Trương Khác nói. Những truyện cũ trước kia có dính líu cả tình cảm bên trong, y đối với Hứa Hồng Bá là sự kính trọng vừa là thầy vừa là bạn. Loại kính trọng này hình như Hứa Hồng Bá lúc này cũng khó có thể lý giải. Trương Khác cũng sẽ không đi giải thích cái gì.
- Trương Dịch à, nếu ảnh đến Thế Kỷ Cẩm Hồ, vậy để ảnh giúp Thế Kỷ Cẩm Hồ làm hai năm. Không có kinh nghiệm, chạy theo chân các anh cũng đối với ảnh không thích hợp.
- Đây là cậu đang bao che khuyết điểm...
Diệp Kiến Bân khẽ cười nói.
Lúc này Địch Đan Thanh đi tới, nói:
- Mã Văn Cừ tiên sinh vừa gọi điện thoại qua đây, hy vọng buổi sáng ngày mai có thể gặp mặt cậu. Tôn tiên sinh, giám đốc Diệp ở đây rất tốt.
- Nhanh như vậy đã cho chúng ta đáp án rồi sao?
Trương Khác nghi hoặc hỏi:
- Bọn họ sẽ đồng ý thương vụ Cẩm Hồ nắm giữ cổ phần của hải vận Nam Dương sao?
- Nếu họ đồng ý phương án của cậu, vậy cậu có thể nói là tay chơi phá sản nhanh nhất rồi.
Diệp Kiến Bân ung dung cười nói:
- Thật vất vả mới để Mã gia đồng ý mua 100 triệu đôla trái phiếu công ty của thương vụ Cẩm Hồ. 100 triệu này đảo mắt sẽ bị cậu tiến hành đổ tiền cho hải vận Nam Dương của Mã gia. Chúng ta thậm chí nhìn số liệu của tài khoản biến hóa cũng khó!
***
Tổng bộ Hồng Kông của thương vụ Cẩm Hồ mấy ngày nay vì hội hiệp đàm chiêu thương dẫn tư mà vội vàng đến người ngã ngựa đổ, nhưng cũng không làm lỡ việc bản thân thương vụ Cẩm Hồ hấp thụ vốn và các nghiệp vụ khác.
Trước đó Trương Khác đề xuất với Mã Văn Cừ cùng cục đổng sự của hải vận Nam Dương phương án hợp tác có phần đặc biệt: Mã gia sẽ dùng một bộ phận tài chính rút khỏi Indonesia để mua trái phiếu công ty của thương vụ Cẩm Hồ, thương vụ Cẩm Hồ thì đổ tiền vào tập đoàn hải vận Nam Dương do Mã gia khống chế để thu được cổ phần nhất định.
Thương vụ Cẩm Hồ chính thức với tay vào ngành hải vận, đồng thời dẫn dắt hải vận Nam Dương phát triển nghiệp vụ vận tải viễn dương tại quốc nội.
Mã Văn Cừ cùng cục đổng sự của hải vận Nam Dương suy nghĩ không lâu sau, ngày 31 tháng 7 liền đưa ra câu trả lời đồng ý tiếp nhận phương án do Trương Khác đề xuất.
Mã gia thậm chí tăng tài chính đưa vào thương vụ Cẩm Hồ mua trái quyền lên 200 triệu đôla, cũng đồng ý thương vụ Cẩm Hồ lấy 200 triệu đôla đổi lấy 12% cổ phần của hải vận Nam Dương. Điều kiện tiền đề là thương vụ Cẩm Hồ phải hiệp trợ hải vận Nam Dương tại nội địa khai thác nghiệp vụ vận tải viễn dương với mục tiêu nhất định, bằng không thì hải vận Nam Dương sẽ thu hồi cổ phần từ trong tay thương vụ Cẩm Hồ với giá gốc.
Bởi điều khoản liên quan đến tính chất đánh cuộc, yêu cầu phương ngồi xuống bàn bạc chi tiết. 200 triệu đô la, cũng gần như đã chiếm phân nửa số tài sản Mã gia rút khỏi Indonesia.
Bất kể là chủ động đề cao mức độ hợp tác, hay là lấy giá tài sản trao đổi cổ phần, nó đều biểu hiện ra Mã gia, cục đổng sự của hải vận Nam Dương rất động tâm đối với phương án mà Trương Khác đề xuất.
Trương Khác cực kỳ coi trọng việc nắm giữ cổ phần của hải vận Nam Dương, mậu dịch giữa quốc tế có trên 90% là thông qua hải vận hoàn thành.
Hải vận Nam Dương không ngừng phát triển, không ngừng phát triển nghiệp vụ vận tải viễn dương của hải vận Nam Dương, khiến Trương Khác hình như thấy được thông đạo xanh biếc trên mặt biển lúc ẩn lúc hiện.
Thương vụ Cẩm Hồ muốn phát triển hình thức Thương xã tổng hợp, muốn trở thành đại thương gia quốc tế thẩm thấu vào trong cốt tủy các ngành nghề, thì không thể không bảo trì lực ảnh hưởng cùng lực thẩm thấu đối với ngành hải vận.
---------------
Ngày 31 tháng 6, Hồng Kông bị cơn bão quét qua, nhưng cả ngày trời mưa xối xả. Phó thủ tướng Tăng Như Thánh ngày hôm nay đến Thâm Quyến nên không chịu ảnh hưởng, sau đó từ Thâm Quyến ngồi chuyến xe đặc biệt đến Hồng Kông, chuẩn bị tham gia hoạt động mừng tròn 1 năm Hồng Kông trở về.
Lãnh đạo cao tầng TW ngày mai sẽ hộ tống thủ tướng Triệu Tể Đông cùng đến Hồng Kông, có người nói thủ tướng Triệu Tể Đông cũng chỉ dừng lại một thời gian ngắn ngủi, rồi sẽ rời khỏi Hồng Kông đến Thái Lan tiến hành lễ viếng thăm chính thức.
Trước khi phó thủ tướng Tăng Như Thánh đến, còn có các quan viên cao cấp TW của văn phòng Quốc vụ viện.
Những hoạt động này, Khám Duy Đào xem như bí thư Thành ủy Tân Đình căn bản không có tư cách thò vào một chân, nhưng Tôn Thượng Nghĩa là chủ tịch của Trung Tinh Vi Tâm, còn có nhóm Quách Tùng Duyên xem như đại biểu Hoa Kiều người Hoa đáp ứng lời mời dự thính buổi tiệc chúc mừng vào buổi tối ngày mai.
Nhìn mưa rơi trắng xóa ngoài cửa sổ, hình như có thể nghe được tiếng sóng biển rào rạt không xa, Khám Duy Đào lo lắng, hắn biết buổi sáng Trương Khác vẫn chưa rời khỏi khách sạn Bán Đảo, nhưng có việc quan trọng, hắn cũng không thể cố yêu cầu người ta gặp mình.
Khám Duy Đào sẽ nghĩ: phó thủ tướng Tăng Như Thánh đến Hồng Kông sớm một ngày tới tham gia lễ mừng kỷ niệm Hồng Kong trở về, có thể sẽ gặp mặt với Trương Khác hay không?
Hai năm nay, quốc gia cổ vũ xí nghiệp dân doanh phát triển, lãnh đạo Trung ương đến xí nghiệp dân doanh tham quan, ví dụ này cũng là ít thấy, nhưng vẫn chưa nghe nói qua có lãnh đạo Trung ương có phân lượng tương đối đến Cẩm Hồ tham quan, dù là Hải Châu mấy năm nay công tác kinh tế xuất sắc như vậy cũng không có lãnh đạo Trung ương cao cấp đặc biệt nào đến Hải Châu thị sát.
- Ngày mai Trương Khác phải về Kiến Nghiệp, buổi chiều hôm nay có thể mưa tạnh, chắc buổi chiều sẽ đi...
Đào Thư Nghệ vội vàng đi vào, lo lắng nói với Khám Duy Đào. Họ đều rõ ràng, chỉ có Trương Khác có thể quyết định cho Tân Đình tham dự lần chiêu thương dẫn tư đặc biệt này hay không, không có cơ hội liên hệ, chẳng phải là nói một chút hy vọng cũng không có?
- Anh nghe ai nói?
Khám Duy Đào cũng có chút lo lắng, hắn tin tưởng xuất phát từ lễ tiết, nếu không có sự vụ khẩn cấp, trước khi Trương Khác rời khỏi Hồng Kông sẽ ra mặt nói với họ một tiếng, không có khả năng để cho người khác chuyển cáo. Cẩm Hồ ở trong mắt hắn không thể xem như là xí nghiệp ngạo mạn, mặc dù nó có tư cách ngạo mạn.
- Nghe cao tầng của Cẩm Hồ nói chuyện, nói là Trương Khác phải về trường học tham gia cuộc thi cuối kỳ, mấy ngày này còn dành thời gian ôn bài nữa.
Đào Thư Nghệ nói:
- Tôi gọi điện thoại trở lại hỏi thử, cuộc thi cuối kỳ năm nhất của ĐH Đông Hải bắt đầu từ buổi chiều ngày mai, chẳng phải là nói chậm nhất là buổi sáng ngày mai cậu ta phải ngồi máy bay rời khỏi Hồng Kông rồi sao?
Hắn lại bất đắc dĩ nói:
- Cậu ta về tham gia cuộc thi gì chứ!
Khám Duy Đào cũng cười khổ, thế nhưng Trương Khác lại chính là sinh viên năm nhất của ĐH Đông Hải, lại còn muốn chạy trở về tận chút nghĩa vụ của sinh viên, họ có thể nói ra nói vào hay sao?
Mấy ngày này, Giang Bắc, Giang Nam hai tầng trời, Khám Duy Đào cũng là sau trận động đất quan trường của tỉnh Giang Nam vào năm ngoái mới được điều đến Tân Đình đảm nhiệm bí thư Thành ủy.