Editor: Quỳnh Nguyễn
Nhất Hạ chưa từng có nghe anh cả nói qua ôn nhu tương tự như vậy, chóp mũi đau xót, nước mắt rơi tiếp xuống: "Em biết rõ, anh cả."
"Đừng sợ!" Minh Ý rất rõ ràng em gái thừa nhận nhiều áp lực, trước kia cô có bao nhiêu kiêu ngạo, hiện tại sẽ có nhiều thống khổ."Đừng sợ, biết không?"
"Em không sợ." Nhất Hạ hít hít cái mũi vội nói.
"Em cầm điện thoại cho Từ Hành, anh nói với anh vài câu." Minh Ý nói.
"Tốt." Nhất Hạ đưa điện thoại di động cho Miêu Từ Hành.
"Gần đây có người ở sau lưng động thủ muốn làm Minh gia, hiện tại đối tượng bọn họ ra chiêu là Nhất Hạ. Từ Hành, phiền toái cậu xem tốt cô, đừng để cho cô đi gặp Trình Luật. Để cho cô chuyên tâm tại tổ kịch, chụp bộ phận diễn trò này." Minh Ý nói.
"Cậu không nói như vậy, tôi cũng sẽ cũng làm như vậy." Miêu Từ Hành nói.
"Cô cảm xúc nên là không tốt lắm, cậu chăm sóc cô một phen. Nhưng là Từ Hành, tôi tin tưởng cậu sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mới phải." Minh Ý biết bọn họ cùng một chỗ, nhưng là ẩn ẩn lại vẫn là có chút giữ lại. Nếu có một ngày bọn họ sẽ tách ra, anh hi vọng Nhất Hạ sẽ không hãm quá sâu.
"..." Miêu Từ Hành thật không nghĩ tới, Minh Ý có một ngày sẽ nói với anh như vậy. Anh quay đầu xem Nhất Hạ, nha đầu ngốc này nước mắt còn chưa khô, đang trông mong nhìn mình. Nếu anh nghĩ muốn đem cô ăn, căn bản là dễ dàng.
"Từ Hành, không phải tôi không tin cậu. Hiện tại Minh gia là kỳ mấu chốt, bất luận một sự kiện gì đều đã có thể đánh Nhất Hạ đến trong địa ngục. Cô từ nhỏ đến lớn bị sủng, không chịu quá tổn thất nặng nề. Nếu là cậu thương tổn cô, tôi sẽ không tha thứ cậu." Minh Ý nói.
"Tôi sẽ không, cậu yên tâm." Miêu Từ Hành nói.
Lúc này Minh Ý mới kết thúc điện thoại cùng Miêu Từ Hành/.
Cơm nước xong Minh Ý và Mậu Hinh Tiểu Sâm trở về, Mậu Hinh nhạy cảm cảm giác anh nói điện thoại xong tâm tình tựa hồ càng trầm trọng rồi.
"Có phải phát sinh chuyện gì hay không?" Sau khi trở về, tại sau khi Tiểu Sâm ngủ Mậu Hinh phát hiện anh ở phòng khách ngẩn người, liền đi qua hỏi.
"Hinh Hinh, cảm ơn em còn quan tâm anh." Minh Ý cười xem cô.
Gặp anh như vậy, Hinh Hinh liền biết anh hiện tại rất tốt, một khi đã như vậy liền xoay người đi ngủ.
Minh Ý giữ chặt cô, sau đó lôi cô đến trong ngực, anh vòng cô vào trong ngực: "Hinh Hinh, để cho anh ôm ấp một phen, anh cần ôm ấp em một phen."
Hinh Hinh tâm thần vừa động, liền đoán hẳn là Minh gia phỏng chừng xảy ra chuyện. Minh gia, cô rất ít sẽ đi chủ động quan tâm. Vừa tới cho tới nay lập trường cô và Minh gia đích thật là đối lập, thứ hai người Minh gia cực kỳ đề phòng cô, nếu đề phòng cô, cô liền không đi tự đòi mất mặt. Nhưng mà có thể để cho Minh Nhất phiền não như vậy, sẽ không phải là việc nhỏ.
Cô không có vùng vẫy, tay do dự mà vẫn lại là ôm lưng của anh
Cảm nhận được đáp lại của cô, Minh Ý ôm cô chặt, anh vùi vào trên cổ cô.
"Minh Nhất..." Hinh Hinh cảm nhận được Minh Nhất không thích hợp, nhẹ nhàng gọi tên của anh.
"Hinh Hinh, thực xin lỗi, tự cho là đúng của anh thương tổn em." Minh Ý thấp giọng nói, "Anh không bảo vệ tốt em, còn cho em thừa nhận đau khổ như vậy."
"Đều đã đi qua." Hiện tại cô cũng tại thử xoá bỏ chuyện này, lúc ấy cô không lý trí tự nhiên cho rằng anh đối địch mình, cùng Minh Nhất Kỳ là một người, cũng nói rất nhiều đả thương người. Hiện tại mình tỉnh táo lại, cũng rõ ràng biết không hẳn toàn bộ có quan hệ cùng anh.
Sau đó cô gặp qua Diệp Tư Cần một lần, tất nhiên là trong vòng tròn này sẽ thông thường, anh lại vẫn giải thích cùng mình, nói anh cần biện luận trên tòa, anh cũng là không thể làm sao lựa chọn.
Nhất Hạ chưa từng có nghe anh cả nói qua ôn nhu tương tự như vậy, chóp mũi đau xót, nước mắt rơi tiếp xuống: "Em biết rõ, anh cả."
"Đừng sợ!" Minh Ý rất rõ ràng em gái thừa nhận nhiều áp lực, trước kia cô có bao nhiêu kiêu ngạo, hiện tại sẽ có nhiều thống khổ."Đừng sợ, biết không?"
"Em không sợ." Nhất Hạ hít hít cái mũi vội nói.
"Em cầm điện thoại cho Từ Hành, anh nói với anh vài câu." Minh Ý nói.
"Tốt." Nhất Hạ đưa điện thoại di động cho Miêu Từ Hành.
"Gần đây có người ở sau lưng động thủ muốn làm Minh gia, hiện tại đối tượng bọn họ ra chiêu là Nhất Hạ. Từ Hành, phiền toái cậu xem tốt cô, đừng để cho cô đi gặp Trình Luật. Để cho cô chuyên tâm tại tổ kịch, chụp bộ phận diễn trò này." Minh Ý nói.
"Cậu không nói như vậy, tôi cũng sẽ cũng làm như vậy." Miêu Từ Hành nói.
"Cô cảm xúc nên là không tốt lắm, cậu chăm sóc cô một phen. Nhưng là Từ Hành, tôi tin tưởng cậu sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mới phải." Minh Ý biết bọn họ cùng một chỗ, nhưng là ẩn ẩn lại vẫn là có chút giữ lại. Nếu có một ngày bọn họ sẽ tách ra, anh hi vọng Nhất Hạ sẽ không hãm quá sâu.
"..." Miêu Từ Hành thật không nghĩ tới, Minh Ý có một ngày sẽ nói với anh như vậy. Anh quay đầu xem Nhất Hạ, nha đầu ngốc này nước mắt còn chưa khô, đang trông mong nhìn mình. Nếu anh nghĩ muốn đem cô ăn, căn bản là dễ dàng.
"Từ Hành, không phải tôi không tin cậu. Hiện tại Minh gia là kỳ mấu chốt, bất luận một sự kiện gì đều đã có thể đánh Nhất Hạ đến trong địa ngục. Cô từ nhỏ đến lớn bị sủng, không chịu quá tổn thất nặng nề. Nếu là cậu thương tổn cô, tôi sẽ không tha thứ cậu." Minh Ý nói.
"Tôi sẽ không, cậu yên tâm." Miêu Từ Hành nói.
Lúc này Minh Ý mới kết thúc điện thoại cùng Miêu Từ Hành/.
Cơm nước xong Minh Ý và Mậu Hinh Tiểu Sâm trở về, Mậu Hinh nhạy cảm cảm giác anh nói điện thoại xong tâm tình tựa hồ càng trầm trọng rồi.
"Có phải phát sinh chuyện gì hay không?" Sau khi trở về, tại sau khi Tiểu Sâm ngủ Mậu Hinh phát hiện anh ở phòng khách ngẩn người, liền đi qua hỏi.
"Hinh Hinh, cảm ơn em còn quan tâm anh." Minh Ý cười xem cô.
Gặp anh như vậy, Hinh Hinh liền biết anh hiện tại rất tốt, một khi đã như vậy liền xoay người đi ngủ.
Minh Ý giữ chặt cô, sau đó lôi cô đến trong ngực, anh vòng cô vào trong ngực: "Hinh Hinh, để cho anh ôm ấp một phen, anh cần ôm ấp em một phen."
Hinh Hinh tâm thần vừa động, liền đoán hẳn là Minh gia phỏng chừng xảy ra chuyện. Minh gia, cô rất ít sẽ đi chủ động quan tâm. Vừa tới cho tới nay lập trường cô và Minh gia đích thật là đối lập, thứ hai người Minh gia cực kỳ đề phòng cô, nếu đề phòng cô, cô liền không đi tự đòi mất mặt. Nhưng mà có thể để cho Minh Nhất phiền não như vậy, sẽ không phải là việc nhỏ.
Cô không có vùng vẫy, tay do dự mà vẫn lại là ôm lưng của anh
Cảm nhận được đáp lại của cô, Minh Ý ôm cô chặt, anh vùi vào trên cổ cô.
"Minh Nhất..." Hinh Hinh cảm nhận được Minh Nhất không thích hợp, nhẹ nhàng gọi tên của anh.
"Hinh Hinh, thực xin lỗi, tự cho là đúng của anh thương tổn em." Minh Ý thấp giọng nói, "Anh không bảo vệ tốt em, còn cho em thừa nhận đau khổ như vậy."
"Đều đã đi qua." Hiện tại cô cũng tại thử xoá bỏ chuyện này, lúc ấy cô không lý trí tự nhiên cho rằng anh đối địch mình, cùng Minh Nhất Kỳ là một người, cũng nói rất nhiều đả thương người. Hiện tại mình tỉnh táo lại, cũng rõ ràng biết không hẳn toàn bộ có quan hệ cùng anh.
Sau đó cô gặp qua Diệp Tư Cần một lần, tất nhiên là trong vòng tròn này sẽ thông thường, anh lại vẫn giải thích cùng mình, nói anh cần biện luận trên tòa, anh cũng là không thể làm sao lựa chọn.