Vừa nghe giọng nói cợt nhả của Mã Bình Nguyên, Tô Xán liền không vui, tức giận khiển trách:
- - Cậu không cần cả ngày tập trung tư tưởng vào phụ nữ như vậy, tôi thấy cậu sớm muộn gì cũng chết trên bụng của phụ nữ thôi.
Lão ta cũng biết Mã Bình Nguyên vẫn đầy ham muốn có được Bạch Vũ Giai, chẳng qua Bạch Vũ Giai là người của Công ty của Hàn Mạn Lương, nên Mã Bình Nguyên đến nay vẫn chưa đạt được, cho nên gã ta vẫn chưa hết hy vọng. Cho dù Bạch Vũ Giai rất xinh đẹp, hơn nữa lại là minh tinh, nhưng Tô Xán thấy phụ nữ xinh đẹp rất nhiều, sao phải mất quá nhiều công sức vì một người phụ nữ, hơn nữa trên thế giới này, chỉ cần anh có quyền lực hoặc là nhiều tiền, phụ nữ như thế nào cũng đều có được.
Lão ta hiểu được ý tứ của Mã Bình Nguyên, biết Mã Bình Nguyên là muốn thông qua chuyện của Bạch Vũ Giai để bôi nhọ Hàn Đông, thuận tiện có thể đạt được mục đích chiếm lấy Bạch Vũ Giai.
Chỉ có điều làm đến tầng cấp quan chức này, nếu như nói đơn thuần muốn thông qua vấn đề tác phong để đánh đổ một người dường như khả năng không lớn, huống hồ Hàn Đông là một người có thân thế.
- - Anh họ, em biết như vậy chưa chắc có thể đánh ngã Hàn Đông, nhưng nếu tin tức hắn có quan hệ với minh tinh nổi tiếng trong nước truyền ra, thậm chí gây ồn ào, lại lăng xê thêm một trận, ít nhất có thể làm cho hắn thua đau đớn, làm cho lãnh đạo bên trên dần dần thay đổi ấn tượng tốt về hắn.
Lý do của Mã Văn Bình đưa ra thật là hoàn hảo,
- Hàn Đông bây giờ đang nổi trội, nếu muốn lập tức đánh ngã Hàn Đông, hiển nhiên là không thể, chúng ta chỉ có thể liên tục cản trở hắn, từng bước làm suy yếu hắn, không phải nói cái sảy nảy cái ung sao.
Nghe được thằng em họ không học vấn của mình lại đưa ra câu nói sách vở, Tô Xán bỗng cảm thấy buồn cười, Mã Bình Nguyên nói cũng có lý, khách quan mà nói, dựa vào thế lực hiện nay của nhà họ Hàn và xu thế phát triển của Hàn Đông, muốn đánh bại Hàn Đông trong thời gian ngắn là chuyện không thể được, như vậy chỉ có thể tính kế lâu dài, bởi vậy để Mã Bình Nguyên đi làm những việc này không phải là một ý tưởng tồi.
- - Cậu chỉ biết giở mưu mô quỷ kế, trong đầu có thể nghĩ nhiều việc hơn không.
Tôn Xán tức giận, nói.
- - Không có việc gì nữa thì tôi gác máy đây.
- Ồ, vậy anh bận đi nhé.
Mã Bình Nguyên cười ha ha, nói, gã ta đã hiểu rõ ý của Tô Xán, gã biết anh họ là người chết vì thể diện, vừa rồi thật ra lão đã đồng ý với suy nghĩ của mình, chỉ là không thể hiện rõ thái độ mà thôi.
“Haha, thằng nhãi Hàn Đông này, chuyện gì tốt cũng đều bị hắn chiếm mất, trên thế giới sao có thể có chuyện tốt như vậy.” Mã Bình Nguyên trên mặt lộ ra nụ cười thâm hiểm, “Ta cũng không tin không nắm được nhược điểm của ngươi, đến lúc đó để chuyện xấu của ngươi bay đi khắp nơi, xem ngươi có được sống yên ổn không.”
Giữa Hàn Đông và Bạch Vũ Giai, một người là nhân vật trọng yếu đời thứ ba được thế lực lớn trong nước trọng điểm bồi dưỡng, bây giờ đã trở thành quan to cấp Thứ trưởng, người còn lại là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng trong nước, là ngọc nữ minh tinh có ảnh hưởng đến vô số fan hâm mộ, nếu có tấm ảnh mờ ám của bọn họ, cho dù truyền thông trong nước nhát gan không dám đăng tải, nhưng bên Hồng Kong thì chắc không có vấn đề gì.
Tô Xán cũng quen biết với một ông chủ ở Hồng Kong, ông bạn đó cũng rất có tiếng nói ở Hồng Kong, mối quan hệ tương đối rộng, đến lúc đó đưa ảnh qua cho ông ta, làm một trận chắc chắn có thể làm ra sóng gió lớn. Hồng Kong mặc dù nói đã trở về trong vòng tay của Tổ quốc, nhưng trên thực tế lại thực hiện quốc sách một quốc gia hai chế độ, xã hội bên Hồng Kong vô cùng tôn sùng minh chủ, tự do, đối với tai tiếng như của Hàn Đông và Bạch Vũ Giai, truyền thông muốn hoặc dám đưa tin chắc chắn không ít.
Vừa nghĩ tới chuyện tin tức vừa tung ra, Hàn Đông chắc chắn sẽ bị sứt đầu mẻ trán, Mã Bình Nguyên trong lòng không khỏi vui mừng, khi đó Hàn Đông phỏng chừng vì tiền đồ của mình, e là sẽ phải phân rõ giới hạn với Bạch Vũ Giai. Như vậy mình liền có cơ hội chiếm lấy Bạch Vũ Giai rồi, ngẫm nghĩ bộ dạng thuần khiết động lòng người của Bạch Vũ Giai rên rỉ, giãy dụa dưới thân thể của mình, đó là một việc kích thích đến cỡ nào.
Nghĩ đến đây, gã ta dường như có chút không chờ đợi được, liền đè nghiến cô gái mặc quần áo hở hang đang ngồi bên cạnh ép dưới người mình, bèn lấy điện thoại ra, thân thể vừa hoạt động, vừa bấm gọi điện thoại, sau khi nối máy gã vừa thở hổn hển vừa nói:
- - Đầu to, cậu sắp xếp mấy ngày này chú ý đến hành tung của Bạch Vũ Giai, cô ấy ở đâu phải đi theo đến đấy, chụp nhiều ảnh về đây, đặc biệt là cô ấy đi cùng với ai, làm việc gì, đều phải làm rõ ràng.
Sau khi kết thúc Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Ninh Hải, toàn thể đại biểu dùng bữa tối ở Nhà khách, sau đó mọi người mới tản đi.
Mọi người đều tranh luận đối với một số trọng điểm công tác của Đại hội đại biểu lần này đưa ra.
Trước đó khi Ủy ban nhân dân thành phố đã sớm báo cáo công tác, Hàn Đông bèn đưa ra một số suy nghĩ của mình, tăng thêm một bước cải cách doanh nghiệp nhà nước, tiến hành trình bày trọng điểm về nỗ lực giải quyết vấn đề nông dân nông thôn nông nghiệp, đây cũng được coi là phương hướng công tác trọng điểm của năm mới, trong đó một số đề pháp có chút khác biệt so với đề pháp trước đó, lại thông qua trình bày của Hàn Đông trên mấy buổi tọa đàm, để cho các đại biểu sâu sắc nhận thức được, Hàn Đông chắc chắn đang chuẩn bị làm nên một sự nghiệp ở thành phố Ninh Hải, cũng nâng cao tỷ lệ số phiếu cho Hàn Đông trong một mức độ nhất định.
Đối với báo cáo công tác này của Ủy ban nhân dân thành phố, Lam Nghiệp trước đó cũng nhìn thấy rồi, chẳng qua lúc đó sự chú ý của lão không tập trung vào cái đó, cho nên mặc dù không đồng ý với một số phương diện nhưng lão cũng không nói ra.
Mà bây giờ báo cáo công tác của Ủy ban nhân dân thành phố đã được Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thông qua, vậy Lam Nghiệp cũng không thể nói gì nữa. Nhưng lão là Bí thư Thành ủy, trong công tác cụ thể sau này, lão đương nhiên có thể quyết định theo suy nghĩ của mình, dẫn dắt phương hướng công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đương nhiên tất cả đều phải xây dựng dưới điều kiện tiên quyết là lão có thể khống chế được thế cục.
“Hừ, cho dù Hàn Đông thông qua được tuyển cử, hắn muốn tạo phản cũng không dễ dàng như vậy.” Lam Nghiệp quyết định chủ ý trong lòng, để ngăn chặn Hàn Đông, về sau phải liên thủ với Vương Vĩnh Ninh, dù sao Hàn Đông mới là đối thủ số một của mình, mà Vương Vĩnh Ninh lại không thể trực tiếp uy hiếp đến vị trí của mình, ngược lại uy hiếp của Vương Vĩnh Ninh đối với Hàn Đông là lớn nhất, trong quá trình liên thủ với Vương Vĩnh Ninh, có thể làm cho lão ta và Hàn Đông đấu tranh càng thêm gay gắt, cũng coi như là một công đôi việc.
Sau bữa tiệc, Hàn Đông cũng không về thẳng nhà mà ở trong nhà ăn của Nhà khách, tiếp tục nói chuyện với một số đại biểu.
Những đại biểu này ngồi xung quanh hắn, trao đổi với Hàn Đông một số vấn đề thú vị, Hàn Đông cũng vui vẻ phản hồi lại những thông tin có được từ chỗ bọn họ.
- - Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là Chủ tịch huyện Liễu Giai Tuấn của huyện Liễu Hà thành phố Xương Hóa, tôi nghe trong bài phát biểu anh nói phải hết sức nâng cao thu nhập của nông dân, để cho nông dân có thể hưởng thụ đầy đủ các phúc lợi do phát triển kinh tế xã hội của thành phố chúng ta mang đến, tôi cảm thấy vô cùng xúc động, không biết Chủ tịch Hàn có bố trí sắp xếp cụ thể chuyện này thế nào?
Nói lời này là một người đàn ông đen gầy, chưa đến 30 tuổi, da tay rất thô ráp, vừa nhìn đã thấy đó là người thường xuyên dãi nắng dầm sương.
Hàn Đông nhìn thấy anh ta như vậy, trong lòng nghĩ Chủ tịch huyện này xem ra rất yêu công việc, vẻ mặt bèn ôn hòa vui vẻ, nói:
- - Chủ tịch huyện Liễu, anh đã quan tâm đến vấn đề này như vậy, tôi muốn hỏi, anh nói muốn thay đổi hiện trạng của nông thôn, tốt nhất bắt tay từ phương diện nào?
Liễu Giai Tuấn vừa rồi đã lấy hết dũng khí mới dám hỏi, anh ta căn bản không thể ngờ được Hàn Đông lại hỏi lại mình, mặt trở nên đỏ ửng, nhưng may mà mặt anh ta vốn đen cho nên dù đỏ mặt cũng không bị nhìn ra.
- - Chủ tịch thành phố Hàn, vấn đề lớn nhất của nông thôn, tôi cho rằng chủ yếu là có hai vấn đề, một là trách nhiệm nặng nề, hai là nguồn lực kinh tế ít, muốn thay đổi hiện trạng của nông thôn, chủ yếu nhất là giải quyết được hai vấn đề này.
Liễu Giai Tuấn rốt cuộc là nhân vật làm việc thật, bởi vậy vấn đề của Hàn Đông đưa ra có chút đột ngột, nhưng anh ta vẫn nhanh chóng đưa ra đầu mối, hơn nữa kết hợp với tình hình anh ta nắm bắt được trong công việc, trả lời tương đối cụ thể, anh ta cũng biết cơ hội như thế này là vô cùng hiếm có, nếu biểu hiện của mình được Hàn Đông chấp nhận, thì đó là sẽ một việc vô cùng tốt đối với tiền đồ phát triển của mình, đó cũng là nguyên nhân anh ta tìm cơ hội ở lại cùng với các đại biểu.
Nghe tình hình Liễu Giai Tuấn nói, từng lớp số liệu, làm cho đôi mày của Hàn Đông hơi chau lại.
- - Vấn đề của nông thôn, quả thật vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa còn vô cùng cấp bách, chúng ta phải toàn lực ứng phó để thay đổi hiện trạng này, nông nghiệp là cơ sở phát triển kinh tế nước ta, nông nghiệp yếu kém, cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến đại cục phát triển của nước ta, mức độ kinh tế của thành phố Ninh Hải chúng ta mặc dù không tệ, nhưng cũng không thể xem nhẹ việc quan tâm đến nông nghiệp, Chủ tịch huyện Liễu, hy vọng sau khi anh trở về, dựa theo 2 điểm anh vừa đề cập mà bình tâm nghĩ cách, tìm lối ra, nỗ lực tìm ra con đường phát triển thích hợp với huyện Liễu Hà, thiết thực nâng cao thu nhập của nông dân, trong công tác có gì cần, có thể mạnh dạn phản ánh với cấp trên…
Liễu Giai Tuấn không ngừng gật đầu, trong lòng vô cùng xúc động, Hàn Đông nói như vậy là chứng tỏ hắn đã đồng ý với ý kiến mình vừa đưa ra, về phần bảo mình trở về làm cho tốt, nói không chừng là muốn khảo nghiệm quan sát mình, chỉ cần mình làm ra trò trống, chắc chắn sẽ gây được sự chú ý của Hàn Đông.
- - Chủ tịch thành phố Hàn xin yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt.
Liễu Giai Tuấn ưỡn ngực kích động, nói.
Lúc này di động của Hàn Đông bỗng vang lên, bốn phía đều yên lặng.
Hàn Đông cầm điện thoại lên xem, là Kiều San San gọi tới, bèn đi đến cửa sổ nghe điện.
- - Hàn Đông, anh bây giờ nói chuyện có tiện không?
Kiều San San cẩn thận, hỏi.
Hàn Đông mỉm cười, nói:
- - Không sao, không có gì không tiện.
Mà lúc này, những đại biểu ở lại đều tụ về một bên khác trong phòng, tránh ảnh hưởng Hàn Đông nghe điện thoại.
- - À, em muốn hỏi một chút, tuyển cử không có vấn đề gì chứ?
Kiều San San trong lời nói tràn đầy thân thiết.
Hàn Đông lòng ấm áp, nói:
- - Tất cả đều nắm trong tay.
Kiều San San liền cười vui vẻ, nụ cười dường như truyền qua sóng điện thoại đến trước mặt Hàn Đông, làm cho tâm trạng Hàn Đông càng tốt hơn.
- - Vậy em yên tâm rồi, em ở Yến Kinh cùng với Bạch Vũ Giai.
Kiều San San dịu dàng, nói.
- - Chúng em đang chuẩn bị thứ 6 cùng nhau đi thành phố Ninh Hải.
“Hàn Đông mới đến có vài hôm, thì có được cơ sở quần chúng tốt như vậy ư?”
Lam Nghiệp buồn bực nghĩ trong lòng, số phiếu Hàn Đông nhận được vượt quá tám mươi phần trăm, đây đều là tình hình có được khi một số người đã âm thầm làm tay chân trong đó, nếu không phải như vậy, e là số phiếu của hắn còn cao hơn.
Là Bí thư Thành ủy, đương nhiên anh ta cũng rõ thời gian này xoay quanh việc tuyển cử của Hội đồng nhân dân, một số người đã ra tay, anh ta thậm chí cũng đứng phía sau trợ giúp, vì muốn cho Hàn Đông một bài học. Nhưng sự thật bây giờ, đã nói quá rõ với anh ta, dự định của anh ta hoàn toàn rơi vào không trung, Hàn Đông không phải dễ dàng bị giáo huấn.
Nghĩ về hành vi của Hàn Đông trong thời gian này, Lam Nghiệp cảm thấy có một áp lực lớn đang dồn vào mắt.
Vô tình, Hàn Đông đã có được cơ sở quần chúng cụ thể tại thành phố Ninh Hải, đặc biệt là một số cán bộ trung thanh niên, càng bảo vệ tác phong của Hàn Đông. Còn bây giờ với lãnh đạo trong Thành ủy, Hàn Đông cũng tích lũy được sức mạnh rất lớn, xung quanh có vài vị Ủy viên thành ủy, tuy không thể là ảnh hưởng bố cục hội nghị thường vụ, nhưng quyền của Hàn Đông vô tình đã rất lớn, ai cũng không được bỏ qua ý kiến của Hàn Đông được.
Tuy mới ban đầu, Lam Nghiệp đã có sẵn tâm lý chuẩn bị khi Hàn Đông ở lại thành phố Ninh Hải, chẳng qua trong lòng ông ta, không ngờ Hàn Đông có thể nhanh chóng đứng vững tại thành phố Ninh Hải. Nên biết, tình hình của thành phố Ninh Hải rất phức tạp, dù Hàn Đông có bối cảnh vững mạnh, một mình hắn đơn thân độc mã xông vào, đã cướp mất vị trí Chủ tịch thành phố mà nhiều người thèm muốn đến, cũng không biết sẽ có áp lực lớn ra sao, nên Lam Nghiệp cho rằng Hàn Đông muốn đứng thật vững tại thành phố Ninh Hải, không mất một năm rưỡi, cũng không có khả năng. Ông ta cũng không ngờ chỉ trong vòng hai ba tháng, Hàn Đông đã hoàn toàn trụ rất vững chắc, hơn nữa còn có ảnh hưởng đến nhiều mặt.
Phó chủ tịch Vương Vĩnh Ninh một bên vỗ tay, trong lòng thì chua xót, mặc dù anh ta cũng có tâm lý chuẩn bị âm mưu của mình không thành, nhưng anh ta tuyệt đối không ngờ Hàn Đông lại có được số phiếu cao như vậy.
“Xem ra Hàn Đông ngồi chắc vào vị trí Chủ tịch thành phố rồi.”
Vương Vĩnh Ninh rất buồn, nếu lần này có thể cho Hàn Đông té ngã trong tuyển cử, đến lúc đó hắn chắc chắn sẽ rời khỏi thành phố Ninh Hải, mà Trung Ương có thể sẽ tiến hành điều chỉnh bộ máy của thành phố Ninh Hải, nhưng cái Ủy viên tỉnh ủy, Bí thư thành ủy Lam Nghiệp đương nhiên là nằm trong đó, vì muốn thành phố Ninh Hải được phát triển ổn định, nhất định Trung Ương sẽ tìm ra Chủ tịch thành phố tại tỉnh Giang Việt thậm chí là thành phố Ninh Hải, vậy hy vọng của mình rất lớn, dù sao phía sau mình có nhà họ Tô ủng hộ, hơn nữa trước đây mình cũng có hy vọng được làm Chủ tịch thành phố, lúc này lại có nhà họ Tô giúp đỡ, trên căn bản là việc đương nhiên.
Chỉ là, tất cả đều trở thành ảo tưởng. Hàn Đông không chỉ thông qua cửa ải tuyển cử lần này, hơn nữa còn nhận được số phiếu cao nhất. Không thể nghi ngờ như có người giáng vào mặt của Vương Vĩnh Ninh từng bạt tai thật đau.
“Có những người, bình thường biểu hiện như rất nghe lời, nhưng đến thời khắc quan trọng, thì không nhờ vã được.”
Vương Vĩnh Ninh oán hận nghĩ, vốn dĩ lần đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân này, anh ta đã cho người sắp xếp sẵn, cho mọi người đều bỏ phiếu phản đối, nhưng với kết quả bây giờ xem ra, những người này không nghe lời, nếu không, Hàn Đông cũng không đạt được số phiếu cao như vậy. Nhưng mặc dù biết được có người bỏ phiếu ủng hộ Hàn Đông, Vương Vĩnh Ninh cũng không thể xác định được là người nào, dù sao anh ta cũng biết chắc chắn vẫn có một số người dựa theo lời dặn mà phản đối Hàn Đông. Cho nên dù anh ta trong lòng có bực, cũng chỉ biết cắn răng chịu đựng, không tìm được đối tượng để trút giận.
Sắc mặt của Phó Chủ tịch thành phố thường trực liền trầm lại, tâm trạng của anh ta so với Vương Vĩnh Ninh không bao nhiêu, thậm chí còn tệ hơn cả Vương Vĩnh Ninh, chỉ là bây giờ tất cả đều cười vui, đều vỗ tay, anh ta ngồi trên ghế Chủ tịch, cũng chỉ biết vỗ tay, mỉm cười.
Trong tiếng nhiệt liệt vỗ tay, tân Chủ tịch thành phố Hàn Đông mỉm cười cùng bắt tay với Lam Nghiệp, Tạ Minh Huy, bày tỏ thăm hỏi lẫn nhau.
- Chúc mừng đồng chí Hàn Đông.
Lam Nghiệp nói đơn giản, trong lòng không thoải mái.
Còn Chủ tịch Hội đồng nhân dân Tạ Minh Huy với nụ cười thật tươi, vừa phe phẩy bàn tay của Hàn Đông, vừa nhiệt liệt chúc mừng, giống như Hàn Đông đạt được số phiếu cao nhất đối với y là một việc hết sức vui mừng.
Hàn Đông một bên vừa cám ơn, một bên nghĩ trong lòng:
“Tên Tạ Minh Huy này, quả nhiên là con hổ nham hiểm, dù bây giờ ông ta tức đến nỗi muốn đá mình xuống đài, nhưng bề ngoài vẫn nhiệt tình, tên như vậy, rất ư là nham hiểm.”
Trong tiếng pháo tay, Hàn Đông bước những bước điềm đạm tiến đến trước đài Chủ tịch, hướng về phía hơn đại biểu Hội đồng nhân dân cùng với hơn năm trăm người dân thành phố Ninh Hải chào thật sâu.
- Chân thành cám ơn các đại biểu đã chọn tôi đảm nhận Chủ tịch thành phố, cám ơn tín nhiệm, ủng hộ và cổ vũ của mọi người dành cho tôi lúc này, tôi lĩnh hội nhiều nhất chính là một phần cảm kích, một phần trách nhiệm, một sứ mệnh…
Trong lúc Hàn Đông đang nói, trong thời gian đảm nhận Chủ tịch thành phố, hắn sẽ không phụ lòng mong đợi của toàn dân chúng của thành phố Ninh Hải, dưới lãnh đạo của Trung Ương, tỉnh Giang Việt cùng với các lãnh đạo của Thành ủy, sẽ cố gắng nỗ lực, cẩn trọng, luôn cúc cung tận tụy cho thành phố Ninh Hải.
- Tôi tin chắc, nếu chúng ta cùng nhau đồng tâm hiệp lực, cùng nhau cố gắng, hoàn cảnh phát triển của thành phố Ninh Hải tương lai sẽ cải thiện rất lớn, pháp chế càng hoàn thiện hơn, trình độ cuộc sống của người dân không ngừng được nâng cao, xã hội của thành phố Ninh Hải càng hài hòa hơn.
- Thành phố Ninh Hải trong tương lai có sức sống hơn.
Tiếng vỗ tay trong hội trường vang lên.
Diễn thuyết của Hàn Đông, không hề dựa theo bản thảo, lời của hắn đều được xuất phát tức khắc, càng thể hiện vẻ chân thành tha thiết, cảm động.
Đấy cũng chính là lý do vì sao được Đại hội vỗ tay chào mừng.
Không khí của hội trường có vẻ hưng phấn hơn.
Rất nhiều quan viên, giống như nhìn thấy tương lai tốt đẹp của thành phố Ninh Hải.
Tiếp theo là Ủy viên tỉnh ủy, Bí thư thành ủy Lam Nghiệp lên nhiệt tình phát biểu, thứ nhất là chúc mừng đối với Hàn Đông được chọn làm Chủ tịch thành phố, thứ hai là đề ra hy vọng, thứ ba là phân tích đối với phương hướng phát triển trong một năm mới của thành phố Ninh Hải, đồng thời mời các đại biểu quan tâm nhiều hơn về phát triển của thành phố Ninh Hải, tích cực cống hiến cho phát triển của thành phố Ninh Hải, làm ra những cống hiến đáng có.
Sau khi các mục trong chương trình hội nghị được kết thúc, ba lượt hội nghị Hội đồng nhân dân lần thứ mười một của thành phố Ninh Hải đã thành công bế mạc trong tiếng quốc ca.
Hội nghị chấm dứt không lâu, Hàn Đông đã nhận được cú điện thoại của ba Hàn Chính gọi đến.
Sau khi hỏi thăm về tình hình của hội nghị, Hàn Chính vui vẻ nói:
- Không tồi, rất nhanh đã nhận được ủng hộ không tệ, điều này nói rõ con đã có được căn bản cụ thể tại thành phố Ninh Hải, tiếp theo, đã đến lúc làm tốt sự nghiệp rồi. Cục thế của thành phố Ninh Hải tuy phức tạp, nhưng chỉ cần con nắm được một số điểm mấu chốt, chính là trăm phương nghìn kế cố gắng phát triển vì thành phố Ninh Hải, có được điểm như vậy, thì sẽ không còn gì lo lắng nữa.
Nhìn ra được, Hàn Chính đối với việc Hàn Đông đã nhanh chóng trụ vững tại thành phố Ninh Hải cảm thấy rất vui vẻ.
Sau đó ông nội của Hàn Đông là cụ Hàn cũng gọi điện đến, chỉ bảo Hàn Đông không kiêu không nóng nảy, tiếp tục duy trì thái độ nghiêm túc trong công việc.
Thậm chí ngay cả ông ngoại của Hàn Đông Dư Kiện Hưng cũng đích thân gọi điện đến, cùng trò chuyện được vài phút với Hàn Đông, căn dặn Hàn Đông phải làm việc tốt.
“Mọi người đều đang quan tâm đến mình”.
Hàn Đông cảm thán trong lòng, ông ngoại tuy luôn quan tâm đến phát triển của mình, nhưng chưa lần nào chủ động gọi điện đến nói chuyện công việc với mình, lần này ông ấy đã nhắm đúng thời gian mà gọi đến, hiển nhiên luôn quan tâm đến tình hình của Hàn Đông tại thành phố Ninh Hải.
Ngay cả lão thái gia cùng với ông ngoại đều quan tâm đến, vậy những cụ khác thì sao, dù không giống hai người họ không quan tâm nhiều, sợ rằng cũng quan tâm đến hành vi của mình tại thành phố Ninh Hải.
Kết quả hiện nay, sợ rằng khiến cho một số người hài lòng gật đầu, cũng sẽ khiến trong lòng một số người không thoải mái.
Lúc này, Tô Xán vừa mới được Hội đồng nhân dân tỉnh Giang Bắc bổ nhiệm làm Phó chủ tịch tỉnh, vô cùng phẫn nộ.
Anh ta vừa mới nhận được cú điện thoại của Vương Vĩnh Ninh, biết được Hàn Đông không mấy nguy hiểm mà vượt qua được tuyển cử của Hội đồng nhân dân, anh ta cảm thấy vô cùng tức giận. Chủ tịch thành phố là nhân vật số một trong Ủy ban, phải được Hội đồng nhân dân thông qua mới thực sự được bổ nhiệm, cho nên lần Hội đồng nhân dân của thành phố Ninh Hải, đối với Hàn Đông mà nói là một khảo nghiệm, đồng thời đối với Tô Xán mà nói, chính là một cơ hội tốt. Những năm gần đây phát triển của Hàn Đông, đã khiến trong lòng Tô Xán hơi căng, cho nên lần này anh ta chuẩn bị mượn tay của Vương Vĩnh Ninh, khiến Hàn Đông té một cú lớn, cho hắn không thể gượng dậy nổi.
Do đó anh ta không chỉ bày mưu tính kế với Vương Vĩnh Ninh, ngoài ra còn dựa vào sắp xếp của người khác mà kéo chân sau của Hàn Đông.
Cho nên với kết quả hiện nay, tất cả âm mưu kế hoạch của anh ta, cũng không có tác dụng.
So với Hàn Đông, dù bây giờ Tô Xán cũng là cấp phó bộ, nhưng Phó chủ tịch tỉnh của anh ta cũng rất miễn cưỡng, thậm chí có chút đốt cháy giai đoạn. Tất cả những thứ này, đều vì tồn tại của Hàn Đông mà gây ra, nếu không phải Hàn Đông mãnh liệt, anh ta cũng không vội vàng chạy nhanh như vậy.
Điện thoại reo lên, đã khiến suy nghĩ của Tô Xán rối tung, cầm lấy điện thoại lên nhìn thấy em họ Mã Bình Nguyên gọi đến, anh ta không có sức để lên tiếng.
- Anh họ, tình hình của thành phố Ninh Hải chắc anh cũng đã biết rồi.
Mã Bình Nguyên hỏi.
- Tên Hàn Đông không ngờ được tuyển cử, hơn nữa nghe nói số phiếu rất cao.
- Tôi biết, anh có thể làm chút việc chính không, suốt ngày chỉ biết lo những thứ gì đâu.
Đối với người em họ này, Tô Xán không hề khách sáo, có gì thì nói đó, bây giờ tâm trạng không tốt, nên trút giận lên đầu anh ta cũng không có gì.
Mã Bình Nguyên cũng không ngang ngược, cợt nhả nói:
- Anh họ, em cũng đâu phải không làm việc chính, em luôn cố gắng điều tra việc của Hàn Đông, hắn nhất định có liên quan đến con nhỏ Bạch Vũ Giai, lần trước Bạch Vũ Giai đã lén lút đến thành phố Ninh Hải được vài ngày, chắc để gặp Hàn Đông, lần này nói không chừng cô ấy sẽ qua đó, đến lúc đó em sẽ cho người chụp hình, hì hì…
Truyện convert hay : Toàn Năng Kỳ Tài