Trang Lộ hình như hơi điên rồ, cậu cảm thấy Phí Nam càng nhìn càng đẹp trai.
Cậu không thể dùng lý trí để phân biệt được rằng rốt cuộc đó là hiệu quả của việc Phí Nam giảm béo và tập thể hình hay là do cậu bị choáng váng.
Phí Nam mời Trang Lộ đi mua sắm với anh vài lần, từ trên xuống dưới có thể nói là hoàn toàn lột xác. Anh trước kia vốn chỉ mặc quần bò quần thể thao size lớn nhất cùng áo phông hay áo ba lỗ, giờ đã bắt đầu mặc quần âu áo sơ mi bó, vừa nhã nhặn vừa đẹp. Ngay cả mặt Phí Nam cũng gầy đi, đường nét bắt đầu góc cạnh.
Lúc Phí Nam thử quần áo, Trang Lộ không nhịn được mà chụp một bức ảnh gửi lên nhóm chat người, hỏi Phương Hinh và Tạ Thần Duyệt: Thế nào?
Tạ Thần Duyệt: Cũng được, dạo này anh béo tập thể hình trông cũng ra gì đó.
Trang Lộ không biết tại sao khi nghe người khác khen Phí Nam thì lại thấ đắc ý.
Phương Hinh: Cưng giờ như bạn trai người ta ấy nhỉ, cùng đi dạo phố này, lại còn chọn quần áo cho người ta nữa.
Trang Lộ: Không được nói bậy!!
Tạ Thần Duyệt: Ai u ~ Lộc Lộc sao lại e thẹn như vậy nha ~
Trang Lộ không nói nữa, trong lòng có chút loạn, lại có chút vui vẻ. Lúc cùng Phí Nam đi dạo phố, giúp Phí Nam chọn quần áo, lúc Phí Nam cầm túi của cậu ngoan ngoãn đi cạnh cậu, cậu luôn cảm thấy ngọt ngào.
Cùng lắm là ám muội thôi, Trang Lộ nghĩ.
Cậu là một người yêu thích người cùng giới, giờ ngày nào cũng ở cùng người cùng giới, sao lại có thể không có chút tâm tư ám muội chứ?
Không thể nói là yêu thích đi?
Dù sao Phí Nam cũng là trai thẳng.
Đám Hoàng Nhạc đã hơn tháng không gặp Phí Nam, đến cuối tuần tụ tập, lúc nhìn thấy Phí Nam đều kinh hãi. Phí Nam mặc quần áo mới tựa như một người khác, Hoàng Nhạc đùa giỡn mà đòi Phí Nam lấy chứng minh nhân dân ra để chứng minh mình đúng là Phí Nam.
Phí Nam cũng lấy ra thật: “Anh vừa đi đổi cái mới, gầy đi nhiều quá, sợ bị bảo là chứng minh thư giả.”
Lâm Kỳ Chu Nhạc Nhạc bội phục sát đất, Phí Nam có thể có nghị lực giảm béo đến vậy. Hai người bọn họ mỗi ngày kêu la muốn giảm béo, nhưng trên thực tế một bàn thịt đặt tới trước mặt thì cái gì cũng quên mất.
Buổi tối tụ hội, gọi tôm siêu cay về ăn, vậy mà Phí Nam không ăn miếng nào, chỉ ngồi không ngừng mà bóc tôm cho Trang Lộ.
“Anh béo, em với anh nhiều năm tình cảm như vậy rồi, anh không thể có mới nới cũ, tại sao chỉ bóc cho Trang Lộ mà lại không bóc cho người ta chứ?”
Lâm Kỳ quát mắng: “Em mà là anh béo em cũng chỉ bóc cho Trang Lộ, anh soi gương lại coi, nhìn anh bây giờ kìa, anh béo bây giờ đẹp hơn anh nhiều. Anh có thể đừng mặc cái áo phông rách này nữa không, kim tuyến chói mù mắt em rồi! Đúng là thẩm mỹ của trai thẳng!”
Hoàng Nhạc oan ức: “Quần áo này mua cùng với anh béo mà! Bây giờ anh béo có Trang Lộ, thẩm mỹ tăng cao ngút ngàn, vậy mà không dạy em.”
Trang Lộ bị nhắc đến thì hơi ngượng, đang muốn giới thiệu mấy hãng quần áo cho Hoàng Nhạc thì Phí Nam cười nói: “Em đừng mất công, em nói với nó cũng vô dụng thôi, nó vẫn thấy kim tuyến đẹp ấy mà.”
Vừa nói tay vừa không ngừng bóc vỏ tôm cho Trang Lộ.
“Nói như thể trước kia anh không thấy kim tuyến đẹp ấy.” Hoàng Nhạc không phục.
Mọi người nói giỡn, Lâm Kỳ liếc mắt ra hiệu, Chu Nhạc Nhạc mở miệng giúp mấy người hỏi Phí Nam, “Nói chuyện nghiêm túc nè, anh mất công giảm béo như vậy, dạo này thế nào rồi?”
“Cái gì thế nào?”
“Còn cái gì nữa? Đương nhiên là yêu đương thế nào rồi!”
“Ban ngày anh đi làm, cuối tuần lại tụ tập với bọn mày, còn thế nào nữa, không thế nào cả.”
Lâm kỳ và Chu Nhạc Nhạc liếc mắt nhìn nhau, nói: “Vậy anh có yêu cầu gì về bạn gái không?”
Trang Lộ nghe lời này, tâm lý có chút vi diệu, cướp lời: “Các chị muốn giới thiệu bạn gái cho anh Phí Nam à?”
“Cũng không phải giới thiệu, chỉ là để mọi người quen biết, làm bạn bè cũng được.” Chu Nhạc Nhạc nói “Bạn chung phòng với em rất tốt, là một cô gái dịu dàng, vẫn còn độc thân, lúc nào rỗi mọi người cùng đi chơi.”
Hoàng Nhạc ghen tị: “Gì vậy? Trong lòng hai người chỉ có anh béo, tôi thì sao? Tôi thì sao?”
Chu Nhạc Nhạc nhéo hắn: “Cậu im đi! Cậu không phải còn nhớ người cũ đến tan nát cõi lòng hay sao?!”
“Không thể nói vậy được, các cậu cũng phải nghĩ đến tớ nữa chứ….”
Phí Nam cười: “Anh không gấp, thật sự không gấp, các em cứ quan tâm đến Hoàng Nhạc trước đi.”
Đề tài này đến đây là chấm dứt, toàn bộ buổi tối không có ai nhắc lại, vậy nhưng mãi đến tận lúc nằm trên giường, Trang Lộ vẫn còn đang nghĩ đến chuyện này.
Khoảng thời gian sau, Trang Lộ như bị quỷ ám mà cứ cách mấy ngày lại giả bộ lơ đãng hỏi xem Chu Nhạc Nhạc có giới thiệu ai cho Phí Nam không.
Phí Nam đều nói không có.
Trang Lộ không tin, luôn cảm thấy Chu Nhạc Nhạc chắc chắn cho hai người kia weichat hay số điện thoại của nhau rồi, ngày nào cũng nghĩ ngợi, nghĩ đến mức hoài nghi có phải mình phát điên rồi không.
Cậu thích Phí Nam thật?
Trang Lộ nghĩ mình cũng không bại não, sống hai mươi mấy năm mà còn không biết được mình có thích Phí Nam hay không sao?
Nhưng Phí Nam thẳng mà.
Tất cả là tại Phí Nam quá tốt với cậu, nấu cơm cho cậu, đi xem phim với cậu, đi dạo phố với cậu, cầm túi cho cậu, biết cậu thích đàn ông mà còn đối xử tốt với cậu như vậy!
Quả thực quá ghê tởm!
Tâm lý Trang Lộ cứ như vậy mà lên lên xuống xuống, đi làm về liền nhốt mình trong phòng, không muốn nói chuyện với Phí Nam. Nhưng mà Phí Nam lại nấu toàn món cậu thích, làm cậu không nhịn được, không thể làm gì khác là ra phòng ăn ăn cơm cùng Phí Nam. Phí Nam ăn salad rau củ, uống cháo loãng, còn cậu thì ăn uống ê hề. Phí Nam còn hỏi cậu ăn có ngon không, ngày mai muốn ăn gì. Trang Lộ hổ thẹn trong lòng, cảm thấy mình không ra gì, vừa mở miệng, ngữ khí không nhịn được mà ngọt ngào làm nũng: “Anh nấu gì cũng ngon.”
Nói xong mới kinh ngạc phát hiện sự nũng nịu trong giọng của chính mình, cậu chưa từng nói kiểu đó với Lý Hoa Việt.
Phí Nam không cảm thấy kỳ quái chút nào, có lẽ là coi cậu như em trai, chỉ cười.
- -----oOo------