Triệu Hân Mai là một trong số phóng viên nội địa đổ tới Hong Kong, là phóng viên chuyên cho đăng bài tài chính kinh doanh.
Do cuộc họp báo lẫn tiệc đáp tạ của thực nghiệp Gia Tín tổ chức ở kháchsạn Hương Cách Lý Lạp, nên một gian phòng bình thường cô ở cũng tốn 2600 HKD một đêm, cô đang ngồi trau chuốt từng chữ bài báo viết xong, gửicho phòng biên tập trong nước.
Rất hài lòng với bài viết của mình, Triệu Hân Mai đấm cái lưng nhức mỏivì ngồi quá lâu, nghĩ có nên mời phóng viên báo Kiến Thần tới quán barphía dưới uống ly rượu hay không, nhưng nếu tên tiểu tử đó hiểu lầm mình có ý khác thì sao? Có tương kế tựu kế hi sinh bản thân một chút để moithêm tin tức nội tình không?
Khách sạn Hương Cách Lý Lạp có 56 tầng, nối liền với trung tâm mua sắmgiải trị Kim Chung Thái Cổ, trong tòa nhà có mấy quán bar với nhiềuphong cách khác nhau.
Triệu Hân Mai đi thang máy xuống một quán bar kiểu Anh, phát hiện có rất nhiều đồng nghiệp của cô uống rượu tán gẫu trong đó, Giản Chí Khangcũng có mặt, đa phầ bọn họ mang tâm tư giống cô, muốn moi tin tức từ hắn cho nên ngồi xung quanh, Triệu Hân Mai cũng đi tới.
Nội địa có gần 80 phóng viên tới Hong Kong đưa tin về sự kiện này, tạithời điểm Hong Kong sắp trở về, sự kiện này gây ảnh hưởng lớn thế nàokhỏi nói cũng biết.
- Lần này tôi cũng giống mọi người thôi, đều ngồi ở bàn tiếp đãi phóng viên, làm gì có tin tức nội bộ gì?
Giản Chí Khang trả lời những người moi tin xung quanh, nhìn thấy cô phóng viên xinh đẹp Triệu Hân Mai đi tới, cười nói:
- Cô viết xong chưa? Nhất định là rất tuyệt vời rồi, tôi có hân hạnh được đọc trước không?
- Vậy bài viết của anh cũng cho tôi xem trước được không?
Triệu Hân Mai mỉm cười đáp lại, đảo để nói:
- Hoặc lần sau anh đi phỏng vấn độc quyền tập đoàn Ái Đạt, chia có tôi một hai lần, được không?
- Chúng ta có quan hệ gì nào, cô có yêu cầu gì cứ nói.
Mọi người xung quanh đều cười trêu hắn trọng sắc khinh nghĩa.
- Tin lớn, tin lớn đây.
Có một phóng viên bên ngoài hối hả chạy vào:
- Tin tức mới nhất từ Dallas, tập đoàn Ái Đạt và TI đang ký một hạng mục dẫn tiến một hạng mục kỹ thuật tới 50 triệu USD. Mọi người thắc mắc vì sao cao tầng Ái Đạt không có mặt ở Hong Kong phải không, bọn họ tớiDallas hết cả, tựa hồ lần này Ái Đạt lại muốn làm lớn rồi.
Mưa ở Hong Kong rất lớn, hay ngày qua mưa suốt, lúc lớn lúc nhỏ, nhưngchẳng có lúc nào dừng, nhóm Tạ Vãn Tình hôm kia đã bay về nội địa, PhóTuấn cũng đi theo, nếu không chẳng giữ nổi hai tiểu nha đầu. Tới hôm nay Trương Khác mới cùng Tôn Tĩnh Mông về Kiến Nghiệp.
Máy bay bò lên tầng mây, thoát khỏi cái không khí ẩm ướt của Hong Kong,Tôn Tĩnh Mông ngồi trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, hai tay khoanh trướcngực, cô mặc chiếc áo hai giây màu trắng muốt, lộ ra làn da trắng mịnmàng, nhìn khuôn mặt đẹp thuần khiết, bầu ngực hô hấp nhẹ đều đặn, mang tới cho Trương Khác cảm giác ngồi bên cạnh một dòng suối thiên nhiêntrong lòng.
Thật kỳ lạ, vậy mà khi cô bé này mở mắt ra lại mang tới cho người ta cảm giác hoàn toàn khác hẳn.
Thu lại ánh mắt, Trương Khác nhìn lên đống báo dầy ở trên đùi mà y kiếm được ở Hong Kong.
Giới truyền thông Dallas và tiểu bang Texas cho đăng tin rầm rộ về hiệpnghị dẫn tiến kỹ thuật của TI và Ái Đạt, gọi là chuyển dời kỹ thuật quan trọng nhất lĩnh vực thông tấn trong những năm qua, thậm chí hô hàochính phủ phải tiến thẩm tra hiệp nghị kỹ thuật nghiêm ngặt hơn, mụcđích cấm chỉ chuyển nhượng hạng mục kỹ thuật này.
Hơn 70 tờ báo trong nước cho đăng tin hạng mục nay, duy chỉ có tuần báođiện tử của Bộ Bưu điện chỉ ra, tập đoàn Ái Đạt đưa vào kỹ thuật chế tạo ĐTDD này chỉ là kỹ thuật loại hai sắp bị đào thải mà thôi, chẳng có kỹ thuật hạch tâm, không đáng cho giới truyền thông trong nước tuyêndương.
Đó chính là đòn phàn kích đầu tiên của bộ bưu điện.
Trương Khác lại cực kỳ mừng rỡ, Bộ Bưu điện không im lặng từ chối đơncủa bọn họ nộp lên một cách thô bạo, mà dùng văn chương phê bình đả kích Ái Đạt, đây rõ ràng là một biến hóa.
Người thông minh nhìn cái biết ngay Bộ Bưu điện cho đăng bài báo nàytrong nội bộ thế nào cũng bị các phương diện chỉ trích nghiêm khắc, cácchuyên gia bộ Công nghiệp điện tử càng ra sức chế nhạo, không chút nểnang chỉ ra rằng doanh nghiệp điện tử của bộ bưu điện luôn hô hào nắm kỹ thuật đỉnh cấp của sạn nghiệp thông tấn chẳng qua là nhập khẩu hàng của người ta tự dán nhãn của mình, làm gì có chút hàm lượng kỹ thuật nào,kỹ thuật dán mác à?
Hành vi lũng đoạn thị trường thời gian dài của Bộ Bưu điện khiến cho các phương diện căm hận, cho nên đây là quy tắc cuộc chơi mà thôi.
Huống hồ thời thời gian qua vấn đề địa vị kinh tế dân doanh đã được thảo luận thấu triệt rồi, Ái Đạt được dư luận ủng hộ từ trên xuống dướichẳng phải là điều khó tin.
Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Tiêu Tấn Thành sau khi ký hiệp nghị với TIthì bay thẳng về Bắc Kinh, cử hành cuộc cuộc họp báo công bố chi tiết kỹ thuật dẫn tiết lần này, đồng thời tuyên bố thành lập trụ sở thực nghiệm phát triển ở thung lũng Sillicon để hấp thụ kỹ thuật này.
Ngày hôm sau tập đoàn Ái Đạt chính nộp đơn lên bộ bưu điện xin sản xuấtđiện thoại di động, bộ bưu điện trả lời mập mờ, sẽ họp chuyên môn đểthảo luận.
Doanh nghiệp dưới bộ công nghiệp điện tử trước nay đều tích cực chuẩn bị lập hạng mục sản xuất ĐTDD, Đông Hương, Phổ Tấn mấy lần cũng nộp đơnxin bộ bưu điện cho pháp sản xuất ĐTDD cùng Ái Đạt hình thành thế bứccung tập thể.
Sáng sớm này hôm nay chính phủ thành phố Kiến Nghiệp công bố chi tiếtchiến lược sản nghiệp kỹ thuật mới gọi là "hành lang số": Bao gồm dựavào ưu thế kỹ thuật của trường đại học, cao đẳng khu Yến Quy Hồ, thiếtkế quy hoạch xây cầu Tiểu Giang 2, đêm khu cao tân Tân Phổ, khu Yếm QuyHồ, đại học Tân Phổ nối tiếp nhau thành một dải rộng 8 km, dài 20km.
"Hành lang số" trói chặt với kế hoạch Vườn Sồi của Ái Đạt, làm doanhnghiệp dân doanh chiến cứ địa vị đi đầu trong chiến lược kinh tế địaphương.
Đem khu công nghiệp điện tử Thành Nam Hải Châu, khu khai phát Tân GiangHuệ Sơn, hành lang số Kiến Nghiệp chỉnh hợp làm một, chính phủ tỉnh Đông Hải đồng thời công bố kế hoạch phát triển kỹ thuật cao dọc khu TiểuGiang.
Có chính phủ địa phương kiên định ủng hộ, tập đàn Ái Đạt không yếu hơn hai doanh nghiệp dưới bộ công nghiệp điện tử.
Trương Khác xếp báo sang một bên, nhìn mây ngoài cửa sổ, Tôn Tĩnh Môngmở mắt ra, đôi mắt mỹ lệ chứa phong tình thánh khiết mà quyến rũ, dángvẻ vừa mới tỉnh ngủ của mỹ nữ khó cưỡng, tiếc là Trương Khác lại đangchăm chú nhìn bên ngoài, chẳng biết có gì hay mà xem, Tôn Tĩnh Môngnhoài người tới, mặt gần như áp sát vào kính cửa sổ:
- Nhìn cái gì thế?
Tôn Tĩnh Mông người gần như nằm phục lai hai chân Trương Khác, tóc vắtsang một bên lộ ra cái cổ trắng muôt và bờ vai mềm, mũi truyền tới hương thơm như hoa Bách Hợp.
Trương Khác vì tránh không chạm vào người cô, giơ cả hai tay lên kháng nghị:
- Cô làm thế này tôi ngồi kiểu gì?
- Hả?
Tôn Tĩnh Mông chẳng đổi tư thế, quay đầu sang nhìn Trương Khác mới nhậnra cơ thể hai người áp sát nhau quá mức, mặt ửng đỏ, Tôn Tĩnh Mông không nhận ra gần đây mình hay đỏ mặt hơn trước nhiều, rụt mình về, vừa ngồi ngay ngắn là cái miệng cũng trở nên đanh đá:
- Này cho anh cơ hội đụng chạm còn lảm nhảm.
- Được được, coi như tôi nói sai rồi, giờ cô có nằm cả người lên tôi thì tôi cũng không ý kiến gì nữa.
Tôn Tĩnh Mông khẽ hừ một tiếng, mặc chiếc áo khoác đen lên, lúc này đãnhìn thấy Tiểu Giang nằm vắt ngang mảnh đất phía dưới, nghe dự báo thờitiết nhiệt độ ở Kiến Nghiệp ít hơn ở Hong Kong từ 5 -6 độ, Tôn Tĩnh Mông chỉ chuẩn bị một chiếc áo dệt kim cộc tay, cánh tay trắng trẻo vẫn lộra bên ngoài.
Máy bay hạ cánh, phát hiện Kiến Nghiệp cũng đang mưa, Trương Khác cởi áo ngoài khoác lên cho Tôn Tĩnh Mông, y chỉ mặc một chiếc T-shirt ngắntay, hai tay ôm trước ngực chịu đựng cái lạnh bên ngoài.
Gọi điện cho Mã Hải Long, hắn bị tắc đường, một lúc nữa mới đến đón bọn họ được.