Theo đà điều chỉnh của Tỉnh ủy đối với bộ máy thành phố Ninh Hải được xác định, thông qua hòa hoãn hai, ba tuần, trên dưới thành phố Ninh Hải đã hoàn toàn chấp nhận vận mệnh hiện tại của thành phố Ninh Hải. Đặc biệt là người trong thể chế, đều đã biết thành phố Ninh Hải đều là Chủ tịch thành phố Hàn Đông định đoạt, cho dù Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp là kiêm nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng không được.
Càng ngày càng nhiều cán bộ chủ động dựa về phía Hàn Đông, cứ như vậy Hàn Đông làm việc nhẹ nhàng hơn rất nhiều, thời gian này đang toàn lực triển khai công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, tiến triển khá thuận lợi.
Dưới sự giám sát của Lôi Hữu Hạ, công tác thí điểm của huyện Miếu Câu quận Tân Giang đang hừng hực khí thế triển khai.
Làm công tác thí điểm trước tiên cần giải quyết là hệ thống tổ chức cơ sở, chủ yếu là đạt được mục đích dân làng tự mình quản lý, chỉ có để cho mọi người tham dự chuyện này, thực sự hiểu xây dựng nông thôn mới là như thế nào, sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bọn họ như thế nào, bọn họ mới có thể thực sự ủng hộ chính sách này.
- - Có được sự ủng hộ của quần chúng là cơ sở cho công tác thí điểm của chúng ta có thể thành công, cho nên nhất định phải chỉ đạo tốt, để cho dân làng tự chọn ra người tin tưởng nhất thành lập ra Ban quản lý.
Hàn Đông nghiêm túc, nói.
Lần này Hàn Đông tự mình đến huyện Miếu Câu, chính là đến đốc thúc việc bầu cử Ban quản lý xây dựng nông thôn mới.
Dựa theo quy hoạch ban đầu, kết hợp với tình hình thực tế huyện Miếu Câu, trước tiên tiến hành thí điểm ở ba thôn gần hồ Thiên Nhiên, xây dựng Ban quản lý xây dựng nông thông mới, Ban quản lý này sẽ không thuộc về cơ cấu của Chính phủ, thuộc về tổ chức do dân làng tự quản lý, tự phát triển.
Buổi chiều hôm nay, dân làng sẽ chính thức sử dụng quyền lực trong tay mình, lựa chọn ra người mà bọn họ vừa ý để phục vụ cho sự phát triển của bọn họ.
Bởi Hàn Đông đích thân đến, cuộc bầu cử lần này có vẻ long trọng hơn nhiều, Đài truyền hình, Nhật báo, báo chiều của thành phố Ninh Hải đều đưa tin.
Là một trong những người phụ trách của công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, Bí thư Quận ủy quận Tân Giang giải thích một hồi trình tự bầu cử, các mục cần chú ý, sau đó công tác bầu cử chính thức bắt đầu.
Dân làng xếp hàng theo thứ tự, bỏ phiếu đã điền đầy đủ vào hòm phiếu, mặc dù trước đó bọn họ cũng đã từng tham gia bầu cử, nhưng giống như hôm nay được bầu cử người ở bên cạnh mình là lần đầu, hơn nữa trong đó có mấy người được đề cử, cũng là tự dân làng bầu cử ra.
Theo quy định, tham dự bầu cử có hai hình thức, một là tự mình đề cử, và có được sự chấp thuận của một phần ba số thành viên Ủy ban bầu cử lâm thời là có thể trở thành ứng cử viên, mà thành viên của Ủy ban bầu cử này lại là các vị cao tuổi đức cao vọng trọng trong thôn, là những người được quận và trong thôn đã nhiều lần đi phỏng vấn và tìm hiểu, kết hợp với tiến cử của người dân địa phương rồi quyết định chọn ra, hình thức thứ hai đó chính là đề cử liên minh của 5 hộ dân làng cũng có thể trở thành ứng cử viên.
Có thể nói sản sinh của ửng cử viên, bản thân là thể hiện đầy đủ ý chí của người dân, mà thông qua cửa ải bầu cử này, gia nhập vào Ban quản lý, về cơ bản đều có thể đại diện ý nguyện tự chủ của người dân rồi.
Thấy bầu cử tiến hành thuận lợi, trên mặt Hàn Đông lộ vẻ tươi cười, đợi sau khi Ban quản lý thành lập liền có thể chính thức triển khai công việc rồi.
- - Vương Biệt Huy vung tiền mua chuộc người để được bầu cử, vung tiền…
Lúc này một giọng nói tức giận bỗng nhiên truyền đến tai Hàn Đông.
Hàn Đông không khỏi ngẩn ra, nhìn về phía giọng nói truyền đến, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi màu xanh vẻ mặt oán giận, trên mặt cũng ửng đỏ giống như uống rượu.
Tiếng nói to của ông ta thu hút ánh mắt của rất nhiều người, mà một người đàn ông béo tốt trong một loạt ứng cử viên trên đài chủ tịch sắc mặt có chút trắng bệch.
- - Tôi đi xem thế nào.
Bí thư Đảng ủy huyện Miếu Câu vội vàng nói, trong lòng ông ta có chút buồn bực, Hàn Đông đang vui vẻ, thằng cha này kêu như vậy rất có thể làm cho Hàn Đông khó chịu.
Lý Quốc Sinh cũng cảm thấy mất mặt, vốn ông ta cũng đã từng cam đoan với Hàn Đông, nhất định xúc tiến tốt công tác thí điểm, tuyệt đối không xảy ra sơ sót gì, nhưng lúc này lại xảy ra chuyện như vậy, nếu lời của người kia nói là thật thì vấn đề nghiêm trọng rồi, nếu có một người vung tiền mua chuộc, như vậy nói không chừng sẽ có hai người, ba người, như vậy bầu cử lần này sẽ là một trò khôi hài rồi.
“Nếu thật là như vậy mình còn mặt mũi nào đối mặt với Chủ tịch thành phố Hàn nữa.” Lý Quốc Sinh trong lòng vô cùng hổ thẹn, nhưng ông ta lại cảm thấy mình làm việc quả thực hết lòng rồi, sẽ không xảy ra vấn đề nghiêm trọng như vậy.
Tất cả đều phải đợi điều tra rõ ràng tình hình thực tế rồi nói sau.
Công tác bầu cử là tiến hành trong trường tiểu học của thôn, lúc này Hàn Đông và các lãnh đạo liên quan ngồi ở bên trong phòng học phía sau đài chủ tịch, sự chú ý của mọi người đều tập trung đến Bí thư Đảng ủy huyện. Chỉ thấy người đàn ông trung niên kia có vẻ rất oán giận, sau đó không ngừng lắc đầu, cũng không biết hai người nói gì nữa.
Hàn Đông suy nghĩ một chút, liền nói với Vương Lập Bình:
- - Cậu đi gọi ông ta vào đây.
- - Vâng.
Vương Lập Bình bước nhanh ra ngoài.
Lý Quốc Sinh thấy thế trong lòng càng lo lắng, tuy rằng ông ta phụ trách công tác làm rất tốt, nhưng công tác cẩn thận thế nào cũng có thể có lỗ hổng.
Rất nhanh Vương Lập Bình dẫn người đàn ông trung niên vào.
Nhìn thấy lãnh đạo ở trong phòng, người đàn ông trung niên kia có chút sợ hãi e dè, hơi hơi cúi đầu, trên mặt cũng đỏ lên.
- - Vừa rồi anh nói có người mua chuộc để trúng cử?
Hàn Đông nhẹ nhàng hỏi.
Vì công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, Hàn Đông cũng nhiều lần tự mình đến cơ sở thăm hỏi, cho nên rất nhiều người đều biết Hàn Đông là Chủ tịch thành phố.
Người đàn ông trung niên này cũng đã gặp Hàn Đông một lần, ấn tượng vô cùng sâu sắc, lúc này thấy Hàn Đông hỏi han, trong lòng của ông ta lại càng khẩn trương, nói:
- Vâng…là có…
- À…
Hàn Đông sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng.
- - Người này là ai, anh có chứng cứ gì không?
Tổng thể mà nói Hàn Đông vẫn tin tưởng công tác của Lý Quốc Sinh, biết vì công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, Lý Quốc Sinh đã cực nhọc một phen, cho nên cho dù có chút tức giận nhưng Hàn Đông cũng muốn điều tra rõ ràng.
- - Tôi biết, chính là Vương Biệt Huy, ông ta nuôi cá, thời gian trước ông ta nói cá ở trong ao nhiều rồi, đưa cá đi tặng khắp nơi, trong thôn chí ít có hơn một nửa người được tặng.
Người đàn ông trung niên đã không kích động như lúc trước rồi, ông ta dám to tiếng nói ra, thật ra cũng có vài phần can đảm, huống hồ bây giờ bộ dạng hòa nhã của Hàn Đông như vậy càng động viên ông ta nhiều hơn.
- - Ông ta có cho anh không?
Hàn Đông hỏi.
- - Đương nhiên có tặng, nhưng tôi không nhận.
Người đàn ông trung niên nói, vẻ mặt khinh thường.
- - Vương Biệt Huy mặc dù nuôi cá kiếm được chút tiền, nhưng bất hiếu với bề trên, người như vậy quản lý tôi, tôi không phục.
- - Cụ thể là bất hiếu như thế nào, tất cả mọi người đều biết sao?
Hàn Đông tiếp tục hỏi.
- - Vâng, chuyện này mọi người đều biết, Chủ tịch thành phố anh đi hỏi sẽ biết.
Người đàn ông trung niên nói.
Hàn Đông vừa nghe ông ta nói như vậy, liền biết người đàn ông này nói thật, nếu không thì lời nói dối của ông ta rất dễ bị vạch trần rồi.
Lý Quốc Sinh vội vàng nói:
- - Chủ tịch thành phố Hàn, là công tác của tôi không làm đến nơi đến chốn, anh xem…
Hàn Đông thản nhiên nói:
- - Đồng chí Quốc Sinh, xem ra công tác thí điểm thực sự có nhiều chỗ cần phải thay đổi, ví dụ như ứng cử viên này trước khi tham gia bầu cử chính thức, có cần phải làm một cuộc trưng cầu ý kiến, để cho thôn dân phản ánh về năng lực, phẩm hạnh của bọn họ, như vậy mới có thể chọn lựa ra ứng cử viên thích hợp hơn.
Lý Quốc Sinh liên tiếp gật đầu, nói:
- - Chủ tịch thành phố nói rất đúng, là chúng tôi chưa nghĩ đến…
Hàn Đông khoát tay, nói:
- - Cái này cũng không trách anh, thí điểm mà, vốn dĩ chính là quá trình dò dẫm đá qua sông, mấu chốt là phát hiện ra vấn đề, kịp thời xử lý vấn đề. Vương Biệt Huy này nhân phẩm không được, tôi thấy có thể theo quy định liên quan, miễn tư cách ứng cử viên của ông ta.
- - Vậy tôi đi bố trí.
Lý Quốc Sinh nói, thấy Hàn Đông không có ý trách tội, trong lòng ông ta cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, lập tức đến chỗ Ủy ban bầu cử, vừa nói tình hình với mấy vị cao niên đức cao vọng trọng, họ cũng vô cùng tức giận.
Nhưng Lý Quốc Sinh cũng phát hiện trong đó có hai vị cao niên sắc mặt có vẻ không bình thường.
Xem ra Vương Biệt Huy này sở dĩ có thể thuận lợi vào danh sách ứng cử viên, quả thật đã giở một số thủ đoạn.
Nhưng cũng may là vấn đề không quá lớn, đa phần ứng cử viên vẫn được thông qua.
Hơn nữa, cho dù lần này được chọn rồi, chỉ cần không đạt hoặc người dân có ý kiến, cũng có thể bãi miễn theo trình tự.
Dựa theo trình tự đã định, cuộc bầu cử tạm thời gián đoạn, người phụ trách Ủy ban bầu cử thông báo với mọi người, tuyên bố miễn nhiệm tư cách ứng cử viên Vương Biệt Huy.
Cảnh tượng này được những đơn vị truyền thông ghi chép lại.
Mà trong đám người này có một người thanh niên cầm máy ảnh giơ lên không ngừng chụp, chụp xong lại lấy ra quyển sổ nhỏ ghi chép không ngừng.
Vương Biệt Huy bị miễn nhiệm tư cách ứng cử viên, mặt xám mày tro đi xuống đài chủ tịch, trong mắt đầy vẻ tức giận trốn đi.
Sau khi chạy đến chỗ không có người, Vương Biệt Huy lấy điện thoại ra bấm một số điện thoại, vẻ mặt chán nản nói về tình hình ở đây, sau đó nói:
- - Tôi tiếp theo làm thế nào bây giờ?
- - Sau này nói sau.
Đối phương cũng không nói nhiều.
Cúp điện thoại Vương Biệt Huy buồn bực, mắng:
- - Mẹ nó. Sao cuối cùng lại xảy ra chuyện…
Lúc này Phó chủ tịch quận Tân Giang - Triệu Lực Dân bấm một số điện thoại, hơi khom người, nói:
- - Phó bí thư Vương, tình hình có thay đổi, Vương Biệt Huy bị miễn tư cách ứng cử viên rồi.
- Tôi biết rồi.
Đầu bên kia điện thoại, Vương Vĩnh Ninh thản nhiên nói, lập tức “cạch” một tiếng cúp điện thoại xuống.
Ngồi ở trước bàn làm việc, Vương Vĩnh Ninh trên mặt cười lạnh, rồi lẩm bẩm:
- - Cơ hội luôn có, thí điểm mới bắt đầu, thời gian còn dài mà.
Theo đà Hàn Đông nắm giữ toàn diện đại cục thành phố Ninh Hải, Lam Nghiệp bắt đầu lùi bước, bắt đầu bo bo giữ mình, Vương Vĩnh Ninh cũng không có cách nào, chỉ có thể trông cậy vào Lam Nghiệp bị điều đi, như vậy cũng có thể thay thế một Bí thư Thành ủy cứng rắng hơn đến, hoặc là cho dù Hàn Đông lên chức, như vậy mình cũng có cơ hội tiến thêm một bước nữa. Nhưng nếu muốn điều Lam Nghiệp đi, đó là chuyện không dễ dàng gì, nhất định phải có một quá trình.
Bởi vậy Vương Vĩnh Ninh muốn nghĩ cách trong công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, cho nên sắp xếp người đi giở trò, mưu đồ gây phiền toái cho Hàn Đông, nếu như có thể bôi xấu công tác thí điểm là tốt nhất.
Bây giờ thế cục của thành phố Ninh Hải quả thật làm cho tâm trạng Lam Nghiệp vô cùng buồn khổ, có thể nói bây giờ là lúc Lam Nghiệp buồn bực nhất kể từ lúc chào đời đến nay, bất kể là họp hội ý Bí thư hay là Hội nghị thường vụ Thành ủy, Hàn Đông đều chiếm thế thượng phong, lời của Bí thư Thành ủy lão nói cơ bản không có mấy người nghe, bất cứ ai như vậy đều vô cùng khó chịu.
Nhưng sự thật lại tàn khốc như vậy, nếu đối thủ của lão không phải là Hàn Đông, cuộc sống của lão chắc chắn sẽ tốt hơn bây giờ.
Trong cuộc hội ý, Hàn Đông lại nhắc tới việc xây dựng nông thôn mới, một mặt cũng là giới thiệu tình hình với mấy vị Ủy viên thường vụ Thành ủy, mặt khác cũng là mượn cơ hội này nói ra quyết tâm của mình, nhanh chóng thúc đẩy thực hiện chuyện này, không thể để cho Lam Nghiệp cứ dây dưa mãi.
Bây giờ Hàn Đông có thể nắm giữ triệt để đại cục của thành phố Ninh Hải, chính thức bắt đầu làm chút chuyện.
Nghe Hàn Đông chậm rãi nói, Lam Nghiệp trong lòng rất bất đắc dĩ, lão ta đương nhiên hiểu được tính toán của Hàn Đông.
Chỉ có điều bây giờ Lam Nghiệp không thể ngăn cản Hàn Đông, cũng không muốn phí tâm sức.
Đến mức này, cả trái tim Lam Nghiệp đã xuống dốc không phanh, mặc dù không đến mức hoàn toàn nản lòng thoái chí, nhưng nhiệt tình trong lòng đã ít hơn rất nhiều, cũng không muốn uổng phí tinh tực đấu với Hàn Đông.
“Nếu Hàn Đông muốn làm một chút chuyện, vậy thì để cho hắn đi làm, chỉ cần hắn làm chuyện có lợi cho dân chúng, vậy thì cũng thôi.”
Lam Nghiệp cũng chỉ có thể an ủi trong lòng mình như vậy.
Trên thực tế, Hàn Đông làm chuyện gì thì Lam Nghiệp lão bây giờ cũng chỉ có thể gây trở ngại một chút, không thể phá hỏng được.
Trong các Ủy viên thường vụ Thành ủy tham dự hội nghị, trong lòng những người đứng về phe Lam Nghiệp lúc này đều vô cùng uể oải.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Chu Trạch Phi vài lần nhìn về phía Lam Nghiệp, vẻ mặt của Lam Nghiệp bây giờ dường như đã chấp nhận số phấn vậy, hơn nữa tinh thần trước kia trên người lão dường như đã biến mất, bởi vậy có thể thấy được điều chỉnh bộ máy của thành phố Ninh Hải lần này đã đả kích sâu sắc Lam Nghiệp.
“E là từ nay về sau, Lam Nghiệp cũng không thể đứng đậy được nữa.”
Chu Trạch Phi trong lòng nghĩ thầm, từ sau khi Hàn Đông đến thành phố Ninh Hải, Lam Nghiệp đã nhiều lần đối phó Hàn Đông, kết quả mỗi lần đều thất bại thảm hại, bây giờ lại mất đi đại đa số quyền chủ động, mặc dù vẫn là Bí thư Thành ủy, nhưng bây giờ từ trên xuống dưới thành phố Ninh Hải, đều biết rằng thành phố Ninh Hải là do ai định đoạt.
“Nếu Lam Nghiệp nản lòng thoái chí như vậy, không muốn đấu với Hàn Đông nữa, như vậy mình sau này sẽ lựa chọn như thế nào?” Chu Trạch Phi nghĩ tới một vấn đề vô cùng thực tế, lão ta lúc trước đứng về phe Lam Nghiệp, một mặt là vì Lam Nghiệp là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy, nếu lựa chọn đứng về phe nào ở thành phố Ninh Hải thì còn ai ngoài Lam Nghiệp nữa, một mặt khác lão ta cũng muốn mượn cơ hội này làm chút chuyện, mong vớt được một chút thành tích đi lên.
Nhưng bây giờ chính Lam Nghiệp còn không được rồi, vậy Chu Trạch Phi lão còn cứ nắm lấy cây cỏ cứu mạng này thì thật là quá ngốc nghếch rồi.
Nhưng bây giờ lão nên lựa chọn như thế nào, bây giờ Thành ủy Ninh Hải ngoài Lam Nghiệp ra, người đáng để dựa vào đương nhiên là Hàn Đông, trước tiên là Hàn Đông đã khống chế được đại cục của thành phố Ninh Hải, hơn nữa Hàn Đông tuổi trẻ, có nền tảng, tiềm lực phát triển rất lớn, đứng về phía hắn, không chỉ cuộc sống bây giờ tốt hơn, mà tương lai sẽ là một cây đại thụ đáng để dựa dẫm.
Đương nhiên Phó bí thư Thành ủy Vương Vĩnh Ninh cũng là một đối tượng không tồi, đó chính là Vương Vĩnh Ninh là Phó bí thư Thành ủy, Vương Vĩnh Ninh quản lý công tác Đảng và quần chúng, vừa là lãnh đạo trực tiếp của Chu Trạch Phi lão, hơn nữa nền tảng của Vương Vĩnh Ninh cũng không nhỏ, dựa vào nhà họ Tô, mặc dù tạm thời phải khiêm tốn, nhưng nói không chừng một ngày nào đó sẽ vút thẳng lên trời.
Chu Trạch Phi trong lòng nghĩ tới nghĩ lui, trong một lúc thật khó có thể quyết định, lão ta đương nhiên biết Hàn Đông là lựa chọn tốt nhất, chỉ có điều lo rằng lúc này qua đó dựa dẫm, Hàn Đông có tiếp nhận hay không, mặt khác trước đây hai bên là đối thủ, tư tưởng của lão vẫn khó mà thay đổi cho kịp, mặc dù nói trên quan trường, tất cả đều là phù du, chỉ có lợi ích mới là thực tế, nhưng là một người vẫn còn giữ lương tri cơ bản, Chu Trạch Phi khi đưa ra quyết định này vẫn còn phải qua một phen đấu tranh tư tưởng.
- Về việc xây dựng nông thôn mới, thông qua giới thiệu vừa rồi của tôi, tôi nghĩ mọi người bây giờ đều có hiểu biết nhất định, mấy ngày mượn cơ hội này, mọi người cũng có thể nói thoải mái.
Lúc này Hàn Đông thản nhiên cười, nói.
Lam Nghiệp vừa nghe trong lòng lo lắng, giọng điệu này của Hàn Đông nghiễm nhiên đã coi hắn là Bí thư Thành ủy rồi, lẽ nào sau này hắn thật sự không kiêng nể gì sao.
Nghĩ đến đây Lam Nghiệp trong lòng uất nghẹn muốn chết, cho dù đúng như lão suy nghĩ, lão cũng chỉ có thể cố hết sức phản kích, nhưng có thể có hiệu quả hay không lại là một chuyện khác.
- - Tôi nói một chút.
Lôi Hữu Hạ vừa mới lên làm Phó chủ tịch thường trực thành phố thản nhiên nói, bây giờ ông ta cũng ở trong Ủy viên thường vụ Thành ủy, xếp hạng trước mấy người so với trước kia, giọng điệu nói chuyện đương nhiên cũng cao giọng hơn nhiều.
- - Công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới nhất định phải làm, hơn nữa rất cấp bách, thành phố chúng ta mặc dù tổng thể kinh tế phát triển không tệ, nhưng khoảng cách giữa thành thị và nông thôn quá lớn, kinh tế nông thôn lạc hậu, cuộc sống của nông dân cũng rất kém, đối lập rõ ràng với thành thị, nếu không nghĩ cách giải quyết tình hình này, chính là chúng ta ngồi đây không làm tròn bổn phận…
Tất cả mọi người đều biết Lôi Hữu Hạ bây giờ nhất định phải toàn lực phất cờ ủng hộ Hàn Đông, cho nên cũng không thể trách được.
Kế tiếp Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố Trịnh Ân Ương cũng thể hiện quan điểm, ông ta kết hợp với tình hình nông thôn ở tỉnh Tây Xuyên, nhấn mạnh thêm tính trọng yếu của việc xây dựng nông thôn, đồng thời chỉ ra tổng thể kinh tế của tỉnh Giang Việt phát triển tốt, đúng lúc có thể đóng góp trong việc xây dựng nông thôn mới.
Trịnh Ân Ương là cán bộ tạm giữ chức đến từ tỉnh Tây Xuyên, mặc dù đứng ở vị trí Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhưng là lần đầu tiên đứng trên Hội nghị thường vụ gióng trống khua chiêng thể hiện ý kiến của mình, cũng có vẻ hơi nóng lòng.
Chẳng qua đây cũng chính là thế cục hiện tại của Thành ủy Ninh Hải, nếu Trịnh Ân Ương không phải là thân tín của Hàn Đông, nếu Hàn Đông không nắm giữ đại cục của thành phố Ninh Hải, thì Trịnh Ân Ương bây giờ chắc chắn sẽ không lên giọng như vậy.
Mọi người đều biết rõ điểm này, tất cả mọi người tuy rằng trong lòng khó chịu nhưng cũng biết Trịnh Ân Ương là dựa vào thế của Hàn Đông, muốn nhân cơ hội tạm giữ chức vụ vớt lấy thành tích lớn.
Tất cả mọi người đều thể hiện suy nghĩ, mặc dù có người phản đối nhưng cũng không gây được trở ngại đối với đại cục, dù sao Hàn Đông vốn đã nắm giữ quá nửa vé Ủy viên thường vụ rồi.
- - Bí thư Lam, anh thấy chuyện này có nên nhân cơ hội hôm nay quyết định, để nhanh chóng chính thức bắt đầu thực hiện công tác thí điểm.
Hàn Đông mỉm cười nhìn Lam Nghiệp, nói.
Tâm trạng của Lam Nghiệp đã sớm bình tĩnh lại, sự việc đến bước này, lão ta cho dù khó chịu cũng không có ý nghĩa gì. Hàn Đông đã muốn làm lớn việc xây dựng nông thôn mới thì hãy để cho hắn làm đi, dù sao mình không ủng hộ, không phản đối, làm ra được thành tích gì, mình cũng được dây phần, nếu xảy ra vấn đề mình sẽ gây chuyện với hắn.
- - Vừa nghe mọi người nói, tôi cũng thấy đồng cảm, sự phát triển của nông thôn là công việc trước mắt chúng ta cần đặc biệt coi trọng, làm thế nào tìm ra được một con đường thích hợp phát triển nông thôn mới là quan trọng nhất, từ điểm này, tiến hành công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới là việc phải làm…
Lam Nghiệp nói một hồi những lời vô nghĩa, sau đó chuyện này coi như đã thông qua rồi.
Sau khi tan họp, Vương Vĩnh Ninh sầm mặt đi về văn phòng, đóng cửa lại, đặt “thịch” quyển sổ lên mặt bàn, tức giận nói:
- - Thật là kẻ vô dụng, nhanh chóng chấp nhận số phận vậy sao?
Biểu hiện của Lam Nghiệp trên Hội nghị thường vụ, khiến cho Vương Vĩnh Ninh vô cùng khó chịu, nếu Lam Nghiệp không muốn đấu với Hàn Đông nữa, như vậy Vương Vĩnh Ninh dựa vào lực lượng của một mình mình càng không thể đấu với Hàn Đông được, vậy thì đến bao giờ mới đến ngày lão nổi danh.
“Xem ra chỉ có cách điều Lam Nghiệp đi mới là cách tốt nhất.”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Theo đà điều chỉnh của Tỉnh ủy đối với bộ máy thành phố Ninh Hải được xác định, thông qua hòa hoãn hai, ba tuần, trên dưới thành phố Ninh Hải đã hoàn toàn chấp nhận vận mệnh hiện tại của thành phố Ninh Hải. Đặc biệt là người trong thể chế, đều đã biết thành phố Ninh Hải đều là Chủ tịch thành phố Hàn Đông định đoạt, cho dù Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp là kiêm nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng không được.
Càng ngày càng nhiều cán bộ chủ động dựa về phía Hàn Đông, cứ như vậy Hàn Đông làm việc nhẹ nhàng hơn rất nhiều, thời gian này đang toàn lực triển khai công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, tiến triển khá thuận lợi.
Dưới sự giám sát của Lôi Hữu Hạ, công tác thí điểm của huyện Miếu Câu quận Tân Giang đang hừng hực khí thế triển khai.
Làm công tác thí điểm trước tiên cần giải quyết là hệ thống tổ chức cơ sở, chủ yếu là đạt được mục đích dân làng tự mình quản lý, chỉ có để cho mọi người tham dự chuyện này, thực sự hiểu xây dựng nông thôn mới là như thế nào, sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bọn họ như thế nào, bọn họ mới có thể thực sự ủng hộ chính sách này.
- - Có được sự ủng hộ của quần chúng là cơ sở cho công tác thí điểm của chúng ta có thể thành công, cho nên nhất định phải chỉ đạo tốt, để cho dân làng tự chọn ra người tin tưởng nhất thành lập ra Ban quản lý.
Hàn Đông nghiêm túc, nói.
Lần này Hàn Đông tự mình đến huyện Miếu Câu, chính là đến đốc thúc việc bầu cử Ban quản lý xây dựng nông thôn mới.
Dựa theo quy hoạch ban đầu, kết hợp với tình hình thực tế huyện Miếu Câu, trước tiên tiến hành thí điểm ở ba thôn gần hồ Thiên Nhiên, xây dựng Ban quản lý xây dựng nông thông mới, Ban quản lý này sẽ không thuộc về cơ cấu của Chính phủ, thuộc về tổ chức do dân làng tự quản lý, tự phát triển.
Buổi chiều hôm nay, dân làng sẽ chính thức sử dụng quyền lực trong tay mình, lựa chọn ra người mà bọn họ vừa ý để phục vụ cho sự phát triển của bọn họ.
Bởi Hàn Đông đích thân đến, cuộc bầu cử lần này có vẻ long trọng hơn nhiều, Đài truyền hình, Nhật báo, báo chiều của thành phố Ninh Hải đều đưa tin.
Là một trong những người phụ trách của công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, Bí thư Quận ủy quận Tân Giang giải thích một hồi trình tự bầu cử, các mục cần chú ý, sau đó công tác bầu cử chính thức bắt đầu.
Dân làng xếp hàng theo thứ tự, bỏ phiếu đã điền đầy đủ vào hòm phiếu, mặc dù trước đó bọn họ cũng đã từng tham gia bầu cử, nhưng giống như hôm nay được bầu cử người ở bên cạnh mình là lần đầu, hơn nữa trong đó có mấy người được đề cử, cũng là tự dân làng bầu cử ra.
Theo quy định, tham dự bầu cử có hai hình thức, một là tự mình đề cử, và có được sự chấp thuận của một phần ba số thành viên Ủy ban bầu cử lâm thời là có thể trở thành ứng cử viên, mà thành viên của Ủy ban bầu cử này lại là các vị cao tuổi đức cao vọng trọng trong thôn, là những người được quận và trong thôn đã nhiều lần đi phỏng vấn và tìm hiểu, kết hợp với tiến cử của người dân địa phương rồi quyết định chọn ra, hình thức thứ hai đó chính là đề cử liên minh của 5 hộ dân làng cũng có thể trở thành ứng cử viên.
Có thể nói sản sinh của ửng cử viên, bản thân là thể hiện đầy đủ ý chí của người dân, mà thông qua cửa ải bầu cử này, gia nhập vào Ban quản lý, về cơ bản đều có thể đại diện ý nguyện tự chủ của người dân rồi.
Thấy bầu cử tiến hành thuận lợi, trên mặt Hàn Đông lộ vẻ tươi cười, đợi sau khi Ban quản lý thành lập liền có thể chính thức triển khai công việc rồi.
- - Vương Biệt Huy vung tiền mua chuộc người để được bầu cử, vung tiền…
Lúc này một giọng nói tức giận bỗng nhiên truyền đến tai Hàn Đông.
Hàn Đông không khỏi ngẩn ra, nhìn về phía giọng nói truyền đến, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi màu xanh vẻ mặt oán giận, trên mặt cũng ửng đỏ giống như uống rượu.
Tiếng nói to của ông ta thu hút ánh mắt của rất nhiều người, mà một người đàn ông béo tốt trong một loạt ứng cử viên trên đài chủ tịch sắc mặt có chút trắng bệch.
- - Tôi đi xem thế nào.
Bí thư Đảng ủy huyện Miếu Câu vội vàng nói, trong lòng ông ta có chút buồn bực, Hàn Đông đang vui vẻ, thằng cha này kêu như vậy rất có thể làm cho Hàn Đông khó chịu.
Lý Quốc Sinh cũng cảm thấy mất mặt, vốn ông ta cũng đã từng cam đoan với Hàn Đông, nhất định xúc tiến tốt công tác thí điểm, tuyệt đối không xảy ra sơ sót gì, nhưng lúc này lại xảy ra chuyện như vậy, nếu lời của người kia nói là thật thì vấn đề nghiêm trọng rồi, nếu có một người vung tiền mua chuộc, như vậy nói không chừng sẽ có hai người, ba người, như vậy bầu cử lần này sẽ là một trò khôi hài rồi.
“Nếu thật là như vậy mình còn mặt mũi nào đối mặt với Chủ tịch thành phố Hàn nữa.” Lý Quốc Sinh trong lòng vô cùng hổ thẹn, nhưng ông ta lại cảm thấy mình làm việc quả thực hết lòng rồi, sẽ không xảy ra vấn đề nghiêm trọng như vậy.
Tất cả đều phải đợi điều tra rõ ràng tình hình thực tế rồi nói sau.
Công tác bầu cử là tiến hành trong trường tiểu học của thôn, lúc này Hàn Đông và các lãnh đạo liên quan ngồi ở bên trong phòng học phía sau đài chủ tịch, sự chú ý của mọi người đều tập trung đến Bí thư Đảng ủy huyện. Chỉ thấy người đàn ông trung niên kia có vẻ rất oán giận, sau đó không ngừng lắc đầu, cũng không biết hai người nói gì nữa.
Hàn Đông suy nghĩ một chút, liền nói với Vương Lập Bình:
- - Cậu đi gọi ông ta vào đây.
- - Vâng.
Vương Lập Bình bước nhanh ra ngoài.
Lý Quốc Sinh thấy thế trong lòng càng lo lắng, tuy rằng ông ta phụ trách công tác làm rất tốt, nhưng công tác cẩn thận thế nào cũng có thể có lỗ hổng.
Rất nhanh Vương Lập Bình dẫn người đàn ông trung niên vào.
Nhìn thấy lãnh đạo ở trong phòng, người đàn ông trung niên kia có chút sợ hãi e dè, hơi hơi cúi đầu, trên mặt cũng đỏ lên.
- - Vừa rồi anh nói có người mua chuộc để trúng cử?
Hàn Đông nhẹ nhàng hỏi.
Vì công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, Hàn Đông cũng nhiều lần tự mình đến cơ sở thăm hỏi, cho nên rất nhiều người đều biết Hàn Đông là Chủ tịch thành phố.
Người đàn ông trung niên này cũng đã gặp Hàn Đông một lần, ấn tượng vô cùng sâu sắc, lúc này thấy Hàn Đông hỏi han, trong lòng của ông ta lại càng khẩn trương, nói:
- Vâng…là có…
- À…
Hàn Đông sắc mặt càng trở nên nghiêm trọng.
- - Người này là ai, anh có chứng cứ gì không?
Tổng thể mà nói Hàn Đông vẫn tin tưởng công tác của Lý Quốc Sinh, biết vì công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, Lý Quốc Sinh đã cực nhọc một phen, cho nên cho dù có chút tức giận nhưng Hàn Đông cũng muốn điều tra rõ ràng.
- - Tôi biết, chính là Vương Biệt Huy, ông ta nuôi cá, thời gian trước ông ta nói cá ở trong ao nhiều rồi, đưa cá đi tặng khắp nơi, trong thôn chí ít có hơn một nửa người được tặng.
Người đàn ông trung niên đã không kích động như lúc trước rồi, ông ta dám to tiếng nói ra, thật ra cũng có vài phần can đảm, huống hồ bây giờ bộ dạng hòa nhã của Hàn Đông như vậy càng động viên ông ta nhiều hơn.
- - Ông ta có cho anh không?
Hàn Đông hỏi.
- - Đương nhiên có tặng, nhưng tôi không nhận.
Người đàn ông trung niên nói, vẻ mặt khinh thường.
- - Vương Biệt Huy mặc dù nuôi cá kiếm được chút tiền, nhưng bất hiếu với bề trên, người như vậy quản lý tôi, tôi không phục.
- - Cụ thể là bất hiếu như thế nào, tất cả mọi người đều biết sao?
Hàn Đông tiếp tục hỏi.
- - Vâng, chuyện này mọi người đều biết, Chủ tịch thành phố anh đi hỏi sẽ biết.
Người đàn ông trung niên nói.
Hàn Đông vừa nghe ông ta nói như vậy, liền biết người đàn ông này nói thật, nếu không thì lời nói dối của ông ta rất dễ bị vạch trần rồi.
Lý Quốc Sinh vội vàng nói:
- - Chủ tịch thành phố Hàn, là công tác của tôi không làm đến nơi đến chốn, anh xem…
Hàn Đông thản nhiên nói:
- - Đồng chí Quốc Sinh, xem ra công tác thí điểm thực sự có nhiều chỗ cần phải thay đổi, ví dụ như ứng cử viên này trước khi tham gia bầu cử chính thức, có cần phải làm một cuộc trưng cầu ý kiến, để cho thôn dân phản ánh về năng lực, phẩm hạnh của bọn họ, như vậy mới có thể chọn lựa ra ứng cử viên thích hợp hơn.
Lý Quốc Sinh liên tiếp gật đầu, nói:
- - Chủ tịch thành phố nói rất đúng, là chúng tôi chưa nghĩ đến…
Hàn Đông khoát tay, nói:
- - Cái này cũng không trách anh, thí điểm mà, vốn dĩ chính là quá trình dò dẫm đá qua sông, mấu chốt là phát hiện ra vấn đề, kịp thời xử lý vấn đề. Vương Biệt Huy này nhân phẩm không được, tôi thấy có thể theo quy định liên quan, miễn tư cách ứng cử viên của ông ta.
- - Vậy tôi đi bố trí.
Lý Quốc Sinh nói, thấy Hàn Đông không có ý trách tội, trong lòng ông ta cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, lập tức đến chỗ Ủy ban bầu cử, vừa nói tình hình với mấy vị cao niên đức cao vọng trọng, họ cũng vô cùng tức giận.
Nhưng Lý Quốc Sinh cũng phát hiện trong đó có hai vị cao niên sắc mặt có vẻ không bình thường.
Xem ra Vương Biệt Huy này sở dĩ có thể thuận lợi vào danh sách ứng cử viên, quả thật đã giở một số thủ đoạn.
Nhưng cũng may là vấn đề không quá lớn, đa phần ứng cử viên vẫn được thông qua.
Hơn nữa, cho dù lần này được chọn rồi, chỉ cần không đạt hoặc người dân có ý kiến, cũng có thể bãi miễn theo trình tự.
Dựa theo trình tự đã định, cuộc bầu cử tạm thời gián đoạn, người phụ trách Ủy ban bầu cử thông báo với mọi người, tuyên bố miễn nhiệm tư cách ứng cử viên Vương Biệt Huy.
Cảnh tượng này được những đơn vị truyền thông ghi chép lại.
Mà trong đám người này có một người thanh niên cầm máy ảnh giơ lên không ngừng chụp, chụp xong lại lấy ra quyển sổ nhỏ ghi chép không ngừng.
Vương Biệt Huy bị miễn nhiệm tư cách ứng cử viên, mặt xám mày tro đi xuống đài chủ tịch, trong mắt đầy vẻ tức giận trốn đi.
Sau khi chạy đến chỗ không có người, Vương Biệt Huy lấy điện thoại ra bấm một số điện thoại, vẻ mặt chán nản nói về tình hình ở đây, sau đó nói:
- - Tôi tiếp theo làm thế nào bây giờ?
- - Sau này nói sau.
Đối phương cũng không nói nhiều.
Cúp điện thoại Vương Biệt Huy buồn bực, mắng:
- - Mẹ nó. Sao cuối cùng lại xảy ra chuyện…
Lúc này Phó chủ tịch quận Tân Giang - Triệu Lực Dân bấm một số điện thoại, hơi khom người, nói:
- - Phó bí thư Vương, tình hình có thay đổi, Vương Biệt Huy bị miễn tư cách ứng cử viên rồi.
- Tôi biết rồi.
Đầu bên kia điện thoại, Vương Vĩnh Ninh thản nhiên nói, lập tức “cạch” một tiếng cúp điện thoại xuống.
Ngồi ở trước bàn làm việc, Vương Vĩnh Ninh trên mặt cười lạnh, rồi lẩm bẩm:
- - Cơ hội luôn có, thí điểm mới bắt đầu, thời gian còn dài mà.
Theo đà Hàn Đông nắm giữ toàn diện đại cục thành phố Ninh Hải, Lam Nghiệp bắt đầu lùi bước, bắt đầu bo bo giữ mình, Vương Vĩnh Ninh cũng không có cách nào, chỉ có thể trông cậy vào Lam Nghiệp bị điều đi, như vậy cũng có thể thay thế một Bí thư Thành ủy cứng rắng hơn đến, hoặc là cho dù Hàn Đông lên chức, như vậy mình cũng có cơ hội tiến thêm một bước nữa. Nhưng nếu muốn điều Lam Nghiệp đi, đó là chuyện không dễ dàng gì, nhất định phải có một quá trình.
Bởi vậy Vương Vĩnh Ninh muốn nghĩ cách trong công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, cho nên sắp xếp người đi giở trò, mưu đồ gây phiền toái cho Hàn Đông, nếu như có thể bôi xấu công tác thí điểm là tốt nhất.