Sau đó, cô gái kia liền liên lạc với Kỷ Tiểu Yêu.
Nàng biết cảm thấy hợp tác đối với người nào mới có lợi.
Mà Kỷ Tiểu Yêu cái gì cũng không thể hiện.
Một lần xã giao qua đi, Kha tổng uống rượu say mèm, lại một lần nữa nhắc lên chuyện này.
“Cậu và nàng đăng ký, cho người nhà một câu trả lời, hai chúng ta vẫn là hai chúng ta, đây không phải an bài thật tốt? Cậu còn muốn cái gì nữa?”
Kỷ Tiểu Yêu chỉ coi như không nghe thấy.
Dần dần, Kỷ Tiểu Yêu có thể cảm thấy Kha tổng thông suốt.
Một ít công việc, một ít trường hợp, Kha tổng sẽ trực tiếp bàn giao cho Kỷ Tiểu Yêu, mình thì không tham dự nữa.
Có chút giống cha cảm thấy con trai đã thành thục, liền không tiếp tục quản thúc như vậy, cảm giác buông tay ra.
Cường độ công tác càng lúc càng lớn, vừa vặn khắc chế Kỷ Tiểu Yêu hậm hực.
Trung thu qua đi, quốc khánh vừa nhanh đến.
Trong khoảng thời gian này, rất nhiều người cũng không có tâm trạng công tác.
Kỷ Tiểu Yêu cũng mua vé máy bay về nhà, lại một chút cũng không nhảy nhót. (vui vẻ)
Tâm tình của hắn, đã có đoạn thời gian không nhấc lên nổi.
Mãi đến tận kì nghỉ dài hạn hai ngày trước.
Có người ở một công ty bảo hiểm tìm tới Kỷ Tiểu Yêu.
Tự giới thiệu mình xong, hắn nói với Kỷ Tiểu Yêu: “Đối với Tống tiên sinh qua đời, chúng tôi cảm thấy tiếc nuối sâu sắc.”
Đây là lần thứ nhất, có người ở trước mặt Kỷ Tiểu Yêu nhắc tới Tống Nhất Phương chết.
Mặc dù là phúng viếng rất máy móc, lại làm cho Kỷ Tiểu Yêu nóng viền mắt.
Hắn vẫn luôn rất tự trách, không thể lo hậu sự cho Tống Nhất Phương thật tốt. Hắn lúc đó tìm rất nhiều người gọi rất nhiều điện thoại, cố tình cả thi thể cũng không muốn nhìn.
Người ở công ty bảo hiểm nói: “Nhìn thấy ngài thương cảm như vậy, chúng ta liền hiểu khổ tâm của Tống tiên sinh. Thời điểm trước hắn ở công ty chúng tôi mua bảo hiểm nhân thọ, người hưởng lợi là ngài.”
Kế tiếp sửa sang quy trình bồi thường, khiến Kỷ Tiểu Yêu cảm thấy bất ngờ. Hắn rất kỳ quái Tống Nhất Phương làm nghề này có thể mua bảo hiểm.
Thời điểm làm thủ tục, Kỷ Tiểu Yêu nhìn thấy mấy phần văn kiện, mặt trên nghề nghiệp người tham gia bảo hiểm viết là nhân viên X thị cục X, nguyên nhân cái chết là sự cố, cũng có cơ quan công an đưa ra đầy đủ giấy chứng minh tử vong.
Bởi vì Tống Nhất Phương chọn sản phẩm bảo hiểm tương đối quý, cũng giao phí bảo đảm hai năm, cuối cùng công ty bảo hiểm sửa sang bồi thường 342 vạn, đồng thời ở buổi chiều ngày thứ hai liên lạc, liền đem chi phiếu giao trên tay Kỷ Tiểu Yêu.
Kỷ Tiểu Yêu đem chi phiếura ngân hàng, vào trong tấm thẻ lần trước Tống Nhất Phương lưu lại.
Dự định tương lai dùng số tiền kia cho cha mẹ Tống Nhất Phương dưỡng lão.
Dù sao cũng là một khoản tiền rất lớn.
Kỷ Tiểu Yêu tích trữ xong, có chút không yên lòng, lại đến ATM kiểm tra một chút.
Nhìn số dư, liền xem giao dịch nhỏ nhắn lại rõ ràng: Ngày 31 tháng 10, chuyển vào 3,420,990. 00 đồng.
Ở phía trên ghi chép, là ghi chép mạng lưới chuyển khoản ngân hàng: Ngày 20 tháng 9, thu tiền lãi 267. 23 đồng.
Trở lên một cái, là ghi chép mạng lưới chuyển khoản ngân hàng, chỉ chuyển đi 1 đồng.
Ngày chuyển khoản, là ngày thứ hai sau khi phát sinh vụ nổ.
Nàng biết cảm thấy hợp tác đối với người nào mới có lợi.
Mà Kỷ Tiểu Yêu cái gì cũng không thể hiện.
Một lần xã giao qua đi, Kha tổng uống rượu say mèm, lại một lần nữa nhắc lên chuyện này.
“Cậu và nàng đăng ký, cho người nhà một câu trả lời, hai chúng ta vẫn là hai chúng ta, đây không phải an bài thật tốt? Cậu còn muốn cái gì nữa?”
Kỷ Tiểu Yêu chỉ coi như không nghe thấy.
Dần dần, Kỷ Tiểu Yêu có thể cảm thấy Kha tổng thông suốt.
Một ít công việc, một ít trường hợp, Kha tổng sẽ trực tiếp bàn giao cho Kỷ Tiểu Yêu, mình thì không tham dự nữa.
Có chút giống cha cảm thấy con trai đã thành thục, liền không tiếp tục quản thúc như vậy, cảm giác buông tay ra.
Cường độ công tác càng lúc càng lớn, vừa vặn khắc chế Kỷ Tiểu Yêu hậm hực.
Trung thu qua đi, quốc khánh vừa nhanh đến.
Trong khoảng thời gian này, rất nhiều người cũng không có tâm trạng công tác.
Kỷ Tiểu Yêu cũng mua vé máy bay về nhà, lại một chút cũng không nhảy nhót. (vui vẻ)
Tâm tình của hắn, đã có đoạn thời gian không nhấc lên nổi.
Mãi đến tận kì nghỉ dài hạn hai ngày trước.
Có người ở một công ty bảo hiểm tìm tới Kỷ Tiểu Yêu.
Tự giới thiệu mình xong, hắn nói với Kỷ Tiểu Yêu: “Đối với Tống tiên sinh qua đời, chúng tôi cảm thấy tiếc nuối sâu sắc.”
Đây là lần thứ nhất, có người ở trước mặt Kỷ Tiểu Yêu nhắc tới Tống Nhất Phương chết.
Mặc dù là phúng viếng rất máy móc, lại làm cho Kỷ Tiểu Yêu nóng viền mắt.
Hắn vẫn luôn rất tự trách, không thể lo hậu sự cho Tống Nhất Phương thật tốt. Hắn lúc đó tìm rất nhiều người gọi rất nhiều điện thoại, cố tình cả thi thể cũng không muốn nhìn.
Người ở công ty bảo hiểm nói: “Nhìn thấy ngài thương cảm như vậy, chúng ta liền hiểu khổ tâm của Tống tiên sinh. Thời điểm trước hắn ở công ty chúng tôi mua bảo hiểm nhân thọ, người hưởng lợi là ngài.”
Kế tiếp sửa sang quy trình bồi thường, khiến Kỷ Tiểu Yêu cảm thấy bất ngờ. Hắn rất kỳ quái Tống Nhất Phương làm nghề này có thể mua bảo hiểm.
Thời điểm làm thủ tục, Kỷ Tiểu Yêu nhìn thấy mấy phần văn kiện, mặt trên nghề nghiệp người tham gia bảo hiểm viết là nhân viên X thị cục X, nguyên nhân cái chết là sự cố, cũng có cơ quan công an đưa ra đầy đủ giấy chứng minh tử vong.
Bởi vì Tống Nhất Phương chọn sản phẩm bảo hiểm tương đối quý, cũng giao phí bảo đảm hai năm, cuối cùng công ty bảo hiểm sửa sang bồi thường 342 vạn, đồng thời ở buổi chiều ngày thứ hai liên lạc, liền đem chi phiếu giao trên tay Kỷ Tiểu Yêu.
Kỷ Tiểu Yêu đem chi phiếura ngân hàng, vào trong tấm thẻ lần trước Tống Nhất Phương lưu lại.
Dự định tương lai dùng số tiền kia cho cha mẹ Tống Nhất Phương dưỡng lão.
Dù sao cũng là một khoản tiền rất lớn.
Kỷ Tiểu Yêu tích trữ xong, có chút không yên lòng, lại đến ATM kiểm tra một chút.
Nhìn số dư, liền xem giao dịch nhỏ nhắn lại rõ ràng: Ngày 31 tháng 10, chuyển vào 3,420,990. 00 đồng.
Ở phía trên ghi chép, là ghi chép mạng lưới chuyển khoản ngân hàng: Ngày 20 tháng 9, thu tiền lãi 267. 23 đồng.
Trở lên một cái, là ghi chép mạng lưới chuyển khoản ngân hàng, chỉ chuyển đi 1 đồng.
Ngày chuyển khoản, là ngày thứ hai sau khi phát sinh vụ nổ.