- Thật ra thì thì tình huống như Diệp Phàm vừa mới tốt nghiệp đã thăng làm cán bộ cấp ban cũng không phải là ít. Tuy nhiên mọi người đều biết tình hình thôn đập Thiên Thủy, chủ tịch Ngô mới vừa chết đi,để bầu được chủ tịch thôn đã dùng tới cả cảnh sát vũ trang vẫn không xong. Nhiệm vụ của tổ trưởng Diệp Phàm chính là đi thôn đập Thiên Thủy tiến hành công tác trù bị cho cuộc bầu cử.
Công tác khó làm a, tuy nhiên người thanh niên này tuy nói mới 19 tuổi nhưng đã có một nghị lực đáng khen. Vừa đến thôn đã hòa nhập với nhân dân, hơn nữa còn rất thông minh, không sợ khổ, tính giai cấp rất mạnh. Mọi người có thể không biết, người thanh niên này mới đến được hai ngày thì đã làm được một chuyện lớn, đó là đến huyện thành xin được hơn một vạn đồng để sửa chữa trường học và sửa đường vào thôn, thật không đơn giản a!
Nói tới đây, Giang Á Trạch thấy tất cả mọi người đều có vẻ tán thành thì đắc ý hớp một ngụm trà tiếp tục nói:
- Chuyện Diệp Phàm làm được cho thôn thì không nói, vào mùng 5 tháng 11 có mưa lớn ở trong huyện, xảy ra lở núi ở mộ tổ thôn đập Thiên Thủy nên bị sập xuống, trong quá trình đó phát hiện một mộ cổ triều Đường, trong đó có một pho tượng cổ quý giá. Tuy nhiên xảy ra một tai họa bất ngờ, đám tội phạm có lệnh truy nã đặc biệt của quốc gia Điêu Lục Thuận và Tam Quý Tử gồm hơn mười người đã mò tới cung cũ của thôn đập Thiên Thủy để cướp tượng nên đã gây ra thảm án vào ngày 11. Đồng chí Diệp Phàm vì bảo vệ pho tượng mà bị trọng thương, tôi nghĩ có người trong các vị ngồi đây đã từng đi bệnh viện thăm hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Không lâu sau!
Chủ tịch Nam Cung Hồng Sách của tập đoàn Nam Cung Hồng Kông tự mình đến thị trấn Lâm Tuyền, lấy ra 20 vạn buộc Diệp Phàm nhận lấy, nói là cảm tạ Diệp Phàm đã báo thù giúp cho con trai ông ấy. Vốn là con trai lớn Nam Cung Cẩm Thần của ông ấy bị Điêu Lục Thuận bắt cóc ở huyện Hồng Mạch rồi nghe nói đã bị sát hại. Tuy nhiên Diệp Phàm lúc ấy kiên quyết không chịu, hơn nữa muốn dùng danh nghĩa của chủ tịch Nam Cung để quyên tiền cho việc sửa đường thôn đập Thiên Thủy.
Thật là một đồng chí tốt a, đối mặt với khoản tiền lớn 20 vạn cũng không động tâm. Cảnh giới tư tưởng đúng là cao, sau đó chủ tịch Nam Cung ra tay bảo sẽ quyên một trăm vạn bảo cho thị trấn Lâm Tuyền để sửa đường cho thôn đập Thiên Thủy, 20 vạn thì vẫn buộc Diệp Phàm phải nhận.
Người thanh niên này không tệ, hôm sau liền tới cục thuế để nạp một vạn đồng thuế. Không ngờ chuyện vui vẫn còn, cậu ta lại phát hiện ra manh mối để cứu Nam Cung Cẩm Thần nên vừa rồi mới có đoạn ghi âm là chủ tịch Nam Cung đồng ý quyên 200 vạn cho thôn đập Thiên Thủy sửa đường......
- Bí thư Lý, Diệp Phàm tuy nói trẻ tuổi, nhưng làm ra nhiều thành tích như vậy, muốn giữ một chức cán bộ cấp phó phòng ở Ngư Dương cũng không khó khăn. Tôi cũng nghĩ nên giao thêm cho hắn trọng trách, mới vừa rồi trong đoạn băng ghi âm, quản gia Nam Cung Đông Điều cũng nói rồi, cần một cán bộ có cấp bậc nhất định để bàn bạc việc tiếp nhận tiền quyên góp, mà nhà Nam Cung là vì Diệp Phàm mới đến quyên tiền, cho nên......-
Huyện đội trưởng Tạ Cường bởi vì lần trước ủng hộ bạn học cũ Thái Đại Giang lên chức chủ tịch thị trấn Lâm Tuyền mà có xung đột với Lý Hồng Dương. Bình thường thì y vẫn an phận bỏ phiếu trắng, chỉ vì lần đó Thái Đại Giang là bạn học cũ của y nên cũng muối mặt để giúp.
Cho nên lần này y xuất đao đầu tiên, mục đích là để làm dịu lại quan hệ với Lý Hồng Dương, bởi vì nhìn tình huống hiện giờ là Lý Hồng Dương đã có ý tứ nâng đỡ Diệp Phàm nên mới trải ra nhiều chăn đệm như vậy, 10 thường vụ ngồi đây đều rõ ràng. Bắn phát súng đầu tiên, bán cho Lý Hồng Dương một cái ân tình dĩ nhiên là chuyện tốt.
- Ừ! Tôi cho là huyện đội trưởng Tạ nói rất có lý, Phó Chủ tịch thị trấn Lâm Tuyền Trương Hi Lâm vào tối ngày hôm qua đã làm giải phẫu cưa chân, chắc là sẽ về hưu non. Ai! Hạng mục 200 vạn tiên quyên góp sắp, nhân sự thị trấn Lâm Tuyền dù sao cũng phải định ra trước, không thể vì chuyện nhỏ mà làm lỡ việc lớn, vì thế tôi đề nghị để Diệp Phàm thay thế Phó Chủ tịch Trương làm Phó Chủ tịch thị trấn.
Bí thư Ủy ban tư pháp kiêm Cục trưởng Cục công an Vương Xương Nhiên mới vào thường vụ còn chưa lập được nhiều công lao cho Lý Hồng Dương nên cũng không quản mình là người mới đứng dậy bắn tiếp phát súng thứ hai.
Tiếp theo trưởng ban tuyên giáo Lỗ Lệ Châu, chủ nhiệm ủy ban Giang Á Trạch cũng ủng hộ Diệp Phàm lên chức, thoáng cái đã có bốn thường vụ ra mặt. Tuy nhiên tính cả một phiếu của Lý Hồng Dương cũng mới có năm phiếu, nếu như tập đoàn Trương Tào Trung và bí thư đảng – đoàn mới quật khởi Chung Minh Nghĩa không mở miệng thì vẫn chưa được thông qua.
- Ai! Nếu lão Tiếu ở nhà thì được sáu phiếu rồi, thất sách a!
Lý Hồng Dương nằm mơ cũng không nghĩ đến huyện đội trưởng Tạ Cường lại đảo về phe mnfh, hiện giờ hối hận cũng vô ích, nếu như có ảo thuật đem thường vụ Phó Chủ tịch huyện Tiếu Tuấn Thần từ tỉnh thành biến trở về thì tốt biết mấy. Nếu như chờ y trở lại thì e là thời gian không cho phép, chuyện 200 vạn cực kỳ quan trọng, quyết không thể bỏ lỡ.
Trong phòng họp tạm thời lâm vào cảnh trầm mặc đáng sợ, chỉ vang lên tiếng gõ nắp chén "cạch, cạch" của Lý Hồng Dương vang lên kịch liệt hết sức chói tai, làm mọi người cảm thấy cực kỳ bất an.
" Lý thiên vương âm độc a! Hi Lâm cũng ngu ngốc quá đi, vào thời điểm quan trọng như vậy còn đi đánh nhau. Lần trước Ngô Tín Dân tự sát đã làm ông mày khó đỡ, giờ lại nhảy ra chuyện Trương Hi Lâm, cả năm xui xẻo a!"
Vẻ mặt Trương Tào Trung âm trầm không nói gì, trong lòng kêu gào uất ức, ở trong đầu gấp rút suy nghĩ kế sách ứng đối. Bất luận thế nào cũng phải ngăn cản một chức Phó Chủ tịch thị trấn có thực quyền vào tay Lý Hồng Dương.
Trong lòng bí thư đảng đoàn Chung Minh Nghĩa cũng đang đánh bảng cửu chương, bản thân mình hiện giờ đã đầu phục Chủ tịch thành phố La Hạo Thông. Lúc ấy Chủ tịch thành phố La đã bảo mình phải nhanh chóng thiết lập được vòng tròn ở huyện Ngư Dương, lần này hợp nhất xã Khanh Hương vào thị trấn Lâm Tuyền chính là một cơ hội rất tốt, có thể thêm được một quân bài tẩy. Em kết nghĩa của mình là Diệp Mậu Tài phải chiếm được một cái ghế Phó Chủ tịch thị trấn kiêm đảng ủy viên tại Lâm Tuyền, ít nhất còn phải thực quyền mới được a!
Thị trấn Lâm Tuyền sau khi hợp nhất sẽ là thị trấn lớn nhất huyện, nhân khẩu đạt hơn 10 vạn người. Sau này bí thư thị trấn Lâm Tuyền rất có thể sẽ kiêm nhiệm thường vụ huyện ủy, thậm chí là phó bí thư huyện. Vì thế lần này nhất định phải tranh thủ được chỗ trống của Trương Hi Lâm, dĩ nhiên cái ghế đảng ủy viên của Trương Hi Lâm để lại sẽ dành cho cho Lý Hồng Dương hoặc Trương Tào Trung. Người nào đem cái ghế Phó Chủ tịch thị trấn tặng cho mình thì mình sẽ ủng hộ người đó.
Đây là bảng cửu chương trong lòng Chung Minh Nghĩa, thật ra không riêng gì y mà tất cả các thường vụ ngồi đây đều đem bàn tính ra bấm cách cách trong lòng. Hiện giờ các cán bộ của xã Khanh Hương đang chạy loạn cả lên chỉ sợ không giữ được cái mũ quan.
Vì thế hiện giờ trong nhà 11 thường vụ đã náo nhiệt như trẩy hội, khách đến trên căn bản là các cán bộ xã Khanh Hương và chủ nhiệm các ban bệ của thị trấn Lâm Tuyền. Một phần trong số họ thì mong muốn qua lần hợp nhất này sẽ đục nước béo cò mà chuyển đến chỗ tốt hơn, nhưng chín phần đều là muốn giữ nguyên mũ quan. Còn cán bộ xã Khanh Hương thì cũng muốn dòm ngó vào mấy chức vụ bên Lâm Tuyền......
Cảnh náo nhiệt này đang diễn ra hàng ngày tại huyện Ngư Dương.
- Lão Tào, chúng ta cũng đến lúc thực hiện lời hứa rồi nhỉ.
Lý Hồng Dương bất đắc dĩ phải ném ra một quả lựu đạn.
Đòn này vừa sử ra thì chín thường vụ đang ngồi đều biến sắc, Trương Tào Trung lại càng hối hận chỉ muốn ra đường mua một miếng đậu hũ đập đầu mà chết.
Vào thời gian trước, Lý Hồng Dương và Trương Tào Trung vì chuyện của thôn đập Thiên Thủy đã hứa hẹn nếu người nào có thể giải quyết được chuyện này sẽ thăng một cấp.
Nhân viên thì thăng lên cấp Trưởng ban, Trưởng ban lên Phó phòng, Phó phòng lên Trưởng phòng. Trưởng phòng thì báo cáo cấp trên thăng lên phó ban, hơn nữa sẽ đảm nhiệm một chức vụ thực quyền. Khi đó trong lòng Lý Hồng Dương và Trương Tào Trung đều tính toán là nếu có trọng thưởng ắt sẽ có kẻ liều mạng.
Hiện giờ kẻ dũng cảm đó đã xuất hiện, chính là Diệp Phàm.
- Thật ra thì thì tình huống như Diệp Phàm vừa mới tốt nghiệp đã thăng làm cán bộ cấp ban cũng không phải là ít. Tuy nhiên mọi người đều biết tình hình thôn đập Thiên Thủy, chủ tịch Ngô mới vừa chết đi,để bầu được chủ tịch thôn đã dùng tới cả cảnh sát vũ trang vẫn không xong. Nhiệm vụ của tổ trưởng Diệp Phàm chính là đi thôn đập Thiên Thủy tiến hành công tác trù bị cho cuộc bầu cử.
Công tác khó làm a, tuy nhiên người thanh niên này tuy nói mới tuổi nhưng đã có một nghị lực đáng khen. Vừa đến thôn đã hòa nhập với nhân dân, hơn nữa còn rất thông minh, không sợ khổ, tính giai cấp rất mạnh. Mọi người có thể không biết, người thanh niên này mới đến được hai ngày thì đã làm được một chuyện lớn, đó là đến huyện thành xin được hơn một vạn đồng để sửa chữa trường học và sửa đường vào thôn, thật không đơn giản a!
Nói tới đây, Giang Á Trạch thấy tất cả mọi người đều có vẻ tán thành thì đắc ý hớp một ngụm trà tiếp tục nói:
- Chuyện Diệp Phàm làm được cho thôn thì không nói, vào mùng tháng có mưa lớn ở trong huyện, xảy ra lở núi ở mộ tổ thôn đập Thiên Thủy nên bị sập xuống, trong quá trình đó phát hiện một mộ cổ triều Đường, trong đó có một pho tượng cổ quý giá. Tuy nhiên xảy ra một tai họa bất ngờ, đám tội phạm có lệnh truy nã đặc biệt của quốc gia Điêu Lục Thuận và Tam Quý Tử gồm hơn mười người đã mò tới cung cũ của thôn đập Thiên Thủy để cướp tượng nên đã gây ra thảm án vào ngày . Đồng chí Diệp Phàm vì bảo vệ pho tượng mà bị trọng thương, tôi nghĩ có người trong các vị ngồi đây đã từng đi bệnh viện thăm hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Không lâu sau!
Chủ tịch Nam Cung Hồng Sách của tập đoàn Nam Cung Hồng Kông tự mình đến thị trấn Lâm Tuyền, lấy ra vạn buộc Diệp Phàm nhận lấy, nói là cảm tạ Diệp Phàm đã báo thù giúp cho con trai ông ấy. Vốn là con trai lớn Nam Cung Cẩm Thần của ông ấy bị Điêu Lục Thuận bắt cóc ở huyện Hồng Mạch rồi nghe nói đã bị sát hại. Tuy nhiên Diệp Phàm lúc ấy kiên quyết không chịu, hơn nữa muốn dùng danh nghĩa của chủ tịch Nam Cung để quyên tiền cho việc sửa đường thôn đập Thiên Thủy.
Thật là một đồng chí tốt a, đối mặt với khoản tiền lớn vạn cũng không động tâm. Cảnh giới tư tưởng đúng là cao, sau đó chủ tịch Nam Cung ra tay bảo sẽ quyên một trăm vạn bảo cho thị trấn Lâm Tuyền để sửa đường cho thôn đập Thiên Thủy, vạn thì vẫn buộc Diệp Phàm phải nhận.
Người thanh niên này không tệ, hôm sau liền tới cục thuế để nạp một vạn đồng thuế. Không ngờ chuyện vui vẫn còn, cậu ta lại phát hiện ra manh mối để cứu Nam Cung Cẩm Thần nên vừa rồi mới có đoạn ghi âm là chủ tịch Nam Cung đồng ý quyên vạn cho thôn đập Thiên Thủy sửa đường......
- Bí thư Lý, Diệp Phàm tuy nói trẻ tuổi, nhưng làm ra nhiều thành tích như vậy, muốn giữ một chức cán bộ cấp phó phòng ở Ngư Dương cũng không khó khăn. Tôi cũng nghĩ nên giao thêm cho hắn trọng trách, mới vừa rồi trong đoạn băng ghi âm, quản gia Nam Cung Đông Điều cũng nói rồi, cần một cán bộ có cấp bậc nhất định để bàn bạc việc tiếp nhận tiền quyên góp, mà nhà Nam Cung là vì Diệp Phàm mới đến quyên tiền, cho nên......-
Huyện đội trưởng Tạ Cường bởi vì lần trước ủng hộ bạn học cũ Thái Đại Giang lên chức chủ tịch thị trấn Lâm Tuyền mà có xung đột với Lý Hồng Dương. Bình thường thì y vẫn an phận bỏ phiếu trắng, chỉ vì lần đó Thái Đại Giang là bạn học cũ của y nên cũng muối mặt để giúp.
Cho nên lần này y xuất đao đầu tiên, mục đích là để làm dịu lại quan hệ với Lý Hồng Dương, bởi vì nhìn tình huống hiện giờ là Lý Hồng Dương đã có ý tứ nâng đỡ Diệp Phàm nên mới trải ra nhiều chăn đệm như vậy, thường vụ ngồi đây đều rõ ràng. Bắn phát súng đầu tiên, bán cho Lý Hồng Dương một cái ân tình dĩ nhiên là chuyện tốt.
- Ừ! Tôi cho là huyện đội trưởng Tạ nói rất có lý, Phó Chủ tịch thị trấn Lâm Tuyền Trương Hi Lâm vào tối ngày hôm qua đã làm giải phẫu cưa chân, chắc là sẽ về hưu non. Ai! Hạng mục vạn tiên quyên góp sắp, nhân sự thị trấn Lâm Tuyền dù sao cũng phải định ra trước, không thể vì chuyện nhỏ mà làm lỡ việc lớn, vì thế tôi đề nghị để Diệp Phàm thay thế Phó Chủ tịch Trương làm Phó Chủ tịch thị trấn.
Bí thư Ủy ban tư pháp kiêm Cục trưởng Cục công an Vương Xương Nhiên mới vào thường vụ còn chưa lập được nhiều công lao cho Lý Hồng Dương nên cũng không quản mình là người mới đứng dậy bắn tiếp phát súng thứ hai.
Tiếp theo trưởng ban tuyên giáo Lỗ Lệ Châu, chủ nhiệm ủy ban Giang Á Trạch cũng ủng hộ Diệp Phàm lên chức, thoáng cái đã có bốn thường vụ ra mặt. Tuy nhiên tính cả một phiếu của Lý Hồng Dương cũng mới có năm phiếu, nếu như tập đoàn Trương Tào Trung và bí thư đảng – đoàn mới quật khởi Chung Minh Nghĩa không mở miệng thì vẫn chưa được thông qua.
- Ai! Nếu lão Tiếu ở nhà thì được sáu phiếu rồi, thất sách a!
Lý Hồng Dương nằm mơ cũng không nghĩ đến huyện đội trưởng Tạ Cường lại đảo về phe mnfh, hiện giờ hối hận cũng vô ích, nếu như có ảo thuật đem thường vụ Phó Chủ tịch huyện Tiếu Tuấn Thần từ tỉnh thành biến trở về thì tốt biết mấy. Nếu như chờ y trở lại thì e là thời gian không cho phép, chuyện vạn cực kỳ quan trọng, quyết không thể bỏ lỡ.
Trong phòng họp tạm thời lâm vào cảnh trầm mặc đáng sợ, chỉ vang lên tiếng gõ nắp chén "cạch, cạch" của Lý Hồng Dương vang lên kịch liệt hết sức chói tai, làm mọi người cảm thấy cực kỳ bất an.
" Lý thiên vương âm độc a! Hi Lâm cũng ngu ngốc quá đi, vào thời điểm quan trọng như vậy còn đi đánh nhau. Lần trước Ngô Tín Dân tự sát đã làm ông mày khó đỡ, giờ lại nhảy ra chuyện Trương Hi Lâm, cả năm xui xẻo a!"
Vẻ mặt Trương Tào Trung âm trầm không nói gì, trong lòng kêu gào uất ức, ở trong đầu gấp rút suy nghĩ kế sách ứng đối. Bất luận thế nào cũng phải ngăn cản một chức Phó Chủ tịch thị trấn có thực quyền vào tay Lý Hồng Dương.
Trong lòng bí thư đảng đoàn Chung Minh Nghĩa cũng đang đánh bảng cửu chương, bản thân mình hiện giờ đã đầu phục Chủ tịch thành phố La Hạo Thông. Lúc ấy Chủ tịch thành phố La đã bảo mình phải nhanh chóng thiết lập được vòng tròn ở huyện Ngư Dương, lần này hợp nhất xã Khanh Hương vào thị trấn Lâm Tuyền chính là một cơ hội rất tốt, có thể thêm được một quân bài tẩy. Em kết nghĩa của mình là Diệp Mậu Tài phải chiếm được một cái ghế Phó Chủ tịch thị trấn kiêm đảng ủy viên tại Lâm Tuyền, ít nhất còn phải thực quyền mới được a!
Thị trấn Lâm Tuyền sau khi hợp nhất sẽ là thị trấn lớn nhất huyện, nhân khẩu đạt hơn vạn người. Sau này bí thư thị trấn Lâm Tuyền rất có thể sẽ kiêm nhiệm thường vụ huyện ủy, thậm chí là phó bí thư huyện. Vì thế lần này nhất định phải tranh thủ được chỗ trống của Trương Hi Lâm, dĩ nhiên cái ghế đảng ủy viên của Trương Hi Lâm để lại sẽ dành cho cho Lý Hồng Dương hoặc Trương Tào Trung. Người nào đem cái ghế Phó Chủ tịch thị trấn tặng cho mình thì mình sẽ ủng hộ người đó.
Đây là bảng cửu chương trong lòng Chung Minh Nghĩa, thật ra không riêng gì y mà tất cả các thường vụ ngồi đây đều đem bàn tính ra bấm cách cách trong lòng. Hiện giờ các cán bộ của xã Khanh Hương đang chạy loạn cả lên chỉ sợ không giữ được cái mũ quan.
Vì thế hiện giờ trong nhà thường vụ đã náo nhiệt như trẩy hội, khách đến trên căn bản là các cán bộ xã Khanh Hương và chủ nhiệm các ban bệ của thị trấn Lâm Tuyền. Một phần trong số họ thì mong muốn qua lần hợp nhất này sẽ đục nước béo cò mà chuyển đến chỗ tốt hơn, nhưng chín phần đều là muốn giữ nguyên mũ quan. Còn cán bộ xã Khanh Hương thì cũng muốn dòm ngó vào mấy chức vụ bên Lâm Tuyền......
Cảnh náo nhiệt này đang diễn ra hàng ngày tại huyện Ngư Dương.
- Lão Tào, chúng ta cũng đến lúc thực hiện lời hứa rồi nhỉ.
Lý Hồng Dương bất đắc dĩ phải ném ra một quả lựu đạn.
Đòn này vừa sử ra thì chín thường vụ đang ngồi đều biến sắc, Trương Tào Trung lại càng hối hận chỉ muốn ra đường mua một miếng đậu hũ đập đầu mà chết.
Vào thời gian trước, Lý Hồng Dương và Trương Tào Trung vì chuyện của thôn đập Thiên Thủy đã hứa hẹn nếu người nào có thể giải quyết được chuyện này sẽ thăng một cấp.
Nhân viên thì thăng lên cấp Trưởng ban, Trưởng ban lên Phó phòng, Phó phòng lên Trưởng phòng. Trưởng phòng thì báo cáo cấp trên thăng lên phó ban, hơn nữa sẽ đảm nhiệm một chức vụ thực quyền. Khi đó trong lòng Lý Hồng Dương và Trương Tào Trung đều tính toán là nếu có trọng thưởng ắt sẽ có kẻ liều mạng.
Hiện giờ kẻ dũng cảm đó đã xuất hiện, chính là Diệp Phàm.