Chuyện này cực kỳ khó giải quyết, ít nhất rất nhiều giáo viên trong viện nổi giận, không tôn trọng giáo viên là kỵ húy lớn nhất của bọn họ, đúng sai không cần biết. Thôi Quốc Hằng là người thông minh, liền nói với Lục Văn Phu.
Giờ Trương Khác mới biết chuyện đã đưa lên viện, vậy chắc chắn có kẻ đã làm trái ý Chu Cẩn Tỳ, nếu không với bản tính của ông ta chắc chắn nuốt hận vào bụng tìm cơ hội trả thù, thế là chuyện tới tai Lý Viễn Hồ.
Tỉnh Đông Hải không có sản nghiệp đất hiếm quy mô, hiếm khi có cơ hội tốt, tối lại không phải đi xã giao, liền hẹn Trương Khác, trừ đề tài đất hiếm ra còn có rất nhiều việc để trao đổi, vả lại tham vọng chính trị của Lý Viễn Hồ không chỉ giới hạn ở tỉnh Đông Hải.
- Đây hẳn là đề tài mà ban đất hiếm Quốc vụ viện ủy thác cho Chu Cần Tỳ, khả năng không chỉ có một mình ông ta.
Lý Viễn Hồ giới thiệu bối cảnh sâu hơn:
- Tw đang tăng cường đàm phán gia nhập WTO, mở cửa khai thác đất hiếm chính là điệu kiện của một số thành viên WTO, cho nên mới có đề tài này.
Tư liệu mà Trương Khác thu thập được tất nhiên không tiếp cận với thông tin thế này, lời của Lý Viễn Hồ vừa vặn chúng minh Chu Cẩn Tỳ là nhân vật quan trọng ảnh ưởng tới sản nghiệp đất hiếm, xem ra hôm nay vào mặt ông ta trước bao người như vậy là đúng rồi, phải tỏ thái độ đối đầu quyết liệt ông ta mới không dám tùy tiện đưa quan điểm này lên quốc vụ viện, chuyện mới có cơ xoay chuyển.
Lý Viễn Hồ đương nhiên cũng tò mò vì sao Trương Khác có thái độ cứng rắn như vậy, nói xong liền đợi y giải thích.
- Ở đây tôi cũng không nói tới vấn đề phá hỏng sinh thái gì cả, không chỉ đất hiếm, mà các loại kim loại khác, viện nghiên cứu của Cẩm Hồ đưa ra dự đoán sẽ có ứng dụng lớn trong tương lai, đương nhiên những kỹ thuật liên quan có khi phải cần 8 -10 năm mới thành thục được, nhưng xét một chính sách, chẳng lẽ tầm nhìn của chúng ta không nên nhìn tới 10 năm thậm chí xa hơn nữa?
Trương Khác trước tiên là giải thích từ góc độ lợi ích của Cẩm Hồ:
- Ngoài ra, kỹ thuật LCD mà số ít quốc gia như Nhật Hàn đang sở hữu sẽ lưu hành trên phạm vi toàn cầu, chúng tôi dự đoán loại kỹ thuật này sử dụng một thứ kim loại mà nước ta chiếm trữ lượng tuyệt đối, thứ kim loại này này trừ ứng dụng ít ở kỹ thuật quân sự cao cấp, còn công nghiệp dân dụng dùng rất ít, cho nên giá khá rẻ. Nếu chúng tôi dự đoán không sai, khi màn hình LCD này được phổ biến, nhu cầu với đất hiếm sẽ tăng vọt, hiện nay giá xuất khẩu của nó chẳng khác gì đem châu báu bán với giá rác rưởi. Tôi đang tính xin các ban nghành liên quan cho Cẩm Hồ dùng tài chính dự trữ loại đất hiếm này. Nếu có khả năng, Cẩm Hồ thậm chí mong khống chế con đường xuất khẩu nó, làm lợi thế trọng yếu sau này đối chọi với các xí nghiệp điện tử Nhật Hàn.
Lý Viễn Hồ với vấn đề kỹ thuật không hiểu lắm, nhưng Trương Khác có thể nói thấu triệt với mình chiến lược lâu dài của Cẩm Hồ làm ông ta rất hài lòng:
- Có một số việc đúng là cần ở phía dưới phản ảnh lên, một vài học giả bị ảnh hưởng của đoàn thể lợi ích, không có được suy nghĩ độc lập, thái độ chính trị đúng mực.
Trương Khác lại nói:
- Chúng ta có lòng tin đất nước sẽ giữ được mức tăng trưởng cao tốc trong vòng 10 - 20 năm, nhưng chỉ nhăm nhăm vào con số 8% đó thì 10 năm sau chúng ta sẽ thành nước nhu cầu về dầu mỏ, khoáng thạch lớn nhất thế giới, lúc đó sẽ phụ thuộc nghiêm trọng vào nhập khẩu. Giữa các quốc gia với nhau, xung đột về năng lượng và nguyên liệu công nghiệp sẽ ngày càng rõ ràng. Trừ thị trường 1.3 tỷ nhân khẩu, lao động giá rẻ cùng nguồn tài nguyên đất hiếm mà trong nước chiếm địa vị lũng đoạn, chúng ta chẳng còn thứ vũ khí gì để đấu tranh với nước khác rồi, đây là chiến lược tầm quốc gia, chúng ta cần tính toán trước.
Tới đây dừng lại một chút, quan sát Lý Viễn Hồ mới nói thêm:
- Đặc biệt là hai nước Nhật Hàn có trữ lượng đất hiếm cực ít, hệ thống sản nghiệp kỹ thuật cao ỷ lại vào đất hiếm rất nhiều, trong khi Âu Mỹ bọn họ quản lý rất chặt, cho nên khống chế xuất khẩu đất hiếm sang Nhật, Hàn có thể ép các sản nghiệp kỹ thuật cao chuyển sang nước ta, thực sự không cần vội mở cửa sản nghiệp đất hiếm.
Lý Viễn Hồ đang tuổi tráng niên, chí hướng chính trị xa rộng, cho dù ông ta lúc này chỉ ở Đông Hải, chưa chắc gì không muốn phát ra tiếng nói của mình ở chiến lược mang tính quốc gia, lập nên hình tượng nắm toàn cục có lợi cho phát triển sĩ đồ của mình.
Nghe Trương Khác nói việc liên quan tới chiến lược quốc gia, hai mắt Lý Viễn Hồ mở to:
- Đất hiếm thực sự có thể gánh vác trọng trách chiến lược kinh tế?
Thực ra không phải vấn đề có thể hay không thể, dù Lý Viễn Hồ không hiểu kỹ thuật, nhưng biết rõ chính sách về đất hiếm, trước đó TW luôn coi đất hiếm là tài nguyên chiến lược, việc khai thác, chế luyện, xuất khẩu có hạn chế nghiêm khắc, năm 92 đưa ra văn kiện cẩm đầu tư nước ngoài vào sản nghiệp đất hiếm.
Nhưng lợi ích giữa TW và địa phương không phải là hài hòa thống nhất, con mắt của chính phủ địa phương chỉ nhìn vào con số kinh tế, cho nên chính họ thả lỏng cho nạn khai thác trộm hoành hành, một phương diện là do bọn họ bị hối lộ sa đọa, một mặt là tư duy kinh tế cục hạn, sống rừng ăn vào rừng, sống núi ăn nhờ núi.
Ngoài ra các nước nhập khẩu đất hiếm như Nhật, Hàn liên tục dùng đủ mọi cách gây áp lực, khiến TW dao động nghiêm trọng, có thể nói lúc này phương diện nào lớn tiếng hơn, chính sách ngả về phía đó.
Tất nhiên phe bảo vệ ít không hưởng lợi gì, làm sao hung hăng bằng phe phá hoại được hưởng lợi trực tiếp.
- Cẩm Hồ cũng không có nhiều tư liệu lắm, Đh Đông Hải có trung tâm nghiên cứu đất hiếm, so với Chu Cẩn Tỳ, những chuyên gia đó có quyền phát ngôn hơn ở vấn đề này.
Trương Khác kiến nghị.
Lý Viễn Hồ gật đầu, trước kia chỉ nghe tới chuyện Trương Khác là chính, chỉ tiếp xúc với y mới có cảm thụ sâu sắc về y, Trương Khác đã trịnh trọng nói với sản nghiệp đất hiếm, ông ta sao có thể xem nhẹ, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Như vậy đây là vấn đề rất đáng quan tâm, thư ký trưởng Lục, anh giúp tôi liên hệ với các chuyên gia lĩnh vực đất hiếm trong tỉnh, an bài xem lúc nào tôi có thể bỏ thời gian gặp họ tìm hiểu sâu hơn.
Tỉnh Đông Hải dù chẳng có mấy tài nguyên đất hiếm, nhưng có nhiều cơ cấu nghiên cứu ứng dụng đất hiếm.
~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~
Thôi Quốc Hằng đợi điện thoại của Lục Văn Phu, may mắn là chuyện xảy ra đã vào lúc tan tầm, lại chẳng phải chuyện khẩn cấp, không cần lập tức ra quyết định, có đầy đủ thời gian cân nhắc thiệt hơn.
Thực tình mà nói, Chu Cẩn Tỳ có ảnh hưởng lớn ở trong nước, có mối quan hệ sâu, Thôi Quốc Hằng tuy là viện trưởng, trước mặt ông ta vẫn phải cẩn thận hầu hạ.
Chu Cẩn Tỳ chuốc nhục vào người, Thôi Quốc Hằng không dám xem là chuyện bình thường, chuyện đã tới chỗ hiệu trường Lý Hồng Minh rồi, Lý Hồng Minh cũng không thể khoanh tay ngồi nhìn, nhưng kẻ gây họa lại có thân phận rất thần bí, Thôi Quốc Hằng đương nhiên không vội vung gậy lên, mà đợi Lục Văn Phu đưa chủ ý.
Lục Văn Phu ăn tối cùng Lý Viễn Hồ xong không vội về nhà, mà mời Thôi Quốc Hằng đi uống trà, dù sao Trương Khác gây ra một số ảnh hưởng xấu, cần phải xử lý.
Thôi Úc Hằng đạp xe tới quán trà gần nhà, chỉ có Lục Văn Phu ở trong đợi mình, liền hỏi:
- Còn tưởng anh sẽ cùng cậu sinh viên kia tới mời tôi uống trà chứ?
***
Lắm lời một chút:
Các mỏ đất hiếm tồn tại ở khắp nơi trên thế giới. Cục Địa chất Mỹ nhận định tổng trữ lượng đất hiếm trên toàn cầu lên tới 99 triệu tấn, trong đó Trung Quốc có 36 triệu tấn và Mỹ có 13 triệu tấn, thậm chí một số loại cực hiếm Trung Quốc có trữ lượng chiếm trên 90% của thế giới, nước ta cũng có một ít.
Vì thế mà hiện Iphone hiện chủ yếu sản xuất tại TQ, theo tính toán giá 1 cái Iphone 5 là 699 USD, chi phí sản xuất là 399 USD, các vụ lùm xùm ở nhà máy Foxconn chắc các bác cũng ít, đại khái TQ hút máu lao động, hút máu tài nguyên, còn lãi chủ yếu chạy về Mỹ, người TQ tự hào vì sở hữu một chiếc Iphone đúng là …
Đương nhiên, những chuyện này đa phần chúng ta chẳng thể làm gì, như câu nói của Sâm Sơn Dã: Mitsui có thể khiến ngân hàng TW phải khởi động máy in tiền, nhưng Toshiba chỉ có thể kiếm tiền từ thị trường, bắt Toshiba có tầm nhìn đại cục như Mitsui thì đó là tai họa với Toshiba.
Nói thế chỉ để có một nhận thức không quá sai lệch, không tới mức Samsung, Nokia tới nước ta đầu tư xây nhà máy lại nhảy cẫng lên vui mừng, hay như ở một số trang công nghệ hay nói: mua Qmobile, MobilleStar làm gì toàn hàng VN ruột tàu, mua để ủng hộ tiền cho nó đánh nước ta à? Ủng hộ Samsung, Nokia vì có nhà máy ở nước ta ấy….