Rồi bảo Hứa Tư lấy hướng dẫn sử dụng mấy hôm nay bỏ thời gian rảnh ra dịch đưa cho Diệp Tiểu Đồng, trong tay Trương Khác không có chiếc GH 388, tài liệu là do Tạ Vãn Tình tìm giúp. Đương nhiên là sử dụng thuật ngữ mà sau này mới trở thành quy chuẩn, tuyệt đối dễ hiểu hơn bản của Ericsson dịch.
Diệp Tiểu Đồng hiểu biết về thông tấn kỹ thuật số hơn Hứa Tư và nhóm Lưu Minh Huy nhiều, nhận thức được hướng dẫn sử dụng ngắn gọn của Trương Khác phải có trình đồ chuyên nghiệp cỡ nào.
Trương Khác liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Đồng ngạc nhiên lật xem bản viết tay của mình, cánh môi đỏ mọng khẽ hé ra, hẳn là giật mình, y làm bộ như không hề thấy, hỏi:
- Tiểu thư Diệp có kiến nghị gì không?
Diệp Tiểu Đồng ánh mắt né tránh, lần đầu tiên có người làm cô không dám nhìn thẳng, lật qua loa vài trang, thực sự không đề xuất ý kiến gì, đặt xuống đó, có chút xấu hổ.
Đôi mắt đẹp giấu sau chiếc kính lớn của Hứa Tư ẩn chứa ý cười, nói:
- Không cần vội thảo luận hướng dẫn sử dụng, công tác của chúng ta có khởi đầu tốt, Cty Thịnh Hâm cũng sảng khoái trao quyền đại lý cho chúng ta, làm sao tiến thêm một bước mở rộng thị trường mới là đề tài thảo luận tiếp theo của cuộc họp.
Trương Khác tạm thời bỏ qua Diệp Tiểu Đồng, thu mắt về:
- Người có ý hướng hợp tác rất nhiều, nhưng chúng ta phải phân biệt rõ, chúc ta có chức trách trực tiếp khai thác thị trường, chứ không phải giao hàng cho thương nhân tiêu thụ là được. Tôi bảo các vị điểu tra bối cách kinh doanh của người tới tìm hiểu, trong đó người tới kiếm cơ hội kinh doanh chiếm 40%. Trước tiên bọn họ là người trong nghề kinh doanh thông tấn, mẫn cảm với việc nắm bắt cơ hội, quan trọng là, bọn họ nắm trong tay quần thể khách hàng quan trọng nhất của chúng ta, đây là trọng điểm công tác mở rộng thị trường của chúng ta trong thời gian gần...
Nghe tới đó Diệp Tiểu Đồng lấy giấy bút trong túi ra, Trương Khác ngạc nhiên nhìn cô, Diệp Tiểu Đồng thản nhiên ghi chép, chẳng hề xấu hổ.
Hành động của Diệp Tiểu Đồng làm đám Lưu Minh Huy càng thêm tự tin, hiển nhiên phân tích thị trường của Trương Khác đã được tổng đại lý coi trọng.
Trương Khác nói tới hào hứng, đem hết đường lối mấy hôm nay suy nghĩ kỹ càng nói giảng giảng nghe rất thích tai:
- Tất nhiên, năng lực mở rộng thị trường của nhà phân phối khá yếu, thường bọn họ chỉ duy trì quần thể khách hàng cố định, chúng ta không phải tìm bọn họ là xong, nhân viên marketing phải giúp nhà phân phốitìm kiếm thị trưởng mới, như thế mới dễ dàng khai phá thị trường, mới có thể làm hàng hóa tiêu thụ mau chóng. Hiện nay bưu điện đang nắm giữ hệ thống tài nguyên di động, hiện trạng này có thể khó thay đổi trong vài năm tiếp theo...
- Nhưng tôi muốn mọi người phải hiểu, các bưu điện không phải là một hệ thống không có kẽ hở, chỉ cần chúng ta có năng lực đem quầy hàng bày trong bưu điện, là có thể chung hưởng nguồn tài nguyên này...
Trương Khác không hề lo mình phải chiến đấu đơn độc, cũng không sợ Motorola dùng thủ đoạn thượng tầng lấp kín con đường này, chưa nói tổng bộ Ericsson cũng sẽ tiến hành lo lót cao tầng, chỉ riêng ở Hải Châu, vượt qua sự phong tỏa của hệ thống bưu chính không phải làm vấn đề lớn, bảo chị Vãn Tình ra mặt ám thị một chút là được.
Suốt cả cuộc họp một mình Trương Khác thao thao bất tuyệt, tới khi học viên làm thêm tới văn phòng mới ngừng, lúc này cửa văn phòng đã có một đám đông những người bị quảng cáo thu hút tới.
Đám Tương Vi dựa theo trình tự công tác định sẵn tiếp đón người tới tìm hiểu, Trương Khác và Diệp Tiệp Đồng vào phòng giám đốc của Hứa Tư thảo luận điều khoản cụ thể của hợp đồng đại lý.
Tạ Vãn Tình cùng Thái Phi Quyên tới Hải Châu vào buổi trưa, Thái Phi Quyên hiện giờ là một trong số ít người ở Cty Hải Dụ mà Tạ Vãn Tình có thể dựa vào, nên điều cô ta làm tổng giám đốc kinh doanh.
Đám Lưu Minh Huy không ngờ tổng giám đốc lại là thiếu phụ khí chất cao nhã quyến rũ như thế, cô bé bên cạnh thấy Trương Khác hưng phấn kêu a a, nhưng không phát ra lời làm người ta thương tiếc.
Nhà họ Diệp và nhà họ Tạ ở trong cùng một tòa thành phố, Diệp Tiểu Đồng đã nghe nói tới Tạ Vãn Tình cùng chuyện bất hạnh xảy ra gần đây, nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt.
- Sớm nghe nói cô con gái nhỏ của nhà họ Diệp là nhân tài phương diện marketing, văn phòng bên này để Tiểu Khác phụ trách, mong tiểu thư Diệp chỉ điểm cho y nhiều hơn.
Ngay câu đầu tiên Tạ Vãn Tĩnh làm Diệp Tiểu Đồng rất xấu hổ, lời phát biểu hùng hồn của Trương Khác buổi sáng làm tâm tư cô tới lúc này vẫn chưa bình tĩnh lại, khiến cho khi đàm phán hợp đồng không phát huy được trình độ vốn có, khiến Trương khác chiếm lợi khá nhiều.
Diệp Tiểu Đồng không thể không thừa nhận Trương Khác nắm chuẩn xác thị trường, tính toán kế hoạch kỹ lưỡng và thủ đoạn mở rộng thị trưởng, là thứ cô không bì kịp được, nhưng năng lực chấp hành phải đợi sau này nghiệm chứng.
Diệp Tiểu Đồng ấp úng hồi lâu mới lấy dũng khí nói:
- Trước mặt giám đốc Trương không ai dám nhận là nhân tài marketing, nếu có cơ hội tôi còn phải thỉnh giáo anh ấy.
- Ồ!
Tạ Vãn Tình thấy Diệp Tiểu Đồng không phải là khiêm tốn, ngó qua Trương khác đang nháy mắt với mình, không nói gì thêm, vào chỗ ngồi.
Trương Khác sợ Tạ Vãn Tình tiết lộ thông tin về y, bế Chỉ Đồng, giới thiệu cho cô nhóm Lưu Minh Huy.
Ăn cơm trưa xong, Hứa Tư báo cáo tình hình công tác của văn phòng trong nửa tháng qua. Diệp Tiểu Đồng về khách sạn nghỉ ngơi, Trương Khác nắm tay Chỉ Đồng đưa cô bé tới trung tâm thành phố chơi một vòng, làm Chỉ Đồng mệt phờ mới bế cô bé về văn phong, vừa tới được cầu thang máy của Tân Hải Thông thì Chỉ Đồng gục xuống vai y ngủ.
Trương Khác gọi một nữ sinh làm thuê ở văn phòng bế Chỉ Đồng tới ghế sô pha phòng khách, bảo trông nom cô bé.
Trương Khác đẩy cửa vào phòng giám đốc, cả Tạ Vãn Tình, Hứa Tư, Thái Phi Quyên đều tinh thần phấn chấn, không có vẻ mỏi mệt sau buổi trưa. Trương Khác cười hỏi:
- Sao mọi người nói chuyện tới giờ vẫn còn hưng phấn thế? Em mệt chết rồi đây, vừa dỗ bà cô nhỏ ngủ, bảo người trông bên ngoài, giờ phải cố lấy tinh thần.
- Phương án mở rộng thị trường này do em làm ra sao?
Tạ Vãn Tình phẩy phành phạch sấp tài liệu trong tay.
- À, em không có thời gian viết hoàn chỉnh, bên này dùng tạm, phát hiện ra vấn đề gì rồi chỉnh cũng được.
Tạ Vãn Tình than:
- Sớm thấy được phương án này, Cty Hải Dụ cũng có lòng tin làm đại lý cấp tỉnh...
Trương Khác cười:
- Mấy hôm qua bận tối tăm mặt mũi, tư liệu là do chị Hứa Tư viết hồi sáng, em nghĩ chị Vãn Tình khả năng cảm thấy hứng thú với số tư liệu này.
Lời này Trương Khác nói đã quá rõ, Tạ Vãn Tình xấu hổ, im lặng không nói.
Trương Khác ngồi xuống bên Hứa Tư, nhìn Tạ Vãn Tình phía đối diện, với Tạ Vãn Tình vừa mới bước vào thương đồ đã phải tiếp nhận một công ty quản lý hỗn loạn, tồn tài vô số vấn đề, đúng là hơi khó, hỏi:
- Chị Thái, tình hình công ti có phải là không tốt lắm?
Thái Phi Quyên cười khổ, cô không còn coi y là thiếu niên phổ thông nữa:
- Vấn đề của công ty còn nghiêm trọng hơn cả tưởng tượng, mới hai ngày qua thôi đã bại lộ ra hai vấn đề lớn, có hai văn phòng phía dưới, một giám đốc cuỗm mất 47 vạn, một người khác ngầm chuyển hàng tồn kho sang vùng khác, chiếm đoạt hơn 50 vạn, sau khi Tạ Chiêm rời đi, hắn xin nghỉ phép dài hạn, không rõ tung tích...
Trương Khác chau mày:
- Công ty đã rà xoát qua rồi chứ?
Thái Phi Quyên nhìn Hứa Tư, Trương Khác dựa vào lưng ghế, làm như không hiểu ý.
Hứa Tư thấy Thái Phi Quyên đột nhiên dừng lại, ý thức được mình nên đi, lúng túng đứng dậy, Tạ Vãn Tình ngăn lại:
- Tiểu Khác tin đã em thì chuyện công ty không việc gì phải giấu em.
Hứa Tư giờ mới hiểu Trương Khác vì sao để mình báo cáo với Tạ Vãn Tình, khi tao đổi với Tạ Vãn Tình qua điện thoại, y đã sớm ý thức được Cty Hải Dụ gặp phải khốn cảnh, cần nghiệp vụ di động số để duy trì công ti.
Nhưng lúc này làm thế có hiềm nghi lấy thành quả của người khác, làm chẳng trách Tạ Vãn Tình và Thái Phi Quyên đều không tự nhiên, có điều chuyện này không ảnh hưởng tới quan hệ giữa Tạ Vãn Tình và Trương Khác, giống như trước đó Tạ Vãn Tình yên tâm giao văn phòng cho Trương Khác, y cũng sẵn sàng cùng Cty Hải Dụ chung hưởng mối lợi này.
Rồi bảo Hứa Tư lấy hướng dẫn sử dụng mấy hôm nay bỏ thời gian rảnh ra dịch đưa cho Diệp Tiểu Đồng, trong tay Trương Khác không có chiếc GH , tài liệu là do Tạ Vãn Tình tìm giúp. Đương nhiên là sử dụng thuật ngữ mà sau này mới trở thành quy chuẩn, tuyệt đối dễ hiểu hơn bản của Ericsson dịch.
Diệp Tiểu Đồng hiểu biết về thông tấn kỹ thuật số hơn Hứa Tư và nhóm Lưu Minh Huy nhiều, nhận thức được hướng dẫn sử dụng ngắn gọn của Trương Khác phải có trình đồ chuyên nghiệp cỡ nào.
Trương Khác liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Đồng ngạc nhiên lật xem bản viết tay của mình, cánh môi đỏ mọng khẽ hé ra, hẳn là giật mình, y làm bộ như không hề thấy, hỏi:
- Tiểu thư Diệp có kiến nghị gì không?
Diệp Tiểu Đồng ánh mắt né tránh, lần đầu tiên có người làm cô không dám nhìn thẳng, lật qua loa vài trang, thực sự không đề xuất ý kiến gì, đặt xuống đó, có chút xấu hổ.
Đôi mắt đẹp giấu sau chiếc kính lớn của Hứa Tư ẩn chứa ý cười, nói:
- Không cần vội thảo luận hướng dẫn sử dụng, công tác của chúng ta có khởi đầu tốt, Cty Thịnh Hâm cũng sảng khoái trao quyền đại lý cho chúng ta, làm sao tiến thêm một bước mở rộng thị trường mới là đề tài thảo luận tiếp theo của cuộc họp.
Trương Khác tạm thời bỏ qua Diệp Tiểu Đồng, thu mắt về:
- Người có ý hướng hợp tác rất nhiều, nhưng chúng ta phải phân biệt rõ, chúc ta có chức trách trực tiếp khai thác thị trường, chứ không phải giao hàng cho thương nhân tiêu thụ là được. Tôi bảo các vị điểu tra bối cách kinh doanh của người tới tìm hiểu, trong đó người tới kiếm cơ hội kinh doanh chiếm %. Trước tiên bọn họ là người trong nghề kinh doanh thông tấn, mẫn cảm với việc nắm bắt cơ hội, quan trọng là, bọn họ nắm trong tay quần thể khách hàng quan trọng nhất của chúng ta, đây là trọng điểm công tác mở rộng thị trường của chúng ta trong thời gian gần...
Nghe tới đó Diệp Tiểu Đồng lấy giấy bút trong túi ra, Trương Khác ngạc nhiên nhìn cô, Diệp Tiểu Đồng thản nhiên ghi chép, chẳng hề xấu hổ.
Hành động của Diệp Tiểu Đồng làm đám Lưu Minh Huy càng thêm tự tin, hiển nhiên phân tích thị trường của Trương Khác đã được tổng đại lý coi trọng.
Trương Khác nói tới hào hứng, đem hết đường lối mấy hôm nay suy nghĩ kỹ càng nói giảng giảng nghe rất thích tai:
- Tất nhiên, năng lực mở rộng thị trường của nhà phân phối khá yếu, thường bọn họ chỉ duy trì quần thể khách hàng cố định, chúng ta không phải tìm bọn họ là xong, nhân viên marketing phải giúp nhà phân phốitìm kiếm thị trưởng mới, như thế mới dễ dàng khai phá thị trường, mới có thể làm hàng hóa tiêu thụ mau chóng. Hiện nay bưu điện đang nắm giữ hệ thống tài nguyên di động, hiện trạng này có thể khó thay đổi trong vài năm tiếp theo...
- Nhưng tôi muốn mọi người phải hiểu, các bưu điện không phải là một hệ thống không có kẽ hở, chỉ cần chúng ta có năng lực đem quầy hàng bày trong bưu điện, là có thể chung hưởng nguồn tài nguyên này...
Trương Khác không hề lo mình phải chiến đấu đơn độc, cũng không sợ Motorola dùng thủ đoạn thượng tầng lấp kín con đường này, chưa nói tổng bộ Ericsson cũng sẽ tiến hành lo lót cao tầng, chỉ riêng ở Hải Châu, vượt qua sự phong tỏa của hệ thống bưu chính không phải làm vấn đề lớn, bảo chị Vãn Tình ra mặt ám thị một chút là được.
Suốt cả cuộc họp một mình Trương Khác thao thao bất tuyệt, tới khi học viên làm thêm tới văn phòng mới ngừng, lúc này cửa văn phòng đã có một đám đông những người bị quảng cáo thu hút tới.
Đám Tương Vi dựa theo trình tự công tác định sẵn tiếp đón người tới tìm hiểu, Trương Khác và Diệp Tiệp Đồng vào phòng giám đốc của Hứa Tư thảo luận điều khoản cụ thể của hợp đồng đại lý.
Tạ Vãn Tình cùng Thái Phi Quyên tới Hải Châu vào buổi trưa, Thái Phi Quyên hiện giờ là một trong số ít người ở Cty Hải Dụ mà Tạ Vãn Tình có thể dựa vào, nên điều cô ta làm tổng giám đốc kinh doanh.
Đám Lưu Minh Huy không ngờ tổng giám đốc lại là thiếu phụ khí chất cao nhã quyến rũ như thế, cô bé bên cạnh thấy Trương Khác hưng phấn kêu a a, nhưng không phát ra lời làm người ta thương tiếc.
Nhà họ Diệp và nhà họ Tạ ở trong cùng một tòa thành phố, Diệp Tiểu Đồng đã nghe nói tới Tạ Vãn Tình cùng chuyện bất hạnh xảy ra gần đây, nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt.
- Sớm nghe nói cô con gái nhỏ của nhà họ Diệp là nhân tài phương diện marketing, văn phòng bên này để Tiểu Khác phụ trách, mong tiểu thư Diệp chỉ điểm cho y nhiều hơn.
Ngay câu đầu tiên Tạ Vãn Tĩnh làm Diệp Tiểu Đồng rất xấu hổ, lời phát biểu hùng hồn của Trương Khác buổi sáng làm tâm tư cô tới lúc này vẫn chưa bình tĩnh lại, khiến cho khi đàm phán hợp đồng không phát huy được trình độ vốn có, khiến Trương khác chiếm lợi khá nhiều.
Diệp Tiểu Đồng không thể không thừa nhận Trương Khác nắm chuẩn xác thị trường, tính toán kế hoạch kỹ lưỡng và thủ đoạn mở rộng thị trưởng, là thứ cô không bì kịp được, nhưng năng lực chấp hành phải đợi sau này nghiệm chứng.
Diệp Tiểu Đồng ấp úng hồi lâu mới lấy dũng khí nói:
- Trước mặt giám đốc Trương không ai dám nhận là nhân tài marketing, nếu có cơ hội tôi còn phải thỉnh giáo anh ấy.
- Ồ!
Tạ Vãn Tình thấy Diệp Tiểu Đồng không phải là khiêm tốn, ngó qua Trương khác đang nháy mắt với mình, không nói gì thêm, vào chỗ ngồi.
Trương Khác sợ Tạ Vãn Tình tiết lộ thông tin về y, bế Chỉ Đồng, giới thiệu cho cô nhóm Lưu Minh Huy.
Ăn cơm trưa xong, Hứa Tư báo cáo tình hình công tác của văn phòng trong nửa tháng qua. Diệp Tiểu Đồng về khách sạn nghỉ ngơi, Trương Khác nắm tay Chỉ Đồng đưa cô bé tới trung tâm thành phố chơi một vòng, làm Chỉ Đồng mệt phờ mới bế cô bé về văn phong, vừa tới được cầu thang máy của Tân Hải Thông thì Chỉ Đồng gục xuống vai y ngủ.
Trương Khác gọi một nữ sinh làm thuê ở văn phòng bế Chỉ Đồng tới ghế sô pha phòng khách, bảo trông nom cô bé.
Trương Khác đẩy cửa vào phòng giám đốc, cả Tạ Vãn Tình, Hứa Tư, Thái Phi Quyên đều tinh thần phấn chấn, không có vẻ mỏi mệt sau buổi trưa. Trương Khác cười hỏi:
- Sao mọi người nói chuyện tới giờ vẫn còn hưng phấn thế? Em mệt chết rồi đây, vừa dỗ bà cô nhỏ ngủ, bảo người trông bên ngoài, giờ phải cố lấy tinh thần.
- Phương án mở rộng thị trường này do em làm ra sao?
Tạ Vãn Tình phẩy phành phạch sấp tài liệu trong tay.
- À, em không có thời gian viết hoàn chỉnh, bên này dùng tạm, phát hiện ra vấn đề gì rồi chỉnh cũng được.
Tạ Vãn Tình than:
- Sớm thấy được phương án này, Cty Hải Dụ cũng có lòng tin làm đại lý cấp tỉnh...
Trương Khác cười:
- Mấy hôm qua bận tối tăm mặt mũi, tư liệu là do chị Hứa Tư viết hồi sáng, em nghĩ chị Vãn Tình khả năng cảm thấy hứng thú với số tư liệu này.
Lời này Trương Khác nói đã quá rõ, Tạ Vãn Tình xấu hổ, im lặng không nói.
Trương Khác ngồi xuống bên Hứa Tư, nhìn Tạ Vãn Tình phía đối diện, với Tạ Vãn Tình vừa mới bước vào thương đồ đã phải tiếp nhận một công ty quản lý hỗn loạn, tồn tài vô số vấn đề, đúng là hơi khó, hỏi:
- Chị Thái, tình hình công ti có phải là không tốt lắm?
Thái Phi Quyên cười khổ, cô không còn coi y là thiếu niên phổ thông nữa:
- Vấn đề của công ty còn nghiêm trọng hơn cả tưởng tượng, mới hai ngày qua thôi đã bại lộ ra hai vấn đề lớn, có hai văn phòng phía dưới, một giám đốc cuỗm mất vạn, một người khác ngầm chuyển hàng tồn kho sang vùng khác, chiếm đoạt hơn vạn, sau khi Tạ Chiêm rời đi, hắn xin nghỉ phép dài hạn, không rõ tung tích...
Trương Khác chau mày:
- Công ty đã rà xoát qua rồi chứ?
Thái Phi Quyên nhìn Hứa Tư, Trương Khác dựa vào lưng ghế, làm như không hiểu ý.
Hứa Tư thấy Thái Phi Quyên đột nhiên dừng lại, ý thức được mình nên đi, lúng túng đứng dậy, Tạ Vãn Tình ngăn lại:
- Tiểu Khác tin đã em thì chuyện công ty không việc gì phải giấu em.
Hứa Tư giờ mới hiểu Trương Khác vì sao để mình báo cáo với Tạ Vãn Tình, khi tao đổi với Tạ Vãn Tình qua điện thoại, y đã sớm ý thức được Cty Hải Dụ gặp phải khốn cảnh, cần nghiệp vụ di động số để duy trì công ti.
Nhưng lúc này làm thế có hiềm nghi lấy thành quả của người khác, làm chẳng trách Tạ Vãn Tình và Thái Phi Quyên đều không tự nhiên, có điều chuyện này không ảnh hưởng tới quan hệ giữa Tạ Vãn Tình và Trương Khác, giống như trước đó Tạ Vãn Tình yên tâm giao văn phòng cho Trương Khác, y cũng sẵn sàng cùng Cty Hải Dụ chung hưởng mối lợi này.