuống, trong lòng thầm chửi má nó, ông ta đương nhiên hiểu ý đồ của Lam Nghiệp, nói ra nói vào lần họp hội ý Bí thư này chủ yếu là ý kiến của mình, chính là muốn Hàn Đông bất mãn với mình, thậm chí bắt đầu chống đối mình, như vậy Lam Nghiệp mới có thể ngồi trên núi nhìn hổ đấu nhau, và từ đó mưu lợi.
“Hừ, tạm thời cho ông khích bác, đợi mọi việc lần này qua đi, tôi sẽ dần dần báo đáp.” Vương Vĩnh Ninh trong lòng tức giận nghĩ.
Lam Nghiệp sau lời nói mở đầu, lập tức phát đi một tập tài liệu, rồi nói:
- Những tài liệu này đều là do đồng chí Vĩnh Ninh bỏ thời gian thu thập và chỉnh lý lại, đối với sự tỉ mỉ và cống hiến này của đồng chí Vĩnh Ninh tôi thực lòng cảm thấy rất vui, thành phố Ninh Hải có cán bộ như vậy thì lo gì những kế hoạch phát triển lớn.
Hàn Đông không để ý đến lời khích bác của Lam Nghiệp, cầm tập tài liệu ở trên bàn lên, chăm chú xem, trước tiên hắn muốn tìm hiểu những tài liệu này rốt cuộc nói gì.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ cũng lấy mấy bộ tài liệu từ trong tay Hàn Đông lên xem, hai đầu lông mày của ông ta nhíu chặt lại.
- Hành động của Cục Công an thành phố gần đây xuất phát điểm là tốt, hơn nữa Thành ủy cũng rất tán thành, nhưng tình hình từ những tài liệu này cho thấy, xuất phát điểm tốt nhưng không hề cho kết quả tốt nhất, như vậy là tại sao chứ?
Lam Nghiệp liếc mắt nhìn Hàn Đông, thấy hắn vẫn đang cúi đọc những văn kiện trong tay, trong lòng vui mừng, nghĩ thầm tên tiểu tử này chẳng phải cứng đầu lắm sao, không cho hắn biết thế nào là lễ độ thì mãi mãi hắn không biết trời cao đất dày là gì.
- Một chữ, người.
Lam Nghiệp tăng thêm ngữ khí của mình, nói:
- Chủ yếu là vấn đề con người, từ Trung ương đến địa phương, có thể nói đều tồn tại một vấn đề, vì sao nhân dân thường nói chính sách của Trung ương là tốt, nhưng khi thực hiện rồi thì bị làm sai lệch hết, điều này xét đến cùng đều là vấn đề con người, là con người trong quá trình thi hành có vấn đề. Đợt ra quân lần này của Cục Công an, có thể nói mong muốn ban đầu là tốt, xuất phát điểm là tốt, nhưng vì vấn đề thi hành, dẫn đến kết quả không được tốt đẹp như mong muốn, nói thẳng ra thì đây là vấn đề của ban lãnh đạo Cục Công an thành phố…
“Lam Nghiệp cuối cùng cũng nói ra mục đích thực sự của mình.” Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, “Xem ra ông ta và Vương Vĩnh Ninh lần này là muốn phân chia Cục Công an, nhưng mọi việc không dễ dàng như họ nghĩ đâu.”
- Tôi đồng ý với quan điểm của Bí thư Lam, trong những hành động lần này của Cục Công an, xuất hiện nhiều vấn đề như thế, một nhân tố quan trọng nhất chính là ở sự yếu kém về năng lực tổ chức lãnh đạo của tập thể lãnh đạo Cục Công an thành phố, đồng thời cũng cho thấy đội ngũ của ban lãnh đạo Cục Công an thành phố chưa dẫn dắt tốt…
Đợi Lam Nghiệp nói xong, Vương Vĩnh Ninh liền bày tỏ cách nghĩ của mình, tiếp tục đem mục tiêu ngắm vào tầng lớp lãnh đạo của Cục Công an thành phố.
Chu Tân cũng phát biểu quan điểm của mình ngay trước mặt Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ, đó chính là ban lãnh đạo Cục Công an thành phố không được, dường như bất lợi đã thay đổi sẽ thành vấn đề lớn.
- Phịch, phịch…
Đàm Vĩ vỗ mạnh tập tài liệu cầm trên tay, nói:
- Hành động của Cục Công an tôi có phần tìm hiểu, còn trong đợt hành động lần này, Cục Công an thành phố đã giao nộp nhiều tài liệu có giá trị cho Ủy ban Kỷ luật, để Ủy ban Kỷ luật nhanh chóng điều tra ra một số vấn đề, bắt giữ thẩm tra một số cán bộ, vì vậy tôi cho rằng công việc của Cục Công an thành phố vẫn là có hiệu quả, còn về những vấn đề mà số tài liệu này cho thấy, tôi cho rằng phần lớn chẳng có mấy giá trị, hành động của Cục Công an nhất định sẽ động đến lợi ích của một số người nên bọn họ có phần bất mãn cũng là điều bình thường. Dù trong hành động của Cục Công an thực sự tồn tại các vấn đề như tác phong làm việc thô bạo, nhưng chúng ta cũng không thể vì thế mà phủ nhận việc làm của Cục Công an, vì vậy mà phủ định ban lãnh đạo Cục Công an, đó là một thái độ làm việc không khoa học.
Ánh mắt của Lam Nghiệp có chút lạnh nhạt, mặc dù hiện tại ông ta nắm quyền chủ trì cuộc họp hội ý Bí thư, nhưng thấy Đàm Vĩ bắt đầu công khai ủng hộ Hàn Đông, trong lòng ông ta rất không thoải mái.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Tôi cho rằng Cục Công an thành phố vẫn rất có sức chiến đấu, ban lãnh đạo Cục Công an thành phố vẫn rất hiệu quả, lần hành động này của Cục Công an là tôi yêu cầu Cục Công an thành phố tổ chức. Trong quá trình đi thăm các địa phương, tôi phát hiện rất nhiều hiện tượng không tốt, bao gồm các vấn đề như chèn ép lũng đoạn thị trường, con cháu cán bộ ỷ thế ức hiếp người, huyện Dao Sơn vẫn còn có cái gì mà Dao Sơn Tam Hổ, mà Tam Hổ này thân phận thế nào chứ? Con trai của Bí thư Huyện ủy, con trai của Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Phó chủ tịch thường trực huyện sao lại thành Tam Hổ rồi hả? Người như vậy không thẳng tay trừng trị thì người dân sao có thể vừa lòng với công tác của chúng ta, nhìn nhận một ban lãnh đạo chủ yếu là nhìn vào những người đứng đầu, chứ không phải bới lông tìm vết, dùng quan điểm phiến diện để nhìn nhận vấn đề, hơn nữa đặc thù công việc của Cục Công an là bắt buộc phải đắc tội với một số lợi ích tập thể, khiến họ bất mãn cũng là điều khó tránh khỏi.
Nghe Hàn Đông chậm rãi nói, vẻ mặt Vương Vĩnh Ninh tối sầm, “Thái độ của Hàn Đông rất cứng rắn, xem ra hắn vẫn rất không cam tâm, tuy nhiên hắn càng cứng rắn đến mấy thì cá nhân luôn phải phục tùng quyết định của tập thể thôi.”