Chuyển ca,
Như mọi ngày xe công cộng đông đúc trên đường đi,
Con tin biến trở về Kỷ Tiểu Yêu.
Đồng sự nhìn thấy hắn, có hỏi, anh khỏi bệnh chút chưa?
Cũng có hỏi, hôm qua lại đi đâu chơi nữa?
Còn có người, căn bản không phát hiện hắn nghỉ làm một ngày.
Thời điểm qua phòng rửa tay, Kỷ Tiểu Yêu thậm chí nghe hai người đàm luận chính mình.
A nói: Ta ngày hôm qua mời làm sao cũng không xuống, cậu xem Kỷ Tiểu Yêu có thể.
B nói: Lãnh đạo thích hắn nha, tôi không so được a.
Ngày hôm qua là đêm thất tịch.
Loại chua chua này ê ẩm mà nói,
Có lúc, đồng sự cũng sẽ làm trò sau Kỷ Tiểu Yêu.
Trừ một chút đố kị, cũng không ác ý bao nhiêu.
Lãnh đạo thích Kỷ Tiểu Yêu,
Đây cơ hồ là chuyện ai bên trong bộ tài chính đều biết.
Bởi vì Kỷ Tiểu Yêu thật sự là thuộc hạ trời sinh.
So với Đồng Kỳ nhập chức nhóm sinh viên tốt nghiệp, Kỷ Tiểu Yêu có thể nói là —— không hề có cốt khí.
Chỉ cần là lãnh đạo giao công chuyện, không quản nhiều khó khăn, không quản có ý nghĩa hay không, hắn đều sẽ chấp hành đến triệt triệt để để.
Cho nên lãnh đạo từ trước đến giờ nghiêm túc, tình cờ cũng sẽ biểu dương một câu.
Hơn chín giờ, lãnh đạo đi vào khu làm việc,
Nhìn thấy chỗ vết thương của Kỷ Tiểu Yêu, “Cậu bị thương rất nhiều sao?”
“Bị thương?”
“Bị thương cái gì?”
Các đồng nghiệp vừa nghe, đều kinh ngạc.
Kỷ Tiểu Yêu bị mọi người để ý đến tự ti mặc cảm.
Lãnh đạo sẽ theo lời nói một chút chuyện của kẻ xấu.
Các đồng nghiệp nghe được —— say sưa ngon lành.
Lãnh đạo nói: “Vì tăng cao ý thức an toàn, công ty gần đây sẽ an bài một lần huấn luyện tự vệ.”
“Huấn luyện tự vệ?”
“Kia sẽ huấn luyến như nào a?”
Các đồng nghiệp thảo luận đến —— tràn đầy phấn khởi.
Chỉ chốc lát sau, thì có hành chính đến làm công tác thống kê, hỏi mọi người đối với những phương diện chương trình học tự vệ nào cảm thấy hứng thú.
Đa số người đều tỏ vẻ, muốn học làm sao bảo vệ điện thoại di động.
Mà làm “Thâm niên” người bị hại,
Kỷ Tiểu Yêu bị hành chính mời đến phòng họp.
Hành chính nói: “Đề nghị của cậu chúng tôi sẽ đặc biệt coi trọng, cậu đối với phương diện nào cảm thấy tương đối hứng thú?”
Kỷ Tiểu Yêu “Ách” một hồi.
Hành chính rất có kiên nhẫn cầm bút chờ, hai mắt tràn đầy cổ vũ.
“Tôi cảm thấy được, tôi muốn biết một chút buộc chặt…”
“Buộc chặt? Cậu là nói cởi trói trốn thoát?”
“Ây… Đúng.”
Như mọi ngày xe công cộng đông đúc trên đường đi,
Con tin biến trở về Kỷ Tiểu Yêu.
Đồng sự nhìn thấy hắn, có hỏi, anh khỏi bệnh chút chưa?
Cũng có hỏi, hôm qua lại đi đâu chơi nữa?
Còn có người, căn bản không phát hiện hắn nghỉ làm một ngày.
Thời điểm qua phòng rửa tay, Kỷ Tiểu Yêu thậm chí nghe hai người đàm luận chính mình.
A nói: Ta ngày hôm qua mời làm sao cũng không xuống, cậu xem Kỷ Tiểu Yêu có thể.
B nói: Lãnh đạo thích hắn nha, tôi không so được a.
Ngày hôm qua là đêm thất tịch.
Loại chua chua này ê ẩm mà nói,
Có lúc, đồng sự cũng sẽ làm trò sau Kỷ Tiểu Yêu.
Trừ một chút đố kị, cũng không ác ý bao nhiêu.
Lãnh đạo thích Kỷ Tiểu Yêu,
Đây cơ hồ là chuyện ai bên trong bộ tài chính đều biết.
Bởi vì Kỷ Tiểu Yêu thật sự là thuộc hạ trời sinh.
So với Đồng Kỳ nhập chức nhóm sinh viên tốt nghiệp, Kỷ Tiểu Yêu có thể nói là —— không hề có cốt khí.
Chỉ cần là lãnh đạo giao công chuyện, không quản nhiều khó khăn, không quản có ý nghĩa hay không, hắn đều sẽ chấp hành đến triệt triệt để để.
Cho nên lãnh đạo từ trước đến giờ nghiêm túc, tình cờ cũng sẽ biểu dương một câu.
Hơn chín giờ, lãnh đạo đi vào khu làm việc,
Nhìn thấy chỗ vết thương của Kỷ Tiểu Yêu, “Cậu bị thương rất nhiều sao?”
“Bị thương?”
“Bị thương cái gì?”
Các đồng nghiệp vừa nghe, đều kinh ngạc.
Kỷ Tiểu Yêu bị mọi người để ý đến tự ti mặc cảm.
Lãnh đạo sẽ theo lời nói một chút chuyện của kẻ xấu.
Các đồng nghiệp nghe được —— say sưa ngon lành.
Lãnh đạo nói: “Vì tăng cao ý thức an toàn, công ty gần đây sẽ an bài một lần huấn luyện tự vệ.”
“Huấn luyện tự vệ?”
“Kia sẽ huấn luyến như nào a?”
Các đồng nghiệp thảo luận đến —— tràn đầy phấn khởi.
Chỉ chốc lát sau, thì có hành chính đến làm công tác thống kê, hỏi mọi người đối với những phương diện chương trình học tự vệ nào cảm thấy hứng thú.
Đa số người đều tỏ vẻ, muốn học làm sao bảo vệ điện thoại di động.
Mà làm “Thâm niên” người bị hại,
Kỷ Tiểu Yêu bị hành chính mời đến phòng họp.
Hành chính nói: “Đề nghị của cậu chúng tôi sẽ đặc biệt coi trọng, cậu đối với phương diện nào cảm thấy tương đối hứng thú?”
Kỷ Tiểu Yêu “Ách” một hồi.
Hành chính rất có kiên nhẫn cầm bút chờ, hai mắt tràn đầy cổ vũ.
“Tôi cảm thấy được, tôi muốn biết một chút buộc chặt…”
“Buộc chặt? Cậu là nói cởi trói trốn thoát?”
“Ây… Đúng.”