Cát Kiến Đức phó chủ nhiệm ủy ban kế hoạch quốc gia, Dịch Vân Phi phó bộ trưởng bộ bưu điện, cùng Đào Tấn, Lý Viễn Hồ, La Quân, Tiêu Minh Kiến, Vương Duy Quân...v..v..v.. Đích thân tới sân bay quốc tế đón tiếp.
Không phải nghi ngờ gì nữa đây là hạng mục có ý nghĩa trọng yếu nhất với bố cục sản nghiệp kỹ thuật cao ở trong nước, so với kế hoạch xây dựng nhà máy của Motorola ở Thiên Tân, nhà máy tinh viên ở Kiến Nghiệp càng có tính đột phá hơn, dù sao nó phục vụ cho toàn bộ sản nghiệp điện tử.
Cát Kiến Đức tới Kiến Nghiệp không phải chỉ vì ba người Tôn Thượng Nghĩa, mà đại biểu cho ủy ban kế hoạch quốc gia tiến hành khảo sát thực địa kế hoạch chiến lược sản nghiệp mới của tp Kiến Nghiệp và tỉnh Đông Hải, một khi được thông qua, quốc gia sẽ có hỗ trợ về chính sách.
Chắc là không một ái muốn một tên thanh niên dáng vẻ lưới nhác uể oải đứng ở trong một đám quan viên trung niên ăn mặc trang trọng, mà phía Cẩm Hồ cũng chẳng tìm ra được người thích hợp cùng Đào Tấn ra sân bay đón tiếp.
Đinh Hòe chủ tịch kiêm tổng giám đốc điều hành viện nghiên cứu kỹ thuật Cẩm Hồ, nhưng danh vọng và ảnh hưởng lại khổng bằng tổng giám đốc điều hành tập đoàn Ái Đạt là Trần Tín Sinh, nhưng tập đoàn Ái Đạt lại không có liên quan trực tiếp tới Việt Tú.
Nếu chỉ nhìn từ chức vụ tổng giám đốc Thái Phi Quyên của Cẩm Hồ là người có tư cách xuất hiện nhất, nhưng trong hệ thống của Cẩm Hồ, Thái Phi Quyên kỳ thực có địa vị kém hơn cả Trần Tín Sinh, Đinh Hòe, Tô Tân Đông, Chu Du.
Đúng là một cái hệ thống có kết cấu làm người ta đau đầu, trường hợp này, Trương Khác mà không xuất hiện là không tìm ra ai thích hợp.
Thế là Trương Khác không để người của Cẩm Hồ ra tham gia hoạt động tiếp đãi nữa, chắc đám Đào Tấn và Lý Viễn Hồ cũng thông cảm thôi.
Trương Khác không tham gia tiếp đãi cùng các ông già, lúc này y đạp xe tới Vườn Sồi tẩy trần cho vợ chồng Đàm Vân Tùng.
Đi theo Đàm Vân Tùng tới Kiến Nghiệp còn có bốn kỹ sư ông ta mời tới từ Singapore, Malaysia, đều là tinh anh trong lĩnh vực của mình, đồng thời là nhân tuyển mà kế hoách "trăm người hành động" cần chiêu mộ.
Nếu đã ủy thác Đàm Vân Tùng làm nhà khoa học đứng đầu phòng thực nghiệp điện tử, vậy phải cho ông ta quyền lực gây dựng đội ngũ nghiên cứu khoa học, nên chỉ cần nhân tuyển ông ta thừa nhận, sẽ được thuê dùng.
Đương nhiên Đàm Vân Tùng cũng xin ý kiến phía Cẩm Hồ, đặc biệt là của Đinh Hòe, Trần Tín Sinh hai người có hiểu biết sâu về lĩnh vực nghiên cứu kỹ thuật điện tử.
Những người này đều là cốt cán của hệ thống nghiên cứu phát triển kỹ thuật Cẩm Hồ trong tương lai, Trương Khác không thể keo kiệt lộ diện một lần cũng không có.
Đạp xe tới nơi, gặp đúng lúc Triệu Bằng dẫn vợ chồng Đàm Vân Tùng và mấy người nhìn một cái biết ngay là Hoa kiều từ trong đi ra.
- Mọi người đi đâu đấy?
Trương Khác chống chân xuống đất hỏi, y tới không thông báo trước.
- Giáo sư Đàm nói muốn tới Yến Thủy Viên xem qua một cái...
Triệu Bằng chạy tới nhận lấy xe đạp của Trương Khác.
Đàm Vân Tùng giới thiệu cho Trương Khác những người bên cạnh:
- Trở về Singapore, tôi đang chẳng biết dùng lời lẽ thế nào giới thiệu với họ về Khác thiếu gia, đúng lúc đó Cẩm Hồ làm ra hành động làm người ta phải trố mắt, thế là tôi khỏi phải giải thích gì nữa. Tôi và Liễu Chí Thành cũng có duyên gặp mặt vài lần, không ngờ bị Khác thiếu gia kéo tới rồi... Sao không thấy cậu ở sân bay nhỉ?
Ông ta đi cùng chuyến bay với đám Tôn Thượng Nghĩa, song không thích ồn ào, nên lặng lẽ về trước.
- Tôi tới đó làm gì chứ?
Trương Khác cười nói:
- Hôm nay đáng lẽ là lão Đinh đi đón mọi người cơ, nhưng tôi đuổi tới Nhật Bản mất rồi, mọi người không nghỉ ngơi chút sao?
- Chúng tôi ngồi máy bay 5 tiếng rồi, phải hoạt động chân tay một chút.
Trương Khác chẳng chê người khác quá tham công tiếc việc, liền cùng họ tới Yến Thủy Viên tham quan, trên đường đi giải thích qua về hạng mục nhà máy tinh viên cho Đàm Vân Tùng nghe.
- Chúng tôi định đưa vào công nghệ chế tạo tinh viên 0.35 mm, có điều ở trong nước ngoài Cẩm Hồ còn có chút cơ sở, còn trong nước gần như là khoảng trống. Tôi rất kỳ vòng phòng thực nghiệm hai ba năm sau bồi dưỡng ra được một nhóm kỹ sư trình độ cao... Trương Khác vừa đi vừa trình bày:
- Tôi thấy tương lai phát triển hai ba năm tới của Cẩm Hồ có thể thỏa mãn nhu cầu kỹ thuật của nhà máy tinh viên này...
Đàm Vân Tùng nói:
Trên thế giới các nhà máy gần như chuyển sang sản xuất tinh viên 0.18 mm thậm chí còn có trình độ công nghệ, nhà máy tinh viên vừa vặn thỏa mãn nhu cầu chip về sản phẩm điện tử tầm thấp của Cẩm Hồ, còn sản phẩm cao cấp phải ủy thác cho TI làm, phải phủ nhận sản phẩm điện tử tầm thấp có tiềm lực thị trường cực lớn ở quốc gia đang phát triển.
Đây là phương hướng chủ công của Cẩm Hồ trong hai năm tới, hai chiếc di động Cẩm Hồ đưa ra, kiếm lời lớn vẫn thuộc về i08.
Năm giờ chiều Tô Tân Đông mới tới Kiến Nghiệp gặp gỡ Đàm Vân Tùng, ngày mai Cát Kiến Đức muốn tới thăm quan Vườn Sồi, có một nhân vật cấp trọng lượng tiếp đãi mới được, trong nhà chỉ còn mỗi Tô Tân Đông nữa thôi.
Chung cư Thanh Niên đang tranh thủ trang trí, nhưng không thể hoàn thành trong một vài ngày được, Trương Khác sai người tới thua nhà khách Đông Hoa bên bờ tây Yến Quy Hồ an bài nhóm người Liễu Chí Thành cùng Đàm Vân Tùng.
Trên đường đi tới nhà khách Đông Hoa, Tô Tân Đông nói:
- Chúng ta không thể tức thì mở rộng sản xuất quá nhiều cung cấp linh kiện cho Cao Khoa Khoa Vương, như thế sẽ ảnh hưởng lớn tới hệ thống quản lý của Cẩm Hồ. Ngoài ra một khi chúng ta tiến mạnh vào thị trường cung cấp linh kiện di động, sẽ tác động lớn với doanh nghiệp cung cấp linh kiện hải ngoại. Trong vòng hai năm tới, bức tường thuế quan cùng nhân lực giá rẻ là ưu thế của chúng ta, song nếu các doanh nghiệp nước ngoài tiến vào thị trường trong nước xây dựng nhà máy sẽ hóa giải hết ưu thế này, trong thời gian đó chúng ta không thể bù đắp lại yếu kém về kỹ thuật thì cạnh tranh sau này sẽ rơi vào thế kém. Việc cung ứng linh kiện cho Khoa Vương Cao Khoa tôi nghĩ phải giữ ở một mức giá tương đối cao, từng bước có kế hoạch tiến vào thị trường cung ứng linh kiện di động.
Bữa tiệc tẩy trần thân thiết cho nhóm người Đàm Vân Tùng kết thúc thì tiệc do chính phủ thành phố Kiến Nghiệp và chỉnh phủ tỉnh Đông Hải tổ chức cũng kết thúc, nhóm người Tôn Thượng Nghĩa về nhà khách Đông Hoa.
Gặp mặt ngắn ngủi xong, Trương Khác về trường.
Tháng mười rồi, đêm ở Kiến Nghiệp se se lạnh, đạp xe qua rừng mai phía bắc trường, Trương Khác phải dừng lại thả ống tay sao xuống.
- Này...
- Ê, này, gọi anh đấy.
Trương Khác quay đầu lại, thấy Tạ Tử Gia và Trần Tĩnh đứng dưới một cột đèn đang nhìn về phía này.
Trương Khác chống chân xuống đất, nhìn hai cô gái đang đi tới:
- Trong rừng mai là chỗ sinh viên nam nữ vụng trộm, tôi không ngờ có người gọi mình ở đây... Sao cô cũng ở Kiến Nghiệp?
Như để hưởng ứng lời y, trong rừng mai truyền ra một tiếng rên rỉ không áp chế nổi, Trương Khác nhún vai, Trần Tĩnh cười xấu hổ, khuôn mặt tinh tế hơi ửng đỏ, ra hiệu cho y vừa đi vừa nói.
- Cẩm Hồ vì sao vô lương tâm thế, vì sao lại định giá linh kiện i108 đắt như vậy.
Tạ Tử Gia tay chống hông trừng mắt nhìn Trương Khác, chẳng để ý vừa rồi y chỉ chào hỏi mỗi Trần Tĩnh, giọng điệu rõ ràng coi cô ta là không khí, nhưng dáng vẻ thanh lệ lại thêm khí thế hung dữ toát ra một tư vị động lòng người rất đặc biệt:
- Chẳng lẽ Cẩm Hồ muốn ngoạm một miếng thịt lớn trên người chúng tôi mới cam tâm?
Trương Khác nhìn Tạ Tử Gia, lại nhìn Trần Tĩnh, Trần Tĩnh nhiều thịt hơn, lại tích hết ở ngực, vòng eo nhỏ nhắn thon gọn, nếu cho y cắn chắc chắn y chẳng cắn cô bé bên cạnh, không biết Trần Tĩnh nhìn nhận sự việc này ra sao.