Cô ta rốt cuộc là ai? Nếu thật sự muốn giúp đỡ mình, nên giúp Iomega giải quyết khốn cản trước mắt, cô ta có bối cảnh hùng mạnh như vậy, nhất định là có thể sánh vai với thực lực của gia tộc Rockefeller.
Ba người ở trong lòng đều phân tích, có thể sánh vai với gia tộc Rockefeller có bao nhiêu?
Phóng tầm mắt nhìn ra thế giới, tuyệt đối không nhiều hơn năm.
Nhưng dựa vào kinh nghiệm của dì Ngô cũng không đoán ra được thân phận của đối phương, Hà Tiêu Tiêu nói:
- Dì Ngô, Gillian này liệu có phải là do lão già Anh Phi Đặc kia phái tới làm gián điệp không?
Dì Ngô nói:
- Rất khó nói! Nhưng cảm giác lại không đúng, Tiểu Phàm, nói quan điểm của con xem?
Đổng Tiểu Phàm lắc đầu,
- Nhìn không thấu con người này, nhưng bằng trực giác của con, cô ta đúng là không có khả năng làm gián điệp. Nhưng con không rõ cô ta vì sao lại phải làm vậy? Chẳng lẽ lý do lại đơn giản như cô ta nói? Mọi người đều là người Trung Quốc? Nhưng cô ta lại là Hoa kiều Singapore.
Dì Ngô nói:
- Cô ta nói không sai, nếu chúng ta quá tài năng, tất khiến cho những tập đoàn tài chính có nền tảng của Mỹ cảm thấy khủng hoảng, bọn họ rất có khả năng sẽ có hành động áp dụng để đối phó với chúng ta. Bởi vậy, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Đổng Tiểu Phàm nói:
- Con cũng cảm thấy những điều cô ta nói không phải là tin đồn vô căn cứ, hơn nữa cô ta hiểu biết nhiều hơn George, con cảm thấy chúng ta vẫn nên đề phòng nhiều một chút.
Đổng Tiểu Phàm đứng lên, bước đi thong thả tới bên cạnh cửa sổ,
- Mẹ, mẹ có phát hiện hay không, công tác tình báo của chúng ta rất không đủ, thương trường như chiến trường, tin tình báo rất quan trọng. Đây cũng là một loại thất bại, tình báo càng quan trọng. Người ta vốn hiểu rõ chúng ta, mà chúng ta thì đến cả thân phận đều không rõ ràng lắm.
Hà Tiêu Tiêu đột nhiên mắt sáng ngời,
- Tôi có cách.
- Cách gì?
- Tiểu Vu, cậu còn nhớ Tiểu Vu không?
Khi nhắc đến Tiểu Vu mặt Hà Tiêu Tiêu rất hưng phấn.
Đổng Tiểu Phàm giật mình tỉnh ngộ,
- Đúng rồi, sao tôi lại quên mất cô ấy?
Dì Ngô lại vô cùng khó hiểu,
- Tiểu Vu nào? Hai người đang nói gì?
- Mẹ, mẹkhông biết. Khi mẹ không khỏe, trong giai đoạn ở Hawaii kia, ở đại học New York đã xảy ra một chuyện. Người nối nghiệp tương lai của Anh Phi Đặc là Michael quấy rối một cô gái Trung Quốc, sau đó với sự ủng hộ của chúng ta, đánh thắng tại phiên tòa, cô gái kia chính là Tiểu Vu.
- Cô ta làm gì?
- Cô ấy chính là một cao thủ hacker!
Hà Tiêu Tiêu hưng phấn nói.
- Chỉ cần tìm được sự hỗ trợ của cô ta, chúng ta sẽ có được tư liệu về nhất cử nhất động mới nhất của gia tộc Rockefeller và Anh Phi Đặc.
Đổng Tiểu Phàm thận trọng nói:
- Được, chúng ta bây giờ nghĩ cách tìm cho ra Tiểu Vu.
Hà Tiêu Tiêu lấy ra di động gọi điện thoại cho Tiểu Vu. Một đồng sự ở trong phòng nói Tiểu Vu về nước rồi.
Hà Tiêu Tiêu hơi sốt ruột,
- Cô ấy không phải quay về từ năm kia sao? Tại sao bây giờ vẫn chưa quay lại?
Đối phương trả lời, sau khi cô ấy trở về vẫn không có tin tức gì sau đó gọi điện thoại cũng không được. Nghe nói như vậy, Hà Tiêu Tiêu có chút phát điên, rốt cuộc Tiểu Vu đi đâu?
Các cô nhất định phải tìm được Tiểu Vu, không có cao thủ hacker giống Tiểu Vu, các cô không có khả năng chạm tới tư liệu tuyệt mật của đối phương. Không thể nắm được động cơ của đối phương.
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của Hà Tiêu Tiêu, Đổng Tiểu Phàm hỏi:
- Sao rồi?
Hà Tiêu Tiêu ảm đạm nói:
- Tiểu Vu về nước, vẫn không thấy quay lại.
- Vậy tìm Ô Cương đi, cô ấy nhất định ở cùng một chỗ với Ô Cương.
- Tôi không biết điện thoại của Ô Cương.
Hà Tiêu Tiêu ném di động xuống, Đổng Tiểu Phàm nói,
- Gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm, hắn không phải là bí thư ở Vĩnh Lâm sao? Hắn hẳn sẽ biết.
Hà Tiêu Tiêu ngồi một chỗ không nhúc nhích, Đổng Tiểu Phàm cầm lấy di động,
- Để tôi gọi!
Khi Trương Nhất Phàm tiếp điện thoại của vợ, hắn đang cùng đám người Duệ Quân uống rượu, bàn luận về chiến tranh ở Mỹ có ảnh hưởng như thế nào với đất nước mình, ngoài ra còn một sự kiện khác, thủ đô gần đây có chút dị động, sau khi tổng tuyển cử, khẳng định có sự điều chỉnh lớn, đây là quy củ từ trước tới giờ.
Tổng tuyển cử là một chuyện tốt, cũng là một chuyện xấu.
Có nhà thì vui mừng có nhà sầu, có người trong tổng tuyển cử nnày, có thể đổi đời, có người sau lần tổng tuyển cử tinh thần lại ngày một sa sút. Lịch sử vĩnh viễn đều tàn khốc như vậy, nếu ngươi không có cách gì để đứng được trên sân khấu trung ương, ngươi nhất định sẽ bị lịch sử quên đi, trừ phi ngươi có thể sửa lại lịch sử.
Suốt chiều dài lịch sử, có bao nhiêu lịch sử có thể sửa, có bao nhiêu người có thể sửa lại lịch sử?
Tần hoàng Hán Vũ, đường tông Tống Tổ Chư giống như con cưng của trời mà thôi, Trương Nhất Phàm cũng đang cân nhắc, sửa lịch sử Trương gia như thế nào, hắn muốn Trương gia sẽ vẫn luôn rạng rỡ như nắng gắt, hắn muốn cho Trương gia giống như nước Anh trước kia, mặt trời không lặn xuống.
Giờ phút này, bọn họ phát hiện ra cục Cảnh vệ Trung ương ra quân dị động, vì thế trong lòng Trương Nhất Phàm còn có ý tưởng, ý tưởng của hắn, không có nói cho bất cứ kẻ nào, bao gồm cả Thẩm Kế Văn.
Nhận được điện thoại của Đổng Tiểu Phàm, Trương Nhất Phàm lập tức ra phòng riêng, tìm một nơi im lặng để cùng tán gẫu với tiểu phú bà. Đổng Tiểu Phàm hỏi,
- Anh gần đây bận rộn chuyện gì?
Cô đầu tiên là muốn hỏi thăm một chút về tình hình của con trai, sau đó lại hỏi một chút về chuyện ông ông bà bà, nghe nói bọn họ hết thảy đều rất tốt, lúc này Đổng Tiểu Phàm mới yên tâm.
Chuyện Trương Nhất Phàm muốn tiến quân lên tỉnh, chưa nói qua cùng Đổng Tiêu Phàm, Đổng Tiểu Phàm cũng bận rộn đến rối tinh rối mù, nghe được tin tức này của Trương Nhất Phàm, cô liền chấn kinh.
- Nhanh vậy sao?
Cô nghĩ, Trương Nhất Phàm cần ít nhất khoảng ba đến bốn năm, bọn họ không phải là có hẹn ước ba năm sao? Không nghĩ tới qua gần một năm, Trương Nhất Phàm liền giống như dựng trời lên, tất cả đều nhanh hơn so với tưởng tượng của mình.
Tuy nhiên, Trương Nhất Phàm cho cô niềm vui bất ngờ không phải là lần một lần hai, ngoại trừ sự đột nhiên tăng mạnh ở trong con đường làm quan, trong tình yêu hắn cũng thường xuyên cho mình những niềm vui bất ngờ.
Từ khi làm người phụ nữ của hắn, Đổng Tiểu Phàm học được làm thế nào để có hướng đi đúng. Cô cũng biết trong lòng Trương Nhất Phàm suy nghĩ cái gì, một Phó chủ tịch tỉnh ba mươi bốn tuổi, cũng không có gì tò mò. Bởi vì hắn là nhân tài mới xuất hiện của Trương gia, ưu tú nhất, xuất sắc nhất.
Sau đó, Đổng Tiểu Phàm cũng cho hắn một chuyện kinh vui, một niềm vui bất ngờ. Iomega trong vòng nửa năm ngắn ngủi nhanh chóng lớn mạnh, tổng tài sản đã gần bốn mươi tỷ, Đổng Tiểu Phàm trước mắt thực xứng với danh hiệu Đại phí bà, người Hoa ở hải ngoại không ngừng chúc mừng.
Nghe được tin này, Trương Nhất Phàm cực kỳ khiếp sợ, khi hắn hiểu đến đây là kết quả của quan hệ hợp tác giữa Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu, trong lòng đặc biệt vui mừng. Bởi vì chính mình lúc trước vô tình trồng liễu, đã thành công phát hiện ra một thiên tài.
Hà Tiêu Tiêu lại một lần đột phá, mang đến cho công ty hiện tại của Đổng Tiểu Phàm một lợi ích lớn thật lớn, hiện tại Hà Tiêu Tiêu cho cô một Iomega ở trên thị trường chứng khoán nhiều lần thắng lợi.
Trước kia Hà Tiêu Tiêu là kiếm tiền của người Trung Quốc, cô cảm thấy có chút băn khoăn, hiện tại cô là ở trong nước Mỹ kiến tiền, cô nói cô kiếm tiền được yên tâm thoải mái.
Khi Đổng Tiểu Phàm nói tới khốn cảnh trước mắt của Iomega với Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm nói,
- Muốn anh giúp các em như nào? Anh sẽ nghĩ cách.
Đổng Tiểu Phàm nói:
- Vậy anh giúp em tìm một người?
- Em muốn tìm ai?
- Anh còn nhớ Ô Cương và bạn gái của nó là Tiểu Vu không?
Trương Nhất Phàm nói,
- Ô Cương là con trai của Ô Dật Long, em tìm bọn họ làm gì?
- Việc này anh không cần biết, anh giúp em lấy số điện thoại của Ô Cương, em muốn Tiểu Vu giúp.
Trương Nhất Phàm rất buồn bực,
- Ô Cương và Tiểu Vu đã ra nước ngoài, đi Malaysia.
- Hả? Vậy anh có cách nào không, giúp em tìm bọn họ?
Đổng Tiểu Phàm liền nóng nảy, nếu không có cao thủ máy tính như Tiểu Vu, cô ở trên thương trường vĩnh viễn sẽ chậm đi nửa nhịp.
Trương Nhất Phàm có chút kỳ quái,
- Em tìm cô ấy làm gì, nói một chút đi, không chừng anh có thể giúp em.
- Cô ấy là một cao thủ máy tính, cao thủ hacker, anh không biết sao? Em hiện tại cần cô ấy giúp đỡ.
Trương Nhất Phàm gần như kêu lên thất thanh,
- Em nói cái gì? Tiểu Vu không ngờ lại là một hacker máy tính? Trời ạ ----
Chính mình không phải là luôn luôn tìm kiếm một nhân tài như vậy sao? Trơ mắt nhìn một cao thủ chạy mất, trời ạ! Sớm biết chuyện này, mình nhất định sẽ giữ cô ta lại?
Nhưng mà lưu lại Tiểu Vu, cuộc sống của cô ở trong nước nhất định là không được vui, có lẽ quốc thổ này vĩnh viễn, mới có thể tìm được chốn bồng lai trong cảm nhận của bọn họ. Nhưng cao thủ hacker chân chính, có thể phục vụ từ xa, không cần đi làm ở trong nước, cho nên Trương Nhất Phàm mới quyết định, dùng toàn bộ lực lượng của mình đi tìm Tiểu Vu. Bản thân vẫn bởi vì mất đi Cù Tĩnh mà buồn bực, không nghĩ tới lại có thể ngay dưới mắt mà để cho một cao thủ chạy mất. Có được nhân tài hacker kỹ thuật, đúng là điều khát khao gần nhất của Trương Nhất Phàm.
Vì thế, Trương Nhất Phàm suy nghĩ, bản thân nhất định phải nghĩ biện pháp lập tức tìm được Tiểu Vu.
Cho tới bây giờ, Trương Nhất Phàm phát hiện ra hai cao thủ như vậy, Cù Tĩnh đã không có khả năng tiếp tực quay trở lại phía mình, cô và Duệ Quân có hiệp nghị, Cù Tĩnh là một người có chữ tín.
Trương Nhất Phàm khẳng định nói:
- Yên tâm đi, chuyện tìm người giao cho anh!