Cơn mua dài dõng dõng suốt một đêm dài vẫn chưa thấy hồi kết...
(".").
Không biết đã ngủ li bì được bao lâu Phong bắt đầu tỉnh lại, nhưng hắn chợt nhận ra một điều là cơ thể hắn nặng trĩu như có một hòn đá nặng vài chục ký đè lên.
" lẻ nào là ma đè! Trời ơi con đã làm gì nên tội "
Vẫn chưa mở mắt hắn nghĩ thầm trong đầu, rồi cố gắng mở mắt nhưng trái với suy nghĩ của hắn, mắt đã mở nhưng cảm giác nặng nặng bên trên vẫn còn đó, hắn đưa tay lên để đẩy vật đó ra thì bất giác một mùi hương ngọt ngào xông thẳng vào mũi kèm theo đó là một cảm giác mềm mại nơi bàn tay...
" cái...cái gì thế này? Sao lại mềm và đàn hồi dữ dậy? Lẽ nào là..."
Hắn cố tưởng tượng rồi phê quá nên bóp vào vật đó luôn cảm giác mêm mại nơi bàn tay làm thằng em của hắn bỗng ngóc lên không rỏ nguyên do, những ngón tay cứ xoa xoa vào vật đó sau đó thì...
Ya....aaaaa.....
Một tiếng thét chói tai vang lên, nhận ra tiếng thét đó là của Xuân Quỳnh hắn vội buôn vật đó ra rồi hô lên...
" Xuân Quỳnh nàng ở đâu? Đã xảy ra chuyện gì? Có nghe tiếng ta thì trả lời đi " Phong lo lắng thét lên.
Nhưng im lặng không có bất kì tiếng đáp trả, Phong vội vận ma lực lên, tức thì từ ngón tay hắn bất ngờ xuất hiện một ngọn lửa màu xanh, ngọn lửa bừng cháy thấp sáng cả hốc cây, lúc này mắt Phong đã quen dần với ánh sáng...hắn vội quay đầu về hướng tiếng hét khi nãy thì...
" Ô Mai Gót " Phong thốt lên, ánh mắt hắn kinh ngạc tột độ.
Xuân Quỳnh đang ngồi co rụm sát bên cạnh hắn, hai má nàng ửng hông trông vô cùng đáng yêu, kém theo đó là thân hình gợi cảm của nàng trong lốt nội y màu trắng, một bên chiếc áo ngực bị tuột xuống để lộ ra một trái vú trắng tinh bóng loáng trên đỉnh của trái vú một cái đầu ti hồng hào tươi trắng, chiếc eo thon gọn uốn éo kết hợp với chiếc quần lót hai dây của nàng thì càng thêm quyến rủ, đôi chân dài cùng với cặp đùi thon càng thêm sức hút mê hoặc lòng người, bờ mông căng tròn ẩn hiện sau lớp vải, Phong liếc mắt về bên phải thì bất ngờ trông thấy chiếc váy và cái áo của nàng đang nằm lăn lốc cạnh đó, hắn không phải kẻ ngốc mà không nắm bắt được tình hình, rồi Phong cho tay vào nhẫn lấy ra một bộ đồ của hắn sau đó đưa sang cho nàng.
Nhận bộ đồ của Phong nàng nhanh chóng mặt vào tuy nhiên trên má nàng vẫn còn đó nét e thẹn.
Cả hai rơi vào trạng thái im lặng, Phong khoing biết bắt đầu từ đâu, còn về phần nàng chắc vẫn còn ngại chuyện ban nãy nên cũng không muốn nói chuyện thêm, rồi Phong lên tiếng xé tan bầu không khí yên tĩnh đó...
" nàng ổn chứ? Trong lúc ta bất tỉnh đ...ã...đã xảy ra chuyện gì?" Phong hỏi nắm tay siết chặt lại.
" sau khi ngươi bất tỉnh..." nàng bắt đầu kể lại tất cả cho Phong nghe.
Nghe xong Phong vội quay sang cám ơn nàng lúc này trời cũng đã tạnh mưa, bầu trời đen lúc này đang dần dần biến mất những tia sáng bắt đầu xuyên phá lốp mây đen kia để mang ánh sáng đến với khu rừng.
Tại vị trí ban đầu nơi đã bị rắn chín đầu tấn công Phong tìm lại được chỗ hành lý của nàng thế nhưng nàng chỉ lấy duy nhất túi quần áo còn toàn bộ mỹ phẩm chỉ lấy một ít rồi vứt lại toàn bộ.
Tại một cái cây cách đó không xa một nhóm người mặt đồ đen đang quan sát từ xa bằng ống nhòm, mãi mê quan sát mà họ không hề hay biết rằng một con vật khổng lồ với tám cái đầu à không mà là chín cái đầu vì cái đầu kua nhỏ quá nên không thấy, đó chính là cái đầu đã bị Phong chém đứt bây giờ đã mọc lại vơia tốc độ khá nhanh chắc cũng tầm vài ngày nữa nó sẽ trở lại thành chín cái đầu to tướng thôi.
Khè...
Ầm...
Rất nhanh con dã thú đã tấn công, nhóm người vận đồ đen ngay lập tức bỏ chạy tán lạn nhưng cũng có vài tên không chạy kịp đã nhanh chóng thành buổi sáng cho nó.
" chủ nhân cứu em " tên thang niên hô lên rồi bị con rắn nuốt rọn vào bụng.
Vài ngày sau...
" nơi này là Viễn Cổ Đồ Long sao?" Phong chỉ tay vào vách núi hình rồng rồi hỏi.
" ừm " Xuân Quỳnh gật đầu.
Nàng lấy trong túi ra một chiếc gương rồi gọi thẳng vào ánh sáng mặt trời.
Điều kì diệu đã xảy ra tia sáng chiếu vào gương sao đó chiếu vào vách đá từ vách đá chiếu gọi về phía một tảng đá, tảng đá bị ánh sáng chiếu vào bắt đầu tách ra làm đôi để lộ ra một vị trí hình đầu rồng kế tiếp nàng lấy trong túi ra một vật gì đó hình đầu rồng, rồi lắp vào khe hở thật trùng hợp vật kia lại vừa y chang.
Ầm...ầm...
Một vòng xoáy ma lực bỗng xuất hiện trên vách rồi dần hình thành một cánh cổng không gian.
Bộp...bộp...
Tiếng vổ tay bắt đầu vang lên từ vị trí phía sau Phong và Xuân Quỳnh bắt ngờ xuất hiện một đội siêu nhơn đen chính xác là nhóm áo đen đã bám theo cả hai suốt cuộc hành trình.
Lão già cầm đầu miệng ngậm điếu xì gà mà hút phì phèo, sau đó gã nhìn qua Xuân Quỳnh với ánh mắt cực kì dâm dục rồi lão cất tiếng nói
" muốn sống thì cút khỏi đây! À quên con người yêu mày thì để lại...he..he..he..."
Lão cười thật ghê tởm, nhưng Phong biết tình huống của mình trận chiến với rắn chín đầu đã phần nào lấy đi một lượng lớn ma lực của hắn, hắn tuy mạnh nhưng cảnh giới cũng chỉ là cấp C ma lực có giới hạn, còn về những tên kia thì thực lực vô cùng cao có thể nói nếu Phong chọn cách chiến đấu hắn sẽ chết, liếc mắt qua nhìn Xuân Quỳnh một cái rồi Phong nở một nụ cười nham hiểm miệng cất tiếng nói thật to:
" ĐƯỢC THÔI...!!!CÁC NGƯƠI MUỐN LÀM GÌ NÀNG THÌ TÙY! Nhưng mà...NHƯNG MÀ TA KHÔNG ĐỊNH GIAO NÀNG CHO CÁC NGƯƠI ĐÂU LŨ CẶN BÃ!!!" Phong thét lên rồi nắm tay Xuân Quỳnh nhảy vào trong cảnh cổng.
(".").
Không biết đã ngủ li bì được bao lâu Phong bắt đầu tỉnh lại, nhưng hắn chợt nhận ra một điều là cơ thể hắn nặng trĩu như có một hòn đá nặng vài chục ký đè lên.
" lẻ nào là ma đè! Trời ơi con đã làm gì nên tội "
Vẫn chưa mở mắt hắn nghĩ thầm trong đầu, rồi cố gắng mở mắt nhưng trái với suy nghĩ của hắn, mắt đã mở nhưng cảm giác nặng nặng bên trên vẫn còn đó, hắn đưa tay lên để đẩy vật đó ra thì bất giác một mùi hương ngọt ngào xông thẳng vào mũi kèm theo đó là một cảm giác mềm mại nơi bàn tay...
" cái...cái gì thế này? Sao lại mềm và đàn hồi dữ dậy? Lẽ nào là..."
Hắn cố tưởng tượng rồi phê quá nên bóp vào vật đó luôn cảm giác mêm mại nơi bàn tay làm thằng em của hắn bỗng ngóc lên không rỏ nguyên do, những ngón tay cứ xoa xoa vào vật đó sau đó thì...
Ya....aaaaa.....
Một tiếng thét chói tai vang lên, nhận ra tiếng thét đó là của Xuân Quỳnh hắn vội buôn vật đó ra rồi hô lên...
" Xuân Quỳnh nàng ở đâu? Đã xảy ra chuyện gì? Có nghe tiếng ta thì trả lời đi " Phong lo lắng thét lên.
Nhưng im lặng không có bất kì tiếng đáp trả, Phong vội vận ma lực lên, tức thì từ ngón tay hắn bất ngờ xuất hiện một ngọn lửa màu xanh, ngọn lửa bừng cháy thấp sáng cả hốc cây, lúc này mắt Phong đã quen dần với ánh sáng...hắn vội quay đầu về hướng tiếng hét khi nãy thì...
" Ô Mai Gót " Phong thốt lên, ánh mắt hắn kinh ngạc tột độ.
Xuân Quỳnh đang ngồi co rụm sát bên cạnh hắn, hai má nàng ửng hông trông vô cùng đáng yêu, kém theo đó là thân hình gợi cảm của nàng trong lốt nội y màu trắng, một bên chiếc áo ngực bị tuột xuống để lộ ra một trái vú trắng tinh bóng loáng trên đỉnh của trái vú một cái đầu ti hồng hào tươi trắng, chiếc eo thon gọn uốn éo kết hợp với chiếc quần lót hai dây của nàng thì càng thêm quyến rủ, đôi chân dài cùng với cặp đùi thon càng thêm sức hút mê hoặc lòng người, bờ mông căng tròn ẩn hiện sau lớp vải, Phong liếc mắt về bên phải thì bất ngờ trông thấy chiếc váy và cái áo của nàng đang nằm lăn lốc cạnh đó, hắn không phải kẻ ngốc mà không nắm bắt được tình hình, rồi Phong cho tay vào nhẫn lấy ra một bộ đồ của hắn sau đó đưa sang cho nàng.
Nhận bộ đồ của Phong nàng nhanh chóng mặt vào tuy nhiên trên má nàng vẫn còn đó nét e thẹn.
Cả hai rơi vào trạng thái im lặng, Phong khoing biết bắt đầu từ đâu, còn về phần nàng chắc vẫn còn ngại chuyện ban nãy nên cũng không muốn nói chuyện thêm, rồi Phong lên tiếng xé tan bầu không khí yên tĩnh đó...
" nàng ổn chứ? Trong lúc ta bất tỉnh đ...ã...đã xảy ra chuyện gì?" Phong hỏi nắm tay siết chặt lại.
" sau khi ngươi bất tỉnh..." nàng bắt đầu kể lại tất cả cho Phong nghe.
Nghe xong Phong vội quay sang cám ơn nàng lúc này trời cũng đã tạnh mưa, bầu trời đen lúc này đang dần dần biến mất những tia sáng bắt đầu xuyên phá lốp mây đen kia để mang ánh sáng đến với khu rừng.
Tại vị trí ban đầu nơi đã bị rắn chín đầu tấn công Phong tìm lại được chỗ hành lý của nàng thế nhưng nàng chỉ lấy duy nhất túi quần áo còn toàn bộ mỹ phẩm chỉ lấy một ít rồi vứt lại toàn bộ.
Tại một cái cây cách đó không xa một nhóm người mặt đồ đen đang quan sát từ xa bằng ống nhòm, mãi mê quan sát mà họ không hề hay biết rằng một con vật khổng lồ với tám cái đầu à không mà là chín cái đầu vì cái đầu kua nhỏ quá nên không thấy, đó chính là cái đầu đã bị Phong chém đứt bây giờ đã mọc lại vơia tốc độ khá nhanh chắc cũng tầm vài ngày nữa nó sẽ trở lại thành chín cái đầu to tướng thôi.
Khè...
Ầm...
Rất nhanh con dã thú đã tấn công, nhóm người vận đồ đen ngay lập tức bỏ chạy tán lạn nhưng cũng có vài tên không chạy kịp đã nhanh chóng thành buổi sáng cho nó.
" chủ nhân cứu em " tên thang niên hô lên rồi bị con rắn nuốt rọn vào bụng.
Vài ngày sau...
" nơi này là Viễn Cổ Đồ Long sao?" Phong chỉ tay vào vách núi hình rồng rồi hỏi.
" ừm " Xuân Quỳnh gật đầu.
Nàng lấy trong túi ra một chiếc gương rồi gọi thẳng vào ánh sáng mặt trời.
Điều kì diệu đã xảy ra tia sáng chiếu vào gương sao đó chiếu vào vách đá từ vách đá chiếu gọi về phía một tảng đá, tảng đá bị ánh sáng chiếu vào bắt đầu tách ra làm đôi để lộ ra một vị trí hình đầu rồng kế tiếp nàng lấy trong túi ra một vật gì đó hình đầu rồng, rồi lắp vào khe hở thật trùng hợp vật kia lại vừa y chang.
Ầm...ầm...
Một vòng xoáy ma lực bỗng xuất hiện trên vách rồi dần hình thành một cánh cổng không gian.
Bộp...bộp...
Tiếng vổ tay bắt đầu vang lên từ vị trí phía sau Phong và Xuân Quỳnh bắt ngờ xuất hiện một đội siêu nhơn đen chính xác là nhóm áo đen đã bám theo cả hai suốt cuộc hành trình.
Lão già cầm đầu miệng ngậm điếu xì gà mà hút phì phèo, sau đó gã nhìn qua Xuân Quỳnh với ánh mắt cực kì dâm dục rồi lão cất tiếng nói
" muốn sống thì cút khỏi đây! À quên con người yêu mày thì để lại...he..he..he..."
Lão cười thật ghê tởm, nhưng Phong biết tình huống của mình trận chiến với rắn chín đầu đã phần nào lấy đi một lượng lớn ma lực của hắn, hắn tuy mạnh nhưng cảnh giới cũng chỉ là cấp C ma lực có giới hạn, còn về những tên kia thì thực lực vô cùng cao có thể nói nếu Phong chọn cách chiến đấu hắn sẽ chết, liếc mắt qua nhìn Xuân Quỳnh một cái rồi Phong nở một nụ cười nham hiểm miệng cất tiếng nói thật to:
" ĐƯỢC THÔI...!!!CÁC NGƯƠI MUỐN LÀM GÌ NÀNG THÌ TÙY! Nhưng mà...NHƯNG MÀ TA KHÔNG ĐỊNH GIAO NÀNG CHO CÁC NGƯƠI ĐÂU LŨ CẶN BÃ!!!" Phong thét lên rồi nắm tay Xuân Quỳnh nhảy vào trong cảnh cổng.