- Nào có chuyện đơn giản như thế. Cát Kiến Đức âm trầm nói, ngón tay lại vỗ về chơi đùa hai chân của Lâm Tuyết, hắn thích nghịch thịt ở chỗ này: - Có thể thành hay không, cũng không phải bản thân hai xí nghiệp Cẩm Hồ và TI nói được là được.
- Em cũng đã tìm người hỏi qua rồi, kỹ thuật chế tạo tinh viên 0. 18 micron còn vượt qua quản chế của Khoa học Công nghệ Mỹ mà xuất khẩu. TI phía sau dùng chút sức thì có thể thành công. Anh làm sao đây?
Lâm Tuyết đẩy ra bàn tay như que gỗ khô trên đùi, vừa cười vừa nói: - Đến lúc đó, Hoa Hạ NEC có khả năng thành trò cười rồi...
Trên mặt Cát Kiến Đức thoáng hiện qua lo lắng, xưởng tinh viên Hoa Hạ NEC cùng điện tử NEC của Nhật Bản hùn vốn thành lập trong năm ngoái tại Kiến Nghiệp khởi công kiến thiết, cho tới nay cũng chỉ qua một năm thời gian. Bởi phía Nhật tích cực phối hợp, nhà xưởng Hoa Hạ NEC kiến thiết, thiết bị đưa vào đều đặc biệt cấp tốc, kế hoạch cuối thu sẽ tiến hành sản xuất thử nghiệm, mặc dù tốc độ kiến thiết không thể so sánh với Trung Tinh Vi Tâm, nhưng trình độ kiến thiết tại ngành nghề cũng nằm ở trung thượng du —— chỉ dựa vào điểm này, cũng đủ để Cát Kiến Đức thêm vinh quang.
Tiếp đó, sau tiếng vỗ tay lại ẩn chứa gian nan khổ cực rất nhiều.
Sản nghiệp chất bán dẫn trong nước không có xưởng tinh viên, cũng chính là sản nghiệp thiết kế chip chất bán dẫn rất không phát triển, xí nghiệp điện tử dưới cờ điện tử Hoa Hạ đông đảo, nhưng có năng lực thiết kế chip lại không có một nhà. Sau khi Hoa Hạ NEC thành lập, chỉ có thể từ trong tay các công ty thiết kế chip của hải ngoại tranh thủ đơn đặt hàng sản xuất chip làm nghiệp vụ OEM.
Căn cứ vào hiệp nghị hợp doanh lúc trước, nghiệp vụ của Hoa Hạ NEC do phía Nhật phụ trách tiếp nhận, nhưng lúc này thị trường OEM chip hết sức thảm đạm, ngay cả xưởng tinh viên của điện tử NEC tại Nhật Bản cũng không đủ khả năng khởi công, phía Nhật sao có được bao nhiêu nghiệp vụ dư giao cho Hoa Hạ NEC đi làm chứ?
Cho dù thị trường OEM chip Châu Á thảm đạm, Trung Tinh Vi Tâm lại có thể từ trong tay Cẩm Hồ nhận được đơn đặt hàng nghiệp vụ OEM chip đáng kể, còn thuận lợi thu được lợi nhuận.
Cẩm Hồ trưởng thành ở trên năng lực thiết kế chip tựa như cầu vồng chói mắt sau cơn mưa, năng lực thiết kế chip đã không thua kém gì các xí nghiệp điện tử chủ lưu của hải ngoại.
Cát Kiến Đức nhớ tới Dịch Vân Phi ở trên trên hội nghị nội bộ của Bộ Thông tin từng giúp Cẩm Hồ nói một câu: - Ngành thiết kế chip chất bán dẫn trong nước nếu muốn phát triển còn phải chờ Vườn Sồi chuyển vận nhân tài...
Nói như vậy nghe qua có vẻ ngứa răng, nhưng khiến người không thể nào phản bác.
- Anh thẫn thờ cái gì vậy?
Lâm Tuyết kéo cằm Cát Kiến Đức qua, để hắn nhìn vào mắt mình, cho dù có hơi chán ghét hắn, nhưng ở trước mỹ sắc của mình hắn lại bị thất thần, vẫn làm cho trong lòng cô mơ hồ thấy khó chịu: - Em ở Kiến Nghiệp hay nghe người khác nói, Trung Tinh Vi Tâm cùng Hoa Hạ NEC xây xưởng trước sau chỉ kém một năm, chọn dùng công nghệ chế tạo giống nhau, quy mô đầu tư, quy mô nhà xưởng như nhau, lại đều xây ở khu cao tân TP.Kiến Nghiệp, đại môn của hai nhà xưởng cách nhau chưa đến 2km, sau đó không đặt Trung Tinh Vi Tâm so sánh với Hoa Hạ NEC đó mới là lạ, nhưng em lại nghĩ Hoa Hạ NEC có lẽ thế nào cũng không ra sức bằng người ta được —— anh nói người của Bộ Thông tin sẽ nghĩ ra sao, Cảnh Trùng Dương sẽ nghĩ sẽ ra sao?
Lâm Tuyết thực sự là muốn đâm vào chỗ đau của Cát Kiến Đức, ngón tay xoay xoay trên mặt hắn.
- Bộ trưởng Cảnh sẽ nghĩ thế nào, sao anh biết được?
Cát Kiến Đức hơi chán nản, hung tợn nắm mạnh lấy mông của Lâm Tuyết.
- Trước khi em tới Bắc Kinh đã chạm mặt với Nghiêm Văn Giới, em với hắn thảo luận, đều không nghĩ rõ Cẩm Hồ ở trong nước có thể có nhiều tiền như vậy —— anh lấy ánh mắt chuyên nghiệp để phán đoán, cảm thấy toàn bộ kế hoạch Vườn Sồi bắt đầu khởi động từ đầu năm 97 đến nay cần phải bỏ vào bao nhiêu tiền?
- Em có từng lên giường với Nghiêm Văn Giới không đấy? - Cát Kiến Đức hỏi.
- Nói chuyện nghiêm chỉnh với anh đấy. Lâm Tuyết đẩy ra bàn tay của Cát Kiến Đức đang bóp mông mình: - Mà lão nương thích lên giường với ai thì lên giường với người đó, anh quản được sao? Trừ phi anh ly hôn với con vợ ở nhà anh để cưới em. Em mới để anh quản.
- Anh không tin cái mồm phía dưới của em không trộm tanh. - Cát Kiến Đức cười dâm.
... Lâm Tuyết không dây dưa với hắn đề tài này nữa: - Có một số giới truyền thông đánh giá Cẩm Hồ trong hơn hai năm nay đã đưa vào kế hoạch Vườn Sồi ít nhất 2 tỷ.
- 2 tỷ đặt cơ sở cũng không đủ!
Cát Kiến Đức nói, đối với sự vụ của lĩnh vực chuyên nghiệp hắn vẫn có năng lực phán đoán thông thường. Cẩm Hồ khởi động kế hoạch Vườn Sồi trăm người tới nay, tổng cộng từ hải ngoại đưa vào hơn 400 nghiên cứu viên, công trình sư trung cao cấp vi điện tử cùng các lĩnh vực tương quan, còn từ trong nước trực tiếp thông báo tuyển dụng hơn 3000 nghiên cứu viên đến công trình sư bổ sung vào Vườn Sồi: - Quỹ đầu tư mạo hiểm Vườn Sồi, Cẩm Hồ trước sau bỏ ra 500 triệu vàng thật bạc thật, em cho là 1.5 tỷ có thể thành lập một trung tâm nghiên cứu với quy mô 4000 nghiên cứu viên sao? Mà em quan tâm cái này làm cái gì, Nghiêm gia tại phương diện này có rất nhiều nhân mạch, họ cũng không tra ra được nội tình của Cẩm Hồ, sao anh có thể biết được?
- Nghiêm gia cũng tra không ra. Lâm Tuyết nói: - Bọn em chỉ cảm thấy hơi nghi hoặc, bọn em phỏng chừng Cẩm Hồ đưa vào kế hoạch Vườn Sồi không chỉ 4 tỷ, anh cho là sao? - Cẩm Hồ thông qua rất nhiều công ty dưới cờ đăng kí trong ngoài nước để chi tiền cho kế hoạch Vườn Sồi, đầu tư chân thực, trừ phi bản thân Cẩm Hồ thành thật giao ra sổ sách, bằng không thì ai cũng đừng nghĩ đến điều tra rõ, chúng ta có thể tra ở trong nước, bộ phận nước ngoài, đặc biệt những tư liệu tài vụ phòng ngừa thuế, trung ương đứng ra cũng không cầm đến tay được. - Cát Kiến Đức nói.
- Lúc này mới cần một chuyên gia như anh đứng ra ước định mà. - Lâm Tuyết làm nũng.
- Bộ phận trong nước của kế hoạch Vườn Sồi, hai năm nay đầu tư 4 tỷ chắc cũng không khác lắm.
Cát Kiến Đức vuốt cằm nói: - Nhưng Cẩm Hồ còn tại California Mỹ thiết lập căn cứ thực nghiệm ESS, có người nói nhân viên nghiên cứu khoa học của căn cứ thực nghiệm ESS vượt quá 400 người, tại Thung lũng điện tử mà công ty Khoa học Công nghệ mọc lên như rừng, quy mô nghiên cứu khoa học như vậy cũng coi như tương đối khả quan, chỉ tiền lương hàng năm cho hơn 400 nghiên cứu viên này cũng phải trên 40 triệu USD. Em nói Cẩm Hồ trong thời gian ba năm nay đưa vào trong căn cứ thực nghiệm ESS bao nhiêu tiền? Ngoại trừ ESS, Cẩm Hồ còn tại thành phố Tsukuba Nhật Bản thiết lập căn cứ thực nghiệm. Ngoài ra, Cẩm Hồ còn tại thị trường chủ yếu của sản phẩm điện tử tiêu dùng toàn cầu bố trí 14 trung tâm thiết kế cùng phát triển sản phẩm —— những nơi này lại đã đưa vào bao nhiêu tiền?
Sau khi Cẩm Hồ đưa ra mẫu mã ĐTDĐ nắp gập, tổng bộ điện tử SamSung đã điều chỉnh kết cấu của nghiệp vụ đối Hoa, từ viện nghiên cứu tổng hợp của điện tử SamSung phái ra đại lượng nghiên cứu viên ủng hộ trung tâm phát triển cùng thiết kế sản phẩm thiết lập tại Kiến Nghiệp, cũng tại Trung Quốc tuyển dụng số lượng lớn nhân viên nghiên cứu, designer, để phát triển ra mặt hàng điện tử tiêu dùng cùng sản phẩm thông tin cá nhân càng thích hợp với thị trường Trung Quốc hơn.
Toàn bộ điều chỉnh đều không có khả năng phát huy hiệu quả dựng sào thấy bóng, điện tử SamSung vẫn tin tưởng thực lực kỹ thuật của mình có thể cứu vãn tình thế xấu, đâu từng nghĩ đến qua một tháng liền truyền ra tin tức Trung Tinh Vi Tâm sắp từ trong tay TI thu được kỹ thuật tinh viên tiên tiến . micron.
Xưởng tinh viên dưới cờ của SamSung mặc dù cũng có nghiệp vụ OEM, nhưng từ năm đến nay, sau khi điều chỉnh nghiệp vụ càng nhiều là thỏa mãn sản xuất chip của nội bộ SamSung. Tin tức này không tạo thành kích thích lớn đối với điện tử SamSung, điều khiến SamSung cảm thấy uy hiếp chính là tin tức ẩn dấu phía sau tin tức này: Cẩm Hồ tại căn cứ thực nghiệm ESS của Mỹ đã nắm giữ kỹ thuật chip băng tần cơ sở.
SamSung hai lần khởi xướng trùng kích đối với kỹ thuật chip băng tần cơ sở ĐTDĐ, hai lần đều binh bại kích gãy.
Bên ngoài đối với việc ESS có thể chân chính nắm giữ kỹ thuật chip băng tần cơ sở ĐTDĐ hay không vẫn chỉ giữ thái độ hoài nghi là phổ biến, trong lòng cao tầng SamSung lại hết sức lo lắng, họ cũng không mặt mũi công khai đi đánh giá suy đoán của bên ngoài đối với việc ESS có thực sự nắm giữ kỹ thuật chip băng tần cơ sở ĐTDĐ hay không.
※※※※
Lý Tại Thù rời khỏi Thừa Trí viên, Kim Nam Dũng ở trong xe chờ hắn -- lần này Kim Nam Dũng đi cùng hắn về Hàn Quốc là tham gia thảo luận đối sách đối với thị trường Trung Quốc, chỉ là hắn không có tư cách vào Thừa Trí viên.
Lý Tại Thù lên xe, phân phó tài xế đưa hắn cùng với Kim Nam Dũng đến khách sạn Hoan Trường, một khách sản nổi tiếng lân cận Hán Nam động. Hắn muốn đi đến đó thả lỏng một chút.
- Hội trưởng Lý có đánh giá gì đối với nghiệp vụ Trung Quốc? - Kim Nam Dũng hỏi.
- Sắp tới ông ấy sẽ đến Trung Quốc, sẽ không có tin tức khác tiết lộ ra nữa. Lý Tại Thù nói: - Bản tính của ông ấy là như vậy, cho dù trong lòng có điều bất mãn đối với anh, anh vẫn cảm giác được muốn đi liều mạng cho ông ấy. Cảm giác đi vào Thừa Trí viên thật không dễ chịu, người của tổng bộ lại không quen toàn bộ đối với nghiệp vụ Trung Quốc, chỉ ở chỗ này chỉ huy lung tung...
- Hội trưởng Lý có thể lần thứ hai sẽ gánh lấy trọng trách hay không? - Kim Nam Dũng hỏi.
- Không rõ lắm, ba năm trước đây ông ấy ở trước công chúng từ toàn bộ chức vụ, nếu như ông ấy cho rằng ở phía sau màn điều khiển còn có thể nắm chặt tình thế, hơn phân nửa sẽ không sẵn lòng đứng ra tiếp thu phê bình của công chúng.
Lý Tại Thù nói, hắn nhắm mắt lại xoa huyệt Thái Dương, lại hỏi: - Anh cho rằng Cẩm Hồ có khả năng khai phát ra chip băng tần cơ sở không?
- Rất khó phán đoán.
Kim Nam Dũng cau mày, hắn nghĩ đến thiếu niên kiêu ngạo ba năm trước đây gặp ở ngõ Học Phủ ĐH Đông Hải, khuôn mặt này khiến người khác muốn quên cũng không thể quên được. Hắn theo thường lệ nhéo nhéo mũi: - Nghiên cứu phát triển chip băng tần cơ sở của Cẩm Hồ vẫn là do căn cứ thực nghiệm ESS của nó tại Mỹ tiến hành, hai năm nay ESS đích xác vẫn đang chiêu mộ chuyên gia về phương diện chip băng tần cơ sở, lần này lại tại phòng thí nghiệm ESS chính thức thành lập bộ môn nghiên cứu phát triển chip ĐTDĐ... Có thể là vì nó trong đàm phán cùng TI chiếm chủ động mà phô trương thanh thế. TI đề cao tỉ lệ nắm giữ cổ phần đối với Trung Tinh Vi Tâm đến %, có % cổ phần thuận mua —— điều này nói rõ TI cũng không rõ lắm Cẩm Hồ có chân chính nắm giữ kỹ thuật chip băng tần cơ sở hay không.
- Ngoại trừ SamSung chúng ta, anh nói Motorola, Nokia có cảm nhận được một số uy hiếp hay không? - Lý Tại Thù hỏi.
- Cho dù có thì so với dĩ vãng càng trọng thị hơn. Kim Nam Dũng nói: - Sau tháng , Motorola, Nokia đều lần lượt đưa ra mẫu mã ĐTDĐ thương vụ cao đoan mới tại Trung Quốc, cũng tăng cường lực lượng nghiên cứu phát triển tại Trung Quốc —— người thường nhìn Trung Quốc, cảm thấy Trung Quốc còn tương đối kém phát triển, người chân chính nghiên cứu thấu triệt đối với Trung Quốc thì đều biết, gần một nửa tài sản xã hội của Trung Quốc tập trung trong tay chưa đến / số người...
- Đây là lý luận " triệu người" của anh? - Lý Tại Thù cười nói.
- Không phải là lý luận của tôi, rất nhiều người đều rõ ràng thấy được điểm này, chỉ là phần lớn người Trung Quốc còn không rõ chân tướng mà thôi..., Kim Nam Dũng nói.
Lý Tại Thù khẽ cười, SamSung nhằm vào tầng lớp giàu có của Trung Quốc phát triển nghiệp vụ ĐTDĐ cũng là căn cứ vào nhận thức như vậy, thị trường hình thành từ quy mô trên triệu người, bất kể phát triển sản nghiệp gì đều đủ.
Ở trên thị trường Trung Quốc, có uy hiếp đối với SamSung không phải là các xí nghiệp điện tử Trung Quốc chỉ biết liều mạng hạ thấp giá đi giành phân ngạch thị trường, vừa vặn là Cẩm Hồ cũng như SamSung thấy được tồn tại của thị trường tiêu dùng triệu người giàu có của Trung Quốc, chuyên tâm vào khai phát sản phẩm điện tử tiêu dùng trung cao đoan.
Cẩm Hồ như vậy uy hiếp đối với SamSung quá lớn, Lý Tại Thù nghĩ như vậy, trên mặt mặc dù còn tươi cười, nhưng mơ hồ lại thấy đau đầu.
- Tôi nghe người của tổng bộ nói, viện nghiên cứu tổng hợp khả năng sẽ một lần nữa khởi động lại nghiên cứu phát triển chip băng tần cơ sở? - Kim Nam Dũng hỏi.
- Chú tôi đánh giá những ý nghĩ này là ý nghĩ ngu xuẩn! - Lý Tại Thù nói.
- A... Kim Nam Dũng hơi sửng sốt: - Tôi còn tưởng rằng sẽ có một phen tranh luận chứ, thì ra trong lòng hội trưởng Lý sớm có phán đoán rồi.
- Chúng ta đã bỏ qua thời cơ từ đầu khai phát chip băng tần cơ sở rồi, lẽ nào cảm giác được uy hiếp của Cẩm Hồ, liền muốn nhắm mắt theo đuôi để cho người ta dắt mũi đi sao?
Giọng Lý Tại Thù hơi trở nên gay gắt, hắn muốn phát tiết một chút bất mãn đối với một số quan liêu của tổng bộ.
Kim Nam Dũng gật đầu, nghiên cứu phát triển chip băng tần cơ sở không có khả năng giải quyết trong chốc lát, cho dù có thể thành phẩm, nghiên cứu phát triển ra trước tiên cũng chỉ có thể là chip băng tần cơ sở trung đê giai —— năm , trong điều chỉnh chiến lược sản phẩm của SamSung, đã minh xác tạm thời vứt bỏ phát triển sản phẩm điện tử trung đê đoan, khai phát ra chip băng tần cơ sở trung đê giai đầu tiên liền đánh mất thị trường của nội bộ SamSung, bản thân chip băng tần cơ sở SamSung khai phát ra không dùng, thì làm sao có thể thuyết phục được các cửa hàng ĐTDĐ của nó chọn dùng? Nếu là im lặng khai phát chip băng tần cơ sở cao giai tương đối có quy cách cùng các công ty như TI, Infineon, chu kỳ khai phát sẽ rất dài, đầu tư rất lớn, mà phiêu lưu lại rất cao...