*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
___________Mở đầu___________
Đội Z nghe lệnh, chặn giết những người còn lại của Hắc Long bang ở bờ biển phía Bắc Thái Bình dương."
" Rõ" Năm người đội Z nói đồng thanh
___________
" Ngũ Thần nghe lệnh." Giọng nói trầm thấp quỷ dị vang lên qua bộ đàm truyền vào tai năm con người.
" Có." Năm người, ba nữ hai nam đồng thanh lên tiếng.
" Phía nam rừng Amazôn, phải bắt cho bằng được tên tội phạm này. Cố lên nhé, sau nhiệm vụ lần này mọi người sẽ được rời khỏi đây." Giọng nói đó lại vang nên nhưng bên trong lại che giấu một ẩn ý nào đó. Phải, là ẩn ý có thể là tiếc nuối hay gì khác nhưng đáng tiếc là không ai để ý cả. Vì chỉ còn nhiệm vụ cấp S này thôi, bọn họ sẽ được rời khỏi giới đặc công và sống cuộc đời mới.
Đây là biệt đội đặc công cấp cao Ngũ thần. Sở dĩ được gọi là Ngũ thần vì trong đội chỉ có 5 thành viên. Lần lượt là:
Đội trưởng Lôi thần - Lôi Tà Băng, giới tính nữ, 21 tuổi, có thể sử dụng dị năng lôi hệ. IQ 225, xinh đẹp nhưng lạnh lùng, quyến rũ. Giỏi dùng vũ khí và ám sát từ xa bằng súng bắn tỉa từ xa.
Hỏa thần - Hỏa Thiên Vũ, giới tính nữ 21 tuổi, có thể sử dụng hỏa hệ. Bạn thân của Băng tỷ, thích tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết np cao h. IQ 210, xinh đẹp, nhí nhảnh. Giỏi dùng độc dược và ngân châm.
Băng thần - Băng Tuyết Tâm, nữ, 22 tuổi, có thể sử dụng băng hệ dị năng
Băng thần - Băng Tuyết Tâm, nữ, 22 tuổi, có thể sử dụng băng hệ dị năng. Bạn thân của Băng tỷ. IQ 210, xinh đẹp nhưng đậm chất Tomboy. Giỏi về các loại võ thuật.
Ảnh Thần - Ảnh Dạ Y, giới tính nam, 23 tuổi. IQ 200, đẹp trai ít nói nhưng chỉ cần mở miệng thì chính là thánh tám của năm. Rất giỏi trong việc ẩn thân và ám sát. Có thể thay đổi cấu tạo cơ thể, biến bản thân thành cái bóng để thuận lợi cho nhiệm vụ. Có thể nói, bóng tối là thiên đường của Ảnh thần - Ảnh Dạ Y.
Cuối cùng là Phong Thần - Phong Thiên Kỳ. Nam, 19 tuổi, IQ 230 đậm chất shouta. Là thành viên nhỏ nhất đội nhưng lại có IQ cao nhất đội. Có thể dùng phong hệ và có tốc độ nhanh như gió. Đảm nhiệm chức vụ quân sư và nghiên cứu vũ khí. Chỉ là tính cách thông minh thường xuyên, ngu bất thình lình.
Cả 5 đều là trẻ mồ côi có khả năng đặc biệt, được nhận nuôi để huấn luyện. Mọi người luôn nhìn ngoài mặt mà đánh giá họ nhưng đâu biết họ đã phải bước qua xác không biết bao nhiêu đồng bạn, chịu bao nhiêu cực khổ để có thể bước trên vinh quang như ngày hôm nay.
" Vũ, Tâm tỷ, Ảnh ca, tiểu Kỳ, cố lên, chỉ còn nhiệm vụ này thôi." Lôi Tà Băng động viên nói, trong giọng nói không che dấu sự kích động từ đáy lòng.
" Ừ, chúng ta sắp được sống cuộc đời mới rồi." Băng Tuyết Tâm nhe răng cười nói.
" Được rồi, hết giờ hàn huyên. Ảnh, tiếp cận mục tiêu hướng 6h. Tâm, Vũ, Kỳ, đi thôi." Lôi Tà Băng nói
" Rõ." Cả bốn đồng thanh
________phân cách tuyến_______
Sau một hồi ác chiến với số 18, hắn đã trong tình trạng kiệt sức nhưng tay vẫn cầm trái bom chưa kích nổ cười man rợ.
" Số 18, đầu hàng đi." Lôi Tà Băng lạnh lùng nhếch môi nói.
" Đúng vậy, đầu hàng đi, ngươi hết đường chạy rồi." Hỏa Thiên Vũ hung tợn uy hiếp.
" Hừ, đằng nào chẳng chết, vậy chi bằng để Ngũ Thần đi cùng ta cho vui vậy." Số 18 cười nhạo
" Hừ, ngươi không đầu hàng thì chúng ta sẽ tự mình bắt ngươi. Ảnh, lên." Lôi Tà Băng quát khẽ, Phong Kỳ lựa khi tên Số 18 không để ý dùng tốc độ phi thường của mình trúng tay cầm bom của hắn. Số 18 "a" một tiếng, quả bom cũng theo đà mà bay ra khỏi tay hắn. Ảnh lấp ở gần đó đánh hắn bất tỉnh nhân sự. Nhiệm vụ đã hoàn thành.
Lôi Tà Băng chuẩn bị báo tin cho tổng cục thì thấy phía chân trời tối đen như mực xuất hiện một quả cầu ánh sáng bay với tốc độ hơn cả ánh sáng tới.
Cô định tránh nhưng đáng tiếc là tốc dộ của nó quá nhanh và diện tích của nó quá to. Cô có thể cám thấy từng thớ da thịt mình đang tan chảy. Và.....
Oành!!!
Oành!!!
Cùng lúc đó ở bờ biển phía bắc Thái Bình dương cũng có một vụ nổ lớn.
Sáng hôm sau, truyền hình đưa tin buổi tối hôm qua tại Phía nam rừng Amazôn đã bị một vật thể lạ san thành bình địa. Ngũ Thần, đội Z và nhiều đặc công ẩn nấp trong bán kính 1km gần phía nam Amazôn và phía bắc Thái bình dương đó đã hy sinh. Và một thế hệ đặc công tài năng cứ như vậy mà ngã xuống.
Nhưng....thật sự đã ngã xuống sao. Muốn biết thì.....
Đau. Cảm giác đầu tiên của cô tỉnh dậy là đau. Cố gắng áp chế cơn đau đến cắt da xẻ thịt, Lôi Tà Băng mở mắt đánh giá xung quanh. Đó là một không gian trắng xóa vô tận. Đáng chết, sao cô lại ở đây. Tiểu Vũ, tiểu tâm, Ảnh ca, và Tiểu Kỳ đâu rồi. Thôi, cứ đi về phía trước xem sao, cô tin chắc sẽ tìm được họ.
Lôi Tà Băng cố gắng đứng dậy, dùng tất cả sức bình sinh của bản thân suốt 21 năm cố gắng lết từng bước về phía trước.
Cô không biết bản thần đã đi bao lâu, cô cứ đi mãi, đi mãi trong không gan này. Bất chợt, đôi mắt hồng ngọc lạnh nhạt của Lôi Tà Băng sáng lên.
' Hình như phía trước có cái gì đó' Cô nghĩ thầm.
Cố đi thêm một lát nữa, đúng như cô nghĩ. Phía trước có một cây hoa đào trắng nở rộ, phía dưới gốc đào là một nam tử tuấn mĩ tóc bạc.
Lôi Tà Băng đi đên trước mặt nam tử, liếc mắt đánh giá. Đó là một nam tử khoảng 20 tuổi, nhưng cô có cảm goác người này đã rất nhiều tuổi rồi à nha. Ngũ quan ôn nhuận như ngọc, tuấn mĩ vô trù, ngân phát như mây, tùy tiện thả xuống như thác, lam mâu như hải ôn nhu dịu dàng.
Nhưng đáng tiếc, Lôi Tà Băng hoàn toàn miễn dịch với mĩ nam. Cô lạnh lùng hỏi. " Đây là đâu? Ngươi là ai?"
" Đây là vô tận không gian, ta là thần thời không cai quản nơi này." Nam tử ôn hòa nói. Nhưng sao cô cứ có cảm giác là người này đang phẫn trư ăn thịt lão hổ a...
" Tại sao tôi lại ở đây, đồng đội của tôi đâu." Lôi Tà Băng tiếp tục hỏi.
" Lúc nãy Thần Bóng tối pk Thần Ánh sáng ở thiên đình. Nhưng là Thần ánh sáng lỡ tay làm rơi Quang minh cầu xuống phía nam rừng Amazôn và thần hắc ám cũng lỡ tay làm rơi hắc ám cầu xuống bờ biển phía bắc Thái bình dương, như cô đã biết. Tất cả người ở hai nơi đều nghẻo. Nhưng do dương thọ của cô và bọn họ chưa hết nên tôi phụng mệnh Ngọc hoàng đưa cô sang thời không song song sinh sống. Các bạn của cô cũng được đưa tới đó. Cố gắng tìm kiếm nhé." Thần thời không nói, trong mắt còn xẹt qua tia giảo hoạt. Nhanh đến mức cô còn tưởng mình nhìn lầm nữa.
" Ơ, nhưng...." Cô có cảm giác rằng cô đang bị lừa nha. Lôi Tà Băng lên tiếng phản đối nhưng người nào đó không thèm nghe cô nói hết, đã phất tay. Cô lại lần nữa chìm vào bóng tối, lúc chưa ngất đi cô nhìn thấy người nào đó mà cô cho là ôn nhuận như ngọc cười giảo hoạt như hồ ly. Đúng như suy nghĩ ban đầu của cô, cô bị con hồ ly vạn năm này đào hố rồi....
Do đã rời đi lên cô không biết, không gian vô tận trắng xóa nháy mắt biến thành một cung điện hoa lệ. Bên cạnh nam tử cũng xuất hiện thêm hai nam nhân trung niên và một lão giả nữa.
Nam nhân trung niên vận y phục vàng kim thêu long nói.
" Liệu lũ nhóc có ổn không?"
" Ngọc Hoàng đừng lo, họ dù sao cũng là con của Ngũ đại thiên thần mà." Nam tử ngân phát nói
" Ngọc Hoàng, Thời không thần, chúng ta đánh cược đi." Lão giả híp mắt nói
" Cược? Nguyệt lão, ông nói rõ hơn xem nào." Nam nhân trung niên còn lại nhíu mi nói
" Ảnh lão thần, ngươi đừng lo lắng quá, Ảnh tiểu tử không sao đâu." Nguyệt lão cười tủm tỉm nói.
" Ta cũng không lo lắm, chỉ là mong nó có thể tìm được người nó yêu. Mà ngươi nói cược cái gì vậy Nguyệt lão." Người được gọi là Ảnh lão thần nói.
" Hà hà, cược xem Băng nha đầu có bao nhiêu chân mệnh thiên tử. Những người thua sẽ phải làm hết công việc cho người thắng 1000 năm. Ok không?" Nguyệt lão cười đến vô cùng gian trá nói.
" Chơi luôn, sợ gì." Ba vị thần còn lại đồng thanh.
" Ta đoán là ba người." Nguyệt lão
" Năm người." Ảnh lão thần
" Hai người thôi, làm gì mà nhiều vậy." Ngọc hoàng
" Trên bảy người." Lão hồ ly vạn năm thời không thần đã ra tay.
Trong lòng cả bốn người đang có 1 suy nghĩ. ' Băng nha đầu, vì 1000 năm nhàn rỗi của ta. Cố gắng lên.
_____phân cách tuyến đánh cược_____
Ngày xx tháng xx năm xxxx. Tại nước M trong cuốn tiểu thuyết nào đó. Trong một biệt thự rộng lớn được sơn màu xám.
Trong một căn phòng toàn màu hồng trên tầng ba, trên chiếc giường kingzise màu hồng. Một thiên sứ đang say giấc nồng, đột nhiên, lông mi dày của thiên sứ chớp động. Mở ra đôi mắt hồng ngọc phủ sương vì mới thức dậy. Rồi con ngươi nhanh chóng trợn to vì ngạc nhiên.
Lôi Tà Băng trợn mắt nhìn khung cảnh trước mắt. Chết tiệt, đây là đâu. Mình xuyên vào chỗ chết tiệt nào vậy. Đang suy nghĩ thì trong đầu cô đau nhói, tất cả kí ức như thủy triều đổ về.
Losus đại lục, chỉ cần có năng lực và gia thế. Thì không cần sợ bất cứ điều gì.
Tuyết gia, đứng đầu ngũ đại gia tộc, đứng thứ hai về hắc đạo và đứng thứ nhất về kinh tế. Nắm giữ 50% mạch máu kinh tế của toàn đại lục. Ngoài ra, còn là nơi cung cấp vũ khí lớn nhất toàn đại lục. Hầu hết vũ khí trong các tổ chức, chính phủ đều là của Tuyết gia cung cấp.
Dạ gia đứng thứ hai, đứng đầu giới hắc đạo và là công ty công nghệ kĩ thuật đứng nhất toàn đại lục.
Lam gia thứ ba với hắc đạo và kinh tế đứng thứ ba. Công ty cung cấp đá quý đứng đầu đại lục.
Lãng gia đứng thứ tư với hắc đạo đứng thứ tư và kinh tế đứng thứ năm. Chuyên chế tạo bom và cung cấp uranium cho các gia tộc và chính phủ, vì vậy mà suốt gần trăm năm nay vẫn giữ vững vị trí thứ tư.
Thiên gia là gia tộc của nữ chủ, đứng cuối trong ngũ đại gia tộc. Mới vào ngũ đại gia tộc trong 10 năm gần đây. Đứng thứ năm giới hắc đạo và thứ tư về kinh tế. Còn lại thì không có gì đặc biệt.
Tuyết Tà Băng, 16 tuổi, tam tiểu thư Tuyết gia, trên có một anh trai 19 tuổi tên Tuyết Tà Thiên và một chị gái song sinh tên Tuyết Tà Tâm. Là thiên tài võ học nhưng lại nhút nhát, ít triển lộ tài năng của bản thân.
Cha là gia chủ kiêm chủ tịch Tuyết gia Tuyết Hạo Phong, mẹ là tiểu thư duy nhất của Lam gia Lam Nhược Uyển.
Đang học cùng chị gái tại trường cấp ba Sky. Lớp 10S, học lực khá giỏi nên được xếp vào lớp S.
" Thật thú vị." Lôi Tà Băng, à không, bây giờ phải gọi là Tuyết Tà Băng mới đúng. Thế giới lấy gia thế và năng lực làm chủ, rất hợp với cô.
Nhưng trước tiên phải xem nhan sắc của thân chủ đã. Nghĩ là làm, Tuyết Tà Băng đi vào nhà tắm xem nhan sắc của mình.
OMG, giống hệt kiếp trước, chỉ khác màu tóc. Màu tóc kiếp trước của cô là màu tím còn kiếp này là màu bạch kim.
Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn trắng nõn, không hề có lỗ chân lông nha. Đôi mắt phượng quyến rũ, lông mi dày rủ xuống che đi một nửa con ngươi hồng ngọc trong suốt xinh đẹp. Cánh mũi cao thẳng, môt hồng chúm chím không son cũng đỏ làm người ta muốn cắn một cái. Giữa mi tâm là vết bớt hình tia sét màu tím làm thiên sứ của chúng ta thêm vài phần yêu mị câu nhân. Kết luận chính là một vẻ đẹp không giống người.
Kết luận chính là một vẻ đẹp không giống người
Có năng lực, có nhan sắc, có gia thế. Rất tốt
Nhưng vấn đề là, đây chính là cái thế giới trong cuốn tiểu thuyết máu chó của Tiểu Vũ mà. May mà Tiểu Vũ không ngược nhân vật phụ mà vẫn cho họ cái kết tốt đẹp nếu không thì, hừ hừ. Cái này thì tạm ổn nhưng cô vẫn muốn nói:
" Cái định mệnh, thần thời không. Ngươi đi chết đi."
Ở một nơi nào đó trong Vô tận thời không.
" Hắt xì....Đứa nào dám nói xấu ta." Mỗ vị thần nào đó vừa xoa mũi vừa nói.
___________Mở đầu___________
Đội Z nghe lệnh, chặn giết những người còn lại của Hắc Long bang ở bờ biển phía Bắc Thái Bình dương."
" Rõ" Năm người đội Z nói đồng thanh
___________
" Ngũ Thần nghe lệnh." Giọng nói trầm thấp quỷ dị vang lên qua bộ đàm truyền vào tai năm con người.
" Có." Năm người, ba nữ hai nam đồng thanh lên tiếng.
" Phía nam rừng Amazôn, phải bắt cho bằng được tên tội phạm này. Cố lên nhé, sau nhiệm vụ lần này mọi người sẽ được rời khỏi đây." Giọng nói đó lại vang nên nhưng bên trong lại che giấu một ẩn ý nào đó. Phải, là ẩn ý có thể là tiếc nuối hay gì khác nhưng đáng tiếc là không ai để ý cả. Vì chỉ còn nhiệm vụ cấp S này thôi, bọn họ sẽ được rời khỏi giới đặc công và sống cuộc đời mới.
Đây là biệt đội đặc công cấp cao Ngũ thần. Sở dĩ được gọi là Ngũ thần vì trong đội chỉ có 5 thành viên. Lần lượt là:
Đội trưởng Lôi thần - Lôi Tà Băng, giới tính nữ, 21 tuổi, có thể sử dụng dị năng lôi hệ. IQ 225, xinh đẹp nhưng lạnh lùng, quyến rũ. Giỏi dùng vũ khí và ám sát từ xa bằng súng bắn tỉa từ xa.
Hỏa thần - Hỏa Thiên Vũ, giới tính nữ 21 tuổi, có thể sử dụng hỏa hệ. Bạn thân của Băng tỷ, thích tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết np cao h. IQ 210, xinh đẹp, nhí nhảnh. Giỏi dùng độc dược và ngân châm.
Băng thần - Băng Tuyết Tâm, nữ, 22 tuổi, có thể sử dụng băng hệ dị năng
Băng thần - Băng Tuyết Tâm, nữ, 22 tuổi, có thể sử dụng băng hệ dị năng. Bạn thân của Băng tỷ. IQ 210, xinh đẹp nhưng đậm chất Tomboy. Giỏi về các loại võ thuật.
Ảnh Thần - Ảnh Dạ Y, giới tính nam, 23 tuổi. IQ 200, đẹp trai ít nói nhưng chỉ cần mở miệng thì chính là thánh tám của năm. Rất giỏi trong việc ẩn thân và ám sát. Có thể thay đổi cấu tạo cơ thể, biến bản thân thành cái bóng để thuận lợi cho nhiệm vụ. Có thể nói, bóng tối là thiên đường của Ảnh thần - Ảnh Dạ Y.
Cuối cùng là Phong Thần - Phong Thiên Kỳ. Nam, 19 tuổi, IQ 230 đậm chất shouta. Là thành viên nhỏ nhất đội nhưng lại có IQ cao nhất đội. Có thể dùng phong hệ và có tốc độ nhanh như gió. Đảm nhiệm chức vụ quân sư và nghiên cứu vũ khí. Chỉ là tính cách thông minh thường xuyên, ngu bất thình lình.
Cả 5 đều là trẻ mồ côi có khả năng đặc biệt, được nhận nuôi để huấn luyện. Mọi người luôn nhìn ngoài mặt mà đánh giá họ nhưng đâu biết họ đã phải bước qua xác không biết bao nhiêu đồng bạn, chịu bao nhiêu cực khổ để có thể bước trên vinh quang như ngày hôm nay.
" Vũ, Tâm tỷ, Ảnh ca, tiểu Kỳ, cố lên, chỉ còn nhiệm vụ này thôi." Lôi Tà Băng động viên nói, trong giọng nói không che dấu sự kích động từ đáy lòng.
" Ừ, chúng ta sắp được sống cuộc đời mới rồi." Băng Tuyết Tâm nhe răng cười nói.
" Được rồi, hết giờ hàn huyên. Ảnh, tiếp cận mục tiêu hướng 6h. Tâm, Vũ, Kỳ, đi thôi." Lôi Tà Băng nói
" Rõ." Cả bốn đồng thanh
________phân cách tuyến_______
Sau một hồi ác chiến với số 18, hắn đã trong tình trạng kiệt sức nhưng tay vẫn cầm trái bom chưa kích nổ cười man rợ.
" Số 18, đầu hàng đi." Lôi Tà Băng lạnh lùng nhếch môi nói.
" Đúng vậy, đầu hàng đi, ngươi hết đường chạy rồi." Hỏa Thiên Vũ hung tợn uy hiếp.
" Hừ, đằng nào chẳng chết, vậy chi bằng để Ngũ Thần đi cùng ta cho vui vậy." Số 18 cười nhạo
" Hừ, ngươi không đầu hàng thì chúng ta sẽ tự mình bắt ngươi. Ảnh, lên." Lôi Tà Băng quát khẽ, Phong Kỳ lựa khi tên Số 18 không để ý dùng tốc độ phi thường của mình trúng tay cầm bom của hắn. Số 18 "a" một tiếng, quả bom cũng theo đà mà bay ra khỏi tay hắn. Ảnh lấp ở gần đó đánh hắn bất tỉnh nhân sự. Nhiệm vụ đã hoàn thành.
Lôi Tà Băng chuẩn bị báo tin cho tổng cục thì thấy phía chân trời tối đen như mực xuất hiện một quả cầu ánh sáng bay với tốc độ hơn cả ánh sáng tới.
Cô định tránh nhưng đáng tiếc là tốc dộ của nó quá nhanh và diện tích của nó quá to. Cô có thể cám thấy từng thớ da thịt mình đang tan chảy. Và.....
Oành!!!
Oành!!!
Cùng lúc đó ở bờ biển phía bắc Thái Bình dương cũng có một vụ nổ lớn.
Sáng hôm sau, truyền hình đưa tin buổi tối hôm qua tại Phía nam rừng Amazôn đã bị một vật thể lạ san thành bình địa. Ngũ Thần, đội Z và nhiều đặc công ẩn nấp trong bán kính 1km gần phía nam Amazôn và phía bắc Thái bình dương đó đã hy sinh. Và một thế hệ đặc công tài năng cứ như vậy mà ngã xuống.
Nhưng....thật sự đã ngã xuống sao. Muốn biết thì.....
Đau. Cảm giác đầu tiên của cô tỉnh dậy là đau. Cố gắng áp chế cơn đau đến cắt da xẻ thịt, Lôi Tà Băng mở mắt đánh giá xung quanh. Đó là một không gian trắng xóa vô tận. Đáng chết, sao cô lại ở đây. Tiểu Vũ, tiểu tâm, Ảnh ca, và Tiểu Kỳ đâu rồi. Thôi, cứ đi về phía trước xem sao, cô tin chắc sẽ tìm được họ.
Lôi Tà Băng cố gắng đứng dậy, dùng tất cả sức bình sinh của bản thân suốt 21 năm cố gắng lết từng bước về phía trước.
Cô không biết bản thần đã đi bao lâu, cô cứ đi mãi, đi mãi trong không gan này. Bất chợt, đôi mắt hồng ngọc lạnh nhạt của Lôi Tà Băng sáng lên.
' Hình như phía trước có cái gì đó' Cô nghĩ thầm.
Cố đi thêm một lát nữa, đúng như cô nghĩ. Phía trước có một cây hoa đào trắng nở rộ, phía dưới gốc đào là một nam tử tuấn mĩ tóc bạc.
Lôi Tà Băng đi đên trước mặt nam tử, liếc mắt đánh giá. Đó là một nam tử khoảng 20 tuổi, nhưng cô có cảm goác người này đã rất nhiều tuổi rồi à nha. Ngũ quan ôn nhuận như ngọc, tuấn mĩ vô trù, ngân phát như mây, tùy tiện thả xuống như thác, lam mâu như hải ôn nhu dịu dàng.
Nhưng đáng tiếc, Lôi Tà Băng hoàn toàn miễn dịch với mĩ nam. Cô lạnh lùng hỏi. " Đây là đâu? Ngươi là ai?"
" Đây là vô tận không gian, ta là thần thời không cai quản nơi này." Nam tử ôn hòa nói. Nhưng sao cô cứ có cảm giác là người này đang phẫn trư ăn thịt lão hổ a...
" Tại sao tôi lại ở đây, đồng đội của tôi đâu." Lôi Tà Băng tiếp tục hỏi.
" Lúc nãy Thần Bóng tối pk Thần Ánh sáng ở thiên đình. Nhưng là Thần ánh sáng lỡ tay làm rơi Quang minh cầu xuống phía nam rừng Amazôn và thần hắc ám cũng lỡ tay làm rơi hắc ám cầu xuống bờ biển phía bắc Thái bình dương, như cô đã biết. Tất cả người ở hai nơi đều nghẻo. Nhưng do dương thọ của cô và bọn họ chưa hết nên tôi phụng mệnh Ngọc hoàng đưa cô sang thời không song song sinh sống. Các bạn của cô cũng được đưa tới đó. Cố gắng tìm kiếm nhé." Thần thời không nói, trong mắt còn xẹt qua tia giảo hoạt. Nhanh đến mức cô còn tưởng mình nhìn lầm nữa.
" Ơ, nhưng...." Cô có cảm giác rằng cô đang bị lừa nha. Lôi Tà Băng lên tiếng phản đối nhưng người nào đó không thèm nghe cô nói hết, đã phất tay. Cô lại lần nữa chìm vào bóng tối, lúc chưa ngất đi cô nhìn thấy người nào đó mà cô cho là ôn nhuận như ngọc cười giảo hoạt như hồ ly. Đúng như suy nghĩ ban đầu của cô, cô bị con hồ ly vạn năm này đào hố rồi....
Do đã rời đi lên cô không biết, không gian vô tận trắng xóa nháy mắt biến thành một cung điện hoa lệ. Bên cạnh nam tử cũng xuất hiện thêm hai nam nhân trung niên và một lão giả nữa.
Nam nhân trung niên vận y phục vàng kim thêu long nói.
" Liệu lũ nhóc có ổn không?"
" Ngọc Hoàng đừng lo, họ dù sao cũng là con của Ngũ đại thiên thần mà." Nam tử ngân phát nói
" Ngọc Hoàng, Thời không thần, chúng ta đánh cược đi." Lão giả híp mắt nói
" Cược? Nguyệt lão, ông nói rõ hơn xem nào." Nam nhân trung niên còn lại nhíu mi nói
" Ảnh lão thần, ngươi đừng lo lắng quá, Ảnh tiểu tử không sao đâu." Nguyệt lão cười tủm tỉm nói.
" Ta cũng không lo lắm, chỉ là mong nó có thể tìm được người nó yêu. Mà ngươi nói cược cái gì vậy Nguyệt lão." Người được gọi là Ảnh lão thần nói.
" Hà hà, cược xem Băng nha đầu có bao nhiêu chân mệnh thiên tử. Những người thua sẽ phải làm hết công việc cho người thắng 1000 năm. Ok không?" Nguyệt lão cười đến vô cùng gian trá nói.
" Chơi luôn, sợ gì." Ba vị thần còn lại đồng thanh.
" Ta đoán là ba người." Nguyệt lão
" Năm người." Ảnh lão thần
" Hai người thôi, làm gì mà nhiều vậy." Ngọc hoàng
" Trên bảy người." Lão hồ ly vạn năm thời không thần đã ra tay.
Trong lòng cả bốn người đang có 1 suy nghĩ. ' Băng nha đầu, vì 1000 năm nhàn rỗi của ta. Cố gắng lên.
_____phân cách tuyến đánh cược_____
Ngày xx tháng xx năm xxxx. Tại nước M trong cuốn tiểu thuyết nào đó. Trong một biệt thự rộng lớn được sơn màu xám.
Trong một căn phòng toàn màu hồng trên tầng ba, trên chiếc giường kingzise màu hồng. Một thiên sứ đang say giấc nồng, đột nhiên, lông mi dày của thiên sứ chớp động. Mở ra đôi mắt hồng ngọc phủ sương vì mới thức dậy. Rồi con ngươi nhanh chóng trợn to vì ngạc nhiên.
Lôi Tà Băng trợn mắt nhìn khung cảnh trước mắt. Chết tiệt, đây là đâu. Mình xuyên vào chỗ chết tiệt nào vậy. Đang suy nghĩ thì trong đầu cô đau nhói, tất cả kí ức như thủy triều đổ về.
Losus đại lục, chỉ cần có năng lực và gia thế. Thì không cần sợ bất cứ điều gì.
Tuyết gia, đứng đầu ngũ đại gia tộc, đứng thứ hai về hắc đạo và đứng thứ nhất về kinh tế. Nắm giữ 50% mạch máu kinh tế của toàn đại lục. Ngoài ra, còn là nơi cung cấp vũ khí lớn nhất toàn đại lục. Hầu hết vũ khí trong các tổ chức, chính phủ đều là của Tuyết gia cung cấp.
Dạ gia đứng thứ hai, đứng đầu giới hắc đạo và là công ty công nghệ kĩ thuật đứng nhất toàn đại lục.
Lam gia thứ ba với hắc đạo và kinh tế đứng thứ ba. Công ty cung cấp đá quý đứng đầu đại lục.
Lãng gia đứng thứ tư với hắc đạo đứng thứ tư và kinh tế đứng thứ năm. Chuyên chế tạo bom và cung cấp uranium cho các gia tộc và chính phủ, vì vậy mà suốt gần trăm năm nay vẫn giữ vững vị trí thứ tư.
Thiên gia là gia tộc của nữ chủ, đứng cuối trong ngũ đại gia tộc. Mới vào ngũ đại gia tộc trong 10 năm gần đây. Đứng thứ năm giới hắc đạo và thứ tư về kinh tế. Còn lại thì không có gì đặc biệt.
Tuyết Tà Băng, 16 tuổi, tam tiểu thư Tuyết gia, trên có một anh trai 19 tuổi tên Tuyết Tà Thiên và một chị gái song sinh tên Tuyết Tà Tâm. Là thiên tài võ học nhưng lại nhút nhát, ít triển lộ tài năng của bản thân.
Cha là gia chủ kiêm chủ tịch Tuyết gia Tuyết Hạo Phong, mẹ là tiểu thư duy nhất của Lam gia Lam Nhược Uyển.
Đang học cùng chị gái tại trường cấp ba Sky. Lớp 10S, học lực khá giỏi nên được xếp vào lớp S.
" Thật thú vị." Lôi Tà Băng, à không, bây giờ phải gọi là Tuyết Tà Băng mới đúng. Thế giới lấy gia thế và năng lực làm chủ, rất hợp với cô.
Nhưng trước tiên phải xem nhan sắc của thân chủ đã. Nghĩ là làm, Tuyết Tà Băng đi vào nhà tắm xem nhan sắc của mình.
OMG, giống hệt kiếp trước, chỉ khác màu tóc. Màu tóc kiếp trước của cô là màu tím còn kiếp này là màu bạch kim.
Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn trắng nõn, không hề có lỗ chân lông nha. Đôi mắt phượng quyến rũ, lông mi dày rủ xuống che đi một nửa con ngươi hồng ngọc trong suốt xinh đẹp. Cánh mũi cao thẳng, môt hồng chúm chím không son cũng đỏ làm người ta muốn cắn một cái. Giữa mi tâm là vết bớt hình tia sét màu tím làm thiên sứ của chúng ta thêm vài phần yêu mị câu nhân. Kết luận chính là một vẻ đẹp không giống người.
Kết luận chính là một vẻ đẹp không giống người
Có năng lực, có nhan sắc, có gia thế. Rất tốt
Nhưng vấn đề là, đây chính là cái thế giới trong cuốn tiểu thuyết máu chó của Tiểu Vũ mà. May mà Tiểu Vũ không ngược nhân vật phụ mà vẫn cho họ cái kết tốt đẹp nếu không thì, hừ hừ. Cái này thì tạm ổn nhưng cô vẫn muốn nói:
" Cái định mệnh, thần thời không. Ngươi đi chết đi."
Ở một nơi nào đó trong Vô tận thời không.
" Hắt xì....Đứa nào dám nói xấu ta." Mỗ vị thần nào đó vừa xoa mũi vừa nói.