Dương Thiên ẩn ẩn cảm nhận được Long Ngạo Thiên đã phát hiện ra điều gì đó. Bất quá, cả hắn và tên kia đều có suy nghĩ lợi dụng lẫn nhau nên mới giả vờ không có chuyện gì xảy ra. Dương Thiên biết, Long Ngạo Thiên e ngại mảnh vỡ Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm trong tay hắn, càng nhiều hơn là muốn mượn sức của hắn chống lại Long Chiến Thiên.
Long Ngạo Thiên có ý đồ với Dương Thiên, hắn tất nhiên phải tranh thủ cơ hội này vơ vét một phen. Nếu sau này đôi bên có trở mặt hắn cũng sẽ không thua thiệt gì. Có được ngọc bài, Dương Thiên nhanh chóng tiến vào bảo khố. Lần này hắn lựa chọn khá kỹ lưỡng. Mặc dù chỉ còn kém Đọ Kiếp kỳ nửa bước, nhưng nữa bước này cũng không dễ bước qua, cần có đại lượng linh lực mới có hi vọng. Dương Thiên cẩn thận tuyển chọn, mất gần 3 giờ đồng hồ cuối cùng cũng hài lòng đi ra. Nếu không có biến cố gì, Dương Thiên tin chắc rằng mình sẽ khôi phục đến Độ Kiếp kỳ. Đến khi đó, dựa vào du hành hư không, Dương Thiên muốn trở về Linh Giới một chuyến. Trước tiên phải tìm lại Sở Từ, đưa hắn trở về trái đất, nếu không sớm muộn cũng sẽ có chuyện không may xảy ra.
Trở về phòng của mình, Dương Thiên không nói hai lời, trực tiếp dựng lên đủ loại trận pháp tránh cho ngoại giới làm phiền rồi bắt đầu lấy ba món bảo vật vừa có được trong bảo khố ra tiến hành luyện hóa.
…
Một tháng sau, tại một nơi khá xa bên ngoài Thiên Long Tộc, Dương Thiên dùng thần thức quan sát xung quanh rồi gật đầu:
- Nơi này cho dù có sử dụng du hành hư không cũng sẽ không có ai chú ý.
Dương Thiên vừa nói vừa đưa tay về phía trước kéo một cái. Một vết nứt hư không dài chừng 5 mét hiện ra. Dương Thiên nhẹ nhàng lách người tiến vào bên trong, vết nứt rất nhanh liền đóng lại.
Tiến vào hư không, Dương Thiên chợt nhớ ra một vấn đề rất quan trọng, hắn không hề có tọa độ của Linh Giới. Lần trước đến Long Giới, Dương Thiên là thông qua Thiên Long Bí Cảnh, sau đó là sự dẫn dắt của Long Ngạo Thiên mới đến được đây. Du hành hư không có hai vấn đề quan trọng. Thứ nhất, cường độ thân thể đủ mạnh, có thể chịu đựng được Không Gian Lực. Thứ hai, nếu không có tọa độ rất có thể bị lạc đến những nơi không xác định. Hư không rộng lớn là nơi sinh sống của rất nhiều loại sinh vật kỳ bí, Vực Ngoại Thiên Ma bản chất chính là một nhóm sinh vật sinh sống bên ngoài hư không.
Đang lúc Dương Thiên do dự có nên quay trở lại Long Giới hay không, một cơn gió thổi qua khiến hắn giật mình. Không gian vốn yên tĩnh, một cơn gió nhẹ thổi qua cũng có thể mang đến một thứ gì đó rất khủng khiếp. Thần thức Dương Thiên tỏa ra, cố gắng nhìn ra thứ đang đến. Chỉ trong một khoảnh khắc, thần thức của hắn giống như bị một thứ gì đó cuốn lấy rồi cắt đứt. Nếu là tu sĩ bình thường có lẽ sẽ bị tổn thương, bất quá Dương Thiên chỉ hơi giật mình một lát. Hai mắt của hắn sầm lại, nghiêm túc nói:
- Không Gian Phong Bạo?
Không Gian Phong Bạo, một trong những hiện tượng tự nhiên xảy ra bên ngoài không gian, cũng là nổi ám ảnh của rất nhiều tu sĩ Độ Kiếp kỳ. Đối với Dương Thiên cũng là như vậy, với tu vị Độ Kiếp Nhất Chuyển của hắn hiện tại, bị cuốn vào cái Không Gian Phong Bạo này chín phần mười là lành ít dữ nhiều.
Không Gian Phong Bạo nguy hiểm không chỉ vì sức phá hoại khủng khiếp của nó mà còn vì tốc độ cực nhanh. Một khi cảm nhận được cơn gió lướt qua người, khả năng chạy thoát gần như bằng không.
Hai mắt Dương Thiên hiện lên vẻ quyết liệt, đã không thể chạy trốn thì không cần chạy trốn nữa. Không Gian Phong Bạo cũng giống như một cơn lốc xoáy bình thường, tức là ở vị trí trung tâm sẽ không có việc gì. Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể lọt vào mắt bão.
Có chút tiếc nuối, Dương Thiên vung tay ném ra 9 tấm kim bài. Kim bài phát ra ánh sáng rực rỡ, cuối cùng ngưng tụ thành một cái đỉnh màu vàng. Dương Thiên lắc người một cái liền chui vào bên trong Thái Hư Luyện Thần Đỉnh, dùng tốc độ tối đa lao về phía Không Gian Phong Bạo.
Thái Hư Luyện Thần Đỉnh hóa thành một vệt sáng màu vàng, bay thẳng vào bên trong Không Gian Phong Bạo. Dương Thiên đứng trong không gian do Thái Hư Luyện Thần Đỉnh tạo ra, cố gắng vận dụng linh lực điều khiển hướng đi, tránh cho nó bị cuốn theo chiếu của gió lốc. Thái Hư Luyện Thần Đỉnh hiện tại chỉ là do huyễn hóa mà thành, cũng không phải là bản thể, vì vậy năng lực phòng ngự khá kém cỏi.
Càng tiến sâu vào bên trong Không Gian Phong Bạo, Không Gian Lực ngày càng khủng khiếp, như muốn đem tất cả xé thành từng mảnh nhỏ. Chín tấm kim bài lần lượt phát ra tiếng rắc nhỏ, trên thân bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Vết nứt dần lan rộng ra, tốc độ của Thái Hư Luyện Thần Đỉnh bắt đầu chậm lại. Dương Thiên tuy có điểm không nỡ nhưng cũng quyết định ra tay. Hắn liên tục đánh ra vài đạo pháp quyết vào trong chín tấm kim bài. Cả chín tấm kim bài đồng thời phát ra hào quang chói mắt. Xung quanh Thái Hư Luyện Thần Đỉnh xuất hiện một vầng hào quang màu vàng bảo vệ, tốc độ lại một lần nữa tăng mạnh, xuyên qua Không Gian Phong Bạo.
Đây là một bí pháp chỉ có những Luyện Khí Sư đỉnh cấp mới biết cách sử dụng. Trực tiếp vắt cạn tiềm năng ẩn chứa trong một món pháp bảo, trong một thời gian ngắn có thể bộc phát sức mạnh vượt xa năng lực vốn có. Hậu quả sau đó tất nhiên cũng không khó đoán, chính là trở thành phế phẩm.
Tiếc nuối thì có tiếc nuối, thế nhưng Dương Thiên đã sớm có ý định tế luyện lại Thái Hư Luyện Thần Đỉnh. Chỉ cần tìm được bản thể, phối hợp với Diệt Hồn Thạch, hắn sẽ có một món pháp bảo còn vượt trội hơn ban đầu rất nhiều. Cho dù không đạt đến Thiên Bảng cũng sẽ đứng ở những hạng đầu tiên trong Địa Bảng.
Gần 10 phút sau, Thái Hư Luyện Thần Đỉnh rung lắc dữ dội, vầng sáng bao phủ bên ngoài cũng nhạt dần. Dương Thiên không khỏi cau mày:
- Lẽ nào vẫn không đủ?
Dương Thiên và Long Ngạo Thiên chưa chính thức vạch mặt nhau, vì vậy hắn vẫn để lại Phá Thiên tại Thiên Long Cung để che mắt. Hiện tại Thái Hư Luyện Thần Đỉnh là pháp bảo duy nhất Dương Thiên nắm giữ. Nếu nó không thể chịu được Không Gian Phong Bạo, Dương Thiên chỉ còn cách trực tiếp đối mặt với thứ kia. Chỉ là hậu quả sẽ khá nghiêm trọng, nói không chừng sẽ rơi xuống 1, 2 đại cảnh giới. Đối với Dương Thiên mà nói, đây không phải tin tức gì tốt lành. Lẽ nào phải sử dụng mảnh vỡ Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm?
Đây là con bài dùng để khắc chế cả Long Chiến Thiên lẫn Long Ngạo Thiên. Mất đi nó, Dương Thiên sẽ rất khó khống chế cục diện, dẫn đến việc hắn bị rơi vào thế yếu. Còn về phần Sinh Mệnh Thế Thân, đây là thứ chỉ được dùng trong giờ phút sống còn. Dùng một cái liền thiếu một cái, hơn nữa còn gây lên sự chú ý của rất nhiều kẻ khác. Đặc biệt là kẻ thù lớn nhất của Dương Thiên hiện tại, Hủy Diệt.
Trong lúc Dương Thiên còn đang do dự, Thái Hư Luyện Thần Đỉnh đột nhiên yên lặng trở lại. Hai mắt hắn sáng lên, cười to:
- Ha ha, xem ra vận khí của ta còn chưa tệ đến mức đó.
Trước khi Thái Hư Luyện Thần Đỉnh tan vỡ, nó đã kịp thời tiến vào trung tâm của Không Gian Phong Bạo. Dương Thiên từ bên trong đi ra, phất tay một cái liền thu hồi lại Thái Hư Luyện Thần Đỉnh. Lúc này chín tấm kim bài chỉ còn là một đống sắt vụn màu đen, hoàn toàn không phát ra chút linh khí nào.
Đem đống sắt vụn kia cất vào trong không gian giới chỉ, Dương Thiên cẩn thận di chuyển theo phương hướng của Không Gian Phong Bạo. Hiện tại hắn chỉ có một con đường, đó là liên tục giữ mình tại trung tâm của Không Gian Phong Bạo, chờ đến khi nó tan đi. Mỗi đợt Không Gian Phong Bạo có thời gian tồn tại từ vài tháng đến vài trăm năm, Dương Thiên chỉ hi vọng rằng mình không đen đủi đến mức đó.
Vừa mới tiến vào hư không đã gặp phải Không Gian Phong Bạo, hắn cho rằng mình đã rất xui rồi. Nếu tiếp tục bị vây khốn ở đây vài trăm năm, Dương Thiên cũng không biết nói gì cho phải.
Bất quá lần này Dương Thiên cũng không xui xẻo đến mức đó. Hơn 2 tháng sau, hắn phát hiện Không Gian Phong Bạo có dấu hiệu yếu đi. Tiếp tục như vậy, không quá một tháng nữa Dương Thiên liền có thể rời khỏi thứ đáng ghét này.
Gần một tháng nữa trôi qua, Dương Thiên cảm nhận được thời cơ đã đến. Quanh người hắn hiện ra một vòng sáng bảo vệ, sau đó liền dùng toàn lực phóng ra ngoài.
Long Ngạo Thiên có ý đồ với Dương Thiên, hắn tất nhiên phải tranh thủ cơ hội này vơ vét một phen. Nếu sau này đôi bên có trở mặt hắn cũng sẽ không thua thiệt gì. Có được ngọc bài, Dương Thiên nhanh chóng tiến vào bảo khố. Lần này hắn lựa chọn khá kỹ lưỡng. Mặc dù chỉ còn kém Đọ Kiếp kỳ nửa bước, nhưng nữa bước này cũng không dễ bước qua, cần có đại lượng linh lực mới có hi vọng. Dương Thiên cẩn thận tuyển chọn, mất gần 3 giờ đồng hồ cuối cùng cũng hài lòng đi ra. Nếu không có biến cố gì, Dương Thiên tin chắc rằng mình sẽ khôi phục đến Độ Kiếp kỳ. Đến khi đó, dựa vào du hành hư không, Dương Thiên muốn trở về Linh Giới một chuyến. Trước tiên phải tìm lại Sở Từ, đưa hắn trở về trái đất, nếu không sớm muộn cũng sẽ có chuyện không may xảy ra.
Trở về phòng của mình, Dương Thiên không nói hai lời, trực tiếp dựng lên đủ loại trận pháp tránh cho ngoại giới làm phiền rồi bắt đầu lấy ba món bảo vật vừa có được trong bảo khố ra tiến hành luyện hóa.
…
Một tháng sau, tại một nơi khá xa bên ngoài Thiên Long Tộc, Dương Thiên dùng thần thức quan sát xung quanh rồi gật đầu:
- Nơi này cho dù có sử dụng du hành hư không cũng sẽ không có ai chú ý.
Dương Thiên vừa nói vừa đưa tay về phía trước kéo một cái. Một vết nứt hư không dài chừng 5 mét hiện ra. Dương Thiên nhẹ nhàng lách người tiến vào bên trong, vết nứt rất nhanh liền đóng lại.
Tiến vào hư không, Dương Thiên chợt nhớ ra một vấn đề rất quan trọng, hắn không hề có tọa độ của Linh Giới. Lần trước đến Long Giới, Dương Thiên là thông qua Thiên Long Bí Cảnh, sau đó là sự dẫn dắt của Long Ngạo Thiên mới đến được đây. Du hành hư không có hai vấn đề quan trọng. Thứ nhất, cường độ thân thể đủ mạnh, có thể chịu đựng được Không Gian Lực. Thứ hai, nếu không có tọa độ rất có thể bị lạc đến những nơi không xác định. Hư không rộng lớn là nơi sinh sống của rất nhiều loại sinh vật kỳ bí, Vực Ngoại Thiên Ma bản chất chính là một nhóm sinh vật sinh sống bên ngoài hư không.
Đang lúc Dương Thiên do dự có nên quay trở lại Long Giới hay không, một cơn gió thổi qua khiến hắn giật mình. Không gian vốn yên tĩnh, một cơn gió nhẹ thổi qua cũng có thể mang đến một thứ gì đó rất khủng khiếp. Thần thức Dương Thiên tỏa ra, cố gắng nhìn ra thứ đang đến. Chỉ trong một khoảnh khắc, thần thức của hắn giống như bị một thứ gì đó cuốn lấy rồi cắt đứt. Nếu là tu sĩ bình thường có lẽ sẽ bị tổn thương, bất quá Dương Thiên chỉ hơi giật mình một lát. Hai mắt của hắn sầm lại, nghiêm túc nói:
- Không Gian Phong Bạo?
Không Gian Phong Bạo, một trong những hiện tượng tự nhiên xảy ra bên ngoài không gian, cũng là nổi ám ảnh của rất nhiều tu sĩ Độ Kiếp kỳ. Đối với Dương Thiên cũng là như vậy, với tu vị Độ Kiếp Nhất Chuyển của hắn hiện tại, bị cuốn vào cái Không Gian Phong Bạo này chín phần mười là lành ít dữ nhiều.
Không Gian Phong Bạo nguy hiểm không chỉ vì sức phá hoại khủng khiếp của nó mà còn vì tốc độ cực nhanh. Một khi cảm nhận được cơn gió lướt qua người, khả năng chạy thoát gần như bằng không.
Hai mắt Dương Thiên hiện lên vẻ quyết liệt, đã không thể chạy trốn thì không cần chạy trốn nữa. Không Gian Phong Bạo cũng giống như một cơn lốc xoáy bình thường, tức là ở vị trí trung tâm sẽ không có việc gì. Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể lọt vào mắt bão.
Có chút tiếc nuối, Dương Thiên vung tay ném ra 9 tấm kim bài. Kim bài phát ra ánh sáng rực rỡ, cuối cùng ngưng tụ thành một cái đỉnh màu vàng. Dương Thiên lắc người một cái liền chui vào bên trong Thái Hư Luyện Thần Đỉnh, dùng tốc độ tối đa lao về phía Không Gian Phong Bạo.
Thái Hư Luyện Thần Đỉnh hóa thành một vệt sáng màu vàng, bay thẳng vào bên trong Không Gian Phong Bạo. Dương Thiên đứng trong không gian do Thái Hư Luyện Thần Đỉnh tạo ra, cố gắng vận dụng linh lực điều khiển hướng đi, tránh cho nó bị cuốn theo chiếu của gió lốc. Thái Hư Luyện Thần Đỉnh hiện tại chỉ là do huyễn hóa mà thành, cũng không phải là bản thể, vì vậy năng lực phòng ngự khá kém cỏi.
Càng tiến sâu vào bên trong Không Gian Phong Bạo, Không Gian Lực ngày càng khủng khiếp, như muốn đem tất cả xé thành từng mảnh nhỏ. Chín tấm kim bài lần lượt phát ra tiếng rắc nhỏ, trên thân bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Vết nứt dần lan rộng ra, tốc độ của Thái Hư Luyện Thần Đỉnh bắt đầu chậm lại. Dương Thiên tuy có điểm không nỡ nhưng cũng quyết định ra tay. Hắn liên tục đánh ra vài đạo pháp quyết vào trong chín tấm kim bài. Cả chín tấm kim bài đồng thời phát ra hào quang chói mắt. Xung quanh Thái Hư Luyện Thần Đỉnh xuất hiện một vầng hào quang màu vàng bảo vệ, tốc độ lại một lần nữa tăng mạnh, xuyên qua Không Gian Phong Bạo.
Đây là một bí pháp chỉ có những Luyện Khí Sư đỉnh cấp mới biết cách sử dụng. Trực tiếp vắt cạn tiềm năng ẩn chứa trong một món pháp bảo, trong một thời gian ngắn có thể bộc phát sức mạnh vượt xa năng lực vốn có. Hậu quả sau đó tất nhiên cũng không khó đoán, chính là trở thành phế phẩm.
Tiếc nuối thì có tiếc nuối, thế nhưng Dương Thiên đã sớm có ý định tế luyện lại Thái Hư Luyện Thần Đỉnh. Chỉ cần tìm được bản thể, phối hợp với Diệt Hồn Thạch, hắn sẽ có một món pháp bảo còn vượt trội hơn ban đầu rất nhiều. Cho dù không đạt đến Thiên Bảng cũng sẽ đứng ở những hạng đầu tiên trong Địa Bảng.
Gần 10 phút sau, Thái Hư Luyện Thần Đỉnh rung lắc dữ dội, vầng sáng bao phủ bên ngoài cũng nhạt dần. Dương Thiên không khỏi cau mày:
- Lẽ nào vẫn không đủ?
Dương Thiên và Long Ngạo Thiên chưa chính thức vạch mặt nhau, vì vậy hắn vẫn để lại Phá Thiên tại Thiên Long Cung để che mắt. Hiện tại Thái Hư Luyện Thần Đỉnh là pháp bảo duy nhất Dương Thiên nắm giữ. Nếu nó không thể chịu được Không Gian Phong Bạo, Dương Thiên chỉ còn cách trực tiếp đối mặt với thứ kia. Chỉ là hậu quả sẽ khá nghiêm trọng, nói không chừng sẽ rơi xuống 1, 2 đại cảnh giới. Đối với Dương Thiên mà nói, đây không phải tin tức gì tốt lành. Lẽ nào phải sử dụng mảnh vỡ Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm?
Đây là con bài dùng để khắc chế cả Long Chiến Thiên lẫn Long Ngạo Thiên. Mất đi nó, Dương Thiên sẽ rất khó khống chế cục diện, dẫn đến việc hắn bị rơi vào thế yếu. Còn về phần Sinh Mệnh Thế Thân, đây là thứ chỉ được dùng trong giờ phút sống còn. Dùng một cái liền thiếu một cái, hơn nữa còn gây lên sự chú ý của rất nhiều kẻ khác. Đặc biệt là kẻ thù lớn nhất của Dương Thiên hiện tại, Hủy Diệt.
Trong lúc Dương Thiên còn đang do dự, Thái Hư Luyện Thần Đỉnh đột nhiên yên lặng trở lại. Hai mắt hắn sáng lên, cười to:
- Ha ha, xem ra vận khí của ta còn chưa tệ đến mức đó.
Trước khi Thái Hư Luyện Thần Đỉnh tan vỡ, nó đã kịp thời tiến vào trung tâm của Không Gian Phong Bạo. Dương Thiên từ bên trong đi ra, phất tay một cái liền thu hồi lại Thái Hư Luyện Thần Đỉnh. Lúc này chín tấm kim bài chỉ còn là một đống sắt vụn màu đen, hoàn toàn không phát ra chút linh khí nào.
Đem đống sắt vụn kia cất vào trong không gian giới chỉ, Dương Thiên cẩn thận di chuyển theo phương hướng của Không Gian Phong Bạo. Hiện tại hắn chỉ có một con đường, đó là liên tục giữ mình tại trung tâm của Không Gian Phong Bạo, chờ đến khi nó tan đi. Mỗi đợt Không Gian Phong Bạo có thời gian tồn tại từ vài tháng đến vài trăm năm, Dương Thiên chỉ hi vọng rằng mình không đen đủi đến mức đó.
Vừa mới tiến vào hư không đã gặp phải Không Gian Phong Bạo, hắn cho rằng mình đã rất xui rồi. Nếu tiếp tục bị vây khốn ở đây vài trăm năm, Dương Thiên cũng không biết nói gì cho phải.
Bất quá lần này Dương Thiên cũng không xui xẻo đến mức đó. Hơn 2 tháng sau, hắn phát hiện Không Gian Phong Bạo có dấu hiệu yếu đi. Tiếp tục như vậy, không quá một tháng nữa Dương Thiên liền có thể rời khỏi thứ đáng ghét này.
Gần một tháng nữa trôi qua, Dương Thiên cảm nhận được thời cơ đã đến. Quanh người hắn hiện ra một vòng sáng bảo vệ, sau đó liền dùng toàn lực phóng ra ngoài.