Hai người nói nói, cảm giác như bạn bè quen biết nhiều năm, cứ thế hết một buổi trưa.
Rất nhanh đến giờ cơm chiều, Tần Tịch quay đầu hỏi Lê Phi: “Tối nay còn đi ăn cơm tôm cay không? Còn có thể mời anh ăn sương sáo lạnh nữa.
”Lê Phi: “Cũng đã nghỉ đông rồi, trừ sinh viên y còn ở lại trường học, tôm cay chắc chắn đóng cửa rồi.
”Anh ta nghĩ nghĩ lại nói: “Hôm nay tôi lái xe tới, lần trước cô mời tôi, hôm nay tôi mời cô đi.
”Anh ta nói xong cũng không đợi Tần Tịch trả lời, đã xoay người đi xuống dưới lầu: “Đi thôi.
”Hôm nay anh ta lái một chiếc xe thể thao màu lam hai chỗ ngồi.
Cũng giống như lần trước, quăng trợ lý với người đại diện đi đâu rồi.
Lê Phi mời Tần Tịch ngồi vào ghế lái phụ trước, sau đó đóng cửa xe thay cô, lại ngồi xuống ghế lái.
Xe thể thao trở hai người nhanh chóng đi khỏi đại học A, trong chốc lát đã dừng lại bên cạnh một siêu thị rất lớn.
Nơi này cách đại học A không xa, xem như một khu dân cư mới mở.
Siêu thị cũng mới được xây dựng không lâu, một tầng ngầm, hai tầng trên.
Cái gì cũng có.
Trừ cái này ra, trên tầng cao nhất còn có một nơi chuyên phục vụ ăn uống, có rất nhiều món ăn vặt nổi tiếng thành phố A.
Sinh viên đại học A cuối tuần rất thích tới đây đi dạo, Tần Tịch với mấy người Đường Lăng ăn qua rất nhiều lần.
Cô vốn còn đang cân nhắc, tuy là lần trước mình mời ăn tôm cay, Lê Phi mời lại là chuyện bình thường.
Nhưng mà nếu đối phương mời ăn đồ gì quá đắt, AA thì sẽ tốt hơn.
Nếu là đồ ăn vặt ở đây, hoàn toàn không có vấn đề.
Tần Tịch xuống xe trước, chờ Lê Phi đội mũ đeo khẩu trang lên lần nữa.
Giờ anh ta đang trong giai đoạn nổi như cồn, hơn nữa bộ phim mới ra còn cháy vé bán.
Khắp nơi trên mạng đều thảo luận về bộ phim, Lê Phi đúng là nổi đến tím người.
Đại học A cũng có rất nhiều fan của anh ta.
Nghe đâu còn lập lên mấy hậu viện cho mình anh ta nữa.
Dù sao Tần Tịch cũng từng nghe Âu Dương Nguyệt lẩm bẩm qua rồi, nếu không phải cô ấy vội vàng chuẩn bị thi cử không thể phân tâm, đoàn trưởng hậu viện đại học A nhất định cô ấy phải dành đến tay mới được.
Lê Phi tới một siêu thị người đến người đi như vậy, không trang bị kỹ càng rất dễ bị người ta nhận ra.
Anh ta đeo khẩu trang cẩn thận, lại kéo thấp vành mũ xuống.
Không có đi ăn đồ ăn vặt ở lầu như Tần Tịch nghĩ, mà kéo một cái xe đẩy trong siêu thị, nói với Tần Tịch: “Chúng ta đi thôi.
”Tần Tịch tò mò nhìn: “Chúng ta….
.
muốn mua đồ ăn hả?”Lê Phi búng tay tách một cái: “Bingo! Đúng rồi! Cô ăn ở trong trường cả một học kỳ rồi, tôi thì bận quay phim nửa năm, chủ yếu toàn ăn đồ ăn ngoài, ngán chết rồi!”Anh ta đẩy xe về phía trước: “Hôm nay tôi tự mình xuống bếp, cô có lộc ăn.
”Tần Tịch không có đi theo ngay, nhìn qua Lê Phi không giống là người biết nấu ăn đâu.
Nhưng mà cô thì có thể đấy.
Cơ mà cho dù bọn họ tám chuyện rất hợp nhau, thật ra quan hệ cũng không tốt đến vậy, có thể đến nhà nhau ăn chực cơm đâu.
“Sao thế?” Lê Phi đi được một đoạn, quay đầu nhìn Tần Tịch: “Cô không tin tôi à?”Anh ta kéo vành nón xuống: “Nhanh thôi, tôi sẽ khiến cô hối hận!”Nói giống y như Tổng giám đốc bá đạo, Tần Tịch nhịn không được lại cười.
Kể cả sự do dự mới rồi, nhờ câu nói đùa giỡn vừa rồi của đối phương cũng trở thành hư không.
Cô bước nhanh theo sau, cười cười nói: “Được nha, ảnh đế đích thân nấu ăn, đồ ăn cháy khét cũng có fan mua đấy, nhắm mắt mỉm cười uống rượu độc ý chứ.
”“Cô cũng sẽ phát trả giá đắt cho câu nói vừa rồi.
” Lê Phi giống như chơi bị nghiện rồi, cứ thế tuyên bố lời thoại của Tổng giám đốc bá đạo.
Chờ đến khu vực thực phẩm tươi sống, anh ta vẫy tay, hào sảng nói với cô: “Tôi bao nguyên siêu thị, cứ chọn thoải mái.
.
”Anh ta không chỉ nói thế, mà cũng làm thế thật.
Một đường đi lựa lựa, cái gì cũng ném hết vào trong xe, còn chưa đi hết nửa cái siêu thị, đồ trong xe đã chất đầy hoa quả thịt hải sản.
“Anh lấy nhiều quá rồi.
” Tần Tịch nhìn nhìn, “Hai người chúng ta ăn không hết nổi.
”“Nhưng mà những cái này tôi đều muốn ăn, hiếm lắm mới được nghỉ ngơi một tuần, ăn nhiều chút cũng không sao.
”Tần Tịch đem những thứ chắc chắn tôi nay ăn không hết trả về chỗ cũ, nói: “Mấy cái này ăn tươi sống sẽ ngon hơn, không cần lãng phí.
”“Nhìn không ra nhé, cô còn rất cần kiệm quản gia nữa, tương lai sẽ là một bà vợ tốt.
”Tần Tịch thuận miệng nói: “Tôi thích người khác khen là một thầy thuốc hơn chứ không phải là một người vợ tốt.
”“Được rồi, bác sĩ Tần.
”Hai người thật sự giống như bạn bè quen biết lâu năm vậy, cười cười nói nói.
Rõ ràng mới quen biết không lâu, vậy mà lại đặc biệt thân quen.
Nhưng mà nói tới những chuyện vài ngày nay, hay là những đề tài thiếu muối, vẫn sẽ không cảm thấy xấu hổ.
Cuối cùng có Tần Tịch kìm hãm dục vọng mua sắm của Lê Phi.
Bọn họ vẫn thu hoặc được bốn túi nguyên liệu nấu ăn lớn.
Lúc đi về phía bãi đỗ xe, Lê Phi bảo không cho Tần Tịch xách gì hết.
Tần Tịch cũng chỉ có thể cầm được một bình rượu vàng, những túi khác bị Lê Phi xách hết.
Chỗ ở của Lê Phi là khu biệt thị gần siêu thị.
Biệt thự hai tầng có vườn hoa nhỏ, người thường nhìn vào đều ghen tị tới muốn đánh người.
Bây giờ là mùa đông, chỉ có mấy cây hoa mai nở hoa sớm.
Lúc bọn họ tới trời đã hơi tối tối rồi, mùi hoa mai ập vào trước mặt, Tần Tịch nhịn không được đứng trong hoa viên hít sâu một hơi.
.