Tao thảo!
Từ Trạch lòng nói không ổn.
Chính mình là bị trói nằm úp sấp, nhấc cái đầu cũng tốn sức.
“Kỷ Tiểu Yêu! Nhanh cởi ra cho lão tử!”
Kỷ Tiểu Yêu đang ngồi ở phòng khách uống sữa tươi.
Trên người có khí lực, mới không chút hoang mang đi vào phòng ngủ.
Từ Trạch nghe thấy tiếng bước chân, đầu vòng tới vòng lui nhưng không nhìn thấy người, loại tư thế này thực sự căm tức.
“Nhanh mở ra! Lão tử hôm nay còn muốn đi cưỡng hôn!”
Kỷ Tiểu Yêu đứng ở cuối giường, rất khiến người ta tức giận”Hừ” một tiếng.
“Như anh loại người nhát gan như vậy, còn muốn cưỡng hôn? Anh nếu là thật có can đảm, sao lúc trước còn tới chỗ của tôi đùa giỡn hoành hành.”
“Dám dạy bảo lão tử, con mẹ nó mày —— “
Từ Trạch kêu gào đến một nửa.
“Ba!” Một tiếng vang giòn.
Là thắt lưng Kỷ Tiểu Yêu, không chút lưu tình rơi trên cái mông Từ Trạch.
“Con mẹ nó mày chán sống ——” Từ Trạch bị chọc tức còn muốn chửi.
“Ba!”
“Ba! Ba!”
Thắt lưng liền một cái tiếp một cái, Kỷ Tiểu Yêu không chút nào nương tay.
Bị quất xuống mười cái.
Từ Trạch túi da dày thịt béo, cũng đau đến nhe răng trợn mắt.
Ra tay nặng như vậy, biết trước trước đây đã không khoe miệng lưỡi rồi.
Từ Trạch ngậm miệng, Kỷ Tiểu Yêu ngừng tay, đi tới đầu giường, từ trên nhìn xuống, giống như hỏi cung tù binh.
“Nói, Tống Nhất Phương ở đâu?”
“Tao không biết, tao biết con mẹ nó còn phải hỏi mày sao!”
“Ba!”
“Ba! Ba!”
Kỷ Tiểu Yêu liền vụt.
Từ Trạch thật bị đánh đến nổi giận.
“Tao con mẹ nó thật không biết a! Nói không chắc nổ chết.”
“Nổ chết? Hắn đáp ứng chuyện của tao phải làm sao bây giờ? Ngày hôm nay mày liền thay hắn lần lượt đến đánh đi!” Kỷ Tiểu Yêu tiếp tục đánh, đánh ra cả nhịp điệu, bức Từ Trạch nói ra mã điện báo.
Từ Trạch không nói.
Kỷ Tiểu Yêu vẫn đánh.
Hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt, Từ Trạch vẫn là lựa chọn nhẹ nhàng, “Đội trưởng hắn chưa chết! Không chết!”
“Không chết? Đó là giả chết? Khiến tao còn bi thương một hồi, mày biết tao tức giận lắm không!”
Kỷ Tiểu Yêu tiếp tục đánh, đánh Từ Trạch đến kêu gào hô hoán.
Không khéo, vị đồng nghiệp ở dưới lầu kia, vừa vặn lúc này tới tìm Kỷ Tiểu Yêu.
Từ ngoài cửa nghe tiếng kêu thảm thiết kinh tâm động phách, liền lặng lẽ từ khe cửa liếc lên bóng lưng Kỷ Tiểu Yêu thi bạo. (thi hành bạo lực:v)
Sợ đến tâm can nguội lạnh —— trời ạ! Không nghĩ tới, Kỷ Tiểu Yêu lại là người như vậy!
Từ Trạch lòng nói không ổn.
Chính mình là bị trói nằm úp sấp, nhấc cái đầu cũng tốn sức.
“Kỷ Tiểu Yêu! Nhanh cởi ra cho lão tử!”
Kỷ Tiểu Yêu đang ngồi ở phòng khách uống sữa tươi.
Trên người có khí lực, mới không chút hoang mang đi vào phòng ngủ.
Từ Trạch nghe thấy tiếng bước chân, đầu vòng tới vòng lui nhưng không nhìn thấy người, loại tư thế này thực sự căm tức.
“Nhanh mở ra! Lão tử hôm nay còn muốn đi cưỡng hôn!”
Kỷ Tiểu Yêu đứng ở cuối giường, rất khiến người ta tức giận”Hừ” một tiếng.
“Như anh loại người nhát gan như vậy, còn muốn cưỡng hôn? Anh nếu là thật có can đảm, sao lúc trước còn tới chỗ của tôi đùa giỡn hoành hành.”
“Dám dạy bảo lão tử, con mẹ nó mày —— “
Từ Trạch kêu gào đến một nửa.
“Ba!” Một tiếng vang giòn.
Là thắt lưng Kỷ Tiểu Yêu, không chút lưu tình rơi trên cái mông Từ Trạch.
“Con mẹ nó mày chán sống ——” Từ Trạch bị chọc tức còn muốn chửi.
“Ba!”
“Ba! Ba!”
Thắt lưng liền một cái tiếp một cái, Kỷ Tiểu Yêu không chút nào nương tay.
Bị quất xuống mười cái.
Từ Trạch túi da dày thịt béo, cũng đau đến nhe răng trợn mắt.
Ra tay nặng như vậy, biết trước trước đây đã không khoe miệng lưỡi rồi.
Từ Trạch ngậm miệng, Kỷ Tiểu Yêu ngừng tay, đi tới đầu giường, từ trên nhìn xuống, giống như hỏi cung tù binh.
“Nói, Tống Nhất Phương ở đâu?”
“Tao không biết, tao biết con mẹ nó còn phải hỏi mày sao!”
“Ba!”
“Ba! Ba!”
Kỷ Tiểu Yêu liền vụt.
Từ Trạch thật bị đánh đến nổi giận.
“Tao con mẹ nó thật không biết a! Nói không chắc nổ chết.”
“Nổ chết? Hắn đáp ứng chuyện của tao phải làm sao bây giờ? Ngày hôm nay mày liền thay hắn lần lượt đến đánh đi!” Kỷ Tiểu Yêu tiếp tục đánh, đánh ra cả nhịp điệu, bức Từ Trạch nói ra mã điện báo.
Từ Trạch không nói.
Kỷ Tiểu Yêu vẫn đánh.
Hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt, Từ Trạch vẫn là lựa chọn nhẹ nhàng, “Đội trưởng hắn chưa chết! Không chết!”
“Không chết? Đó là giả chết? Khiến tao còn bi thương một hồi, mày biết tao tức giận lắm không!”
Kỷ Tiểu Yêu tiếp tục đánh, đánh Từ Trạch đến kêu gào hô hoán.
Không khéo, vị đồng nghiệp ở dưới lầu kia, vừa vặn lúc này tới tìm Kỷ Tiểu Yêu.
Từ ngoài cửa nghe tiếng kêu thảm thiết kinh tâm động phách, liền lặng lẽ từ khe cửa liếc lên bóng lưng Kỷ Tiểu Yêu thi bạo. (thi hành bạo lực:v)
Sợ đến tâm can nguội lạnh —— trời ạ! Không nghĩ tới, Kỷ Tiểu Yêu lại là người như vậy!