Đinh Ngọc Dũng lần này đến thành phố Ninh hải thực ra là nhận được tin của người nào đó đưa tới, nói vô cùng nghiêm trọng rằng Tập đoàn Viễn Đại bị đối đãi không công bằng, điều này làm cho Đinh Ngọc Dũng vốn căm ghét cái ác trong lòng vô cùng phẫn nộ, bởi vậy liền dẫn người đến để điều tra. Theo ý của ông ta đến thành phố Ninh Hải để làm rõ tình hình cụ thể, như vậy không cần phải khách sáo, đi thẳng vào vấn đề chính là được rồi, cho nên vừa xuống máy bay liền nói rõ ý đồ của mình.
Hàn Đông cùng Đinh Ngọc Dũng lên xe, nhìn nghiêng mặt, khuôn mặt của Đinh Ngọc Dũng vô cùng kiên nghị, mày rậm mắt to, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm trọng.
“Xem ra Đinh Ngọc Dũng lần này đến là quyết tâm làm chỗ dựa cho Tập đoàn Viễn Đại, mới vừa xuống xe đã đến thẳng doanh nghiệp, không muốn để cho ta có thời gian chuẩn bị.” Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, “Nhưng ông ta coi thường mình rồi, chỉ là một Tập đoàn Viễn Đại, cần gì phải giở nhiều trò vậy.”
Hàn Đông bây giờ đã có hiểu biết về Đinh Ngọc Dũng, Đinh Ngọc Dũng trước đây từng làm Bí thư Tỉnh ủy tỉnh nào đó, tác phong tương đối cứng rắn, bởi vậy đắc tội không ít người, vốn dĩ ông ta có hy vọng tiến thêm một bước trở thành Ủy viên Bộ Chính trị, kết quả lại chỉ có thể trở thành Phó Chủ tịch Quốc hội, mặc dù bây giờ cũng là cấp Phó Quốc, nhưng tiếng nói kém hơn rất nhiều so với các Ủy viên Bộ Chính trị khác.
Đương nhiên Đinh Ngọc Dũng bây giờ là Phó Chủ tịch Quốc hội, mặc dù quyền lực thực tế thậm chí không lớn bằng khi làm Bí thư Tỉnh ủy, nhưng làm mọi việc không phải suy nghĩ nhiều như trước kia, những chuyện trong lòng quan tâm, có thể không do dự đi hỏi, đi điều tra. Như chuyện thành phố Ninh Hải lần này, thật ra cũng không có quan hệ nhiều đến ông ta, ông ta chỉ là từng đến thành phố Ninh Hải thị sát Tập đoàn Viễn Đại, cũng không giao tiếp quá nhiều, nhưng nghe nói Tập đoàn Viễn Đại bị chèn ép, thậm chí ngày tháng qua ngày của doanh nghiệp tư nhân ở thành phố Ninh Hải cũng rất gian nan, ông ta không kìm nổi muốn tới điều tra một chút. Nếu là người khác, thì cho dù ngày tháng của doanh nghiệp tư nhân Ninh Hải có gian nan thể nào, cũng không ai tội gì đến trêu chọc Hàn Đông.
Nhưng Hàn Đông bây giờ cũng không có bất mãn gì với Đinh Ngọc Dũng, dù sao Đinh Ngọc Dũng cũng là bị bịt mắt. Huống hồ Hàn Đông trước đó đã tìm hiểu về Đinh Ngọc Dũng từ chỗ cha Hàn Chính. Cho nên bây giờ trong lòng Hàn Đông đã sớm quyết định chủ ý, nhất định phải để cho Đinh Ngọc Dũng tìm hiểu tình hình thực tế, dù sao ông ta vẫn là người có gan nói thật, đến lúc đó sau khi ông ta về chắc chắn sẽ tiến hành hô hào, dù tác dụng nhỏ nhưng cũng là có còn hơn không.
- - Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh, doanh nghiệp tư nhân của thành phố Ninh Hải mấy năm gần đây tình trạng phát triển tương đối tốt, có tác dụng thúc đẩy vô cùng quan trọng với phát triển kinh tế thành phố chúng tôi. Sự phát triển mạnh mẽ của doanh nghiệp tư nhân không tách rời với phương châm, chính sách đúng đắn của Đảng và Nhà nước ta. Đương nhiên cùng lúc với tổng thể doanh nghiệp tư nhân thể hiện trạng thái tốt, cũng có những doanh nghiệp tư nhân khác tồn tại vấn đề này nọ, đặc biệt là một số doanh nghiệp xây dựng thi công bất động sản, vấn đề khá nghiêm trọng. Bởi vì những doanh nghiệp này đa phần đều liên quan đến giải phóng mặt bằng, liên quan đến lợi ích thiết thân của rất nhiều dân chúng. Mà một số doanh nghiệp vì lợi ích của bản thân, không coi trọng lợi ích thậm chí là sống chết của người dân. Lấy Tập đoàn Viễn Đại là doanh nghiệp tư nhân nổi tiếng của thành phố chúng tôi làm ví dụ, trong quá trình phát triển mấy năm nay có thể nói đã phạm phải hành vi phạm tội đáng buồn. Ví dụ như trong quá trình giải phóng mặt bằng giai đoạn đầu của cư xá bán đảo, một đôi vợ chồng già vì bất mãn với điều kiện bồi thường, vẫn cự tuyệt di dời. Kết quả bị chôn vùi dưới căn nhà, mà người hạ lệnh húc đổ căn nhà của hai ông bà lão đó là con trai Tạ Kiên của Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Viễn Đại - Tạ Nguyên Bình. Qua điều tra kín của Cục Công an thành phố, lúc đó Tạ Kiên biết rõ hai ông bà lão đang ở trong nhà, nhưng lại gạt người lái xe ủi là đã đưa ông bà lão ra ngoài, kết quả làm ra một bi kịch. Trước đó không lâu, tôi đi đến huyện Miếu Câu quận Tân Giang tìm hiểu công tác thí điểm kiến thiết nông thôn mới, trên đường đi đụng phải một đám côn đồ tay cầm gậy sắt đánh đập các bà con tàn nhẫn, trong đó có người già, con gái thậm chí còn có trẻ con, mà đám côn đồ đó cũng là Tập đoàn Viễn Đại thuê đến để cưỡng ép giải phóng mặt bằng dự án cải tạo biệt thự hồ Thiên Nhiên huyện Miếu Câu, dân cư ở huyện Miếu Câu bị thương hơn trăm người, mấy người bị đánh đến tàn phế, trong đó còn có ông cụ hơn bảy mươi tuổi…
Đinh Ngọc Dũng sắc mặt đã sớm tái nhợt, ông ta cắn chặt răng trầm giọng, hỏi:
- - Hàn Đông, cậu nói thật chứ.
Hàn Đông thản nhiên, nói:
- - Hoàn toàn chân thật, nếu Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh không tin, có thể tự mình đến huyện Miếu Câu xem xem, ngoài ra có thể xem biên bản tra hỏi của Cục Công an, liền biết tình hình thực tế.
Đinh Ngọc Dũng nắm chặt tay, vẻ mặt vô cùng gay gắt, ông ta trầm giọng, hỏi:
- - Được, vậy bây giờ đi huyện Miếu Câu ngay.
Tuy trong lòng ông ta đã tin tưởng lời của Hàn Đông là sự thật, nhưng ông ta vẫn muốn tự mình đi một chuyến.
Không bao lâu xe đã đi tới huyện Miếu Câu, từ huyện đi ra khoảng mười phút là đi đến hồ Thiên Nhiên, Hàn Đông và Đinh Ngọc Dũng xuống xe, liền bắt đầu đi thăm hỏi từng nhà.
Dân chúng ở đây rất nhiều người còn nhận ra Hàn Đông, dù sao Hàn Đông cũng là quan to nhất mà bọn họ từng gặp, hơn nữa lúc đó coi như là cứu bọn họ, bây giờ Hàn Đông lại đến an ủi bọn họ, bọn họ đương nhiên vô cùng vui mừng.
Biết được người đi cùng Hàn Đông đến là lãnh đạo nhà nước, bà con càng kinh ngạc, đồng thời cũng câu nệ hơn rất nhiều, dưới sự dẫn dắt của Hàn Đông và Đinh Ngọc Dũng, bà con mới dần dần thoải mái hơn. Đồng thời khi nói nói tới dự án biệt thự của Tập đoàn Viễn Đại, bà con đều khơi gợi lại hồi ức thống khổ, vừa mới ban đầu chỉ có mấy người kể ra, dần dần càng ngày càng nhiều người vây quanh, lần lượt nói ra hết.
Đinh Ngọc Dũng sắc mặt càng ngày càng khó coi, rõ ràng là những người này đã bị Tập đoàn Viễn Đại làm hại.
Nói cách khác lần này tự mình đến hoàn toàn là sai lầm.
“Cũng không hoàn toàn là sai lầm, ít ra biết được chân tướng, biết được có những doanh nghiệp quả thật nên xử lý mạnh tay.” Đinh Ngọc Dũng trong lòng tức giận thầm nghĩ, “Hàn Đông mạnh tay trừng trị Tập đoàn Viễn Đại, xem ra là đúng đắn, doanh nghiệp như vậy dù cho phá sản cũng là điều nên làm, cũng không có vấn đề gì.”
Nghĩ như vậy, Đinh Ngọc Dũng quyết định trở về hô hào một phen, nhất định phải tăng cường công tác giám sát việc giải phóng mặt bằng, phải đảm bảo lợi ích của người dân.
Cùng lúc đó, trong lòng Đinh Ngọc Dũng cũng có vài phần xin lỗi Hàn Đông, dù sao mới đầu ông ta đã hiểu lầm Hàn Đông rồi.
- - Đồng chí Hàn Đông, với tình hình này Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Ninh Hải chuẩn bị xử lý như thế nào?
Giọng nói của Đinh Ngọc Dũng ôn hòa hơn nhiều so với trước.
Hàn Đông nói:
- - Trước tiên là bố trí thỏa đáng cho bà con, cần chữa trị phải được chữa trị, nên bồi thường phải được bồi thường. Tiếp theo là nghiêm trị những người có hành vi hành hung người khác. Ngoài ra một phương diện khác là dấy lên một hoạt động lớn chỉnh đốn công tác giải phóng mặt bằng toàn thành phố, do các ban ngành như Ủy ban Kỷ luật, Cục Công an tham gia, huy động nhiều bên, đảm bảo lợi ích của người dân được nguyên vẹn.
Đinh Ngọc Dũng gật đầu, nói:
- - Ừ, bố trí như vậy rất tốt, ở đây tôi đưa ra một vài yêu cầu, một là coi trọng cao độ công tác này, tĩnh tâm tổ chức; hai là nghiêm túc chấp hành pháp luật, động tác phải nhanh, mạnh nhưng cũng phải chú ý phân rõ bản chất, nắm bắt chủ yếu và thứ yếu, lấy thúc đẩy kinh tế xã hội chưa phát triển ổn định làm tiền đề; ba là phải tổng kết thỏa đáng, làm tốt công tác dự phòng, ngăn chặn xảy ra vấn đề tương tự. Tôi biết công tác này vô cùng phức tạp, khó khăn, hy vọng đồng chí Hàn Đông hạ quyết tâm, dùng hết súc mình, chỉnh đốn tốt một phen.
Hàn Đông kiên định, nói:
- - Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh yên tâm, tôi nhất định sẽ làm theo chỉ thị của anh, đảm bảo công việc này sẽ thực hiện đến nơi đến chốn.
Đinh Ngọc Dũng vẻ mặt nghiêm trọng, gật đầu một cái rồi lập tức lại hỏi:
- - Tôi vừa rồi nghe cậu nhắc tới công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, đây là chuyện gì, cậu nói cụ thể xem.
Nhắc tới công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, Đinh Ngọc Dũng trong lòng cũng nổi lên ý muốn bồi thường Hàn Đông, nếu quả thực cần dần đầu, ông ta chuẩn bị sẽ ủng hộ mạnh mẽ chuyện này cho Hàn Đông.
Cho dù Đinh Ngọc Dũng không có bao nhiêu thực quyền, nhưng hỗ trợ hô hào một chút cũng có tác dụng. Huống hồ bởi vì tính cách ông ta mạnh mẽ, làm người chính trực, sau khi trở thành Phó Chủ tịch Quốc hội lại có gan nói lời thật, cho nên tầm ảnh hưởng ở tầng cao vẫn lớn hơn so với khi làm Bí thư Tỉnh ủy. Tuy tầm ảnh hưởng này chủ yếu vẫn phải xem người đương quyền có ý kiến gì, nhưng chung quy nói chuyện vẫn có người nghe.
Nghe xong báo cáo của Trần Viêm Lâm, Tào Hoành Vị trầm mặc một lúc trong điện thoại, sau đó thản nhiên nói:
- - Tôi biết rồi.
Cúp điện thoại, Tào Hoành Vị vẻ mặt u ám ngồi ở trước bàn làm việc, hai tay ấn trên bàn dường như muốn đứng lên, nhưng lại nén lại.
Lần này điều tra về Hàn Đông không ngờ lại là kết quả này, khiến cho áp lực trong lòng Tào Hoành Vị cực lớn. Cho dù ban đầu Tào Hoành Vị chưa từng nghĩ có thể làm gì Hàn Đông, nhưng cũng không ngờ lại điều tra ra kết quả như thế này.
Không chỉ Hàn Đông không bị một chút ảnh hưởng nào, hơn nữa hắn lại bộc lộ ra thế lực làm cho người ta khiếp sợ. Thủ tướng Nam Tuần mặc dù đã từ trần, nhưng tầm ảnh hưởng vẫn lớn mạnh như trước, các kế hoạch, chính sách, phương châm được vạch ra cho nước Trung Hoa vẫn đang thực hiện như cũ, hơn nữa sẽ còn tiếp tục thực hiện.
Quan trọng hơn là sắp sửa là năm của nhiệm kỳ mới rồi, Cổ Thần Dương sắp lên chức, mà ông ta lại là người kế nhiệm mà Thủ tướng Nam Tuần chỉ định trước đó, quan hệ với ông cụ Hàn càng thân thiết hơn. Về phần Thủ tướng số đương nhiệm Long Chính Bang, mặc dù thủ đoạn cực kỳ lợi hại, đương chức cũng nhiều năm rồi, mấy năm nay cũng làm được một số việc, nhưng dù sao căn cơ không đủ, chưa thể nắm bắt được toàn bộ thế cục, bây giờ sắp đến nhiệm kỳ mới, tầm ảnh hưởng đương nhiên sẽ không ngừng thu nhỏ lại.
Ngược lại thế lực phía sau của Hàn Đông, sức ảnh hưởng lại càng ngày càng lớn.
Mà lần này điều tra sự việc của Hàn Đông, nói không chừng sẽ cắm một cái gai trong lòng Hàn Đông thậm chí cả ông cụ Hàn, như vậy khả năng mình muốn tiến thêm một bước nữa sẽ cực kỳ ít rồi.
Nghĩ đến đó, trong lòng Tào Hoành Vị vô cùng buồn bực.
“Trải qua chuyện này, nhà họ Hàn chắc chắn sẽ càng coi trọng thành phố Ninh Hải, tỉnh Giang Việt, mà Hàn Đông càng không kiêng nể gì, xem ra thành phố Ninh Hải chỉ có thể để mặc phát triển như vậy.”
Tào Hoành Vị tính toán như vậy, trên thực tế coi như đã có chút nhượng bộ, để mặc Hàn Đông khống chế thành phố Ninh Hải.
Thành phố Ninh Hải mặc dù là thành phố cấp Phó tỉnh, nhưng vẫn thuộc về tỉnh Giang Việt, ngoài mấy chức vị lãnh đạo chính của mấy ban nghành lớn do Trung ương quyết định bổ nhiệm ra, quan chức cấp Giám đốc sở, Phó giám đốc sở khác cơ bản là do tỉnh Giang Việt quyết định, sau đó báo lên Ban Tổ chức Trung ương lập hồ sơ là được.
Tào Hoành Vị trong lòng suy nghĩ để mặc thành phố Ninh Hải phát triển, thật ra là để mặc cho Hàn Đông tung hoành ở thành phố Ninh Hải, không ở phía sau giở trò chặn chân sau của hắn nữa.
Đây cũng là bất đắc dĩ, nếu ông ta còn tiếp tục giở trò, nói không chừng thực sự chọc giận ông cụ Hàn rồi, vậy đừng nói đến ông ta muốn tiến thêm một bước, chính là bảo vệ vị trí hiện tại cũng vô cùng khó khăn.
Mà giờ khắc này ở thành phố Ninh Hải, tâm trạng của Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp cũng vô cùng buồn bực.
Tuy rằng trong lúc điều tra Hàn Đông lão ta không có ở đó, nhưng bây giờ lão ta cơ bản cũng đã tìm hiểu được tình hình điều tra.
Vốn dĩ lão ta cũng muốn nhìn thấy Hàn Đông chịu khổ một lần, nhưng kết quả bây giờ làm cho lão ta vô cùng khiếp sợ, lại cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
“Lần này điều tra, Hàn Đông không bị tổn hại gì mà trong tỉnh chắc chắn cũng không dám ép sát từng bước, như vậy mình muốn khống chế thành phố Ninh Hải, về cơ bản khó có thể có được sự ủng hộ của Tào Hoành Vị rồi.” Lam Nghiệp trong lòng nghĩ thầm, là một quan to cấp Thứ trưởng, lão ta đương nhiên có thể đoán được tâm trạng của Tào Hoành Vị, cũng biết rằng Tào Hoành Vị không thể tùy tiện ủng hộ mình nữa, bởi vậy sau này mình phải đối mặt với Hàn Đông là một áp lực rất lớn.
- - Thật là bi ai.
Lam Nghiệp thở dài một tiếng.
Cùng lúc đó, Phó bí thư Vương Vĩnh Ninh ở trong phòng làm việc của mình cũng thở dài một tiếng, lập tức cầm di động lên bấm một số điện thoại, vẻ mặt nịnh nọt, nói:
- - Chào Chủ tịch tỉnh Tô, tôi là Vương Vĩnh Ninh.
Về phần Tạ Nguyên Bình bày ra việc tố cáo Hàn Đông, đến buổi tối hôm đó mới đại khái tìm hiểu được chuyện này, hơn nữa cũng không chi tiết lắm, chỉ biết rằng việc tố cáo Hàn Đông đã hoàn toàn thất bại rồi.
Điều này làm cho lão ta vô cùng tức giận, cúp điện thoại xuống lập tức ném bay chén trà ở trên bàn.
Bây giờ Tạ Kiên đã bị bắt, hơn nữa xem chừng có thể bị tuyên án, nhưng tố cáo Hàn Đông lại không có hiệu quả.
- - Quả là quan lại bao che cho nhau…
Tạ Nguyên Bình cắn răng nói, trước đó lão nhận được điện thoại của Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô Thời Hi, Ngô Thời Hi nói cho lão nghe về kết quả điều tra Hàn Đông, và yêu cầu lão không được làm loạn nữa.
- - Không được làm loạn nữa à, là ta muốn làm loạn sao? Rõ ràng là Hàn Đông muốn đẩy ta vào chỗ chết.
Tạ Nguyên Bình phẫn nộ bất bình, lẩm bẩm nói,
- - Bố mày không phải là thằng ngu, đợi mày đến xử lý tao sao?
Cho dù trong lòng lão ta vô cùng phẫn uất, nhưng tình hình bây giờ đối với lão thật bất lợi, trong khoảng thời gian này lão ta không có cách nào tốt hơn để đối phó với Hàn Đông.
“Xem ra chỉ có thể lợi dụng Đinh Ngọc Dũng rồi.” Nghĩ đến đây Tạ Nguyên Bình bèn vẻ mặt u ám bắt đầu gọi điện thoại.
Sáng ngày thứ hai, các Ủy viên thường vụ Thành ủy Ninh Hải mở một cuộc hội ý ngắn, chủ yếu là làm tốt công tác bố trí tiếp đón cuộc điều tra nghiên cứu của Phó Chủ tịch Quốc hội Đinh Ngọc Dũng. Mặc dù nói Đinh Ngọc Dũng lần này đến điều tra là hướng vào sự phát triển của doanh nghiệp tư nhân, nhưng công tác chuẩn bị ở phương diện khác vẫn phải làm tốt.
Trong cuộc hội ý, vẻ mặt của Lam Nghiệp không được bình thường, trong lòng các Ủy viên thường vụ khác đều biết rõ là có chuyện gì.
Mọi người nhìn vẻ mặt của Hàn Đông, đều thêm vài phần kính trọng so với trước kia.
Hàn Đông không ngờ lại nhận được sự coi trọng của Thứ trưởng Nam Tuần, chuyện này thật là làm cho người ta khiếp sợ.
Vốn dĩ mọi người đều biết Hàn Đông là cháu của nguyên lão ông cụ Hàn ở Trung Hoa, thân phận như vậy đã làm cho người ta khiếp sợ rồi, bây giờ lại biết được Hàn Đông được Thủ tướng Nam Tuần coi trọng như vậy, mà lại liên tưởng đến Cổ Thần Dương, cùng với tuổi tác và tình hình phát triển hiện tại của Hàn Đông, một số người trong lòng không khỏi miên man bất định.
“Cách giữa Cổ Thần Dương và Thủ tướng Nam Tuần là Long Chính Bang, mà giữa Hàn Đông và Cổ Thần Dương thì cách ai? Tương lai Hàn Đông rất có thể trở thành người lãnh đạo của Trung Hoa.” Quý Chính Phong trong lòng có chút kích động nghĩ thầm, “Dựa vào tình hình phát triển của nhà họ Hàn,và sự hỗ trợ của Cổ Thần Dương, qua mười năm nữa, kinh nghiệm lý lịch của Hàn Đông đều đầy đủ rồi, chọn hắn làm nhân vật bồi dưỡng trọng điểm, cơ bản không có vấn đề gì.”
Nghĩ tới những điều này, đương nhiên không chỉ có một mình Quý Chính Phong, trong lòng của đám người Tiếu Thắng Anh, Tống Kiến Quốc, Lôi Hữu Hạ, Đàm Vĩ đều có liên tưởng phong phú, trong lòng đều có chút kích động.
Về phần những người khác, trong lòng đều vô cùng nặng nề.
Trong phòng họp, tâm trạng của mọi người đều không giống nhau, nhưng ngoài mặt thì không ai thể hiện ra.
Thảo luận một hồi, mọi người đều lần lượt lên xe, nhanh chóng đi đến sân bay của thành phố Ninh Hải.
Không đợi bao lâu, máy bay từ Yến Kinh đến thành phố Ninh Hải đã từ từ hạ cánh.
Đinh Ngọc Dũng đi cùng với mấy nhân viên làm việc xuống máy bay, mà đám người Hàn Đông, Lam Nghiệp sớm chờ đón liền đi lên nghênh đón.
Một hồi hàn huyên, Đinh Ngọc Dũng bắt tay Lam Nghiệp, rồi bắt tay với Hàn Đông, ánh mắt của ông ta có chút sắc bén, khi bắt tay nói:
- - Đồng chí Hàn Đông đến thành phố Ninh Hải cũng một thời gian rồi nhỉ, nghe nói đồng chí Hàn Đông đã làm ra tiếng tăm ở thành phố Ninh Hải, phát triển các phương diện rất tốt, lần này tôi dẫn đội đến, một là điều tra nghiên cứu, hai là tổng kết bài học kinh nghiệm, hy vọng có thể nhìn thấy tình hình thực tế.
Hàn Đông mỉm cười, Đinh Ngọc Dũng này quả là thẳng thắn, nhưng băn khoăn của ông ta cũng là thừa, bản thân mình vốn cũng không muốn giấu diếm gì ông ta, đặc biệt là tình hình phát triển của doanh nghiệp tư nhân mà ông ta điểm danh muốn tìm hiểu, Hàn Đông càng không giấu diếm gì.
Đinh Ngọc Dũng không bắt tay những người khác, mà nhìn xung quanh một vòng, rồi bảo Lam Nghiệp không cần đi cùng ông ta, để cho Hàn Đông đi cùng là được rồi, ông ta chuẩn bị trực tiếp đi đến doanh nghiệp tư nhân tìm hiểu tình hình thực tế.
- - Tôi đưa đến đều là chuyên gia về phương diện này, bọn họ cũng muốn mở mang kiến thức về tình hình phát triển của doanh nghiệp tư nhân ở thành phố Ninh Hải.
Đinh Ngọc Dũng cười, nói.
Truyện convert hay : Nhất Hào Người Ở Rể