Cùng trong một bầu trời lấp lánh ánh sao, có người đang chìm trong ngọt ngào, cũng có người đang đau khổ, có người lồng lộn phẫn nộ.
- Chó chết! Trì Tá Tú Tàng siết chặt điện thoại, gân xanh trên tay nổi lên như con rắn, hai mắt đỏ như thú dữ, bộ dàng cực kỳ đáng sợ: - Thông qua quốc hội liên bang gây áp lực cũng không được? Bọn mũi lõ khốn kiếp thường ngày thì mạnh miệng lắm, tới lúc cần thì chỉ biết nói không, rốt cuộc là vì sao?
- Ngài Trì Tá, địa vị Tây Úc trong liên bang Australia rất đặc thù, điều này ngài cũng biết đấy, bọn họ có toàn quyền hành chính độc lập, mặc dù chúng tôi đồng loạt gây áp lực với nội các và thủ tướng Tây Úc thông qua quốc hội, lấy lý do bảo vệ môi trường, bảo đảm an ninh mỏ để yêu cầu đóng cửa các khu mỏ của người Trung Quốc ở suối Thánh Đản. Nhưng ủy viên Wister sau khi đích thân đi kiểm, còn công khai biểu dương trang thiết bị an toàn, chế độ bồi dưỡng và bảo vệ môi trường của mỏ Suối Thanh Đản, hơn nữa... Giọng nói trong điện thoại rõ ràng ngần ngần một lúc mới tiếp tục: - Hơn nữa cho dù ý kiến ở trong quốc hội liên bang cũng không thống nhất, phe cánh do nghị sĩ Joyce đứng đầu công kích chính sách bảo vệ môi trường mới, cho rằng nó ảnh hưởng nghiêm trọng tới phát triển kinh tế toàn bộ liên bang, xét tình hình hiện nay, chính sách này hoàn toàn không có khả năng thông qua.
Nếu đối phương không phải giám đốc của Tân Nhật Thiết thì Trì Tá Tú Tàng đã chửi rủa ông ta một trận, sau đó đập vỡ điện thoại, gần đây hắn không được nghe một tin tức tốt lành nào.
Tên khốn kiếp kia sau Tết đưa Lý Hinh Dư trở về Seoul, lại còn được chính Lý Kiện Hi tiếp kiến, quan hệ giữa Cẩm Hồ và Samsung trước đó vì Lý Hinh Dư mà trở nên căng thẳng, hiện cũng vì Lý Hinh Dư mà trở nên hòa hoãn. Về sau nghe tin Lý Hinh Dư chính thức tới viện nghiên cứu Samsung ở Kiến Nghiệp làm việc, còn thường xuyên ở cùng tên kia, làm Trì Tá Tú Tàng cứ nghĩ tới chuyện hai người đó có thể làm là lại nổi điên, cuối cùng tìm thế thân kia phát tiết.
Trong chưa tới ba tháng sau Tết, những doanh nghiệp di động Âu Mỹ và Nhật bao gồm cả Sony bắt đầu đối diện với sự khiêu chiến mạnh mẽ của doanh nghiệp di động bản địa Trung Quốc, mấy doanh nghiệp di động Trung Quốc liên tục đưa ra di động mới tích hợp FM hoặc máy nghe nhạc, những chiếc di động GPRS này so với cùng di động cùng loại của thương hiệu nước ngoài, về kỹ thuật không thua kém quá nhiều, lại dựa vào ưu thế giá cả và bản địa, dần dần chiếm lại được phân ngạch thị trường do nửa cuối năm ngoái mất đi khi China Telecom nâng cấp mạng. Tức nhất là những chiếc di động mang kỹ thuật mới này đều có in tiêu chí " Idea Inside", ý nghĩa không cần phải nói, vẫn là Cẩm Hồ giở trò đằng sau, đều là thủ đoạn của tên khốn kiếp kia.
Mà đêm nay, chuyện mà trước đó Trì Tá Tú Tàng luôn mang hi vọng cực lớn thông qua chính quyền Châu Úc ngăn cản Cẩm Hồ phát triển ở Tây Úc, vì địa vị chính trị đặc thù của Tây Úc, cùng việc Cẩm Hồ có được nhân vật thế lực ở Tây Úc ủng hộ, cuối cùng chỉ có tin tức bất lợi.
- Đều tại đám già bảo thù đó bỏ qua thời cơ bóp chết Cẩm Hồ từ lúc mới tiền quân vào Perth, giờ thì mọi thứ đã muộn rồi. Cúp điện thoại xong, Trí Tá Tú Tàng hung hăng chửi:
Không cam tâm, Trì Tá Tú Tàng nảy sinh ý nghĩ độc ác, nghĩ thủ đoạn ngoài sáng không được, vậy phải dùng thủ đoạn ngầm, nhấc điện thoại gọi một cú đường dài: - Bảo người trước kia trà trộn thành công vào đó chuẩn bị sẵn sàng, tôi đoán chừng một hai tháng nữa tên đó sẽ quay lại Perth, lúc ấy là thời cơ hành động tốt nhất. Nói với hắn, nếu không bại lộ thân phận, lại hoàn thành nhiệm vụ, hắn sẽ được thưởng thêm 2 triệu USD.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trạm đầu tiên trong chuyến lưu diễn của Giang Đại Nhi được bố trí tại kiến Nghiệp, ngoại trừ vì Giang Đại Nhi cô từng học ở Đh Đông Hải, còn vì tính tới bố trí thống nhất của tập doàn Thế Kỷ Hoa Âm.
Tháng 5 Thế Kỷ Hoa Nghệ sẽ tổ chức vòng thi đấu cuối cùng ở Kiến Nghiệp, thông qua buổi biểu diễn của Giang Đại Nhi đồng thời tuyên truyền hoạt động thi tài thanh nữ, để chiếm ưu thế và tiên cơ với cuộc thi của Tĩnh Mỹ. Đó cũng là một kiến nghị của Trương Khác, có tài nguyên tốt như thế thì tất nhiên phải tận dụng, vừa có thể nâng cao khả năng thành công, lại đả kích đối thủ mạnh, tội gì không làm.
Một ngày tháng năm, Diệp Kiến Bân gọi điện thoại cho Trương Khác: - Sao tôi cảm thấy cậu nói phải tận dụng tài nguyên chất lượng tốt không phải là nói tới buổi biểu diễn của Hoa Âm, mà nói tới Giang Đại Nhi, lần này ở Kiến Nghiệp không làm gì người ta chứ hả?
- Anh Diệp sao dậy sớm thế, tôi tưởng anh mỗi ngày phải trông bông hoa nhỏ, đêm đêm phải phục vụ hai bông hoa lớn ướt át, thế nào cũng phải ngủ tới giữ trưa mới dậy chứ? Trương Khác không biết Diệp Kiến Bân đoán bừa, hay là nghe phong phanh được từ đâu đó nên gọi điện thoại tới.
Diệp Kiến Bân sớm lĩnh giáo cái mặt trơ trán bóng của Trương Khác rồi, chủ động đổi chủ đề: - Bên phía Perth có tin truyền về, nghe nói tập đoàn Nhật cuối cùng không nhịn được muốn giở trò, có điều bị mấy bước an bài trước của chúng ta hóa giải rồi. Lâu lắm rồi không có chuyện gì sảng khoái hơn thế.
Nói tới đó Diệp Kiến Bân dừng lại một chút, hơi lo lắng: - Hiện về phía chính quyền Perth chúng ta không cần lo lắng gì nữa, nhưng cần phải đề phòng bọn chúng giở thủ đoạn ngầm.
- Đúng là cần chú ý điều này, tôi sẽ liên hệ với Lương Quân, lưu ý sự an toàn của khu mỏ. Suy nghĩ tới chuyện Hồ Kim Tinh ở Hong Kong, Trương Khác đúng là lo có kẻ chó cùng dứt dậu, làm những chuyện vượt ngoài giới hạn: - Tôi thấy cần xin với chính quyền Tây Úc cho phép lập đội ngũ bảo vệ mỏ, một mặt bảo vệ an ninh khu mỏ, đồng thời bảo vệ an toàn nhân thân cho nhân viên Cẩm Hồ.
Cúp điện thoại xong vì không muốn để Địch Đan Thanh phải lo lắng, Trương Khác trực tiếp gọi điện cho Lương Quân, nói chuyện vừa bàn bạc với Diệp Kiến Bân, cuối cùng gọi điện cho Địch Đan Thanh xác nhận thời gian quặng sắt đầu tiên ở Suối Thánh Đạt được khai thác, hẹn thời gian tới Perht tham gia nghi thức.
Mấy chuyện chính nói xong, Trương Khác chuẩn bị hỏi tới tình hình hoàn thiện hai hòn đảo còn lại thì thấy Tôn Tĩnh Mông thời gian qua luôn ở Kiến Nghiệp chuẩn bị vòng thi tài cuối cùng cầm tờ báo mặt hầm hầm tức giận đi vào, theo sau còn có Tiểu Tuyết trong trang phục váy công sở tiêu chuẩn.
Tôn Tĩnh Mông tới bên cạnh Trương Khác, trải tờ báo trước mặt y, lửa giận chưa nguôi ngoai: - Lũ khốn nạn Anh Vương Tĩnh Mỹ, thấy cuộc thi không đấu lại được với chúng ta, liền giở thủ đoạn đe hèn, không có chút đạo đức thương nghiệp nào hết, Trương Khác, lần này anh nhất định phải giúp em và Tiểu Tuyết gỡ lại.
Trương Khác thấy Tôn Tĩnh Mông như con hổ cái gầm gừ đòi xé xác con mồi, ngồi xuống ghế nhìn Tiểu Tuyết, thấy sắc mặt cô bình thường mới cúi đầu đọc báo.
Đó là báo tin nhanh Hong Kong, tiêu đề màu đỏ là:" Gái gọi trước kia, giám sát thi tài ngày nay."
Trương Khác đọc xem qua bài báo, lại ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Tuyết, thấy trong đôi mắt cô đang nhìn mình có không phục và khinh bỉ, chẳng có chút ủy khuất nào.
Nha đầu này tính cách vẩn sảng khoái quật cường như thế, chẳng trách hợp tính với tiểu yêu tinh của mình, có ấy có chuyện, làm Tôn Tĩnh Mông nhảy dựng lên như chuyện của mình vậy. Trương Khác thầm cười khổ, chuyện này ngay từ hồi ở Hong Kong được nghe Tôn Tĩnh Mông kể chuyện Lưu Bân tiến cử Tiểu Tuyết, y đã có dự cảm rồi, quá khứ của Tiểu Tuyết thế nào cũng thành điểm yếu để đối thủ đả kích. Nhìn nội dung bài báo, rõ ràng là phong cách làm việc của Anh Vương, giống chuyện trang phục indo của Giang Đại Nhi, đều nhắm vào đả kích danh dự của người khác.
Sau khi lên làm phó thị trưởng, lượng công việc và trọng trách trên vai Cố Hiểu Mai đều tăng lên rất nhiều, thường ngày cuối tuần cũng phải tới chính phủ thành phố tăng ca, nhưng chuyện lớn liên quan tới phẫu thuật cho Trần Ninh, bà ta xin nghỉ cùng chồng Vu Vệ cùng vợ chồng Trần Dục tới Kiến Nghiệp và ngày đầu tháng .
Đến Bệnh viện Nhân dân tỉnh tìm được viện trưởng Ngụy Quan Hoa chủ trì chữa bệnh cho Trần Ninh, mấy người ngồi trong văn phòng thương lượng chuyện phẫu thuật vào cuối tháng.
- Tất cả thiết bị cần cho phẫu thuật đều đã đầy đủ, tình hình dùng thử hiện nay vô cùng tốt, hoàn toàn có thể thỏa mãn yêu cầu sử dụng lâm sàng... Thấy trên mặt cha mẹ Trần Ninh viết đẩy vẻ lo lắng, Ngụy Quan Hoa cô lấy những tình huống tích cực ra an ủi họ, để họ có thểm lòng tin.
- Có phải là nhất định cần phẫu thuật không, nếu không thì Tiểu Ninh nhà thôi... Mặc dù trong lòng đã có chuẩn bị tư tưởng nhất định, nhưng khi chính thức phải đưa ra quyết định, là người mẹ, Vương Cầm vẫn muốn né tránh theo bản năng, nghĩ nếu phẫu thuật có nguy hiểm, chẳng thà để Trần Ninh cứ như thế này, trông có vẻ rất khỏe mạnh.
- Nếu như không phẫu thuật, hiện giờ xem ra vấn đề không lớn, nhưng đợi cô bé nhiều tuổi hơn một chút, các bộ phận phát triển hoàn thiện, sẽ tăng thêm gánh nặng cho tim, khiến công năng của tim suy thoái ngày một nhanh hơn, gây ra đủ chứng bệnh khác, cơ bản không có khả năng trị liệu, lạc quan nhất cô bé chỉ có thể sống tới - tuổi. Mặc dù không đành lòng đem sự thực tàn nhẫn này nói ra với một người mẹ, nhưng bất kể nghĩ từ điều kiện khác quan chữa trị y tế, hay tuổi tác người bệnh đang vào thời điểm phẫu thuật tốt nhất, cần phải khiến cho người nhà bệnh nhân đưa ra kết quả cuối cùng: - Phẫu thuật tuy có nguy hiểm, nhưng có thể trị tận gốc tim bẩm sinh phát triển không hoàn toàn của cô bé, nếu phẫu thuật thành công, thêm hai ba năm điều dưỡng, cơ bản có thể đạt được tiêu chuẩn sức khỏe của người bình thường.
Không làm phẫu thuật, con gái mình tối đa chỉ có thể sống thêm vài năm, làm phẫu thuật, con gái mình có thể khôi phục thành một người khỏe mạnh bình thường, nhưng khả năng sau khi vào phòng phẫu thuật, con gái mình sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.
Một bên là sống, một bên là chết, một là thiên đường, một là địa ngục, lựa chọn khó khắn bày ra trước mắt làm Vương Cầm che miệng khóc nức nở, bà nguyện thà để mình là người phải phẫu thuật, nguyện thà mang hết bệnh tật của con. Cố Hiểu Mai ngồi bên cũng buồn bã ôm vai Vương Cầm an ủi.
- Viện trưởng Ngụy, tỉ lệ phẫu thuật thành công là bao nhiêu? Là nam nhân, Trần Dục phải cực lực khắc chế tình cảm, nhưng giọng nói không khỏi ngèn nhẹn, đúng là thương thay cho lòng cha mẹ trong thiên hạ.
- Với điều kiện y tế trước kia, loại bệnh tim bẩm sinh này chỉ có % có thể phẫu thuật thành công. Bất kể kết quả thực sự ra làm sao, Ngụy Quan Hoa thấy mình phải cho cha mẹ đáng thương này thêm lòng tin: - Nhưng với điều kiện cùng trang thiết bị hiện nay tỉ lệ phẫu thuật thành công trên %, đương nhiên ý chí sinh tồn của người bệnh rất quan trọng.
Khi từ bệnh viên nhân dân tỉnh ra cùng ngồi xe tới Đh Đông Hải, Cố Hiểu Mai vất vả an ủi Vương Cầm mãi, còn với Vương Cầm mà nói, vừa rồi đã đưa ra quyết định, vậy chỉ còn cách nghĩ theo chiều hướng tốt đẹp. Tới Đh Đông Hải, tâm tình Vương Cầm đã bình thường hơn một chút, ít nhất trông không quá bi thương.
Vì tránh bị nhìn ra, khi gặp con gái, Vương Cầm mỉm cười như không hề có chuyện gì xảy ra, chỉ là nụ cười đắng ngắt, không chỉ bà, cùng là mẹ, cùng nhìn Tiểu Ninh lớn lên từ lúc lọt lòng mẹ tới giờ, Cố Hiểu Mai cũng đau khổ vô cùng.
Sau khi hỏi qua đại khái tình hình học tập gần đây, Vương Cầm vì muốn tránh ánh mắt mắt nghi hoặc của Trần Ninh, chỉ muốn rời khỏi trường thật nhanh, nhưng Cố Hiểu Mai trước khi đi hỏi Vu Trúc: - Tên Tào Hổ kia có còn quấy nhiễu Tiểu Ninh không? Bà hỏi thế tất nhiên là lo lắng tâm tình của Trần Ninh trước phẫu thuật vì chuyện này mà có ảnh hưởng gì, chuyện Tào Hổ tới tận Tân Vu uy hiếp, cùng bị bà đuổi đi, chỉ giới hạn trong hai mẹ con, cả Trần Ninh cũng không hay biết gì.
- Cái thằng đó lần trước bị Trương Khác tìm tận mẹ nó giáo huấn một trận, đã lâu lắm rồi không dám tới tìm Tiểu Ninh nữa. Vu Trúc nhìn Trần Ninh một cái, tiếp tục nói: - Hơn nữa cách đây không lâu nghe nói nó đã chuyển trường về Bắc Kinh.
- Trương Khác à? Sao cậu ta lại ra mặt giúp Trần Ninh, Cô Hiểu Mai ngạc nhiên, nhìn thấy mặt Trần Ninh thoáng ửng hồng, không khỏi thầm thở dài vì con trai, nhưng nghĩ tới bệnh cả Trần Ninh, tâm tình rất tệ.
Vu Vệ không chú ý tới điểm này, chỉ thắc mắc: - Chuyển trường? Loại Nhị thế tổ đó sao vô duyên vô cớ chuyển trường, có phải xảy ra chuyện gì không?
- Cháu nghe nói nó định cưỡng bức con gái nhà người ta ở bên ngoài, bị người ta bắt tại trận, nên không mặt mũi nào ở lại đây nữa. Sau khi Tào Hồ không tới quấy rầy Trần Ninh nữa, Vu Trúc không quan tâm tới chuyện của Tào Hồ, nên tin tức nghe được cũng mơ hồ.
Cho dù nói không được rõ ràng, vẫn làm Vu Vệ và Trần Dục đưa mặt nhìn nhau, nghĩ loại Nhị Thế này đúng cái gì cũng dám làm.
- Chuyện không đơn giản như Vu Trúc nói đâu. Rõ ràng trong giới nữ sinh, loại tin tức này lan truyền chi tiết hơn nhiền, Trần Ninh phản bác: - Nghe nói Tào Hổ ỷ hắn là giám đốc công ty tổ chức hoạt động thi tài, mấy ngày trước kỳ thi ép buộc một nữ thí sinh đi chơi cùng, muốn dùng thuốc mê cưỡng bức cô gái đó, chẳng hiểu sao cô gái đó chạy thoát được, kết quả Tào Hồ và tên đồng bọn tự uống thứ thuốc đó, bọn chúng... Bị phóng viên hay tin tới hiện trường chụp được ảnh. Trần Ninh xấu hổ không nói kỹ, nhưng là người lớn ai cũng hiểu uống loại thuốc đó, hai tên nam nhân kia có thể làm trò gì.
- Toàn chuyện vô căn cứ, chỉ đám nữ sinh các bạn thích truyền tai nhau. Vu Trúc bản tính chất phác rõ ràng không hứng thú với loại tin tức lộn xộn này.
- Sao lại không có căn cứ, bạn không thấy cái hoạt động thi tài của họ cuối cùng rất nhiều cô gái không tham gia, hơn nữa trên mạng còn có ghi âm sự kiện này, mặc dù không có tên, nhưng mình nghe giọng là biết một kẻ trong đó là Tào Hổ. Trần Ninh hừ một tiếng, cô tất nhiên nghe ra giọng Tào Hổ.
- Tiểu Ninh nói thế làm chú nhớ ra, thời ra trước đó trên tin báo văn hóa chẳng phải cùng tuyên truyền hai hoạt động thi tài nữ sinh, cuối cùng nghe nói hai nhà đều tổ chức vòng quyết đấu ở Kiến Nghiệp. Hình như tổng giám sát một nhà còn là gái gọi hàng đầu của Hoàng Hậu Tân Vu chúng ta, bị báo chí tiết lộ, cuối cùng nghe nói một cuộc thi đầu voi đuôi chuột có rất nhiều nữ thí sinh bỏ không tham gia nữa. Vu Vệ rõ ràng quan tâm tới tin tức này hơn con trai mình.
Người khác nghe chuyện này tối đa chỉ coi là đề tài tán gẫu, Cố Hiểu Mai thân trong quan trường, lại hiểu nhiều chuyện hơn, cho nên cũng suy nghĩ sâu xa hơn một chút.
Cố Hiểu Mai trước kia cũng từng xem tin trên TV về hoạt động của hai công ty này, biết một bên là Thế Kỷ Hoa Nghệ, giống Thế Kỷ Hoa Ảnh đang xây thành phố điện ảnh ở Tân Vu, đều là xí nghiệp phía dưới tập đoàn Thế Kỷ Hoa Âm. Mà rõ ràng là Thế Kỷ Hoa Âm liên quan mật thiết tới Trương Khác, hay nói cách khác là với Trương gia, bà nhiều lần thấy Tôn Tĩnh Mông, người chủ trì Thế Kỷ Hoa Nghệ có động thái thân mật với Trương Khác, chẳng lẽ sự kiện này cũng là do y đứng sau bày ra.
Nếu chỉ là phản kích với thủ đoạn hèn hạ của đối thủ trước đó, hay là ngẫu nhiên phát hiện ngầm phơi bày chuyện này, cũng có lẽ giống như sự kiện La Quy Nguyên, bề ngoài chỉ là tranh giành ghen tuông mà náo loạn, thực chất mục đích cuối cùng diệt trừ nhọt độc La Quy Nguyên. Lần này cậu cũng có mục đích khác? Liên tưởng tới việc con trai nói Trương Khác ra mặt giáo huấn mẹ Tào Hổ, Cố Hiểu Mai nghĩ? Chẳng lẽ là vì Trần Ninh? Nghĩ thế không khỏi buồn cười, Trương Khác có thiện cảm với Trần Ninh ra sao thì cũng đâu có mấy cơ hội tiếp xúc, ra mặt giúp Trần Ninh ngăn Tào Hổ đã là bất ngờ lắm rồi, nếu bảo vì Trần Ninh mà ép Tào Hồ phải chuyển trường rời đi thì nói thế nà cũng không thông.