Cũng không khác gì Âu Dương Nguyệt, mấy fan Lê Phi trong hội trường đều điên cuồng hét.
Lúc trước có mấy fan được chọn giờ tức muốn hộc máu.
Hỏi liên quan đến phim làm gì?Người ta chỉ nói là câu hỏi, cũng đâu có nói cần phải liên quan đến bộ phim!“Ha hả……” Lê Phi nhỏ giọng cười khẽ.
Anh ta mỉm cười nhìn thẳng hai mắt Tần Tịch, gật gật đầu: “Đương nhiên có thể.
”“Cảm ơn.
”Tần Tịch trả lại micro cho nhân viên công tác, vỗ vỗ vai Âu Dương Nguyệt, “Mau đi đi.
”“Tớ tớ tớ……” Âu Dương Nguyệt quả thực muốn khóc, “Tớ đi?!”“Mau đi đi.
” Tần Tịch hơi hơi mỉm cười, “Phim sắp chiếu rồi nhỉ?”“Âu yê, cảm ơn cậu bảo bối Tiểu Tịch!” Âu Dương Nguyệt nhanh chóng ôm Tần Tịch một cái, sau đó nhảy nhót chạy lên phía trước.
MC hơi kinh ngạc nhưng vẫn mỉm cười nhìn.
Ngay cả Lê Phi cũng nhướng mày.
Rồi lại vui vẻ mỉm cười chụp hình với Âu Dương Nguyệt.
“Cheese.
” Âu Dương Nguyệt cười rực rỡ, ngốc nghếch tạo dáng chữ V, bấm nút chụp hình.
Chờ đến khi cô ấy cảm thấy mỹ mãn quay về lại chỗ ngồi, chỉ còn kém phút là đến h.
Ánh đèn trong sảnh đều tắt hết, chỉ còn lại ánh sáng trên màn hình lớn.
Phụ đề chậm rãi xuất hiện ở trên màn hình, tiếng đàn cổ du dương vang lên, đồi núi xanh thẳm hùng vĩ ngút trời, giữa những đám mây, một người đàn ông mặc đồ đen chậm rãi đi dọc theo con đường núi ! Trong phút chốc, mọi người như được đưa vào thế giới đầy ma thuật và trí tưởng tượng vô biên trong phim.
Tần Tịch cũng tắt âm điện thoại đi.
Cô không thích mấy hoạt động giao lưu, nhưng lại rất hứng thú với bộ phim.
Đặc biệt là Lê Phi, xem như là diễn viên nam cô thích nhất.
Lúc mới ra mắt, người này đã dựa vào khuôn mặt kinh diễm mê hoặc hết những người mộ đạo, lúc đó mọi người sẽ nghĩ anh ta đi theo con đường thần tượng.
Nhưng không ai nghĩ tới, rõ ràng có thể dựa vào khuôn mặt mà sống vui vui vẻ vẻ, ấy vậy mà lại khiến người ta rửa mặt mà nhìn ngay từ bộ phim đầu tiên.
Từ đó về sau, anh ta dựa vào kỹ thuật diễn một đường đi lên đại lộ thênh thang.
Trộm cắp, phú thương, chính trị gia, kiếm khách, đế vương… chính diện phản diện các loại nhân vật, anh ta hầu hết diễn hết rồi.
Điểm này, khiến Tần Tịch đặc biệt kính nể.
Đây là người thật lòng yêu thích diễn xuất, mới có thể bằng lòng trải nghiệm tất cả như vậy.
Có giấc mơ, hơn nữa kiên định dũng cảm đi thực hiện giấc mơ đó, cho dù là ngành nghề nào đi chăng nữa, cũng đáng giá được mọi người tôn trọng.
Chẳng qua……Trước khi tới Tần Tịch cũng rất tò mò.
Từ trước cô đã thích Lê Phi rồi, từ bộ phim truyền hình đầu tiên, sau đó là quay phim điện ảnh, còn có hai ba bộ kịch sân khấu nữa.
Hều hết Tần Tịch đều xem qua.
Giờ Lê Phi còn trẻ tuổi như vậy, bộ phim “Thiên Hạ” này cũng được xem như tác phẩm đầu tay của anh ta, sao trước đó cô lại chả nghe nói gì hết?Chẳng mấy chốc, Tần Tịch cũng không còn nghĩ đến đề tài này nữa.
Cô cũng hoàn toàn đắm chìm vào thế giới điện ảnh.
“Thiên Hạ” là một câu chuyện xưa kỳ ảo.
Vai nam chính Lê Phi đóng là một hoàng từ của một trong ba vương triều tồn tại cùng nhau, từ nhỏ đã lưu lạc bên ngoài.
Nội dung phim nói về chuyện anh ta lúc nhỏ bị người ta hại chết mẫu thân sau đó trở về báo thù, đoạt ngôi hoàng đế, cuối cùng chính tay đâm chết kẻ thù.
Trong truyện xưa này, bên cạnh anh ta xuất hiện rất nhiều người.
Có bạn bè, có ân sư cũng có hồng nhan tri kỷ.
Lúc tung trailer ra, đạo diện tổng cộng cắt ghét ba trailer với ba góc nhìn khác nhau.
Một cái là sự nghiệp, nam chính báo thù như thế nào, hơn nữa còn đoạt lại ngôi vị hoàng đế, cuối cùng là những thành tựu bất hủ trong sự nghiệp.
Một cái là giới thiệu bối cảnh, thế giới chiến tranh, ai ai cũng như đón gió bay lên, sát phạt tứ phương, dành lấy thiên hạ.
Còn có một cái, chính là trailer mà Âu Dương Nguyệt đưa cho Tần Tịch coi.
Thiên về tình cảm.
Một đoạn trailer kia, tuy là chỉ ngắn ngủi ba phút nhưng nghe đâu lấy được rất nhiều nước mắt của các cô gái.
Rất nhiều người biểu thị, nhất định phải ra rạp coi.
Cũng đúng thế thật, vậy nên Âu Dương Nguyệt mới lấy vé xem phim từ chỗ anh họ, gấp gáp kéo bọn Tần Tịch ra rạp xem xuất chiếu đầu.
Nữ chính tới cũng rất sớm.
Sau khi vai chính Lê Phi lên sân khấu không lâu, cô ấy mặc nguyên bộ đồ màu đỏ từ trên trời giáng xuống.
Giống như một tia nắng ấm áp rực rỡ, xé rách bóng đêm đen tối đơn điệu.
Bên cạnh nam chính lạnh lùng cao ngạo, có thêm một bóng dáng vui tươi sáng lạn.
Hắn ta đi vào thung lũng phủ sương mù hiểm ác tìm kiếm vũ khí, nàng đi cùng.
Hắn ta mạo hiểm đi thám thính cơ mật của kẻ thù, nàng ấy kề bên.
Hắn ta vượt núi băng đèo đi tìm trợ giúp từ bộ tộc mẫu thân, nàng không rời không bỏ.
Trong mùa đông gió rét, băng qua núi băng biển tuyết mà sóng bước cùng nhau.
Hắn một mình đi tới hoàng thành thăm lại ân sư ngày xưa, nàng bảo hộ hắn trong bóng tối, một mình đối chiến với thích khách ca ca hắn phái tới.
.