Trương Khác cũng rất xấu hổ, Trần Phi Dung giẫm lên cái gì không giẫm, mà lại giẫm lên "áo mưa" bị trượt chân -- xả rác lung tung thật không phải thói quen tốt.
Trương Khác trở lại phòng tắm, tiếp tục ngâm mình trong dòng nước ấm, suy nghĩ có nên đích thân đến nước Mỹ xem sao không, không chỉ là việc Hiệp hội Công nghiệp ghi âm Mỹ triệt tiêu tố tụng, kỹ thuật công nghệ chế tạo micro tinh viên mà TI khơi ra cũng yêu cầu thúc đẩy một chút.
Trương Khác mặc y phục xuống lầu,, Đường Thanh cùng Trần Phi Dung đang ngồi ở trong nhà hàng ăn sáng, y đi qua ngồi, cầm một cái bánh quẩy ăn với ly sữa đậu nành của Đường Thanh, vừa ăn vừa nói với Đường Thanh, Trần Phi Dung: - Đừng có cả ngày sữa đậu nành, bánh quẩy, trước đây nghe người khác nói kẻ có tiền buổi sáng đều cầm vây cá súc miệng, bạn nói lúc nào chúng ta nên đề cao phẩm vị sinh hoạt một chút đây?
"Phù..."
Trần Phi Dung giẫm lên đến áo mưa trượt chân, còn hơi ngại ngùng khi nhìn Trương Khác, nhìn Trương Khác xuống lầu, im lặng uống sữa đậu nành, nghe y nói đùa, không nhịn cười được nữa, phun cả sữa đậu nành trong miệng ra bàn, một ít còn văng cả vào ly thủy tinh, bị sặc ho sặc sụa một hồi lâu, mới vội vàng rút ra giấy ăn lau sạch bàn, lại vừa bực mình vừa buồn cười trừng mắt với Trương Khác. Vừa rồi bị té mông còn hơi đau, sữa đậu nành trong ly cũng không thể uống, phải đổi một ly khác:
- Bạn lấy vây cá súc miệng đi, loại sữa đậu nành dành cho dân đen uống dù sao thì bạn cũng nhìn qua...
Cô khoái chí uống một ngụm, lại cầm bánh quẩy quấy vào sữa đậu nành.
Trương Khác cũng mặc kệ, dù sao thì y cứ uống sữa đậu nành của Đường Thanh, Đường Thanh lại đổ một nửa trong ly của Trần Phi Dung qua của mình, cứ thế ba người có thể ăn xong một bữa sáng.
Trương Khác nói đến kế hoạch đi nước Mỹ đi một chuyến, Đường Thanh khó xử nói: - Mình phải đi Kim Sơn với bố mẹ mấy ngày, dù sao thì mình kéo Phi Dung đi cùng. Bạn có rảnh không, mình thì không sao -- bạn tìm đại người nào đi chung đi.
Trương Khác ngả hai tay, thực sự là không nói gì mà chống đỡ. Aì, thê lương thật đấy, lại không thể nói Hứa Tư không có rảnh, tuy nói hiện tại Đường Thanh đã hoài nghi đến Địch Đan Thanh rồi, nhưng Địch Đan Thanh ở tại Perth xa xôi, từ nước Mỹ trở về là phải đến Australia dạo một vòng, nhưng không thể kéo cô ấy đi cùng mình đến Mỹ một vòng. Vãn Tình vẫn chưa bị bại lộ.
Không có người làm bạn, hành trình nước Mỹ lần này trở thành chuyến đi thương vụ thuần túy, không gì chán hơn.
Đến San Francisco, Mông Nhạc cùng Tịch Nhược Lâm còn đúng lúc đi Canada không có ở Mỹ, Trương Khác ở lại San Francisco hai ngày, tham gia nghi thức ký tên của hiệp nghị hoà giải với Hiệp hội Công nghiệp ghi âm Mỹ (RIAA).
Căn cứ vào hiệp nghị hoà giải, Cẩm Hồ sẽ tiêu thụ iplayer bản upgrade ở khu vực Bắc Mỹ, phần mềm mã hóa của bản bảo vệ để đạt được yêu cầu của RIAA, RIAA thì bỏ tiếp tục khởi tố cùng yêu cầu bồi thường tại khu vực Bắc Mỹ.
Vào tháng trước, RIAA giành thắng lợi trong việc khởi tố một website phát nhạc mp3 miễn phí lớn nhất ở khu vực Bắc Mỹ, mặc dù website này tuyên bố là không có tính lợi nhuận, pháp viện vẫn phán quyết cuối cùng website này thua kiện, ngoại trừ đóng cửa website, còn phải bồi thường một số tiền rất lớn.
Tại Bắc Mỹ, không nói đến tính chất lợi nhuận, phi lợi nhuận, không gian sinh tồn của các webisite nhạc lậu đã quá hẹp, do đó cung cấp cho loại cửu hàng nhạc trực tuyến như Âm Nhạc Toàn Cầu không gian thương nghiệp càng lớn hơn, tiềm lực thị trường tăng vọt.
Đối với Âm Nhạc Toàn Cầu, Cẩm Hồ nắm giữ 70% cổ phần, Toshiba cùng C-Cube nắm giữ 30% cổ phần còn lại, ba xí nghiệp vì thế tổng cộng đầu tư gần 90 triệu USD.
RIAA có thể đã sớm ý thức được lần kiện cáo này tiếp tục dây dưa sẽ chỉ mang đến lợi ích thương nghiệp lớn hơn nữa cho Cẩm Hồ, ngay từ đầu họ cũng chỉ ôm thái độ đe dọa, không nghĩ tới Cẩm Hồ xem như một xí nghiệp mới phát mới quật khởi trong thời gian ngắn tại Trung Quốc lại sẽ ngoan cường như vậy thích ứng với hoàn cảnh pháp luật của nước Mỹ, tiếp tục dây dưa với họ, còn dây dưa hết hơn nửa năm.
Ký tên hiệp nghị hoà giải, các cao tầng của Cẩm Hồ có mặt đều thay phiên nhau tiến lên trao những cái ôm nhiệt liệt với đại biểu của RIAA, đại biểu của RIAA người nào cũng vẻ mặt cực kỳ xấu hổ, cảm giác trong thời gian nửa năm nay đã bị đối thủ chơi cho một vố đau. Rất nhiều giới truyền thông của nước Mỹ cũng đăng hình ảnh đại biểu của song phương ôm nhau trong niềm nở lên báo chí, vị trí hiển yếu của tạp chí.
Hiệp nghị hoà giải đối với Cẩm Hồ mà nói có thể xem như là một kết cục hoàn mỹ của sự kiện tố tụng lần này, bởi RIAA truy cứu rất gắt đối với website nhạc lậu trên Internet, khiến cho trong ngành rất xem trọng triển vọng của thị trường âm nhạc trả phí.
Khi Trương Khác cùng Trần Tín Sinh đến San Francisco, phó tổng giám đốc Châu Á của Cty Cao Thịnh là Tăng Tử Huy từ Hồng Kông chạy tới San Francisco, hy vọng Cẩm Hồ có thể giao cho Cty Cao Thịnh thao tác đưa Âm Nhạc Toàn Cầu ra thị trường chứng khoán.
Tăng Tử Huy cũng chạy tới hiệp nghị hoà giải ký tên giữa Cẩm Hồ cùng RIAA, sau khi triệt để giải quyết vấn đề pháp luật mới lộ mặt -- Cty Cao Thịnh không có khả năng sớm đứng ra ủng hộ Cẩm Hồ.
Đại sảnh yến hội của khách sạn Argonaut nằm ở trung tâm bến Ngư Phủ (Fisherman's wharf), trải thảm đỏ, rượu đỏ đong đưa trong những ly thủy tinh trong suốt. Trương Khác thật sự nghĩ không rõ, thư ký thương vụ mà công ty Bắc Mỹ tuyển sao không có mấy người nhìn được, hay là tiêu chuẩn thẩm mỹ nữ nhân phương tây của mình chỉ dừng lại ở trên Sophie Marceau, Catherine Zeta Jones.
- Ngoại trừ hình thức thu nhập của các website Internet truyền thống, Âm Nhạc Toàn Cầu có nền tảng thiết bị rất tốt, theo iplayer mở rộng, nghiệp vụ tiêu thụ nhạc của website càng lúc càng trưởng thành, quy mô cũng sẽ càng lúc càng khả quan, cơ cấu thương nghiệp nước Mỹ có đánh giá tương đối cao đối với Âm Nhạc Toàn Cầu. Lúc này chuẩn bị đưa ra thị trường, sẽ giành được nhiều lợi ích hơn cả Côn Đằng cho Cẩm Hồ... Tăng Tử Huy ở trước mặt nhóm Trương Khác, Trần Tín Sinh không ngừng cổ động, giá cổ phiếu của Côn Đằng đã tăng lên giá 14 USD 1 cổ phiếu, so sánh với giá cả phát hành, đã tăng trưởng gần 5 lần, so sánh với giá cổ phiếu đầu tư mạo hiểm dưới cờ Cty Cao Thịnh, biên độ tăng trưởng càng kinh khủng hơn. Đương nhiên rồi, biên độ Cao Thịnh thu được còn kém xa so với Quỹ đầu tư mạo hiểm Vườn Sồi, nhà đầu tư lúc đầu của Côn Đằng -- Cẩm Hồ là cự nhân phía sau Quỹ đầu tư mạo hiểm Vườn Sồi, Tăng Tử Huy đã rõ ràng.
Lúc này chuẩn bị đưa ra thị trường, có thể thành công đưa ra thị trường cần phải là chuyện sau mùa xuân sang năm, hơn nữa chí ít là kỳ hạn cấm sáu tháng, vậy phải đến mùa thu đông sang năm rồi. Trương Khác không tin Khoa học Công nghệ mới trên thị trường tư bản toàn cầu có thể kiên trì đến mùa thu ngày mai không tan biến. Bong bóng tan biến, chí ít yêu cầu ba đến bốn 4 năm, nếu không thể từ trong làn sóng Khoa học Công nghệ mới này thu được lợi, Trương Khác rất khuyết thiếu hứng thú đối với việc đưa ra thị trường, lại nói Âm Nhạc Toàn Cầu đầu năm từ Toshiba, C-Cube thu được 60 triệu USD đầu tư, cũng không đủ tài chính.
- Nào có chuyện đơn giản như thế. Cát Kiến Đức âm trầm nói, ngón tay lại vỗ về chơi đùa hai chân của Lâm Tuyết, hắn thích nghịch thịt ở chỗ này: - Có thể thành hay không, cũng không phải bản thân hai xí nghiệp Cẩm Hồ và TI nói được là được.
- Em cũng đã tìm người hỏi qua rồi, kỹ thuật chế tạo tinh viên . micron còn vượt qua quản chế của Khoa học Công nghệ Mỹ mà xuất khẩu. TI phía sau dùng chút sức thì có thể thành công. Anh làm sao đây?
Lâm Tuyết đẩy ra bàn tay như que gỗ khô trên đùi, vừa cười vừa nói: - Đến lúc đó, Hoa Hạ NEC có khả năng thành trò cười rồi...
Trên mặt Cát Kiến Đức thoáng hiện qua lo lắng, xưởng tinh viên Hoa Hạ NEC cùng điện tử NEC của Nhật Bản hùn vốn thành lập trong năm ngoái tại Kiến Nghiệp khởi công kiến thiết, cho tới nay cũng chỉ qua một năm thời gian. Bởi phía Nhật tích cực phối hợp, nhà xưởng Hoa Hạ NEC kiến thiết, thiết bị đưa vào đều đặc biệt cấp tốc, kế hoạch cuối thu sẽ tiến hành sản xuất thử nghiệm, mặc dù tốc độ kiến thiết không thể so sánh với Trung Tinh Vi Tâm, nhưng trình độ kiến thiết tại ngành nghề cũng nằm ở trung thượng du —— chỉ dựa vào điểm này, cũng đủ để Cát Kiến Đức thêm vinh quang.
Tiếp đó, sau tiếng vỗ tay lại ẩn chứa gian nan khổ cực rất nhiều.
Sản nghiệp chất bán dẫn trong nước không có xưởng tinh viên, cũng chính là sản nghiệp thiết kế chip chất bán dẫn rất không phát triển, xí nghiệp điện tử dưới cờ điện tử Hoa Hạ đông đảo, nhưng có năng lực thiết kế chip lại không có một nhà. Sau khi Hoa Hạ NEC thành lập, chỉ có thể từ trong tay các công ty thiết kế chip của hải ngoại tranh thủ đơn đặt hàng sản xuất chip làm nghiệp vụ OEM.
Căn cứ vào hiệp nghị hợp doanh lúc trước, nghiệp vụ của Hoa Hạ NEC do phía Nhật phụ trách tiếp nhận, nhưng lúc này thị trường OEM chip hết sức thảm đạm, ngay cả xưởng tinh viên của điện tử NEC tại Nhật Bản cũng không đủ khả năng khởi công, phía Nhật sao có được bao nhiêu nghiệp vụ dư giao cho Hoa Hạ NEC đi làm chứ?
Cho dù thị trường OEM chip Châu Á thảm đạm, Trung Tinh Vi Tâm lại có thể từ trong tay Cẩm Hồ nhận được đơn đặt hàng nghiệp vụ OEM chip đáng kể, còn thuận lợi thu được lợi nhuận.
Cẩm Hồ trưởng thành ở trên năng lực thiết kế chip tựa như cầu vồng chói mắt sau cơn mưa, năng lực thiết kế chip đã không thua kém gì các xí nghiệp điện tử chủ lưu của hải ngoại.
Cát Kiến Đức nhớ tới Dịch Vân Phi ở trên trên hội nghị nội bộ của Bộ Thông tin từng giúp Cẩm Hồ nói một câu: - Ngành thiết kế chip chất bán dẫn trong nước nếu muốn phát triển còn phải chờ Vườn Sồi chuyển vận nhân tài...
Nói như vậy nghe qua có vẻ ngứa răng, nhưng khiến người không thể nào phản bác.
- Anh thẫn thờ cái gì vậy?
Lâm Tuyết kéo cằm Cát Kiến Đức qua, để hắn nhìn vào mắt mình, cho dù có hơi chán ghét hắn, nhưng ở trước mỹ sắc của mình hắn lại bị thất thần, vẫn làm cho trong lòng cô mơ hồ thấy khó chịu: - Em ở Kiến Nghiệp hay nghe người khác nói, Trung Tinh Vi Tâm cùng Hoa Hạ NEC xây xưởng trước sau chỉ kém một năm, chọn dùng công nghệ chế tạo giống nhau, quy mô đầu tư, quy mô nhà xưởng như nhau, lại đều xây ở khu cao tân TP.Kiến Nghiệp, đại môn của hai nhà xưởng cách nhau chưa đến km, sau đó không đặt Trung Tinh Vi Tâm so sánh với Hoa Hạ NEC đó mới là lạ, nhưng em lại nghĩ Hoa Hạ NEC có lẽ thế nào cũng không ra sức bằng người ta được —— anh nói người của Bộ Thông tin sẽ nghĩ ra sao, Cảnh Trùng Dương sẽ nghĩ sẽ ra sao?
Lâm Tuyết thực sự là muốn đâm vào chỗ đau của Cát Kiến Đức, ngón tay xoay xoay trên mặt hắn.
- Bộ trưởng Cảnh sẽ nghĩ thế nào, sao anh biết được?
Cát Kiến Đức hơi chán nản, hung tợn nắm mạnh lấy mông của Lâm Tuyết.
- Trước khi em tới Bắc Kinh đã chạm mặt với Nghiêm Văn Giới, em với hắn thảo luận, đều không nghĩ rõ Cẩm Hồ ở trong nước có thể có nhiều tiền như vậy —— anh lấy ánh mắt chuyên nghiệp để phán đoán, cảm thấy toàn bộ kế hoạch Vườn Sồi bắt đầu khởi động từ đầu năm đến nay cần phải bỏ vào bao nhiêu tiền?
- Em có từng lên giường với Nghiêm Văn Giới không đấy? - Cát Kiến Đức hỏi.
- Nói chuyện nghiêm chỉnh với anh đấy. Lâm Tuyết đẩy ra bàn tay của Cát Kiến Đức đang bóp mông mình: - Mà lão nương thích lên giường với ai thì lên giường với người đó, anh quản được sao? Trừ phi anh ly hôn với con vợ ở nhà anh để cưới em. Em mới để anh quản.
- Anh không tin cái mồm phía dưới của em không trộm tanh. - Cát Kiến Đức cười dâm.
... Lâm Tuyết không dây dưa với hắn đề tài này nữa: - Có một số giới truyền thông đánh giá Cẩm Hồ trong hơn hai năm nay đã đưa vào kế hoạch Vườn Sồi ít nhất tỷ.
- tỷ đặt cơ sở cũng không đủ!
Cát Kiến Đức nói, đối với sự vụ của lĩnh vực chuyên nghiệp hắn vẫn có năng lực phán đoán thông thường. Cẩm Hồ khởi động kế hoạch Vườn Sồi trăm người tới nay, tổng cộng từ hải ngoại đưa vào hơn nghiên cứu viên, công trình sư trung cao cấp vi điện tử cùng các lĩnh vực tương quan, còn từ trong nước trực tiếp thông báo tuyển dụng hơn nghiên cứu viên đến công trình sư bổ sung vào Vườn Sồi: - Quỹ đầu tư mạo hiểm Vườn Sồi, Cẩm Hồ trước sau bỏ ra triệu vàng thật bạc thật, em cho là . tỷ có thể thành lập một trung tâm nghiên cứu với quy mô nghiên cứu viên sao? Mà em quan tâm cái này làm cái gì, Nghiêm gia tại phương diện này có rất nhiều nhân mạch, họ cũng không tra ra được nội tình của Cẩm Hồ, sao anh có thể biết được?
- Nghiêm gia cũng tra không ra. Lâm Tuyết nói: - Bọn em chỉ cảm thấy hơi nghi hoặc, bọn em phỏng chừng Cẩm Hồ đưa vào kế hoạch Vườn Sồi không chỉ tỷ, anh cho là sao? - Cẩm Hồ thông qua rất nhiều công ty dưới cờ đăng kí trong ngoài nước để chi tiền cho kế hoạch Vườn Sồi, đầu tư chân thực, trừ phi bản thân Cẩm Hồ thành thật giao ra sổ sách, bằng không thì ai cũng đừng nghĩ đến điều tra rõ, chúng ta có thể tra ở trong nước, bộ phận nước ngoài, đặc biệt những tư liệu tài vụ phòng ngừa thuế, trung ương đứng ra cũng không cầm đến tay được. - Cát Kiến Đức nói.
- Lúc này mới cần một chuyên gia như anh đứng ra ước định mà. - Lâm Tuyết làm nũng.
- Bộ phận trong nước của kế hoạch Vườn Sồi, hai năm nay đầu tư tỷ chắc cũng không khác lắm.
Cát Kiến Đức vuốt cằm nói: - Nhưng Cẩm Hồ còn tại California Mỹ thiết lập căn cứ thực nghiệm ESS, có người nói nhân viên nghiên cứu khoa học của căn cứ thực nghiệm ESS vượt quá người, tại Thung lũng điện tử mà công ty Khoa học Công nghệ mọc lên như rừng, quy mô nghiên cứu khoa học như vậy cũng coi như tương đối khả quan, chỉ tiền lương hàng năm cho hơn nghiên cứu viên này cũng phải trên triệu USD. Em nói Cẩm Hồ trong thời gian ba năm nay đưa vào trong căn cứ thực nghiệm ESS bao nhiêu tiền? Ngoại trừ ESS, Cẩm Hồ còn tại thành phố Tsukuba Nhật Bản thiết lập căn cứ thực nghiệm. Ngoài ra, Cẩm Hồ còn tại thị trường chủ yếu của sản phẩm điện tử tiêu dùng toàn cầu bố trí trung tâm thiết kế cùng phát triển sản phẩm —— những nơi này lại đã đưa vào bao nhiêu tiền?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Trương Khác cũng rất xấu hổ, Trần Phi Dung giẫm lên cái gì không giẫm, mà lại giẫm lên "áo mưa" bị trượt chân -- xả rác lung tung thật không phải thói quen tốt.
Trương Khác trở lại phòng tắm, tiếp tục ngâm mình trong dòng nước ấm, suy nghĩ có nên đích thân đến nước Mỹ xem sao không, không chỉ là việc Hiệp hội Công nghiệp ghi âm Mỹ triệt tiêu tố tụng, kỹ thuật công nghệ chế tạo micro tinh viên mà TI khơi ra cũng yêu cầu thúc đẩy một chút.
Trương Khác mặc y phục xuống lầu,, Đường Thanh cùng Trần Phi Dung đang ngồi ở trong nhà hàng ăn sáng, y đi qua ngồi, cầm một cái bánh quẩy ăn với ly sữa đậu nành của Đường Thanh, vừa ăn vừa nói với Đường Thanh, Trần Phi Dung: - Đừng có cả ngày sữa đậu nành, bánh quẩy, trước đây nghe người khác nói kẻ có tiền buổi sáng đều cầm vây cá súc miệng, bạn nói lúc nào chúng ta nên đề cao phẩm vị sinh hoạt một chút đây?
"Phù..."
Trần Phi Dung giẫm lên đến áo mưa trượt chân, còn hơi ngại ngùng khi nhìn Trương Khác, nhìn Trương Khác xuống lầu, im lặng uống sữa đậu nành, nghe y nói đùa, không nhịn cười được nữa, phun cả sữa đậu nành trong miệng ra bàn, một ít còn văng cả vào ly thủy tinh, bị sặc ho sặc sụa một hồi lâu, mới vội vàng rút ra giấy ăn lau sạch bàn, lại vừa bực mình vừa buồn cười trừng mắt với Trương Khác. Vừa rồi bị té mông còn hơi đau, sữa đậu nành trong ly cũng không thể uống, phải đổi một ly khác:
- Bạn lấy vây cá súc miệng đi, loại sữa đậu nành dành cho dân đen uống dù sao thì bạn cũng nhìn qua...
Cô khoái chí uống một ngụm, lại cầm bánh quẩy quấy vào sữa đậu nành.
Trương Khác cũng mặc kệ, dù sao thì y cứ uống sữa đậu nành của Đường Thanh, Đường Thanh lại đổ một nửa trong ly của Trần Phi Dung qua của mình, cứ thế ba người có thể ăn xong một bữa sáng.
Trương Khác nói đến kế hoạch đi nước Mỹ đi một chuyến, Đường Thanh khó xử nói: - Mình phải đi Kim Sơn với bố mẹ mấy ngày, dù sao thì mình kéo Phi Dung đi cùng. Bạn có rảnh không, mình thì không sao -- bạn tìm đại người nào đi chung đi.
Trương Khác ngả hai tay, thực sự là không nói gì mà chống đỡ. Aì, thê lương thật đấy, lại không thể nói Hứa Tư không có rảnh, tuy nói hiện tại Đường Thanh đã hoài nghi đến Địch Đan Thanh rồi, nhưng Địch Đan Thanh ở tại Perth xa xôi, từ nước Mỹ trở về là phải đến Australia dạo một vòng, nhưng không thể kéo cô ấy đi cùng mình đến Mỹ một vòng. Vãn Tình vẫn chưa bị bại lộ.
Không có người làm bạn, hành trình nước Mỹ lần này trở thành chuyến đi thương vụ thuần túy, không gì chán hơn.
Đến San Francisco, Mông Nhạc cùng Tịch Nhược Lâm còn đúng lúc đi Canada không có ở Mỹ, Trương Khác ở lại San Francisco hai ngày, tham gia nghi thức ký tên của hiệp nghị hoà giải với Hiệp hội Công nghiệp ghi âm Mỹ (RIAA).
Căn cứ vào hiệp nghị hoà giải, Cẩm Hồ sẽ tiêu thụ iplayer bản upgrade ở khu vực Bắc Mỹ, phần mềm mã hóa của bản bảo vệ để đạt được yêu cầu của RIAA, RIAA thì bỏ tiếp tục khởi tố cùng yêu cầu bồi thường tại khu vực Bắc Mỹ.
Vào tháng trước, RIAA giành thắng lợi trong việc khởi tố một website phát nhạc mp3 miễn phí lớn nhất ở khu vực Bắc Mỹ, mặc dù website này tuyên bố là không có tính lợi nhuận, pháp viện vẫn phán quyết cuối cùng website này thua kiện, ngoại trừ đóng cửa website, còn phải bồi thường một số tiền rất lớn.
Tại Bắc Mỹ, không nói đến tính chất lợi nhuận, phi lợi nhuận, không gian sinh tồn của các webisite nhạc lậu đã quá hẹp, do đó cung cấp cho loại cửu hàng nhạc trực tuyến như Âm Nhạc Toàn Cầu không gian thương nghiệp càng lớn hơn, tiềm lực thị trường tăng vọt.
Đối với Âm Nhạc Toàn Cầu, Cẩm Hồ nắm giữ 70% cổ phần, Toshiba cùng C-Cube nắm giữ 30% cổ phần còn lại, ba xí nghiệp vì thế tổng cộng đầu tư gần 90 triệu USD.
RIAA có thể đã sớm ý thức được lần kiện cáo này tiếp tục dây dưa sẽ chỉ mang đến lợi ích thương nghiệp lớn hơn nữa cho Cẩm Hồ, ngay từ đầu họ cũng chỉ ôm thái độ đe dọa, không nghĩ tới Cẩm Hồ xem như một xí nghiệp mới phát mới quật khởi trong thời gian ngắn tại Trung Quốc lại sẽ ngoan cường như vậy thích ứng với hoàn cảnh pháp luật của nước Mỹ, tiếp tục dây dưa với họ, còn dây dưa hết hơn nửa năm.
Ký tên hiệp nghị hoà giải, các cao tầng của Cẩm Hồ có mặt đều thay phiên nhau tiến lên trao những cái ôm nhiệt liệt với đại biểu của RIAA, đại biểu của RIAA người nào cũng vẻ mặt cực kỳ xấu hổ, cảm giác trong thời gian nửa năm nay đã bị đối thủ chơi cho một vố đau. Rất nhiều giới truyền thông của nước Mỹ cũng đăng hình ảnh đại biểu của song phương ôm nhau trong niềm nở lên báo chí, vị trí hiển yếu của tạp chí.
Hiệp nghị hoà giải đối với Cẩm Hồ mà nói có thể xem như là một kết cục hoàn mỹ của sự kiện tố tụng lần này, bởi RIAA truy cứu rất gắt đối với website nhạc lậu trên Internet, khiến cho trong ngành rất xem trọng triển vọng của thị trường âm nhạc trả phí.
Khi Trương Khác cùng Trần Tín Sinh đến San Francisco, phó tổng giám đốc Châu Á của Cty Cao Thịnh là Tăng Tử Huy từ Hồng Kông chạy tới San Francisco, hy vọng Cẩm Hồ có thể giao cho Cty Cao Thịnh thao tác đưa Âm Nhạc Toàn Cầu ra thị trường chứng khoán.
Tăng Tử Huy cũng chạy tới hiệp nghị hoà giải ký tên giữa Cẩm Hồ cùng RIAA, sau khi triệt để giải quyết vấn đề pháp luật mới lộ mặt -- Cty Cao Thịnh không có khả năng sớm đứng ra ủng hộ Cẩm Hồ.
Đại sảnh yến hội của khách sạn Argonaut nằm ở trung tâm bến Ngư Phủ (Fisherman's wharf), trải thảm đỏ, rượu đỏ đong đưa trong những ly thủy tinh trong suốt. Trương Khác thật sự nghĩ không rõ, thư ký thương vụ mà công ty Bắc Mỹ tuyển sao không có mấy người nhìn được, hay là tiêu chuẩn thẩm mỹ nữ nhân phương tây của mình chỉ dừng lại ở trên Sophie Marceau, Catherine Zeta Jones.
- Ngoại trừ hình thức thu nhập của các website Internet truyền thống, Âm Nhạc Toàn Cầu có nền tảng thiết bị rất tốt, theo iplayer mở rộng, nghiệp vụ tiêu thụ nhạc của website càng lúc càng trưởng thành, quy mô cũng sẽ càng lúc càng khả quan, cơ cấu thương nghiệp nước Mỹ có đánh giá tương đối cao đối với Âm Nhạc Toàn Cầu. Lúc này chuẩn bị đưa ra thị trường, sẽ giành được nhiều lợi ích hơn cả Côn Đằng cho Cẩm Hồ... Tăng Tử Huy ở trước mặt nhóm Trương Khác, Trần Tín Sinh không ngừng cổ động, giá cổ phiếu của Côn Đằng đã tăng lên giá 14 USD 1 cổ phiếu, so sánh với giá cả phát hành, đã tăng trưởng gần 5 lần, so sánh với giá cổ phiếu đầu tư mạo hiểm dưới cờ Cty Cao Thịnh, biên độ tăng trưởng càng kinh khủng hơn. Đương nhiên rồi, biên độ Cao Thịnh thu được còn kém xa so với Quỹ đầu tư mạo hiểm Vườn Sồi, nhà đầu tư lúc đầu của Côn Đằng -- Cẩm Hồ là cự nhân phía sau Quỹ đầu tư mạo hiểm Vườn Sồi, Tăng Tử Huy đã rõ ràng.
Lúc này chuẩn bị đưa ra thị trường, có thể thành công đưa ra thị trường cần phải là chuyện sau mùa xuân sang năm, hơn nữa chí ít là kỳ hạn cấm sáu tháng, vậy phải đến mùa thu đông sang năm rồi. Trương Khác không tin Khoa học Công nghệ mới trên thị trường tư bản toàn cầu có thể kiên trì đến mùa thu ngày mai không tan biến. Bong bóng tan biến, chí ít yêu cầu ba đến bốn 4 năm, nếu không thể từ trong làn sóng Khoa học Công nghệ mới này thu được lợi, Trương Khác rất khuyết thiếu hứng thú đối với việc đưa ra thị trường, lại nói Âm Nhạc Toàn Cầu đầu năm từ Toshiba, C-Cube thu được 60 triệu USD đầu tư, cũng không đủ tài chính.