- Hả, cậu dám lên tiếng đỏi hỏi tham lam như vậy à? Diệp Kiến Bân hai mắt tròn xoe: - 900 triệu USD.
Thương vụ Cẩm Hồ mặc dù năm nay có quy mô doanh lợi nghiệp vụ hài ngoại tăng trưởng mạnh, nhưng chỉ miễn cưỡng cân bằng chi phí quản lý và tài vụ lúc này, hiện thương vụ Cẩm Hồ mang món nợ 2.2 tỷ, chỉ riêng lãi suất mỗi năm đã hơn 100 triệu USD.
Mặc dù Diệp Kiến Bân miệng nói Trương Khác tham lam, nhưng trong lòng sao lại chẳng hi vọng Microsoft đồng ý với điều kiện của Cẩm Hồ? Có 900 triệu USD này, sau khi tới kỳ hạn ESS lại bán đi cổ phiếu của Công Đằng Online kiếm 300 - 400 triệu nữa, như thế ít nhất trong 2 năm Cẩm Hồ không phải lo lắng vì vấn đề tài chính.
Nghiêm gia bày bao nhiêu trò ở Hải Túc chẳng phải khát tài chính gây ra.
Diệp Kiến Bân ảo tưởng một lúc rồi lắc đầu: - Không thể, không mơ như thế nữa, lấy được 300 triệu USD từ Microsoft là chúng ta nên biết đủ rồi.
- Ra giá trên trời trả giá dưới đất mà... Trương Khác cười tủm tỉm.
- Đang bàn việc gì đó? Tôn Tĩnh Hương đổi trang phục thường ngày đi tới, ngồi kề bên cha, nũng nịu ôm tay ông như cô bé con.
- Đang bàn xem phải moi tiền Microsoft ra sao... Tôn Thương Nghĩa hiền từ vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô con gái lớn.
- Moi tiền của Microsoft? Tôn Tĩnh Hương ngạc nhiên hỏi, cô chỉ quá bất ngờ mà hỏi thôi, chứ một số vấn đề nếu muốn làm rõ thì ít nhất pahri nghe chăm chú nửa tiếng mới được, cô chẳng rảnh mà đi truy hỏi cơ mật của Cẩm Hồ.
- Tôi đã nhận Đại Nhi làm con nuôi rồi, ngày mai sẽ tổ chức rượu ăn mừng tuyên bố công khai, sau này ai dám dùng thủ đoạn đê tiện nhắm vào Đại Nhi, thì là trực tiếp hất nước bẩn lên đầu Cát gia. Cát Minh Ngọc đi vào phòng bào, lửa giận vẫn chưa nguôi ngoai, đứng giữa phòng tuyên bố quyết định của bà.
Trương Khác ngẩn đầu nhìn Giang Đại Nhi, cô mặc một bộ váy tím ngắn dè dặt đứng sau Cát Minh Ngọc, mắt cố ý né tránh ánh mắt y, lại nhìn nét mặt Đường Thanh và Thịnh Hạ, chắc là vừa rồi lúc thay y phục bọn họ đã nói xong chuyện này, đứng dậy nắm tay Đường Thanh, kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình, cười nói: - Chúc mừng bác Tôn có thêm một cô con gái ngoan.
Giang Đại Nhi lúc này tối đa chỉ có thể là nghệ sĩ ăn khách, cây sinh tiền của Thế Kỷ Hoa Âm, mà trong làng giải trí Hong Kong mang đậm chất giang hồ, khó tránh khỏi kẻ khác dùng thủ đoạn đê tiện nhắm vào cô, nhưng được vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Ngọc nhận làm con nuôi, thân phận của cô sẽ khác hẳn.
Trương Khác rất vui mừng về sự an bài này, nhưng không thể biểu thị thái quá, chỉ chúc mừng như cao hứng thay cho vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa chứ không phải vì Giang Đại Nhi.
- Chuyện tối ngày hôm nay cha mẹ Đại Nhi có chỗ không phải, mong cậu thông cảm cho bọn họ một lòng tha cho con, tôi bào bọn họ mời rượu bồi tội với cậu. Cát Minh Ngọc lấy tư cách mẹ nuôi, ôm lấy sự việc.
Nhìn thấy cha mẹ Giang Đại Nhi cầm ly rượu vang muốn tới mời rượu, Trương Khác vội vàng đứng dậy, giữa lấy ly rượu trong tay Giang Đào, nói: - Nếu không dì Lý cào lên mặt cháu vài cái nữa, cháu mới đề chú dì mời rượu.
Y cười cợt làm trò, khiến Giang Đào, Lý Nguyệt Như chẳng thể kiên trì mời rượu bồi tội nữa, nhưng không chịu ngồi xuống. Hai bọn họ quen Trương Khác từ mùa xuân năm 96, nhưng tiếp xúc không nhiều, với bọn họ mà nói nhìn vào Trương Khác, nhìn vào tập đoàn Ái Đạt như nhìn hoa cách bờ sông, chẳng thấy được gì rõ rệt.
Cho dù là Lệnh Tiểu Yến mấy năm qua tiếp xúc rất nhiều với Trương Khác, cùng có bạn trai đi theo Diêu Văn Thịnh, mà đến khi Sáng Vực chính thức sát nhập vào Cẩm Hồ, cô mới lờ mờ thấy được bóng dáng một đế quốc tài chính.
Lý Nguyệt Như tuy đi theo sát con gái từ sau khi Giang Đại Nhi quyết định nghỉ học, nhưng khi đó sự nghiệp biểu diễn của Tôn Tĩnh Hương bao hết, mà chuyện quảng cáo giữa Thế Kỷ Hoa Âm và tập đoàn Ái Đạt, bà ta tham dự không sâu.
Giang Đào thì trước giờ ở lại Huệ Sơn kinh doanh xưởng đúc, cho dù nhờ Trương Khác mà có quan hệ với Tống Hiểu thường ủy Huệ Sơn, nhưng không dung nhập vào hạch tâm của giới thượng lưu Huệ Sơn, tất nhiên không biết việc của Cẩm Hồ.
Trong mắt vợ chồng bọn họ, chỉ loáng thoáng nhận ra thế lực sau lưng Trương Khác rất lớn, còn bọn họ tiếp xúc mật thiết với Tôn gia, thấy sự xa hoa trong sinh hoạt thường ngày của Tôn gia, biết bọn họ là nhà hào phú, cho rằng quý nhân thực sự trong cuộc đời Giang Đại Nhi là Tôn Tĩnh Hương.
Nói tới thực dụng hám lợi, Lý Nguyệt Như hơn chồng rất nhiều, nhưng là bậc cha mẹ, có hám lợi tới mấy cũng không thể nhìn con gái bị người ta lột y phục mà không nổi giận được. Nhưng sau khi bình tĩnh lại, biết nguồn cơn sự việc, đó căn bản là hổi lầm, hai vợ chồng Lý Nguyệt Như mới sợ hãi về quyền thế của Trương gia.
Mặc dù Tôn Tĩnh Hương, Duy Duy, Đường Thanh nhiều lần nói với bọn họ đừng để chuyện này vào trong lòng, thậm chí Giang Đại Nhi cũng bảo bọn họ yên tâm, nhưng bọn họ không sao hết lo lắng, cảm thấy mình phải đích thân xin lỗi trước mặt Trương Khác thì chuyện này mới có thể kết thúc.
Ngay cả Cát Minh Ngọc thấy với thân phận, địa vị của Trương Khác, nhất định phải cho y cái thang đi xuống, ở bên cạnh khuyên Trương Khác chấp nhận ly rượu này.
Trương Khác làm sao chịu đồng ý, nếu uống ly rượu này, chẳng phải nụ hôn thứ hai với Giang Đại Nhi sau này coi như hết trông đợi luôn?
Tôn Thượng Nghĩa biết âm mưu xảy ra tối nay, nhưng lại không biết chi tiết chuyện Trương Khác bị cào mặt, nghe pha trò, chẳng hiểu chuyện là thế nào, nhưng thấy chuyện này nên xử lý quoa loa, nếu qua nghiêm khắc sẽ làm phá hỏng không khí: - Chỗ này mọi người đều quan hệ tự nhân, Trương Khác là bạn Tĩnh Mông, Tĩnh Hương, chúng ta là trưởng bối của bọn chúng, chuyện kính rượu thì thôi, đừng quá câu nệ... Nếu nói tới kính rượu phải do Đại Nhi tới kinh rượu tôi và Minh Ngọc mới đúng chứ.
Tôn Thượng Nghĩa nói như thế, là bằng với đồng y nhận Giang Đại Nhi làm con nuôi rồi. Giang Đào, Lý Nguyệt như vội rót rượu cho Giang Đại Nhi bảo cô kỉnh rượu vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa.
Kính rượu xong, Giang Đại Nhi quay sang Trương Khác nói: - Tôi đại biểu cho cha mẹ tôi kính rượu bồi tội với cậu, ly rượu này nhất định cậu phải uống...
Nhìn đôi mắt tuyệt trần của Giang Đại Nhi ẩn chứa tình ý, Trương Khác nghĩ thế nào cũng phải để cha mẹ cô yên tâm, cầm ly rượu lên khẽ chạm với cô, chỉ nge tiếng va chạm êm tai, uống nửa ly rượu. Giang Đại Nhi cũng uống nửa lý rượu của mình, làn da ngọc ngà ánh lên ráng hồng mê hoặc, ngồi xuống bên mẹ, né tránh ánh mắt Trương Khác, chỉ sợ nhìn thêm một cái thôi thì chẳng còn che dấu được gì nữa.
Thế là mọi người đều vui, ngồi xuống nói cười, Hứa Duy vội vàng từ bên ngoài đi vào, trong tay cố cuộn mấy tờ giấy dầy, nói với Trương Khác: - Cho cậu xem trình độ đám cho săn tin của Hong Kong...
Trương Khác nhìn Hứa Duy mở mấy tờ giấy ra, không ngờ là mấy bức ảnh màu, tấm đầu tiên là ảnh Giang Đại Nhi mặc áo sơ mi biểu diễn trên sân khấu, tấm thứ hai là ảnh y đi vào hậu đài, mặc dù chỉ lộ một phần nhỏ mặt, nhưng Trương Khác biết là chụp mình. Y, Phó Tuấn, các vệ sĩ khác đều không ý thức được mình bị người ta chụp ảnh, hai tấm ảnh đều dùng bút đỏ chi rõ hai người mặc áo sơ mi như nhau.
Hứa Duy lại mở một tờ giấy đọc: - "Live show của ca hậu đời mới, nam nhân đằng sau xuất hiện", tiêu đề này đủ kinh hãi chưa?
- Khụ, khụ... Trương Khác ho khan mấy tiếng, che dấu xấu hổ trong lòng, dù mọi người ở đây đều hiểu chuyện này là sao, y vẫn có cảm giác có tật giật mình, không dám nhìn Đường Thanh, cười gượng gạo: - Chúng chụp lúc nào đấy, em chẳng hề nhận ra....
Chỉ tiếc rất tính kế có tinh vi đến đâu cũng không theo kịp tình thế thay đổi, đó là khả năng hợp tác giữa Cẩm Hồ và Microsoft....
Theo kế hoạch định sẵn, hôm nay về Bắc Kinh, nhưng được Trì Tá Tú Tàng thông báo tụ họp, xem có biện pháp gì kiềm chế Cẩm Hồ, cứ để Cẩm Hồ đi lên thế này, cuộc sống của bọn chúng sẽ ngày một khó khăn.
Chu Hưng Đông biết vì sao Nghiêm Văn Giới lại ngồi đây, cơ sở sản xuất sắt thép triệu tấn kia sẽ trực tiếp cạnh tranh mạnh mẽ với tập đoàn sắt thép Văn Chu thuộc hệ Hoành Tín, Nghiêm Văn Giới càng hi vọng nhìn thấy Cẩm Hồ sa lầy vào thiếu hụt tài chính, làm trì hoãn xây dựng cơ sở sản xuất sắt thép này, như thế mới hợp tâm ý của hắn.
Không ngờ Cẩm Hồ dám há miệng đòi triệu USD của Microsoft, điều này làm người ta nghe thôi đã giật mình.
Nghiêm Văn Giới ngoại từ cảm thấy khó tin, một mặt khác cũng nghĩ, điều này chứng minh, công nghệ mới ở mặt thao tác vốn có thể làm nên chuyện lớn.
Trước đó ai ngờ Côn Đằng Online vận hành thua lỗ lên sàn giao dịch Nasdaq giá trị tăng lên tới . tỷ USD, ai mà tin Amzon luôn thua lỗ giá trị có thể tăng lên tới tỷ USD? So với giá trị của Amzon, tựa hồ cái giá của Cẩm Hồ đưa ra không phải là quá.
Nghiêm Văn Giới nghĩ, chẳng lẽ bước tiến của mình còn quá nhỏ?
~~~~~~~~~~~oo~~~~~~~~~~~~~~~~
Cao Khoa Khoa Vương mua một tòa nhà tầng xây dựng ở bờ đông Yến Quy Hồ làm trung tâm nghiên cứu thiết kế.
Từ trung tâm đi ra, có một con đường dài men hồ, đi bộ chừng - phút là có thể về Yến Viên.
Ở Kiến Nghiệp Trần Tĩnh thích sáng sớm đi qua con đường rợp bóng cây nay tới công ty, rồi chập tối lại đi về Yến viên, dưới ánh trăng êm dịu, đi trong không gian xanh u tĩnh này, cảm giác hết sức dễ chịu.
- Cẩm Hồ thực sự ra giá triệu với Microsoft sao? Trần Tĩnh quay đầu nhìn Trương Khác hỏi:
- Microsoft béo mẫm như thế, lại tự tới tận cửa, không há miệng ngoạm một miếng, chẳng phải có lỗi với chú Bill sao? Trương Khác đùa:
Trần Tĩnh nhoẻn miệng cười: - Thật là có cướp tiền cũng đâu thể cướp như thế chứ.
- Ra giá trên trời, trả giá dưới đất thôi, làm thế này là để một số kẻ nhốn nháo, ai thực sự tin Microsoft đồng ý với cái giá chúng tôi đưa ra?
- Bản thân anh cũng không tự tin sao? Trần Tĩnh đầu hơi ngoẹo sang, trước mặt Trương Khác cô không còn cần che dấu những động tác của cô gái nhỏ nữa, trong bóng đêm u mê, đôi mắt sáng thật quyến rũ, cánh môi như cũng ánh lên sắc thái hồng nhuận mời gọi.
- Tự tin phải xem là nói từ phương diện nào chứ. Trương Khác vòng tay sau lưng vừa đi vừa thoải mái nói: - Từ lập trường của chúng tôi mà nói thì đúng là quá tham lam, hơn nữa kẻ muốn phá hoại thành đằng sau cũng nhiều, hi vọng thành công rất mong manh, nhưng cô đã bảo giờ suy nghĩ ở dưới góc độ của chú Bill chưa?
- Chú Bill? Trần Tĩnh thấy Trương Khác xưng hô với Bill Gate như thế thì không nhịn được cười, thích thú học theo: - Vậy chú Bill sẽ nghĩ gì?
- Một số nhà kinh tế học đang hô hào cảnh giác với kinh tế internet có vấn đề bong bóng hóa nghiêm trọng, Microsoft hẳn cũng có đánh giá tương quan rồi, chú Bill đâu phải là người bị bong bóng internet làm đầu óc mê muội, nếu không Microsoft đâu có địa vị bá chủ ngày hôm nay. Trương Khác hỏi lại: - Microsoft lựa chọn thời cơ này tiến vào thị trường điện tử tiêu dùng, cô thử đoán xem, rốt cuộc bọn họ xuất phát từ suy tính gì?
Có người đi qua bên cạnh, Trần Tĩnh nhường đường, đi gần thêm Trương Khác thêm một chút, thế rồi không nỡ trở lại vị trí cũ nữa, gần như ngửi thấy mùi mồ hôi nam nhân, cảm giác được hơi thở của Trương Khác phả lên môi mình, chỉ muốn tới gần hơn chút nữa, ôm cánh tay y, nép mình bên cạnh như Đường Thanh hay làm, nhưng lúc này người ra ngoài tản bộ rất đông, chỉ đành kiềm chế, bàn việc một cách nghiêm chỉnh: - Một con quái vật khổng lồ mỗi năm lãi ròng lên tới tỷ USD, trong đầu nghĩ cái gì làm sao mà tôi đoán được? Nếu tối đoán, tôi nói triệu USD với Microsoft chỉ như cọng lông.
Trần Tĩnh bề ngoài tỏ vẻ nghiêm túc, bên trong càng muốn giả ngốc, lời nói rất trẻ con.
Trương Khác mỉm cười, tầm mắt dừng ở sống mũi thẳng xinh xinh của cô, "bệnh cũ" tái phát cúi đầu nhìn vào chỗ không nên nhìn của con gái nhà người ta, qua chiếc áo sơ mi mềm, y có thể nhìn thấy hai gò núi tròn căng đầy dụ hoặc, dù cách lớp áo mỏng đường nét lung linh đó vẫn hết sức sống động. Muốn đưa tay ra nắm tay Trần Tĩnh, nhưng không nắm được, từ chỗ rẽ có một vợ chồng tản bộ buổi tối bên hồ đi tới, hắn thuận tay đưa lên sờ mũi, khoanh trước ngực: - Cả hệ thống sản nghiệp của Microsoft cơ bản ở trong hoàn cảnh ứng dụng kín, phần mềm của Microsoft gần như chỉ hoạt động trên HĐH Windows, nghiệp vụ trình duyệt web, MSN chỉ có thể coi là nghiệp vụ phụ. Bọn họ tiến vào thị trường máy nghe nhạc số và thị trường âm nhạc, hoặc là dùng ưu thế HĐH windows phát triển sản phẩm phụ kiếm lợi, hoặc phát triển sản phẩm mới củng cố địa vị thống trị của HĐH Windows. Không có khả năng đột nhiên phá vỡ hoàn cảnh ứng dụng khép kín vốn có tiền vào thị trường mới.
Trần Tĩnh hơi cong môi, suy nghĩ rồi nói: - Anh nói việc này có tác dụng xúc tiến địa vị lũng đoạn của HĐH Windows.
- Có khả năng này. Trương Khác gật đầu: - Ở lĩnh vực âm tần, MP chiếm địa vị tuyệt đối, mặc dù chúng ta biết định dạng âm nhạc này không phải phương án tối ưu, nhưng ai muốn phát triển định dạng thay thế nó lại không phải chuyện đơn giản. Từ người dùng quen thuộc, nó cũng dính líu tới quá nhiều tập đoàn lợi ích, tôi nghĩ dù là Microsoft có muốn phổ biến định dạng nhạc mới, cũng rất khó.
Trần Tĩnh mắt sáng lên, đưa tay ra vén mãi tóc: - Buổi chiều buồn ngồi tán gẫu với Từ Gia, vì sao % cổ phần của Âm nhạc toàn cầu đáng giá triệu USD, chúng tôi tính tải một bài hát xu, trong đó xu trả cho doanh nghiệp cấp phát, còn lại chỉ có xu, trong đó xu là lợi nhuận thuần, tính trung bình mỗi năm một người tải bài hát, Âm nhạc toàn cầu nếu phát triển tới triệu người dùng... Giả bộ thở dài: - Tiền trên đời bị Cẩm Hồ cướp hết rồi sao ấy..
Hiện số hộ dùng Âm nhạc toàn cầu còn có khoản cách không nhỏ mới được triệu, cho dù không gian trưởng thành rất lớn, % cổ phần hét giá triệu hơi quá đáng. Thực tế Cẩm Hồ trói buộc Iplayr vào Âm nhạc toàn cầu, thực tế có điều kiện ở lĩnh vực âm nhạc internet, có thể khai phát định dạng âm nhạc mới hoàn toàn thay thế địa vị của MP. Tài nguyên internet luôn chảy từ lĩnh vực thu phí sang lĩnh vực miễn phí, chỉ cần Âm nhạc toàn cầu chiếm cứ vị trí có lợi, định dạng âm nhạc mới chiếm cứ địa vị chủ đạo không phải chuyện khó.
Chưa nói tới khoản phí sử dụng khổng lồ, một định dạng mới được số đông chấp nhận nối liền với môi trường khép kín của HĐH Windows, chắc chắn sẽ củng cố địa vị lũng đoạn của Micorsoft.
Chẳng trách bên ngoài xôn xao ầm ĩ, mà Microsoft lại giữ im lặng bất ngờ, chưa có thái độ gì, nếu Microsoft không có tâm tư này, e là đã công khai trả lời với báo chí rồi.
Trần Tĩnh rất vui khi nghe Trương Khác giải thích nghi hoặc trong lòng mình, cảm giác được tin tưởng làm người ta thỏa mãn hơn bất kỳ việc gì.
Yến viên đã ở trước mặt, đêm chua khuya, có rất nhiều nhà khoa học, kỹ sư của Vườn Sồi đưa con cái ra đây tản bộ, bọn họ chủ động chào hỏi, Trương Khác và Trần Tĩnh dù tình chàng ý thiếp đều muốn cả, nhưng đành vờ nghiêm túc bàn công việc.
Hoàng hôn Trương Khác đặc biệt bỏ thời gian tới trung tâm nghiên cứu của Cao Khoa KV, xem tình hình phát triển di động mới của bọn họ. Nếu công tác các phương diện đều thuận lợi, Cẩm Hồ, Cao Khoa KV, Liên Tín sẽ cùng đưa ra di động trong nước thực thụ ở phân khúc tầm thấp, với giá dưới tệ, thực hiện sản xuất trong nước triệt để, lần đầu tiên đem di động trong nước giảm xuống giá dưới USD.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Hả, cậu dám lên tiếng đỏi hỏi tham lam như vậy à? Diệp Kiến Bân hai mắt tròn xoe: - 900 triệu USD.
Thương vụ Cẩm Hồ mặc dù năm nay có quy mô doanh lợi nghiệp vụ hài ngoại tăng trưởng mạnh, nhưng chỉ miễn cưỡng cân bằng chi phí quản lý và tài vụ lúc này, hiện thương vụ Cẩm Hồ mang món nợ 2.2 tỷ, chỉ riêng lãi suất mỗi năm đã hơn 100 triệu USD.
Mặc dù Diệp Kiến Bân miệng nói Trương Khác tham lam, nhưng trong lòng sao lại chẳng hi vọng Microsoft đồng ý với điều kiện của Cẩm Hồ? Có 900 triệu USD này, sau khi tới kỳ hạn ESS lại bán đi cổ phiếu của Công Đằng Online kiếm 300 - 400 triệu nữa, như thế ít nhất trong 2 năm Cẩm Hồ không phải lo lắng vì vấn đề tài chính.
Nghiêm gia bày bao nhiêu trò ở Hải Túc chẳng phải khát tài chính gây ra.
Diệp Kiến Bân ảo tưởng một lúc rồi lắc đầu: - Không thể, không mơ như thế nữa, lấy được 300 triệu USD từ Microsoft là chúng ta nên biết đủ rồi.
- Ra giá trên trời trả giá dưới đất mà... Trương Khác cười tủm tỉm.
- Đang bàn việc gì đó? Tôn Tĩnh Hương đổi trang phục thường ngày đi tới, ngồi kề bên cha, nũng nịu ôm tay ông như cô bé con.
- Đang bàn xem phải moi tiền Microsoft ra sao... Tôn Thương Nghĩa hiền từ vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô con gái lớn.
- Moi tiền của Microsoft? Tôn Tĩnh Hương ngạc nhiên hỏi, cô chỉ quá bất ngờ mà hỏi thôi, chứ một số vấn đề nếu muốn làm rõ thì ít nhất pahri nghe chăm chú nửa tiếng mới được, cô chẳng rảnh mà đi truy hỏi cơ mật của Cẩm Hồ.
- Tôi đã nhận Đại Nhi làm con nuôi rồi, ngày mai sẽ tổ chức rượu ăn mừng tuyên bố công khai, sau này ai dám dùng thủ đoạn đê tiện nhắm vào Đại Nhi, thì là trực tiếp hất nước bẩn lên đầu Cát gia. Cát Minh Ngọc đi vào phòng bào, lửa giận vẫn chưa nguôi ngoai, đứng giữa phòng tuyên bố quyết định của bà.
Trương Khác ngẩn đầu nhìn Giang Đại Nhi, cô mặc một bộ váy tím ngắn dè dặt đứng sau Cát Minh Ngọc, mắt cố ý né tránh ánh mắt y, lại nhìn nét mặt Đường Thanh và Thịnh Hạ, chắc là vừa rồi lúc thay y phục bọn họ đã nói xong chuyện này, đứng dậy nắm tay Đường Thanh, kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình, cười nói: - Chúc mừng bác Tôn có thêm một cô con gái ngoan.
Giang Đại Nhi lúc này tối đa chỉ có thể là nghệ sĩ ăn khách, cây sinh tiền của Thế Kỷ Hoa Âm, mà trong làng giải trí Hong Kong mang đậm chất giang hồ, khó tránh khỏi kẻ khác dùng thủ đoạn đê tiện nhắm vào cô, nhưng được vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Ngọc nhận làm con nuôi, thân phận của cô sẽ khác hẳn.
Trương Khác rất vui mừng về sự an bài này, nhưng không thể biểu thị thái quá, chỉ chúc mừng như cao hứng thay cho vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa chứ không phải vì Giang Đại Nhi.
- Chuyện tối ngày hôm nay cha mẹ Đại Nhi có chỗ không phải, mong cậu thông cảm cho bọn họ một lòng tha cho con, tôi bào bọn họ mời rượu bồi tội với cậu. Cát Minh Ngọc lấy tư cách mẹ nuôi, ôm lấy sự việc.
Nhìn thấy cha mẹ Giang Đại Nhi cầm ly rượu vang muốn tới mời rượu, Trương Khác vội vàng đứng dậy, giữa lấy ly rượu trong tay Giang Đào, nói: - Nếu không dì Lý cào lên mặt cháu vài cái nữa, cháu mới đề chú dì mời rượu.
Y cười cợt làm trò, khiến Giang Đào, Lý Nguyệt Như chẳng thể kiên trì mời rượu bồi tội nữa, nhưng không chịu ngồi xuống. Hai bọn họ quen Trương Khác từ mùa xuân năm 96, nhưng tiếp xúc không nhiều, với bọn họ mà nói nhìn vào Trương Khác, nhìn vào tập đoàn Ái Đạt như nhìn hoa cách bờ sông, chẳng thấy được gì rõ rệt.
Cho dù là Lệnh Tiểu Yến mấy năm qua tiếp xúc rất nhiều với Trương Khác, cùng có bạn trai đi theo Diêu Văn Thịnh, mà đến khi Sáng Vực chính thức sát nhập vào Cẩm Hồ, cô mới lờ mờ thấy được bóng dáng một đế quốc tài chính.
Lý Nguyệt Như tuy đi theo sát con gái từ sau khi Giang Đại Nhi quyết định nghỉ học, nhưng khi đó sự nghiệp biểu diễn của Tôn Tĩnh Hương bao hết, mà chuyện quảng cáo giữa Thế Kỷ Hoa Âm và tập đoàn Ái Đạt, bà ta tham dự không sâu.
Giang Đào thì trước giờ ở lại Huệ Sơn kinh doanh xưởng đúc, cho dù nhờ Trương Khác mà có quan hệ với Tống Hiểu thường ủy Huệ Sơn, nhưng không dung nhập vào hạch tâm của giới thượng lưu Huệ Sơn, tất nhiên không biết việc của Cẩm Hồ.
Trong mắt vợ chồng bọn họ, chỉ loáng thoáng nhận ra thế lực sau lưng Trương Khác rất lớn, còn bọn họ tiếp xúc mật thiết với Tôn gia, thấy sự xa hoa trong sinh hoạt thường ngày của Tôn gia, biết bọn họ là nhà hào phú, cho rằng quý nhân thực sự trong cuộc đời Giang Đại Nhi là Tôn Tĩnh Hương.
Nói tới thực dụng hám lợi, Lý Nguyệt Như hơn chồng rất nhiều, nhưng là bậc cha mẹ, có hám lợi tới mấy cũng không thể nhìn con gái bị người ta lột y phục mà không nổi giận được. Nhưng sau khi bình tĩnh lại, biết nguồn cơn sự việc, đó căn bản là hổi lầm, hai vợ chồng Lý Nguyệt Như mới sợ hãi về quyền thế của Trương gia.
Mặc dù Tôn Tĩnh Hương, Duy Duy, Đường Thanh nhiều lần nói với bọn họ đừng để chuyện này vào trong lòng, thậm chí Giang Đại Nhi cũng bảo bọn họ yên tâm, nhưng bọn họ không sao hết lo lắng, cảm thấy mình phải đích thân xin lỗi trước mặt Trương Khác thì chuyện này mới có thể kết thúc.
Ngay cả Cát Minh Ngọc thấy với thân phận, địa vị của Trương Khác, nhất định phải cho y cái thang đi xuống, ở bên cạnh khuyên Trương Khác chấp nhận ly rượu này.
Trương Khác làm sao chịu đồng ý, nếu uống ly rượu này, chẳng phải nụ hôn thứ hai với Giang Đại Nhi sau này coi như hết trông đợi luôn?
Tôn Thượng Nghĩa biết âm mưu xảy ra tối nay, nhưng lại không biết chi tiết chuyện Trương Khác bị cào mặt, nghe pha trò, chẳng hiểu chuyện là thế nào, nhưng thấy chuyện này nên xử lý quoa loa, nếu qua nghiêm khắc sẽ làm phá hỏng không khí: - Chỗ này mọi người đều quan hệ tự nhân, Trương Khác là bạn Tĩnh Mông, Tĩnh Hương, chúng ta là trưởng bối của bọn chúng, chuyện kính rượu thì thôi, đừng quá câu nệ... Nếu nói tới kính rượu phải do Đại Nhi tới kinh rượu tôi và Minh Ngọc mới đúng chứ.
Tôn Thượng Nghĩa nói như thế, là bằng với đồng y nhận Giang Đại Nhi làm con nuôi rồi. Giang Đào, Lý Nguyệt như vội rót rượu cho Giang Đại Nhi bảo cô kỉnh rượu vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa.
Kính rượu xong, Giang Đại Nhi quay sang Trương Khác nói: - Tôi đại biểu cho cha mẹ tôi kính rượu bồi tội với cậu, ly rượu này nhất định cậu phải uống...
Nhìn đôi mắt tuyệt trần của Giang Đại Nhi ẩn chứa tình ý, Trương Khác nghĩ thế nào cũng phải để cha mẹ cô yên tâm, cầm ly rượu lên khẽ chạm với cô, chỉ nge tiếng va chạm êm tai, uống nửa ly rượu. Giang Đại Nhi cũng uống nửa lý rượu của mình, làn da ngọc ngà ánh lên ráng hồng mê hoặc, ngồi xuống bên mẹ, né tránh ánh mắt Trương Khác, chỉ sợ nhìn thêm một cái thôi thì chẳng còn che dấu được gì nữa.
Thế là mọi người đều vui, ngồi xuống nói cười, Hứa Duy vội vàng từ bên ngoài đi vào, trong tay cố cuộn mấy tờ giấy dầy, nói với Trương Khác: - Cho cậu xem trình độ đám cho săn tin của Hong Kong...
Trương Khác nhìn Hứa Duy mở mấy tờ giấy ra, không ngờ là mấy bức ảnh màu, tấm đầu tiên là ảnh Giang Đại Nhi mặc áo sơ mi biểu diễn trên sân khấu, tấm thứ hai là ảnh y đi vào hậu đài, mặc dù chỉ lộ một phần nhỏ mặt, nhưng Trương Khác biết là chụp mình. Y, Phó Tuấn, các vệ sĩ khác đều không ý thức được mình bị người ta chụp ảnh, hai tấm ảnh đều dùng bút đỏ chi rõ hai người mặc áo sơ mi như nhau.
Hứa Duy lại mở một tờ giấy đọc: - "Live show của ca hậu đời mới, nam nhân đằng sau xuất hiện", tiêu đề này đủ kinh hãi chưa?
- Khụ, khụ... Trương Khác ho khan mấy tiếng, che dấu xấu hổ trong lòng, dù mọi người ở đây đều hiểu chuyện này là sao, y vẫn có cảm giác có tật giật mình, không dám nhìn Đường Thanh, cười gượng gạo: - Chúng chụp lúc nào đấy, em chẳng hề nhận ra....