Các Ủy viên thường vụ đều đang lắng nghe Hàn Đông nói chuyện, trong lòng đều đang suy nghĩ, cảm giác Hàn Đông đang động chạm đến bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố. Hàn Đông nói đến một vài cán bộ lớn tuổi không có chí tiến thủ, còn không phải nói hai vị Phó Chủ tịch thành phố hay sao.
“Xem ra Hàn đông mặc dù không bước vào Tỉnh ủy Giang Việt, nhưng không có một chút ảnh hưởng tích cực nào, hơn nữa còn càng trở nên cứng rắn. Chỉ e Chủ tịch thành phố Vương Vĩnh Ninh không dễ làm rồi. Hàn Đông không dễ đối phó giống như Lam Nghiệp.”
Người có lòng vẫn âm thầm suy nghĩ.
Vương Vĩnh Ninh đương nhiên là người tức tối nhất. Ý tứ của Hàn Đông cho thấy thái độ của hắn, dựa vào thế cục Ninh Hải bây giờ, đề cử hai người vào Ủy ban nhân dân thành phố, chắc chắn sẽ phải là người của hắn.
Chỉ cần Hàn Đông kiểm sóat tốt, như vậy mọi việc sẽ thuận theo ý hắn mà tiến lui rồi. Và Vương Vĩnh Ninh cũng hiểu rõ, nếu như Hàn Đông đi một vòng trong tỉnh, e rằng công việc của hắn sẽ không gặp trở ngại lớn như vậy.
- Bí thư Hàn nói rất hay, chúng ta nhất định phải gấp rút lên, nhất định phải nắm rõ các hạng mục công tác, khai thác đổi mới, thúc đẩy công tác. Đương nhiên, chúng ta phải phân tích một cách cụ thể vấn đề, giữ lại đội ngũ cán bộ vững chắc. Dù sao sức người mới là nhân tố lao động chủ yếu, nếu như đội ngũ cán bộ không ổn định, vậy sẽ rất phức tạp, rất khó ổn thỏa.
Đợi Hàn Đông nói xong, Vương Vĩnh Ninh liền tiếp lời. Dù sao Hàn Đông cũng không nói tiếp vấn đề nên gã liền tranh thủ xen ngang không để hắn đạt được ý đồ.
- Sang năm là nhiệm kỳ mới. Từ giờ tới lúc ấy, công việc đang ứ đọng. Chúng ta cần tranh thủ chuẩn bị đầy đủ công tác, cần nhất là duy trì tính ổn định của đội ngũ cán bộ.
Lôi Hữu Hạ nói:
- Chủ tịch Vương nói rất hay, duy trì tính ổn định của đội ngũ cán bộ rất quan trọng, tuy nhiên không phải là cố định tòan bộ nhân viên, dù sao cũng phải đổi mới thay cũ, đó là việc rất bình thường. Đặc biệt là một số đồng chí lãnh đạo tuổi tác đã cao, nếu không lui về thì lớp trẻ làm sao đi lên được. Nếu không có một cục diện biết tiến biết lui hợp lý, thì làm sao giữ được sự ổn định của hàng ngũ cán bộ chứ. Nhà triết học Mark đã nói: “Không nên dùng ánh mắt cô độc, bất di bất dịch để xem xét vấn đề mà phải biết biến hóa, phát triển để xử lý sự việc.” Động viên các cán bộ thực hiện đúng trình tự thay mới, đó là rất phù hợp với quy luật phát triển sự vật đấy chứ. Hơn nữa cũng là vì giữ gìn sự ổn định của hàng ngũ cán bộ. Lấy Ủy ban nhân dân thành phố làm điển hình, đồng chí Hải Châu đã đến tuổi về hưu rồi, đồng chí Dịch Phu còn nửa năm nữa cũng đến lúc về hưu, việclui về đối với hai đồng chí là hợp lý. Hoặc có thể điều bọn họ đến Hội đồng nhân dân hoặc Mặt trận tổ quốc, như vậy là có lợi với tập thể rồi.
Tuy Hàn Đông không cùng Lôi Hữu Hạ bàn luận về ý kiến chuyên môn của mình, nhưng Lôi Hữu Hạ nghe qua khúc dạo đầu của Hàn Đông, liền hiểu rõ sự tính tóan của hắn, nên đã chủ động nói rõ ý kiến chủa mình.
Vương Vĩnh Ninh sắc mặt sa sầm xuống. Lôi Hữu Hạ giữ chức Phó Chủ Tịch thường trực thành phố, hiện đang kiên trì ủng hộ Hàn Đông, đối với gã thật sự rất bất lợi.
Hàn Đông khẽ mỉm cười:
- Đồng chí Hữu Hạ nói phải lắm, mọi người cùng nhau bàn luận tiếp đi.
Chuyện vừa bắt đầu, liền đề cập tới vấn đề nhân sự của Chính phủ. Không khí trong phòng họp trở nên ngưng đọng lại.
Thái độ Hàn Đông mạnh mẽ, không né tránh vấn đề. Hội nghị thường vụ trước đây, cũng không thảo luận vấn đề chọn người giữ chức Phó chủ tịch thành phố. Tuy rằng cũng có vấn đề đó nhưng Hàn Đông chỉ cho thảo luận công việc bình thường. Hàn Đông làm như vậy khiến Vương Vĩnh Ninh rất bị động.
Phó bí thư Chu Trạch Phi thản nhiên nói:
- Hai đồng chí Hải Châu và Dịch Phu quả thật đã đến lúc nên điều chỉnh.
Câu nói của gã làm cho Vương Vĩnh Ninh như chìm sâu vào vực thẳm, biết chắc chuyện này căn bản không cứu vãn nổi rồi.
Điều khiến hắn đau lòng nhất là Lam Nghiệp bị Hàn Đông đẩy đi rồi nhưng gã lại không thể giữ lại ai bên mình, chỉ lo không thể tìm thấy người tin cậy nữa.
Mọi người bàn luận sôi nổi, đều đồng ý với quan điểm của Hữu Hạ, cũng như quan điểm của Hàn Đông.
Hội nghị tiến hành thuận lợi đúng theo như tưởng tượng của Hàn Đông. Và kết quả cuối cùng là từ ngày 12 đến ngày 16 tháng 3 cử hành Hội nghị Mặt trận Tổ quốc, Hội đồng nhân dân, và đề cử Vương Tĩnh, Lâm Dũng giữ chức Phó chủ tịch thành phố.
Chủ tịch Hội đồng nhân dân Tạ Minh Huy khiêm tốn ngồi trong khán phòng, ngọai trừ lúc tổ chức thảo luận vấn đề thể hiện chút ý kiến bản thân, lúc khác đều lặng yên ngồi một chỗ.
Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Trương Bân Nam lại rất nhiệt tình, đưa ra một số ý kiến rất có ích.
Sau khi họp xong, Vương Vĩnh Ninh mặt mày ủ rũ quay trở về văn phòng.
Hàn Đông bảo thư ký Vương Lập Bình gọi trưởng ban tuyên giáo Vương Đại Vĩ vào phòng làm việc.
- Đại Vĩ, trong lúc này cần phải nắm rõ tình hình công tác, cần thể hiện quan điểm chủ đạo. Vì công tác thí điểm kiến thiết nông thôn mới, vì công tác tuyên truyền động viên, phải tổ chức đài truyền hình, tòa sọan báo xoay quanh chủ đề này. Sử dụng nhiều hình thức để Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố đạt hiệu quả quảng cáo tốt nhất.
Hàn Đông vẻ mặt rất bình thản nhưng trong lời nói thể hiện ý tứ khó mà phản bác.
Vương Đại Vĩ gật đầu nói:
- Bí thư yên tâm, Ban tuyên giáo nhất định làm theo chỉ thị, đưa ra những tuyên truyền quảng cáo trọng điểm, đưa đến những tác dụng tốt nhất.
Anh ta hiểu được ý nghĩ của Hàn Đông. Công tác tuyên truyền đôi khi không mang quá nhiều ý nghĩa thực tế, nhưng trong nhiều trường hợp lại rất quan trọng. Như bây giờ, Hàn Đông đang muốn đưa Vương Tĩnh và Lâm Dũng vào Ủy ban nhân dân thành phố. Vì vậy trên phương diện tuyên truyền, cần làm cho bọn họ tỏa sáng khiến mọi người bắt đầu hiểu rõ thêm về hai người đó. Như vậy sẽ thuận lợi cho từng bước đường của họ.
Về điểm này, Vương Đại Vĩ đương nhiên sẽ tòan lực phối hợp tốt. Giữ chức Trưởng ban tuyên giáo, Đại Vĩ đương nhiên phải xoay quanh những quyết sách triển khai công việc. Hiện tại Thành ủy cũng đã có quyết địng thông qua, đề cử Vương Tĩnh và Lâm Dũng ứng cử cho Phó chủ tịch thành phố. Anh ta đương nhiên phải sắp xếp tốt công việc tuyên truyền của mình.
“Hiện giờ thành phố Ninh Hải đã là thiên hạ của Hàn Đông, mình nên làm tốt phận sự của mình, không để Hàn Đông nắm lấy nhược điểm. Còn về chuỵên khác, không nghĩ ngợi nhiều, càng không nên tham gia vào mâu thuẫn giữa Hàn Đông và Vương Vĩnh Ninh thì hơn.”
Vương Đại Vĩ nghĩ thầm. Tuy rằng Vương Vĩnh Ninh nhiều lần ám thị cho anh ta, chỉ đường dẫn lối nhưng Vương Đại Vĩ anh ta không mấy ưng tên Vương Vĩnh Ninh, cho nên lựa chọn vị trí trung lập.
Tiễn Vương Đại Vĩ, Hàn Đông suy nghĩ một lúc, bấm điện thọai thư ký Bí thư tỉnh ủy Tào Hoành Vị.
- Xin chào, tôi là Hàn Đông ở Ninh Hải, ngày mai tôi sẽ đến Biện Châu, phiền cậu thông báo tình hình công tác đến Bí thư Tào
Hạ Kim Tùng theo Tào Hoành Vị được một thời gian, rất được tín nhiệm, tháng trước mới được bổ nhịêm làm Phó giám đốc sở Văn phòng tỉnh ủy. Giữ chức trưởng ban thư ký tỉnh Giang Việt, ở quan trường có ảnh hưởng không nhỏ, rất nhiều người phải thông qua gã để tiếp cận Tào Hoành Vị. Đối với gã phải biết nịnh bợ, ngay cả Phó chủ tịch tỉnh cũng phải khách khí với gã vài phần.
Tuy vậy, Hàn Đông cũng sẽ không giống mọi người cẩn thận từng li. Cho dù đối mặt với Tào Hoành Vị hắn cũng sẽ không có nửa phần nhu nhuợc.
Hàn Đông tuy rằng tạm thời chưa nắm được thế cờ ở tỉnh Giang Việt nhưng hiểu khá rõ tình hình ở đây rồi, biết được cả tình cảnh hiện tại của Tào Hoành Vị. Hơn nữa bản thân nhiều lần tạo áp lực, Tuy rằng Tào Hoành Vị chưa thể hiện là đối thủ nhưng cũng không thể cho là bạn bè được.
Hơn nữa Tào Hoành Vị lo nghĩ cho tiền đồ của gã.Vì vậy đối mặt với sự chèn ép ngấm ngầm của người khác chắc sẽ không thể làm quá mạnh tay
Vì thế lần này sở dĩ Hàn Đông chuẩn bị đi gặp Tào Hoành Vị chủ yếu là vì muốn nói chuyện với gã về tình hình điều chỉnh cán bộ ở Ninh Hải. Được sự ủng hộ của gã thì coi như bộ máy nhân sự ở Ninh Hải mới ổn định lại được.
Hàn Đông cũng không thể đợi đến nhiệm kỳ sang năm mới từ từ chứng thực từng cán bộ ở các cấp. Hiện tại nắm giữ đại cục nên nhanh chóng ổn thỏa lại nhân sự như vậy mới tốt cho kế hoạch thực thi cải cách của hắn.
- Bí thư Hàn, chào ngài.
Hạ Kim Tùng vừa nghe giọng hắn, thái độ liền khách sáo đi rất nhiều.
- Bí thư chờ một lát.
Kim Tùng đặt nhẹ điện thọai xuống, gõ cửa Tào Hoành Vị báo cáo:
- Thưa bí thư, đồng chí Hàn Đông ở Ninh Hải gọi tới muốn nhắn ngày mai sẽ đến báo cáo tình hình công tác.
Tào Hoành Vị sững người, liền nhẹ nhàng cười:
- Tôi biết rồi, cậu bảo cậu ấy 2 rưỡi chiều đến phòng làm việc của tôi, những chuyện khác thì nói với tôi sau.
- Vâng thưa bí thư
Hạ Kim Tùng đáp. Sau khi đưa cho Tào Hoành Vị bình trà đã pha sẵn, bèn cẩn thận lùi ra ngoài, rồi cầm điện thọai trả lời Hàn Đông. Đồng thời gã cũng cảm thấy kinh ngạc vài phần. Biết rằng chiều mai Tào Hoành Vị định cùng Phó bí thư, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Trần Viêm Lâm nói chuyện, nhưng lại vì Hàn Đông mà dời lại. Đủ thấy lãnh đạo coi trọng việc hắn ta tới thăm hỏi như thế nào.
Lúc này, Tào Hoành Vị ngồi trong phòng, tay phải cầm chiếc bút máy ký tên, gõ nhẹ trên mặt bàn.
Trên mặt Tào Hoành Vị có nét suy tư, hiển nhiên là đang suy nghĩ lý do Hàn Đông đột nhiên đến báo cáo công tác.
Lẽ ra ở Ninh Hải hắn đã bị Hoành Vị chèn ép mấy lần, chắc rằng trong lòng sẽ cảm thấy khó chịu. Dựa vào thân thế của hắn, cho dù Hàn Đông trước giờ không đến báo cáo tình hình, cũng không thể nói khích hắn được.
Nhưng bây giờ Hàn Đông mới lên giữ chức Bí thư thành ủy Ninh Hải, đột ngột đến báo cáo công tác, khẳng định không phải đến kết thân rồi, mà là có chuyện mới đến.
“Lần này Hàn Đông đi một nước cờ thật hay. Hắn tuy rằng không thể tiến vào Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, nhưng vấn đề giữa hắn và Trịnh Trạch Hoa lại được giải quyết. Nhà họ Hàn lại có được lợi. Hơn nữa Hàn Đông tuy hơi bị chèn ép một chút nhưng với hắn cũng chẳng có tổn thất mấy.”
Tào Hoành Vị trong lòng lặng yên phân tích
“Theo người ngoài thấy thì, Hàn đông đã bị áp chế, như vậy hắn có thể mượn cơ hội này, lấy thân phận của người chịu áp bách làm chút động tác, ép trên tỉnh nhượng bộ sự tình của thành phố Ninh Hải, vậy là có thể nắm giữ tốt thành phố Ninh Hải rồi”
“Mặc dù nói vài vị ủy viên thường vụ lớn mới chính là lãnh đạo chủ yếu của đảng và nhà nước, nhưng ủy viên của bộ chính trị cũng chỉ có khoảng mười người đổ lại, cộng thêm ủy viên thường vụ, tổng cộng bộ chính trị có khoảng hai mươi người, là tầng lớp quyết định chính sách của đảng. Đối với những việc lớn của đảng và nhà nước đều có quyền phát ngôn rất lớn. Cùng lúc tăng thêm hai ủy viên là một bước tiến không nhỏ của Hàn gia. Hơn nữa, tuy rằng lần này lão thái gia nhượng bộ để hoàn thành đại cuộc, nhưng lão thái gia còn thì nhất định sẽ đưa những người khác vào ủy ban thường vụ trung ương, nói cách khác, vào kỳ sau quyền lực của Hàn gia ở trung ương sẽ tiến thêm một bước lớn, sức mạnh tăng thêm không ít.”
Hàn Đông thầm suy tư, trong đầu nhớ về những ký ức trước đây. Gia tộc họ Hàn đã phát triển lớn mạnh hơn nhiều, không còn như lúc trước dễ dàng bị người khác lật đổ một khi lão thái gia qua đời. Hơn nữa sức khỏe hiện giờ của lão thái gia rất tốt, sức ảnh hưởng đang trong thời kỳ đỉnh cao, vì vậy có thể thấy được sự phát triển lớn mạnh không ngừng của Hàn gia.
Vả lại lần này Hầu Khôn và Trịnh Đồng lại đến tỉnh Giang Việt trao đổi cán bộ, kỳ thực cũng chứng minh rằng mọi người đã thừa nhận sự phát triển của Hàn Đông tại thành phố Ninh Hải, thậm chí là tỉnh Giang Việt.
Vì vậy cho đến bây giờ, Hàn Đông cũng chỉ nhận được cuộc gọi của Triệu Nhạc thông báo việc hắn không thể vào được thường vụ tỉnh Giang Việt, nhưng hắn đã tìm hiểu rõ ràng đầu đuôi sự việc rồi. Hơn nữa từ sự sắp xếp hiện giờ của mọi người có thể thấy được bản thân hắn không bao lâu nữa chắc chắn sẽ có được những gì trước kia đã bị vuột mất.
Từ khi Hàn Đông được bổ nhiệm làm bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải, chứ không được bổ nhiệm làm ủy viên thường vụ tỉnh ủy. Các cán bộ của ủy ban nhân dân thành ủy thành phố và huyện thị các khu vực, có người cảm thấy rằng Hàn Đông gặp phải thế lực và áp lực lớn mạnh nên trong lòng có chút dao động.
Hàn Đông cũng ngầm cảm thấy điều này nhưng hắn hoàn toàn không để tâm đến.
Ở tỉnh Giang Việt, bị áp lực là chuyện bình thường. Điều này trước khi đến thành phố Ninh Hải Hàn Đông đã đoán trước rồi, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn tâm lý. Vì vậy dù xảy ra chuyện gì hắn cũng không hề chán nản. Huống chi tuy hắn không vào được thường vụ tỉnh Giang Việt, nhưng hắn đã hoàn toàn nắm giữ đại cuộc thành phố Ninh Hải. Hiện giờ dù có một số người lòng dạ lung lay, hắn cũng không bận tâm, vì những người ở lại thật sự mới là người có thể dùng được. Những người gặp chút sóng gió liền mất đi lập trường kiên định nếu muốn đi thì cứ để họ đi.
- Hàn Đông, hay là anh đến thành phố Ninh Hải làm cùng với cậu nhé.
Hầu Khôn cười bảo.
Hàn Đông nói:
- Em thì không thành vấn đề, quan trọng là phải xem phía tỉnh sắp xếp như thế nào. Các anh thuộc diện trao đổi cán bộ, tỉnh nhất định có sự sắp xếp thống nhất. Anh là cán bộ cấp Phó giám đốc, lại nằm trong hệ thống pháp chính, vị trí có thể làm cũng không nhiều. Tuy nhiên em khuyên anh nên đến học tập tại thành phố cấp , tốt nhất là được làm ủy viên thường vụ thành ủy, bí thư Đảng ủy Công an kiêmcục trưởng cục công an. Hiện nay nhà nước ngày càng quan tâm đến hệ thống công an, chuyện cục trưởng công an do bí thư Đảng ủy Công an kiêm chức cũng tương đối nhiều.
- Anh cũng nghĩ vậy, tuy nhiên người thuộc diện trao đổi cán bộ phải do tỉnh ủy bổ nhiệm mới được.
Hầu Khôn đáp. Trước đây cậu ta làm việc tại thành phố Kim Lăng. Thành phố này cũng là thành phố cấp phó tỉnh, nên dù cho cấp bậc của cậu ta tăng lên đến cấp cục trưởng, nhưng trong phần kinh nghiệm làm việc vẫn còn nhiều khiếm khuyết. Lần trao đổi cán bộ lần này nếu có thể đến thành phố cấp đảm nhiệm vị trí ủy viên thành ủy, đối với cậu ta mà nói cũng là một việc tốt.
Chuyện này Hàn Đông cũng không thể giúp đỡ được gì. Suy cho cùng hiện giờ hắn không phải ủy viên thường vụ tỉnh ủy, vả lại tỉnh nhà nhất định có phương án riêng trong việc dùng người đối với những người thuộc diện cán bộ trao đổi, trước khi họ đến trình diện thì đã có quyết định từ trước. Ngoài ra còn một nguyên nhân nữa là mối quan hệ giữa Hàn Đông và Hầu Khôn không thể giấu được những người có ý đồ với hắn. Ở vào hoàn cảnh của hắn hiện giờ tại tỉnh Giang Việt, nếu hắn giúp đỡ Hầu Khôn, e rằng kết quả sẽ trái ngược hoàn toàn. Ngược lại thuận theo tự nhiên, để tỉnh nhà sắp xếp, có lẽ cũng không đến nỗi nào.
Hầu Khôn ở lại thành phố Ninh Hải vài ngày, sau đó lại đi thành phố Biện Châu. Cậu ta buộc phải đến phòng tổ chức tỉnh ủy trình diện theo thời gian quy định.
giờ sáng thứ , thành phố Ninh Hải mở cuộc họp ủy viên thường vụ thành ủy
Hàn Đông đến phòng họp thành ủy đúng giờ, mọi người đều đến đông đủ cả rồi.
Đây là lần đầu tiên mở cuộc họp ủy viên thường vụ từ khi Hàn Đông đảm nhiệm chức vụ bí thư thành ủy đến nay. Vả lại vấn đề đưa ra thảo luận tương đối quan trọng nên mọi người đều rất xem trọng.
Khi Hàn Đông bước vào phòng họp, mọi người đều ngước lên âm thầm chào bằng ánh mắt.
Hàn Đông ngồi xuống, mắt đảo qua một vòng thấy mọi người đều đến đông đủ cả.
Hội nghị ủy viên thường vụ thành ủy ngoài các ủy viên thường vụ ra còn có chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố Tạ Minh Huy, chủ tịch mặt trận tổ quốc thành phố Trương Bân Nam đến dự thính. Việc để hai vị này tham dự cuộc họp chủ yếu là muốn thể hiện tính công khai trong chính sách của thành ủy. Hơn nữa trong cuộc họp lần này còn thảo luận đến các vấn đề của thành phố Ninh Hải trong năm nay, vì vậy hai vị này cũng đã chuẩn bị từ trước.
Ngoài ra trong phòng họp còn có nhân viên của văn phòng, chủ yếu phụ trách trà nước, ghi biên bản cuộc họp, v.v.. mọi người đều được phân công nhiệm vụ rõ ràng.
- Mọi người đều đã đến đông đủ cả, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu cuộc họp.
Hàn Đông tuyên bố.
- Cuộc họp hôm nay có ba vấn đề chính cần thảo luận.
- Thứ nhất thảo luận về phương án công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới tại quận Tân Giang. Thứ hai là thảo luận về việc bố trí cán bộ thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố xuống nông thôn công tác.Thứ ba là vấn đề liên quan đến việc chuẩn bị cho cuộc họp của mặt trận tổ quốc thành phố và hội đồng nhân dân thành phố. Ba vấn đề này mọi người đều đã biết từ trước, đều có thời gian suy nghĩ, chuẩn bị, hi vọng hôm nay mọi người thoải mái phát biểu ý kiến. Chúng ta sẽ thảo luận vấn đề đầu tiên trước, xin mời đồng chí Hữu Hạ giới thiệu phương án công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới.
Lôi Hữu Hạ đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu giải thích chi tiết. Vấn đề này cậu ta luôn tham gia thực hiện, nên hiểu rất rõ về phương diện này. Cả phương án cậu ta xem đi xem lại hơn chục lần gần như thuộc làu, vì thế khi giải thích cũng rất mạch lạc trôi chảy. Các ủy viên có mặt trong phòng họp, ngay cả trưởng ban tổ chức thành ủy mới Chu Thiên Phối cũng đã nghe qua rồi, cũng đều tương đối hiểu và biết đây là một trong những công tác trọng điểm của Hàn Đông. Mọi người đều không có ý kiến gì khác. Vì vậy sau khi Lôi Hữu Hạ giới thiệu xong, mọi người đều đồng tình, đồng thời đưa ra một số ý kiến không mang tính chất xây dựng.
Sau đó mọi người giơ tay biểu quyết, phương án này chính thức được thông qua tại cuộc họp thường vụ, ít ra về mặt lãnh đạo mà nói, công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới quận Tân Giang ngày càng trở nên danh chính ngôn thuận rồi.
Tiếp theo dĩ nhiên là vấn đề cử cán bộ xuống nông thôn công tác.
Hàn Đông bày tỏ ý kiến của mình trước:
- Sở dĩ đề xuất phương án đưa cán bộ xuống nông thôn công tác chính là muốn để mọi người hiểu rõ hơn về tình hình công tác cấp cơ sở, sau này trong công việc có thể nhận thức được mọi tình hình của cấp cơ sở, giúp mọi người phát triển công việc một cách vững vàng. Hiện nay có không ít cán bộ chỉ chăm chăm theo ý lãnh đạo, lãnh đạo nghĩ sao thì họ nghĩ vậy, ý kiến của lãnh đạo cũng chính là ý kiến của họ. Những người như vậy thật sự chỉ là những kẻ a dua theo người khác, chỉ biết nhìn lên, không nhìn thấy gì ở bên dưới. Hiện tượng thoát ly cơ sở, thoát ly quần chúng này nguy hiểm vô cùng. Chúng ta phải đề phòng từ bây giờ. Tuy rằng thời gian công tác không được quá lâu, kết quả nhận được cũng không nhiều như dự đoán, nhưng chỉ cần chúng ta sắp xếp cẩn thận, yêu cầu nghiêm khắc, nhất định sẽ có được kết quả như mong đợi. Tôi đã bàn với đồng chí Trạch Phi giao cho phòng tổ chức đưa ra phương án thực hiện. Sau đây xin mời trưởng phòng tổ chức Chu trình bày chi tiết với mọi người.
Chu Thiên Phối điềm tĩnh lau cặp kính đang để trên bàn rồi đeo lên. Sau đó lấy ra một quyển sổ tay nhỏ trình bày các phương án bố trí đủ mọi phương diện từ việc tổ chức, thực hiện, đến giám sát quản lý v.v.. rõ ràng đâu vào đấy.
Trước đó Chu Thiên Phối có đến tìm Hàn Đông để báo cáo sự việc này. Lúc đó ông ta thẳng thắng bày tỏ mối lo ngại chuyện này cuối cùng chỉ mang tính phong trào, sau khi Hàn Đông cùng ông ta trao đổi kỹ hơn về vấn đề này, cộng với một số ý kiến ông ta đưa ra, cuối cùng cho ra phương án của ngày hôm nay.
Đây là sự việc đầu tiên Hàn Đông đề xuất từ khi nhậm chức bí thư thành ủy đến nay, cũng không có ai đứng ra phản đối, ngoài ý kiến tán đồng ra, còn lại đều đưa ra một vài ý kiến hoàn thiện phương án.
Hai vấn đề đầu tiên được giải quyết vô cùng suông sẻ. Cả cuộc họp cho người ta một cảm giác rất hòa hợp thân thiện.
Đến đề tài thảo luận thứ ba, bầu không khí có phần hơi ngột ngạt. Tuy rằng họp định kỳ hàng năm, nhưng hiện nay trong ủy ban nhân dân thành phố có một vài phó chủ tịch đã đến tuổi về hưu, vì vậy nhân cuộc họp lần này tiến hành thuyên chuyển vị trí cũng là chuyện rất bình thường.
Tuy trước giờ Hàn Đông không biểu lộ ý định này ra ngoài, nhưng mọi người đều hiểu một chuyện, đó là hắn chắc chắn muốn đẩy Vương Tĩnh lên. Ngoài ra Lâm Dũng là người thân cận của hắn, trước đây thiếu chút nữa là trở thành phó chủ tịch thành phố, lẽ nào Hàn Đông lại không nghĩ đến cậu ta.
Mà đây cũng là điều Vương Vĩnh Ninh lo lắng nhất. Tuy lần này Hàn Đông hơi bị lép vế một tí, nhưng sau lưng hắn còn cả thế lực lớn mạnh, tạm thời tỉnh nhà nhất định sẽ nhân nhượng hắn, rất nhiều việc sẽ phải làm theo ý của hắn. Bây giờ Hàn Đông muốn điều chỉnh vị trí các cán bộ trong ủy ban nhân dân thành phố, chỉ cần thành ủy thành phố Ninh Hải đưa ra danh sách đề nghị, thì tỉnh ủy hầu như không phản đối.
Mà nếu để Hàn Đông đạt được mục đích của hắn thì Vương Vĩnh Ninh sẽ càng khó làm việc trong ủy ban nhân dân thành phố rồi.
Chính vì vậy mà ngay từ đầu Vương Vĩnh Ninh đã ra vẻ lấy mọi người làm trọng, muốn hợp tác với Hàn Đông. Nếu ông ta không hợp tác với hắn, chắc chắn sẽ bị hắn ép đến đường cùng, không còn cơ hội phản kháng lại. Chỉ có hợp tác trước sau đó mới có cơ hội chống lại hắn.
Nhìn thấy Hàn Đông ung dung chủ trì cuộc họp, trong lòng Vương Vĩnh Ninh lo lắng vô cùng.
- Sau đây chúng ta sẽ thảo luận vấn đề thứ ba, bàn về vấn đề bố trí công việc của thành phố chúng ta trong năm nay. Thời gian này tôi đã suy nghĩ rất kỹ, một số cán bộ của thành phố có tuổi đời quá lớn, dẫn đến việc chồng chất một số công việc, không có chí tiến thủ, đối với vấn đề này, chúng ta nhất định phải hết sức coi trọng…
Nghe những lời nói đầu của Hàn Đông, Vương Vĩnh Ninh không khỏi chột dạ trong lòng, thầm nghĩ:
‘Quả nhiên không ngoài dự đoán, Hàn Đông không chút nhượng bộ, giờ còn muốn động tới các cán bộ trong ủy ban nhân dân thành phố.’
Đột nhiên Vương Vĩnh Ninh cảm thấy ngột ngạt trong lòng. Cứ như vậy e rằng chỉ còn lại một mình y trong ủy ban nhân dân thành phố, trên danh nghĩa là chủ tịch thành phố nhưng không ai nghe lời y cả.
Truyện convert hay : Tu La Võ Thần