Vé máy bay ngày hôm sau là hai giờ chiều, Hàn Đông luôn ở chỗ Kiều San San, buổi trưa hai người cùng nhau ăn một bữa cơm ấm áp.
Dù buổi chiều Hàn Đông phải rời đi rồi, nhưng Kiều San San không hề tỏ ra chút khó chịu nào, vì cô ấy đã sớm chuẩn bị tâm lý cho mối quan hệ giữa mình và Hàn Đông rồi, hiện tại Hàn Đông có thể bớt thời gian tới thăm cô, có thể nhẹ nhàng ở bên cô nửa ngày như thế này, là cô đã vui lắm rồi.
Máy bay bay lượn trên bầu trời, nhưng trái tim của Hàn Đông lại ở lại Thục Đô, ở lại bên cạnh Kiều San San.
Hành trình đi tới tỉnh Tây Xuyên lần này, tâm trạng của Hàn Đông vô cùng vui vẻ, không chỉ tiến hành khảo sát toàn diện châu A Sơn, quyết định một số biện pháp viện trợ, đồng thời còn được gặp các cấp dưới cũ, bạn bè cũ, được cùng mọi người trò chuyện thật vui.
Càng quan trọng hơn là, Hàn Đông có thể ở bên Kiều San San một khoảng thời gian, tuy là rất ngắn, nhưng thời gian ngắn ngủi ấy, cũng có thể khiến trái tim Hàn Đông ngập tràn cảm giác hạnh phúc vô tận.
Hàn Đông với tâm trạng vui vẻ, sau khi quay về thành phố Ninh Hải, nghỉ ngơi một ngày, ngày thứ hai vừa mới đi làm, liền cầm phương án xây dựng nông thôn mới đã được văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố sửa đổi đi đến văn phòng Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp.
- Chủ tịch thành phố Hàn lần này dẫn đoàn đi tỉnh Tây Xuyên phỏng vấn, thu hoạch được không ít đó.
Lam Nghiệp vẻ mặt bình tĩnh, nói.
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- Cũng không tệ lắm, lần đi châu A Sơn này, tôi đã tiến hành đi hỏi và tìm hiểu một cách cẩn thận về tất cả mọi phương diện của châu A Sơn, đồng thời có không ít doanh nghiệp có ý định ký kết đầu tư, tôi tin rằng sẽ rất có lợi cho sự phát triển kinh tế của châu A Sơn, càng quan trọng hơn là, thông qua lần khảo sát này, chúng ta đã tìm ra điểm đột phá để giúp đỡ cho châu A Sơn.
- Vậy sao, xem ra thu hoạch đúng là rất khá.
Lam Nghiệp tuy là đang tán thưởng, nhưng trong lời nói, lại chẳng có bao nhiêu cảm xúc vui mừng.
Hàn Đông cũng chẳng bận tâm, công việc bản thân mình làm tốt, muốn khiến cho Lam Nghiệp thật lòng vì đó mà vui vẻ, đúng là không thể nào. Chỉ cần ông ta không cản trở, thì Hàn Đông đã mãn nguyện lắm rồi.
Hắn đem chuyện sân bay A Sơn nói qua một chút, nói về việc bản thân hắn chuẩn bị tổ chức các chuyên gia đi châu A Sơn giúp đỡ họ tổ chức quy hoạch, còn về phương diện tiền bạc, phải nghĩ cách khác mới được.
- Hỗ trợ thành phố phía tây là chính sách thống nhất của Tỉnh ủy và Trung ương, vì vậy chúng ta phải dùng thành tích để mà nói chuyện, tôi tin rằng thông qua việc hỗ trợ xây dựng sân bay A Sơn, là một cơ hội cực tốt đối với nơi có nguồn tài nguyên du lịch vô cùng phong phú như châu A Sơn.
Lam Nghiệp gật đầu, nói:
- Đây là chuyện tốt, chỉ có điều chúng ta cũng không thể vì vậy mà lơ là việc phát triển kinh tế của thành phố ta, trong việc hỗ trợ này, vừa phải đưa ra hành động thực tế, lại vừa phải lượng sức mới được.
Ban nãy nếu không phải Hàn Đông đem chính sách của Trung ương ra chặn họng ông ta, thì ông ta đã không kìm được mà bác bỏ cách làm của Hàn Đông rồi, ông ta cảm thấy hỗ trợ là chuyện nên làm, nhưng cũng không thể bất chấp hết thảy mà đi làm. Làm như Hàn Đông, thậm chí cả chuyện đối phương xây dựng cải tạo sân bay cũng muốn hỗ trợ, còn muốn giúp đối phương thu hút đầu tư tài chính, cái này có chút hơi quá, nếu có mối quan hệ như vậy, sao không thu hút đầu tư tài chính về thành phố Ninh Hải đi.
“Thành phố Ninh Hải đâu phải không cần phải phát triển nữa?” Trong lòng Lam Nghiệp rất bực bội.
Hàn Đông thản nhiên cười, liền đem chuyện phỏng vấn dẹp qua một bên, đem phương án đưa cho Lam Nghiệp, nói:
- Đây là phương an thí điểm xây dựng nông thôn mới, trải qua nhiều lần chỉnh sửa, hiện tại đã tương đối hoàn thiện, mời Bí thư Lam xem qua, tôi kiến nghị mau chóng mở Hội nghị thường vụ thảo luận, mau chóng thực thi công tác thí điểm.
Lam Nghiệp nhận lấy phương án, cũng chẳng lập tức xem, mà lại đặt qua một bên, nói:
- Ừ! Tôi sẽ dành thời gian xem. Nhưng đã là công tác thí điểm, thì không nên vội, mục đích của thí điểm chính là hi vọng thông qua một số việc tìm kiếm, tìm ra biện pháp, con đường thích hợp cho sự phát triển nông thôn, nếu vội vàng đưa vào thực hiện, vội vàng muốn đạt được chiến tích từ trong đó, thì có thể sẽ dục tốc bất đạt. Cải cách là một quá trình tìm kiếm, từ từ tiến lên, không thể gấp gáp.
Ông ta là trong lời có lời, ý là phê bình Hàn Đông nóng lòng muốn thực hiện chuyện này, kỳ thực là vì muốn lập chiến tích mà thôi.
Hàn Đông cũng không tranh cãi với ông ta, chỉ nói:
- Thời gian không chờ đợi ai, trong tình hình khoảnh cách chênh lệch giữa thành thị và nông thôn ngày càng bị kéo xa, nếu chúng ta còn không gia tăng nỗ lực, toàn lực thúc đẩy phát triển kinh tế nông thôn, không còn nghi ngờ gì nữa, đó là không xứng với chức phận của mình.
- Ừ! Cứ như vậy đi, đợi tôi xem qua rồi nói.
Lam Nghiệp bị Hàn Đông nói nên khó chịu, lạnh lùng trả lời, muốn nhanh chóng kết thúc trò chuyện.
Thấy vậy Hàn Đông liền đứng lên cáo từ.
“Xem ra Lam Nghiệp vẫn chưa từ bỏ ý định, muốm gia tăng chướng ngại cho công việc của mình đây.” Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ, “Hừ! Mình muốn xem ông ta có thể giờ trò gì nữa, ông ta cũng không thể kéo dài mãi như thế được. Hơn nữa, dù Hội nghị thường vụ không thảo luận phương án này, mình cũng có thể để quận Tân Giang bắt đầu thực thi thí điểm.”
Trải qua điều chỉnh lần trước, quận Tân Giang đã bị Lý Quốc Sinh nắm chắc trong tay. Tuy nói rằng quận Tân Giang vẫn còn một số lãnh đạo không thuộc phe phái của Hàn Đông, nhưng đã chẳng làm nên được chuyện gì nữa rồi. Vì vậy Hàn Đông có thể yên tâm giao nhiệm vụ cho Lý Quốc Sinh đi bố trí rồi.
Ngày thứ 3, Hàn Đông và Lôi Hữu Hạ đi tới quận Tân Giang, dưới sự tháp tùng của nhóm người Lý Quốc Sinh, tới thị trấn Miếu Câu tiến hành thị sát. Trong quá trình này, Hàn Đông dặn dò Lý Quốc Sinh, chuyện nên làm thì bây giờ nên bắt đầu làm, việc thăm dò hình thức phát triển nông thôn đã không thể chậm trễ nữa rồi.
- Chủ tịch thành phố yên tâm, quận Tân Giang nhất định sẽ dựa vào quy hoạch của phương án, toàn diện bắt đầu công tác thí điểm, đầu tiên là xây dựng cho tốt tổ chức cơ sở, để nông dân thông qua việc tham dự quản lý, nâng cao tính tích cực của họ, kế đến là điều động nhân viên cán bộ giỏi, đặc biệt phụ trách chuyện này…
- Ừ! Phải mau chóng hành động, kế hoạch có tốt hơn nữa, nhưng nếu không chấp hành tốt thì cũng chỉ là tờ giấy lộn. – Hàn Đông gật đầu, nói – Đương nhiên, làm việc nhất định phải có bàn bạc, phải tỉ mỉ, chú ý thu thập tư liệu của mọi mặt, toàn diện nắm chắc các chi tiết của công tác thí điểm, thực sự phát huy tác dụng của công tác thí điểm, đồng thời cũng phải chú ý tổng kết kinh nghiệm…
Trên đường trở về thành phố, Lôi Hữu Hạ ngồi trong xe Hàn Đông, ông ta nói:
- Chủ tịch thành phố, phương án đã đưa ra rồi, tôi thấy Thành ủy nên nhanh chóng thảo luận thông qua, thống nhất bố trí sắp xếp, những ban ngành nào cần gộp thì cho gộp lại, như vậy mới thuận tiện cho lãnh đạo thống nhất, đẩy mạnh công tác thí điểm.
Hàn Đông nói:
- Ừ! Phương án tôi đã giao cho Bí thư Lam rồi, sau khi Bí thư Lam xem xong, sẽ mở Hội nghị thường vụ thảo luận.
- Như vậy thì tốt rồi.
Lôi Hữu Hạ nói, đồng thời trong lòng ông ta cũng có chút lo lắng, chỉ e Lam Nghiệp sẽ không để Hàn Đông toại nguyện, hiện nay sự tranh đấu giữa hai người đã vô cùng kịch liệt rồi, Lam Nghiệp đường đường là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, cũng không thể nắm trong tay Hội nghị thường vụ thành phố Ninh Hải, sự ấm ức trong lòng ông ta chỉ nghĩ cũng biết, vì vậy chỉ e rằng chuyện Hàn Đông nôn nóng muốn làm, Lam Nghiệp nhất định sẽ nghĩ cách ngăn cản, kéo dài. Hiện tại Hàn Đông đem phương án thí điểm giao cho Lam Nghiệp, chỉ e trong thời gian ngắn, Lam Nghiệp sẽ xem mãi không xong thôi.
“Trong chốn quan trường, đúng sai chỉ là thứ yếu, quan trọng là xem có phù hợp với lợi ích của mình hay không, sự việc có lợi cho kẻ địch, thì nhất định phải ngăn cản. Lam Nghiệp làm như vậy, cũng chẳng đáng trách, chỉ có điều kết quả khách quan đem tới là, có thể sẽ ngăn cản công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, chuyện này là chuyện có lợi cho bà con nhân dân mà.” Trong lòng Lôi Hữu Hạ thầm cảm thán.
Thoáng một cái đã nửa tháng trôi qua, Hàn Đông ba lần gọi điện cho Lam Nghiệp, hỏi ông ta về việc phương án thí điểm, kết quả Lam Nghiệp luôn thoái thác nói bản thân bận, còn chưa xem xong. Thậm chí lần thứ ba Hàn Đông gọi điện cho ông ta, ông ta còn nói mới xem được một phần, cảm thấy phương án vẫn còn tồn tại vài vấn đề, cần tiến thêm một bước chuẩn bị, nhưng ý kiến cụ thể phải đợi ông ta xem xong rồi nói.
Điều này làm cho Hàn Đông rất tức giận, Lam Nghiệp hoàn toàn là đang đùa quá đáng, lẽ nào ông ta chuẩn bị cứ vậy mà kéo dài mãi sao.
Ngoài ra Hàn Đông còn chú ý tới một tình hình khác, đó là thời gian gần đây, Lam Nghiệp lại bắt đầu trở nên phách lối, không ngừng đi tới các quận, huyện, xuất hiện thường xuyên trên ti vi, cũng không biết rốt cuộc ông ta đang có chủ ý gì.
Hàn Đông cũng biết, muốn khiến Lam Nghiệp cam tâm tình nguyện bị áp chế, là điều không thể, nhưng hiện nay Hàn Đông cũng không thể hiểu nổi ông ra rốt cuộc chuẩn bị phản kích thế nào?
Hôm nay Hàn Đông đang trong văn phòng phê duyệt văn kiện, thư ký Vương Lập Bình tiến vào báo cáo:
- Chủ tịch thành phố, Chủ nhiệm Tiếu tới.
Hàn Đông hơi sửng sốt, liền đứng lên nghênh đón tận cửa, cười mà nói:
- Chủ nhiệm Thắng Anh, sao anh còn làm vậy, trực tiếp đi vào là được rồi.
Tiếu Thắng Anh mỉm cười, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, quy củ vẫn là không thể bỏ được.
Hàn Đông và Tiếu Thắng Anh bắt tay, hai người tới ghế sô pha ngồi, nói vài câu về tình hình gần đây, Tiếu Thắng Anh nói:
- Chủ tịch thành phố, gần đây nghe nói Tỉnh ủy có thể sẽ điểu chỉnh nhân sự, đoán chừng có liên quan tới thành phố Ninh Hải.
- Lại điều chỉnh sao?
Hàn Đông bất giác nhíu mày, cuối cùng cũng đã hiểu tại sao Lam Nghiệp đột nhiên lại có chút khoa trương như vậy, ông ta là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, tin tức đương nhiên sẽ nhanh nhạy hơn mình, xem ra ông ta đã biết chuyện này, cho nên thái độ mới có sự chuyển biến như vậy. Hơn nữa ông ta kéo dài không chịu đem phương án thí điểm nông thôn mới ra để Hội nghị thường vụ thảo luận, nhất định cũng là vì nguyên nhân này.
Chỉ là tại sao Tỉnh ủy lại muốn điều chỉnh bộ máy thành phố Ninh Hải, lẽ nào cũng là vì nâng đỡ Lam Nghiệp sao?
Điều này khiến Hàn Đông vô cùng bất mãn, lần trước Tỉnh ủy điều chỉnh bộ máy thành phố Ninh Hải, cũng là vì chống lưng cho Lam Nghiệp, chỉ có điều vừa hay có Tiếu Thắng Anh đứng về phe mình, ngược lại còn giúp Hàn Đông tăng cường nắm chắc Hội nghị thường vụ Thành ủy.
Nhưng thời gian còn chưa được bao lâu, sao trong tỉnh lại muốn nhằm vào thành phố Ninh Hải mà ra tay chứ.
“Tào Hoành Vị rốt cuộc bị bệnh thần kinh gì đây?” Hàn Đông biết, nếu không có sự đồng ý của Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị, tỉnh cũng sẽ không điều chỉnh bộ máy thành phố Ninh Hải. “Lẽ nào ông ta cho rằng mình dễ ức hiếp lắm phải không?”
Hàn Đông quả thật rất phẫn nộ, không dễ dàng gì mới nắm được đại cục, đúng lúc muốn khua chiêng gõ trống làm chút việc thực tế, Tỉnh ủy lại giở chiêu này, vậy còn để người ta làm việc hay không đây?
Tiếu Thắng Anh lại nói:
- Chủ tịch thành phố, tôi nghe nói sở dĩ lần này Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự có liên quan tới thành phố Ninh Hải, chủ yếu là vì việc mở rộng giao lưu cán bộ phía tây, Chủ tịch thành phố Biện Châu - Tạ Hồng Quân rất có thể sẽ tới tỉnh Tây Xuyên, còn Chủ tịch thành phố Tống sẽ có thể tới tiếp quản chức vị của ông ta.