- Bí thư Dương chỉ cho chúng ta 2 giờ, hiện tại đã trải qua hơn một giờ rồi.
Nếu cứ lề mề thì lúc nào mới kết thúc dược? Đến lúc đó Lý Hồng Dương tôi biết ăn nói thế nào.
Có lẽ các vị ngồi đây cũng không có một ai có thể chạy thoát.
Lời sáo rỗng không nói nhiều, tôi có một đề nghị, mọi người nghe xem.
Tần Chí Minh điều sang làm chủ nhiệm ủy ban kinh tế thương mại huyện.
Tiền Quốc Lượng đề bạt làm giám đốc Sở giáo dục, Mâu Dũng điều từ Chủ tịch thị trấn lên làm Bí thư thị trấn Lâm Tuyền.
Diệp Phàm từ Phó bí thư điều lên làm Chủ tịch thị trấn, chủ trì công tác của thị trấn Lâm Tuyền.
Đồng chí Diệp Mậu Tài đề bạt làm Chủ tịch thị trấn Nam Khê, Hoàng Hải Bình tiếp nhận vị trí Phó chủ tịch thị trấn Lâm Tuyền của Diệp Mậu Tài, kiêm nhiệm Đảng ủy viên, hưởng thủ đãi ngộ trưởng phòng.
Người phụ trách nhà máy giấy Lâm Tuyền sẽ do đảng ủy thị trấn Lâm Tuyền nghiên cứu quyết định, sau khi hùn vốn, tổng giám đốc của nhà máy giấy Lâm Tuyền khẳng định là do Chủ tịch Hồ tới từ Thủy Châu nắm giữ rồi.
Thị trấn Lâm Tuyền chỉ có thể chọn người làm Phó giám đốc và phó xưởng trưởng.
Phó chủ tịch xã Khanh Hương Tạ Đoan, sau khi sáp nhập thị trấn, đảm nhận chức vụ Phó bí thư thị trấn Lâm Tuyền, phương diện tài chính vốn do Diệp Phàm quản lý sẽ điều cho Thiết Minh Hạ, công tác nhân sự vẫn do Tạ Đoan đảm nhận xử lý.
Những lời của Lý Hồng Dương vừa nói xong, trong lòng các thường vụ đã trút được gánh nặng.
Trưởng ban bộ Chỉ huy quân sự Tạ Cường đương nhiên là vô cùng mừng rỡ vì Tạ Đoan chính là con trai lớn của y, năm nay mới 25 tuổi.
Vốn sau khi xã Khanh Hương sáp nhập vào thị trấn, trên nguyên tắc tất cả mọi người đều bị giáng một cấp sử dụng, cũng chính là nói Phó chủ tịch xã đến thị trấn Lâm Tuyền chỉ có thể đảm nhận chức vụ chủ nhiệm của các phòng ban, trên thực tế chính là một cán bộ cấp trưởng ban.
Tạ Cường gần đây cũng bị con trai Tạ Đoan suốt ngày càm ràm đến nỗi trong lòng phát sốt.
Tạ Đoan là một người trẻ tuổi, đang từ một Chủ tịch xã cấp phó phòng bị giáng xuống làm chủ nhiệm phòng ban đương nhiên là không cam lòng.
Nhưng xã Khanh Hương vì chuyện nhân sự mà chọc giận lãnh đạo đầu sỏ Bí thư Dương, cho dù là một thường vụ huyện ủy Tạ Cường, khi đối mắt với Bí thư Dương Quốc Đống cũng hơi có cảm giác bi thương có lòng mà không đủ lực.
Tạ gia ở Ngư Dương được gọi là Tiếu Diện Hổ, nền tảng cũng vô cùng giàu có, cho nên Tạ Cường cứ ẩn ý nhắc đến chuyện của con trai mình với Lý Hồng Dương.
Nhưng Lý Hồng Dương gần đây cũng không biểu lộ thái độ gì, trong lòng Tạ Cường cũng hụt hẫng, cho nên gần đây rất là sầu muộn.
Không ngờ con trai mình không những kiếm được chiếc ghế Phó bí thư Lâm Tuyền, còn được vào đảng ủy, trên thực tế chẳng khác nào không bị giáng xuống mà còn thăng cao hơn.
Tạ Cường đương nhiên vui mừng hớn hở, nhưng vì Tạ Đoan là con trai mình, y cũng không tiện biểu hiện ánh mắt vui mừng quá mức, lúc này không tiện phát biểu, nếu không sẽ lộ ra vẻ công lợi quá.
Lý Hồng Dương làm như vậy đương nhiên là bán cho Tạ Cường một món nợ ân tình cực lớn, lấy Tạ Cường đi cân bằng với Chủ tịch huyện Trương Tào Trung.
Chung Minh Nghĩa đương nhiên cũng cao hứng, đồng bọn của mình Mâu Dũng ngồi lên chiếc ghế Bí thư thứ nhất thị trấn Lâm Tuyền, y đương nhiên là vui mừng.
Làm cho y thỏa mãn nhất là em họ mình được đề bạt lên làm Chủ tịch thị trấn Nam Khê, đây cũng là một miếng thịt béo nên trong đáy lòng Chung Minh Nghĩa cũng cười ha ha không thôi, còn có gì không hài lòng chứ.
Nếu có người không thỏa mãn thì chính là Trương Tào Trung.
Mò được chức giám đốc Sở giáo dục, Hoàng Hải Bình chỉ là Phó chủ tịch thị trấn quản lý nông nghiệp, đương nhiên, vẫn là Đảng ủy viên, so với Chung Minh Nghĩa thật quá thiệt thòi.
Trương Tào Trung rất muốn cướp được vị trí Phó bí thư của Diệp Phàm vào tay mình, nhưng hiện tại đã bị con trai Tạ Cường lấy đi rồi.
Y cũng không tiện trực tiếp mở miệng bác bỏ, nếu như vậy Tạ Cường sẽ nhìn mình như thế nào.
Đây không phải là trực tiếp đẩy Tạ Cường về phe Lý Hồng Dương sao? Cho nên Trương Tào Trung cũng ôm đầy bụng bực tức trong lòng mà không có chỗ nào phát tiết.
Vốn muốn tìm Chung Minh Nghĩa xả giận, nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại kìm lại.
Lý Hồng Dương làm quá cao tay, không những khiến Chung Minh Nghĩa vui mừng hớn hở, còn khiến Tạ Cường cũng hài lòng. Còn bản thân y cũng không chịu thiệt. Đưa Diệp Phàm lên làm Chủ tịch thị trấn, Tần Chí Minh đảm nhận chức vụ chủ nhiệm ủy ban kinh tế thương mại, cả hai đều là vị trí quan trọng.
Trương Tào Trung suy nghĩ một lát cũng bình thường trở lại.
Chí ít ở thị trấn Lâm Tuyền mình cũng dành được một chiếc ghế đảng ủy.
Cứ như vậy, phối hợp với Khúc Anh Hà cũng chiếm được hai ghế.
Còn Mâu Dũng được Chung Minh Nghĩa ủng hộ không khác gì trở thành con hổ giấy.
Sau này phải khiến thái tử gia bí thư Mâu Dũng và tên nhóc làm việc không suy nghĩ Chủ tịch thị trấn Diệp Phàm xung đột với nhau, nếu làm như vệ tinh va chạm trái đất thì càng hay.
Nói không chừng làm ầm ĩ rối loạn, đến lúc đó mình vẫn có cơ hội ra tay kiếm chác, nghĩ đến những chuyện này, trong lòng Trương Tào Trung cũng thăng bằng hơn rất nhiều, cho nên không nói nữa.
Hội nghị thường vụ vì cân bằng ba bên của Lý Hồng Dương, mỗi bên đều có được lợi ích mà kết thúc.
Trưởng ban tổ chức Phí Mặc ngay đêm đó triệu tập hội nghị tổ chức, chuẩn bị cho ngày thứ hai đến thị trấn Lâm Tuyền công bố quyết định nhân sự.
Đêm đó, nhóm người Bí thư Dương của thị ủy và Bí thư Lý của huyện ủy và Trương Tào Trung cùng ba vị khách quý ăn một bữa điểm tâm phong phú, trên bàn duy nhất chỉ có một cán bộ cấp trưởng phòng là Chủ tịch thị trấn Diệp Phàm, những người khác đều là từ cấp trưởng ban trở lên.
- Hồ tiên sinh, Thượng tiên sinh, Dương tiên sinh, đầu tiên tôi xin thay mặt thành phố Mặc Hương cám ơn hậu ái của các vị đối với thị trấn Lâm Tuyền, các vị có thỉnh cầu gì đặc biệt có thể nói ra trước mặt hai vị huyện thái gia, tôi hi vọng các vị có thể mau chóng ký kết hợp đồng.
Bí thư Dương Quốc Đống cũng sợ chuyện này không cẩn thận thất bại, đích thân đề xuất vấn đề ký kết hợp đồng, đương nhiên là ký càng sớm càng tốt.
- Bí thư Dương, chuyện này do Chủ tịch Diệp Phàm quyết định được rồi.
Chúng tôi dự định ký hợp đồng với cậu ấy vì tin cậu ấy.
Cậu ấy làm người lấy chữ tín làm đầu, chúng tôi làm ăn đương nhiên là muốn kiếm tiền, Chủ tịch thị trấn Diệp cũng là người thanh niên rất chân thành rất có tính xây dựng, ban đầu làm nhà tư sản mà nói, phương diện thu thuế ở địa phương có lẽ sẽ có trở ngại, nhưng nếu Diệp Phàm chủ trì công tác của thị trấn Lâm Tuyền, hiện trạng của Lâm Tuyền chúng tôi cũng biết rõ, cho nên phương diện này chúng tôi cũng không nhắc đến.
Nhưng tôi hi vọng thị trấn Lâm Tuyền có thể xây dựng nền móng nhà máy, nhà xưởng xây theo thỉnh cầu của chúng tôi.
Chuyện này cần phải xem quyết tâm và thái độ của chính quyền huyện Ngư Dương các anh.
Đương nhiên, chúng tôi có thể chi trước 200 vạn để biểu hiện thành ý của chúng tôi làm khoản tiền dự chi của công trình giai đoạn trước.
Nếu thị trấn Lâm Tuyền có thể làm được những chuyện này, chúng ta có thể lập tức ký kết hợp đồng, cho nên quyền chủ động nằm ở phương diện chính quyền các ngài.
Đương nhiên, tôi và chủ tịch Thượng, chủ tịch Dương đều sẽ phái nhân viên công tác tới thị trấn Lâm Tuyền, tôi là cổ đông lớn nhất của nhà máy Lâm Tuyền, vị trí tổng giám đốc tôi sẽ chọn ra một người thích hợp, dẫn theo mấy nhân viên công tác tranh thủ trước tối mai nhanh chóng đến thị trấn Lâm Tuyền.
Chủ tịch Thượng và Chủ tịch Dương cũng sẽ bố trí một Phó giám đốc đến Lâm Tuyền.
Nhà máy giấy Lâm Tuyền bỏ ra địa bàn và một số máy móc cũ, sau khi san bằng nền móng nhà máy, nhà máy giấy Lâm Tuyền muốn trở thành đại cổ đông lớn thứ hai của nhà máy mới thì cần phải đầu tư một số tiền mặt.
Tôi và chủ tịch Thượng, chủ tịch Dương đã bàn bạc qua.
Nhà máy giấy Lâm Tuyền chí ít cũng phải đầu tư 500 vạn mới có thể trở thành đại cổ đông lớn thứ hai của nhà máy mới.
Phải biết rằng Chủ tịch Dương đã bỏ vào một ngàn vạn, nếu không nhà máy giấy Lâm Tuyền chỉ có thể ở vị trí thứ ba.
Đương nhiên, tôi hi vọng tài chính càng nhiều càng tốt.
Hồ Thế Lâm vì con trai cũng lập tức biểu thị thái độ.
- Bí thư Dương chỉ cho chúng ta giờ, hiện tại đã trải qua hơn một giờ rồi.
Nếu cứ lề mề thì lúc nào mới kết thúc dược? Đến lúc đó Lý Hồng Dương tôi biết ăn nói thế nào.
Có lẽ các vị ngồi đây cũng không có một ai có thể chạy thoát.
Lời sáo rỗng không nói nhiều, tôi có một đề nghị, mọi người nghe xem.
Tần Chí Minh điều sang làm chủ nhiệm ủy ban kinh tế thương mại huyện.
Tiền Quốc Lượng đề bạt làm giám đốc Sở giáo dục, Mâu Dũng điều từ Chủ tịch thị trấn lên làm Bí thư thị trấn Lâm Tuyền.
Diệp Phàm từ Phó bí thư điều lên làm Chủ tịch thị trấn, chủ trì công tác của thị trấn Lâm Tuyền.
Đồng chí Diệp Mậu Tài đề bạt làm Chủ tịch thị trấn Nam Khê, Hoàng Hải Bình tiếp nhận vị trí Phó chủ tịch thị trấn Lâm Tuyền của Diệp Mậu Tài, kiêm nhiệm Đảng ủy viên, hưởng thủ đãi ngộ trưởng phòng.
Người phụ trách nhà máy giấy Lâm Tuyền sẽ do đảng ủy thị trấn Lâm Tuyền nghiên cứu quyết định, sau khi hùn vốn, tổng giám đốc của nhà máy giấy Lâm Tuyền khẳng định là do Chủ tịch Hồ tới từ Thủy Châu nắm giữ rồi.
Thị trấn Lâm Tuyền chỉ có thể chọn người làm Phó giám đốc và phó xưởng trưởng.
Phó chủ tịch xã Khanh Hương Tạ Đoan, sau khi sáp nhập thị trấn, đảm nhận chức vụ Phó bí thư thị trấn Lâm Tuyền, phương diện tài chính vốn do Diệp Phàm quản lý sẽ điều cho Thiết Minh Hạ, công tác nhân sự vẫn do Tạ Đoan đảm nhận xử lý.
Những lời của Lý Hồng Dương vừa nói xong, trong lòng các thường vụ đã trút được gánh nặng.
Trưởng ban bộ Chỉ huy quân sự Tạ Cường đương nhiên là vô cùng mừng rỡ vì Tạ Đoan chính là con trai lớn của y, năm nay mới tuổi.
Vốn sau khi xã Khanh Hương sáp nhập vào thị trấn, trên nguyên tắc tất cả mọi người đều bị giáng một cấp sử dụng, cũng chính là nói Phó chủ tịch xã đến thị trấn Lâm Tuyền chỉ có thể đảm nhận chức vụ chủ nhiệm của các phòng ban, trên thực tế chính là một cán bộ cấp trưởng ban.
Tạ Cường gần đây cũng bị con trai Tạ Đoan suốt ngày càm ràm đến nỗi trong lòng phát sốt.
Tạ Đoan là một người trẻ tuổi, đang từ một Chủ tịch xã cấp phó phòng bị giáng xuống làm chủ nhiệm phòng ban đương nhiên là không cam lòng.
Nhưng xã Khanh Hương vì chuyện nhân sự mà chọc giận lãnh đạo đầu sỏ Bí thư Dương, cho dù là một thường vụ huyện ủy Tạ Cường, khi đối mắt với Bí thư Dương Quốc Đống cũng hơi có cảm giác bi thương có lòng mà không đủ lực.
Tạ gia ở Ngư Dương được gọi là Tiếu Diện Hổ, nền tảng cũng vô cùng giàu có, cho nên Tạ Cường cứ ẩn ý nhắc đến chuyện của con trai mình với Lý Hồng Dương.
Nhưng Lý Hồng Dương gần đây cũng không biểu lộ thái độ gì, trong lòng Tạ Cường cũng hụt hẫng, cho nên gần đây rất là sầu muộn.
Không ngờ con trai mình không những kiếm được chiếc ghế Phó bí thư Lâm Tuyền, còn được vào đảng ủy, trên thực tế chẳng khác nào không bị giáng xuống mà còn thăng cao hơn.
Tạ Cường đương nhiên vui mừng hớn hở, nhưng vì Tạ Đoan là con trai mình, y cũng không tiện biểu hiện ánh mắt vui mừng quá mức, lúc này không tiện phát biểu, nếu không sẽ lộ ra vẻ công lợi quá.
Lý Hồng Dương làm như vậy đương nhiên là bán cho Tạ Cường một món nợ ân tình cực lớn, lấy Tạ Cường đi cân bằng với Chủ tịch huyện Trương Tào Trung.
Chung Minh Nghĩa đương nhiên cũng cao hứng, đồng bọn của mình Mâu Dũng ngồi lên chiếc ghế Bí thư thứ nhất thị trấn Lâm Tuyền, y đương nhiên là vui mừng.
Làm cho y thỏa mãn nhất là em họ mình được đề bạt lên làm Chủ tịch thị trấn Nam Khê, đây cũng là một miếng thịt béo nên trong đáy lòng Chung Minh Nghĩa cũng cười ha ha không thôi, còn có gì không hài lòng chứ.
Nếu có người không thỏa mãn thì chính là Trương Tào Trung.
Mò được chức giám đốc Sở giáo dục, Hoàng Hải Bình chỉ là Phó chủ tịch thị trấn quản lý nông nghiệp, đương nhiên, vẫn là Đảng ủy viên, so với Chung Minh Nghĩa thật quá thiệt thòi.
Trương Tào Trung rất muốn cướp được vị trí Phó bí thư của Diệp Phàm vào tay mình, nhưng hiện tại đã bị con trai Tạ Cường lấy đi rồi.
Y cũng không tiện trực tiếp mở miệng bác bỏ, nếu như vậy Tạ Cường sẽ nhìn mình như thế nào.
Đây không phải là trực tiếp đẩy Tạ Cường về phe Lý Hồng Dương sao? Cho nên Trương Tào Trung cũng ôm đầy bụng bực tức trong lòng mà không có chỗ nào phát tiết.
Vốn muốn tìm Chung Minh Nghĩa xả giận, nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại kìm lại.
Lý Hồng Dương làm quá cao tay, không những khiến Chung Minh Nghĩa vui mừng hớn hở, còn khiến Tạ Cường cũng hài lòng. Còn bản thân y cũng không chịu thiệt. Đưa Diệp Phàm lên làm Chủ tịch thị trấn, Tần Chí Minh đảm nhận chức vụ chủ nhiệm ủy ban kinh tế thương mại, cả hai đều là vị trí quan trọng.
Trương Tào Trung suy nghĩ một lát cũng bình thường trở lại.
Chí ít ở thị trấn Lâm Tuyền mình cũng dành được một chiếc ghế đảng ủy.
Cứ như vậy, phối hợp với Khúc Anh Hà cũng chiếm được hai ghế.
Còn Mâu Dũng được Chung Minh Nghĩa ủng hộ không khác gì trở thành con hổ giấy.
Sau này phải khiến thái tử gia bí thư Mâu Dũng và tên nhóc làm việc không suy nghĩ Chủ tịch thị trấn Diệp Phàm xung đột với nhau, nếu làm như vệ tinh va chạm trái đất thì càng hay.
Nói không chừng làm ầm ĩ rối loạn, đến lúc đó mình vẫn có cơ hội ra tay kiếm chác, nghĩ đến những chuyện này, trong lòng Trương Tào Trung cũng thăng bằng hơn rất nhiều, cho nên không nói nữa.
Hội nghị thường vụ vì cân bằng ba bên của Lý Hồng Dương, mỗi bên đều có được lợi ích mà kết thúc.
Trưởng ban tổ chức Phí Mặc ngay đêm đó triệu tập hội nghị tổ chức, chuẩn bị cho ngày thứ hai đến thị trấn Lâm Tuyền công bố quyết định nhân sự.
Đêm đó, nhóm người Bí thư Dương của thị ủy và Bí thư Lý của huyện ủy và Trương Tào Trung cùng ba vị khách quý ăn một bữa điểm tâm phong phú, trên bàn duy nhất chỉ có một cán bộ cấp trưởng phòng là Chủ tịch thị trấn Diệp Phàm, những người khác đều là từ cấp trưởng ban trở lên.
- Hồ tiên sinh, Thượng tiên sinh, Dương tiên sinh, đầu tiên tôi xin thay mặt thành phố Mặc Hương cám ơn hậu ái của các vị đối với thị trấn Lâm Tuyền, các vị có thỉnh cầu gì đặc biệt có thể nói ra trước mặt hai vị huyện thái gia, tôi hi vọng các vị có thể mau chóng ký kết hợp đồng.
Bí thư Dương Quốc Đống cũng sợ chuyện này không cẩn thận thất bại, đích thân đề xuất vấn đề ký kết hợp đồng, đương nhiên là ký càng sớm càng tốt.
- Bí thư Dương, chuyện này do Chủ tịch Diệp Phàm quyết định được rồi.
Chúng tôi dự định ký hợp đồng với cậu ấy vì tin cậu ấy.
Cậu ấy làm người lấy chữ tín làm đầu, chúng tôi làm ăn đương nhiên là muốn kiếm tiền, Chủ tịch thị trấn Diệp cũng là người thanh niên rất chân thành rất có tính xây dựng, ban đầu làm nhà tư sản mà nói, phương diện thu thuế ở địa phương có lẽ sẽ có trở ngại, nhưng nếu Diệp Phàm chủ trì công tác của thị trấn Lâm Tuyền, hiện trạng của Lâm Tuyền chúng tôi cũng biết rõ, cho nên phương diện này chúng tôi cũng không nhắc đến.
Nhưng tôi hi vọng thị trấn Lâm Tuyền có thể xây dựng nền móng nhà máy, nhà xưởng xây theo thỉnh cầu của chúng tôi.
Chuyện này cần phải xem quyết tâm và thái độ của chính quyền huyện Ngư Dương các anh.
Đương nhiên, chúng tôi có thể chi trước vạn để biểu hiện thành ý của chúng tôi làm khoản tiền dự chi của công trình giai đoạn trước.
Nếu thị trấn Lâm Tuyền có thể làm được những chuyện này, chúng ta có thể lập tức ký kết hợp đồng, cho nên quyền chủ động nằm ở phương diện chính quyền các ngài.
Đương nhiên, tôi và chủ tịch Thượng, chủ tịch Dương đều sẽ phái nhân viên công tác tới thị trấn Lâm Tuyền, tôi là cổ đông lớn nhất của nhà máy Lâm Tuyền, vị trí tổng giám đốc tôi sẽ chọn ra một người thích hợp, dẫn theo mấy nhân viên công tác tranh thủ trước tối mai nhanh chóng đến thị trấn Lâm Tuyền.
Chủ tịch Thượng và Chủ tịch Dương cũng sẽ bố trí một Phó giám đốc đến Lâm Tuyền.
Nhà máy giấy Lâm Tuyền bỏ ra địa bàn và một số máy móc cũ, sau khi san bằng nền móng nhà máy, nhà máy giấy Lâm Tuyền muốn trở thành đại cổ đông lớn thứ hai của nhà máy mới thì cần phải đầu tư một số tiền mặt.
Tôi và chủ tịch Thượng, chủ tịch Dương đã bàn bạc qua.
Nhà máy giấy Lâm Tuyền chí ít cũng phải đầu tư vạn mới có thể trở thành đại cổ đông lớn thứ hai của nhà máy mới.
Phải biết rằng Chủ tịch Dương đã bỏ vào một ngàn vạn, nếu không nhà máy giấy Lâm Tuyền chỉ có thể ở vị trí thứ ba.
Đương nhiên, tôi hi vọng tài chính càng nhiều càng tốt. Nguồn:
Hồ Thế Lâm vì con trai cũng lập tức biểu thị thái độ.