Mọi người cùng ngồi xuống, hàn huyên chốc lát, Trương Khác đi vào chủ đề trước: - Nghe nói Mitsui đề xuất với cục tài nguyên năng lượng cùng Trung Hải Du khai thác mỏ dầu khí ở phân giới Đông Hải, không biết nội bộ Trung Hải Du có ý kiến gì?
Đề nghị của phía Nhật mang đậm sắc thái chính trị, thân là quan viên cấp phó bộ, bất kể ở trường hợp nào, đều phải chú ý không đưa ra bình luận, Lưu Thành Vệ nhìn Trương Khác tỏ vẻ khó hiểu cùng cảnh giác, thanh niên trước mắt này lập nên sự nghiệp chói lọi như thế, phía sau lưng lại dính líu rất nhiều quan hệ chính trị, không nên hỏi một câu khinh xuất như vậy mới đúng.
Lưu Thành Vệ mặc dù không lòng khó chịu, nhưng chưa tới mức trở mặt, chỉ hàm hồ nói: - Trung Hải Du còn chưa nhận được thông báo chính thức, có lẽ đây chỉ là ý kiến một phía của Mitsui.
- Nếu Trung Hải Du lần này lên thị trường chứng khoán bất lợi thì sao? Trương Khác hỏi dồn tới: - Các vị có chấp nhận đề án của phía Mitsui không?
Lưu Thành Vệ nhìn liếc qua Đường Học Khiêm, Diệp Kiến Bân, tâm tư bình tĩnh lại, Trương Khác đương nhiên không thể vô duyên vô cớ đàm luận đề tài chính trị mẫn cảm như thế: - Hiện kế hoạch đưa nghiệp vụ dầu khí lên thị trường chứng khoán có chút khó khăn, có điều đề án hợp tác với Mitsui lại là vấn đề khác, tập đoàn chưa thảo luận, tôi không tiện trả lời.
- Tôi cho người sưu tầm được một số tài liệu của Trung Thạch Du, muốn thỉnh giáo giám đốc Lưu một chút. Trương Khác cứ tự nói: - Trung Hải Dung đem thăm dù, khai thác, sản xuất cùng vời nghiệp vụ tiêu thụ dầu khí tách ra đưa vào công ty trên thị trường chứng khoáng, tổng giá trị 11.1 tỷ. Khác với các quốc xĩ khác tách nợ khỏi công ty lên TTCK, Hải Thạch Du lại đưa khoản nợ 12.6 vào công ty này, tổng công ty không còn nợ nữa, đây là điều làm nhà đầu tư không hiểu.
Lưu Thành Vệ rất vui mừng Trương Khác có thể hỏi câu này ngay trước mặt, kiên nhẫn giải thích: - Những nghiệp vụ đưa vào công ty trên TTCK đều là tài sản chất lượng, quản lý minh bạch cao, dự đoán doanh lợi năm 99 đạt tới 31.1 tỷ. Nhưng nghiệp vụ thăm dò, khai thác, sản xuất không thể thiếu sự hỗ trợ của công ty chuyên nghiệp và cơ sở, hai mảng này phải phát triển cân bằng, trong khi hiện này chất lượng tài sản hai nghiệp vụ này có chênh lệch lớn, cả doanh lợi cũng khác biệt, làm sao phát triển cân bằng được, cho nên tổng công ty sau nhiều lần thảo luận mới tách nợ ra để công ty trên TTCK tiêu hóa, để lại tài chính phát triển nghiệp vụ khác...
Tạ Lỗi nghĩ tới chuyện Trương Khác vừa nhắc tới đề án của Mitsui, dù lên TTCK huy động vốn bất lợi, vẫn có thể từ chối đề nghị phía Nhật, nhưng chuyện khai thác dầu mỏ sẽ phải trì hoãn lại vì thiếu tài chính, còn thực tế trì hoàn phía TQ là phía Nhật đã đạt được mục đích của mình. Nghĩ tới đó Tạ Lỗi mừng rỡ, Đường Học Khiêm và hai người Trương, Diệp không thể vô duyên vô cớ đến đây vào ban đêm, nếu Cẩm Hồ có thể thể hiện khí phách như xây cảng Đông Sơn thì tổng công ty giải quyết được vấn đề lớn rồi.
- Trung Thạch Du, Trung Thạch Hóa đều có kế hoạch lên TTCK trong thời gian gần, chúng tôi cũng đã phân tích cẩn thận khác biệt giữa ba công ty. Diệp Kiến Bân nói: - Trung Thạch Du khống chế 67% sản lượng dầu thị trường trong nước, Trung Thạch Hóa thì khống chế 22% sản lượng dầu, 60% năng lực chế luyện, Trung Hải Du chỉ có 1 % sản lượng dầu và hợp tác với nước ngoài khai thác, không có năng lực chế luyện... Nhìn bề ngoài thì Trung Hải Du không phải là lựa chọn tốt nhất của chúng tôi. Nhưng Mitsui và Cẩm Hồ cạnh tranh ở nhiều phương diện, chắc bí thư Lưu cũng có nghe, nên Cẩm Hồ sẵn sàng giúp Trung Hải Du một tay...
Diệp Kiến Bân chẳng nói tới vấn đề lợi ích dân tộc gì hết, trước vấn đề thương nghiệp, nói những lời rỗng tuếch đó chỉ khiến người ta hoài nghi Cẩm Hồ có dã tâm chính trị gì đó.
Một mặt Lưu Thành Vệ cảm thấy áp lực khó khăn trên TTCK, một mặt nếu có năng lực khai thác, ai muốn công ty nước ngoài xen vào? Hơn nữa hợp tác với Mitsui rất mẫn cảm, cho dù trách nhiệm chính trị có người bên trên gánh vác thì tổng công ty vẫn phải chịu áp lực dư luận.
Cẩm Hồ có thể tham dự vào kế hoạch phát hành cổ phiếu của Trung Hải Du là tin tức tốt nhất Lưu Thành Vệ nghe được trong thời gian qua, nếu đã thẳng thắn đưa lên mặt bàn rồi, ông ta cũng hỏi luôn: - Kế hoạch huy động vốn lần này của chúng tôi là 1 tỷ USD, con số thể không thể giảm bớt, Cẩm Hồ có thể chia sẻ được bao nhiều.
- Cẩm Hồ có thể bỏ ra 200 - 300 triệu. Trương Khác đáp: - Ngoài ra Cẩm Hồ có chút ảnh hưởng ở ĐNÁ, tôi có thể hứa ngay với giám đốc Lưu ở đây, bên này ít nhất chia sẻ được 40% nhiệm vụ của Trung Hải Du.
Thế là đủ rồi, có Cẩm Hồ đứng ra sẽ làm các nhà đầu tư vừa và nhỏ tăng thêm lòng tin, còn đề án của Mitsui, Trung Hải Du có thể đường hoàng từ chối.
Tạ Lỗi mừng ra mặt, mây đen bao phủ trong lòng mấy ngày qua bị xua tan, trong lòng cũng có chút kỳ quái, Cẩm Hồ chưa bao giờ tiếp xúc với bọn họ, nếu Cẩm Hồ thực sự có kế hoạch đầu tư vào Trung Hải Du phải nên tiếp xúc với bên này sớm hơn chứ?
Cẩm Hồ tham gia vào kế hoạch lên TTCK của Trung HẢi Du nhiều lắm có thể nói là đầu tư tài vụ, không thể trực tiếp can dự vào việc kinh doanh của Trung Hải Du, cho dù Cẩm Hồ bỏ ra 300 triệu USD thì cũng chỉ chiếm 7% cổ phần, không có tư cách tham dự vào BQT.
Dù đầu tư tài vụ cũng có lợi ích không nhỏ, nhưng chí của thương vụ Cẩm Hồ không nằm ở đó, mà muốn tiến hành thẩm thấu và ảnh hưởng nhiều hơn vào chuỗi sản nghiệp, thúc đẩy chuỗi sản nghiệp phát triển cân bằng từ nguồn tới thị trường.
Trương Khác nói tới mức này, Đường Học Khiêm nãy giờ im lặng mới lên tiếng: - Tỉnh cũng hi vọng Trung Hải Du có thể thành công lên TTCK, ngoài ra mặc dù TW muốn thống nhất nghiệp vụ hóa dầu của dầu mỏ Kim Sơn, giao cho Trung Thạch Hóa chỉnh hợp, nhưng tốc độ của Trung Thạch Hóa quá chậm...
Lưu Thành Vệ lúc này mới hiểu ý đồ tới thăm giữa đêm của ba người bọn họ, Cẩm Hồ hỗ trợ Trung Hải Du, không chỉ muốn Trung Hải Du ngăn cản lòng tham của Mitsui, còn phải đem tỉnh Giang Nam thành cơ sở sản nghiệp trên đất liền của Trung Hải Du.
Trưa ngày 5 tháng 5, Lưu Thành Vệ thông báo tình hình chuyến viếng thăm ban đêm của ba người Đường Học Khiêm với tổng công ty, sau khi qua thảo luận nhanh, Trung Hải Du nhanh chóng nhất trí ý kiến đồng ý hợp tác với Cẩm Hồ và chính phủ Giang Nam.
Bất kể đứng ở lập trường bản thân hay lập trường chính trị Trung Hải Du đều phải ngăn cản Mitsui vươn tay vào mỏ dầu ở phân giới Đông Hải, trước kia lo khả năng huy động vốn trên TTCK thất bại, tự tin không đủ, thái độ mềm xuống, nên không lên tiếng. Giờ nắm chắc huy động vốn thành công có thể ưỡn ngực lên rồi.
Trung Hải Du muốn tiến vào thị trường dầu thành phẩm là phải tranh cơm trong bát Trung Thạch Du và Trung Thạch Hóa, nếu chính phủ Giang Nam sẵn lòng phối hợp, Trung Hải Du sẵn lòng đi chặn đường Trung Thạnh Du cướp việc mua lại dầu mỏ Kim Sơn.
Mặc dù nền móng của dầu mở Kim Sơn rất mỏng, nhưng có thể dựa vào khu công nghiệp cảng Đông Sơn đầu tư cơ sở hóa dầu quy mô lớn, thậm chí có thể ủng hộ tư bản dân doanh đầu tư xây dựng trạm xăng dầu, chỉ cần phá vỡ bố cục lũng đoạn của Trung Thạch Du, Trung Thạch Hóa là được.
Khi Lưu Thành Vệ và Diệp Kiến Bân bay sang Hong Kong bàn bạc hiệp nghị đầu tư cụ thể thì Trung Hải Du một mặt hiệp đàm với tỉnh Giang Nam, đồng thời cũng tiến hành hoạt động ở các bộ ủy, đứng ra lên tiếng kiên quyết chống lại đề án của Mitsui.
Thái độ của Trung Hải Du đột niên trở nên cứng rắn làm Trì Tá Tú Tàng hết sức bất ngờ, có điều tất cả tiến hành một cách âm thầm, nên hắn không tìm ra vấn đề ở chỗ nào.
Năm , dầu thô trong nước nhập khẩu mới có . tỷ thùng, tất cả nghi vấn của chuyện này đều chỉ vào một mỏ dầu siêu cấp một năm có thể sản xuất triệu thùng, đừng nói kinh động tới Lưu Thành Vệ, mà kinh động tới Tằng Như Thánh, Triệu Tề Đông cũng đáng.
Đường Thanh lúc này tắm rửa xong, thấy Trương Khác nét mặt nghiêm túc nhìn tài liệu trải đầy bàn, Địch Đan Thanh thì đứng trước cửa sổ gọi điện thoại, cô biết xảy ra chuyện lớn rồi, im lặng vào phòng ngủ.
Đám Lưu Thành Vệ cũng vừa mới về nơi ở, đột nhiên nhận được điện thoại nói có chuyện khẩn cấp muốn thương lượng, cũng không biết xảy ra chuyện gì, đành tới khách sạn Bán Đảo.
Tôn Thượng Nghĩa, Diệp Kiến Bân cũng vừa về chỗ ở thì nhận được thông báo khẩn cấp đều chạy vội tới.
- Trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ căn cứ vào vào công ty hải ngoại Cẩm Hồ cung cấp tin tức về kẻ ẩn đằng sau tung tin xấu về lần Trung Hải Du lên TTCK lần này, tiền hành giăng lưới điều tra. Ngoài trừ tập đoàn Nhật như Mitsui ra, còn phát hiện một tổ chức đặc thù. Trương Khác đẩy fax Thôi Quốc Hằng chuyển tới cho những người kia xem: - Đó là Cty Tiêu Khang Ân, một trong đối tác chủ yếu của Trung Hải Du, vì sao bọn họ lại phá hoại việc này?
Trương Khác nhìn Lưu Thành Vệ, nếu ông ta không thể nói ra đáp án, y chỉ có thể nhắc nhở thông qua con đường khác.
Lưu Thành Vệ cầm tờ fax, mày nhíu chặt, nghi vấn rõ ràng như thế, không thể xem nhẹ được.
Lưu Thành Vệ đưa fax cho Tạ Lỗi xem.
Tạ Lỗi do dự nói: - Tư liệu đàm phán với Tiêu Khang Ân không thuộc về phạm trù công bố ra bê ngoài.
Trương Khác không lên tiếng, Lưu Thành Vệ nghiêm túc nói với Tạ Lỗi: - Anh cứ lấy tư liệu đi, tôi báo cáo với bí thư Tiêu Ngọc Thành. Ông ta biết nhiều cơ mật quốc gia đối với Cẩm Hồ mà nói đều không phải là bí mật, nếu hiện bọn họ có thể lấy cơ mật quốc gia để từ chối trả lời, Cẩm Hồ cũng có thể thu lại lời hứa tài vụ trước kia. Vả lại ông ta cũng rất nghi ngờ hành động sau lưng của Tiêu Khang Ân.
Tạ Lỗi về văn phòng lấy tư liệu, Lưu Thành Vệ vào một gian phòng độc lập báo cáo tình hình mới cho bí thư đảng tổ của Trung Hải Du.
Nửa tiếng sau Tạ Lỗi quay về, Lưu Vệ Trung gọi điện báo cáo rất lâu, tới lúc này vẫn chưa xong. Trương Khác tin rằng Trung Hải Du cũng mơ hồ đoán ra được vấn đề ở chỗ nào rồi, dù sao bọn họ có hợp tác với Tiêu Khang Ân, nghi vấn lớn như thế, tầng quản lý không nhìn ra vấn đề ở đâu mới là quái lạ.
Lưu Thành Vệ đi ra, lấy tư liệu trong tay Tạ Lỗi, lật xem một lúc rồi đưa cho đám Trương Khác, nói: - Đây là tóm tắt nội dung đàm phán với Tiêu Khang Ân về việc khai thác mỏ dầu Tân Dương.
Trương Khác ngồi xuống ghế ô pha xem tài liệu, Tiêu Khang Ân đề xuất vì giảm bớt áp lực tài chính khai phát của Trung Hải Du, bọn họ có thể hoàn toàn độc lập tác nghiệp để đổi lại % lợi ích của hạng mục.
Một mỏ dầu trọng yếu như thế nếu vì Trung Hải Du thiếu tài chính để cho Tiêu Khang Ân chiếm gần nửa lợi ích, đợi tới khi trong nước nhập khẩu dầu thô tới hơn tỷ thùng một năm, sợ cao tầng TW muốn khóc cũng chẳng có nước mắt. Hơn nữa thăm dù tiền kỳ do phía TQ tiến hành chẳng trách Tiêu Khang Ân lại nhiệt tình đứng đằng sau ngăn cản Trung Hải Du lên TTCK như thế.
Với giá dầu quốc tế năm , tỷ thùng dầu có giá trị tiềm tàng tới tỷ, Tiêu Khang Ân không ngờ muốn nuốt chửng.
Đối với hành vi tham lam ăn thịt nuốt cả xương này Tiêu Khang Ân, Trương Khác không còn gì để nói, đưa bản tóm tắt cho Tôn Thượng Nghĩ Diệp Kiến Bân xem, một lúc sau mới hỏi: - Giám đốc Lưu đánh giá việc này, cùng trữ lượng của mỏ dầu Tân Dương ra sao?
- Việc thăm dò mỏ dầu Tân Dương thời kỳ đầu do công ty thăm dò trên biển của Trung Hải Du tiến hành. Khi đó đánh giá trữ lượng tương đối khả quan, cao nhất chừng triệu thùng. Khi đó chúng tôi thiếu kỹ thuật để thăm dò sâu hơn, đến năm hợp tác với Tiêu Ân Khang thăm dò, bọn họ đưa ra kết luận sơ bộ còn cao hơn là triệu thùng. Ủy ban kế hoạch phát triển nói không nên kỳ vọng quá cao vào một mỏ dầu đơn lẻ, nên muốn hai nước Trung Mỹ hợp tác sâu rộng hơn trong việc thăm dò khai thác. Phương án mà Tiêu Khang Ân đưa ra phía tổng công ty khuynh hướng chấp nhận, hiện đang đàm phán điều kiện ưu đãi thuế. Lưu Thành Vệ sắc mặt nặng nề nói:
Trương Khác nhếp mép hỏi: - Hiện giờ thì sao?
- Rất có khả năng Tiêu Khang Ân đưa ra con số thăm dò giả. Lưu Thành Vệ do dự một chút, vẫn nói ra suy đoán đáng sợ.
Tiêu Khang Ân khả năng đưa ra kết luận thăm dò giả sẽ trực tiếp phá hỏng cơ sở hợp tác giữa hai công ty, cũng sẽ tạo thành tác động mạnh tới việc hợp tác thăm dò khai thác dầu mỏ giữa Mỹ và Trung Quốc, một chuyện trong đại như thế Trung Hải Du cũng không thể đưa ra quyết sách.
Lưu Thành Vệ và Trương Khác thức thâu đêm phân tích nghi vấn đằng sau sự kiện, những thành viên đảng tổ khác của Hải Thạch Du cũng cả đem không ngủ, trước khi có chứng cứ sơ bộ, không thể làm kinh động tới phía Tiêu Khang Ân lẫn thành viên tổ đàm phán hạng mục mỏ dầu Tân Dương phía Trung Hải Du, còn hải cố gắng sưu tập tài liệu hết mức có thể, chuyện này cần báo cáo với phó thủ tướng Hoàng Viêm Thanh phân quản ủy ban thương mại cùng phụ trách hợp tác năng lượng Trung Mỹ.
Sáng ngày hôm sau phó thủ tướng Hoàng Viêm Thanh đưa ra chỉ thị, kế hoạch Trung Hải Thạch lên TTCK Hong Kong không đổi, chỉ thị ủy ban thương mai liên hợp cơ cấu dầu lửa đưa ra chính sách hạn chế vốn phi quốc hữu tiến vào lĩnh vực khai thác dầu mỏ, đồng thời yêu cầu trong nước trong điều kiện đủ kỹ thuật phải cố gắng hết mức tự chủ thăm do khai thác với mỏ dầu ở vùng biển nông.
Chỉ thị này xét tới bối cảnh hợp tác năng lượng Trung Mỹ hiện tại không thể tùy tiện phá hỏng, không vạch trần dụng tâm hiểm ác của Tiêu Khang Ân đá đít chúng ra ngoài, nhưng về nguyên tắc yêu cầu phải tiến hành thăm dò kỹ càng hơn mỏ dầu Tân Dương, việc hợp tác với Tiêu Khang Ân trong khu vực này tối đa cũng chỉ cho chiếm % quyền lợi khai thác, thời gian hợp tác không quá năm.
Tiếp đó vì sao chuyện thăm dò dầu lửa ở khu vực này do công ty thăm dò hải dương phía dưới Trung Hải Du và Tiêu Khang Ân hợp tác với nhau, vì sao Tiêu Khang Ân làm giả báo cáo mà phía Trung Hải Du không phát giác? Muốn làm rõ hơn tài nguyên dầu mỏ ở vùng biển Bột Hải, không thể không điều tra việc này.
Tin tức sau màn thật đáng sợ, chỉ trong hai ngày sau khi phó thủ tướng Hoàng Viêm Thanh đưa ra chỉ thị, đã có hơn triệu USD đặt mua cổ phiếu của Trung Hải Du, tựa hồ trong vòng một đêm, ai cũng biết công ty sắp lên TTCK của Trung Hải Du có mỏ dầu biển nông siêu trữ lượng.
Chuyện này trong nước khó tránh khỏi, Cẩm Hồ cũng không có năng lực ngăn cơn sóng dữ, hiện chỉ đành cố gắng hết mức bảo vệ lợi ích của bản thân.
~~~~~~~~~~~~~oo~~~~~~~~~~~~
Ở Hong Kong gần một tuần, sau khi rời Hong Kong không quay về nội địa mà tới Úc.
Từ Hong Kong ngồi may bay ba tiếng tới Singapore, rồi xuất phát từ Singapore năm tiếng sau tới Sydney, rồi tiếp tục bốn tiếng nữa trên bầu tới tới Perth thủ phủ của Tây Úc.
Nếu chẳng phải sản lượng quặng sắt ở nơi này trong tương lai chiếm / tổn sản lượng toàn cầu, Trương Khác không nghĩ mình lại có cơ hội tới thành phố nhỏ này.
Cho dù trong mắt người Úc, Perth cũng là một thành phố vừa xa xôi vừa xa lạ, thành phố lớn gần Perth nhất cũng cách vài trăm kilomet, nếu ngồi tàu hỏa xuyên việt châu Âu sẽ mất ngày bốn đên mới có thể đi từ Sydney tới Perth.
Đại bộ phận nhân khẩu Tây Úc định cư ở Perth, mà toàn bộ Tây Úc chiếm cứ / đất đai của Úc, nhưng Perth thực sự là thủ phủ rất bé. Ít nhất vào năm trước khi mua bán quặng sắt trở nên thịnh vượng, khu thương nghiệp và khu tài chính của thành phố gần như tập trung ở gần hai con đường chính ở trung tâm thành phố, chỉ cần mười mấy phút là đi bộ hết khu này rồi, kém xa sự phồn vinh mấy năm sau đó.
À đương nhiên Trương Khác cũng chẳng tận mắt nhìn thấy sự phồn vinh của Perth mấy năm sau, nhưng chỉ cần có chút tri thức kinh tế thì cũng không khó đoán.