Tuấn bị bà Nương sạc một trận te tua vì cái tội chuyên gia cúp làm – đi chơi cứ bắt hai thằng bạn làm dùm hoài. Mà nó biết tính ý bả, cái miệng la lối um sùm vậy thôi chứ bả thương nó lắm. Làm cái gì cũng hỏi nó hết từ chuyện mua cái dàn vi tính tới cái máy in thậm chí đi siêu thị mua đồ đạc quần áo đôi khi cũng bắt nó chở đi nữa. Và lần nào “tăng ca” như vậy anh chự cũng được dúi thêm vào túi một hai trăm gọi là phụ tiền xăng cộ với uống cà phê. Chả hiểu người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa giàu có này tại sao đã ngoài ba mươi và vẫn… chông có chừa.
Nhưng mà đó là cái thời hồi đó, thời còn quen con Quyên ấy, còn từ ngày nhảy qua ông Quân nó nghỉ làm liền xì póc, ban đầu bả còn nhân nhượng riết thấy nó làm quá nên hôm nay bả đã qua nhà tường trình lại với ba nó:
– Dạ, anh Tấn lâu ngày về lẽ ra em để anh nghĩ ngơi nhưng mà em phải nói cho anh chị chú ý một chút là dạo này thằng Tuấn hay nghỉ làm lắm đó. Em không quan trọng chuyện nó làm được việc cho em hay không, mà em lo là sợ nó đi chơi lêu lỏng rồi sinh ra hư hỏng, chứ hồi đó nó ngoan hiền em rất là thương.
Ông Tấn nhẹ nhàng xin lỗi, trấn an bà Nương và hứa sẽ làm rõ chuyện này không để cho thằng Tuấn làm việc một cách vô kỷ luật như vậy nữa. Cu cậu đang tính toán sổ sách bên kia có hay biết gì đâu, vừa mở cửa bước vào nhà thấy ba hôm nay về nhà nó mừng rơn: “Hic hic, hên là có đi làm, bữa nay mà nghỉ chắc chết với ổng! Hí hí” Bao giờ cũng vậy, lao động khiến con người ta quang vinh và ngẫng cao đầu lên dương dương tự đắc là hôm nay con trai ngoan của ba có làm việc đấy nhé!
– Mày vô đây ngồi cho tao hỏi chút chuyện coi!
Nó vô tư ngồi xuống:
– Dạ! Có gì không ba?- Nghe nói lúc này mày hư hỏng lắm phải không? Đi chơi thâu đêm suốt sáng không thèm về nhà, không thèm đi làm nữa phải không?
Nó cãi lại:
– Dạ đâu có ba, con đi làm mới về nè, không tin ba qua hỏi chị Nương đi!
Ông Tấn đập tay xuống bàn cái rần:
– Con Nương mới qua đây mắng vốn tao nè, khỏi cần phải qua bển hỏi. Mày nói coi: mày đi đâu, mày làm gì, mày chơi với ai? Có hút chích, đánh lộn đánh lạo gì không?- Dạ đâu có ba…
Sau đó ông quay qua vợ:
– Bà đó nha! Ở nhà có một thằng hư hỏng mà lo cũng không xong nữa, bà thấy thằng anh Hai của nó không? Con người ta hiền lành, học hành tới nơi tới chốn, đại học đàng hoàng, có ai lêu lỏng như thằng này đâu! Bà nuông chìu nó quá riết nó hư đốn ra bà có thấy chưa?
Mẹ nó ôn tồn:
– Ông nói quá, dạo này từ ngày chơi với thằng Quân tui thấy nó bớt phá phách hơn hồi đó nhiều…- Đó ba thấy chưa? Có mẹ làm chứng cho con kìa!- Bớt phá gì mà người ta qua mắng vốn, bà đừng có mà bao che cho nó nha!
Tuấn cười đùa:
– Tại dạo này con bận học túi bụi chứ bộ, ba cứ khen anh Hai hoài nên con phải ráng phấn đấu nè. Ba coi ổng có làm ra đồng xu nào không? Trong khi con vừa học vừa làm…
Ông Tấn vẫn chưa thôi hầm hừ:
– Mẹ con mày có tới hai cái miệng tao nói không có lại… mà dạo này mày với con Quyên sao rồi?
Tuấn nhăn nhó:
– Sao là sao ba? Con còn nhỏ mà…
Giọng ông Tấn dịu dàng lại thấy rõ khi nói về con Quyên:
– Nhà này có được ngày hôm nay toàn là nhờ vô ba nó không đó, mày liệu mà đối xử với nó sao cho coi được thì làm! Không thôi là đi húp cháo nha con!
Tuấn lườm lườm:
– Vậy mà ba la con hoài, con đá nó cho cả nhà này thấy cái cảnh! Làm gì phải phụ thuộc vô nhà nó chứ?- Thôi mệt quá! Mày không còn là con nít nữa đâu! Đừng có cà rỡn hoài, một hai năm nữa là cưới đó!
Tuấn giãy nãy:
– Ba nói chuyện kỳ quá hà! Kêu anh Hai cưới nó đi! Con ở vậy nuôi ba mẹ! Nha mẹ ha!
Mẹ nó cười:
– Cái thằng cha mày, sao lúc này nói chuyện điệu nghệ quá vậy? Lúc trước sao tao thấy hai đứa quấn quýt nhau lắm mà…
Tuấn trề môi:
– Giờ con không thèm nhỏ đó nữa đâu!
Ông Tấn nghiêm giọng:
– Chuyện người lớn chứ không phải trò đùa đâu nha, mày ăn nói cho đàng hoàng đó!- Chuyện người lớn thì ba đi mà lo, con còn con nít! Mà mắc mớ gì nhà mình phải đầu lụy nhà nó chứ!
Ba nó gắt gỏng:
– Mày thì biết gì chuyện làm ăn!
Sau đó nó đùng đùng bỏ đi:
– Vậy thôi con đi chơi à!
Ông Tấn quay sang vợ hỏi:
– Chuyện này là sao hả bà? Tụi nó còn quen nhau không?- Thì có liên quan gì àh?- Tình hình công ty dạo này gay go lắm, tui đang hy vọng ký được hợp đồng với phía ba con Quyên để cứu vãn tình thế đây này …- Tui thì tui không rành mấy cái đó! Nhưng tui không có cảm tình với nhỏ đó chút nào hết! Có lần nào nó qua đây nó gật đầu thưa tôi cái nào đâu, chả biết thằng Tuấn đi qua nhà người khác có như vậy không nữa..- Bà sao lo cái chuyện gì đâu không! Mệt quá!…
Nhưng mà đó là cái thời hồi đó, thời còn quen con Quyên ấy, còn từ ngày nhảy qua ông Quân nó nghỉ làm liền xì póc, ban đầu bả còn nhân nhượng riết thấy nó làm quá nên hôm nay bả đã qua nhà tường trình lại với ba nó:
– Dạ, anh Tấn lâu ngày về lẽ ra em để anh nghĩ ngơi nhưng mà em phải nói cho anh chị chú ý một chút là dạo này thằng Tuấn hay nghỉ làm lắm đó. Em không quan trọng chuyện nó làm được việc cho em hay không, mà em lo là sợ nó đi chơi lêu lỏng rồi sinh ra hư hỏng, chứ hồi đó nó ngoan hiền em rất là thương.
Ông Tấn nhẹ nhàng xin lỗi, trấn an bà Nương và hứa sẽ làm rõ chuyện này không để cho thằng Tuấn làm việc một cách vô kỷ luật như vậy nữa. Cu cậu đang tính toán sổ sách bên kia có hay biết gì đâu, vừa mở cửa bước vào nhà thấy ba hôm nay về nhà nó mừng rơn: “Hic hic, hên là có đi làm, bữa nay mà nghỉ chắc chết với ổng! Hí hí” Bao giờ cũng vậy, lao động khiến con người ta quang vinh và ngẫng cao đầu lên dương dương tự đắc là hôm nay con trai ngoan của ba có làm việc đấy nhé!
– Mày vô đây ngồi cho tao hỏi chút chuyện coi!
Nó vô tư ngồi xuống:
– Dạ! Có gì không ba?- Nghe nói lúc này mày hư hỏng lắm phải không? Đi chơi thâu đêm suốt sáng không thèm về nhà, không thèm đi làm nữa phải không?
Nó cãi lại:
– Dạ đâu có ba, con đi làm mới về nè, không tin ba qua hỏi chị Nương đi!
Ông Tấn đập tay xuống bàn cái rần:
– Con Nương mới qua đây mắng vốn tao nè, khỏi cần phải qua bển hỏi. Mày nói coi: mày đi đâu, mày làm gì, mày chơi với ai? Có hút chích, đánh lộn đánh lạo gì không?- Dạ đâu có ba…
Sau đó ông quay qua vợ:
– Bà đó nha! Ở nhà có một thằng hư hỏng mà lo cũng không xong nữa, bà thấy thằng anh Hai của nó không? Con người ta hiền lành, học hành tới nơi tới chốn, đại học đàng hoàng, có ai lêu lỏng như thằng này đâu! Bà nuông chìu nó quá riết nó hư đốn ra bà có thấy chưa?
Mẹ nó ôn tồn:
– Ông nói quá, dạo này từ ngày chơi với thằng Quân tui thấy nó bớt phá phách hơn hồi đó nhiều…- Đó ba thấy chưa? Có mẹ làm chứng cho con kìa!- Bớt phá gì mà người ta qua mắng vốn, bà đừng có mà bao che cho nó nha!
Tuấn cười đùa:
– Tại dạo này con bận học túi bụi chứ bộ, ba cứ khen anh Hai hoài nên con phải ráng phấn đấu nè. Ba coi ổng có làm ra đồng xu nào không? Trong khi con vừa học vừa làm…
Ông Tấn vẫn chưa thôi hầm hừ:
– Mẹ con mày có tới hai cái miệng tao nói không có lại… mà dạo này mày với con Quyên sao rồi?
Tuấn nhăn nhó:
– Sao là sao ba? Con còn nhỏ mà…
Giọng ông Tấn dịu dàng lại thấy rõ khi nói về con Quyên:
– Nhà này có được ngày hôm nay toàn là nhờ vô ba nó không đó, mày liệu mà đối xử với nó sao cho coi được thì làm! Không thôi là đi húp cháo nha con!
Tuấn lườm lườm:
– Vậy mà ba la con hoài, con đá nó cho cả nhà này thấy cái cảnh! Làm gì phải phụ thuộc vô nhà nó chứ?- Thôi mệt quá! Mày không còn là con nít nữa đâu! Đừng có cà rỡn hoài, một hai năm nữa là cưới đó!
Tuấn giãy nãy:
– Ba nói chuyện kỳ quá hà! Kêu anh Hai cưới nó đi! Con ở vậy nuôi ba mẹ! Nha mẹ ha!
Mẹ nó cười:
– Cái thằng cha mày, sao lúc này nói chuyện điệu nghệ quá vậy? Lúc trước sao tao thấy hai đứa quấn quýt nhau lắm mà…
Tuấn trề môi:
– Giờ con không thèm nhỏ đó nữa đâu!
Ông Tấn nghiêm giọng:
– Chuyện người lớn chứ không phải trò đùa đâu nha, mày ăn nói cho đàng hoàng đó!- Chuyện người lớn thì ba đi mà lo, con còn con nít! Mà mắc mớ gì nhà mình phải đầu lụy nhà nó chứ!
Ba nó gắt gỏng:
– Mày thì biết gì chuyện làm ăn!
Sau đó nó đùng đùng bỏ đi:
– Vậy thôi con đi chơi à!
Ông Tấn quay sang vợ hỏi:
– Chuyện này là sao hả bà? Tụi nó còn quen nhau không?- Thì có liên quan gì àh?- Tình hình công ty dạo này gay go lắm, tui đang hy vọng ký được hợp đồng với phía ba con Quyên để cứu vãn tình thế đây này …- Tui thì tui không rành mấy cái đó! Nhưng tui không có cảm tình với nhỏ đó chút nào hết! Có lần nào nó qua đây nó gật đầu thưa tôi cái nào đâu, chả biết thằng Tuấn đi qua nhà người khác có như vậy không nữa..- Bà sao lo cái chuyện gì đâu không! Mệt quá!…